Cận Thân Cuồng Binh
Chương 36: Thiên ca
“Lam Phong, chúng ta thật sự có thể thắng sao?" Lâm Nhược Băng nhìn lên màn ảnh chiếu trực tiếp, lúc này hai chiếc Ferrari và Audi đang thi nhau phóng nhanh như những cơn lốc, nhìn chiếc Land Rover bị bỏ lại phía sau, Lâm Nhược Băng hơi lo lắng hỏi.
“Yên tâm đi, nhất định sẽ thắng. Cô không thấy người lái chiếc Land Rover nãy giờ rất bình tĩnh sao? Điều này chứng tỏ trong lòng hắn đang rất tự tin." Lam Phong nhìn chăm chú vào màn hình trực tiếp, tận tình giải thích cho Lâm Nhược Băng: “Tôi nghĩ bây giờ hắn đang giữ sức, lát nữa cô tập trung nhìn kỹ màn thể hiện của hắn ở khúc cua cuối cùng đi."
“Này… chàng trai trẻ, cậu không hiểu gì thì đừng có mà ở đây gạt người nữa nha!"
Nghe Lam Phong giải thích, mấy nhà cái nhìn chỗ tiền mà Lâm Nhược Băng đã đặt sắp bị thua sạch mà vô cùng khinh thường và đắc ý.
Ánh mắt sáng rực của Lâm Nhược Băng nhìn chăm chú vào màn hình trực tiếp, cuối cùng cũng đến lúc ba chiếc xe đi vào khúc cua cuối cùng.
Từ màn hình trực tiếp, Lâm Nhược Băng thấy người lái chiếc Land Rover thật sự vô cùng bình tĩnh, trên mặt hắn còn nở một nụ cười, lúc này, chuyển động của toàn bộ các xe đua đột nhiên thay đổi, khi tiến vào khúc cua, hai chiếc Ferrari và Audi cẩn thận giảm tốc, cùng lắm cũng chỉ có thể giữ vững tốc độ hiện tại, thế nhưng người lái chiếc Land Rover lại đạp mạnh ga một phát, đánh tay lái lướt qua, chỉ trong phút chốc đã vượt lên dẫn đầu đoàn đua.
Tiếng bánh xe ma sát với mặt đường làm mọi người vô cùng kích thích, hưng phấn tột độ.
Lúc này, ánh mắt Lâm Nhược Băng vô cùng chăm chú nhìn vào màn hình, cuối cùng thì chiếc Land Rover cũng vượt lên hai chiếc xe còn lại, một mình chạy như bay đến đích.
“Xem kìa, tôi thắng rồi!"
Lâm Nhược Băng hưng phấn hét lên.
“Thắng rồi ư, chiếc Land Rover sao lại có thể thắng chứ?
Những người vừa mới thua cược ngơ ngác nhìn vào màn hình, vẻ mặt họ không thể tin nổi.
Quy định đặt cược ở đây khác với những địa phương khác, ngoại trừ mười phút cuối cùng, toàn bộ thời gian còn lại của cuộc đua đều có thể đặt cược, nhưng mà những gì xảy ra trên đường đua luôn biến hóa khôn lường, nên thật ra phần lớn người chơi thường dựa vào các xe đang dẫn trước mà đặt cược.
Nhưng mà, Lâm Nhược Băng và Lam Phong thì khác, họ thắng lần này cũng không giống bình thường, bọn họ đặt cược cho chiếc Land Rover khi mà đa số những người còn lại đều cảm thấy chiếc xe đó không thể thắng nổi, vì chiếc Land Rover từ vị trí thứ ba lên vị trí số một nên tiền thắng cược của Lâm Nhược Băng cũng vì thế mà được nhân lên, cô thu về một triệu tệ.
“Tiếp theo chúng ta sẽ đặt cho ai đây?" Lâm Nhược Băng phấn khởi hỏi.
Tiếp tục trận đua mới là hai chiếc siêu xe với động cơ cực kỳ xuất sắc, Lamborghini và Maserati, người lái không ai khác chính là chủ nhân của hai chiếc siêu xe đó, có lẽ là do hai vị đại gia này khí huyết dâng trào, muốn tự mình thể hiện đẳng cấp.
Còn không đợi Lam Phong trả lời, bên cạnh liền có người đáp: “Tất nhiên là đặt cho chiếc Lamborghini rồi, toàn bộ tính năng của xe đã được cải tiến, hơn thế chủ xe còn là con trai thứ ba của tập đoàn nhà họ Phùng, hắn được mệnh danh là “tay lái lụa" đấy."
