Cần Gì Quá Đa Tình
Chương 37: Chương ba mươi bảy
Đối với bất cứ ai mà nói, hạ quyết tâm học tiến sĩ không phải là chuyện dễ dàng, nhất là con gái, nhất là bây giờ có đủ các loại giễu cợt “nữ tiến sĩ"
Đinh Dật cũng không tránh khỏi, cô cũng băn khoăn, vốn dĩ không đi du học cô định học thạc sĩ, hoặc tốt nghiệp đại học làm kỹ sư, loại suy nghĩ này ở năm ba đại học có một chút thay đổi.
Lần đó trong buổi họp, có ba giáo sư ở ba phòng nghiên cứu đưa ra những phương hướng cho bọn họ, sau đó là chủ nhiệm......Cũng là giáo sư hướng dẫn sau này của Đinh Dật......Giáo sư Vương thay đổi mọi phương hướng khác với ba giáo sư kia, không giảng phương hướng nghiên cứu kỹ thuật, mà nói chuyện các con số với mọi người: “Năm ngoái, tổng giá trị nhập khẩu của Trung Quốc là XXX, nhập khẩu chiếm tổng giá trị nhập khẩu là (XXX tỷ dollar) XX%, là năm nhập khẩu dầu hỏa và dầu tinh chế của Trung Quốc, tất cả các loại thép, quặng sắt chiếm tổng số kim ngạch X lần."
Giáo sư chỉ ra ngành công nghiệp này có liên quan đến vận mệnh của đất nước, nhà nước rất coi trọng phát triển ngành công nghiệp, “kế hoạch mười một năm", rõ ràng chỉ ra sự cần thiết của việc phải tập trung vào phát triển ngành công nghiệp. Nói xong, mọi người có chút kích động.
Ngay sau đó giáo sư cũng nói rất nhiều điều khiến mọi người khó có thể quên: “Chúng ta là sinh viên của trường đại học A, không thể tranh giành chém giết nhau vì một chén cơm với kỹ sư, chúng ta phải gánh vác trách nhiệm xã hội nhiều hơn, ít nhất phải vì người khác mà sáng lập tạo ra chén cơm." “Chúng ta là học sinh trường đại học học A, đã trải qua thời kỳ dài học tập, có cơ sở lý luận vững chắc, phải làm những chuyện người khác không thể làm được."
Thẩm Trường Đông đang bận tìm kiếm người kế nhiệm chức chủ tịch hội sinh viên, làm cán bộ cũng có thể rèn luyện bản thân, năm hai là phó chủ tịch, năm ba đã là chủ tịch, không chỉ rèn luyện bản thân còn có năng lực giao tiếp với các ban tổ chức, cũng làm cho bản thành tích của cậu sáng lạng hơn.
Khó có cơ hội Đinh Dật đến tìm, Thẩm Trường Đông vội vã xử lý công việc, ra ngoài ăn cơm với cô. Quán cơm ở đối diện trường, thức ăn ngon lại rẻ, rất được sinh viên đại học M yêu thích, vì vậy bên trong có rất nhiều sinh viên.
Sau khi đi vào không ngừng có người chào Thẩm Trường Đông, cho đến khi ngồi xuống mấy nữ sinh ngồi bên cạnh vẫn không ngừng nhìn bọn họ, còn sáp lại gần thảo luận xôn xao.
Thẩm Trường Đông có chút bất an: “Thôi chúng ta đổi cửa hàng khác đi."
Đinh Dật trừng mắt nhìn cậu: “Anh làm gì trái với lương tâm sao? Sao lại sợ người khác nhìn!"
Thẩm Trường Đông cười khổ: “Không có cách nào, quá nhiều người biết anh, nhất định em sẽ cảm thấy kỳ cục, anh thì không sao cả."
Không ngờ ở chung một chỗ với Thẩm Trường Đông còn có thể chiên nghiệm cảm giác làm người nổi tiếng, mặc dù không thoải mái nhưng Đinh Dật vẫn cố chấp: “Không phải em không thể gặp người khác nên không sợ họ nhìn!"
Món ăn còn chưa được đưa lên, mấy nữ sinh ngồi bàn bên cạnh đã chọn một người đại diện, cô gái tên Oa Oa Kiểm đã bưng một ly nước tới chào hỏi: “Anh Thẩm, đây là bạn gái anh sao? Thật xinh đẹp!"
Miệng lưỡi cô gái ngọt vô cùng, Đinh Dật cười cười với cô, cô tiếp tục hỏi: “Chị học trường nào, học ngành gì?"
“Đại học A ngành điện tử." Đinh Dật không chút suy nghĩ trả lời.
