Cần Cù Bù Ngốc Nghếch
Chương 10
Lên tới năm tư, người nào đó có vận khí không tốt lại thêm quên đăng ký với ký túc xá, nên không thể làm gì khác hơn là thật chấp nhận số phận bị đá ra khỏi ký túc xá, đem giường ngủ nhường lại cho học đệ mới vào.
Ba năm qua, lầu trưởng có giao tình rất tốt với hắn, đối với việc hắn mỗi đêm không về doanh, buổi tối cho dù có điểm danh cũng chỉ là mở một mắt nhắm một mắt để mặc cho hắn đi, có khi còn chế nhạo hắn: “ Làm gì lãng phí một cái giường ngủ, rồi cứ cút đến chỗ bạn gái nơi nào đó hàng đêm xuân phong" ( hàng đêm xuân phong ý là nói anh Cần nhà mình mỗi ngày phong lưu khoái hoạt ở chỗ chị Nhã đó)
Xuân phong? Hắn nghiêng đầu suy tư, người yêu trong giai đoạn yêu đương ôm nhau ngủ không phải là chuyện rất bình thường sao? Chẳng lẽ bọn họ cũng không có ôm bạn gái?
Câu trả lời vô tội này của hắn, đổi lấy là bị mọi người bao vây đàn áp.
“Quan Tử Cần, cậu sao có thể nói lời như thế đối với một oán nam hàng đêm chỉ biết ôm máy tính xem số liệu?"
“Đúng vậy a……. Người ta có thể cùng với bạn gái lên núi xuống biển, còn ta thì chiến đấu với Tam Quốc Vô Song của ta, đúng là trạch đến không trạch hơn được." (‘trạch’ là trạch nam, chỉ người con trai chỉ suốt ngày chỉ biết ở nhà)
“Thật thiếu đạo đức, cư nhiên không nhắc nhở một tiếng liền nổ lung tung, kính râm đâu? Ta sắp bị mù đây……."
Hiển nhiên mọi người nhận thức không giống nhau, này ‘ Ôm’ không phải là kia ‘Ôm’ đâu?
Sau khi làm cho mọi người kêu ca, hắn bị vây công đá ra ký túc xá để đỡ phải chướng mắt, ai kêu hắn có ý định khi dễ người không có bạn gái dịu dàng săn sóc, muốn dáng người có dáng người, muốn khuôn mặt có khuôn mặt thôi!
Có ký túc xá mà về không được, Quan Tử Cần rất ủy khuất chạy đi tìm bạn gái thu lưu hắn.
Nghe xong hắn phun mật vàng ( oán hận), Đồng Thư Nhã cười đến ngừng không được, vỗ vỗ đầu hắn an ủi.
Sau khi hắn ở năm thứ tư đi ra bên ngoài mướn được nhà trọ, hắn thường hay thỉnh thoảng đến nhà cô ngủ. Tuy nhiên là cô đến nơi ở của hắn nhiều hơn, bởi vì người này thật sự là hay làm cho người ta tức giận vô cùng mà!
Từ khi quen biết hắn, cô cũng biết hắn là ngươi dễ nói chuyện, mềm lòng đến rối tinh rối mù, lại lương thiện đến mức không biết cự tuyệt người khác. Người ta chỉ cần ở trước mặt hắn giả bộ đáng thương, khóc lóc kể lể, hắn có thể ngay cả tiền sinh hoạt cũng đưa cho người ta.
Trước kia, cũng không phải là gì của hắn, cho nên cô chỉ âm thầm thở dài, giúp hắn đưa cho hắn thêm vãi bữa ăn khuya. Hiện tại đã trở thành bạn gái của hắn, lại càng nhìn không được năng lực quản lý tài sản hỏng bét của hắn.
Vì thế cô cũng lười tức giận với hắn, trực tiếp kêu hắn đem sổ tiết kiệm giao ra đây luôn.
Những gì hàng ngày cần thiết, cô tới xử lý.
Tiền thuê nhà, tiền điện nước, cô đóng.
Dùng cho ăn mặc, dù sao cô cũng cùng hắn đi mua sắm cùng nhau, ai trả tiền đều không phải giống nhau sao?
Sau khi bạn bè hắn biết, liền nói: “Còn không phải là lão bà đã muốn nhúng tay vào quản lý gắt gao, Quan Tử Cần cậu nguy rồi! Sau này sẽ không có những ngày tháng yên lành đâu".
Phải không? Nhưng mà hắn cảm thấy……….. sẽ không nha, hóa đơn tiền điện thoại di động, tất cả đều là do cô xử lý và quản lý, hắn cảm thấy cô rất cực khổ, còn muốn thương cô nhiều thêm một chút nữa kìa!
Hơn nữa, sau này còn muốn lấy cô làm lão bà, để cho cô quản cũng không có gì là không đúng.
Hắn cảm thấy học tỷ rất là hiền tuệ nha!
Trước khi đi đến chỗ ở của hắn, Đồng Thư Nhã rất có dự kiến đi đến siêu thị gần đây để mua thêm đồ dùng hàng ngày trước, thầm đoán rằng tên kia cũng sắp mau đến kỳ cạn kiệt lương thực.
Đem theo túi lớn túi nhỏ tiến vào, khi mở ra tủ lạnh sắp xếp đồ ăn. Cô hơi sửng sốt một chút khi thấy đầy ắp lương thực bên trong.
Có tương hoa quả, bánh mì, mỳ sợi, sữa tươi, phiến mạch, bánh sủi cảo, bánhbao, còn có hoa quả………..
“Tử Cần, hôm nay có ai tới qua?"
“Anh ba". Quan Tử Cần đang hỗ trợ đem túi mua đồ phân loại ra để vào trong tủ, đầu cũng không quay lại mà trả lời cô.
Người này rất hiểu Tử Cần, biết hắn lười, nên chọn mua những nguyên liệu nấu ăn đơn giản và sạch sẽ cho hắn.
Cô suy ngẫm một lát: “Thế tối nay ăn lẩu hải sản được không?"
Đã có sẵn mỳ sợi với trứng, cùng với cá, tôm, đồ ăn hải sản, chắc là đủ rồi.
“Được"
Dĩ nhiên, người nấu tuyệt đối không phải là hắn.
Ba ngày hai hôm cô đã thật thói quen đến chỗ hắn làm bà nội trợ giúp hắn giặt quần áo, nấu cơm……
Mấy ngày nay bận làm luận văn thạc sĩ, không rảnh đếm xỉa đến hắn, hắn nhất định là tùy tiện ăn qua loa ba bữa cơm, cô âm thầm tính toán, hôm nào rảnh rỗi sẽ nấu một bàn thức ăn ngon giúp hắn bổ sung thêm dinh dưỡng.
Sau khi cơm nước xong xuôi, thuận tiện giúp hắn dọn dẹp nhà cửa, sẵn tiện tập trung lại hóa đơn để ngày mai đi đóng một lượt, dọn tới dọn lui, một hộp này nọ rớt ra, cô xoay người nhặt lên, kỳ quái liếc mắt nhìn hắn một cái.
“ Hả?" Nhận thấy được cái nhìn chăm chú của cô, hắn thuận thế cúi xuống nhìn vật phẩm trong tay cô, liền lập tức oa oa kêu oan: “Anh tư lần trước lấy đến, không phải là tôi đã vứt bỏ sao? Không phải là tôi, thật sự không phải là tôi!"
Lần này còn ác hơn, nguyên cả một hộp còn chưa khui ra.
Xem ra, ngay cả Quan Tử Tu cũng đi thấu một cước đến trêu chọc hắn.
Cũng đúng, làm bác sĩ đúng là thật chú trọng ‘ Kế hoạch hóa gia đình’, những thứ này có đường dây tiện lợi, nói không chừng còn được giảm giá nữa đây!
Quả nhiên, ở trên có viết: “Không cần tiết kiệm, ta được tính theo giá nhân viên, không đủ thì nói"
Quan Tử Tu này, mặt lạnh như tượng cũng rất có tư chất khôi hài a!
“Tôi có nói bọn họ đừng làm như vậy" Quan Tử Cần khóc không ra nước mắt.
Mấy hôm trước là anh tư, tuần trước kia là anh hai, tuần trước này ngay cả anh cả cũng làm vậy, thật giống như là sợ hắn không đủ dùng vậy đó, ào ạt đem bao sao su nhắm trên người hắn nhét, còn mang cái gì bộ sách ‘ Như thế nào cho một nửa khác hoàn mỹ sơ nghiệm’, ‘ Tình ái dạy học một trăm chiêu’ đưa cho hắn.
“ Đây là chuyện lớn của Quan gia a, nhà có sơ nam trưởng thành." Anh hai vỗ vỗ vai hắn, cảm khái nói như thế.
Anh ba nười tám tuổi có mối tình đầu, mười chín tuổi thoát ly khỏi hàng ngũ xử nam, lúc đó như thế nào cũng không thấy mọi người bày ra bực này trận địa? Bộ dáng hắn thoạt nhìn giống như đặc biệt yêu cầu vô độ, bộ dáng rất dâm loạn sao?
Nói sau, hắn còn chưa có cưới cô, làm sao có thể xằng bậy được?
Đồng Thư Nhã thở dài, thuận tay bỏ vào ngăn kéo nhỏ bên giường.
Cô không nói cho hắn biết, thật ra ở bên cô tình huống cũng không tốt hơn bao nhiêu.
Bên người một số ít bạn bè biết bọn họ đang nói chuyện ‘Yêu đương trong sáng’, đều cười cô thật lâu.
Bạn trai mối tình đầu là xử nam cũng mang thêm một cái khác định nghĩa cô cũng là xử nữ. Hai mươi bốn tuổi vẫn là xử nữ, còn là hai mươi bốn tuổi đã có bạn trai mà vẫn còn là xử nữ. Không bị mọi người chế nhạo đến chết mới là lạ.
Được rồi, bạn trai của cô chẳng qua là đứng đắn thì thế nào? Hắn không đối với cô xằng bậy, vậy cô cũng không cần phải lo lắng hắn ra bên ngoài ăn vụng, hướng theo một góc độ khác nghĩ, cũng coi như là tự an ủi chính mình đi.
Lão ba bên kia cũng giống thế, luôn nhét một đống AV, đồ dùng tình thú cho cô, sợ cuộc sống tình dục của bọn họ nhất thành bất biến (ko suôn sẻ), cô sẽ không có tính phúc…….
Cô thật khó mở miệng nói với lão ba, bạn trai vẫn còn là bậc sơ cấp, cha bày ra bực trận như thế, thật sự là sẽ dọa chết hắn.
Sáng sớm tỉnh lại, cũng không có gì ngoại lệ, bạn trai lại dính lên người cô.
Từ lúc kết giao đến nay, hắn ngủ lại càng lúc càng thoải mái, chỉ cần có thể dính trên người cô, các loại tư thế kỳ quái gì đều có.
Cô chính là đang suy tư, làm thế nào dưới sự trấn áp của đại quân mà phá ra vòng vây để giúp hắn chuẩn bị tốt bữa sáng, vừa mới động đậy thân thể, dưới sự ma sát của da thịt, cảm nhận được mẫn cảm bộ vị đã bị áp bách………
Ba ngày hai hôm thân mật ngủ chung, cũng sớm thật thói quen, cũng không có gì để ngạc nhiên…….. giương mắt chống lại ánh mắt của quân địch đang đặt trên người cô, không biết khi nào thì hắn đã tỉnh lại, mở to ánh mắt sương mù vừa say mê lại vừa có vẻ dày vò nhìn cô.
Đòi mạng, hôm nay làm sao có cái loại tư thế này? Bộ vị vừa mẫn cảm vừa yếu ớt nhất của hắn vừa vặn đặt ở giữa hai chân cô…..
Có thể mấy ngày hôm nay bị bao cao su, cùng với những thứ ‘Hòan mỹ tình ái’ làm cho đầu óc choáng váng, trong đầu hắn bây giờ chỉ có phía dưới kia là thân thể lung linh, sau đó bắt đầu miên man suy nghĩ, cuối cùng lại đối với cô có suy nghĩ vẫn vơ.
Thân mật cực hạn nhất của bọn họ chỉ tới chừng mực là ở trong lúc hôn môi, không khống chế được tháo nội y của cô, đụng chạm qua đường cong thân thể, mà đòi mạng là hiện tại hắn chỉ nghĩ đến thân thể tốt đẹp của cô, cùng với bóng loáng mê người da thịt xúc cảm……..
Giống như……………cảm giác bị áp bách quá nặng!
Đồng Thư Nhã hiểu rõ khẽ vuốt hai gò má nóng lên của hắn, dịu dàng hỏi: “ Tử Cần, cậu muốn sao?"
Tử Cần, cậu muốn sao? Cậu muốn sao? Cậu muốn sao……
Những lời này giống như là một quả bom uy lực mười phần, nổ đến cho đầu óc của hắn choáng váng, đạo đức đóng băng…….
Hắn nuôt nuốt nước miếng “ Chị chờ một chút".
Nói xong hắn hỏa tốc từ trên giường nhảy dựng lên, chạy về hướng phòng tắm.
“ Tử Cần?" Hắn đang làm gì thế? Nghĩ tự mình giải quyết, thế tại sao còn kêu cô chờ một chút?
Đầy bụng nghi hoặc đứng dậy xem, phát hiện thì ra hắn đang đánh răng?
Đến lúc nào rồi mà hắn còn có tâm trạng đánh răng?
Cô đúng là không thể tin được, hỏi hắn: “ Cậu…….. muốn bình tĩnh?" Thế cũng nên rửa mặt hoặc dùng nước lạnh tắm chứ ai lại dùng đánh răng để bình ổn dục hỏa?
“Ưm….ngày……." Miệng đầy bọt đánh răng, hàm hồ nói.
“ Không phải? Thế là gì a?"
“ Lịch sự" Súc miệng xong, phun đầy bọt kem đánh răng ra. Trong sách nói, đây là lễ tiết căn bản của tình yêu, buổi sáng thức dậy còn chưa đánh răng mà hôn nhau, giống như không được sạch sẽ cho lắm!
Đã hiểu ra ý của hắn, Đồng Thư Nhã há hốc mồm, líu lưỡi.
Ân, xác định khoang miệng mỗi một chỗ cũng đã chà sạch sẽ, lấy tốc độ chạy trăm mét nhào về phía cô.
“ Phốc……… Ha ha ha!" Cô nhịn không được nữa, cất tiếng cười to.