Lam Phong bình thản liếc mắt nhìn đám người đó, quay qua Lâm Nhược Băng nói: “Cứ xem thêm một lúc nữa rồi tính."
Thời điểm trận đấu đã diễn ra được một nửa, Lam Phong bảo Lâm Nhược Băng đặt cho Maserati.
Cuối cùng chiếc Maserati giành thắng lợi chung cuộc.
Lần này Lâm Nhược Băng đặt một triệu tệ, vì tỉ lệ đặt không cao nên cô chỉ thắng được năm trăm tệ.
Người lúc nãy bảo cô đặt cho Lamborghini giận dữ nhún vai, vẻ mặt vô cùng xấu hổ.
Tiếp đến Lâm Nhược Băng và Lam Phong đặt cược thêm vài trận nữa, nhờ có Lam Phong giúp đỡ nên lần nào Lâm Nhược Băng cũng thắng, cuộc chơi cũng vì thế mà có chút buồn chán, hơn nữa lúc này tổng tiền vốn của Lâm Nhược Băng lên đến tám triệu tệ, thắng rất nhiều.
“Lam Phong, tôi muốn đua một chút, anh đi theo giúp tôi được không?" Lâm Nhược Băng vừa phấn khởi vừa tha thiết nhìn Lam Phong.
“Được rồi!" Lam Phong suy nghĩ một chút rồi gật đầu, nãy giờ ngồi xem nhiều quá cũng khiến anh hơi ngứa tay.
“Vậy nha!"
Nghe câu trả lời của Lam Phong, Lâm Nhược Băng phấn khởi gào thét một lúc rồi kéo tay Lam Phong đi đến chỗ người tổ chức trận đấu.
Không lâu sau, tại nơi hai người vừa rời đi, trong một góc nhỏ có một gã mặc đồng phục màu đen phát lên âm thanh lạnh lùng: “Mọi người chú ý, có một cặp nam nữ lạ mặt đã thắng hơn bảy triệu tệ tại khu đặt cược đua xe, bây giờ đang đi ra ngoài, theo dõi kỹ bọn họ cho tôi."
“Ở địa bàn của các anh, ai là người lái xe giỏi nhất? Chúng tôi muốn đấu với hắn một trận."
Lâm Nhược Băng nắm tay Lam Phong đi đến đài thi đấu, hỏi người tổ chức cuộc đua.
“Ô, một cô gái thật xinh đẹp." Nhìn thấy Lâm Nhược Băng, mắt người tổ chức trận đấu sáng rực.
“Bớt nói nhảm đi, bảo người đua xe giỏi nhất của mấy anh lên đây." Lâm Nhược Băng thờ ơ nói.
“Ơ kìa người đẹp, giọng điệu cũng không phải dạng vừa nhỉ, cô có biết phí mời Thiên ca ra đua là bao nhiêu không? Anh ấy cũng không rảnh đấu với lũ nhóc con như các người đâu." Người tổ chức lạnh lùng nói, hằng ngày số người đến đây tìm Thiên ca đua xe thì rất nhiều nhưng đa phần đều không có đủ tiền trả phí, hơn nữa đây còn là một người phụ nữ rất xinh đẹp, có vẻ như cô ta đang muốn tìm đàn ông, nhìn là biết không có tiền rồi: “Các người biết tiền đặt cược một trận đấu của Thiên ca ít nhất là bao nhiêu không? Năm…"
“Nhiêu đây đủ chưa?"
Người tổ chức còn chưa nói xong, Lâm Nhược Băng liền đem hết số tiền thắng cược của mình ném như rác lên đài thi đấu.
“Cô cho rằng bấy nhiêu đây tiền là đủ sao?
Người tổ chức không thèm liếc mắt số tiền vừa bị ném xuống, ánh mắt hắn nhìn Lam Phong vừa khiêu khích vừa khinh thường.
Một người đẹp xuất sắc như vậy lại đi cùng một tên công tử bột, hắn thật sự khó lòng mà bình tĩnh được.
“Anh… anh Hắc, số tiền này tám triệu tệ đấy."
Nhân viên kiểm tiền bên cạnh run run nói.
“Cái gì? Tám triệu tệ?"
Nghe nhân viên kiểm tiền nói, người tổ chức quay lại nhìn Lam Phong và Lâm Nhược Băng, mặt hắn tỏ vẻ như vừa gặp quỷ, vội vàng chạy khỏi đài thi đấu: “Các… các người chờ ở đây đi, tôi đi tìm Thiên ca giúp cho."