Cô gái “oa" một tiếng nói: “Chị thật lợi hại, em có anh trai cùng ngành với chị, bây giờ đang học tiến sĩ ở nước ngoài."
Đinh Dật mỉm cười: “Vậy sao? Chị không lợi hại như anh em, chị học tiến sĩ trong nước." Cô gái lại hỏi mấy câu mới quay về bàn, mơ hồ nghe thấy bàn bên cạnh nói “nữ tiến sĩ", Đinh Dật mỉm cười trong lòng: “Bây giờ bắt đầu rồi sao?"
Thẩm Trường Đông nhăn nhó: “Em quyết định học thẳng lên tiến sĩ sao?"
Món ăn được đưa lên, Đinh Dật vừa ăn vừa trả lời: “Đúng vậy, nghe nói giáo sư Vương hướng dẫn sinh viên rất tốt, không khác gì đi học ở nước ngoài, em quyết định thử một chút."
“Sao lại quyết định học thẳng tiến sĩ không học thử thạc sĩ một chút."
Đinh Dật lắc đầu: “Bây giờ em mới hiểu, đối với khởi đầu mới cao hơn, tốt nghiệp đại học chính quy không thể tìm được việc. Hai năm học thạc sĩ cũng chỉ là một công trình luyện tập, chỉ trở thành người làm việc như thế nào, đào tạo như vậy không đủ xa, cảm giác như không phải thành tựu của ngành giáo. Tiến sĩ toàn diện hơn, có thể thực hành lý thuyết học được trong những năm qua, hơn nữa sau khi tốt nghiệp có thể trở thành một người bản lĩnh trong bất kỳ phương diện nào đó."
Nói một hơi tất cả mọi thứ, Đinh Dât cảm thấy nhẹ nhõm, uống vài ngụm nước tiếp tục nói: “Anh sẽ ghét em sao? Nữ tiến sĩ!" Thẩm Trường Đông nhìn có chút tức giận.
Nhìn ánh mắt tội nghiệp của cô đang nhìn mình, Thẩm Trường Đông cười khổ: “Mình nào dám ghét bạn!"
Đinh Dật vội nói: “Vậy sao anh tức giận?"
“Anh tức giận là bởi vì từ trước đến giờ em đều quyết định mọi việc mà không bàn với anh! Em quyết định rồi mới nói cho anh biết, còn không nói cho anh biết thì chỉ là tình cờ anh nghe được!"
Thấy cậu tức giận, Đinh Dật hơi sợ: “Hôm nay em tới đây là để nói với anh chuyện này, chỉ là chưa kịp nói, hơn nữa, anh là người đầu tiên em nói, ba mẹ em còn chưa biết."
Nghe nói ba mẹ Đinh còn chưa biết, sắc mặt Thẩm Trường Đông có chút thay đổi, đinh Dật nói tiếp: “Anh thì sao? Sau khi tốt nghiệp có tính toán gì chưa?"
Thẩm Trường Đông tức giận: “Còn có thể có tính toán gì, đi tìm việc, vợ muốn học tiến sĩ, anh chỉ còn cách ra ngoài kiếm tiền nuôi gia đình."
Đinh Dật đỏ mặt: “Thật ra thì cũng không cần thiết.......em học tiến sĩ cũng có học bổng, hơn nữa còn có ba mẹ."
Thẩm Trường Đông lắc đầu: “Như vậy sao được, kết hôn còn muốn ba mẹ nuôi sao?"
“Kết hôn? Có sớm quá không?" Đinh Dật phản kháng, thật là, chuyện lớn như vậy còn chưa bàn với cô, còn trách cô trước, hừ, ai kết hôn với anh! Đinh Dật oán thầm trong bụng.
Thẩm Trường Đông không để ý tới sự phản kháng của cô, chỉ kêu cô ăn cơm.
Có thể nói con đường của Đinh Dật rất may mắn, năm đó sau khi giằng co với GRE, một lần nữa lại hiểu môn học điện tử hơn, một mình thiết kế, khó khăn lớn nhất của Đinh Dật là hệ thống đo tốc độ âm thanh nhưng vẫn hoàn thành xuất sắc, cô làm trợ giảng cho một anh khóa trên, không ngờ anh kia là học trò của giáo sư Vương, nghe nói cô muốn học lên tiến sĩ, giáo sư Vương rất hài lòng, chỉ còn chờ thành tích học tập. Thành tích của Đinh Dật không cao lắm nhưng may mắn phần lớn những người được chọn đều ra nước ngoài học, có một người chọn học thạc sĩ, loại bỏ bớt được đối thủ cạnh tranh!
