Cậu Ấy Là Chi Lý Đại Nhân 2
Chương 56: Biệt đội Cuồng Phong mày xứng đáng trở thành lựa chọn đáng tin!
Dịch: Pinkylee.
Beta: Chen.
[Chúng tôi nghiên cứu đàn ông!]
Âm thanh đánh bao cát vang lên, Ứng Tu Kiệt khỏa nửa thân trên, đổ mồ hôi, thân thể cậu ta cũng không cường tráng, nhưng cũng có cơ bụng sáu múi dễ nhìn, lại phối lên làn da màu cổ đồng, là vô cùng thuận mắt. Ứng Tu Kiệt ngừng lại, hung hăng nhìn ống kính: "Đàn ông quan trọng nhất là cái gì? Tướng mạo? Tiền tài? Thực lực? Sức mạnh? Đều không phải, đàn ông quan trọng nhất là ở đây, bạn không nhìn nhầm, là ở đây." Ứng Tu Kiệt chỉ giữa hai chân mình, trong đó nhất định là nhét gì đó, nếu không người bình thường, thậm chí ngay cả người Âu Mỹ bình thường cũng sẽ không lồi thành như vậy. "Tôi có thể rất tự hào, tôi rất to! Tôi vô cùng vô cùng to! Là cái gì khiến tôi to như vậy, là "Biệt đội Cuồng Phong"! Hội bắn nhanh, cứu tinh của đàn ông, phúc lợi của phụ nữ. Không có gì là quá muốn cả!"
(Đây là cái gì, quảng cáo trị suy thận sao?)
[Chúng tôi nghiên cứu phụ nữ!]
"Bầu bạn cùng phụ nữ thời gian lâu nhất có nhiều lúc không phải là đàn ông, lần đầu nơi tư mật của bạn tiếp xúc cũng tuyệt đối không phải đàn ông, chúng ta đoán được là cái gì không, đúng, là nó, tiểu thư băng vệ sinh." Ống kính từ trên quay xuống giường, Sở Hạo Vũ nằm trên giường, cậu ta không ngừng lật tới lật lui, một lúc thì hai chân túm chăn, lúc thì đá chân lên không, hắn không ngừng phát ra tiếng phiền lòng, biểu cảm trên mặt càng là thấp thỏm bất an. Đột nhiên, hắn ôm chăn ngồi dậy, hai tay túm tóc: "Thật phiền não! Sợ chảy nước, sợ trước tuôn, sợ sau trào, sợ bốn phương tám hướng đều chảy nước! Đêm đêm tỉnh mấy lần, ăn không ngon ngủ không yên, thời gian nhiều nhất chỉ lo lắng." nói rồi Sở Hạo Vũ lần nữa nằm lại trên giường, cậu ta dùng sức túm chặt hai chân, đắp chăn lên. Lúc này, màu xám ban đầu trở thành màu cam, chăn đột nhiên vén ra, Sở Hạo Vũ hưng phấn không thôi, tay cậu ta vươn vào trong chăn lấy băng vệ sinh từ bên trong ra, ném lên trời: "Nếu như bạn và tôi có cùng nỗi lo âu, thì hãy làm động tác giống như tôi, lại không muốn bị băng vệ sinh trói buộc, tôi chọn gia nhập "Biệt đội Cuồng Phong, thì tăng thêm hi vọng, từ nay về sau, không quản động thế nào, nhảy ra sao, cũng sẽ không bị chảy nước, cái gì không mặc cũng không chảy, muốn nó chảy cũng không được, đánh chết nó cũng không chảy. Haha, người yêu suýt chút nữa cho rằng tôi không phải là phụ nữ." Sở Hạo Vũ động lung tung trên giường, sau đó hai chân lại túm chăn an tâm ngủ.
(Cái gì không mặc cũng không chảy nước, đó căn bản là vì dì cả không hề đến sao, nhưng muốn nó chảy cũng không được, đánh chết nó cũng không chảy thì có hơi khủng bố, biệt đội Cuồng Phong rốt cuộc đem dì cả làm gì rồi!)
