Căn Nhi
Chương 14 Tắm Suối 2
Tay Diệu Tổ đáp ở trên vai cô nhéo một cái, nói với cô: “Xuống nước ngâm mình không? Em nhìn qua rồi, nước rất sạch."
Hắn lại bổ sung một câu: “Có em nhìn sẽ không có việc gì."
Thời tiết vừa oi lại vừa nóng, Niệm Đệ lại chỉ có thể tắm bằng thùng tắm ở trong phòng, thấy một hồ nước mát như thế này rất khó không động tâm.
Lại có Diệu Tổ ở bên cạnh bảo đảm an toàn, cuối cùng Niệm Đệ quyết định xuống nước ngâm mình, mát mẻ thoải mái.
Cô cởi bỏ dây buộc tóc, tóc dài đen nhánh sáng bóng liền tản ra.
Ánh trăng mạ lên đầu tóc cô một tầng ánh sáng, Diệu Tổ duỗi tay vuốt một chút, lại đi theo sờ hai cái.
Niệm Đệ nhìn hắn một cái, đột nhiên cảm thấy hai mắt hắn tỏa sáng, phát ra ánh sáng xanh thật dọa người.
Diệu Tổ thấy cô bất động, cười một chút, hai tay từ sau lưng vây lấy cô, ôm cô một cái đầy cõi lòng, nói nhỏ: “Cứ nhìn em vậy.
Chị nghĩ cái gì đó?"
Niệm Đệ cảm thấy da mặt hắn càng dày thêm, cũng không cãi cọ với hắn, yên lặng nhận hành động trả đũa này.
Cô vẫn bất động, Diệu Tổ liền lấn tới, từ sau lưng dựa gần lại, gối đầu lên trên vai cô, đôi tay giao nhau ở trước ngực cô: “Được rồi, để em giúp chị cởi bỏ quần áo."
Nhiều năm qua hắn cũng không có tính trẻ con như vậy, từ sau khi khai huân liền bắt đầu lôi kéo bướng bỉnh với cô.
Hắn cởi bỏ áo cô, một cái lại một cái, vừa cởi còn vừa xoa nắn, nhéo nhũ thịt trước ngực cùng bụng cô không buông tay, còn nói năng hùng hồn đầy lý lẽ: “Trước khi xuống nước phải giãn gân cốt, làm cơ bắp linh hoạt, đừng để nước lạnh làm cho rút gân."
Niệm Đệ bị bản lĩnh nói hươu nói vượn của hắn chọc cười.
Thấy cô cười, Diệu Tổ cũng cười rộ lên, hé miệng hôn xuống hai cái trên cổ cô giống như muốn ăn thịt cô, hơi thở dốc nói: “Chị của em sao lại ăn ngon như vậy chứ, da thịt thật mềm mại, chỉ kém không hòa tan trên đầu lưỡi của em...Ngô..."
Niệm Đệ không chịu nổi hắn nói lời cợt nhả, tránh một chút, đánh vào hạ thân hắn mới phát hiện thứ này lại cứng lên rồi.
Cô hiểu ra: “Diệu Tổ, chị đang nghĩ sao đột nhiên lại mang chị đến chỗ này, hóa ra là em muốn tác quái."
Hắn thấy bị cô nhìn thấu cũng chỉ cười, không nói lời nào, cũng không hề che dấu, hai cánh tay kẹp chặt lấy cô, ngón tay duỗi đến trên lưng quần cô, sau đó luồn vào trong quần, vén lên quần lót, thịt dán sát thịt, bàn tay kề sát bụng nhỏ của cô, đầu ngón tay đặt lên trên âm phụ, xoa tới xoa lui giữa âm mao.
Ngày thường Niệm Đệ thấy hắn lãnh lãnh đạm đạm, vừa ngạo khí lại vừa tự phụ, chính là bộ dáng một người cao không thể với đến, thật không nghĩ tới hắn hạ lưu lên cũng có một bộ dáng cực kỳ dính người như thế này.
Nhưng là em trai nhà mình, cô cũng không xuống tay được, đành phải lôi kéo cánh tay hắn: “Đừng nháo nữa.
Không phải nói mang chị đến bơi lội sao?"
Hô hấp của Diệu Tổ dồn dập, miễn cưỡng áp chế xuống mới nói: “Chị bơi là được, em đây là đang cởi quần cho chị mà."
Hắn nói như vậy, rốt cuộc thả tay ra, kéo xuống đến giữa đùi Niệm Đệ, ngay cả quần lót cũng bị kéo xuống cùng.
Hắn quỳ một gối ngồi xổm xuống: “Nhấc chân."
Niệm Đệ nhìn hắn khó khăn lắm mới buông tay liền nghe lời làm theo, dẫm rơi gót giày để cởi giày ra, cởi ống quần xuống.