Một tảng đá rơi xuống, rốt cuộc Đinh Dật có tâm tư vui đùa, mặc dù luận văn cũng rất tốn sức, dù sao cũng vì kế sinh nhai. Thẩm Trường Đông cũng không phản đối, đi phỏng vấn đánh đâu thắng đó không có gì cản được nhưng cậu có chút do dự: “Làm nhân công vụ ở bộ S, em có chê anh nghèo không?"
Đinh Dật “Ha" một tiếng: “Vậy thì tốt, tránh cho người lớn nói em học tiến sĩ nuôi gia đình, lần này không ai có thể nói."
Thẩm Trường Đông vỗ đầu cô: “Không có tiền đồ, chỉ nghe nói tuổi trẻ hay nổi loạn, anh phải suy nghĩ thật kỹ." Kết quả cậu từ chối chức vụ ở bộ S làm nhân viên tư vấn tức gần chết, nhưng một vài năm sau khi Thẩm Trường Đông lấy tư cách giám đốc điều hành công ty đi quyên góp, nhân viên tư vấn năm đó đã trở thành phó bí thư của một bệnh viện nở nụ cười vui mừng. Dĩ nhiên đó là chuyện sau này.
Ăn cơm xong đi dạo phố xem phim, hai người làm hết những chuyện mà những đôi yêu nhau hay làm, nhìn thời gian không còn sớm, Đinh Dật nói phải về nhà bị Thẩm Trường Đông níu lại: “Tối nay đừng về, anh nhớ em lắm."
Nghe hiểu ý trong lời nói của cậu, Đinh Dật có chút ngượng ngùng: “Hôm nay thứ sáu, em phải về nhà không phải về ký túc xá."
Vừa đi tối chỗ tối trong khúc quanh, Thẩm Trường Đông ôm cô, chóp mũi đều là hương thơm của Đinh Dật, không nhịn được thở dài: “Nói với ba mẹ là em ở lại tự học, dù sao cũng không phải là lần đầu tiên không về." Việc học của cô chủ nhật thường tự học tới đêm khuya là chuyện bình thường, còn phải quan tâm ba mẹ, lạnh nhạt với cậu là điều tất nhiên, cậu muốn phản kháng, tranh thủ giành quyền lợi của mình.
Ngày hôm sau tỉnh dậy từ trong lòng cậu, Đinh Dật nhận ra một điều là khi Thẩm Trường Đông quyết tâm phải làm gì đó thì cô không cách nào chống đỡ.
Biết Thẩm Trường Đông hung hãn, có chuyện cô cũng không có can đảm mở miệng. Lúc cô còn do dự trái thử dò xét phải đánh thì Thẩm Trường Đông chợt lộ vẻ mặt kinh dị: “Chẳng lẽ em muốn chia tay với anh!"
“Hả?" Đinh Dật hoảng hốt: “Đâu có!"
Sắc mặt Thẩm Trường Đông không tốt: “Vậy sao em nói cái gì mà ngộ nhỡ em rời khỏi anh, ngộ nhỡ về sau không ở bên cạnh anh, nếu không có chuyện gì sao lại nói như vậy?"
Thấy giông bão sắp đến, Đinh Dật cảm thấy khí lạnh bao quanh, cô không phải là người có thể đấu trí, định nói thẳng, chết thì chết vậy!
Sau khi hạ quyết tâm, Đinh Dật nói lưu loát: “Giáo sư Vương là giáo sư hướng dẫn của em, thầy nói năm nay có hai sinh viên được cử đi học tiến sĩ, đây là danh sách thầy nghĩ có thể tốt cho sinh viên, Thẩm Quyến là nơi có thể tuyển thẳng nên thầy định giới thiệu em, hỏi em có ý kiến gì không?"
Thẩm Trường Đông “Hừ" rồi nói: “Sau đó em đồng ý?"
Đinh Dật chột dạ cười: “Em nói em cần suy nghĩm nhưng thầy Vương là một người tốt, nếu khong thể học tiến sĩ thật sự rất tiếc."
Thẩm Trường Đông thở dài: “Dù sao anh cũng đã từ chối ở bộ S, không ở Bắc Kinh cũng không có gì khác."
Đinh Dật vui mừng: “Nói như vậy là anh đồng ý."
Thẩm Trường Đông lại thở dài tiếp tục nói: “Nếu tiếp tục than thở thì anh đã chưa già mà yếu, người ta gả cho gà thì theo gàm sao anh cưới em còn bị em xoay quanh chứ?" Nhìn Đinh Dật vui mừng lại không nhịn được đả kích: “Đừng vui mừng quá sớm, cô chú vừa tới Bắc Kinh, em lại đi hai năm bọn họ sẽ rất đau lòng."
