Cao Thủ Thâu Hương (Cải Biên)
Chương 189: Không phải là thánh nữ minh giáo

Cao Thủ Thâu Hương (Cải Biên)

Chương 189: Không phải là thánh nữ minh giáo

Tống Thanh Thư trong lòng rất mâu thuẫn, nhìn lén nữ nhân tắm rửa tuy rằng rất hương diễm, nhưng dù sao cũng là bỉ ổi, da mặt hắn nóng dần lên, bất quá nghĩ đến đại kế báo thù, Tống Thanh Thư vẫn quyết tâm, âm thầm nhắc nhở mình: nếu chính mình quyết định đã làm kỹ nữ, thì cũng đừng nên lập đền thờ, mà chỉ suy nghĩ làm sao việc làm của mình thuận lợi mà thôi.

Không lâu sau, cái yếm trên người nữ nhân đã bị nàng cởi xuống để ở bên trên tấm bình phong, vầng trán hơi lắc, mái tóc dài không gió mà bay lượn lờ, hai tay vòng sau gáy đem mái tóc bới lên, phỏng chừng là để tránh thấm ướt khi bước vào cái bồn tắm..

Tống Thanh Thư chỉ cảm thấy trước mắt trắng bóng một mảnh, hai bầu vú thập phần no đủ ngạo nghễ dựng đứng, trên đỉnh núi tuyết điểm hai nụ hoa phấn hồng lay động đong đưa triệt để hấp dẫn lấy ánh mắt Tống Thanh Thư, hắn thậm chí cảm nhận được đầu của mình một hồi mê muội, thấy trong thân thể của mình tràn đầy nguyên thủy dục vọng, hơn nữa ẩn ẩn muốn bộc phát!

Ngay trong lúc Tống Thanh Thư xuất thần, thì nàng nhẹ nhàng cúi người, một thân đường cong hoàn mỹ trở nên có chút bắt đầu mơ hồ, đôi bầu vú kiên quyết càng thêm xông ra nổi bật, cái mông đẹp đầy đặn vểnh lên từ nơi trung gian cái khe đít sâu thăm thẳm kéo dài như không có điểm dừng, đôi bàn tay như ngọc trắng nắm cạnh đường viền cái tiểu nội khố bằng tơ lụa, chậm rãi cỡi ra, như ẩn như hiện cái gò mu trong hơi nước mờ ảo thật sự là trí mạng! Nếu cái âm hộ của nàng hiện rỏ ra thì còn tốt một chút, nhưng cảnh tượng chỉ mập mờ huyền ảo như thế này thật sự là đối với nam nhân là một loại tra tấn!

Giờ phút này một thân linh lung bay bổng đường cong triển lộ không bỏ sót, lộ ra nét thanh xuân với thân thể cân đối thon dài, Tống Thanh Thư nhìn thấy nàng đã an toàn đắm chìm vào ở trong thùng nước tăm rất to lớn, nhiệt khí làm cho trên làn da băng cơ đỏ ửng nhàn nhạt…

Chỉ tiếc rằng lúc này nay đã quay lưng về phía ánh mắt hắn, chằm chằm nhìn sau cái gáy trắng như tuyết, hai chân thon dài thẳng tắp, Tống Thanh Thư cảm thấy chóp mũi có một dòng nước nóng chảy xuống, hắn đưa tay quẹt lấy, thì mắt thấy màu đỏ tươi, liền thầm hô xúi quẩy: “ Có phải vậy hay không…vừa nhìn thấy bóng lưng liền chảy máu mũi, đúng là không có tiền đồ, chẳng lẽ là do tu luyện Hoan Lạc thiền pháp dẫn đến tinh lực của mình quá mức cường thịnh? “

Bên tai truyền đến nước chảy dập dờn tiếng, Tống Thanh Thư chỉ cảm thấy cổ họng phát khô, hắn biết không thể tiếp tục đứng nhìn như thế này được nữa, nhất định phải nhìn thấy dung nhan chính diện của nàng..