Đây là thiên binh từ đâu tới a? Tên đã lên dây vận sức chờ phát động rồi, vậy mà hắn vẫn còn có thể nghĩ đến chuyện đánh răng, không biết có cần dâng hương tắm rửa, trai giới ba ngày để tỏ ra thận trọng hay không a! ha ha ha…..
“ Này không buồn cười" Hắn rầu rĩ trừng cô.
“ Không, không phải vậy…….." Chẳng qua là cảm thấy hắn thật là đáng yêu.
Liều mạng nín cười, vỗ vỗ vai hắn “ Đây là thói quen tốt, thật đấy!" Chẳng qua là ngay tại loại mấu chốt thời khắc đó mà còn có thể làm rõ ràng như vậy, thật sự là rất khôi hài.
“ Thế có muốn làm hay không?"
“ Chờ một chút, đến lượt tôi đánh răng". Hắn đã tôn trọng cô như thế, cô không tỏ ra thận trọng lại, thật không tốt cho lắm.
Tốt lắm, cô cũng đánh răng xong, hai người nhìn nhau, ai cũng không nhún nhích, im lặng hồi lâu, đồng thời đều nhục chí rũ vai xuống.
Cảm giác cũng bị mất luôn!
Tại thời khắc mấu chốt đó, thật sự rất kích động muốn làm, quản cái gì đạo đức quan niệm khỉ gió gì của hắn, còn không có kết hôn sẽ không làm. Nay, tỉnh táo lại, bị cô cười một tiếng, cộng thêm bọn họ chà răng chà tới chà lui, bao nhiêu dục hỏa đều tắt hết, nếu tiếp tục muốn làm nữa thì cũng giống như là lạ……
“……. Tôi đi làm bữa sáng" Vuốt cái mũi, yên lặng xoay người.
Haiz, hay là chờ đến đêm tân hôn của hắn thì tốt hơn!
Trước khi tốt nghiệp, Quan Tử Cần nắm tay cô, dẫn cô đi trở về nhà ở Vân Lâm làm khách.
Khi hắn ở bên ngoài dừng chân một năm, cô đã từng mấy lần gặp qua mấy anh em nhà Quan gia. Bất quá lần này là hắn chính thức dẫn cô đi về ra mắt các thành viên trong gia đình.
Nói người này thiếu đầu óc, thế nhưng hết lần này tới lần khác, hắn rất rõ ràng bản thân mình đang làm cái gì. Vừa bắt đầu liền vô cùng kiên định nói với cha mẹ mình: “ Không cần xem cô ấy là khách, cô ấy là người mà con muốn lấy về nhà".
Cô đương trường thẹn thùng lại không biết như thế nào đáp lại, gật đầu cũng không được mà lắc đầu cũng không xong, cho nên cô chỉ có thể vụng trộm nhéo hắn một phen.
Loại sự tình này nói ngay trước mặt cô như thế thật là ngượng ngùng a!
Hết lần này tới lần khác, hắn vẫn thiếu đầu óc, kêu ai da còn kêu siêu lớn tiếng, cũng theo bản năng chất vấn cô: “ Tại sao nhéo tôi, chị không muốn gả a?"
“………."
Về sau, má Quan cũng có nói chuyện riêng với cô: “ Đứa con này của bác rất là thẳng thắn, một khi đã nhận định đó là chuyện của cả một cuộc đời, học không được xoay chuyển hướng khác. Trong tất cả các đứa con của bác, nó không phải là đứa ưu tú nhất và theo tính tình này của nó, thành tựu tương lai cũng không lớn nhất, nhưng nó được cái rất thành thật. Con đừng thấy các anh chị em trong nhà nhìn giống như là rất khi dễ nó, thật ra trong nhà này,người mọi người thương yêu nhất chính là nó".
“ Nó không phải thật hiểu biết, về phương diện này, con cần nhiều bao dung nó. Bất quá, nó sẽ toàn tâm toàn ý đối đãi với người mà nó muốn dắt tay cùng đi đến già, cho người đó thật nhiều hạnh phúc".
Quan Tử Tu đối với cô nói chỉ có ba chữ: “ Nén bi thương".
“…………" Ai kêu bọn họ chọn ngay thời điểm tâm tình hắn kém nhất mà trở về, đã vậy bạn trai cô còn không thức thời dốc sức đi hát bài ca chia tay ai oán kích thích người khác, bị người xấu nết tổn hại hai câu cũng đành chịu thôi.
Sau đó lại là Quan Tử Tề, người này cho đến nay là người mà cô cực kỳ có ý kiến nhất đây.
‘Có một loại dự cảm, yêu là phải xa cách, tất cả những ký ức hồi tưởng lại chỉ còn là mảnh vỡ, không thể cảm thụ hết vui vẻ, yêu luôn luôn là niềm đau ngắn ngủi, anh chỉ muốn biết đáp án cuối cùng của em. Có một loại dự cảm, muốn quay lại quá khó khăn……..’
Người nào đó ca hát đúng là hưng trí quá, còn rất khi dễ người ta đi ca bài hát buồn bã ai oán. Nghe vậy, Quan Tử Tề ở bên ngoài cười to, nói với cô: “ Bạn trai của em đúng là rất muốn chết, có tin hay không, nhiều nhất ba ngày, hắn nhất định sẽ bị đánh cho bẹp dí".
Phỏng chừng anh ba cũng chỉ có thể nhẫn nại đến trình độ kia thôi.
Cô nghiêng người dựa vào bên tường, thái độ nhàn nhã: “ Sẽ không nha, em cảm thấy hắn hát rất hay." Hơn nữa còn thận trọng suy nghĩ phải giúp đi hắn đăng ký thi hát mới được.
‘Anh đừng níu kéo nữa, thật tình không phải ai so với ai trắc trở, có thể bỏ mới có thể được, nước mắt không giải khát được cho hạnh phúc, yêu thật lòng thì hãy nói trắng ra, em không nên trách người nào trêu chọc, chỉ kéo về thể xác của em, yêu thì phải như thế nào……….’
Ân, câu hát này hát thật có tình cảm, cô gật đầu mang hơi ưu tư trong lòng.
Quan Tử Tề cười đến ngừng không được.
Trời ạ, đúng là không biết điều đến triệt để, bị đánh hắn cũng không nghĩ cứu đâu…..
“ Hắn xem chương trình Tình quan đại đạo nhiều lắm sao?" Thật là mắc cười quá, quả đấm của anh ba sao tới giờ còn chưa phát sáng vậy?
Đồng Thư Nhã dùng vẻ mặt ‘ Làm sao anh biết’ nhìn hắn. Bạn trai cô đúng là rất thích xem tiết mục kia, cô mỗi khi rảnh rỗi đều ngồi xem cùng hắn.
“ Em không lo lắng?" Bạn trai của cô sắp chịu nỗi đau đớn xác thịt nha.
“ Sợ cái gì? Công phu quyền cước của em cũng không phải qua loa đâu". Để cho hắn hát tận hứng đi, Quan Tử Tu không thể động tới hắn được.
Quan Tử Tề ngừng cười, liếc mắt nhìn cô.
Hộ phu sao? Đúng là rất có lòng nha!
Hắn đứng thẳng người, đột nhiên rất có hứng thú nói chuyện phiếm. Nhìn phương xa, nói chuyện giống như hừ nhẹ: “ Em trai của anh, dại dột muốn chết, hồi nhỏ bạn bè thường thích chiếm tiện nghi của hắn. Sau khi lớn lên, ngẫm lại cũng đúng, nhìn hắn một bộ dáng giống như nói ‘ Mau đến lừa tôi’, nếu mà không lừa thì cũng thật là có lỗi với lương tâm của chính mình. Cho nên từ nhỏ đến lớn, cái thiệt nhỏ đều ăn không ngừng, rất nhiều người khi dễ hắn đều là vì hắn thành thật."
Ngừng một chút, xoay người nhìn thẳng cô: “ Nhưng chút này đó, cũng sẽ không ảnh hưởng đến toàn cục, bởi vì hắn không để ý, cho nên cũng không có tổn thương đến hắn, bọn anh cũng chỉ là nhắm một mắt mở một mắt cho qua. Nhưng nếu thật sự làm tổn thương đến hắn, anh, sẽ, không, để, yên, đâu". Quan Tử Tề hắn không phải là đậu hủ mềm ngu ngốc như Quan Tử Cần, mặc cho người ta khi dễ đến chết mà không biết phản kích đâu.
“ Nghe nói cha của em lăn lộn giang hồ từ Nam ra Bắc, cho đến nay vẫn còn rất có thế lực? Anh nghĩ, kia chắc là sẽ không trở thành áp lực của Tử Cần đi? Sự kiện Ô long lần trước, thật đáng tiếc là anh không có ngay ở đó!" Nói cách khác, người khác dám dùng thế lực uy hiếp, mọi người hãy chờ nhìn xem, em trai của Quan Tử Tề hắn, không phải ai cũng có thể gọi đi ‘ Uống trà tán gẫu" đâu! Đừng nói là con gái của đại ca hắc đạo, cho dù là con gái của Tổng thống cũng như nhau thôi.
Nam nhân này là đang cảnh cáo cô?
A, Đồng Thư Nhã cô cũng không phải là bị làm sợ đâu.
“ Ba em là ba em. Anh cảm thấy bộ dáng của Tử Cần khi ở chung với em không hề vui vẻ sao?" Cô hiểu như thế nào để thương hắn, như thế nào làm cho hắn vui vẻ nhất.
“ Không có". Vì không có, nên mới có thể dung túng đến bây giờ. Từ trong lời nói của Tử Cần, có thể phát hiện ra cô có bao nhiêu ủng hộ, coi trọng hắn. Bọn họ tin tưởng, cô là thật lòng đối đãi với Tử Cần, mới có thể anh một lời chị một câu giúp đỡ hắn theo đuổi cô, nếu không đã sớm gậy đánh uyên ương rồi.
Hôm nay nói trắng ra, không phải chỉ là cảnh cáo, mà còn muốn nói cho cô biết, Tử Cần có một đám người nhà rất thương yêu hắn, cô nên cảm thấy bản thân mình rất là may mắn, mới có thể nhận được một trái tim yêu hết sức chân thành và thật lòng như thế.
“ Thường nghe Tử Cần nhắc tới anh, em cũng vậy, luôn có một câu nghĩ rất muốn nói cho anh biết." Cô đột nhiên toát ra một câu này.
“ Mời"
“ Hắn nói, anh lần nào cũng mắng hắn đần độn?" Nam nhân của Đồng Thư Nhã cô, không phải ai cũng có thể mắng thiếu não đâu.
Quan Tử Tề ngẩn người, rồi sau đó cười to lần nữa!
Hiện tại hắn rốt cuộc cảm thấy, Tử Cần chọn bạn gái này thật là chọn đúng rồi, có thể vì Tử Cần mà so đo tính toán, nhiệm vụ bảo vệ Tử Cần, đã có thể đổi người đến gánh vác, các anh trai và hắn có thể từ chức lui ra rồi.
Trên cơ bản, chỉ cần cô có thể chịu được nỗi thống khổ lúc rời giường giống như là ma đè của Quan Tử Cần vào buổi sáng, liền cực độ làm người ta bội phục, điểm ấy hắn hoàn toàn không thể làm được.
Hắn đột nhiên nhớ tới, thầy bói ban đầu nói trong bảy đứa trẻ, Tử Cần là đứa có phúc khí nhất, bây giờ quay đầu nhìn lại, bọn họ một đường đi gập ghềnh trắc trở, vì có được hạnh phúc hôm nay, ai mà không trả giá đắt, nước mắt, đau lòng, vết thương chồng chất, mà Tử Cần thì luôn dùng trái tim chân thành nhất nhìn thế giới, cũng không cần so đo cái gì vì đã có người thay nó tính toán tốt, đã có một cô gái toàn tâm toàn ý bảo vệ nó, thương yêu nó, một chút thương tâm cũng không đành lòng cho nó thừa nhận, không phải thật có phúc khí thì là cái gì? (KL: anh này đúng là có phước nhất mới gặp được chị nữ 9 này, ko như mấy chị nữ 9 khác trong hệ liệt này, đọc mà phát rầu vì mấy bà này, nhất là bà nữ 9 trong tr của anh ba Quan Tử Tu, cực kỳ thiếu não, ngu mà tỏ ra hiểu biết)
Sau này, tổn hại một câu cũng không được, ngay cả mắng thiếu não cũng không cho…… Haiz, thật là mất mác, cũng thật ngứa miệng a……
Sau khi tốt nghiệp, Quan Tử Cần nhận được giấy báo, chuẩn bị nhập ngũ phục vụ binh dịch.
Vì để cho hắn an tâm hoàn thành nghĩa vụ quốc dân, trước khi hắn đi bộ đội, cô đưa hắn về nhà một chuyến, ra mắt thân nhân duy nhất của mình.
“ Con gái, con vừa mới nói hắn là ai vậy?" Nhìn tới nhìn lui đánh giá mấy lần, vẻ mặt ông cứng đơ giống như bị sét đánh,vẫn dại mặt ra, không cách nào tiếp nhận thực tế phũ phàng.
“ Bạn trai" Đồng Thư Nhã quăng ra ánh nhìn cảnh cáo, ý muốn ông nói chuyện phải cẩn thận.
Con gái…. Trừng ông?
Cái này cũng không phải là ông muốn ghét bỏ a, khách quan mà bình luận, con gái muốn ăn cỏ non ông cũng không phản đối, bởi vì nghe qua rất tân tiến, nhưng mà này lại môi hồng răng trắng, rõ ràng chính là loại hình thư sinh văn nhược tốt nhất điển phạm a!
Cái gì mới được coi là nam nhân, phải giống như ông cái bộ dáng này đây, hùng tráng uy vũ, vóc người to lớn, ánh mắt phải hung ác, tốt nhất trên mặt nên có nhiều hơn mấy vết sẹo nữa, phải như vậy mới có nam nhân vị chứ!
Ông không phải luôn nói với cô, chọn nam nhân không phải chỉ nhìn xem đẹp trai hay không, càng đẹp trai thì càng hoa tâm, càng đẹp trai thì càng không đáng tin, càng đẹp trai thì càng dễ thay lòng đổi dạ a!
Tên nhóc này bộ dạng tuấn tú thật sự rất chói mắt! ( Bác này ganh tỵ sắc đẹp với anh Cần nhà ta)
Nhìn một cái, cười rộ lên như là ánh sao rực rỡ, như ánh mặt trời tỏa sáng, ánh mắt đều bị chóa đến phải nhanh tránh sang chỗ khác, cười lại như gió xuân như vậy, rất là dễ chiêu hoa đào a!