Đinh Dật bị cậu nói một câu đứng hinh, như quả bóng xì hơi ngồi trên ghế salon.......bọn họ nhất định sẽ mắng cô bất hiếu.
Không thể không bội phục Thẩm Trường Đông, chỉ một lời thề son sắt sẽ chăm sóc tốt cho cô khiến ông bà Đinh yên tâm, hơn nữa chú chín đều ở Thâm Quyến, không thể nói là không quen, từ từ bọn họ cũng có thể thích nghi, dù sao không phải là lần đầu tiên Đinh Dật xa nhà.
Việc đời khó đoán, hình như ông trời không hài lòng với sự tính toán của con người, lươn luôn có một chút việc ngoài ý muốn làm hỏng kế hoạch, vừa hết kỳ nghỉ hè, mọi người còn đang đắm chìm trong ly biệt, Đinh Dật bỗng nhiên ngất xỉu được đưa vào bệnh viện.
Thẩm Trường Đông nhận điện thoại vội vàng chạy tới bệnh viện, đối diện với Đinh Phương Lĩnh chưa từng nghiêm nghị như vậy, ngay cả Kỷ Vân từ trước đến giờ không tức giận cũng bị mây mù che phủ. Thẩm Trường Đông chột dạ, sắc mặt trắng bệch, run run hỏi: “Đinh Dật thế nào?"
“Cậu còn dám hỏi thế nào? Cậu......." Đinh Phương Lĩnh nhịn không được tức giận, bị Kỷ Vân kéo một cái mới tạm thời im lặng, khẽ quát: “Cậu theo tôi!"
Tìm một chỗ có thể nói chuyện, Đinh Phương Lĩnh trừng mắt nhìn cậu nói không nên lời, nói với Kỷ Vân: “Em hỏi nó đi."
Thẩm Trường Đông gấp đến nỗi muốn phát điên cũng không dám thúc giục, trong lòng mơ hồ chợt có suy nghĩ, không sốt ruột nữa.
Kỷ Vân nhíu mày nói: “Đinh Dật mang thai, hai đứa sao lại như vậy......."
Suy đoán là thật, Thẩm Trường Đông không nhịn được hỏi: “Bây giờ cô ấy thế nào? Mẹ con có bình an không?"
Đinh Phương Lĩnh nói một câu “mẹ tròn con vuông" sợ hết hồn, không nhịn được nói: “Cậu có ý gì?"
Xem ra Đinh Dật không có chuyện gì, Thẩm Trường Đông không gấp nữa, nói với hai người: “Chuyện này là cháu không đúng nhưng mà nếu đã như thế cháu muốn xin cô chú đồng ý chuyện hôn sự của cháu và Đinh Dật, cháu lập tức gọi điện thoại cho ba mẹ xin phép bọn họ chuẩn bị hôn lễ."
Kỷ Vân có chút do dự: “Hai người còn trẻ, hơn nữa Đinh Dật còn đi học, bây giờ kết hôn quá sớm."
Thẩm Trường Đông trả lời ngay: “Cô yên tâm, bọn cháu đã tốt nghiệp đại học, bây giờ cháu đã đi làm, sau này có thể cho Đinh Dật một cuộc sống đầy đủ, về phần học tiến sĩ, theo cháu được biết có thể bảo lưu một năm." Giọng nói lễ phép lại kiên định.
Kỷ Vân nhìn về phía chồng chỉ thấy sắc mặt Đinh Phương Lĩnh đã từ từ hòa hoãn: “Xem như cậu có trách nhiệm nhưng hai bác không thể quyết định được, cậu tự mình vào nói với Đinh Dật đi."
Thẩm Trường Đông nói với Đinh Dật sao có thể không thông chỉ là bị đánh chửi một trận. Hôn lễ tổ chức vào tháng mười, đơn giản mà sang trọng, Đinh Dật là người đầu tiên trong đám bạn kết hôn sau khi tốt nghiệp, khó tránh khỏi có chút phiền não: “A! Thẩm Trường Đông khốn kiếp, kết hôn gấp như vậy người ta nhìn cũng biết là có con mới cưới, về sau làm sao em có thể gặp người ta đây."
Thẩm Trường Đông thản nhiên đáp: “Về sau khi các bạn của em kết hôn, con chúng ta lớn rồi, đến lúc đó bọn họ hâm mộ em, làm sao sẽ cười em chứ, em không biết phụ nữ sinh con sớm sẽ tốt thế nào sao?"
Sinh con sớm có một chút lợi ích đó chính là theo yêu cầu của giáo sư Vương, giúp cô bảo lưu một năm, chuyển sinh viên khác đến Thâm Quyến, sang năm tuyển cô, nói cách khác cô không cần phải rời khỏi ba mẹ, có thể nói vì họa được phúc.
