Cam Thân Tù Tỏa
Chương 10: J : Tình chẳng biết bắt đầu từ đâu (hoàn)
Loại vui sướng này bắt đầu từ lúc nào ni?
Là lần đầu tiên nhìn thấy Chu Lục? Lần đầu tiên bị Chu Lục điều giáo? Hay là lần đầu tiên nhìn thấy Chu Lục?
Hạ Liên không biết, cũng không tìm hiểu, từ ba năm trước bắt đầu trở thành chủ nô, Chu Lục liền không ngừng không nghỉ quản thúc cậu, khống chế thể xác và tinh thần của cậu, để cậu dựa vào hắn, lại cũng không có cách nào chạy trốn.
Mà bản thân Hạ Liên, có phải cũng hưởng thụ loại khoái cảm bị ràng buộc này không?
Ba năm trước lần kia gặp mặt, hai người đối với đối phương mà nói, đều giống như là một ký hiệu, liền ví như Chu Lục chỉ biết Hạ Liên là một tiện hóa thích ngược, mà Hạ Liên chỉ biết Chu Lục là một S băng lãnh quỷ súc.
Nhưng sự thật cũng không phải như vậy, về sau, Chu Lục từ từ biết Hạ Liên lãnh tĩnh tự kiềm chế, Hạ Liên cũng biết Chu Lục thậm chí không phải là S lúc trước cậu cười nghĩ thủ đoạn độc ác, mà là một tên cật hóa thích dằn vặt người.
Bọn họ có vô số lần có thể vì các loại chia rẽ mà biệt ly, mà bọn họ lại ở cùng một chỗ qua ba năm.
Phần này không nói tín nhiệm rốt cuộc là bắt đầu từ lúc nào? … Hay là nói, bọn họ từ lúc bắt đầu đã yêu nhau?
Tình chẳng biết bắt đầu từ đâu, một qua mà tình thâm. Mà phần tình cảm này, đối với chủ nô chỉ truy cầu nhục dục mà nói, có phải quá mức trầm trọng không?
Chu Lục chẳng bao giờ nói với Hạ Liên ta yêu ngươi, dù cho ý loạn tình mê bao nhiêu, hắn vẫn luôn lãnh khốc nghiêm khắc trói buộc Hạ Liên, nói lý ra cũng ôn nhu khắc sâu; Hạ Liên cũng, từ trong miệng của hắn, có thể nghe được ba nhiêu lời hèn hạ dâm loạn, lại chưa từng nghe qua bất luận một câu tình ý êm ái.
Thế nhưng… Ngươi không nói, ta liền không hiểu được tình; ta không nói, ngươi liền không hiểu được yêu sao?
Đều không phải, không phải như thế, Hạ Liên run rẩy thẳng thắt lưng, chủ động kính dâng bản thân về phía Chu Lục, bọn họ đều là người khát vọng bị trói buộc, bọn họ lại cùng là người khát vọng tự do, nếu thân thể bị trói lại cùng nhau, như vậy, còn nhất định phải cầu trái tim kia sao?
“Tiểu tiện hóa, thao ngươi như vậy mà cũng có thể xuất thần sao?" Cái mông nộn nhục bị đánh ba ba, lực đạo của Chu Lục rất lớn, đánh Hạ Liên rất sảng khoái, cậu a a kêu, lay động hai mông, lại bị côn thịt cắm vào trong đó ràng buộc, không thể động đậy.
“A a… Chu Lục, tha ta…" Lần thứ hai trầm nhập bể dục, Hạ Liên chỉ cảm thấy phía sau bị thứ gì đó nóng hổi đốt đến gần như co giật, nhục bích cắn chặt nam căn, nam căn lại bộc phát hết sức, tựa hồ muốn đem Hạ Liên xuyên thủng.
“A a a a… Muốn xuyên! Cũng bị đâm thủng… Chu Lục, Chu Lục ngươi tha ta… Ngươi làm ta chết đi…" Hạ Liên cao giọng khóc, phía trước cảm giác càng ngày càng mãnh liệt, thế nhưng Chu Lục một chút cũng không chiếu cố, một mặt vùi đầu tận lực lăng nhục.
“Aha… Chu Lục, van cầu ngươi, ta không được… Van cầu ngươi… Để ta bắn đi…" Toàn bộ thân thể Hạ Liên tựa như không xương, xụi lơ trên ghế, thế nhưng cậu nhưng không cam lòng bắt tay đưa ra phía sau, khát vọng có thể có được một chút thương hại của Chu Lục.