"Chúng tôi nghiên cứu quyền lực!"
Video của Tô Ấu Ngôn là phong cách phim tài liệu, ống kính bám theo nhất cử nhất động của cô, không quản là cảnh tượng cô dạy học, hay là cảnh tượng cô trong lớp học, bất cứ cảnh tượng nào của cô đều có mấy chứ lớn lấp lánh chỉ vào cô. Con gái rượu của hiệu trưởng học viện Thánh Kiệt, tâm can của hiệu trưởng học viện Thánh Kiệt, đủ loại hiệu ứng ghi hiệu trưởng học viện Thánh Kiệt, dường như sợ bất cứ học sinh nào không biết con gái hiệu trưởng ở trong biệt đội Cuồng Phong. Tô Ấu Ngôn ngồi bàn làm việc, lật mở văn kiện, bên cạnh cô còn bật ra khung đối thoại mang theo ám hiệu dễ thương: Con gái hiệu trưởng đang xử lý công việc và chi tiêu của biệt đội Cuồng Phong. Cảnh tượng thay đổi, Tô Ấu Ngôn cùng một đám nhi đồng ăn mặc rách rưới ở cùng nhau, khung đối thoại lại lần nữa xuất hiện: Con gái hiệu trưởng đang chia buồn cùng nhi đồng nghèo nàn. Cảnh tượng lại đổi, Tô Ấu Ngôn lại cùng người nước ngoài uống trà: Con gái hiệu trưởng cùng bạn quốc tế thân thiết trao đổi.
(Làm trò như vậy tới cuối cùng là muốn cái gì đây.)
[Chúng tôi nghiên cứu nhân cách phản xã hội!]
Kha Bố đang ngồi trên một cái ghế đơn trước bàn, cúi đầu, đèn bàn chiếu sáng cậu không thể mở mắt, cậu nâng tay lên che lấy.
"Cậu tên là gì."
"Kha Bố."
"Giới tính."
"Rất khó nhìn ra sao?" Kha Bố chán ghét cái đèn chiếu sáng mình, cảnh tượng bên trong chỉ có một mình cậu, Trương Lạc phía đối diện cậu thỉnh thoảng chỉ lộ ra cánh tay.
"Nói xem cậu đã làm gì!"
"Tôi lén ăn bữa sáng của Chi Lý."
Tay Trương Lạc dùng sức vỗ xuống bàn: "Lòng lang dạ sói, không bằng cầm thú! Biệt đội Cuồng Phong chúng tôi đã quan sát cậu rất lâu rồi, cậu không chỉ có tính công kích cao, còn không biết xẩu hổ và không biết hòa hợp, cậu phủ nhận tất cả truyện cổ tích, chế nhạo giấc mơ của người ta, không thích vận động, chỉ biết giở trò khôn lỏi, mấy cái tôi nói cậu có thừa nhận hay không!"
"Tôi thừa nhận."
"Hiện tại thành thật khai báo, cậu lén ăn bữa sáng của Chi Lý thế nào, có dùng bàn tay dơ bẩn của cậu giày vò nắp hộp không, có dùng đầu lưỡi của cậu từng chút một cắn vỡ hạt cơm đáng thương yếu đuối không, cậu còn là người sao, làm ra loại chuyện này, cậu biết như vậy sẽ tạo thành nhiều hậu quả nghiêm trọng không?! Tôi nói cho cậu biết, cậu như vậy sẽ trực tiếp dẫn đến Chi Lý buổi sáng bị đói bụng!"
"Vậy hả, tôi đã bị bắt, tùy ý cho các cậu xử phạt."
"Đem cậu ta dẫn vào phòng trị bệnh của biệt đội Cuồng Phong, cho đến khi hồi phục lại bình thường mới có thể trả về xã hội! Biệt đội Cuồng Phong chúng tôi đối với bệnh thần kinh, thân thể có bệnh, không dùng thuốc, không khai đao, có dấu hiệu đáng kể."
(Nhìn thấy dáng vẻ mình trên màn hình, Kha Bố có chút không quen, ngồi xoắn xuýt.)