“Như vậy có thể thấy con chúng ta là một phúc tinh." Thẩm Trường Đông cười đắc chí.
Đinh Dật cũng không tránh khỏi, cô cũng băn khoăn, vốn dĩ không đi du học cô định học thạc sĩ, hoặc tốt nghiệp đại học làm kỹ sư, loại suy nghĩ này ở năm ba đại học có một chút thay đổi.
Lần đó trong buổi họp, có ba giáo sư ở ba phòng nghiên cứu đưa ra những phương hướng cho bọn họ, sau đó là chủ nhiệm......Cũng là giáo sư hướng dẫn sau này của Đinh Dật......Giáo sư Vương thay đổi mọi phương hướng khác với ba giáo sư kia, không giảng phương hướng nghiên cứu kỹ thuật, mà nói chuyện các con số với mọi người: “Năm ngoái, tổng giá trị nhập khẩu của Trung Quốc là XXX, nhập khẩu chiếm tổng giá trị nhập khẩu là (XXX tỷ dollar) XX%, là năm nhập khẩu dầu hỏa và dầu tinh chế của Trung Quốc, tất cả các loại thép, quặng sắt chiếm tổng số kim ngạch X lần."
Giáo sư chỉ ra ngành công nghiệp này có liên quan đến vận mệnh của đất nước, nhà nước rất coi trọng phát triển ngành công nghiệp, “kế hoạch mười một năm", rõ ràng chỉ ra sự cần thiết của việc phải tập trung vào phát triển ngành công nghiệp. Nói xong, mọi người có chút kích động.
Ngay sau đó giáo sư cũng nói rất nhiều điều khiến mọi người khó có thể quên: “Chúng ta là sinh viên của trường đại học A, không thể tranh giành chém giết nhau vì một chén cơm với kỹ sư, chúng ta phải gánh vác trách nhiệm xã hội nhiều hơn, ít nhất phải vì người khác mà sáng lập tạo ra chén cơm." “Chúng ta là học sinh trường đại học học A, đã trải qua thời kỳ dài học tập, có cơ sở lý luận vững chắc, phải làm những chuyện người khác không thể làm được."
Thẩm Trường Đông đang bận tìm kiếm người kế nhiệm chức chủ tịch hội sinh viên, làm cán bộ cũng có thể rèn luyện bản thân, năm hai là phó chủ tịch, năm ba đã là chủ tịch, không chỉ rèn luyện bản thân còn có năng lực giao tiếp với các ban tổ chức, cũng làm cho bản thành tích của cậu sáng lạng hơn.
Khó có cơ hội Đinh Dật đến tìm, Thẩm Trường Đông vội vã xử lý công việc, ra ngoài ăn cơm với cô. Quán cơm ở đối diện trường, thức ăn ngon lại rẻ, rất được sinh viên đại học M yêu thích, vì vậy bên trong có rất nhiều sinh viên.
Sau khi đi vào không ngừng có người chào Thẩm Trường Đông, cho đến khi ngồi xuống mấy nữ sinh ngồi bên cạnh vẫn không ngừng nhìn bọn họ, còn sáp lại gần thảo luận xôn xao.
Thẩm Trường Đông có chút bất an: “Thôi chúng ta đổi cửa hàng khác đi."
Đinh Dật trừng mắt nhìn cậu: “Anh làm gì trái với lương tâm sao? Sao lại sợ người khác nhìn!"
Thẩm Trường Đông cười khổ: “Không có cách nào, quá nhiều người biết anh, nhất định em sẽ cảm thấy kỳ cục, anh thì không sao cả."
Không ngờ ở chung một chỗ với Thẩm Trường Đông còn có thể chiên nghiệm cảm giác làm người nổi tiếng, mặc dù không thoải mái nhưng Đinh Dật vẫn cố chấp: “Không phải em không thể gặp người khác nên không sợ họ nhìn!"
Món ăn còn chưa được đưa lên, mấy nữ sinh ngồi bàn bên cạnh đã chọn một người đại diện, cô gái tên Oa Oa Kiểm đã bưng một ly nước tới chào hỏi: “Anh Thẩm, đây là bạn gái anh sao? Thật xinh đẹp!"
Miệng lưỡi cô gái ngọt vô cùng, Đinh Dật cười cười với cô, cô tiếp tục hỏi: “Chị học trường nào, học ngành gì?"
“Đại học A ngành điện tử." Đinh Dật không chút suy nghĩ trả lời.
Cô gái “oa" một tiếng nói: “Chị thật lợi hại, em có anh trai cùng ngành với chị, bây giờ đang học tiến sĩ ở nước ngoài."