“ Ba, có, ý, kiến, gì, sao?"
Hỏi ông có ý kiến gì, nhưng mà ánh mắt lại chứa ý cảnh cáo rõ ràng như đang nói là ‘ Ba dám có ý kiến thử xem xem?"
“ Không, ba không có ý kiến, ý kiến gì cũng không có". Thật đáng thương, vốn là đại ca cấp nhân vật trên giang hồ từng hô mưa gọi gió, nay lại bị con gái trừng đến những gì muốn nói đều phải đem chúng nuốt trở về trong bụng.
Đây là lần đầu tiên con gái mang bạn trai trở về ăn cơm, ông nên phong độ một chút, đợi đến lúc thần không biết quỷ không hay chia rẽ bọn họ là được rồi……
Trong bữa tiệc……..
“ Con gái, cái này ngon, ăn nhiều một chút" Nhìn xem ông có bao nhiêu thương con gái a, phần thịt đùi non mềm nhất cũng đều gắp cho con gái bảo bối nha!
Nhìn lại tên kia xem, chỉ gắp cho nó rau xanh, chưa gả cho hắn đã ngược đãi nó như vậy, gả rồi thì làm sao đây? Chẳng phải muốn bị độc hại đến xanh xao vàng vọt, không ra hình người.
“ Cậu làm gì mà vẫn kêu Nhã Nhã ăn rau thế?"
“ Bởi vì học tỷ thích ăn rau dưa a, còn có cà chua xào trứng, lần nào cô ấy cũng giành với con" Nước trái cây cũng rất là yêu thích, cho nên làn da của cô mới được tốt như vậy, ngược lại các loại thịt, cô cũng không yêu thích, có ăn cũng chỉ là vì duy trì cân đối ẩm thực mà thôi. Bác trai lại luôn gắp một đống thịt cho cô, vì là tình thương của cha nên không thể không ăn, nhìn bộ dạng cô thật là đáng thương, hắn thật không nhẫn tâm nhìn xem.
“ Nói nhảm, con gái của ta thích ăn cái gì, chẳng lẽ ta không biết sao?"
Quan Tử Cần lập tức câm miệng, không dám cùng ông tranh cãi.
“ Được rồi, ba, hai loại con đều thích ăn"
Sau khi ăn xong, cô đi vào phòng bếp gọt trái cây, Quan Tử Cần vốn muốn theo sau, lại bị Đồng lão đại trừng mắt, lập tức an phận quay về chỗ ngồi lại.
“ Ngồi ổn định! Ngẩng đầu ưỡn ngực".
Hắn…….. ngồi thật ngay thẳng nha, hai tay còn đặt yên ở trên gối, không ai ngồi được so với hắn càng quy củ đâu!
Có một người cha làm quân nhân, về phương diện này yêu cầu tuyệt đối không thấp hơn so với người khác, từ nhỏ đã được dạy đi ưỡn ngực, ngồi thẳng lưng nên đã sớm tạo thành thói quen, ở phương diện này tuyệt đối là phù hợp lễ nghi.
Hắn vốn không hiểu được, đối phương là đang ở bới lông tìm vết.
“ Uống!" Một ly trà nặng nề đặt trước mặt hắn, khí thế kia thật làm cho người ta nhịn không được mà hoài nghi, đây không phải là trà xuân thượng hạng mà là một ly hạt đỉnh hồng độc dược?
Liền coi là hạt đỉnh hồng, bị người ta trừng như vậy, bộ dạng độc ác không tiếng động lại tỏ rõ ‘ Lão tử pha trà ngươi dám không uống?’, làm cho hắn một chút cũng không dám chần chờ, lập tức một ngụm uống sạch.
Đồng lão đại rót thêm một ly nữa “ Uống"
Hắn lại uống.
Rót thêm ly thứ ba “ Uống"
Đừng a, hắn không phải ‘ bụng không đáy’, đừng dùng nước quán hắn nha, hắn sẽ bạo bàng quang mất!
Lại uống năm ly trà, cho dù là vạn trà xuân thượng hạng đi chăng nữa, hắn cũng không cảm thấy hạnh phúc đâu!
Học tỷ thế nào còn không ra…….
“ Tử Cần, lại đây một chút". Xa xa truyền đến tiếng kêu gọi, quả thật như là thanh âm ở cõi thần tiên.
“ Ách…….. con đi giúp học tỷ". Nắm được cơ hội, lập tức chạy tới phòng bếp tỵ nạn.
Đồng lão đại lập tức theo đuôi sau lưng, lén lút núp ở cửa, làm cho người ta không thấy được mình rình coi hoạt động.
Quan Tử Cần hai tay ôm lấy eo bạn gái, đem mặt vùi vào vai cô tố khổ “ Tôi cảm thấy ba chị không thích tôi"
Cái gì? Dám tố cáo ông với con gái, còn làm ra vẻ mặt như là bị ông khi dễ, ý đồ chia rẽ tình cảm cha con của bọn họ. Ông có chỗ nào khi dễ hắn? Có sao? Có sao? Sắc mặt này của ông đã là lương thiện lắm rồi đó!
Cô nhẹ nhàng mà cười, đem một miếng táo đã cắt xong đút cho hắn, dịu dàng trấn an “ Ba tôi nói chuyện đều lớn giọng như thế, đừng để ý đến ông ấy".
Lại còn kêu đừng để ý đến ông? Đừng để ý đến ông? Nghe thật là chua xót quá đi!
Ô, ô…… con gái nuôi lớn là con người ta, khi nó nói chuyện với Lão tử, cũng chưa từng dùng qua giọng nói trầm ấm nhỏ nhẹ như thế, còn đút trái cây……
“ Tử Cần, cậu rất khổ sở sao?" Nói cho cùng, vẫn là lo lắng cho tâm trạng của hắn.
“ Sẽ không đâu" Có cái gì thật khổ sở? con gái người ta cũng đã theo đuổi được, vấn đề của cha vợ có gì đâu mà khốn nhiễu? cùng lắm thì lại Ngu Công dời núi, Tinh Vệ lắp biển lần nữa thôi!
Chỉ cần có lòng thành, có gì đâu mà phải sợ?
“ Thật ra tôi cảm thấy ba chị và ba tôi có một chút giống đó".
“ Giống chỗ nào vậy?" chính là kém cách xa vạn vặm được không! Một người thì ngay thẳng nghiêm túc, còn một người thì đã già mà vẫn tính tình như trẻ con, bác Quan cũng sẽ không bao giờ vì bị con gái hung mà lộ ra vẻ mặt ủy khuất.
“ Chính là lòng thương con gái a! Lòng bao dung này rất là lớn. Chị đừng thấy bộ dáng ba tôi nghiêm khắc không thích nói cười, nhưng vì những đứa nhỏ như chúng tôi, cái gì ông đều có thể hy sinh được. Giống như chị út tôi, yêu phải một đối tượng không phải thật lý tưởng, nhưng ba tôi vẫn thoái nhượng, buông xuống mặt mũi và nguyên tắc mà mình quý trọng còn hơn cả mạng sống, mặc dù ba không hài lòng về người đàn ông kia cho lắm, nhưng vì cho con mình được vui vẻ, ông vẫn chấp nhận đối phương. Vì vậy, tôi tin tưởng, ba chị cuối cùng cũng sẽ chấp nhận tôi, bởi vì ông ấy thật thương con gái của mình, sẽ không hy vọng chị không vui vẻ".
Hừ! Tên nhóc này, ai muốn hắn thay ông nói chuyện?
Trong lòng nói thầm, khóe miệng lại không tự chủ được cong lên.
“ Thật vậy chăng, ba tôi nếu làm khó dễ quá đáng, cậu nhất định phải nói ra nha!" Cô lo lắng dặn dò thêm một lần nữa, hoàn toàn đem lão cha của mình biến thành đại sói hoang, sợ đem tình lang tiểu hồng mạo của mình nuốt vào trong bụng.
“ Sẽ không đâu, chị trăm ngàn lần đừng nói gì với bác trai, chuyện này hãy để cho tôi tự mình đối mặt, muốn kết hôn với con gái nhà người ta thì cũng nên cố gắng thêm một chút sức lực. Tôi thật hiểu rõ tâm trạng của bác trai, nếu tôi cũng có một cô con gái xinh đẹp xuất sắc như vậy, nuôi đến lớn lên lại bị cướp đi trở thành của người khác, tôi cũng sẽ thật khó chịu". Cho dù đối tượng kia có xuất sắc cũng vậy thôi, nhìn vẫn là chướng mắt.
Đồng Thư Nhã liếc xéo hắn: “ Miệng thật là ngọt".
“ Bởi vì chị thật sự tốt như vậy a, bằng không sao tôi lại liều mạng cố gắng theo đuổi, không phải chị thì không được!" Hắn nghiêng người về phía trước hôn trộm cô, bốn phiến môi nóng bỏng giao triền, biến thành một nụ hôn nồng nhiệt ngọt ngào nóng bỏng.
Đồng lão đại trong lòng còn đang nói thầm, cũng không quấy rầy đến bọn họ, lén lút rời đi, đặc biệt phóng nhẹ bước chân còn thuận tiện giúp bọn họ đóng lại cửa phòng bếp.
Yêu đương trong sáng?
Trên cơ bản, bọn họ chính là đi theo con đường yêu đương trong sáng, nên đừng trông cậy vào bọn họ sẽ diễn ra cái gì kích tình.
Sau khi Quan Tử Cần tiến vào quân đội, lần đầu tiên nghỉ phép, cô đi đón hắn. Hắn vừa nhìn thấy mặt liền ôm chặt lấy cô, cho cô một nụ hôn cực kỳ nóng bỏng nồng nhiệt đầy kích tình khác xa hẳn dĩ vãng, đúng là có chút dọa đến cô, làm cho cô còn tưởng rằng hắn bị người ngoài hành tinh nhập xác nữa chứ.
“ Thư Nhã, Thư Nhã……… anh rất nhớ em…." Vô cùng chân tình biểu lộ.
“ Hả! Anh gọi tên của em nha?"
“ Không đúng sao?" Thật tự nhiên liền gọi.
“ Đây là lần đầu tiên anh gọi đấy, em còn nghĩ sau này anh cũng chỉ biết kêu: ‘ Học tỷ, đứa nhỏ tã ướt……..’, ‘ Học tỷ, quần lót của tôi để ở chỗ nào?’…… Nghe một chút, thật chẳng ra cái gì cả…..? Ngay cả trong lúc kết giao cũng không nghĩ sẽ thay đổi xưng hô, từ đầu đến cuối cứ học tỷ dài, học tỷ ngắn, cô còn từng nghĩ rằng hắn sẽ kêu như thế tới lúc già.
“ Không đâu, khi đó anh sẽ gọi là lão bà"
Một tiếng lão bà, là cho cô cảm thấy ngọt ngào ấm áp đến tận tim gan.
“ Bạn gái Quan Tử Cần nha, thật xinh đẹp a!" Đồng Tẩm Viễn từ xa nhìn thấy bọn họ anh anh em em, liền quăng đến vài câu chế nhạo.
“ Tôi cũng cảm thấy như vậy!" Quan Tử Cần vẻ mặt thật kiêu ngạo, Đồng Thư Nhã của hắn rất xinh đẹp, ai ai cũng đều nói vậy hết.
Đồng Thư Nhã bật cười, nhẹ nhàng thôi hắn một cái “ Khiêm tốn chút".
“ A, đúng là rất xinh đẹp mà!" Ai so ra cũng đều kém nha!
Ngủ ở cách vách với hắn, đợi đến cơ hội liền nhịn không được tố khổ “ Này, bạn gái Quan Tử Cần, cô chắc là không biết, người này buổi tối không ngủ được, cầm hình của cô nhìn tới nhìn lui, thật là phiền chết người, đúng là có ý đồ làm cho chúng ta ghen tỵ mà, hôm nào chọc chúng tôi phát điên, tuyệt đối sẽ cho hắn đẹp mặt!"
“ Nhớ nhung bạn gái cũng không được nha……." Quan Tử Cần nhỏ giọng lẩm bẩm.
Bởi vì từ lúc yêu nhau tới nay, bọn họ chưa từng xa nhau a, đây là cuộc đời lần đầu tiên hắn nếm trải được mùi vị tương tư trong tình yêu nha!
Cho nên hắn nhiều nhất, nhiều nhất thì cũng chống đỡ được nửa năm, một khi bùng nổ ra thì tựa như tức nước vỡ bờ, không cách nào thu thập, vì thế liền làm thành…….. ‘ Không khống chế được!’
Khi đến kỳ nghỉ, hắn rất muốn gặp cô, liền vội vàng đáp chuyến tàu đêm trở về, bởi vì do thời gian quá muộn nên cô liền lái xe đi đón hắn. Vừa về đến nhà, hắn lập tức ôm chặt cô, hôn nồng nhiệt nhanh tay cởi bỏ quần áo, dây dưa, tất cả đều diễn ra trong lúc không tự giác mà phát sinh, chờ đến lúc hắn giật mình nhận ra thì hắn đã chôn trong cơ thể cô, hay có thể nói đúng hơn là bởi vì tiếng kêu đau của cô mà kéo một chút lý trí hắn trở về.
“ Thư Nhã………." Hắn dừng lại, áy náy nhìn cô.
“ Không sao cả, đừng ngừng". Cô nhợt nhạt mỉm cười, cũng giống như lúc xưa, lấy nhu tình ôm hắn, bao dung hắn.
Hắn thương tiếc hôn cô, một lần lại một lần, xác nhận cô không có việc gì mới tiếp tục triền miên còn chưa xong.
Đây là lần đầu tiên của hắn và cũng là lần đầu tiên của cô, bọn họ cho lẫn nhau một trái tim yêu thật lòng, hoàn toàn không giữ lại mình.
Sáng sớm hôm sau, cô tỉnh lại trong cơn đau lưng mệt mỏi, nghe được bên ngoài phòng có tiếng đối thoại.
“ Cô ấy tối qua ở chỗ này qua đêm?" Là thanh âm của tam tẩu hắn.
“ Cô ấy chở em trở về, quá muộn mà!" Cố gắng giải thích.
“ Nhưng mà hôm qua, ta tựa hồ nghe được tiếng vang ‘Khác thường’ a?" Thật không may, vợ chồng Quan Tử Tu ở ngay cách vách phòng hắn. “ Làm xong rồi?"