[Sau khi xem đoạn video ngắn trên, bạn đối với biệt đội Cuồng Phong đại khái đã hiểu rồi chứ, nếu như bạn còn chưa hiểu rõ, còn có chút không tin tưởng, đích thân bổn đạo diễn kinh nghiệm để các bạn nhìn thấy cái gì gọi là thấn kỳ.]
Màn hình tối lại, Kha Bố có chút buồn bực, tiếp theo nếu như là đoạn video của Trương Lạc, vậy Chi Lý đâu, lẽ nào Chi Lý từ chối diễn? Kha Bố cảm thấy rất đáng tiếc.
"Tôi vừa vào học viện Thánh Kiệt trông như thế này." Trương Lạc mặc áo ba lỗ rách bươm cùng quần lót ngồi chơi máy tính trong phòng ngủ, cậu thỉnh thoảng túm tóc mình, lại túm thân dưới.
"Đây là tôi sau khi vào biệt đội Cuồng Phong."
Đột nhiên, cả video trở thành phong cách tiểu thanh tân, Chi Lý ngồi bên cạnh cửa sổ, ngón tay thon dài cầm bút chì, hắn trong ống kính đẹp trai đến khiến người ta không mở mắt nổi.
Trương Lạc sát phong cảnh đi vào: "Muốn biết tôi thay đổi như thế nào, xin mời trả tiền vào tài khoản của tôi, XXXXX, ID: Trương Lạc. Biệt đội Cuồng Phong, sự lựa chọn đáng tin của bạn."
Lúc này Chi Lý trong phim ngẩng đầu lên: "Nghiêm Phong, đoạn film không thông qua, tôi sẽ đến tìm anh." Hắn vươn tay ra che ống kính.
Lúc vang lên kết thúc đoạn film, Trương Lạc lại bị vây quanh: "Tôi kháo, cậu có xấu hổ hay không, vậy mà lợi dụng Chi Lý đến làm đẹp cho mình."
"Kết quả quay nhiều như vậy, cuối cùng vẫn là muốn dựa vào đe dọa sao, vương bát đản!"
Beta: Chen.
[Chúng tôi nghiên cứu đàn ông!]
Âm thanh đánh bao cát vang lên, Ứng Tu Kiệt khỏa nửa thân trên, đổ mồ hôi, thân thể cậu ta cũng không cường tráng, nhưng cũng có cơ bụng sáu múi dễ nhìn, lại phối lên làn da màu cổ đồng, là vô cùng thuận mắt. Ứng Tu Kiệt ngừng lại, hung hăng nhìn ống kính: "Đàn ông quan trọng nhất là cái gì? Tướng mạo? Tiền tài? Thực lực? Sức mạnh? Đều không phải, đàn ông quan trọng nhất là ở đây, bạn không nhìn nhầm, là ở đây." Ứng Tu Kiệt chỉ giữa hai chân mình, trong đó nhất định là nhét gì đó, nếu không người bình thường, thậm chí ngay cả người Âu Mỹ bình thường cũng sẽ không lồi thành như vậy. "Tôi có thể rất tự hào, tôi rất to! Tôi vô cùng vô cùng to! Là cái gì khiến tôi to như vậy, là "Biệt đội Cuồng Phong"! Hội bắn nhanh, cứu tinh của đàn ông, phúc lợi của phụ nữ. Không có gì là quá muốn cả!"
(Đây là cái gì, quảng cáo trị suy thận sao?)
[Chúng tôi nghiên cứu phụ nữ!]