Đinh Dật mỉm cười: “Vậy sao? Chị không lợi hại như anh em, chị học tiến sĩ trong nước." Cô gái lại hỏi mấy câu mới quay về bàn, mơ hồ nghe thấy bàn bên cạnh nói “nữ tiến sĩ", Đinh Dật mỉm cười trong lòng: “Bây giờ bắt đầu rồi sao?"
Thẩm Trường Đông nhăn nhó: “Em quyết định học thẳng lên tiến sĩ sao?"
Món ăn được đưa lên, Đinh Dật vừa ăn vừa trả lời: “Đúng vậy, nghe nói giáo sư Vương hướng dẫn sinh viên rất tốt, không khác gì đi học ở nước ngoài, em quyết định thử một chút."
“Sao lại quyết định học thẳng tiến sĩ không học thử thạc sĩ một chút."
Đinh Dật lắc đầu: “Bây giờ em mới hiểu, đối với khởi đầu mới cao hơn, tốt nghiệp đại học chính quy không thể tìm được việc. Hai năm học thạc sĩ cũng chỉ là một công trình luyện tập, chỉ trở thành người làm việc như thế nào, đào tạo như vậy không đủ xa, cảm giác như không phải thành tựu của ngành giáo. Tiến sĩ toàn diện hơn, có thể thực hành lý thuyết học được trong những năm qua, hơn nữa sau khi tốt nghiệp có thể trở thành một người bản lĩnh trong bất kỳ phương diện nào đó."
Nói một hơi tất cả mọi thứ, Đinh Dât cảm thấy nhẹ nhõm, uống vài ngụm nước tiếp tục nói: “Anh sẽ ghét em sao? Nữ tiến sĩ!" Thẩm Trường Đông nhìn có chút tức giận.
Nhìn ánh mắt tội nghiệp của cô đang nhìn mình, Thẩm Trường Đông cười khổ: “Mình nào dám ghét bạn!"
Đinh Dật vội nói: “Vậy sao anh tức giận?"
“Anh tức giận là bởi vì từ trước đến giờ em đều quyết định mọi việc mà không bàn với anh! Em quyết định rồi mới nói cho anh biết, còn không nói cho anh biết thì chỉ là tình cờ anh nghe được!"
Thấy cậu tức giận, Đinh Dật hơi sợ: “Hôm nay em tới đây là để nói với anh chuyện này, chỉ là chưa kịp nói, hơn nữa, anh là người đầu tiên em nói, ba mẹ em còn chưa biết."
Nghe nói ba mẹ Đinh còn chưa biết, sắc mặt Thẩm Trường Đông có chút thay đổi, đinh Dật nói tiếp: “Anh thì sao? Sau khi tốt nghiệp có tính toán gì chưa?"
Thẩm Trường Đông tức giận: “Còn có thể có tính toán gì, đi tìm việc, vợ muốn học tiến sĩ, anh chỉ còn cách ra ngoài kiếm tiền nuôi gia đình."
Đinh Dật đỏ mặt: “Thật ra thì cũng không cần thiết.......em học tiến sĩ cũng có học bổng, hơn nữa còn có ba mẹ."
Thẩm Trường Đông lắc đầu: “Như vậy sao được, kết hôn còn muốn ba mẹ nuôi sao?"
“Kết hôn? Có sớm quá không?" Đinh Dật phản kháng, thật là, chuyện lớn như vậy còn chưa bàn với cô, còn trách cô trước, hừ, ai kết hôn với anh! Đinh Dật oán thầm trong bụng.
Thẩm Trường Đông không để ý tới sự phản kháng của cô, chỉ kêu cô ăn cơm.
Có thể nói con đường của Đinh Dật rất may mắn, năm đó sau khi giằng co với GRE, một lần nữa lại hiểu môn học điện tử hơn, một mình thiết kế, khó khăn lớn nhất của Đinh Dật là hệ thống đo tốc độ âm thanh nhưng vẫn hoàn thành xuất sắc, cô làm trợ giảng cho một anh khóa trên, không ngờ anh kia là học trò của giáo sư Vương, nghe nói cô muốn học lên tiến sĩ, giáo sư Vương rất hài lòng, chỉ còn chờ thành tích học tập. Thành tích của Đinh Dật không cao lắm nhưng may mắn phần lớn những người được chọn đều ra nước ngoài học, có một người chọn học thạc sĩ, loại bỏ bớt được đối thủ cạnh tranh!
Một tảng đá rơi xuống, rốt cuộc Đinh Dật có tâm tư vui đùa, mặc dù luận văn cũng rất tốn sức, dù sao cũng vì kế sinh nhai. Thẩm Trường Đông cũng không phản đối, đi phỏng vấn đánh đâu thắng đó không có gì cản được nhưng cậu có chút do dự: “Làm nhân công vụ ở bộ S, em có chê anh nghèo không?"