“Hừ! Ân… Nếu muốn bắn, sẽ không tự mình làm sao?" Chu Lục cảm thấy thật sảng khoái, bề ngoài lại vẫn duy trì khí tràng lãnh khốc, kích phát Hạ Liên càng thêm dâm đãng không ngớt, “Ngươi đã muốn bắn, vậy liền chơi đầu vú của ngươi đi ── chỉ được chơi chúng nó, thẳng đến khi ngươi bắn!"
Thân thể Hạ Liên đột nhiên cứng đờ, rất nhanh liền mềm nhũn xuống, chơi đầu vú thẳng đến khi bắn tinh, này đúng là trò chơi lúc bọn họ mới gặp chơi qua, lúc đó Hạ Liên không chịu thua kém, chưa đạt được yêu cầu của Chu Lục, mà hôm nay… Chu Lục muốn làm gì?
Thế nhưng Hạ Liên đã không kịp nghĩ nhiều, cậu bị khoái cảm bắn tinh dằn vặt, như con rối tuân theo mệnh lệnh của Chu Lục, dùng khuỷu tay chống thân thể, hai tay run run rẩy rẩy mò lấy đầu vú.
“A ân…" Chỉ là nhẹ nhàng nhu lộng đầu vú liền có cảm giác tiêu hồn thực cốt vọt tới, ngón tay ấn trên nhũ hoàn, thô bạo mà mạnh lực xoa, liền cảm giác háng bộ kịch liệt nhảy, bộ dạng như là sắp bộc phát.
Nguyên lai mình thật có thể đủ dâm loạn đến mức chơi đầu vú liền bắn! Nguyên lai thân thể của chính mình đã bị Chu Lục điều giáo đến trình độ như vậy rồi! Hạ Liên yên lặng chảy nước mắt, giọng nói vì luân phiên kêu gào mà khàn khàn đau đớn, cậu đổi dùng ngón tay nắm kéo nhũ hoàn, một chút lại một chút, địa phương bị xuyên qua rất mẫn cảm, ngực bởi vậy theo bản năng hướng lui về sau, khiến Hạ Liên tạo thành tư thế khom lưng ôm ấp, thế nhưng Hạ Liên kiên định kéo, chỉ cảm thấy kéo linh hồn của chính mình, đem linh hồn đập vỡ vụn.
“Chu Lục… Chu Lục…" Cậu vô thức kêu khóc, lắc lắc đàu vú, đầu ngón tay khảm vào thật sâu, so với thủ pháp lúc trước của Chu Lục càng sâu hơn.
Trong lòng là trống rỗng như vậy, khát vọng bị một câu nói lấp đầy, chỉ là Hạ Liên biết, hắn sẽ không nghe được câu nói kia, tuyệt đối sẽ không.
Vì thế, cậu chỉ có thể ở trong đáy lòng mà gào thét, dùng hết sinh mệnh để gào thét: Chu Lục, ta yêu ngươi! Ta yêu ngươi!
“A a a ──!!!" Cao trào bất ngờ tới, vui sướng trong lòng ảnh hưởng đến dương vật, cuối cùng có thể dùng dâm côn bạo phát ra, Hạ Liên bắn một lần lại một lần, phía sau cũng bởi vì khoái cảm cực hạn này mà co rút lại, siết chặc tàn phá bừa bãi côn thịt.
“Ân… A…" May là Chu Lục là loại người vẫn luôn nhẫn nại cũng chịu không nổi khoái cảm bị cắn chặt, gia tăng lực độ lại lao tới vài cái, ghé vào trên người Hạ Liên.
“Ân a a a…" Luồng nhiệt nóng hổi chảy vào phía trong bí ẩn, thiêu cháy Hạ Liên, phía trước càng không ngừng bắn tinh dịch, phía sau cũng không ngừng mà rót tinh dịch, Hạ Liên thậm chí ngẩn ngơ nghĩ, chính mình bắn không phải là của mình, là Chu Lục cho mình.
Bắn tinh xong, Hạ Liên cuối cùng vô lực cúi đầu vào trong cánh tay, lưng bị Chu Lục đè nặng, tuy rằng nặng, lại có một phen vui sướng khác ở trong đó.
Nam căn của Chu Lục cũng mềm khi hắn bên trong huyệt động, lại không vội rút ra, chỉ qua chốc lát, vậy mà lại lấp đầy bên trong.
Hạ Liên vừa mừng vừa sợ, đoán chừng mình còn dư lực hầu hạ Chu Lục một hồi, chỉ là loại ý nghĩ này vừa xuất hiện, Hạ Liên liền trắng bệch nghiêm mặt cứng tại chỗ.
