Cận Chiến Bảo Tiêu
Chương 122: Thân thể của dì Mi
Dịch: Vích
Nguồn: Sưu Tầm
Rời khỏi thư phòng của Kỷ Thiên Vũ, Sở Phàm đi tắm luôn. Sau khi tắm xong, hắn đi xuống lầu dưới. Lúc đến chân cầu thang mới nhìn thấy dì Mi đang đi lên. Vì lúc đó dì Mi đang cúi đầu bước, trên người đang mặc một bộ váy ngắn có đai, nên trước ngực hơi rộng mở ra, lộ ra chút da thịt trong suốt trắng nõn trước ngực. Sở Phàm ở trên cao nhìn xuống, thẳng đuồn đuột thấy được luôn ….bộ ngực của dì Mi.
Lúc này, dì Mi đã nghe thấy tiếng động, nên ngẩng đầu lên. Sở Phàm vội vàng lảng tránh. Tuy nhiên cảnh xuân sắc vừa rồi cũng đã khắc sâu dấu ấn trong đầu hắn rồi – nội y màu lam, bộ ngực tuyết trắng cao cao phồng lên hai bên, tạo thành một khe rãnh ở giữa ngực trắng mịn màng.
Tuy là vội vàng nhìn thoáng qua, nhưng như thế cũng đủ để cho hắn cả đêm bị dục hỏa thiêu đốt rồi.
- Dì, dì Mi.
Sở Phàm đánh tiếng chào hỏi. Tiếp theo cũng không biết nên nói cái gì nữa.
- Tiểu… Tiểu Sở, vừa tắm xong à?
Dì Mi thấy tóc hắn ướt ướt nên hỏi vậy.
- Dạ, vừa tắm xong ạ. Ha ha..
Sở Phàm cười nói.
- Tôi cũng đang muốn đi tắm cái. Thời tiết nóng quá. Chốc cái đã ra mồ hôi rồi.
Dì Mi tự nhiên nói rất thoải mái.
Nào ngờ Sở Phàm nghe xong câu này thì cứ như phản xạ có điều kiện, nhiệt huyết dâng trào, từng bộ phận trên thân thể đều bắt đầu có sự biến hóa. Trong lòng hắn tuy nhiệt huyết đang sôi lên sùng sục, nhưng giọng điệu thì vẫn ra vẻ hờ hững, nói:
- Vâng, đúng thế. Thời tiết nóng thật. Thế dì Mi đi tắm đi, tôi đi trước đây.
Dì Mi mỉm cười rồi đi lên lầu. Sở Phàm thả bộ đi xuống lầu dưới. Hắn tính toán sau một khoảng thời gian phù hợp thì đột nhiên quay lại nhìn, nhìn thấy dì Mi đi vào phòng đại tiểu thư. Lúc này, Sở Phàm bắt đầu thấy phấn khởi rạo rực rấm rứt rồi. Hắn đi xuống nhà vòng vo mãi. Đại tiểu thư và nhị tiểu thư đang ở đó vừa xem TV vừa nói chuyện phiếm, thấy hắn xuống thì cũng gọi hắn lại buôn chuyện cùng. Sở Phàm lại cứ có vẻ nhấp nhổm không yên, người thì đang ở phòng khách nhưng tâm trạng thì đang ở trong phòng đại tiểu thư. Chung quy lại chỉ có mơ tưởng về thân thể mềm mại, ngọc ngà, đầy đặn, thành thục kia của dì Mi.
Cuối cùng, hắn không thể thay đổi được tư tưởng hạ lưu trong đầu, nên lại viện cớ đi lên lầu.
Có thể đoán ra ngay, hắn đi lên lầu bằng tốc độ nhanh nhất có thể, rồi vội vàng cắm dây nối TV với camera ở phòng đại tiểu thư, rồi vội mở TV ra, bộ dạng như con nhà chết đói chết khát.
Trên TV hiện ra rõ ràng cảnh vật bày biện trong phòng đại tiểu thư. Mà người hắn đang muốn rình coi – dì Mi – cũng đã xuất hiện đây rồi. Dì Mi cởi dép lê, vứt ở dưới sàn nhà. Nhìn trên màn ảnh, Sở Phàm có thể nhìn thấy rõ hai bàn chân xinh đẹp của dì Mi. Có thể nhìn thấy cả mắt cá chân tinh xảo của cô, thế cũng đủ mê người rồi. Một người phụ nữ khi nhìn từ hai bên cạnh mà thấy được sự tinh tế, đẹp đẽ, xinh xắn thì chắc chắn sẽ bù đắp được rất nhiều điểm thiếu hụt trên người. Huống hồ gì, tất cả mọi mặt trên người dì Mi đều có thể nói là thành thục, hoàn mỹ.