Đinh Dật “Ha" một tiếng: “Vậy thì tốt, tránh cho người lớn nói em học tiến sĩ nuôi gia đình, lần này không ai có thể nói."
Thẩm Trường Đông vỗ đầu cô: “Không có tiền đồ, chỉ nghe nói tuổi trẻ hay nổi loạn, anh phải suy nghĩ thật kỹ." Kết quả cậu từ chối chức vụ ở bộ S làm nhân viên tư vấn tức gần chết, nhưng một vài năm sau khi Thẩm Trường Đông lấy tư cách giám đốc điều hành công ty đi quyên góp, nhân viên tư vấn năm đó đã trở thành phó bí thư của một bệnh viện nở nụ cười vui mừng. Dĩ nhiên đó là chuyện sau này.
Ăn cơm xong đi dạo phố xem phim, hai người làm hết những chuyện mà những đôi yêu nhau hay làm, nhìn thời gian không còn sớm, Đinh Dật nói phải về nhà bị Thẩm Trường Đông níu lại: “Tối nay đừng về, anh nhớ em lắm."
Nghe hiểu ý trong lời nói của cậu, Đinh Dật có chút ngượng ngùng: “Hôm nay thứ sáu, em phải về nhà không phải về ký túc xá."
Vừa đi tối chỗ tối trong khúc quanh, Thẩm Trường Đông ôm cô, chóp mũi đều là hương thơm của Đinh Dật, không nhịn được thở dài: “Nói với ba mẹ là em ở lại tự học, dù sao cũng không phải là lần đầu tiên không về." Việc học của cô chủ nhật thường tự học tới đêm khuya là chuyện bình thường, còn phải quan tâm ba mẹ, lạnh nhạt với cậu là điều tất nhiên, cậu muốn phản kháng, tranh thủ giành quyền lợi của mình.
Ngày hôm sau tỉnh dậy từ trong lòng cậu, Đinh Dật nhận ra một điều là khi Thẩm Trường Đông quyết tâm phải làm gì đó thì cô không cách nào chống đỡ.
Biết Thẩm Trường Đông hung hãn, có chuyện cô cũng không có can đảm mở miệng. Lúc cô còn do dự trái thử dò xét phải đánh thì Thẩm Trường Đông chợt lộ vẻ mặt kinh dị: “Chẳng lẽ em muốn chia tay với anh!"
“Hả?" Đinh Dật hoảng hốt: “Đâu có!"
Sắc mặt Thẩm Trường Đông không tốt: “Vậy sao em nói cái gì mà ngộ nhỡ em rời khỏi anh, ngộ nhỡ về sau không ở bên cạnh anh, nếu không có chuyện gì sao lại nói như vậy?"
Thấy giông bão sắp đến, Đinh Dật cảm thấy khí lạnh bao quanh, cô không phải là người có thể đấu trí, định nói thẳng, chết thì chết vậy!
Sau khi hạ quyết tâm, Đinh Dật nói lưu loát: “Giáo sư Vương là giáo sư hướng dẫn của em, thầy nói năm nay có hai sinh viên được cử đi học tiến sĩ, đây là danh sách thầy nghĩ có thể tốt cho sinh viên, Thẩm Quyến là nơi có thể tuyển thẳng nên thầy định giới thiệu em, hỏi em có ý kiến gì không?"
Thẩm Trường Đông “Hừ" rồi nói: “Sau đó em đồng ý?"
Đinh Dật chột dạ cười: “Em nói em cần suy nghĩm nhưng thầy Vương là một người tốt, nếu khong thể học tiến sĩ thật sự rất tiếc."
Thẩm Trường Đông thở dài: “Dù sao anh cũng đã từ chối ở bộ S, không ở Bắc Kinh cũng không có gì khác."
Đinh Dật vui mừng: “Nói như vậy là anh đồng ý."
Thẩm Trường Đông lại thở dài tiếp tục nói: “Nếu tiếp tục than thở thì anh đã chưa già mà yếu, người ta gả cho gà thì theo gàm sao anh cưới em còn bị em xoay quanh chứ?" Nhìn Đinh Dật vui mừng lại không nhịn được đả kích: “Đừng vui mừng quá sớm, cô chú vừa tới Bắc Kinh, em lại đi hai năm bọn họ sẽ rất đau lòng."
Đinh Dật bị cậu nói một câu đứng hinh, như quả bóng xì hơi ngồi trên ghế salon.......bọn họ nhất định sẽ mắng cô bất hiếu.