Lại là dịch thể nóng hổi vọt vào hạ thể, cuồn cuộn không dứt, nhiều như vậy, nóng như vậy, kích Hạ Liên một trận run run.
Chu Lục càng không ngừng vuốt ve làn da lỏa lồ của Hạ Liên, cùng lúc hạ thể thẳng tiến, ngay tại bên tai Hạ Liên, không ngừng khẽ nói: Ta yêu ngươi… Ta yêu ngươi…
Không biết Hạ Liên có nghe thấy không.
Hạ Liên chỉ cảm thấy có chút tan vỡ, nước mắt không khống chế được mà chảy xuống.
Chu Lục tiểu trong hậu huyệt của cậu …
Cậu nhỏ giọng khóc nức nở, mặc cho Chu Lục trấn an thế nào cũng không cách nào ngừng.
Chu Lục đem dương vật bài tiết xong rút ra, nhìn miệng huyệt bị thao đến sưng đỏ không ngừng co rút, chất lỏng màu vàng từ bên trong không ngừng chảy ra.
Hắn lặng yên một hồi, thấp giọng nói: “Xin lỗi."
Hạ Liên lắc đầu, nhưng vẫn khóc, khóc đến không còn nước mắt hay là chỉ chưa xong.
Cậu là yêu Chu Lục như vậy, dù cho Chu Lục tiểu trong cơ thể cậu đều sẽ không ngại.
─ Hoàn ─
Tác giả nói:
A lạp lạp… Tiểu hắc ta đã trở về ~ bản thảo tồn khó bán ra cho mọi người thích không ~
Bộ này như thế là xong ~ trước nói qua đây là tiểu đoản văn... Phần cuối không nên suy nghĩ nhiều, là HAPPYHAPPY HE yêu ~ nói như cảm giác phần cuối này ta đã sớm muốn viết ==
Cảm tạ mọi người ủng hộ bộ này, trước kia cho rằng ngoại trừ thổ tào không có gì, không nghĩ tới mọi người yêu tiểu lung bao M và cật hóa S như thể (che mặt), mọi người vẫn muốn nhìn quá trình, người ta thi toàn quốc lo viết viết, bất quá thấy ở hiện tại thiếu nợ quá nhiều phần, tha ta một hồi ba… Chí ít người ta còn đeo hai ngọn núi lờn 《 song hướng 》 và 《 dụ sắc 》a ô ô…
———-oOo———-
Là lần đầu tiên nhìn thấy Chu Lục? Lần đầu tiên bị Chu Lục điều giáo? Hay là lần đầu tiên nhìn thấy Chu Lục?
Hạ Liên không biết, cũng không tìm hiểu, từ ba năm trước bắt đầu trở thành chủ nô, Chu Lục liền không ngừng không nghỉ quản thúc cậu, khống chế thể xác và tinh thần của cậu, để cậu dựa vào hắn, lại cũng không có cách nào chạy trốn.
Mà bản thân Hạ Liên, có phải cũng hưởng thụ loại khoái cảm bị ràng buộc này không?
Ba năm trước lần kia gặp mặt, hai người đối với đối phương mà nói, đều giống như là một ký hiệu, liền ví như Chu Lục chỉ biết Hạ Liên là một tiện hóa thích ngược, mà Hạ Liên chỉ biết Chu Lục là một S băng lãnh quỷ súc.
Nhưng sự thật cũng không phải như vậy, về sau, Chu Lục từ từ biết Hạ Liên lãnh tĩnh tự kiềm chế, Hạ Liên cũng biết Chu Lục thậm chí không phải là S lúc trước cậu cười nghĩ thủ đoạn độc ác, mà là một tên cật hóa thích dằn vặt người.
Bọn họ có vô số lần có thể vì các loại chia rẽ mà biệt ly, mà bọn họ lại ở cùng một chỗ qua ba năm.
Phần này không nói tín nhiệm rốt cuộc là bắt đầu từ lúc nào? … Hay là nói, bọn họ từ lúc bắt đầu đã yêu nhau?
Tình chẳng biết bắt đầu từ đâu, một qua mà tình thâm. Mà phần tình cảm này, đối với chủ nô chỉ truy cầu nhục dục mà nói, có phải quá mức trầm trọng không?
Chu Lục chẳng bao giờ nói với Hạ Liên ta yêu ngươi, dù cho ý loạn tình mê bao nhiêu, hắn vẫn luôn lãnh khốc nghiêm khắc trói buộc Hạ Liên, nói lý ra cũng ôn nhu khắc sâu; Hạ Liên cũng, từ trong miệng của hắn, có thể nghe được ba nhiêu lời hèn hạ dâm loạn, lại chưa từng nghe qua bất luận một câu tình ý êm ái.