“…….." Trầm mặc, giả chết, chính là không chịu nói.
“Em xem tám phần là làm xong rồi, anh không phải cũng từng đi lính, làm lính nửa năm, ‘Heo mẹ cũng có thể xem làm Điêu Thuyền’!" Hạ Tự Vịnh phối hợp nói.
Quan Tử Tu gật đầu, vợ chồng kẻ hát người họa. “ Nói cũng đúng, làm không tốt bắt tới đầu heo mẹ đưa cho hắn, hắn cũng làm không sai".
Nghe đến đây, hắn rốt cuộc nhịn không được nữa: “ Em nào có như vậy tùy tiện như vậy, bởi vì là Thư Nhã nên em mới làm".
Vợ chồng đồng thời rất có ăn ý “ Nha" Một tiếng thật dài. “ Cho nên đúng là đã làm thật".
“……"
Trong phòng, Đồng Thư Nhã thở dài một tiếng.
Chỉ biết hắn không chống đỡ được bao lâu, nam nhân thành thật này!
Haiz,…….. bất quá, đây là nam nhân của cô nha!
Cô mang theo ý cười ngọt ngào, quyết định ngủ thêm một lát. Làm loại chuyện này, đúng là thật hao phí thể lực ghê…….
Tình yêu ngọt ngào.
Trên cơ bản, tình yêu của bọn họ chính là tiếng lành đồn xa, được mọi người ca ngợi là tình yêu ngọt ngào. Đồng Thư Nhã sẽ không tức giận đối với bạn trai, kể từ khi hắn bắt đầu theo đuổi, cũng chưa từng có.
Vô luận là hắn làm bao nhiêu sự tích buồn cười chiến tích, cô chỉ không nói gì mà hỏi trời cao ba giây rồi sau đó tràn ra dịu dàng ý cười, từ đầu đến cuối đều cho ra lớn nhất bao dung.
Thế nhưng, kỷ lục này, ở Quan Tử Cần xuất ngũ ra sau một ngày đó liền đánh vỡ…….
Quan Tử Tu từ bệnh viện tan tầm trở về, gặp em trai út chống gò má ngồi ở ngoài cửa phòng của chính mình, gương mặt nhăn so với trái quýt còn nhăn hơn…..
“ Làm sao vậy?" Quan Tử Tu thân thiết đi lên hỏi một câu “ Học tỷ của ngươi đâu?"
Người này chỉ cần không có việc gì làm, là cả ngày liền ở bên cạnh bạn gái đảo quanh, ngoan giống như là cái gì, muốn hắn một ngày không đi ôm cô, trò chuyện cùng cô, quả thật giống như là lấy mạng của hắn vậy.
“ Cô ấy không để ý tới em" Quan Tử Cần rất là ai oán, còn thêm vào một câu “ Còn đuổi em ra đây".
“ Ngươi lại chỗ nào chọc tới cô ấy?"
Cũng bởi vì không biết mới ảo não a!
“ Nghĩ lại xem" Hôm nay lại là binh từ đâu đến, như thế nào chọc não giai nhân cũng không biết, còn làm mất đi tính nhẫn nại tốt của Đồng Thư Nhã, nếu đổi lại là cô gái khác, đã sớm từ tám trăm năm trước liền bỏ rơi hắn!
“ừm……. Tuần trước em cho A Thành vay tiền không nói với cô ấy, cô ấy không thích cá tính dễ dãi của em…….." Tiếp theo lại cố gắng tự giải thích “Nhưng mà A Thành thật sự rất kẹt, cuối tháng còn phải đóng tiền thuê nhà rồi cái gì tiền điện nước, em không đành lòng mà! Thư Nhã chắc chắn cũng không phải là loại người ý chí sắt đá. Hay vẫn là do ba ngày trước, Hiểu Chân gọi điện thoại cho em bị cô ấy nghe được? Cô ấy cùng học muội không quá hợp nhau…. Nhưng mà cô ấy cũng biết em thật yêu, thật yêu cô ấy mà, cũng sẽ không thay lòng đổi dạ, hơn nữa người ta chính là dựa trên lễ phép hỏi thăm ân cần một chút mà thôi, Hiểu Chân hẹn em ra ngoài em cũng chưa đi nha! Vậy có gì đâu để tức giận nhỉ?……A! Vẫn là đêm qua em quá nóng vội? Ân, giống như này có vẻ có khả năng, cô ấy luôn luôn bảo em nhẹ một chút………" Càng nghĩ càng cảm thấy hắn giống như thật sự rất dùng sức, cũng không băn khoăn đến cảm thụ của cô, không đủ săn sóc, nên đánh!
Quan Tử Tu từ đầu đến cuối không hề xen mồm, mặc hắn tự hỏi rồi tự trả lời một cách vui vẻ!
Bất quá, người ở trong phòng lại nghe không nổi nữa!
“Quan Tử Cần, anh có thể câm miệng hay không?" Đồng Thư Nhã sắp mất mặt đến chết, loại chuyện phòng the này mà truyền ra bên ngoài, cô cũng không cần làm người nữa a!
“Vậy em cho anh đi vào được không?" Miệng nói đáng thương giống như chó hoang bị bỏ rơi.
Bên trong không có tiếng trả lời.
Thật ra cửa căn bản là không có khóa, chính là cô còn chưa gật đầu, hắn như thế nào cũng không có can đảm tiến vào một bước, sợ cơn tức của cô còn chưa có tiêu.
Quan Tử Tu lắc đầu, nhìn thấy em trai bộ dáng đáng thương, nếu không giúp hắn thì cảm thấy chính mình rất là là lang tâm cẩu phế. ( lòng lang dạ thú_ ko có tính người)
Cho nên giống như lơ đãng nói một câu: “Tử Cần, ngươi có muốn đến phòng ta lấy một áo khoác mặc vào trước không? Lạnh đến mức chảy cả nước mũi." Thanh âm nhẹ nhàng không lớn không nhỏ vừa đủ để người trong phòng nghe một cách rõ ràng.
Lạnh? Chảy nước mũi? Hắn nào có….
Đang muốn phản bác, lại bị ánh mắt cảnh cáo của anh ba trừng, hắn đành phải nuốt trở lại.
“Đi vào!"
Đột nhiên lấy được đại xá, Quan Tử Cần ngàn ân vạn tạ, một chút cũng không dám chậm trễ, mở cửa vội vàng chạy về phía người yêu.
Bị ánh mắt lạnh lùng của Đồng Thư Nhã trừng, hắn lập tức dừng lại bước chân, rất thức thời không dám đi lỗ mãng.
“ Thư Nhã………" Hắn ngồi xổm trước mặt cô, nhỏ giọng, thật lấy lòng kêu.
“ Bằng không…… Anh làm ảo thuật cho em xem nha!" Không nói lời nào thì coi như đồng ý.
Hắn phối hợp từ trong túi tiền lấy ra một tờ tiền mặt một trăm nguyên, vo viên nhét vào lòng bàn tay, rồi hỏi cô: “ Em đoán xem, tiếp theo sẽ xảy ra chuyện gì? Leng keng! Đáp án công bố, nó biến thành……" Thong thả mở lòng bàn tay ra “….. Tiền mặt biến mất".
Đồng Thư Nhã ngay cả mày cũng không nâng một chút, cực độ không hãnh diện.
Không buồn cười a?
Thất vọng một giây, lại lần nữa phấn chấn tinh thần.
“ Em lại nhìn tiếp đây, chân chính ảo thuật vĩ đại thần kỳ của thế kỷ bây giờ mới bắt đầu đây" Hai ba cái liền đem tiền mặt xé nát, vo lại hai cái vào trong lòng bàn tay, chuẩn bị hù dọa một trận “ Em biết một chút nữa sẽ xảy ra chuyện gì không?" Lại lần nữa mở lòng bàn tay ra, thổi một cái.
Tiền mặt hóa thành từng mảnh bông tuyết, bay bay xuống đất.
“ Ủa?"Quan Tử Cần trừng thẳng mắt “ Tại sao lại có thể như vậy?"
Đồng Thư Nhã lạnh lùng hừ một cái “ Tôi hiện tại biết rồi, làm hư hao tiền mặt là hành vi trái pháp luật"
Quan Tử Cần gãi gãi đầu, nghĩ mãi không thông. “ Làm sao có thể không thành công? Anh trước kia biến nó không giống như vậy, nó hẳn là sẽ biến mất, sau đó lại biến thành một tờ tiền nguyên được tìm thấy từ trên người em. Em hãy tin anh, cho anh thêm một lần cơ hội nữa…."
Nhặt lên từng mảnh từng mảnh một trăm nguyên lừng lẫy xả thân ở dưới đất, nhét lại vào lòng bàn tay tiếp tục chà đạp rất là thảm dưới bàn tay “Tôn Trung Sơn", lại mở ra thổi một hơi, lúc này cũng không có bông tuyết từng mảnh nữa, những mảnh nhỏ tiền mặt đã biến mất từ lòng bàn tay.
“ Biết nó đi nơi nào sao? Em không cần phải nói, nhìn vẻ mặt của em, anh đã biết em rất là khát vọng muốn biết"
“….." Cô một chút cũng không muốn biết được không?
Vẫn là như cũ tự hỏi rồi tự trả lời, tự động hướng túi tiền trước ngực cô tìm kiếm…… “ Ủa! Không có?"
Làm sao có thể, làm sao có thể?
Hắn không chết tâm, tiếp tục tìm, lục soát khắp toàn thân cao thấp trên người cô, thậm chí còn tiến thêm một bước lần vào áo sơ mi của cô sờ loạng. ( A Cần càng ngày càng gian)
“ Uy, anh đủ đi!" Người này càng lúc càng không đứng đắn, sỗ sàng ăn bớt rất là minh mục trướng đảm.
Bị phát hiện, Quan Tử Cần cười gượng, tịch thu lại hai tay, rất là mặt dày mày dạn ôm lấy cô, dùng môi hôn cô một chút, một chút, lại một chút “ Không tức giận nữa, được không?"
Cô miễn cưỡng nâng mày: “ Anh có biết em đang giận cái gì không?"
“ Không biết a"
Không biết còn ra sức làm trò trước mặt cô, lấy lòng cô? “ Vậy anh mới vừa rồi diễn trò làm gì?"
Quan Tử Cần khốn quẫn gãi gãi đầu “ Anh không biết em đang giận cái gì, nhưng làm cho em không vui thì chính là anh không tốt". Hắn đã từng nói qua muốn thật thương cô, thương cô thật nhiều.
Đồng Thư Nhã thở dài: “ Trên quần áo của anh có mùi nước hoa và son môi của cô gái khác"
“ Hả… A!" Hắn nghĩ tới, là ba cô, cứng rắn bắt hắn đi “ Từng trải", hắn sợ chọc giận cha vợ tương lai, nên nào dám làm trái lại, lỡ như người ta giận dữ không chịu gả con gái cho hắn thì làm sao bây giờ? Hắn thật là đáng thương không dám giận, cũng không dám nói a!
Sau đó còn cùng với chú Cường mở sòng cá cược, giả bộ cùng toàn bộ tiểu thư khách sạn đánh cược, cược xem Nhã Nhã sẽ giận hắn bao lâu? Sẽ đối phó hắn như thế nào?
Có ngủ sô pha, có quỳ bàn tính, có nhiễu đèn cầy, một cú ném qua vai, ngay cả mười đại khổ hình của Mãn Thanh cũng đều có!
Những tiểu thư này căn bản là có ý định chơi khăm hắn, cố ý ở trên người hắn loạn cọ, làm cho hắn tránh cũng tránh không được, rõ ràng là muốn hãm hại hắn thôi!
Hiện tại hắn rốt cuộc đã hiểu được tại sao khi học tỷ nhắc đến bác trai với chú Cường đều dùng một loại bất đắc dĩ tâm tình., những người lớn này có thể hay không đừng náo loạn a?
Hiện tại…… không chọc não cha vợ, lại chọc giận lão bà, làm sao bây giờ?
Hắn khóc không ra nước mắt, thật nhận mệnh hỏi: “ Em muốn dùng bàn tính, ngọn nến hay là kẹp ngón tay?" Hắn sẽ đi chuẩn bị tốt hình cụ.
“ Cái gì?" Giật mình lĩnh ngộ ra ý tứ của hắn. “ Ba hãm hại anh, tại sao anh không giải thích?"
“ Hả! Em biết?" Học tỷ thật là thông minh, hắn cái gì cũng chưa nói, cô thế nhưng cái gì đều biết đến? Vấn đề là hắn lấy can đảm từ đâu đến để mà dám nói cha vợ có một câu không phải a?
“ Tên khách sạn trên danh thiếp ở trong túi tiền anh là do ba em mở, ông ấy cũng chỉ dám khi dễ loại người thành thật như anh thôi". Việc này chỉ cần tùy ý cân nhắc, liền có thể tìm ra đáp án, lão ba là ăn định hắn không dám đi cáo trạng với cô.
“ Em đều đã biết đến, thế……." Vì sao còn tức giận?
“ Biết được lại là một chuyện, anh…." Vươn tay trạc trạc ngực hắn. “ Lại, để, cho, người, con gái, khác, có, thể, ôm, loạn, sao?"
Làm nửa ngày….(Anh này thể lực tốt quá ….>.<_ beta hiểu lầm nha!)
Quan Tử Cần rốt cuộc bừng tỉnh đại ngộ, ôm lấy cô cười ha ha không ngừng.
“ Làm sao cười ngốc như vậy?"
“ Em đang ghen". Hắn tuyên bố ra kết quả mà mình nghiên cứu ra được.
Không phải bởi vì hắn làm sai cái gì, cũng không phải thật sự giận hắn, mà là để ý đến có người con gái khác loạn chạm vào hắn, lưu lại mùi nước hoa….
Cho nên là, học tỷ đúng là thật thương, thật thương hắn, thật để ý đến hắn a!
“ Uy, đừng hôn loạn, cơn giận của em còn chưa có tiêu đâu……. Ngô, nhẹ một chút, thắt lưng của em còn thật đau đây nè……."
Sau…….
Quan Tử Cần ngồi dậy, nhíu mày khổ nghĩ,
Không được, vẫn là gọi điện thoại đến hỏi thăm một chút mới được……
“ Cái kia…." Lấy ngón tay bắt đầu tính một chút “ Trong bàn đánh cược có chọn hạng thứ mười bốn là lấy ngón tay trạc ngực sao?" Nếu hại cha vợ tương lai thua tiền nhiều lắm, cha vợ mà trở mặt thì ngày cưới vợ lại càng xa xa không hẹn a……
Bắt đầu kết quả phiên giao dịch………. Nhà cái thông sát!