Trong một căn phòng được bày trí lộng lẫy, một người đàn ông tóc ngắn đeo thêm một chiếc hoa tai màu vàng rực, hắn vừa mân mê chiếc nhẫn ngọc bích đeo trên ngón tay cái của mình vừa thích thú ngắm nghía chiếc kính mắt.
Trong kính, một người đàn ông mặc đồng phục, đang quỳ gối trước hắn là một cô gái xinh đẹp mặc áo hở một nửa, cái miệng xinh xắn của cô ấy đang ngậm thằng nhỏ của hắn, ra sức làm việc, thông qua chiếc kính mắt có thể thấy được bóng lưng vô cùng gợi cảm của cô gái.
“Ầm…"
Đúng lúc này, cánh cửa đang đóng chặt bỗng bị ai đó mở ra, một người đàn ông vội vàng chạy vào, người này chính là người tổ chức lúc nãy.
Nhìn thấy cảnh tượng trước mắt, người đàn ông vội vàng quỳ xuống: “Ôi… tôi xin lỗi Thiên ca, tôi… tôi không cố ý đâu, tôi không biết anh đang…"
“Không sao, bé cưng à, tiếp tục làm việc đi em."
Thiên ca dùng tay vỗ nhẹ vào đầu người đẹp rồi quay đầu về phía người tổ chức ở bên cạnh: “Nói đi, có chuyện gì mà cậu vội vàng như vậy?"
“Thiên ca, chuyện là thế này, có một đôi nam nữ ra giá tám triệu tệ muốn đua xe với anh, anh xem…" Người tổ chức lắp bắp nói.
“À, tôi vừa nhận được một tin báo, có một đôi nam nữ thắng hơn bảy triệu tệ ở khu đặt cược đua xe, nếu vậy thì đúng là hai người bọn họ rồi, thật không ngờ họ lại vội vàng dâng tiền lên như vậy. Đi thôi, chiều theo ý bọn họ… Tiện thể “bóc tem" chiếc mắt kính mới của tôi luôn, tôi muốn cho bọn họ thất bại thảm hại." Thiên ca lạnh lùng nói.
“Được rồi!"
Người tổ chức vội vàng gật đầu, chạy nhanh ra ngoài.
Thiên ca thô bạo cầm lấy đầu người đẹp đang ngồi vận động trước mặt mình, dịu dàng nói.
“Bé cưng, động tác nhanh lên một tí nào, anh đang vội…"
“Ladies and gentlemen, chúng tôi tuyên bố có một cuộc đua trị giá tám triệu tệ."
Người tổ chức đứng trên bục, tay cầm microphone đang phấn khởi hò hét, nhanh chóng thu hút ánh mắt mọi người, lời kế tiếp của hắn ta khiến cho cả hội trường bùng nổ: “Trận đấu này là do hai vị khách mời mới đến thách đấu với vua tốc độ của chúng ta - Thiên ca, hơn nữa Thiên ca cũng đã đồng ý. Thiên ca sẽ dùng chiếc xe mà mình vô cùng yêu quý - Rắn Hổ Mang và trình diễn cho mọi người xem một màn đua siêu tốc."
“Tiếp sau đây, mời Thiên ca ra sân đấu."
Lời người tổ chức vừa mới cất lên, Thiên ca mặc quần áo thường ngày bước lên đài thi đấu.
“Thiên ca… Thiên ca…"
Sau khi nghe người tổ chức nói, sự xuất hiện của Thiên ca thật sự làm cả hội trường như muốn nổ tung, tiếng hò hét rung động trời đất không ngừng vang lên.
Bốn năm trước, Thiên ca âm thầm đi đến thung lũng sương mù đua xe, vài năm tung hoàng ở đây, hắn trở thành “tay xiếc" vô cùng xuất sắc của đường đua, hắn ta được mệnh danh là tay đua số một của thung lũng sương mù, trước giờ chưa lần nào thất bại, những trấn đấu tầm thường hắn thật chất không hề quan tâm đến, chỉ có những trận có số tiền đặt cược hơn năm triệu tệ thì hắn mới ra mặt.
Những trận đấu trong mấy năm gần đây, Thiên ca đánh bại hơn mười chiếc xe đua, mà tính ra trong những chiếc xe đua, Rắn Hổ Mang luôn thể hiện tính năng mạnh nhất hơn hẳn những chiếc khác, nó chính là con át chủ bài của Thiên ca, bây giờ Thiên ca còn mang nó đến đây, thật sự làm mọi người mở rộng tầm mắt, ai nấy đều bị ánh sáng của hợp kim titan làm lóa mắt, hò reo không ngừng.