"Bầu bạn cùng phụ nữ thời gian lâu nhất có nhiều lúc không phải là đàn ông, lần đầu nơi tư mật của bạn tiếp xúc cũng tuyệt đối không phải đàn ông, chúng ta đoán được là cái gì không, đúng, là nó, tiểu thư băng vệ sinh." Ống kính từ trên quay xuống giường, Sở Hạo Vũ nằm trên giường, cậu ta không ngừng lật tới lật lui, một lúc thì hai chân túm chăn, lúc thì đá chân lên không, hắn không ngừng phát ra tiếng phiền lòng, biểu cảm trên mặt càng là thấp thỏm bất an. Đột nhiên, hắn ôm chăn ngồi dậy, hai tay túm tóc: "Thật phiền não! Sợ chảy nước, sợ trước tuôn, sợ sau trào, sợ bốn phương tám hướng đều chảy nước! Đêm đêm tỉnh mấy lần, ăn không ngon ngủ không yên, thời gian nhiều nhất chỉ lo lắng." nói rồi Sở Hạo Vũ lần nữa nằm lại trên giường, cậu ta dùng sức túm chặt hai chân, đắp chăn lên. Lúc này, màu xám ban đầu trở thành màu cam, chăn đột nhiên vén ra, Sở Hạo Vũ hưng phấn không thôi, tay cậu ta vươn vào trong chăn lấy băng vệ sinh từ bên trong ra, ném lên trời: "Nếu như bạn và tôi có cùng nỗi lo âu, thì hãy làm động tác giống như tôi, lại không muốn bị băng vệ sinh trói buộc, tôi chọn gia nhập "Biệt đội Cuồng Phong, thì tăng thêm hi vọng, từ nay về sau, không quản động thế nào, nhảy ra sao, cũng sẽ không bị chảy nước, cái gì không mặc cũng không chảy, muốn nó chảy cũng không được, đánh chết nó cũng không chảy. Haha, người yêu suýt chút nữa cho rằng tôi không phải là phụ nữ." Sở Hạo Vũ động lung tung trên giường, sau đó hai chân lại túm chăn an tâm ngủ.
(Cái gì không mặc cũng không chảy nước, đó căn bản là vì dì cả không hề đến sao, nhưng muốn nó chảy cũng không được, đánh chết nó cũng không chảy thì có hơi khủng bố, biệt đội Cuồng Phong rốt cuộc đem dì cả làm gì rồi!)
"Chúng tôi nghiên cứu quyền lực!"
Video của Tô Ấu Ngôn là phong cách phim tài liệu, ống kính bám theo nhất cử nhất động của cô, không quản là cảnh tượng cô dạy học, hay là cảnh tượng cô trong lớp học, bất cứ cảnh tượng nào của cô đều có mấy chứ lớn lấp lánh chỉ vào cô. Con gái rượu của hiệu trưởng học viện Thánh Kiệt, tâm can của hiệu trưởng học viện Thánh Kiệt, đủ loại hiệu ứng ghi hiệu trưởng học viện Thánh Kiệt, dường như sợ bất cứ học sinh nào không biết con gái hiệu trưởng ở trong biệt đội Cuồng Phong. Tô Ấu Ngôn ngồi bàn làm việc, lật mở văn kiện, bên cạnh cô còn bật ra khung đối thoại mang theo ám hiệu dễ thương: Con gái hiệu trưởng đang xử lý công việc và chi tiêu của biệt đội Cuồng Phong. Cảnh tượng thay đổi, Tô Ấu Ngôn cùng một đám nhi đồng ăn mặc rách rưới ở cùng nhau, khung đối thoại lại lần nữa xuất hiện: Con gái hiệu trưởng đang chia buồn cùng nhi đồng nghèo nàn. Cảnh tượng lại đổi, Tô Ấu Ngôn lại cùng người nước ngoài uống trà: Con gái hiệu trưởng cùng bạn quốc tế thân thiết trao đổi.
(Làm trò như vậy tới cuối cùng là muốn cái gì đây.)
[Chúng tôi nghiên cứu nhân cách phản xã hội!]
Kha Bố đang ngồi trên một cái ghế đơn trước bàn, cúi đầu, đèn bàn chiếu sáng cậu không thể mở mắt, cậu nâng tay lên che lấy.
"Cậu tên là gì."
"Kha Bố."
"Giới tính."
"Rất khó nhìn ra sao?" Kha Bố chán ghét cái đèn chiếu sáng mình, cảnh tượng bên trong chỉ có một mình cậu, Trương Lạc phía đối diện cậu thỉnh thoảng chỉ lộ ra cánh tay.