Chính văn hoàn
Ba năm qua, lầu trưởng có giao tình rất tốt với hắn, đối với việc hắn mỗi đêm không về doanh, buổi tối cho dù có điểm danh cũng chỉ là mở một mắt nhắm một mắt để mặc cho hắn đi, có khi còn chế nhạo hắn: “ Làm gì lãng phí một cái giường ngủ, rồi cứ cút đến chỗ bạn gái nơi nào đó hàng đêm xuân phong" ( hàng đêm xuân phong ý là nói anh Cần nhà mình mỗi ngày phong lưu khoái hoạt ở chỗ chị Nhã đó)
Xuân phong? Hắn nghiêng đầu suy tư, người yêu trong giai đoạn yêu đương ôm nhau ngủ không phải là chuyện rất bình thường sao? Chẳng lẽ bọn họ cũng không có ôm bạn gái?
Câu trả lời vô tội này của hắn, đổi lấy là bị mọi người bao vây đàn áp.
“Quan Tử Cần, cậu sao có thể nói lời như thế đối với một oán nam hàng đêm chỉ biết ôm máy tính xem số liệu?"
“Đúng vậy a……. Người ta có thể cùng với bạn gái lên núi xuống biển, còn ta thì chiến đấu với Tam Quốc Vô Song của ta, đúng là trạch đến không trạch hơn được." (‘trạch’ là trạch nam, chỉ người con trai chỉ suốt ngày chỉ biết ở nhà)
“Thật thiếu đạo đức, cư nhiên không nhắc nhở một tiếng liền nổ lung tung, kính râm đâu? Ta sắp bị mù đây……."
Hiển nhiên mọi người nhận thức không giống nhau, này ‘ Ôm’ không phải là kia ‘Ôm’ đâu?
Sau khi làm cho mọi người kêu ca, hắn bị vây công đá ra ký túc xá để đỡ phải chướng mắt, ai kêu hắn có ý định khi dễ người không có bạn gái dịu dàng săn sóc, muốn dáng người có dáng người, muốn khuôn mặt có khuôn mặt thôi!
Có ký túc xá mà về không được, Quan Tử Cần rất ủy khuất chạy đi tìm bạn gái thu lưu hắn.
Nghe xong hắn phun mật vàng ( oán hận), Đồng Thư Nhã cười đến ngừng không được, vỗ vỗ đầu hắn an ủi.
Sau khi hắn ở năm thứ tư đi ra bên ngoài mướn được nhà trọ, hắn thường hay thỉnh thoảng đến nhà cô ngủ. Tuy nhiên là cô đến nơi ở của hắn nhiều hơn, bởi vì người này thật sự là hay làm cho người ta tức giận vô cùng mà!
Từ khi quen biết hắn, cô cũng biết hắn là ngươi dễ nói chuyện, mềm lòng đến rối tinh rối mù, lại lương thiện đến mức không biết cự tuyệt người khác. Người ta chỉ cần ở trước mặt hắn giả bộ đáng thương, khóc lóc kể lể, hắn có thể ngay cả tiền sinh hoạt cũng đưa cho người ta.
Trước kia, cũng không phải là gì của hắn, cho nên cô chỉ âm thầm thở dài, giúp hắn đưa cho hắn thêm vãi bữa ăn khuya. Hiện tại đã trở thành bạn gái của hắn, lại càng nhìn không được năng lực quản lý tài sản hỏng bét của hắn.
Vì thế cô cũng lười tức giận với hắn, trực tiếp kêu hắn đem sổ tiết kiệm giao ra đây luôn.
Những gì hàng ngày cần thiết, cô tới xử lý.
Tiền thuê nhà, tiền điện nước, cô đóng.
Dùng cho ăn mặc, dù sao cô cũng cùng hắn đi mua sắm cùng nhau, ai trả tiền đều không phải giống nhau sao?
Sau khi bạn bè hắn biết, liền nói: “Còn không phải là lão bà đã muốn nhúng tay vào quản lý gắt gao, Quan Tử Cần cậu nguy rồi! Sau này sẽ không có những ngày tháng yên lành đâu".
Phải không? Nhưng mà hắn cảm thấy……….. sẽ không nha, hóa đơn tiền điện thoại di động, tất cả đều là do cô xử lý và quản lý, hắn cảm thấy cô rất cực khổ, còn muốn thương cô nhiều thêm một chút nữa kìa!
Hơn nữa, sau này còn muốn lấy cô làm lão bà, để cho cô quản cũng không có gì là không đúng.
Hắn cảm thấy học tỷ rất là hiền tuệ nha!
Trước khi đi đến chỗ ở của hắn, Đồng Thư Nhã rất có dự kiến đi đến siêu thị gần đây để mua thêm đồ dùng hàng ngày trước, thầm đoán rằng tên kia cũng sắp mau đến kỳ cạn kiệt lương thực.
Đem theo túi lớn túi nhỏ tiến vào, khi mở ra tủ lạnh sắp xếp đồ ăn. Cô hơi sửng sốt một chút khi thấy đầy ắp lương thực bên trong.
Có tương hoa quả, bánh mì, mỳ sợi, sữa tươi, phiến mạch, bánh sủi cảo, bánhbao, còn có hoa quả………..
“Tử Cần, hôm nay có ai tới qua?"
“Anh ba". Quan Tử Cần đang hỗ trợ đem túi mua đồ phân loại ra để vào trong tủ, đầu cũng không quay lại mà trả lời cô.
Người này rất hiểu Tử Cần, biết hắn lười, nên chọn mua những nguyên liệu nấu ăn đơn giản và sạch sẽ cho hắn.
Cô suy ngẫm một lát: “Thế tối nay ăn lẩu hải sản được không?"
Đã có sẵn mỳ sợi với trứng, cùng với cá, tôm, đồ ăn hải sản, chắc là đủ rồi.
“Được"
Dĩ nhiên, người nấu tuyệt đối không phải là hắn.
Ba ngày hai hôm cô đã thật thói quen đến chỗ hắn làm bà nội trợ giúp hắn giặt quần áo, nấu cơm……
Mấy ngày nay bận làm luận văn thạc sĩ, không rảnh đếm xỉa đến hắn, hắn nhất định là tùy tiện ăn qua loa ba bữa cơm, cô âm thầm tính toán, hôm nào rảnh rỗi sẽ nấu một bàn thức ăn ngon giúp hắn bổ sung thêm dinh dưỡng.
Sau khi cơm nước xong xuôi, thuận tiện giúp hắn dọn dẹp nhà cửa, sẵn tiện tập trung lại hóa đơn để ngày mai đi đóng một lượt, dọn tới dọn lui, một hộp này nọ rớt ra, cô xoay người nhặt lên, kỳ quái liếc mắt nhìn hắn một cái.
“ Hả?" Nhận thấy được cái nhìn chăm chú của cô, hắn thuận thế cúi xuống nhìn vật phẩm trong tay cô, liền lập tức oa oa kêu oan: “Anh tư lần trước lấy đến, không phải là tôi đã vứt bỏ sao? Không phải là tôi, thật sự không phải là tôi!"
Lần này còn ác hơn, nguyên cả một hộp còn chưa khui ra.
Xem ra, ngay cả Quan Tử Tu cũng đi thấu một cước đến trêu chọc hắn.
Cũng đúng, làm bác sĩ đúng là thật chú trọng ‘ Kế hoạch hóa gia đình’, những thứ này có đường dây tiện lợi, nói không chừng còn được giảm giá nữa đây!
Quả nhiên, ở trên có viết: “Không cần tiết kiệm, ta được tính theo giá nhân viên, không đủ thì nói"
Quan Tử Tu này, mặt lạnh như tượng cũng rất có tư chất khôi hài a!
“Tôi có nói bọn họ đừng làm như vậy" Quan Tử Cần khóc không ra nước mắt.
Mấy hôm trước là anh tư, tuần trước kia là anh hai, tuần trước này ngay cả anh cả cũng làm vậy, thật giống như là sợ hắn không đủ dùng vậy đó, ào ạt đem bao sao su nhắm trên người hắn nhét, còn mang cái gì bộ sách ‘ Như thế nào cho một nửa khác hoàn mỹ sơ nghiệm’, ‘ Tình ái dạy học một trăm chiêu’ đưa cho hắn.
“ Đây là chuyện lớn của Quan gia a, nhà có sơ nam trưởng thành." Anh hai vỗ vỗ vai hắn, cảm khái nói như thế.
Anh ba nười tám tuổi có mối tình đầu, mười chín tuổi thoát ly khỏi hàng ngũ xử nam, lúc đó như thế nào cũng không thấy mọi người bày ra bực này trận địa? Bộ dáng hắn thoạt nhìn giống như đặc biệt yêu cầu vô độ, bộ dáng rất dâm loạn sao?
Nói sau, hắn còn chưa có cưới cô, làm sao có thể xằng bậy được?
Đồng Thư Nhã thở dài, thuận tay bỏ vào ngăn kéo nhỏ bên giường.
Cô không nói cho hắn biết, thật ra ở bên cô tình huống cũng không tốt hơn bao nhiêu.
Bên người một số ít bạn bè biết bọn họ đang nói chuyện ‘Yêu đương trong sáng’, đều cười cô thật lâu.
Bạn trai mối tình đầu là xử nam cũng mang thêm một cái khác định nghĩa cô cũng là xử nữ. Hai mươi bốn tuổi vẫn là xử nữ, còn là hai mươi bốn tuổi đã có bạn trai mà vẫn còn là xử nữ. Không bị mọi người chế nhạo đến chết mới là lạ.
Được rồi, bạn trai của cô chẳng qua là đứng đắn thì thế nào? Hắn không đối với cô xằng bậy, vậy cô cũng không cần phải lo lắng hắn ra bên ngoài ăn vụng, hướng theo một góc độ khác nghĩ, cũng coi như là tự an ủi chính mình đi.
Lão ba bên kia cũng giống thế, luôn nhét một đống AV, đồ dùng tình thú cho cô, sợ cuộc sống tình dục của bọn họ nhất thành bất biến (ko suôn sẻ), cô sẽ không có tính phúc…….
Cô thật khó mở miệng nói với lão ba, bạn trai vẫn còn là bậc sơ cấp, cha bày ra bực trận như thế, thật sự là sẽ dọa chết hắn.
Sáng sớm tỉnh lại, cũng không có gì ngoại lệ, bạn trai lại dính lên người cô.
Từ lúc kết giao đến nay, hắn ngủ lại càng lúc càng thoải mái, chỉ cần có thể dính trên người cô, các loại tư thế kỳ quái gì đều có.
Cô chính là đang suy tư, làm thế nào dưới sự trấn áp của đại quân mà phá ra vòng vây để giúp hắn chuẩn bị tốt bữa sáng, vừa mới động đậy thân thể, dưới sự ma sát của da thịt, cảm nhận được mẫn cảm bộ vị đã bị áp bách………
Ba ngày hai hôm thân mật ngủ chung, cũng sớm thật thói quen, cũng không có gì để ngạc nhiên…….. giương mắt chống lại ánh mắt của quân địch đang đặt trên người cô, không biết khi nào thì hắn đã tỉnh lại, mở to ánh mắt sương mù vừa say mê lại vừa có vẻ dày vò nhìn cô.
Đòi mạng, hôm nay làm sao có cái loại tư thế này? Bộ vị vừa mẫn cảm vừa yếu ớt nhất của hắn vừa vặn đặt ở giữa hai chân cô…..
Có thể mấy ngày hôm nay bị bao cao su, cùng với những thứ ‘Hòan mỹ tình ái’ làm cho đầu óc choáng váng, trong đầu hắn bây giờ chỉ có phía dưới kia là thân thể lung linh, sau đó bắt đầu miên man suy nghĩ, cuối cùng lại đối với cô có suy nghĩ vẫn vơ.
Thân mật cực hạn nhất của bọn họ chỉ tới chừng mực là ở trong lúc hôn môi, không khống chế được tháo nội y của cô, đụng chạm qua đường cong thân thể, mà đòi mạng là hiện tại hắn chỉ nghĩ đến thân thể tốt đẹp của cô, cùng với bóng loáng mê người da thịt xúc cảm……..
Giống như……………cảm giác bị áp bách quá nặng!
Đồng Thư Nhã hiểu rõ khẽ vuốt hai gò má nóng lên của hắn, dịu dàng hỏi: “ Tử Cần, cậu muốn sao?"
Tử Cần, cậu muốn sao? Cậu muốn sao? Cậu muốn sao……
Những lời này giống như là một quả bom uy lực mười phần, nổ đến cho đầu óc của hắn choáng váng, đạo đức đóng băng…….
Hắn nuôt nuốt nước miếng “ Chị chờ một chút".
Nói xong hắn hỏa tốc từ trên giường nhảy dựng lên, chạy về hướng phòng tắm.
“ Tử Cần?" Hắn đang làm gì thế? Nghĩ tự mình giải quyết, thế tại sao còn kêu cô chờ một chút?
Đầy bụng nghi hoặc đứng dậy xem, phát hiện thì ra hắn đang đánh răng?
Đến lúc nào rồi mà hắn còn có tâm trạng đánh răng?
Cô đúng là không thể tin được, hỏi hắn: “ Cậu…….. muốn bình tĩnh?" Thế cũng nên rửa mặt hoặc dùng nước lạnh tắm chứ ai lại dùng đánh răng để bình ổn dục hỏa?
“Ưm….ngày……." Miệng đầy bọt đánh răng, hàm hồ nói.
“ Không phải? Thế là gì a?"
“ Lịch sự" Súc miệng xong, phun đầy bọt kem đánh răng ra. Trong sách nói, đây là lễ tiết căn bản của tình yêu, buổi sáng thức dậy còn chưa đánh răng mà hôn nhau, giống như không được sạch sẽ cho lắm!
Đã hiểu ra ý của hắn, Đồng Thư Nhã há hốc mồm, líu lưỡi.
Ân, xác định khoang miệng mỗi một chỗ cũng đã chà sạch sẽ, lấy tốc độ chạy trăm mét nhào về phía cô.
“ Phốc……… Ha ha ha!" Cô nhịn không được nữa, cất tiếng cười to.
Đây là thiên binh từ đâu tới a? Tên đã lên dây vận sức chờ phát động rồi, vậy mà hắn vẫn còn có thể nghĩ đến chuyện đánh răng, không biết có cần dâng hương tắm rửa, trai giới ba ngày để tỏ ra thận trọng hay không a! ha ha ha…..