Nhìn khung cảnh sôi động máu lửa xung quanh, Lam Phong tỏ vẻ khinh thường rồi cười lạnh, quy mô tổ chức của nơi này so với cuộc đấu sinh tử ở thế giới ngầm phương tây không biết nhỏ hơn bao nhiêu lần.
Người tổ chức không thèm giới thiệu Lam Phong và Lâm Nhược Băng, hắn ta đi thẳng đến phần tiếp theo. “Trận đấu này đặt cược tám triệu tệ, tiền đặt cược của hai bên đã được đưa đến, tiếp theo xin cho mời hai bên lái xe vào đường đua."
Lời người tổ chức vừa nói ra, hai chiếc xe thể thao một đỏ một lam như hai tia chớp cùng lúc xuất hiện tại đường đua.
“Trời ạ, Thiên ca mang Rắn Hổ Mang theo thật sao? Thật tuyệt vời…"
“Thiên ca, Thiên ca… Rắn Hổ Mang… Rắn Hổ Mang…"
Thiên ca đưa tay ra cửa sổ xe, vừa mỉm cười vừa vẫy chào mọi người.
“Mẹ nó… Các người xem chiếc xe Ferrari màu đỏ kìa, tuy rằng nó được tân trang lại rồi nhưng nếu đem so với chiếc xe của Thiên ca thì thật là thua quá xa, hai người này muốn tìm đường chết sao?"
“Sao anh cấm họ được, dù sao chúng ta cũng chỉ xem Thiên ca và Rắn Hổ Mang thôi, có ai thèm để ý hai người bọn họ…"
Không khí hiện tại của trường đua làm người tổ chức rất hài lòng, hắn ta mỉm cười nói: “Trước hết tôi xin thông báo, trận đấu này đạt tỉ lệ đặt cược cao nhất từ trước đến giờ là 1. 2:10, mọi người còn chờ đợi gì nữa? Nhanh tay đặt cược đi nào, lát nữa trận đấu bắt đầu rồi thì tỉ lệ đặt cược không còn cao như vậy đâu."
Nghe người tổ chức nói, mọi người nhanh chóng đi đến khu đặt cược.
Trong chiếc xe Ferrari màu đỏ, Lam Phong ngồi ở tay lái phụ, quay đầu nhìn về phía Lâm Nhược Băng bên cạnh: “Cô chờ tôi một lát."
Nói xong, Lam Phong liền mở cửa xe bước xuống.
Lúc Lam Phong rời khỏi xe cũng là lúc Thiên ca bước ra từ chiếc Rắn Hổ Mang, đi đến chiếc xe Ferrari màu đỏ trước mặt, gõ gõ cửa sổ xe.
“Có chuyện gì?" Lâm Nhược Băng mở kính cửa xe xuống, lạnh lùng hỏi.
“Chào người đẹp, cô là người tìm tôi thách đấu ư? Cô thật sự hâm mộ tôi vậy sao?" Kính xe hạ xuống để lộ khuôn mặt xinh đẹp của Lâm Nhược Băng, Thiên ca vô cùng kinh ngạc, khó khăn nuốt nuốt nước miếng: “Lát nữa đấu xong, cô có muốn tôi dạy cô đua xe không?"
“Không cần!" Lâm Nhược Băng lạnh lùng nói.
“Thật ư?" Thiên ca không để ý đến lời nói của cô, cười đáp: “Tôi cảm thấy cô vô cùng cần đấy, lát nữa tài nghệ đua xe của tôi sẽ thuyết phục cô thôi."
“Người đẹp, hay là vậy đi, chúng ta trao đổi nhé, chỉ cần tối nay cô đi theo tôi, lát nữa đua tôi sẽ cố ý thua cô, cô thấy sao? Cô nên biết rằng từ khi bắt đầu đua xe tới giờ, tôi chưa từng thua lần nào đó, chỉ cần cô thắng tôi thôi cũng nổi tiếng rồi…"
“Thiên ca còn chưa nói xong, Lâm Nhược Băng đã nhanh chóng nâng kính cửa xe lên, đóng chặt lại.
“Con điếm thối tha, ta nhổ vào. Mẹ nó, cô còn giả bộ thanh cao làm gì, lát nữa nữa ông đây cho cô thua đến tâm phục khẩu phục. Tám triệu tệ này của cô, tôi ăn chắc rồi."