Không thể không bội phục Thẩm Trường Đông, chỉ một lời thề son sắt sẽ chăm sóc tốt cho cô khiến ông bà Đinh yên tâm, hơn nữa chú chín đều ở Thâm Quyến, không thể nói là không quen, từ từ bọn họ cũng có thể thích nghi, dù sao không phải là lần đầu tiên Đinh Dật xa nhà.
Việc đời khó đoán, hình như ông trời không hài lòng với sự tính toán của con người, lươn luôn có một chút việc ngoài ý muốn làm hỏng kế hoạch, vừa hết kỳ nghỉ hè, mọi người còn đang đắm chìm trong ly biệt, Đinh Dật bỗng nhiên ngất xỉu được đưa vào bệnh viện.
Thẩm Trường Đông nhận điện thoại vội vàng chạy tới bệnh viện, đối diện với Đinh Phương Lĩnh chưa từng nghiêm nghị như vậy, ngay cả Kỷ Vân từ trước đến giờ không tức giận cũng bị mây mù che phủ. Thẩm Trường Đông chột dạ, sắc mặt trắng bệch, run run hỏi: “Đinh Dật thế nào?"
“Cậu còn dám hỏi thế nào? Cậu......." Đinh Phương Lĩnh nhịn không được tức giận, bị Kỷ Vân kéo một cái mới tạm thời im lặng, khẽ quát: “Cậu theo tôi!"
Tìm một chỗ có thể nói chuyện, Đinh Phương Lĩnh trừng mắt nhìn cậu nói không nên lời, nói với Kỷ Vân: “Em hỏi nó đi."
Thẩm Trường Đông gấp đến nỗi muốn phát điên cũng không dám thúc giục, trong lòng mơ hồ chợt có suy nghĩ, không sốt ruột nữa.
Kỷ Vân nhíu mày nói: “Đinh Dật mang thai, hai đứa sao lại như vậy......."
Suy đoán là thật, Thẩm Trường Đông không nhịn được hỏi: “Bây giờ cô ấy thế nào? Mẹ con có bình an không?"
Đinh Phương Lĩnh nói một câu “mẹ tròn con vuông" sợ hết hồn, không nhịn được nói: “Cậu có ý gì?"
Xem ra Đinh Dật không có chuyện gì, Thẩm Trường Đông không gấp nữa, nói với hai người: “Chuyện này là cháu không đúng nhưng mà nếu đã như thế cháu muốn xin cô chú đồng ý chuyện hôn sự của cháu và Đinh Dật, cháu lập tức gọi điện thoại cho ba mẹ xin phép bọn họ chuẩn bị hôn lễ."
Kỷ Vân có chút do dự: “Hai người còn trẻ, hơn nữa Đinh Dật còn đi học, bây giờ kết hôn quá sớm."
Thẩm Trường Đông trả lời ngay: “Cô yên tâm, bọn cháu đã tốt nghiệp đại học, bây giờ cháu đã đi làm, sau này có thể cho Đinh Dật một cuộc sống đầy đủ, về phần học tiến sĩ, theo cháu được biết có thể bảo lưu một năm." Giọng nói lễ phép lại kiên định.
Kỷ Vân nhìn về phía chồng chỉ thấy sắc mặt Đinh Phương Lĩnh đã từ từ hòa hoãn: “Xem như cậu có trách nhiệm nhưng hai bác không thể quyết định được, cậu tự mình vào nói với Đinh Dật đi."
Thẩm Trường Đông nói với Đinh Dật sao có thể không thông chỉ là bị đánh chửi một trận. Hôn lễ tổ chức vào tháng mười, đơn giản mà sang trọng, Đinh Dật là người đầu tiên trong đám bạn kết hôn sau khi tốt nghiệp, khó tránh khỏi có chút phiền não: “A! Thẩm Trường Đông khốn kiếp, kết hôn gấp như vậy người ta nhìn cũng biết là có con mới cưới, về sau làm sao em có thể gặp người ta đây."
Thẩm Trường Đông thản nhiên đáp: “Về sau khi các bạn của em kết hôn, con chúng ta lớn rồi, đến lúc đó bọn họ hâm mộ em, làm sao sẽ cười em chứ, em không biết phụ nữ sinh con sớm sẽ tốt thế nào sao?"
Sinh con sớm có một chút lợi ích đó chính là theo yêu cầu của giáo sư Vương, giúp cô bảo lưu một năm, chuyển sinh viên khác đến Thâm Quyến, sang năm tuyển cô, nói cách khác cô không cần phải rời khỏi ba mẹ, có thể nói vì họa được phúc.
“Như vậy có thể thấy con chúng ta là một phúc tinh." Thẩm Trường Đông cười đắc chí.
Tác giả :
Cúc Tử