Dì Mi hừ nhẹ một tiếng. Cô đi đến tủ quần áo của đại tiểu thư, chọn ra một bộ đồ mặc ở nhà. Tiếp đó, nhẹ nhàng trút bỏ bộ váy đang mặc trên người xuống. Hai vạt trên vai vừa cởi ra, bộ váy chậm rãi rơi xuống. Trong khoảnh khắc, Sở Phàm hai mắt mở trừng trừng. Nước miếng chảy tong tong ở khóe miệng không kiềm lại được. Cũng không thể trách hắn không chú ý giữ gìn hình ảnh của mình được. Chỉ vì lúc này, dì Mi quả thực rất mê người. Tình huống cũng quá ướt át hương diễm đi.
Dì Mi tiếp tục bước nhẹ trong phòng, khoát tay, đặt bộ váy mới cởi ra trên giường. Khẽ vén tóc, cô nhìn mình trong gương. Giời ạ. Thân thể thành thục, đầy đặn, mềm mại, trắng nõn của dì Mi thật khó có thể dùng ngôn từ mà miêu tả được. Áo lót trước ngực ôm chặt hai vú đang căng phồng lên, chèn ép thành khe rãnh sâu xa tuyết trắng. Hai bầu vú sung mãn mơn mởn cũng thật khác thường, làm cho người ta chỉ muốn xông vào mà vuốt ve sờ soạng thôi. Vòng eo thướt tha lôi cuốn, bụng bằng phẳng, không chút vết tích gì. Cái mông cong vút cao ngạo, như có ý đón chờ người đàn ông tiến tới. Đôi chân thon dài, tròn lẳn. Bất kỳ một người đàn ông nào cũng chỉ ước ao được một đôi chân như thế kẹp lấy thôi.
Sở Phàm cũng không phải là ngoại lệ. Lúc này hắn đã bộc phát Đồng Tử công đến vài lần rồi.
Thân thể dì Mi theo năm tháng đã đến mức đỉnh cao của sự thành thục, quyến rũ. Lúc này, thân thể cô chắc chắn là chín muồi nhất. Người phụ nữ như vậy mới là người khiến đàn ông mê đắm, lưu luyến nhất.
Vẻ đẹp tươi của dì Mi không giống với vẻ đẹp của đại tiểu thư, nhị tiểu thư, Tô Phỉ, Trầm Mộng Lâm, Lâm Hiểu Tình. Sự khác biệt lớn nhất chính là vì dì Mi đã từng trải qua nhiều thử thách của thời gian nên trên người tản mát một vẻ thành thục chín chắn, hấp dẫn bất kỳ một người đàn ông nào mà cô gặp.
Tình hình tiếp theo lại làm cho Sở Phàm phun máu mũi ầm ầm. Bởi vì dì Mi đang cởi áo lót ra. Lập tức, hai bầu vú sung mãn vươn ra sừng sững.
Thẳng đứng, mượt mà, sung mãn, to, mềm mại, tuyết trắng… từ nào Sở Phàm cũng nghĩ đến rồi nhưng vẫn cảm thấy không đủ chuẩn xác để diễn tả hai bầu vú quyến rũ của dì Mi. Đây là lần đầu tiên hắn nhìn thấy trọn vẹn bộ ngực của một người phụ nữ, cho nên hắn suýt nữa quên cả thở.
Tiếp nữa, con tim Sở Phàm đã nhảy tưng tưng rồi, lại bắt gặp dì Mi, hai ngón tay cái và ngón tay trỏ kéo hai bên sườn chiếc quần lót hình tam giác, rồi hai tay nhẹ nhàng tụt quần xuống. Một vùng tam giác dần dần lộ ra, chân phải của dì Mi nhấc lên khỏi một bên, chân trái lại nhấc lên, cởi hẳn quần lót vứt ra một bên. Lúc này cô đã hoàn toàn khỏa thân.
Lồ lộ trên màn hình TV, Sở Phàm nhìn chằm chặp vào, chính là dì Mi đang khỏa thân. Thân thể mềm mại, ngọc ngà, chín muồi kia đang ở trước mặt Sở Phàm, nhưng mà hắn lại chỉ có thể nhìn, không thể sờ vào được. Thật đúng là không có cái khổ nào như cái khổ nào. Hai tay hắn đã sờ loạn lên trên màn hình TV rồi. Sờ từ đầu đến chân hình ảnh dì Mi trên màn hình, không bỏ sót một li một tấc nào. Chỉ có chú ý nhìn và sờ, nhìn và sờ….
Sau đó dì Mi đi vào phòng tắm, nhưng rất lâu sau Sở Phàm còn chưa phục hồi được tinh thần. Thân thể dì Mi đã ghi dấu ấn sâu đậm trong đấu hắn, không rời ra được.
Lúc phục hồi được tinh thần, hắn đột nhiên phát hiện ra trên nền nhà có một mảng lớn ẩm ướt. Mất một lúc lâu hắn mới ý thức được, hóa ra là nước miếng của mình chảy ra. Hơn nữa, quần lót của hắn cũng ẩm ướt….
Dì Mi ơi là dì Mi, khi nào thì tôi mới có thể đứng trước mặt cô, tận mắt chứng kiến cô lần lượt thoát y?
Khi nào thì mới có thể có được ….. THÂN THỂ của cô….
Tác giả :
Phù Sinh Mộng Đoạn