“Còn cô, tối nay cô cũng sẽ là người của tôi thôi."
“Yên tâm đi, nhất định sẽ thắng. Cô không thấy người lái chiếc Land Rover nãy giờ rất bình tĩnh sao? Điều này chứng tỏ trong lòng hắn đang rất tự tin." Lam Phong nhìn chăm chú vào màn hình trực tiếp, tận tình giải thích cho Lâm Nhược Băng: “Tôi nghĩ bây giờ hắn đang giữ sức, lát nữa cô tập trung nhìn kỹ màn thể hiện của hắn ở khúc cua cuối cùng đi."
“Này… chàng trai trẻ, cậu không hiểu gì thì đừng có mà ở đây gạt người nữa nha!"
Nghe Lam Phong giải thích, mấy nhà cái nhìn chỗ tiền mà Lâm Nhược Băng đã đặt sắp bị thua sạch mà vô cùng khinh thường và đắc ý.
Ánh mắt sáng rực của Lâm Nhược Băng nhìn chăm chú vào màn hình trực tiếp, cuối cùng cũng đến lúc ba chiếc xe đi vào khúc cua cuối cùng.
Từ màn hình trực tiếp, Lâm Nhược Băng thấy người lái chiếc Land Rover thật sự vô cùng bình tĩnh, trên mặt hắn còn nở một nụ cười, lúc này, chuyển động của toàn bộ các xe đua đột nhiên thay đổi, khi tiến vào khúc cua, hai chiếc Ferrari và Audi cẩn thận giảm tốc, cùng lắm cũng chỉ có thể giữ vững tốc độ hiện tại, thế nhưng người lái chiếc Land Rover lại đạp mạnh ga một phát, đánh tay lái lướt qua, chỉ trong phút chốc đã vượt lên dẫn đầu đoàn đua.
Tiếng bánh xe ma sát với mặt đường làm mọi người vô cùng kích thích, hưng phấn tột độ.
Lúc này, ánh mắt Lâm Nhược Băng vô cùng chăm chú nhìn vào màn hình, cuối cùng thì chiếc Land Rover cũng vượt lên hai chiếc xe còn lại, một mình chạy như bay đến đích.
“Xem kìa, tôi thắng rồi!"
Lâm Nhược Băng hưng phấn hét lên.
“Thắng rồi ư, chiếc Land Rover sao lại có thể thắng chứ?
Những người vừa mới thua cược ngơ ngác nhìn vào màn hình, vẻ mặt họ không thể tin nổi.
Quy định đặt cược ở đây khác với những địa phương khác, ngoại trừ mười phút cuối cùng, toàn bộ thời gian còn lại của cuộc đua đều có thể đặt cược, nhưng mà những gì xảy ra trên đường đua luôn biến hóa khôn lường, nên thật ra phần lớn người chơi thường dựa vào các xe đang dẫn trước mà đặt cược.
Nhưng mà, Lâm Nhược Băng và Lam Phong thì khác, họ thắng lần này cũng không giống bình thường, bọn họ đặt cược cho chiếc Land Rover khi mà đa số những người còn lại đều cảm thấy chiếc xe đó không thể thắng nổi, vì chiếc Land Rover từ vị trí thứ ba lên vị trí số một nên tiền thắng cược của Lâm Nhược Băng cũng vì thế mà được nhân lên, cô thu về một triệu tệ.
“Tiếp theo chúng ta sẽ đặt cho ai đây?" Lâm Nhược Băng phấn khởi hỏi.
Tiếp tục trận đua mới là hai chiếc siêu xe với động cơ cực kỳ xuất sắc, Lamborghini và Maserati, người lái không ai khác chính là chủ nhân của hai chiếc siêu xe đó, có lẽ là do hai vị đại gia này khí huyết dâng trào, muốn tự mình thể hiện đẳng cấp.
Còn không đợi Lam Phong trả lời, bên cạnh liền có người đáp: “Tất nhiên là đặt cho chiếc Lamborghini rồi, toàn bộ tính năng của xe đã được cải tiến, hơn thế chủ xe còn là con trai thứ ba của tập đoàn nhà họ Phùng, hắn được mệnh danh là “tay lái lụa" đấy."
Lam Phong bình thản liếc mắt nhìn đám người đó, quay qua Lâm Nhược Băng nói: “Cứ xem thêm một lúc nữa rồi tính."