“ Này không buồn cười" Hắn rầu rĩ trừng cô.
“ Không, không phải vậy…….." Chẳng qua là cảm thấy hắn thật là đáng yêu.
Liều mạng nín cười, vỗ vỗ vai hắn “ Đây là thói quen tốt, thật đấy!" Chẳng qua là ngay tại loại mấu chốt thời khắc đó mà còn có thể làm rõ ràng như vậy, thật sự là rất khôi hài.
“ Thế có muốn làm hay không?"
“ Chờ một chút, đến lượt tôi đánh răng". Hắn đã tôn trọng cô như thế, cô không tỏ ra thận trọng lại, thật không tốt cho lắm.
Tốt lắm, cô cũng đánh răng xong, hai người nhìn nhau, ai cũng không nhún nhích, im lặng hồi lâu, đồng thời đều nhục chí rũ vai xuống.
Cảm giác cũng bị mất luôn!
Tại thời khắc mấu chốt đó, thật sự rất kích động muốn làm, quản cái gì đạo đức quan niệm khỉ gió gì của hắn, còn không có kết hôn sẽ không làm. Nay, tỉnh táo lại, bị cô cười một tiếng, cộng thêm bọn họ chà răng chà tới chà lui, bao nhiêu dục hỏa đều tắt hết, nếu tiếp tục muốn làm nữa thì cũng giống như là lạ……
“……. Tôi đi làm bữa sáng" Vuốt cái mũi, yên lặng xoay người.
Haiz, hay là chờ đến đêm tân hôn của hắn thì tốt hơn!
Trước khi tốt nghiệp, Quan Tử Cần nắm tay cô, dẫn cô đi trở về nhà ở Vân Lâm làm khách.
Khi hắn ở bên ngoài dừng chân một năm, cô đã từng mấy lần gặp qua mấy anh em nhà Quan gia. Bất quá lần này là hắn chính thức dẫn cô đi về ra mắt các thành viên trong gia đình.
Nói người này thiếu đầu óc, thế nhưng hết lần này tới lần khác, hắn rất rõ ràng bản thân mình đang làm cái gì. Vừa bắt đầu liền vô cùng kiên định nói với cha mẹ mình: “ Không cần xem cô ấy là khách, cô ấy là người mà con muốn lấy về nhà".
Cô đương trường thẹn thùng lại không biết như thế nào đáp lại, gật đầu cũng không được mà lắc đầu cũng không xong, cho nên cô chỉ có thể vụng trộm nhéo hắn một phen.
Loại sự tình này nói ngay trước mặt cô như thế thật là ngượng ngùng a!
Hết lần này tới lần khác, hắn vẫn thiếu đầu óc, kêu ai da còn kêu siêu lớn tiếng, cũng theo bản năng chất vấn cô: “ Tại sao nhéo tôi, chị không muốn gả a?"
“………."
Về sau, má Quan cũng có nói chuyện riêng với cô: “ Đứa con này của bác rất là thẳng thắn, một khi đã nhận định đó là chuyện của cả một cuộc đời, học không được xoay chuyển hướng khác. Trong tất cả các đứa con của bác, nó không phải là đứa ưu tú nhất và theo tính tình này của nó, thành tựu tương lai cũng không lớn nhất, nhưng nó được cái rất thành thật. Con đừng thấy các anh chị em trong nhà nhìn giống như là rất khi dễ nó, thật ra trong nhà này,người mọi người thương yêu nhất chính là nó".
“ Nó không phải thật hiểu biết, về phương diện này, con cần nhiều bao dung nó. Bất quá, nó sẽ toàn tâm toàn ý đối đãi với người mà nó muốn dắt tay cùng đi đến già, cho người đó thật nhiều hạnh phúc".
Quan Tử Tu đối với cô nói chỉ có ba chữ: “ Nén bi thương".
“…………" Ai kêu bọn họ chọn ngay thời điểm tâm tình hắn kém nhất mà trở về, đã vậy bạn trai cô còn không thức thời dốc sức đi hát bài ca chia tay ai oán kích thích người khác, bị người xấu nết tổn hại hai câu cũng đành chịu thôi.
Sau đó lại là Quan Tử Tề, người này cho đến nay là người mà cô cực kỳ có ý kiến nhất đây.
‘Có một loại dự cảm, yêu là phải xa cách, tất cả những ký ức hồi tưởng lại chỉ còn là mảnh vỡ, không thể cảm thụ hết vui vẻ, yêu luôn luôn là niềm đau ngắn ngủi, anh chỉ muốn biết đáp án cuối cùng của em. Có một loại dự cảm, muốn quay lại quá khó khăn……..’
Người nào đó ca hát đúng là hưng trí quá, còn rất khi dễ người ta đi ca bài hát buồn bã ai oán. Nghe vậy, Quan Tử Tề ở bên ngoài cười to, nói với cô: “ Bạn trai của em đúng là rất muốn chết, có tin hay không, nhiều nhất ba ngày, hắn nhất định sẽ bị đánh cho bẹp dí".
Phỏng chừng anh ba cũng chỉ có thể nhẫn nại đến trình độ kia thôi.
Cô nghiêng người dựa vào bên tường, thái độ nhàn nhã: “ Sẽ không nha, em cảm thấy hắn hát rất hay." Hơn nữa còn thận trọng suy nghĩ phải giúp đi hắn đăng ký thi hát mới được.
‘Anh đừng níu kéo nữa, thật tình không phải ai so với ai trắc trở, có thể bỏ mới có thể được, nước mắt không giải khát được cho hạnh phúc, yêu thật lòng thì hãy nói trắng ra, em không nên trách người nào trêu chọc, chỉ kéo về thể xác của em, yêu thì phải như thế nào……….’
Ân, câu hát này hát thật có tình cảm, cô gật đầu mang hơi ưu tư trong lòng.
Quan Tử Tề cười đến ngừng không được.
Trời ạ, đúng là không biết điều đến triệt để, bị đánh hắn cũng không nghĩ cứu đâu…..
“ Hắn xem chương trình Tình quan đại đạo nhiều lắm sao?" Thật là mắc cười quá, quả đấm của anh ba sao tới giờ còn chưa phát sáng vậy?
Đồng Thư Nhã dùng vẻ mặt ‘ Làm sao anh biết’ nhìn hắn. Bạn trai cô đúng là rất thích xem tiết mục kia, cô mỗi khi rảnh rỗi đều ngồi xem cùng hắn.
“ Em không lo lắng?" Bạn trai của cô sắp chịu nỗi đau đớn xác thịt nha.
“ Sợ cái gì? Công phu quyền cước của em cũng không phải qua loa đâu". Để cho hắn hát tận hứng đi, Quan Tử Tu không thể động tới hắn được.
Quan Tử Tề ngừng cười, liếc mắt nhìn cô.
Hộ phu sao? Đúng là rất có lòng nha!
Hắn đứng thẳng người, đột nhiên rất có hứng thú nói chuyện phiếm. Nhìn phương xa, nói chuyện giống như hừ nhẹ: “ Em trai của anh, dại dột muốn chết, hồi nhỏ bạn bè thường thích chiếm tiện nghi của hắn. Sau khi lớn lên, ngẫm lại cũng đúng, nhìn hắn một bộ dáng giống như nói ‘ Mau đến lừa tôi’, nếu mà không lừa thì cũng thật là có lỗi với lương tâm của chính mình. Cho nên từ nhỏ đến lớn, cái thiệt nhỏ đều ăn không ngừng, rất nhiều người khi dễ hắn đều là vì hắn thành thật."
Ngừng một chút, xoay người nhìn thẳng cô: “ Nhưng chút này đó, cũng sẽ không ảnh hưởng đến toàn cục, bởi vì hắn không để ý, cho nên cũng không có tổn thương đến hắn, bọn anh cũng chỉ là nhắm một mắt mở một mắt cho qua. Nhưng nếu thật sự làm tổn thương đến hắn, anh, sẽ, không, để, yên, đâu". Quan Tử Tề hắn không phải là đậu hủ mềm ngu ngốc như Quan Tử Cần, mặc cho người ta khi dễ đến chết mà không biết phản kích đâu.
“ Nghe nói cha của em lăn lộn giang hồ từ Nam ra Bắc, cho đến nay vẫn còn rất có thế lực? Anh nghĩ, kia chắc là sẽ không trở thành áp lực của Tử Cần đi? Sự kiện Ô long lần trước, thật đáng tiếc là anh không có ngay ở đó!" Nói cách khác, người khác dám dùng thế lực uy hiếp, mọi người hãy chờ nhìn xem, em trai của Quan Tử Tề hắn, không phải ai cũng có thể gọi đi ‘ Uống trà tán gẫu" đâu! Đừng nói là con gái của đại ca hắc đạo, cho dù là con gái của Tổng thống cũng như nhau thôi.
Nam nhân này là đang cảnh cáo cô?
A, Đồng Thư Nhã cô cũng không phải là bị làm sợ đâu.
“ Ba em là ba em. Anh cảm thấy bộ dáng của Tử Cần khi ở chung với em không hề vui vẻ sao?" Cô hiểu như thế nào để thương hắn, như thế nào làm cho hắn vui vẻ nhất.
“ Không có". Vì không có, nên mới có thể dung túng đến bây giờ. Từ trong lời nói của Tử Cần, có thể phát hiện ra cô có bao nhiêu ủng hộ, coi trọng hắn. Bọn họ tin tưởng, cô là thật lòng đối đãi với Tử Cần, mới có thể anh một lời chị một câu giúp đỡ hắn theo đuổi cô, nếu không đã sớm gậy đánh uyên ương rồi.
Hôm nay nói trắng ra, không phải chỉ là cảnh cáo, mà còn muốn nói cho cô biết, Tử Cần có một đám người nhà rất thương yêu hắn, cô nên cảm thấy bản thân mình rất là may mắn, mới có thể nhận được một trái tim yêu hết sức chân thành và thật lòng như thế.
“ Thường nghe Tử Cần nhắc tới anh, em cũng vậy, luôn có một câu nghĩ rất muốn nói cho anh biết." Cô đột nhiên toát ra một câu này.
“ Mời"
“ Hắn nói, anh lần nào cũng mắng hắn đần độn?" Nam nhân của Đồng Thư Nhã cô, không phải ai cũng có thể mắng thiếu não đâu.
Quan Tử Tề ngẩn người, rồi sau đó cười to lần nữa!
Hiện tại hắn rốt cuộc cảm thấy, Tử Cần chọn bạn gái này thật là chọn đúng rồi, có thể vì Tử Cần mà so đo tính toán, nhiệm vụ bảo vệ Tử Cần, đã có thể đổi người đến gánh vác, các anh trai và hắn có thể từ chức lui ra rồi.
Trên cơ bản, chỉ cần cô có thể chịu được nỗi thống khổ lúc rời giường giống như là ma đè của Quan Tử Cần vào buổi sáng, liền cực độ làm người ta bội phục, điểm ấy hắn hoàn toàn không thể làm được.
Hắn đột nhiên nhớ tới, thầy bói ban đầu nói trong bảy đứa trẻ, Tử Cần là đứa có phúc khí nhất, bây giờ quay đầu nhìn lại, bọn họ một đường đi gập ghềnh trắc trở, vì có được hạnh phúc hôm nay, ai mà không trả giá đắt, nước mắt, đau lòng, vết thương chồng chất, mà Tử Cần thì luôn dùng trái tim chân thành nhất nhìn thế giới, cũng không cần so đo cái gì vì đã có người thay nó tính toán tốt, đã có một cô gái toàn tâm toàn ý bảo vệ nó, thương yêu nó, một chút thương tâm cũng không đành lòng cho nó thừa nhận, không phải thật có phúc khí thì là cái gì? (KL: anh này đúng là có phước nhất mới gặp được chị nữ 9 này, ko như mấy chị nữ 9 khác trong hệ liệt này, đọc mà phát rầu vì mấy bà này, nhất là bà nữ 9 trong tr của anh ba Quan Tử Tu, cực kỳ thiếu não, ngu mà tỏ ra hiểu biết)
Sau này, tổn hại một câu cũng không được, ngay cả mắng thiếu não cũng không cho…… Haiz, thật là mất mác, cũng thật ngứa miệng a……
Sau khi tốt nghiệp, Quan Tử Cần nhận được giấy báo, chuẩn bị nhập ngũ phục vụ binh dịch.
Vì để cho hắn an tâm hoàn thành nghĩa vụ quốc dân, trước khi hắn đi bộ đội, cô đưa hắn về nhà một chuyến, ra mắt thân nhân duy nhất của mình.
“ Con gái, con vừa mới nói hắn là ai vậy?" Nhìn tới nhìn lui đánh giá mấy lần, vẻ mặt ông cứng đơ giống như bị sét đánh,vẫn dại mặt ra, không cách nào tiếp nhận thực tế phũ phàng.
“ Bạn trai" Đồng Thư Nhã quăng ra ánh nhìn cảnh cáo, ý muốn ông nói chuyện phải cẩn thận.
Con gái…. Trừng ông?
Cái này cũng không phải là ông muốn ghét bỏ a, khách quan mà bình luận, con gái muốn ăn cỏ non ông cũng không phản đối, bởi vì nghe qua rất tân tiến, nhưng mà này lại môi hồng răng trắng, rõ ràng chính là loại hình thư sinh văn nhược tốt nhất điển phạm a!
Cái gì mới được coi là nam nhân, phải giống như ông cái bộ dáng này đây, hùng tráng uy vũ, vóc người to lớn, ánh mắt phải hung ác, tốt nhất trên mặt nên có nhiều hơn mấy vết sẹo nữa, phải như vậy mới có nam nhân vị chứ!
Ông không phải luôn nói với cô, chọn nam nhân không phải chỉ nhìn xem đẹp trai hay không, càng đẹp trai thì càng hoa tâm, càng đẹp trai thì càng không đáng tin, càng đẹp trai thì càng dễ thay lòng đổi dạ a!
Tên nhóc này bộ dạng tuấn tú thật sự rất chói mắt! ( Bác này ganh tỵ sắc đẹp với anh Cần nhà ta)
Nhìn một cái, cười rộ lên như là ánh sao rực rỡ, như ánh mặt trời tỏa sáng, ánh mắt đều bị chóa đến phải nhanh tránh sang chỗ khác, cười lại như gió xuân như vậy, rất là dễ chiêu hoa đào a!
“ Ba, có, ý, kiến, gì, sao?"
