Cận Chiến Pháp Sư
Quyển 4 - Chương 184: Chém trăm người

Cận Chiến Pháp Sư

Quyển 4 - Chương 184: Chém trăm người

Vốn dĩ Vân Trung Mục Địch đã không còn nghi ngờ thân phận của Cố Phi. Nhưng việc Cố Phi và Tịch Tiểu Thiên đột nhiên rời đi quá kỳ quặc, hơn nữa lý do Cố Phi xài “Tôi không thích tên cậu" nghe qua rất lừa người, làm hắn không kìm được lòng nghi ngờ tùm lum.

Từ trên xuống dưới công hội đều đã chịu khổ cả một ngày một đêm vì việc này, bây giờ lại bị ăn quả lừa như vậy, Vân Trung Mục Địch sao có thể không giận, thế mới phát động toàn bộ công hội tiến hành truy sát với hai người.

Lúc thành viên công hội đều nhao nhao quan tâm hỏi bị lừa tổn thất bao nhiêu, Vân Trung Mục Địch làm sao lại không biết tí xấu hổ mà nói ra được. Con số 100 đồng vàng không tính là ít, nhưng cũng không đủ để điều động mấy trăm người giống trống khua chiêng thế này. Vân Trung Mục Địch thấy đáng tiếc do tổn thất chút tiền ấy vẫn là thứ yếu, quan trọng là nuốt không trôi cục tức.

Vào thời điểm bạn đến ranh giới sự thất bại, có người thắp lên hy vọng của bạn, cũng làm cho sự kỳ vọng của bạn hoàn toàn dựa vào người ấy, nhưng cuối cùng phát hiện mọi thứ đều chỉ là một âm mưu, khó có được mấy người cười một tiếng rồi cho qua.

Đang chuẩn bị cổ vũ sĩ khí một phen, phát động một cuộc truy sát có quy mô cực lớn từ khi công hội Vân Mục thành lập tới nay, thì Cố Phi đột nhiên từ đám người chui ra, khiến Vân Trung Mục Địch lập tức lại rơi vào hoàn cảnh mù mờ chẳng biết đâu mà lần.

“Người này là ai vậy?" Những người của công hội Vân Mục đang xì xào bàn tán. Quả nhiên, căn bản không có ai có thể nhận ra Cố Phi.

“Rốt cuộc chuyện này là như thế nào chứ?" Vân Trung Mục Địch mờ mịt nói.

“Là hiểu lầm, trước hết để cho mọi người giải tán đi!" Cố Phi nói xong rồi phất tay với người Vân Mục: “Giải tán hết nào, mọi người giải tán đi thôi!"

Cư nhiên thật có kẻ đầu chỉ toàn cơ bắp, nghe người ta bảo giải tán thì muốn đi, Vân Trung Mục Địch vội vã lên tiếng ngăn cản: “Chờ đã."

Cố Phi rất vô tội quay đầu nhìn về phía Vân Trung Mục Địch.

“Cho tôi một lời giải thích." Vân Trung Mục Địch nói.

“Tịch Tiểu Thiên không có lừa anh, tôi đúng là người mà các anh muốn tìm." Cố Phi trả lời.

“Thuộc Trọng Sinh Tử Tinh?" Vân Trung Mục Địch hỏi.

Cố Phi gật đầu.

“Cậu lấy gì chứng minh?" Vân Trung Mục Địch hỏi.

Cố Phi khổ não. Mới lúc trước, Cố Phi bởi vì là một thằng con trai lỡ trà trộn vào một công hội toàn bộ đều nữ mà cảm thấy xấu hổ, trăm phương nghìn kế không muốn để người ta biết. Vậy mà lại có ngày hôm nay, hắn lại phải nghĩ cách chứng minh mình là một thành viên của công hội toàn nữ kia với người ta.

Thấy Cố Phi im lặng không nói trong chốc lát, công hội Vân Mục lấy Vân Trung Mục Địch dẫn đầu, vũ khí trên tay đều giơ lên.

Xem ra không tìm được tí chứng cứ ra thì thực sự không thể xoá bỏ tức giận của nhiều người, Cố Phi nghĩ là thấy khó. Chém người mới là sở trường của hắn, loại tình huống này cũng chưa trải qua bao giờ cả!

Vân Trung Mục Địch hừ lạnh một tiếng: “Muốn giả mạo thành viên công hội cũng không dễ dàng đâu, cậu có huy chương công hội không?"