Vận may với tay, hắn dùng một luồng nhu kính đánh gãy chốt cửa bên trong, nhẹ nhàng hất mở cửa sổ, nhanh chóng như một con mèo nhảy vào rơi xuống đất không một tiếng động, từng bước một đi về phía bồn tắm bên kia, Tống Thanh Thư không muốn kinh động đối phương, dọc theo đường đi khá là cẩn thận từng li từng tí một, đột nhiên xuất hiện tiếng rào rào của nước làm hắn giật mình hơi chân động mạnh, ngẩng đầu nhìn lên, hóa ra là nang đang duỗi cặp chân lên khỏi mặt nước, gác chân lên trên cạnh viền bồn tắm, hai tay múc nước tạt lên tự chơi đùa…

Hơi thở của Tống Thanh Thư lập tức biến thành ồ ồ, hắn thầm nhủ là gay go, nữ nhân lỗ tai hơi động, quả nhiên nàng cảm nhận ra được phía sau có người đến, chỉ có điều ngoài dự liệu của Tống Thanh Thư, chính là nàng cũng không quay đầu lại hoặc là la lớn, mà chỉ ôn nhu nói:

- Là Tiểu Vân sao? Ngươi tới giúp ta xoa bóp vai, gần đây không biết tại sao, lại có cảm giác vai tê mỏi.

"Giọng nói này này giống như là mình đã từng quen biết?"

Tống Thanh Thư trong lòng nghi hoặc, có điều vì không dám kinh động đến nàng, đành mơ mơ hồ hồ đáp ứng một tiếng, rồi vận lên khinh công nhón mũi chân, giả mạo tiếng bước chân như thiếu nữ mềm mại, mãi đến khi hắn đi tới phía sau lưng đối phương, nàng cũng không có cảm giác gì khác thường.

- Tiểu Vân nhanh lên một chút a.

Nàng vươn người một cái, giọng nói khá lười biếng, để hai tay khoát lên hai bên cạnh bồn tắm, lộ ra đôi bả vai trơn bóng êm dịu, ra hiệu nha hoàn giúp nàng xoa bóp...

"Đây chính là chính ngươi yêu cầu, đừng có trách ta nha."

…………………………………………………………………………………………

Nàng đầu gối đầu ở trên bậc bồn tắm, nằm ngửa, nhắm mắt lại, toàn thân buông lỏng, tùy ý dòng nước nóng ngâm lấy toàn thân, đôi bầu vú săn chắc nẩy nở lúc nổi lúc trầm tại trong nước như ẩn như hiện, trung gian chính giữa cặp đùi là một thảm lông mu đen mềm mại, dưới làn nước xung động dập dờn lóng lánh, khiến cho trong lòng của hắn ngứa ngáy, cả trái tim bị hấp dẫn như muốn nhanh nhảy ra!

Tống Thanh Thư run rẩy đưa hai tay ra, chạm vào bả vai nàng, chỉ cảm thấy mêm mại cực kỳ, trong lòng hắn rung động, nhẹ nhàng bắt đầu vận lên một chút Hoan Hỉ chân khí, rồi bắt đầu xoa bóp cho nàng, xuyên thấu qua ngón tay cùng thân thể nàng tiếp xúc thân mật, một tia chân khi ấm áp nhu hòa chậm chạp đưa vào trong cơ thể nàng, nggay lập tức nàng có cảm giác đôi tay củaTống Thanh Thư hai tay như có ma lực, luồn chân khí theo trên người lướt qua các khu vực mẫn cảm, giống như bị điện giật tê nhột dụ hoặc lấy nàng, thân thể thoải mái sung sướng, rất nhanh bao phủ suy nghĩ của nàng vì sao hôm nay nha hoàn lại xoa bóp vô cùng sảng khoái như vậy.

Rất nhanh sắc mặt nàng ửng hồng, Tống Thanh Thư mỉm cười, hai tay trơn trượt xuôi theo bả vai xoa bóp đến trên tấm lưng trần của nàng, cũng nhẹ nhàng kìm xoa nắn cơ bắp phía sau cổ, chung quanh tấm lưng trần bị hai bàn tay hắn vuốt tới đi lui, trên mặt hắn lộ ra nụ cười tà khí khi biết hiệu quả của Hoan Hỉ thiền pháp do đã từng thử nghiệm trên thân người của Khúc Phi Yên và Chúng Linh, chân khí Hoan Hỉ thiền pháp có thể đưa vào cơ thể đối phương chạy theo ý muốn của hắn, đó cũng là tác dụng của Hoan Hỉ thiền pháp nhằm tạo ra kết qua tốt nhất cho một cuộc giao hoan.

