Cầm Thú Nuôi Nhốt Cô Gái Nhỏ
Chương 29
Tằng Trạm nằm yên chờ đợi, cuối cùng cô bé bên cạnh cũng an ổn thở đều đều đi vào giấc ngủ, nhưng tư thế ngủ của cô bé này thật xấu. Đến khi Uý Lam ngủ say, Tằng Trạm lại thấy khát, anh nhẹ nhàng ngồi dậy đi uống nước sẵn tiện vào toilet đi tiểu, lúc trở về giường phát hiện Uý Lam đã lăn sang chỗ ngủ của anh. Tằng Trạm đành đưa tay đẩy cô một cái, thân hình cô bé thật gầy, bàn tay đẩy của anh bỗng biến thành xoa xoa, cầm thú không phải tự nhiên muốn phạm tội, là do bị con mồi không ngừng dồn ép.
“ Uý Lam..."
Tằng Trạm thấp giọng gọi, Uý Lam ừ hử một cái rồi lật người sang chỗ khác. Tằng Trạm nằm xuống vị trí của mình, lồng ngực nóng bỏng áp lên lưng Uý Lam, một bàn tay chậm rãi đưa tới, đặt lên eo cô, thật nhỏ...tay anh bắt đầu chui vào áo cô, ma sát nhè nhẹ, cô bé tuổi còn nhỏ, làn da non nớt, lại bị bàn tay to lớn thô ráp của anh cọ cọ, Uý Lam có chút không quen, cảm nhận được bàn tay đang vuốt ve cơ thể mình, bất quá cũng rất thoải mái nên cô mặc kệ.
Uý Lam đột nhiên xoay người, đối diện với anh, Tằng Trạm thuận theo đưa tay mò lên trên, không có nội y, đáy lòng thoáng chốc reo lên mừng rỡ, vậy anh có thể giúp cô xoa bóp, bộ ngực sẽ nở nang nhanh thôi. Bàn tay anh trùm lên bộ ngực sữa nhỏ bé của Uý Lam, vô cùng mềm mại, mới phát dục vẫn còn ngây ngô đáng yêu, nhưng càng như vậy lại càng kích thích thú tính trong anh. Tằng Trạm đem phần cứng rắn đang nhô ra giữa hai chân mình chen vào giữa hai chân cô, tuy hai người đều mặc quần, nhưng cảm xúc mang lại cũng thật thư sướng, hai ngón tay nắm đầu nhũ tiêm se se, kéo kéo. Động tác trên dưới phối hợp, vừa bóp vừa đâm vào rút ra.
Miệng Uý Lam tràn ra âm thanh nức nở, thân hình giật giật, giơ tay gãi gãi khuôn mặt nhỏ nhắn mịn màng, hô hấp của Tằng Trạm liền trở lên dồn dập, thoải mái xen lẫn lo sợ, anh đang khi dễ một cô bé...thật lòng ngay cả anh cũng rất phỉ nhổ hành động của mình. Đầu anh sáp lại, tựa lên vai Uý Lam, đầu lưỡi ẩm ướt đưa ra, liếm láp vùng da mỏng manh ở cổ, một đường đi lên, sau đó đem lỗ tai tinh xảo của cô ngậm vào trong miệng.
Bé ngoan, đây là do em tự đưa thân vào miệng cọp, không trách ai được. Tằng Trạm nhếch mép cười gian, hai ngón tay nắm đầu ngực tiếp tục xoay tròn, nếu Uý Lam tỉnh lại, thế nào cũng mắng, đồ chó khốn khiếp. Xoa bóp ngực trái đã đời, Tằng Trạm chuyển qua ngực phải, tay còn lại nâng cằm cô lên, anh rất thích chiếc cằm nhọn xinh đẹp này, Tằng Trạm hé miệng cắn lên cằm cô, rồi lần lên đôi môi đỏ hồng mê người, đầu lưỡi ướt sũng liếm liếm xung quanh, ngọt ngào thơm mát, Uý Lam đột nhiên hé miệng, đầu lưỡi chui ra, trùng hợp đụng vào đầu lưỡi của anh, như cảm thấy chưa đủ cô mở to miệng chuẩn bị đem đầu lưỡi anh mút vào khoang miệng của mình, cô lại muốn ăn thịt...Tằng Trạm đã có kinh nghiệm, biết cô bé nhất định sẽ cắn xuống, liền gấp rút cắn lên môi cô, Uý Lam bị đau khẽ nhíu mày, cắn chặt răng lại, Tằng Trạm cũng mệt mỏi, ôm cô trong lòng ngủ thật sâu.
Ngày hôm sau vẫn như thường lệ, Uý Lam ở nhà, anh đi tới sở làm. Thời điểm ăn trưa, hết sức trùng hợp, Tằng Trạm gặp lại Tần Cẩn. Tần Cẩn mặc áo khoác màu xám, phối hợp với vóc người cao gầy và đôi giày cao gót màu đen, mang theo hương vị thành thục. Hai người ăn ý lên tiếng mời nhau dùng bữa, Tằng Trạm quay đầu nhìn Tần Cẩn.