"Nói xem cậu đã làm gì!"
"Tôi lén ăn bữa sáng của Chi Lý."
Tay Trương Lạc dùng sức vỗ xuống bàn: "Lòng lang dạ sói, không bằng cầm thú! Biệt đội Cuồng Phong chúng tôi đã quan sát cậu rất lâu rồi, cậu không chỉ có tính công kích cao, còn không biết xẩu hổ và không biết hòa hợp, cậu phủ nhận tất cả truyện cổ tích, chế nhạo giấc mơ của người ta, không thích vận động, chỉ biết giở trò khôn lỏi, mấy cái tôi nói cậu có thừa nhận hay không!"
"Tôi thừa nhận."
"Hiện tại thành thật khai báo, cậu lén ăn bữa sáng của Chi Lý thế nào, có dùng bàn tay dơ bẩn của cậu giày vò nắp hộp không, có dùng đầu lưỡi của cậu từng chút một cắn vỡ hạt cơm đáng thương yếu đuối không, cậu còn là người sao, làm ra loại chuyện này, cậu biết như vậy sẽ tạo thành nhiều hậu quả nghiêm trọng không?! Tôi nói cho cậu biết, cậu như vậy sẽ trực tiếp dẫn đến Chi Lý buổi sáng bị đói bụng!"
"Vậy hả, tôi đã bị bắt, tùy ý cho các cậu xử phạt."
"Đem cậu ta dẫn vào phòng trị bệnh của biệt đội Cuồng Phong, cho đến khi hồi phục lại bình thường mới có thể trả về xã hội! Biệt đội Cuồng Phong chúng tôi đối với bệnh thần kinh, thân thể có bệnh, không dùng thuốc, không khai đao, có dấu hiệu đáng kể."
(Nhìn thấy dáng vẻ mình trên màn hình, Kha Bố có chút không quen, ngồi xoắn xuýt.)
[Sau khi xem đoạn video ngắn trên, bạn đối với biệt đội Cuồng Phong đại khái đã hiểu rồi chứ, nếu như bạn còn chưa hiểu rõ, còn có chút không tin tưởng, đích thân bổn đạo diễn kinh nghiệm để các bạn nhìn thấy cái gì gọi là thấn kỳ.]
Màn hình tối lại, Kha Bố có chút buồn bực, tiếp theo nếu như là đoạn video của Trương Lạc, vậy Chi Lý đâu, lẽ nào Chi Lý từ chối diễn? Kha Bố cảm thấy rất đáng tiếc.
"Tôi vừa vào học viện Thánh Kiệt trông như thế này." Trương Lạc mặc áo ba lỗ rách bươm cùng quần lót ngồi chơi máy tính trong phòng ngủ, cậu thỉnh thoảng túm tóc mình, lại túm thân dưới.
"Đây là tôi sau khi vào biệt đội Cuồng Phong."
Đột nhiên, cả video trở thành phong cách tiểu thanh tân, Chi Lý ngồi bên cạnh cửa sổ, ngón tay thon dài cầm bút chì, hắn trong ống kính đẹp trai đến khiến người ta không mở mắt nổi.
Trương Lạc sát phong cảnh đi vào: "Muốn biết tôi thay đổi như thế nào, xin mời trả tiền vào tài khoản của tôi, XXXXX, ID: Trương Lạc. Biệt đội Cuồng Phong, sự lựa chọn đáng tin của bạn."
Lúc này Chi Lý trong phim ngẩng đầu lên: "Nghiêm Phong, đoạn film không thông qua, tôi sẽ đến tìm anh." Hắn vươn tay ra che ống kính.
Lúc vang lên kết thúc đoạn film, Trương Lạc lại bị vây quanh: "Tôi kháo, cậu có xấu hổ hay không, vậy mà lợi dụng Chi Lý đến làm đẹp cho mình."
"Kết quả quay nhiều như vậy, cuối cùng vẫn là muốn dựa vào đe dọa sao, vương bát đản!"
Tác giả :
Angelina