Nàng càng ngày càng ngạc nhiên, khi cảm nhận được hai bàn tay của hắn, theo quy củ dán tại trên lưng minh xoa bóp, làm gì có động đến nơi đó? Nhưng nàng cảm giác được tựa như có một ngón tay to đã mò tới dưới hạ thể của mình, thân thể yêu kiều bất chợt run rẩy, ngón tay tay kia không ngừng nhẹ nhàng vuốt ve quấy đến quấy đi chúng quanh, ngón tay nghịch ngợm mỗi lần mò gần đến khe nứt nhỏ âm hộ, làm cho bên trong âm đ*o ngưa ngứa rồi liền lại lơ đãng rời xa, liên tiếp mấy lần như vậy, nàng liền cảm giác được bên trong âm đ*o của mình đã nóng ướt ngứa ngáy, thẳng hận ngón tay kia không thể trực tiếp xông vào hàng động nhỏ bé của mình, bất chợt ngón tay lớn mật cực kỳ, rõ ràng tiến quân thần tốc, cực kỳ nhanh chạm đến nơi cửa miệng âm đ*o kiều nộn, tại nơi đó tận tình du ngoạn chơi đùa, cảm giác loại này tuyệt vời không thể tả, vừa cảm thấy khó xử, vừa là mỹ diệu, làm cho nàng muốn kháng cự, rồi lại không đành lòng, phảng phất như một cái dòng xoáy, nàng càng lún càng sâu, rốt cục không thể tự kềm chế

“ Ah... Tiểu Vân, ngày hôm nay thủ pháp của ngươi sao kỳ diệu như thế... ngươi làm như thế nào? Vì cái gì giống như có một ngón tay tại chỗ đó chui tới chui lui vậy?"

Nảng rốt cuộc không yên, hai chân hơi tách ra, đôi mắt đẹp khép hờ, nho nhỏ cặp môi đỏ mọng hơi mở ra trong đầu thầm thì tự hỏi.

Vì không thể rên rỉ trước mặt nha hoàn, nàng càng cực lực đè nén, mà cái loại đè nén không được phát ra tiếng rên rỉ trầm thấp, khuôn mặt càng là động đến hồn phách lòng người, điều này làm cho Tống Thanh Thư đứng ở sau lưng nàng không khỏi tâm thần rung động, thiếu chút nữa cầm giữ không được mình,.

Hai cái hai đùi trắng nõn lại mở rộng ra chút ít, từ cửa miệng âm đ*o đã bài tiết ra chất lỏng ướt át sền sệt, nàng nhịn không được hừ một tiếng, lập tức lại dùng sức cắn môi, đôi lông mi chau lên, thoáng cái ngón tay kỳ lạ bí ẩn như cong lại xoay tròn trên viên âm hạch mới nhú, nàng làm sao còn có thể nhịn được, cảm thấy đến bên trong đào nguyên mật huyệt ngứa như có ngàn trùng vạn con bò sát đang cắn lấy, sâu trong hoa tâm, âm tinh đã từng tia phun ra…

- Um…không... không được ah... Tiểu Vân... dừng lại đi…

Cả người nàng cong lên, đầu ngữa về phía sau rên rỉ….

Tống Thanh Thư đang chính chìm theo cảm thụ bên trong thân thể của nàng, không ngờ nàng đột nhiên ngửa đầu, lúc này hắn đã không kịp né tránh, bốn mắt nhìn nhau, sững sờ trong chốc lát, đồng thời cùng kinh ngạc thốt lên:

- Tại sao là ngươi….!

Tức giận pha xấu hổ làm cho nàng phản ứng cực nhanh, bàn tay giương lên, hai ngón cong lại nhắm đến đôi mắt Tống Thanh Thư hai móc đến, hắn phục hồi tinh thần lại, hai tay buông rút về, đầu ngón tay nhẹ nhàng chụp lấy yếu huyệt then chốt nơi cổ tay nàng.