Hỏi ông có ý kiến gì, nhưng mà ánh mắt lại chứa ý cảnh cáo rõ ràng như đang nói là ‘ Ba dám có ý kiến thử xem xem?"
“ Không, ba không có ý kiến, ý kiến gì cũng không có". Thật đáng thương, vốn là đại ca cấp nhân vật trên giang hồ từng hô mưa gọi gió, nay lại bị con gái trừng đến những gì muốn nói đều phải đem chúng nuốt trở về trong bụng.
Đây là lần đầu tiên con gái mang bạn trai trở về ăn cơm, ông nên phong độ một chút, đợi đến lúc thần không biết quỷ không hay chia rẽ bọn họ là được rồi……
Trong bữa tiệc……..
“ Con gái, cái này ngon, ăn nhiều một chút" Nhìn xem ông có bao nhiêu thương con gái a, phần thịt đùi non mềm nhất cũng đều gắp cho con gái bảo bối nha!
Nhìn lại tên kia xem, chỉ gắp cho nó rau xanh, chưa gả cho hắn đã ngược đãi nó như vậy, gả rồi thì làm sao đây? Chẳng phải muốn bị độc hại đến xanh xao vàng vọt, không ra hình người.
“ Cậu làm gì mà vẫn kêu Nhã Nhã ăn rau thế?"
“ Bởi vì học tỷ thích ăn rau dưa a, còn có cà chua xào trứng, lần nào cô ấy cũng giành với con" Nước trái cây cũng rất là yêu thích, cho nên làn da của cô mới được tốt như vậy, ngược lại các loại thịt, cô cũng không yêu thích, có ăn cũng chỉ là vì duy trì cân đối ẩm thực mà thôi. Bác trai lại luôn gắp một đống thịt cho cô, vì là tình thương của cha nên không thể không ăn, nhìn bộ dạng cô thật là đáng thương, hắn thật không nhẫn tâm nhìn xem.
“ Nói nhảm, con gái của ta thích ăn cái gì, chẳng lẽ ta không biết sao?"
Quan Tử Cần lập tức câm miệng, không dám cùng ông tranh cãi.
“ Được rồi, ba, hai loại con đều thích ăn"
Sau khi ăn xong, cô đi vào phòng bếp gọt trái cây, Quan Tử Cần vốn muốn theo sau, lại bị Đồng lão đại trừng mắt, lập tức an phận quay về chỗ ngồi lại.
“ Ngồi ổn định! Ngẩng đầu ưỡn ngực".
Hắn…….. ngồi thật ngay thẳng nha, hai tay còn đặt yên ở trên gối, không ai ngồi được so với hắn càng quy củ đâu!
Có một người cha làm quân nhân, về phương diện này yêu cầu tuyệt đối không thấp hơn so với người khác, từ nhỏ đã được dạy đi ưỡn ngực, ngồi thẳng lưng nên đã sớm tạo thành thói quen, ở phương diện này tuyệt đối là phù hợp lễ nghi.
Hắn vốn không hiểu được, đối phương là đang ở bới lông tìm vết.
“ Uống!" Một ly trà nặng nề đặt trước mặt hắn, khí thế kia thật làm cho người ta nhịn không được mà hoài nghi, đây không phải là trà xuân thượng hạng mà là một ly hạt đỉnh hồng độc dược?
Liền coi là hạt đỉnh hồng, bị người ta trừng như vậy, bộ dạng độc ác không tiếng động lại tỏ rõ ‘ Lão tử pha trà ngươi dám không uống?’, làm cho hắn một chút cũng không dám chần chờ, lập tức một ngụm uống sạch.
Đồng lão đại rót thêm một ly nữa “ Uống"
Hắn lại uống.
Rót thêm ly thứ ba “ Uống"
Đừng a, hắn không phải ‘ bụng không đáy’, đừng dùng nước quán hắn nha, hắn sẽ bạo bàng quang mất!
Lại uống năm ly trà, cho dù là vạn trà xuân thượng hạng đi chăng nữa, hắn cũng không cảm thấy hạnh phúc đâu!
Học tỷ thế nào còn không ra…….
“ Tử Cần, lại đây một chút". Xa xa truyền đến tiếng kêu gọi, quả thật như là thanh âm ở cõi thần tiên.
“ Ách…….. con đi giúp học tỷ". Nắm được cơ hội, lập tức chạy tới phòng bếp tỵ nạn.
Đồng lão đại lập tức theo đuôi sau lưng, lén lút núp ở cửa, làm cho người ta không thấy được mình rình coi hoạt động.
Quan Tử Cần hai tay ôm lấy eo bạn gái, đem mặt vùi vào vai cô tố khổ “ Tôi cảm thấy ba chị không thích tôi"
Cái gì? Dám tố cáo ông với con gái, còn làm ra vẻ mặt như là bị ông khi dễ, ý đồ chia rẽ tình cảm cha con của bọn họ. Ông có chỗ nào khi dễ hắn? Có sao? Có sao? Sắc mặt này của ông đã là lương thiện lắm rồi đó!
Cô nhẹ nhàng mà cười, đem một miếng táo đã cắt xong đút cho hắn, dịu dàng trấn an “ Ba tôi nói chuyện đều lớn giọng như thế, đừng để ý đến ông ấy".
Lại còn kêu đừng để ý đến ông? Đừng để ý đến ông? Nghe thật là chua xót quá đi!
Ô, ô…… con gái nuôi lớn là con người ta, khi nó nói chuyện với Lão tử, cũng chưa từng dùng qua giọng nói trầm ấm nhỏ nhẹ như thế, còn đút trái cây……
“ Tử Cần, cậu rất khổ sở sao?" Nói cho cùng, vẫn là lo lắng cho tâm trạng của hắn.
“ Sẽ không đâu" Có cái gì thật khổ sở? con gái người ta cũng đã theo đuổi được, vấn đề của cha vợ có gì đâu mà khốn nhiễu? cùng lắm thì lại Ngu Công dời núi, Tinh Vệ lắp biển lần nữa thôi!
Chỉ cần có lòng thành, có gì đâu mà phải sợ?
“ Thật ra tôi cảm thấy ba chị và ba tôi có một chút giống đó".
“ Giống chỗ nào vậy?" chính là kém cách xa vạn vặm được không! Một người thì ngay thẳng nghiêm túc, còn một người thì đã già mà vẫn tính tình như trẻ con, bác Quan cũng sẽ không bao giờ vì bị con gái hung mà lộ ra vẻ mặt ủy khuất.
“ Chính là lòng thương con gái a! Lòng bao dung này rất là lớn. Chị đừng thấy bộ dáng ba tôi nghiêm khắc không thích nói cười, nhưng vì những đứa nhỏ như chúng tôi, cái gì ông đều có thể hy sinh được. Giống như chị út tôi, yêu phải một đối tượng không phải thật lý tưởng, nhưng ba tôi vẫn thoái nhượng, buông xuống mặt mũi và nguyên tắc mà mình quý trọng còn hơn cả mạng sống, mặc dù ba không hài lòng về người đàn ông kia cho lắm, nhưng vì cho con mình được vui vẻ, ông vẫn chấp nhận đối phương. Vì vậy, tôi tin tưởng, ba chị cuối cùng cũng sẽ chấp nhận tôi, bởi vì ông ấy thật thương con gái của mình, sẽ không hy vọng chị không vui vẻ".
Hừ! Tên nhóc này, ai muốn hắn thay ông nói chuyện?
Trong lòng nói thầm, khóe miệng lại không tự chủ được cong lên.
“ Thật vậy chăng, ba tôi nếu làm khó dễ quá đáng, cậu nhất định phải nói ra nha!" Cô lo lắng dặn dò thêm một lần nữa, hoàn toàn đem lão cha của mình biến thành đại sói hoang, sợ đem tình lang tiểu hồng mạo của mình nuốt vào trong bụng.
“ Sẽ không đâu, chị trăm ngàn lần đừng nói gì với bác trai, chuyện này hãy để cho tôi tự mình đối mặt, muốn kết hôn với con gái nhà người ta thì cũng nên cố gắng thêm một chút sức lực. Tôi thật hiểu rõ tâm trạng của bác trai, nếu tôi cũng có một cô con gái xinh đẹp xuất sắc như vậy, nuôi đến lớn lên lại bị cướp đi trở thành của người khác, tôi cũng sẽ thật khó chịu". Cho dù đối tượng kia có xuất sắc cũng vậy thôi, nhìn vẫn là chướng mắt.
Đồng Thư Nhã liếc xéo hắn: “ Miệng thật là ngọt".
“ Bởi vì chị thật sự tốt như vậy a, bằng không sao tôi lại liều mạng cố gắng theo đuổi, không phải chị thì không được!" Hắn nghiêng người về phía trước hôn trộm cô, bốn phiến môi nóng bỏng giao triền, biến thành một nụ hôn nồng nhiệt ngọt ngào nóng bỏng.
Đồng lão đại trong lòng còn đang nói thầm, cũng không quấy rầy đến bọn họ, lén lút rời đi, đặc biệt phóng nhẹ bước chân còn thuận tiện giúp bọn họ đóng lại cửa phòng bếp.
Yêu đương trong sáng?
Trên cơ bản, bọn họ chính là đi theo con đường yêu đương trong sáng, nên đừng trông cậy vào bọn họ sẽ diễn ra cái gì kích tình.
Sau khi Quan Tử Cần tiến vào quân đội, lần đầu tiên nghỉ phép, cô đi đón hắn. Hắn vừa nhìn thấy mặt liền ôm chặt lấy cô, cho cô một nụ hôn cực kỳ nóng bỏng nồng nhiệt đầy kích tình khác xa hẳn dĩ vãng, đúng là có chút dọa đến cô, làm cho cô còn tưởng rằng hắn bị người ngoài hành tinh nhập xác nữa chứ.
“ Thư Nhã, Thư Nhã……… anh rất nhớ em…." Vô cùng chân tình biểu lộ.
“ Hả! Anh gọi tên của em nha?"
“ Không đúng sao?" Thật tự nhiên liền gọi.
“ Đây là lần đầu tiên anh gọi đấy, em còn nghĩ sau này anh cũng chỉ biết kêu: ‘ Học tỷ, đứa nhỏ tã ướt……..’, ‘ Học tỷ, quần lót của tôi để ở chỗ nào?’…… Nghe một chút, thật chẳng ra cái gì cả…..? Ngay cả trong lúc kết giao cũng không nghĩ sẽ thay đổi xưng hô, từ đầu đến cuối cứ học tỷ dài, học tỷ ngắn, cô còn từng nghĩ rằng hắn sẽ kêu như thế tới lúc già.
“ Không đâu, khi đó anh sẽ gọi là lão bà"
Một tiếng lão bà, là cho cô cảm thấy ngọt ngào ấm áp đến tận tim gan.
“ Bạn gái Quan Tử Cần nha, thật xinh đẹp a!" Đồng Tẩm Viễn từ xa nhìn thấy bọn họ anh anh em em, liền quăng đến vài câu chế nhạo.
“ Tôi cũng cảm thấy như vậy!" Quan Tử Cần vẻ mặt thật kiêu ngạo, Đồng Thư Nhã của hắn rất xinh đẹp, ai ai cũng đều nói vậy hết.
Đồng Thư Nhã bật cười, nhẹ nhàng thôi hắn một cái “ Khiêm tốn chút".
“ A, đúng là rất xinh đẹp mà!" Ai so ra cũng đều kém nha!
Ngủ ở cách vách với hắn, đợi đến cơ hội liền nhịn không được tố khổ “ Này, bạn gái Quan Tử Cần, cô chắc là không biết, người này buổi tối không ngủ được, cầm hình của cô nhìn tới nhìn lui, thật là phiền chết người, đúng là có ý đồ làm cho chúng ta ghen tỵ mà, hôm nào chọc chúng tôi phát điên, tuyệt đối sẽ cho hắn đẹp mặt!"
“ Nhớ nhung bạn gái cũng không được nha……." Quan Tử Cần nhỏ giọng lẩm bẩm.
Bởi vì từ lúc yêu nhau tới nay, bọn họ chưa từng xa nhau a, đây là cuộc đời lần đầu tiên hắn nếm trải được mùi vị tương tư trong tình yêu nha!
Cho nên hắn nhiều nhất, nhiều nhất thì cũng chống đỡ được nửa năm, một khi bùng nổ ra thì tựa như tức nước vỡ bờ, không cách nào thu thập, vì thế liền làm thành…….. ‘ Không khống chế được!’
Khi đến kỳ nghỉ, hắn rất muốn gặp cô, liền vội vàng đáp chuyến tàu đêm trở về, bởi vì do thời gian quá muộn nên cô liền lái xe đi đón hắn. Vừa về đến nhà, hắn lập tức ôm chặt cô, hôn nồng nhiệt nhanh tay cởi bỏ quần áo, dây dưa, tất cả đều diễn ra trong lúc không tự giác mà phát sinh, chờ đến lúc hắn giật mình nhận ra thì hắn đã chôn trong cơ thể cô, hay có thể nói đúng hơn là bởi vì tiếng kêu đau của cô mà kéo một chút lý trí hắn trở về.
“ Thư Nhã………." Hắn dừng lại, áy náy nhìn cô.
“ Không sao cả, đừng ngừng". Cô nhợt nhạt mỉm cười, cũng giống như lúc xưa, lấy nhu tình ôm hắn, bao dung hắn.
Hắn thương tiếc hôn cô, một lần lại một lần, xác nhận cô không có việc gì mới tiếp tục triền miên còn chưa xong.
Đây là lần đầu tiên của hắn và cũng là lần đầu tiên của cô, bọn họ cho lẫn nhau một trái tim yêu thật lòng, hoàn toàn không giữ lại mình.
Sáng sớm hôm sau, cô tỉnh lại trong cơn đau lưng mệt mỏi, nghe được bên ngoài phòng có tiếng đối thoại.
“ Cô ấy tối qua ở chỗ này qua đêm?" Là thanh âm của tam tẩu hắn.
“ Cô ấy chở em trở về, quá muộn mà!" Cố gắng giải thích.
“ Nhưng mà hôm qua, ta tựa hồ nghe được tiếng vang ‘Khác thường’ a?" Thật không may, vợ chồng Quan Tử Tu ở ngay cách vách phòng hắn. “ Làm xong rồi?"
“…….." Trầm mặc, giả chết, chính là không chịu nói.
“Em xem tám phần là làm xong rồi, anh không phải cũng từng đi lính, làm lính nửa năm, ‘Heo mẹ cũng có thể xem làm Điêu Thuyền’!" Hạ Tự Vịnh phối hợp nói.