Cô nâng chân trái lên, một chân đứng không vững, Diệu Tổ bắt lấy tay cô, để cô đặt tay lên đầu vai hắn.
Niệm Đệ ấn lên người hắn duy trì thăng bằng, lại cởi nốt ống quần treo ở mắt cá chân phải, phát hiện Diệu Tổ thật là một người cao lớn, quỳ gối như vậy ở nơi đó, bộ dáng cúi đầu khom lưng vẫn là vai rộng eo hẹp, vừa nhìn liền biết có nhiều sức lực.
Giống như mãnh thú có thể bạo phát bất cứ lúc nào.
Niệm Đệ cởi quần, áo trên còn treo ở cánh tay, cô cũng cởi luôn, treo ở nhánh cây bên cạnh.
Cô nâng cánh tay lên, lộ ra đường cong eo sườn duyên dáng.
Diệu Tổ còn quỳ trên mặt đất chưa đứng lên, thấy thế cũng không thể nhẫn nhịn nổi nữa, ôm đùi cô không buông tay, suýt nữa làm cô đập người vào thân cây.
Niệm Đệ bị hắn dọa nhảy dựng, ôm lấy đầu hắn mới giữ được thăng bằng, nhẹ giọng trách cứ: “Lại nháo."
Diệu Tổ hôn liên tiếp vài cái lên đùi cô, thở hổn hển: “Chị à."
Hắn nuốt một ngụm, lưu luyến không rời nói: “Chị tắm nhanh đi."
Niệm Đệ định gật đầu liền nghe thấy Diệu Tổ phủ định câu nói của chính hắn: “Không, thật vất vả mới tới chỗ này một lần, chị tắm lâu chút cũng được."
Hắn ôm đùi cô sờ soạng, lại hôn hai cái, dùng âm mũi nói: “Chúng ta ở trong nước cũng có thể..."
Niệm Đệ không nghe nổi nữa, đem đầu hắn đẩy ra.
Diệu Tổ sờ soạng lung tung vài cái mới buông tay.
Cô nhìn bộ dáng này của Diệu Tổ, trong lòng không biết là cái tư vị gì, có chút mềm mại, lại có chút buồn cười.
Lúc bước vào trong nước cô bị lạnh run lên một chút, lại đi xuống tiếp liền dần dần thích ứng.
Mặt nước cũng mới vừa không quá một nửa ngực cô, đầu vú ở ngang mặt nước, theo làn nước gợn nhộn nhạo liền như ẩn như hiện.
Lỗ chân lông cả người cô đều cảm thấy lạnh lẽo, giữa thời điểm oi bức nhất mùa hè cuối cùng cũng cảm thấy sảng khoái một chút.
Niệm Đệ vốc nước hất lên mặt, thở dài một cái.
Cô nhìn nhìn tuyền trì, chẳng qua chỉ hơn mười mét vuông, nguồn nước suối sạch sẽ chảy ào ạt từ bên ngoài vào, dòng nước lạnh lẽo, Niệm Đệ lấy tay cảm thụ dòng nước thúc đẩy, cảm thấy vô cùng thoải mái thú vị.
Cô bơi hai vòng liền thăm dò rõ ràng độ sâu cạn, trở về chỗ nông một chút để gội đầu.
Mặt nước không tới bên hông, thân mình dính nước ướt át ánh lên vẻ đẹp mị hoặc.
Cô đứng ở bên bờ, kéo đầu tóc ướt đẫm sang một bên, Diệu Tổ ngồi xổm bên cạnh bờ, duỗi tay móc mấy cái bồ kết từ trong túi quần ra, quơ quơ với cô.
Niệm Đệ lại nhìn thoáng qua khăn lông đắp trên vai hắn, nghĩ thầm, thế mà cái này cũng mang theo đủ, hiển nhiên là đã sớm chuẩn bị tốt.
Cô duỗi tay đi lấy, Diệu Tổ lại kéo tay lại, không cho cô nói: “Chị quay người lại, để em tới."
Niệm Đệ nói: “Chị lại không phải không có tay..." Hắn trừng mắt liếc cô một cái, tròng mắt đen nhánh phản xạ ra ánh trăng bạc, còn có chút dọa người, Niệm Đệ liền cười theo ý hắn, xoay người sang chỗ khác.
Diệu Tổ xắn ống quần lên, mở rộng hai chân ngồi ở trên một hòn đá lớn bên cạnh bờ, hai cẳng chân bỏ vào trong nước, ép sát bên eo sườn của Niệm Đệ, giống như đang ôm lấy cô.