Thời điểm trận đấu đã diễn ra được một nửa, Lam Phong bảo Lâm Nhược Băng đặt cho Maserati.
Cuối cùng chiếc Maserati giành thắng lợi chung cuộc.
Lần này Lâm Nhược Băng đặt một triệu tệ, vì tỉ lệ đặt không cao nên cô chỉ thắng được năm trăm tệ.
Người lúc nãy bảo cô đặt cho Lamborghini giận dữ nhún vai, vẻ mặt vô cùng xấu hổ.
Tiếp đến Lâm Nhược Băng và Lam Phong đặt cược thêm vài trận nữa, nhờ có Lam Phong giúp đỡ nên lần nào Lâm Nhược Băng cũng thắng, cuộc chơi cũng vì thế mà có chút buồn chán, hơn nữa lúc này tổng tiền vốn của Lâm Nhược Băng lên đến tám triệu tệ, thắng rất nhiều.
“Lam Phong, tôi muốn đua một chút, anh đi theo giúp tôi được không?" Lâm Nhược Băng vừa phấn khởi vừa tha thiết nhìn Lam Phong.
“Được rồi!" Lam Phong suy nghĩ một chút rồi gật đầu, nãy giờ ngồi xem nhiều quá cũng khiến anh hơi ngứa tay.
“Vậy nha!"
Nghe câu trả lời của Lam Phong, Lâm Nhược Băng phấn khởi gào thét một lúc rồi kéo tay Lam Phong đi đến chỗ người tổ chức trận đấu.
Không lâu sau, tại nơi hai người vừa rời đi, trong một góc nhỏ có một gã mặc đồng phục màu đen phát lên âm thanh lạnh lùng: “Mọi người chú ý, có một cặp nam nữ lạ mặt đã thắng hơn bảy triệu tệ tại khu đặt cược đua xe, bây giờ đang đi ra ngoài, theo dõi kỹ bọn họ cho tôi."
“Ở địa bàn của các anh, ai là người lái xe giỏi nhất? Chúng tôi muốn đấu với hắn một trận."
Lâm Nhược Băng nắm tay Lam Phong đi đến đài thi đấu, hỏi người tổ chức cuộc đua.
“Ô, một cô gái thật xinh đẹp." Nhìn thấy Lâm Nhược Băng, mắt người tổ chức trận đấu sáng rực.
“Bớt nói nhảm đi, bảo người đua xe giỏi nhất của mấy anh lên đây." Lâm Nhược Băng thờ ơ nói.
“Ơ kìa người đẹp, giọng điệu cũng không phải dạng vừa nhỉ, cô có biết phí mời Thiên ca ra đua là bao nhiêu không? Anh ấy cũng không rảnh đấu với lũ nhóc con như các người đâu." Người tổ chức lạnh lùng nói, hằng ngày số người đến đây tìm Thiên ca đua xe thì rất nhiều nhưng đa phần đều không có đủ tiền trả phí, hơn nữa đây còn là một người phụ nữ rất xinh đẹp, có vẻ như cô ta đang muốn tìm đàn ông, nhìn là biết không có tiền rồi: “Các người biết tiền đặt cược một trận đấu của Thiên ca ít nhất là bao nhiêu không? Năm…"
“Nhiêu đây đủ chưa?"
Người tổ chức còn chưa nói xong, Lâm Nhược Băng liền đem hết số tiền thắng cược của mình ném như rác lên đài thi đấu.
“Cô cho rằng bấy nhiêu đây tiền là đủ sao?
Người tổ chức không thèm liếc mắt số tiền vừa bị ném xuống, ánh mắt hắn nhìn Lam Phong vừa khiêu khích vừa khinh thường.
Một người đẹp xuất sắc như vậy lại đi cùng một tên công tử bột, hắn thật sự khó lòng mà bình tĩnh được.
“Anh… anh Hắc, số tiền này tám triệu tệ đấy."
Nhân viên kiểm tiền bên cạnh run run nói.
“Cái gì? Tám triệu tệ?"
Nghe nhân viên kiểm tiền nói, người tổ chức quay lại nhìn Lam Phong và Lâm Nhược Băng, mặt hắn tỏ vẻ như vừa gặp quỷ, vội vàng chạy khỏi đài thi đấu: “Các… các người chờ ở đây đi, tôi đi tìm Thiên ca giúp cho."