Cố Phi lại lần nữa hối hận chuyện làm trong quá khứ rồi, huy chương công hội là một loại vật phẩm đặc biệt, là dùng để chứng minh sự tồn tại thân phận thành viên công hội của người chơi. Nếu có được huy chương công hội nào, thì trăm phần trăm khẳng định được người này là thành viên công hội ấy.

Trước đó Lạc Lạc đã từng có một lần muốn đưa cho hắn đấy, Cố Phi lại thấy hắn không lâu sau sẽ phải rời khỏi nên khéo lời từ chối rồi. Sau đó cũng không có ai đề cập tới việc này nữa. Cho nên, Cố Phi trở thành người chơi duy nhất trong trò chơi này rõ có công hội mà lại không có huy chương công hội.

Cùng lúc đó, hắn cũng không khéo trở thành người chơi thứ nhất bị người ta yêu cầu đưa ra huy chương công hội chứng minh thân phận thuộc công hội nào.

“Cái đó… Khụ, tôi không mang…" Cố Phi nói.

Một mảnh tiếng hừ lạnh. Huy chương công hội được xưng là vật phẩm đặc biệt, tự nhiên có tính chất đặc thù riêng. Thứ này bỏ vào túi sẽ nằm ở ô độc lập, không chiếm không gian vốn có, đeo trên người cũng không chiếm chỗ của trang bị, cầm trên tay cũng sẽ không tăng sức nặng. Loại vật này, có lý do gì không mang theo bên người mà đặt ở nơi khác?

Cung tiễn thủ giương cung cài tên, pháp sư giơ pháp trượng qua đầu, ánh bạc kiếm sắc của các chiến sĩ loé sáng, thân ảnh đạo tặc nhao nhao bắt đầu biến mất. Cố Phi vội vàng la lên: “Đừng cuống, đừng cuống. Có còn phương pháp khác chứng minh rõ được hay không?"

“Phương pháp khác? Cậu giết sạch bọn này cũng được đấy." Vân Trung Mục Địch cười nhạt.

Vì vậy Cố Phi rất nghiêm túc xem xét thế cục trước mắt. Công hội Vân Mục ở ngoài sân tập cung tiễn thủ đã tập trung hơn trăm người, tạo thành tư thế vây kín Cố Phi, tình hình có chút tương tự với khi hắn một mình bay vào trận hình của Đối Tửu Đương Ca. Chỉ là ngày đó hắn là bất ngờ không để đối phương chuẩn bị mà bay vào trong trận, tính đột ngột có thể sánh ngang Thuấn di, nên mới đánh đến đối phương trở tay không kịp.

Mà người công hội Vân Mục lúc này đã nâng cao tinh thần đề phòng toàn bộ, trong không gian thu hẹp, Cố Phi tránh không thoát pháp thuật phạm vi rộng của pháp sư, càng không thể nào ở dưới tình huống này cắt đứt việc phóng pháp thuật.

Giờ phút này, nhìn đội hình phía sau công hội Vân Mục có một mảnh đất trống rộng lớn, Cố Phi càng mong ngóng với Thuấn di trong truyền thuyết.

“Thế nào, không phải đối à?" Vân Trung Mục Địch cười nhạt.

“Độ khó quá lớn. Có thể hạ thấp tiêu chuẩn một chút, giữ hai mươi, ba mươi người để tôi thử xem?" Cố Phi nói.

Hội viên Vân Mục đều ngẩn ngơ. “Giết sạch bọn này" vừa rồi hiển nhiên chỉ là Vân Trung Mục Địch thuận miệng nói ra thôi. Không nghĩ tới Cố Phi lại coi là thật. Tuy thẳng thắn thừa nhận không giết hết được, nhưng nếu quả thật có thể khiêu chiến hai mươi, ba mươi người, thế đã tuyệt đối là tên biến thái hết sức rồi.

Vân Trung Mục Địch đang do dự, hai mắt Cố Phi đột nhiên lại sáng ngời, hưng phấn nói: “Nếu không thì thế này, đánh cùng tất cả các người luôn, nhưng mọi người không được dùng kỹ năng, xem được không?"

Con mắt mọi người sắp rớt cả xuống. Không cần kỹ năng thì sức chiến đấu đích xác sẽ suy giảm đại bộ phận. Nhưng người trước mắt chính là pháp sư đấy. Pháp sư không dùng kỹ năng, sức chiến đấu không phải bằng không sao? Dưới tình huống này hắn lại muốn khiêu chiến trăm người. Đây là đang tính toán cái gì vậy?

