Cầm Thú Nuôi Nhốt Cô Gái Nhỏ
Chương 105-2
Editor: TrangQA830810
Tằng Trạm hứng thú liếc nhìn gương mặt nhỏ nhắn của Uý Lam, hai tay giữ lấy eo cô, dùng giọng mũi ừ một cái xem như đồng ý, tầm mắt dừng lại trên bờ môi đỏ mọng mê người, đầu hơi cúi xuống, để cô dễ dàng tiến lên.
Uý Lam lập tức lao tới, há miệng ngậm lấy đôi môi Tằng Trạm, liếm mút, gặm cắn, gần như quên hết mọi thứ xung quanh chỉ tập trung vào mỗi việc ăn môi chú... Tằng Trạm thoải mái dựa lên ghế sô pha, thích thú ngắm nhìn cô bé đang ra sức tấn công mình, trong đầu chỉ có duy nhất một ý nghĩ, con sói nhỏ đói khát!
Cánh môi bị gặm tới tê dại, Tằng Trạm khẽ xoay mặt né tránh. Sau khi hôn đủ, Uý Lam bèn đưa tay cởi bỏ áo sơ mi của anh, vùi đầu vào lồng ngực rắn chắc, đôi môi mềm mài đặt từng nụ hôn lên làn da lúa mạch nam tính, từng chút một tìm đến viên thù du thô sáp nho nhỏ, há miệng ngậm vào, chiếc lưỡi như tấm lưới bao lấy tuỳ ý liếm láp.
“ A..."
Tằng Trạm than nhẹ, trong phòng ánh đèn sáng tỏ chiếu lên khuôn mặt đỏ hồng của Uý Lam. Cô bé này...đúng là đã động tình.
Tằng Trạm duỗi tay vòng ra sau lưng cô, cởi bỏ móc khoá chiếc áo nịt ngực, nhìn hai luồng thịt căng tròn khe khẽ đung đưa, Tằng Trạm bỗng chốc kìm lòng không nổi, cô cứ chậm chạp như vậy, chẳng phải muốn anh nghẹn chết hay sao?
Vội vàng kéo xuống quần ngủ của Uý Lam, lại chỉ vào phần hạ thân nhô cao, nói “ Cởi quần cho tôi đi “
Uý Lam chơi chưa đã, nên lắc đầu liên tục “ Không được “
Tằng Trạm trưng ra bộ mặt đáng thương, hỏi “ Tôi sắp nghẹn chết, em nhẫn tâm vậy sao?"
Dĩ nhiên là không nỡ, Uý Lam bĩu môi, bắt tay vào việc cởi quần áo cho chú, quần lót vừa thoát, cự vật to dài lập tức nhảy ra, quy đầu như có như không quét qua miệng cô, kêu gào muốn chui vào nơi ấm áp. Uý Lam quay mặt, định nhích người ra, liền bị Tằng Trạm đè lại.
“ Không phải em nói muốn làm tôi hay sao?"
Uý Lam ngẩng đầu, nheo mắt nói “ Tôi cưỡi chú...người được tiện nghi vẫn là chú “
Tằng Trạm thở dài, thấp giọng dụ hoặc “ Cho tôi đi vào, có được hay không?" Bàn tay thô ráp hướng bầu ngực dẫy đà nhéo nhéo, ngón cái nhấn nhá trên đầu nhũ tiêm dựng đứng, thân thể Uý Lam như tan chảy, nằm rạp lên người anh, mặc kệ căn lửa nóng sưng to áp trên cổ cô.
Vô cùng nóng...Uý Lam bật cười “ Chú thật hư “
Tính nhẫn nại của Tằng Trạm bị vét sạch, anh đặt hai tay dưới nách Uý Lam, nhấc bổng cô lên, để chân cô giạng ra ôm lấy thắt lưng mình, ngón tay lần xuống thăm dò cửa huyệt, mật dịch ướt át, lối vào đã mở...Tằng Trạm hài lòng nhếch mép, nắm lấy cự vật chống lên miệng huyệt, nhẹ nhàng đi vào. Tằng Trạm không thể hiểu lý do vì sao, rõ ràng là làm nhiều lần, nhưng tiểu huyệt vẫn hút chặt như cũ, ấm áp, trơn trượt, hàng ngàn nếp nhăn quấn quanh khiến anh gần như nộp vũ khí xin hàng.