“ Cô muốn ăn cái gì?" Đáy lòng thì lại thở dài, không biết Uý Lam nhà anh muốn ăn cái gì?
“ Uý Lam..."
Tằng Trạm thấp giọng gọi, Uý Lam ừ hử một cái rồi lật người sang chỗ khác. Tằng Trạm nằm xuống vị trí của mình, lồng ngực nóng bỏng áp lên lưng Uý Lam, một bàn tay chậm rãi đưa tới, đặt lên eo cô, thật nhỏ...tay anh bắt đầu chui vào áo cô, ma sát nhè nhẹ, cô bé tuổi còn nhỏ, làn da non nớt, lại bị bàn tay to lớn thô ráp của anh cọ cọ, Uý Lam có chút không quen, cảm nhận được bàn tay đang vuốt ve cơ thể mình, bất quá cũng rất thoải mái nên cô mặc kệ.
Uý Lam đột nhiên xoay người, đối diện với anh, Tằng Trạm thuận theo đưa tay mò lên trên, không có nội y, đáy lòng thoáng chốc reo lên mừng rỡ, vậy anh có thể giúp cô xoa bóp, bộ ngực sẽ nở nang nhanh thôi. Bàn tay anh trùm lên bộ ngực sữa nhỏ bé của Uý Lam, vô cùng mềm mại, mới phát dục vẫn còn ngây ngô đáng yêu, nhưng càng như vậy lại càng kích thích thú tính trong anh. Tằng Trạm đem phần cứng rắn đang nhô ra giữa hai chân mình chen vào giữa hai chân cô, tuy hai người đều mặc quần, nhưng cảm xúc mang lại cũng thật thư sướng, hai ngón tay nắm đầu nhũ tiêm se se, kéo kéo. Động tác trên dưới phối hợp, vừa bóp vừa đâm vào rút ra.
Miệng Uý Lam tràn ra âm thanh nức nở, thân hình giật giật, giơ tay gãi gãi khuôn mặt nhỏ nhắn mịn màng, hô hấp của Tằng Trạm liền trở lên dồn dập, thoải mái xen lẫn lo sợ, anh đang khi dễ một cô bé...thật lòng ngay cả anh cũng rất phỉ nhổ hành động của mình. Đầu anh sáp lại, tựa lên vai Uý Lam, đầu lưỡi ẩm ướt đưa ra, liếm láp vùng da mỏng manh ở cổ, một đường đi lên, sau đó đem lỗ tai tinh xảo của cô ngậm vào trong miệng.
Bé ngoan, đây là do em tự đưa thân vào miệng cọp, không trách ai được. Tằng Trạm nhếch mép cười gian, hai ngón tay nắm đầu ngực tiếp tục xoay tròn, nếu Uý Lam tỉnh lại, thế nào cũng mắng, đồ chó khốn khiếp. Xoa bóp ngực trái đã đời, Tằng Trạm chuyển qua ngực phải, tay còn lại nâng cằm cô lên, anh rất thích chiếc cằm nhọn xinh đẹp này, Tằng Trạm hé miệng cắn lên cằm cô, rồi lần lên đôi môi đỏ hồng mê người, đầu lưỡi ướt sũng liếm liếm xung quanh, ngọt ngào thơm mát, Uý Lam đột nhiên hé miệng, đầu lưỡi chui ra, trùng hợp đụng vào đầu lưỡi của anh, như cảm thấy chưa đủ cô mở to miệng chuẩn bị đem đầu lưỡi anh mút vào khoang miệng của mình, cô lại muốn ăn thịt...Tằng Trạm đã có kinh nghiệm, biết cô bé nhất định sẽ cắn xuống, liền gấp rút cắn lên môi cô, Uý Lam bị đau khẽ nhíu mày, cắn chặt răng lại, Tằng Trạm cũng mệt mỏi, ôm cô trong lòng ngủ thật sâu.
Ngày hôm sau vẫn như thường lệ, Uý Lam ở nhà, anh đi tới sở làm. Thời điểm ăn trưa, hết sức trùng hợp, Tằng Trạm gặp lại Tần Cẩn. Tần Cẩn mặc áo khoác màu xám, phối hợp với vóc người cao gầy và đôi giày cao gót màu đen, mang theo hương vị thành thục. Hai người ăn ý lên tiếng mời nhau dùng bữa, Tằng Trạm quay đầu nhìn Tần Cẩn.
“ Cô muốn ăn cái gì?" Đáy lòng thì lại thở dài, không biết Uý Lam nhà anh muốn ăn cái gì?
Tác giả :
Lạc Nguyệt Thất Thất