Khóe miệng hắn hơi nhếch lên, dùng nước làm ướt bồ kết, lòng bàn tay xoa xoa tạo thành bọt biển phong phú, bôi lên trên tóc dài ướt đẫm của cô, xoa gãi một chút.
Niệm Đệ quay đầu một chút hỏi: “Quần ướt rồi đúng không?"
Ngón tay Diệu Tổ cắm ở trong tóc cô, lòng bàn tay nhẹ nhàng xoa nắn, nói: “Ướt vừa lúc giặt sạch."
Tâm Niệm Đệ nói bảo bối này cũng sẽ không làm việc nhà, làm cho dơ như vậy, lại còn quỳ xuống bùn, làm cho quần dính đầy nước, cuối cùng vẫn là cô giặt.
Chính là hắn đang hứng thú bừng bừng mà “hầu hạ" cô, tuy rằng đem đầu tóc cô kéo xuống một phen, vẫn rất làm người vui vẻ.
Niệm Đệ cười cười, không nói gì nữa.
Diệu Tổ bôi xông rồi xoa nhẹ, dùng tay che lại đôi mắt cô phòng ngừa nước chảy vào, dùng nước dội sạch cho cô.
Tay chân hắn nhẹ nhàng lại vô cùng cẩn thận, cọ xát cũng mất thời gian.
Niệm Đệ nghĩ thầm vẫn là để tự cô làm nhanh hơn.
Nhưng cô cũng không nhúc nhích, tùy ý hắn đùa nghịch.
Diệu Tổ gội đầu cho cô xong, một cặp chân dài duỗi ra, kẹp lấy thân mình trơn bóng đang ngâm trong nước của cô, đôi tay cũng ôm lấy cô: “Em làm có được không?"
Giống như đang làm nũng.
“Được." Niệm Đệ nói.
Tuy rằng kéo tóc cô một lần, lại quá mức cẩn thận giống như cũng chưa gội sạch bọt biển, những cô vẫn khen hắn.
Hắn lại có tinh thần: “Vậy chị cũng tắm cho em đi."
Niệm Đệ thở dài: “Cởi quần áo xuống đi."
Diệu Tổ cười nhẹ một chút dường như thực hiện được mưu đồ.
Chân hắn vòng lấy người Niệm Đệ cũng không bỏ ra, kéo áo lên lập tức đem áo kéo ra khỏi người.
Kế tiếp hắn lại dịch một chút, cởi quần ra, dương vật cứng rắn lập tức bắn ra, đánh vào trên eo Niệm Đệ bang một tiếng.
Niệm Đệ bị hắn làm giật mình, vừa nghiêng đầu liền hất nước vào mặt hắn: “Làm gì vậy."
Diệu Tổ rầm rì một tiếng lại ôm chặt cô nói: “Tắm rửa chỗ này." Hai tay bắt lấy bầu ngực của cô liền không bỏ.
Niệm Đệ thật sự là không còn lời nào để nói, bị hắn kéo xoay người, lại không ngờ hòn đá dưới chân đột nhiên lỏng ra, lòng bàn chân cô trượt một cái, trên người ướt đầm đìa, Diệu Tổ cũng không kịp bắt lấy tay cô, trơ mắt nhìn cô trượt chân ngã xuống.
Sự việc chỉ xảy ra trong gang tấc, chính là không nghĩ tới mực nước lại sâu, cô không lập tức nổi lên được.
Diệu Tổ cả kinh, không hề nghĩ ngợi liền lập tức nhảy từ bờ xuống vang lên ùm một tiếng.
Bên này Niệm Đệ rơi vào nước liền linh hoạt mà xoay người một cái, thuận thế bơi lội ở trong nước hướng lên trên, thân mình tuyết trắng nửa nổi trên mặt nước, giống như thủy yêu câu dẫn con người.
Diệu Tổ đứng ở trong nước, mò mẫm muốn vớt cô lên.
Niệm Đệ lại chặn lại, linh hoạt trốn thoát khỏi tay hắn, hắn có ý đồ muốn bắt cô lại không thể tóm được, mắt thấy cô sắp bơi đến bờ bên kia.
Biết cô bơi giỏi, không sặc nước cũng không bị thương, Diệu Tổ thở phào nhẹ nhõm.
Hắn thấy Niệm Đệ bơi đến tứ chi giãn ra, vô cùng linh hoạt, trong lòng nảy lên cảm xúc yêu thích cùng vui mừng.
Hắn cảm thấy mới lạ mà triển khai hai tay, bơi lội đuổi theo cô.
Tuy rằng không bơi nhiều nhưng thắng ở tay dài chân dài, hắn sải vài cái liền đến bên người Niệm Đệ.
Cô quay đầu lại liếc mắt hắn một cái, nở nụ cười.
Trên lông mi có giọt nước ngưng lại giống như nước mắt.