Vân Trung Mục Địch ngạc nhiên nhìn Cố Phi, suy nghĩ kỹ càng hồi lâu, trong lòng có suy tính, khẽ mỉm cười nói với Cố Phi: “Thế có vẻ thú vị đấy, được rồi, vậy chơi với cậu một chút."

“Yeah! Thật tốt quá!" Cố Phi kích động xoa tay.

Đại kiếm trong tay Vân Trung Mục Địch giương lên, nói với các thành viên của hội: “Mọi người nghe cho kỹ, không được dùng bất luận kỹ năng gì, chỉ dùng đòn công kích bình thường."

Mọi người vừa ngạc nhiên lấy làm lạ vừa gật đầu.

Sau đó Vân Trung Mục Địch ngầm ban bố một câu: “Tốc độ người này cực nhanh, nếu như hắn ta muốn thừa dịp hỗn loạn dựa vào tốc độ mà chạy trốn, lập tức dùng kỹ năng tiễn hắn về trời."

Vân Trung Mục Địch thốt ra lời này, những người khác nhớ tới mùi vị bị tên pháp sư này làm thế nào quăng nguyên cả đoàn người bên hắn ở phía sau trong trận đấu dong binh đoàn lúc trước tham gia, liền rối rít khen ngợi hội trưởng đoán trước ý đồ kẻ địch, người này rõ ràng là tên có âm mưu đầy mình, tất nhiên là sẽ muốn nhân lúc loạn dựa vào tốc độ mà thoát khỏi vòng vây.

Vân Trung Mục Địch nghe tất cả mọi người nói như vậy, nhất thời càng có tự tin đối với phán đoán của mình, lại ra lệnh vài tên đạo tặc Tiềm Hành ra ngoài quanh vòng tròn, nếu mà đối phương thực sự bất thình lình chạy ra, chặn lại ngay tại chỗ.

Rồi cứ thế theo một loạt vấn đề “Nếu như Cố Phi đột nhiên dùng kỹ năng thì phải làm sao", “Đột nhiên hắn chui vào khu an toàn thì làm gì bây giờ" mà tiến hành an bài thích đáng. Nói chung, ở trong mắt và lòng tất cả mọi người thuộc Vân Mục, Cố Phi đây là muốn chơi xỏ, bằng không một pháp sư làm sao đấu được với trăm người?

“Hội trưởng Vân Mục, có thể bắt đầu chưa thế?" Cố Phi hỏi.

Vân Trung Mục Địch vừa hoàn tất một bố trí, cảm thấy Cố Phi nhất định là chắp thêm cánh cũng không thoát, lúc này mới gật đầu: “Có thể bắt đầu rồi."

“Được!" Cố Phi đáp một tiếng, tay trái rút kiếm, tay phải rút đao, chỉ lùi mấy bước, dựa sát chân tường khu an toàn.

Vừa bắt đầu không chạy ngược lại đi lùi về sau, dáng vẻ này không giống muốn chạy trốn tí nào! Hơn nữa, cầm hai vũ khí? Đây là muốn làm cái gì? Từ trên xuống dưới cả công hội Vân Mục đều ngây ra, nhưng đối mặt pháp sư không dùng kỹ năng, hơn một trăm người làm sao có thể cảm thấy e ngại? Không đợi Vân Trung Mục Địch phát lệnh, bốn chiến sĩ từ trong cả đám người lao ra, nhào về hướng Cố Phi rồi.

Dưới tình huống không dùng kỹ năng, chiến sĩ bạo lực là chức nghiệp có công kích cao nhất trong Thế giới Song Song. Bốn người, bốn thanh kiếm, cùng hạ xuống một điểm, muốn một chiêu liền tiêu diệt Cố Phi xong xuôi.

Nhưng với thân thủ và tốc độ Cố Phi, chiến sĩ không dùng kỹ năng là đối thủ hắn không sợ nhất. Điều duy nhất đáng băn khoăn chính là phòng ngự khôi giáp trên người chiến sĩ. Vì vậy Cố Phi cố ý cầm Viêm Chi Tẩy Lễ ở tay phải, phòng khi gặp loại chức nghiệp phòng ngự cao này.

Bốn người bốn kiếm, Cố Phi dễ dàng tránh né. Tay phải quơ ra, một chiêu “Nhất thạch nhị điểu" (Một hòn đá hạ hai con chim) đã xuất hiện.