Bên đây Uý Lam chẳng chút thoải mái, kích cỡ của hai người quá không tương xứng, chú lúc nào cũng gấp gáp xâm nhập, rất đau...Uý Lam không khỏi chùn bước, định quay đầu chạy trốn.
“ Rút ra ngoài một chút..." Khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng, đôi môi anh đào hé mở, thở hổn hển.
Tằng Trạm làm như không nghe thấy lời cô, nắm lấy cặp mông tròn trịa ấn xuống, quy đầu xông thẳng tới đáy, đụng vào hoa tâm non nớt.
“ Á.." Trừ bỏ tiếng kêu ban đầu, sức lực còn lại chỉ đủ Uý Lam há mồm rên rỉ.
Khi làm chuyện xấu, Tằng Trạm cực kỳ chuyên chú, tất cả khí lực đều tập trung ở nửa bên dưới, mỗi một lần rút ra đâm vào luôn mạnh mẽ quyết liệt. Trải qua một lúc, Uý Lam dần dần thích ứng, mặc dù còn hơi đau, bất quá...cảm giác cũng rất khá. Uý Lam thích Tằng Trạm, dù đau hơn nữa cô cũng chịu được, huống chi cô đã xác định được bản thân yêu anh.
Cơ thể trần trụi của Uý Lam không ngừng nhún nhảy trên người anh, hai bầu ngực tuyết trắng theo đó tưng tưng liên hồi, hoa huyệt ướt đẫm đón lấy cự vật, nhét quy đầu vào tận cùng bên trong, Uý Lam nhắm mắt, nửa buông thả, nửa hưởng thụ. Tằng Trạm chỉ biết cắm đầu luật động, thả trôi dục vọng điên cuồng của bản thân... Uý Lam đưa tay giữ lấy hai khoả tinh hoàn, thẹn thùng.
“ Quất thật đau..."
Tằng Trạm thúc mạnh, đem tinh dịch nóng bỏng rót vào trong tử cung sạch sẽ, Uý Lam dựa hẳn lên người anh, mơ màng nhắm mắt ngủ. Nghỉ ngơi một lát, Tằng Trạm mới đẩy đẩy Uý Lam, phát hiện cô bé đã ngủ từ lúc nào.
“ Tiếp tục chứ! “ Không cho Uý Lam cơ hội cự tuyệt, cầm côn thịt cắm đi vào.
Tằng Trạm hứng thú liếc nhìn gương mặt nhỏ nhắn của Uý Lam, hai tay giữ lấy eo cô, dùng giọng mũi ừ một cái xem như đồng ý, tầm mắt dừng lại trên bờ môi đỏ mọng mê người, đầu hơi cúi xuống, để cô dễ dàng tiến lên.
Uý Lam lập tức lao tới, há miệng ngậm lấy đôi môi Tằng Trạm, liếm mút, gặm cắn, gần như quên hết mọi thứ xung quanh chỉ tập trung vào mỗi việc ăn môi chú... Tằng Trạm thoải mái dựa lên ghế sô pha, thích thú ngắm nhìn cô bé đang ra sức tấn công mình, trong đầu chỉ có duy nhất một ý nghĩ, con sói nhỏ đói khát!
Cánh môi bị gặm tới tê dại, Tằng Trạm khẽ xoay mặt né tránh. Sau khi hôn đủ, Uý Lam bèn đưa tay cởi bỏ áo sơ mi của anh, vùi đầu vào lồng ngực rắn chắc, đôi môi mềm mài đặt từng nụ hôn lên làn da lúa mạch nam tính, từng chút một tìm đến viên thù du thô sáp nho nhỏ, há miệng ngậm vào, chiếc lưỡi như tấm lưới bao lấy tuỳ ý liếm láp.
“ A..."
Tằng Trạm than nhẹ, trong phòng ánh đèn sáng tỏ chiếu lên khuôn mặt đỏ hồng của Uý Lam. Cô bé này...đúng là đã động tình.
Tằng Trạm duỗi tay vòng ra sau lưng cô, cởi bỏ móc khoá chiếc áo nịt ngực, nhìn hai luồng thịt căng tròn khe khẽ đung đưa, Tằng Trạm bỗng chốc kìm lòng không nổi, cô cứ chậm chạp như vậy, chẳng phải muốn anh nghẹn chết hay sao?
Vội vàng kéo xuống quần ngủ của Uý Lam, lại chỉ vào phần hạ thân nhô cao, nói “ Cởi quần cho tôi đi “
Uý Lam chơi chưa đã, nên lắc đầu liên tục “ Không được “
Tằng Trạm trưng ra bộ mặt đáng thương, hỏi “ Tôi sắp nghẹn chết, em nhẫn tâm vậy sao?"