Quan Tử Tu gật đầu, vợ chồng kẻ hát người họa. “ Nói cũng đúng, làm không tốt bắt tới đầu heo mẹ đưa cho hắn, hắn cũng làm không sai".
Nghe đến đây, hắn rốt cuộc nhịn không được nữa: “ Em nào có như vậy tùy tiện như vậy, bởi vì là Thư Nhã nên em mới làm".
Vợ chồng đồng thời rất có ăn ý “ Nha" Một tiếng thật dài. “ Cho nên đúng là đã làm thật".
“……"
Trong phòng, Đồng Thư Nhã thở dài một tiếng.
Chỉ biết hắn không chống đỡ được bao lâu, nam nhân thành thật này!
Haiz,…….. bất quá, đây là nam nhân của cô nha!
Cô mang theo ý cười ngọt ngào, quyết định ngủ thêm một lát. Làm loại chuyện này, đúng là thật hao phí thể lực ghê…….
Tình yêu ngọt ngào.
Trên cơ bản, tình yêu của bọn họ chính là tiếng lành đồn xa, được mọi người ca ngợi là tình yêu ngọt ngào. Đồng Thư Nhã sẽ không tức giận đối với bạn trai, kể từ khi hắn bắt đầu theo đuổi, cũng chưa từng có.
Vô luận là hắn làm bao nhiêu sự tích buồn cười chiến tích, cô chỉ không nói gì mà hỏi trời cao ba giây rồi sau đó tràn ra dịu dàng ý cười, từ đầu đến cuối đều cho ra lớn nhất bao dung.
Thế nhưng, kỷ lục này, ở Quan Tử Cần xuất ngũ ra sau một ngày đó liền đánh vỡ…….
Quan Tử Tu từ bệnh viện tan tầm trở về, gặp em trai út chống gò má ngồi ở ngoài cửa phòng của chính mình, gương mặt nhăn so với trái quýt còn nhăn hơn…..
“ Làm sao vậy?" Quan Tử Tu thân thiết đi lên hỏi một câu “ Học tỷ của ngươi đâu?"
Người này chỉ cần không có việc gì làm, là cả ngày liền ở bên cạnh bạn gái đảo quanh, ngoan giống như là cái gì, muốn hắn một ngày không đi ôm cô, trò chuyện cùng cô, quả thật giống như là lấy mạng của hắn vậy.
“ Cô ấy không để ý tới em" Quan Tử Cần rất là ai oán, còn thêm vào một câu “ Còn đuổi em ra đây".
“ Ngươi lại chỗ nào chọc tới cô ấy?"
Cũng bởi vì không biết mới ảo não a!
“ Nghĩ lại xem" Hôm nay lại là binh từ đâu đến, như thế nào chọc não giai nhân cũng không biết, còn làm mất đi tính nhẫn nại tốt của Đồng Thư Nhã, nếu đổi lại là cô gái khác, đã sớm từ tám trăm năm trước liền bỏ rơi hắn!
“ừm……. Tuần trước em cho A Thành vay tiền không nói với cô ấy, cô ấy không thích cá tính dễ dãi của em…….." Tiếp theo lại cố gắng tự giải thích “Nhưng mà A Thành thật sự rất kẹt, cuối tháng còn phải đóng tiền thuê nhà rồi cái gì tiền điện nước, em không đành lòng mà! Thư Nhã chắc chắn cũng không phải là loại người ý chí sắt đá. Hay vẫn là do ba ngày trước, Hiểu Chân gọi điện thoại cho em bị cô ấy nghe được? Cô ấy cùng học muội không quá hợp nhau…. Nhưng mà cô ấy cũng biết em thật yêu, thật yêu cô ấy mà, cũng sẽ không thay lòng đổi dạ, hơn nữa người ta chính là dựa trên lễ phép hỏi thăm ân cần một chút mà thôi, Hiểu Chân hẹn em ra ngoài em cũng chưa đi nha! Vậy có gì đâu để tức giận nhỉ?……A! Vẫn là đêm qua em quá nóng vội? Ân, giống như này có vẻ có khả năng, cô ấy luôn luôn bảo em nhẹ một chút………" Càng nghĩ càng cảm thấy hắn giống như thật sự rất dùng sức, cũng không băn khoăn đến cảm thụ của cô, không đủ săn sóc, nên đánh!
Quan Tử Tu từ đầu đến cuối không hề xen mồm, mặc hắn tự hỏi rồi tự trả lời một cách vui vẻ!
Bất quá, người ở trong phòng lại nghe không nổi nữa!
“Quan Tử Cần, anh có thể câm miệng hay không?" Đồng Thư Nhã sắp mất mặt đến chết, loại chuyện phòng the này mà truyền ra bên ngoài, cô cũng không cần làm người nữa a!
“Vậy em cho anh đi vào được không?" Miệng nói đáng thương giống như chó hoang bị bỏ rơi.
Bên trong không có tiếng trả lời.
Thật ra cửa căn bản là không có khóa, chính là cô còn chưa gật đầu, hắn như thế nào cũng không có can đảm tiến vào một bước, sợ cơn tức của cô còn chưa có tiêu.
Quan Tử Tu lắc đầu, nhìn thấy em trai bộ dáng đáng thương, nếu không giúp hắn thì cảm thấy chính mình rất là là lang tâm cẩu phế. ( lòng lang dạ thú_ ko có tính người)
Cho nên giống như lơ đãng nói một câu: “Tử Cần, ngươi có muốn đến phòng ta lấy một áo khoác mặc vào trước không? Lạnh đến mức chảy cả nước mũi." Thanh âm nhẹ nhàng không lớn không nhỏ vừa đủ để người trong phòng nghe một cách rõ ràng.
Lạnh? Chảy nước mũi? Hắn nào có….
Đang muốn phản bác, lại bị ánh mắt cảnh cáo của anh ba trừng, hắn đành phải nuốt trở lại.
“Đi vào!"
Đột nhiên lấy được đại xá, Quan Tử Cần ngàn ân vạn tạ, một chút cũng không dám chậm trễ, mở cửa vội vàng chạy về phía người yêu.
Bị ánh mắt lạnh lùng của Đồng Thư Nhã trừng, hắn lập tức dừng lại bước chân, rất thức thời không dám đi lỗ mãng.
“ Thư Nhã………" Hắn ngồi xổm trước mặt cô, nhỏ giọng, thật lấy lòng kêu.
“ Bằng không…… Anh làm ảo thuật cho em xem nha!" Không nói lời nào thì coi như đồng ý.
Hắn phối hợp từ trong túi tiền lấy ra một tờ tiền mặt một trăm nguyên, vo viên nhét vào lòng bàn tay, rồi hỏi cô: “ Em đoán xem, tiếp theo sẽ xảy ra chuyện gì? Leng keng! Đáp án công bố, nó biến thành……" Thong thả mở lòng bàn tay ra “….. Tiền mặt biến mất".
Đồng Thư Nhã ngay cả mày cũng không nâng một chút, cực độ không hãnh diện.
Không buồn cười a?
Thất vọng một giây, lại lần nữa phấn chấn tinh thần.
“ Em lại nhìn tiếp đây, chân chính ảo thuật vĩ đại thần kỳ của thế kỷ bây giờ mới bắt đầu đây" Hai ba cái liền đem tiền mặt xé nát, vo lại hai cái vào trong lòng bàn tay, chuẩn bị hù dọa một trận “ Em biết một chút nữa sẽ xảy ra chuyện gì không?" Lại lần nữa mở lòng bàn tay ra, thổi một cái.
Tiền mặt hóa thành từng mảnh bông tuyết, bay bay xuống đất.
“ Ủa?"Quan Tử Cần trừng thẳng mắt “ Tại sao lại có thể như vậy?"
Đồng Thư Nhã lạnh lùng hừ một cái “ Tôi hiện tại biết rồi, làm hư hao tiền mặt là hành vi trái pháp luật"
Quan Tử Cần gãi gãi đầu, nghĩ mãi không thông. “ Làm sao có thể không thành công? Anh trước kia biến nó không giống như vậy, nó hẳn là sẽ biến mất, sau đó lại biến thành một tờ tiền nguyên được tìm thấy từ trên người em. Em hãy tin anh, cho anh thêm một lần cơ hội nữa…."
Nhặt lên từng mảnh từng mảnh một trăm nguyên lừng lẫy xả thân ở dưới đất, nhét lại vào lòng bàn tay tiếp tục chà đạp rất là thảm dưới bàn tay “Tôn Trung Sơn", lại mở ra thổi một hơi, lúc này cũng không có bông tuyết từng mảnh nữa, những mảnh nhỏ tiền mặt đã biến mất từ lòng bàn tay.
“ Biết nó đi nơi nào sao? Em không cần phải nói, nhìn vẻ mặt của em, anh đã biết em rất là khát vọng muốn biết"
“….." Cô một chút cũng không muốn biết được không?
Vẫn là như cũ tự hỏi rồi tự trả lời, tự động hướng túi tiền trước ngực cô tìm kiếm…… “ Ủa! Không có?"
Làm sao có thể, làm sao có thể?
Hắn không chết tâm, tiếp tục tìm, lục soát khắp toàn thân cao thấp trên người cô, thậm chí còn tiến thêm một bước lần vào áo sơ mi của cô sờ loạng. ( A Cần càng ngày càng gian)
“ Uy, anh đủ đi!" Người này càng lúc càng không đứng đắn, sỗ sàng ăn bớt rất là minh mục trướng đảm.
Bị phát hiện, Quan Tử Cần cười gượng, tịch thu lại hai tay, rất là mặt dày mày dạn ôm lấy cô, dùng môi hôn cô một chút, một chút, lại một chút “ Không tức giận nữa, được không?"
Cô miễn cưỡng nâng mày: “ Anh có biết em đang giận cái gì không?"
“ Không biết a"
Không biết còn ra sức làm trò trước mặt cô, lấy lòng cô? “ Vậy anh mới vừa rồi diễn trò làm gì?"
Quan Tử Cần khốn quẫn gãi gãi đầu “ Anh không biết em đang giận cái gì, nhưng làm cho em không vui thì chính là anh không tốt". Hắn đã từng nói qua muốn thật thương cô, thương cô thật nhiều.
Đồng Thư Nhã thở dài: “ Trên quần áo của anh có mùi nước hoa và son môi của cô gái khác"
“ Hả… A!" Hắn nghĩ tới, là ba cô, cứng rắn bắt hắn đi “ Từng trải", hắn sợ chọc giận cha vợ tương lai, nên nào dám làm trái lại, lỡ như người ta giận dữ không chịu gả con gái cho hắn thì làm sao bây giờ? Hắn thật là đáng thương không dám giận, cũng không dám nói a!
Sau đó còn cùng với chú Cường mở sòng cá cược, giả bộ cùng toàn bộ tiểu thư khách sạn đánh cược, cược xem Nhã Nhã sẽ giận hắn bao lâu? Sẽ đối phó hắn như thế nào?
Có ngủ sô pha, có quỳ bàn tính, có nhiễu đèn cầy, một cú ném qua vai, ngay cả mười đại khổ hình của Mãn Thanh cũng đều có!
Những tiểu thư này căn bản là có ý định chơi khăm hắn, cố ý ở trên người hắn loạn cọ, làm cho hắn tránh cũng tránh không được, rõ ràng là muốn hãm hại hắn thôi!
Hiện tại hắn rốt cuộc đã hiểu được tại sao khi học tỷ nhắc đến bác trai với chú Cường đều dùng một loại bất đắc dĩ tâm tình., những người lớn này có thể hay không đừng náo loạn a?
Hiện tại…… không chọc não cha vợ, lại chọc giận lão bà, làm sao bây giờ?
Hắn khóc không ra nước mắt, thật nhận mệnh hỏi: “ Em muốn dùng bàn tính, ngọn nến hay là kẹp ngón tay?" Hắn sẽ đi chuẩn bị tốt hình cụ.
“ Cái gì?" Giật mình lĩnh ngộ ra ý tứ của hắn. “ Ba hãm hại anh, tại sao anh không giải thích?"
“ Hả! Em biết?" Học tỷ thật là thông minh, hắn cái gì cũng chưa nói, cô thế nhưng cái gì đều biết đến? Vấn đề là hắn lấy can đảm từ đâu đến để mà dám nói cha vợ có một câu không phải a?
“ Tên khách sạn trên danh thiếp ở trong túi tiền anh là do ba em mở, ông ấy cũng chỉ dám khi dễ loại người thành thật như anh thôi". Việc này chỉ cần tùy ý cân nhắc, liền có thể tìm ra đáp án, lão ba là ăn định hắn không dám đi cáo trạng với cô.
“ Em đều đã biết đến, thế……." Vì sao còn tức giận?
“ Biết được lại là một chuyện, anh…." Vươn tay trạc trạc ngực hắn. “ Lại, để, cho, người, con gái, khác, có, thể, ôm, loạn, sao?"
Làm nửa ngày….(Anh này thể lực tốt quá ….>.<_ beta hiểu lầm nha!)
Quan Tử Cần rốt cuộc bừng tỉnh đại ngộ, ôm lấy cô cười ha ha không ngừng.
“ Làm sao cười ngốc như vậy?"
“ Em đang ghen". Hắn tuyên bố ra kết quả mà mình nghiên cứu ra được.
Không phải bởi vì hắn làm sai cái gì, cũng không phải thật sự giận hắn, mà là để ý đến có người con gái khác loạn chạm vào hắn, lưu lại mùi nước hoa….
Cho nên là, học tỷ đúng là thật thương, thật thương hắn, thật để ý đến hắn a!
“ Uy, đừng hôn loạn, cơn giận của em còn chưa có tiêu đâu……. Ngô, nhẹ một chút, thắt lưng của em còn thật đau đây nè……."
Sau…….
Quan Tử Cần ngồi dậy, nhíu mày khổ nghĩ,
Không được, vẫn là gọi điện thoại đến hỏi thăm một chút mới được……
“ Cái kia…." Lấy ngón tay bắt đầu tính một chút “ Trong bàn đánh cược có chọn hạng thứ mười bốn là lấy ngón tay trạc ngực sao?" Nếu hại cha vợ tương lai thua tiền nhiều lắm, cha vợ mà trở mặt thì ngày cưới vợ lại càng xa xa không hẹn a……
Bắt đầu kết quả phiên giao dịch………. Nhà cái thông sát!
Chính văn hoàn
Tác giả :
Lâu Vũ Tình