Đao pháp này là một đao chia ra chém hai kẻ địch, Cố Phi khi lên cấp 38 đã có thể thi triển hoàn mỹ. Bấy giờ hai gã chiến sĩ nhìn cũng chưa từng nhìn rõ, trước ngực đã trúng đao.

Đao không có tổn thương tổn gì, nhưng “phù phù" dấy lên hai luồng ngọn lửa, đủ khiến hai người thay đổi sắc mặt một chút.

Còn chưa hiểu ra chuyện gì, thì bóng đao đã lần nữa chợt hiện trước mặt, hai gã chiến sĩ lúc này còn đang ở trong trạng thái thu kiếm lại sau khi chém ra một kiếm vừa nãy, Cố Phi ra tay cực nhanh làm cho hai người sợ hết cả hồn, kết quả tự nhiên là lại trúng đao.

Đợi đến khi hai người thu kiếm về, đao thứ ba của Cố Phi đã tới. Hai chiến sĩ ấy cư nhiên còn phối hợp với nhau, một người vung kiếm ngăn cản đao của Cố Phi, tên còn lại vung kiếm tiếp tục chém xuống.

Không ngờ Cố Phi giơ tay trái một chút, kiếm Ám Dạ Lưu Quang nhấc lên đánh xuống thân kiếm đối phương, nhưng sức mạnh Cố Phi không bì kịp, bị kiếm to của người ta đè xuống. Trong lòng chiến sĩ đang vui mừng, lại nghe âm thanh koong một tiếng vang dội, đã biết kiếm đã bổ tới người bạn phòng thủ một kiếm khác của Cố Phi.

Viêm Chi Tẩy Lễ nhân cơ hội bay vào, lại thả lên mỗi thân hai người một cây đám lửa.

Hai vị chiến sĩ khác lúc này cũng lần thứ hai lên tấn công, Cố Phi không chút hoang mang, thong dong đọ sức cùng bốn người. Tay phải Viêm Chi Tẩy Lễ tấn công chính, tay trái kiếm Ám Dạ Lưu Quang chủ yếu phòng ngự.

Tuy rằng vũ khí tay phụ chỉ có một chút xíu công năng phán định phòng ngự, nhưng thủ pháp Cố Phi dùng là mượn lực đả lực, nên xuất sắc hoàn thành nhiệm vụ phòng thủ.

Bốn người chiến sĩ chém ra kiếm nào, chỉ cần bị kiếm Cố Phi đánh chặn, không khống chế được liền chém về hướng khác hết cả.

Công kích bổ sung thêm của Viêm Chi Tẩy Lễ liên tục, đốt hết máu cũng là cực nhanh. Đảo mắt tánh mạng một tên chiến sĩ đã thấy đáy, ánh lửa chợt loé, rồi biến mất.

Cố Phi ngẩn ra, cảm thấy vài phần tiếc nuối, nói với ba người còn lại: “Máu đỏ rồi thì kêu lên một tiếng, lùi xuống đi thôi! Rớt cấp thì tiếc lắm."

Ba người nghe xong vừa tức lại vừa sợ, gào lên vài tiếng, thể hiện mình kiên quyết không lùi lại.

Công hội Vân Mục vòng ngoài bây giờ rốt cuộc phát hiện thân thủ Cố Phi không tầm thường, mấy người họ bắt đầu lao ra từng đoàn tham dự hành động vây quét Cố Phi.

Mà sau lưng Cố Phi chính là bức tường, chỉ cần đối phó những ai trong phạm vi 180 độ trước người mình là được. Công hội Vân Mục chỉ khoảng hơn trăm người, trên thực tế có thể áp sát vây công chỉ có mấy người thôi. Cố Phi bình tĩnh, ung dung ứng đối.

Đảo mắt lại có hai người gục xuống, Cố Phi lần nữa phát biểu lời nhắc nhở “máu đỏ liền nói một tiếng rồi lui ra", công hội Vân Mục từ trên xuống dưới đều mơ hồ cảm thấy, nếu như vẫn cứ kéo dài cục diện hiện nay, biết đâu thật sẽ tác thành một trận chém trăm người ấy chứ.

Tác giả : Hồ Điệp Lam
5/5 của 1 đánh giá

Bình luận

Lưu tên của tôi, email, và trang web trong trình duyệt này cho lần bình luận kế tiếp của tôi
Nguyen 2 năm trước
Đã ra chap mới rồi nhé mọi người, link đây nha: bit.ly/newchap247

Truyện cùng thể loại