Dĩ nhiên là không nỡ, Uý Lam bĩu môi, bắt tay vào việc cởi quần áo cho chú, quần lót vừa thoát, cự vật to dài lập tức nhảy ra, quy đầu như có như không quét qua miệng cô, kêu gào muốn chui vào nơi ấm áp. Uý Lam quay mặt, định nhích người ra, liền bị Tằng Trạm đè lại.
“ Không phải em nói muốn làm tôi hay sao?"
Uý Lam ngẩng đầu, nheo mắt nói “ Tôi cưỡi chú...người được tiện nghi vẫn là chú “
Tằng Trạm thở dài, thấp giọng dụ hoặc “ Cho tôi đi vào, có được hay không?" Bàn tay thô ráp hướng bầu ngực dẫy đà nhéo nhéo, ngón cái nhấn nhá trên đầu nhũ tiêm dựng đứng, thân thể Uý Lam như tan chảy, nằm rạp lên người anh, mặc kệ căn lửa nóng sưng to áp trên cổ cô.
Vô cùng nóng...Uý Lam bật cười “ Chú thật hư “
Tính nhẫn nại của Tằng Trạm bị vét sạch, anh đặt hai tay dưới nách Uý Lam, nhấc bổng cô lên, để chân cô giạng ra ôm lấy thắt lưng mình, ngón tay lần xuống thăm dò cửa huyệt, mật dịch ướt át, lối vào đã mở...Tằng Trạm hài lòng nhếch mép, nắm lấy cự vật chống lên miệng huyệt, nhẹ nhàng đi vào. Tằng Trạm không thể hiểu lý do vì sao, rõ ràng là làm nhiều lần, nhưng tiểu huyệt vẫn hút chặt như cũ, ấm áp, trơn trượt, hàng ngàn nếp nhăn quấn quanh khiến anh gần như nộp vũ khí xin hàng.
Bên đây Uý Lam chẳng chút thoải mái, kích cỡ của hai người quá không tương xứng, chú lúc nào cũng gấp gáp xâm nhập, rất đau...Uý Lam không khỏi chùn bước, định quay đầu chạy trốn.
“ Rút ra ngoài một chút..." Khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng, đôi môi anh đào hé mở, thở hổn hển.
Tằng Trạm làm như không nghe thấy lời cô, nắm lấy cặp mông tròn trịa ấn xuống, quy đầu xông thẳng tới đáy, đụng vào hoa tâm non nớt.
“ Á.." Trừ bỏ tiếng kêu ban đầu, sức lực còn lại chỉ đủ Uý Lam há mồm rên rỉ.
Khi làm chuyện xấu, Tằng Trạm cực kỳ chuyên chú, tất cả khí lực đều tập trung ở nửa bên dưới, mỗi một lần rút ra đâm vào luôn mạnh mẽ quyết liệt. Trải qua một lúc, Uý Lam dần dần thích ứng, mặc dù còn hơi đau, bất quá...cảm giác cũng rất khá. Uý Lam thích Tằng Trạm, dù đau hơn nữa cô cũng chịu được, huống chi cô đã xác định được bản thân yêu anh.
Cơ thể trần trụi của Uý Lam không ngừng nhún nhảy trên người anh, hai bầu ngực tuyết trắng theo đó tưng tưng liên hồi, hoa huyệt ướt đẫm đón lấy cự vật, nhét quy đầu vào tận cùng bên trong, Uý Lam nhắm mắt, nửa buông thả, nửa hưởng thụ. Tằng Trạm chỉ biết cắm đầu luật động, thả trôi dục vọng điên cuồng của bản thân... Uý Lam đưa tay giữ lấy hai khoả tinh hoàn, thẹn thùng.
“ Quất thật đau..."
Tằng Trạm thúc mạnh, đem tinh dịch nóng bỏng rót vào trong tử cung sạch sẽ, Uý Lam dựa hẳn lên người anh, mơ màng nhắm mắt ngủ. Nghỉ ngơi một lát, Tằng Trạm mới đẩy đẩy Uý Lam, phát hiện cô bé đã ngủ từ lúc nào.
“ Tiếp tục chứ! “ Không cho Uý Lam cơ hội cự tuyệt, cầm côn thịt cắm đi vào.
Tác giả :
Lạc Nguyệt Thất Thất