Nữ nhân cảm thấy toàn bộ cánh tay tê rần, mất đi tri giác, trong lòng lo lắng, thuận thế liền đứng dậy nhấc chân dùng chiêu Hoành Tảo Thiên Quân hướng về nơi gáy của đối phương tung cước, lại bị Tống Thanh Thư nắm bắt lấy mắt cá chân, nàng vặn chân muốn tránh thoát, nhưng tựa như đá chìm đáy biển, không thể di động mảy may, một chân trụ, một chân giơ cao để đá, tạo thành một tư thế thật ngượng ngùng, nơi ẩn mật thần bí cái khe thịt khép chặt bị kéo căng nên hở rộng ra, làm cho hắn nhìn thấy thêm rõ ràng.

Tống Thanh Thư ánh mắt tùy ý ở trên người nàng nhìn ngắm, nguyên lai nàng không phải là Thánh Nữ Minh giáo, mà chính là Thánh Cô Nhật Nguyệt Thần giáo: Nhậm Doanh Doanh.

- À… Nhâm đại tiểu thư, đã lâu không gặp, vừa đến đây không ngờ cô nương lại đưa cho tại hạ một món lễ vật lớn như vậy, làm sao tại hạ từ chối được đây.

Nhậm Doanh Doanh vừa rồi đang tắm, lúc này toàn thân đương nhiên trần truồng không có mảnh vải, tay chân đều bị đối phương khống chế, cả người một bộ ngượng ngùng không hề che giấu được tất cả thân thể đều bày ra trọn vẹn ở trước mắt Tống Thanh Thư, dù nàng luôn luôn thông tuệ bình tĩnh, lúc này trong đầu cũng một mảnh mờ mịt, hai bên mép nhỏ màu hồng nhạt, mảnh nhỏ như hai lá liễu, sạch sẽ thập phần u nhã lộ liễu ra, lổ âm đ*o nhỏ xíu thật sâu đỏ tươi, gần trên đỉnh khe thịt là âm hạch như một hạt đậu xanh mọng nước vẫn còn sung huyết sáng lóng lánh đặc biệt bắt mắt, hai bên mép ngoài mập mạp với gò mu phồng cao, một mùi hăng nhàn nhạt từ cửa miệng âm đ*o tiết ra chất lỏng truyền đến đáng yêu cực kỳ, trêu chọc trong lòng của hắn thêm ngứa khó chịu, thảm cỏ lông đen ẻo lả ướt nhẹp dính sáy vào gò mu có thể thấy được từng sợi chân lông..!

- Nhâm đại tiểu thư, tại hạ thấy làm lạ tại sao cô nương không la lên gọi người?

Tống Thanh Thư sau khi mở mang tầm mắt, thì cũng bắt đầu cảm thấy hết sức kỳ quái.

Nghe vậy Nhậm Doanh Doanh khuôn mặt cáng thêm đỏ ửng, nàng có nỗi khổ không nói ra được, bây giờ Lệnh Hồ Xung cũng đang ở tại Hắc Mộc nhai, nếu nàng la lên báo động, phụ thân cùng Hướng thúc thúc với Giáo Chúng Nhật Nguyệt Thần giáo chắc chắn là lo lắng chạy tới, nếu là lúc này thân thể bị bọn họ nhìn thấy hết, cho dù la Lệnh Hồ Xung không chấp, nàng cũng không mặt mũi nào để mà sống.

- Xem ra thực sự là duyên phận a, lần trước đại chiến, tại hạ chưa thoát xong y phục trên người cô nương, ngày hôm nay chính cô nương lại tự mình chủ động cởi quần áo cho tại hạ nhìn xem, thật ngoan….

Tống Thanh Thư thấy mũi nàng rung rung, đôi lông mi dài cũng nhấp nháy, dung nhan mềm mại, ánh lửa ánh xung quanh ánh lên trên mặt, càng thêm kiều diễm, trong lòng lại động, không nhịn được ở trên mặt nàng hôn lên một cái.

- Vô liêm sỉ….

Nhậm Doanh Doanh hô hấp dồn dập lên, tức giận làm hai bầu vú chập trùng kịch liệt, Tống Thanh Thư nhìn thấy lại thêm ngẩn ngơ.