Trong một căn phòng được bày trí lộng lẫy, một người đàn ông tóc ngắn đeo thêm một chiếc hoa tai màu vàng rực, hắn vừa mân mê chiếc nhẫn ngọc bích đeo trên ngón tay cái của mình vừa thích thú ngắm nghía chiếc kính mắt.
Trong kính, một người đàn ông mặc đồng phục, đang quỳ gối trước hắn là một cô gái xinh đẹp mặc áo hở một nửa, cái miệng xinh xắn của cô ấy đang ngậm thằng nhỏ của hắn, ra sức làm việc, thông qua chiếc kính mắt có thể thấy được bóng lưng vô cùng gợi cảm của cô gái.
“Ầm…"
Đúng lúc này, cánh cửa đang đóng chặt bỗng bị ai đó mở ra, một người đàn ông vội vàng chạy vào, người này chính là người tổ chức lúc nãy.
Nhìn thấy cảnh tượng trước mắt, người đàn ông vội vàng quỳ xuống: “Ôi… tôi xin lỗi Thiên ca, tôi… tôi không cố ý đâu, tôi không biết anh đang…"
“Không sao, bé cưng à, tiếp tục làm việc đi em."
Thiên ca dùng tay vỗ nhẹ vào đầu người đẹp rồi quay đầu về phía người tổ chức ở bên cạnh: “Nói đi, có chuyện gì mà cậu vội vàng như vậy?"
“Thiên ca, chuyện là thế này, có một đôi nam nữ ra giá tám triệu tệ muốn đua xe với anh, anh xem…" Người tổ chức lắp bắp nói.
“À, tôi vừa nhận được một tin báo, có một đôi nam nữ thắng hơn bảy triệu tệ ở khu đặt cược đua xe, nếu vậy thì đúng là hai người bọn họ rồi, thật không ngờ họ lại vội vàng dâng tiền lên như vậy. Đi thôi, chiều theo ý bọn họ… Tiện thể “bóc tem" chiếc mắt kính mới của tôi luôn, tôi muốn cho bọn họ thất bại thảm hại." Thiên ca lạnh lùng nói.
“Được rồi!"
Người tổ chức vội vàng gật đầu, chạy nhanh ra ngoài.
Thiên ca thô bạo cầm lấy đầu người đẹp đang ngồi vận động trước mặt mình, dịu dàng nói.
“Bé cưng, động tác nhanh lên một tí nào, anh đang vội…"
“Ladies and gentlemen, chúng tôi tuyên bố có một cuộc đua trị giá tám triệu tệ."
Người tổ chức đứng trên bục, tay cầm microphone đang phấn khởi hò hét, nhanh chóng thu hút ánh mắt mọi người, lời kế tiếp của hắn ta khiến cho cả hội trường bùng nổ: “Trận đấu này là do hai vị khách mời mới đến thách đấu với vua tốc độ của chúng ta - Thiên ca, hơn nữa Thiên ca cũng đã đồng ý. Thiên ca sẽ dùng chiếc xe mà mình vô cùng yêu quý - Rắn Hổ Mang và trình diễn cho mọi người xem một màn đua siêu tốc."
“Tiếp sau đây, mời Thiên ca ra sân đấu."
Lời người tổ chức vừa mới cất lên, Thiên ca mặc quần áo thường ngày bước lên đài thi đấu.
“Thiên ca… Thiên ca…"
Sau khi nghe người tổ chức nói, sự xuất hiện của Thiên ca thật sự làm cả hội trường như muốn nổ tung, tiếng hò hét rung động trời đất không ngừng vang lên.
Bốn năm trước, Thiên ca âm thầm đi đến thung lũng sương mù đua xe, vài năm tung hoàng ở đây, hắn trở thành “tay xiếc" vô cùng xuất sắc của đường đua, hắn ta được mệnh danh là tay đua số một của thung lũng sương mù, trước giờ chưa lần nào thất bại, những trấn đấu tầm thường hắn thật chất không hề quan tâm đến, chỉ có những trận có số tiền đặt cược hơn năm triệu tệ thì hắn mới ra mặt.
Những trận đấu trong mấy năm gần đây, Thiên ca đánh bại hơn mười chiếc xe đua, mà tính ra trong những chiếc xe đua, Rắn Hổ Mang luôn thể hiện tính năng mạnh nhất hơn hẳn những chiếc khác, nó chính là con át chủ bài của Thiên ca, bây giờ Thiên ca còn mang nó đến đây, thật sự làm mọi người mở rộng tầm mắt, ai nấy đều bị ánh sáng của hợp kim titan làm lóa mắt, hò reo không ngừng.