Đang định tiếp tục trêu đùa nàng, thần sắc Tống Thanh Thư đột nhiên biến đổi, hắn quay đầu lại nhìn bên ngoài.

Vào lúc này ngoài cửa truyền đến một già nua tiếng:

- Doanh Doanh… phụ thân có mấy câu muốn nói cùng ngươi.

Tống Thanh Thư quay đầu lại nhìn nàng, chỉ lo sợ nàng mở miệng kêu cứu, nhưng bất ngờ Nhậm Doanh Doanh hít một hơi thật sâu qua đi, nàng bình tĩnh trả lời:

- Nữ nhi đang tắm, e rằng lúc này không tiện lắm đâu phụ thân.

- À…ta đã quên là ngươi đã trưởng thành…

Ngoài cửa truyền đến tiếng cười vui mừng của Nhậm Ngã Hành,

- Ta cũng không muốn làm ngươi khó xử, chỉ là tình huống của Hắc Mộc nhai bây giờ ngươi cũng rõ ràng, có những việc không tiện nói lúc ở bên ngoài, nếu như ta nhớ không lầm, trong phòng này còn có mấy tấm bình phong, ta sẽ đi vào cách tấm bình phong cùng ngươi nói chuyện một chút, ngươi thấy có được không?

"Chuyện này quả thật là quỷ dị a, nữ nhi của mình tắm lại cứ muốn đi vào."

Tống Thanh Thư trong lòng oán thầm.

- Được, phụ thân xin chờ một chút.

Nghe được Nhậm Doanh Doanh trả lời, Tống Thanh Thư tái mặt, thả chân nàng ra nhưng khuỷu tay uốn cong, bấu siết lại phía sau gáy của nàng.

- Dù sao bây giờ thân thể ta đang như thế này, ta sẽ không để những người khác người biết đến đâu.

Nhậm Doanh Doanh chợt cảm thấy khó thở khi bàn tay hắn bóp vào, nhanh chóng giải thích với hắn.

- Vậy cô nương còn để phụ thân của mình đi vào?

Hắn vừa đến đây không muốn đánh rắn động cỏ, thứ hai Hoan Lạc chân khí của hắn vẫn còn non nớt, nên kiêng kỵ Hấp Tinh Đại Pháp của Nhậm Ngã Hành, vì lẽ đó Tống Thanh Thư cũng không muốn chạm mặt cùng Nhậm Ngã Hành, có điều bàn tay của hắn vẫn hơi nới lỏng tay ra một chút.

- Ngươi ẩn thân đi..

Nhậm Doanh Doanh cắn môi, trên mặt không thấy rõ có vẻ mặt gì.

- Nơi này không có nơi nào để trốn, chỉ cần nhìn quanh một cái thì không sót gì, vậy trốn chỗ nào bây giờ?

Tống Thanh Thư ngắm nhìn bốn phía, nơi này tuy rằng có một tâm đại bình phong che chắn, nhưng tấm bình phong lại hơi trong suốt, chính mình mặc cho ẩn nấp ở nơi nào, nhìn cái bóng trên tấm bình phong, Nhậm Ngã Hành vừa đi vào thì sẽ nhìn thấy ngay.

Nhậm Doanh Doanh ánh mắt chuyển động, nhìn chằm chằm vào trong bồn tắm to, ấp úng nói:

- Vậy ngươi…nấp trong bồn tắm …cùng ta..

Tống Thanh Thư sững sờ, cái này cũng được?

- Doanh Doanh xong chưa, ta đi vào nhé?"

Nhậm Ngã Hành ở ngoài cửa chờ có chút lo lắng, lão không biết bên trong Hắc Mộc nhai có bao nhiêu người của Minh giáo trà trộn vào, vì lẽ đó nên phải chờ lúc nữ nhi tắm rửa để trao đổi mới tiện, nơi này thì người Minh giáo sẽ ít có mặt nhưng nếu ở ngoài cửa đợi quá lâu, nhỡ bị người của Minh giáo nhìn thấy, sẽ không tránh khỏi bị hoài nghi.