Nhìn khung cảnh sôi động máu lửa xung quanh, Lam Phong tỏ vẻ khinh thường rồi cười lạnh, quy mô tổ chức của nơi này so với cuộc đấu sinh tử ở thế giới ngầm phương tây không biết nhỏ hơn bao nhiêu lần.
Người tổ chức không thèm giới thiệu Lam Phong và Lâm Nhược Băng, hắn ta đi thẳng đến phần tiếp theo. “Trận đấu này đặt cược tám triệu tệ, tiền đặt cược của hai bên đã được đưa đến, tiếp theo xin cho mời hai bên lái xe vào đường đua."
Lời người tổ chức vừa nói ra, hai chiếc xe thể thao một đỏ một lam như hai tia chớp cùng lúc xuất hiện tại đường đua.
“Trời ạ, Thiên ca mang Rắn Hổ Mang theo thật sao? Thật tuyệt vời…"
“Thiên ca, Thiên ca… Rắn Hổ Mang… Rắn Hổ Mang…"
Thiên ca đưa tay ra cửa sổ xe, vừa mỉm cười vừa vẫy chào mọi người.
“Mẹ nó… Các người xem chiếc xe Ferrari màu đỏ kìa, tuy rằng nó được tân trang lại rồi nhưng nếu đem so với chiếc xe của Thiên ca thì thật là thua quá xa, hai người này muốn tìm đường chết sao?"
“Sao anh cấm họ được, dù sao chúng ta cũng chỉ xem Thiên ca và Rắn Hổ Mang thôi, có ai thèm để ý hai người bọn họ…"
Không khí hiện tại của trường đua làm người tổ chức rất hài lòng, hắn ta mỉm cười nói: “Trước hết tôi xin thông báo, trận đấu này đạt tỉ lệ đặt cược cao nhất từ trước đến giờ là 1. 2:10, mọi người còn chờ đợi gì nữa? Nhanh tay đặt cược đi nào, lát nữa trận đấu bắt đầu rồi thì tỉ lệ đặt cược không còn cao như vậy đâu."
Nghe người tổ chức nói, mọi người nhanh chóng đi đến khu đặt cược.
Trong chiếc xe Ferrari màu đỏ, Lam Phong ngồi ở tay lái phụ, quay đầu nhìn về phía Lâm Nhược Băng bên cạnh: “Cô chờ tôi một lát."
Nói xong, Lam Phong liền mở cửa xe bước xuống.
Lúc Lam Phong rời khỏi xe cũng là lúc Thiên ca bước ra từ chiếc Rắn Hổ Mang, đi đến chiếc xe Ferrari màu đỏ trước mặt, gõ gõ cửa sổ xe.
“Có chuyện gì?" Lâm Nhược Băng mở kính cửa xe xuống, lạnh lùng hỏi.
“Chào người đẹp, cô là người tìm tôi thách đấu ư? Cô thật sự hâm mộ tôi vậy sao?" Kính xe hạ xuống để lộ khuôn mặt xinh đẹp của Lâm Nhược Băng, Thiên ca vô cùng kinh ngạc, khó khăn nuốt nuốt nước miếng: “Lát nữa đấu xong, cô có muốn tôi dạy cô đua xe không?"
“Không cần!" Lâm Nhược Băng lạnh lùng nói.
“Thật ư?" Thiên ca không để ý đến lời nói của cô, cười đáp: “Tôi cảm thấy cô vô cùng cần đấy, lát nữa tài nghệ đua xe của tôi sẽ thuyết phục cô thôi."
“Người đẹp, hay là vậy đi, chúng ta trao đổi nhé, chỉ cần tối nay cô đi theo tôi, lát nữa đua tôi sẽ cố ý thua cô, cô thấy sao? Cô nên biết rằng từ khi bắt đầu đua xe tới giờ, tôi chưa từng thua lần nào đó, chỉ cần cô thắng tôi thôi cũng nổi tiếng rồi…"
“Thiên ca còn chưa nói xong, Lâm Nhược Băng đã nhanh chóng nâng kính cửa xe lên, đóng chặt lại.
“Con điếm thối tha, ta nhổ vào. Mẹ nó, cô còn giả bộ thanh cao làm gì, lát nữa nữa ông đây cho cô thua đến tâm phục khẩu phục. Tám triệu tệ này của cô, tôi ăn chắc rồi."
“Còn cô, tối nay cô cũng sẽ là người của tôi thôi."
Tác giả :
Tiêu Minh