Nghe được tiếng Nhậm Ngã Hành hối thúc, Nhậm Doanh Doanh lo sợ nói:

- Nhanh ôm ta đi vào.

Tâm tư của nàng lúc này cũng đơn giản, thân thể đã bị Tống Thanh Thư nhìn thấy hết rồi, giờ nếu lại bị phụ thân đi vào nhìn thấy...

Chỉ nghĩ đến nàng đã lạnh người.

Tống Thanh Thư không do dự nữa, ôm lấy Nhậm Doanh Doanh nhảy vào bồn tắm.

“ Rào …rào.."

- Tiếng động gì vậy?

Nhậm Ngã Hành đứng ở cửa, thì nghe dường như tiếng động của một vật nặng rơi vào trong nước tiếng, liền hồ nghi hỏi.

- Không có gì đâu phụ thân.

Nhậm Doanh Doanh giọng nói vẫn chưa hết sợ hãi.

Cứ như vậy nên Nhậm Ngã Hành càng hoài nghi, sợ rằng người của Minh giáo đang khống chế nữ nhi bảo bối của mình, vội hỏi:

- Doanh Doanh ta có cảm giác ngươi không đúng lắm….

- Nữ nhi không có chuyện gì đâu mà.

Nằm ở trong thùng nước tắm, Tống Thanh Thư ngước đầu nằm bên dưới, Nhậm Doanh Doanh nằm ngửa đè lưng lên trên người hắn, hai người nằm theo phương hương ngược lại như hai con cá nằm xắp lớp lên nhau để tận dụng khoảng trống, thấy đầu hắn đối diện giữa hai chân của mình mà còn cười tủm tỉm, Nhậm Doanh Doanh giọng nói run run không được tự nhiên.

- Bây giờ Hắc Mộc nhai chưa thế nào yên ổn, nói không chắc đang có người muốn sinh sự, ta muốn vào xem ngươi một chút mới yên tâm.

Nhậm Ngã Hành lòng nghi ngờ trùng điệp, vừa nói vừa đẩy cửa bước vào thì cảm thấy không đúng, lão từng bước một hướng về sau tấm bình phong đi đến.

Nhậm Doanh Doanh kinh hãi, vội vã vẫy tay ra Tống Thanh Thư hiệu hạ thấp đầu xuống nước, nàng cong cặp đùi che khuất bớt đầu hắn, nhỏm người lưng tựa vào thành bồn tắm về phía tầm nhìn của Nhậm Ngã Hành.

- Dưới nước?

Tống Thanh Thư dùng tay chỉ chỉ mặt nước, vẻ mặt cực kỳ quái lạ, trong lòng oán thầm, nghe được tiếng bước chân Nhậm Ngã Hành đã đi tới gần tấm bình phong i, Tống Thanh Thư không còn suy nghĩ thêm nữa, hít sâu một hơi, đem toàn bộ phần đầu chìm xuống dưới nước.

- Phụ thân… sao lại xông vào vậy.

Nhậm Doanh Doanh hai tay duổi ra cạnh bồn tắm, tựa lưng chỉ lộ ra cái đầu qua khỏi thành bồn tắm, không nhìn lại phía sau Nhậm Ngã Hành đang đi tới mà oán trách.

Ánh mắt sắc bén của Nhậm Ngã Hành quét quanh bốn phía, không nhìn thấy bất kỳ dấu hiệu khả nghi nào, liền lùi ra xa,

- Là ta lo xa rồi, cứ tưởng rằng ngươi đang bị người khống chế…

"Phụ thân đoán đúng."

Nhậm Doanh Doanh trong đầu thầm nghĩ cay đắng, nhưng ngoài miệng lại nói:

- Có thể là do gần đây phụ thân sầu lo quá nhiều….

Nói xong nàng liền dùng mũi chân chọc chọc Tống Thanh Thư đối diện, ra hiệu hắn nổi đầu lên…
5/5 của 1 đánh giá

Bình luận

Lưu tên của tôi, email, và trang web trong trình duyệt này cho lần bình luận kế tiếp của tôi
Nguyen 2 năm trước
Đã ra chap mới rồi nhé mọi người, link đây nha: bit.ly/newchap247

Truyện cùng thể loại