Thế nhưng… Ngươi không nói, ta liền không hiểu được tình; ta không nói, ngươi liền không hiểu được yêu sao?
Đều không phải, không phải như thế, Hạ Liên run rẩy thẳng thắt lưng, chủ động kính dâng bản thân về phía Chu Lục, bọn họ đều là người khát vọng bị trói buộc, bọn họ lại cùng là người khát vọng tự do, nếu thân thể bị trói lại cùng nhau, như vậy, còn nhất định phải cầu trái tim kia sao?
“Tiểu tiện hóa, thao ngươi như vậy mà cũng có thể xuất thần sao?" Cái mông nộn nhục bị đánh ba ba, lực đạo của Chu Lục rất lớn, đánh Hạ Liên rất sảng khoái, cậu a a kêu, lay động hai mông, lại bị côn thịt cắm vào trong đó ràng buộc, không thể động đậy.
“A a… Chu Lục, tha ta…" Lần thứ hai trầm nhập bể dục, Hạ Liên chỉ cảm thấy phía sau bị thứ gì đó nóng hổi đốt đến gần như co giật, nhục bích cắn chặt nam căn, nam căn lại bộc phát hết sức, tựa hồ muốn đem Hạ Liên xuyên thủng.
“A a a a… Muốn xuyên! Cũng bị đâm thủng… Chu Lục, Chu Lục ngươi tha ta… Ngươi làm ta chết đi…" Hạ Liên cao giọng khóc, phía trước cảm giác càng ngày càng mãnh liệt, thế nhưng Chu Lục một chút cũng không chiếu cố, một mặt vùi đầu tận lực lăng nhục.
“Aha… Chu Lục, van cầu ngươi, ta không được… Van cầu ngươi… Để ta bắn đi…" Toàn bộ thân thể Hạ Liên tựa như không xương, xụi lơ trên ghế, thế nhưng cậu nhưng không cam lòng bắt tay đưa ra phía sau, khát vọng có thể có được một chút thương hại của Chu Lục.
“Hừ! Ân… Nếu muốn bắn, sẽ không tự mình làm sao?" Chu Lục cảm thấy thật sảng khoái, bề ngoài lại vẫn duy trì khí tràng lãnh khốc, kích phát Hạ Liên càng thêm dâm đãng không ngớt, “Ngươi đã muốn bắn, vậy liền chơi đầu vú của ngươi đi ── chỉ được chơi chúng nó, thẳng đến khi ngươi bắn!"
Thân thể Hạ Liên đột nhiên cứng đờ, rất nhanh liền mềm nhũn xuống, chơi đầu vú thẳng đến khi bắn tinh, này đúng là trò chơi lúc bọn họ mới gặp chơi qua, lúc đó Hạ Liên không chịu thua kém, chưa đạt được yêu cầu của Chu Lục, mà hôm nay… Chu Lục muốn làm gì?
Thế nhưng Hạ Liên đã không kịp nghĩ nhiều, cậu bị khoái cảm bắn tinh dằn vặt, như con rối tuân theo mệnh lệnh của Chu Lục, dùng khuỷu tay chống thân thể, hai tay run run rẩy rẩy mò lấy đầu vú.
“A ân…" Chỉ là nhẹ nhàng nhu lộng đầu vú liền có cảm giác tiêu hồn thực cốt vọt tới, ngón tay ấn trên nhũ hoàn, thô bạo mà mạnh lực xoa, liền cảm giác háng bộ kịch liệt nhảy, bộ dạng như là sắp bộc phát.
Nguyên lai mình thật có thể đủ dâm loạn đến mức chơi đầu vú liền bắn! Nguyên lai thân thể của chính mình đã bị Chu Lục điều giáo đến trình độ như vậy rồi! Hạ Liên yên lặng chảy nước mắt, giọng nói vì luân phiên kêu gào mà khàn khàn đau đớn, cậu đổi dùng ngón tay nắm kéo nhũ hoàn, một chút lại một chút, địa phương bị xuyên qua rất mẫn cảm, ngực bởi vậy theo bản năng hướng lui về sau, khiến Hạ Liên tạo thành tư thế khom lưng ôm ấp, thế nhưng Hạ Liên kiên định kéo, chỉ cảm thấy kéo linh hồn của chính mình, đem linh hồn đập vỡ vụn.
“Chu Lục… Chu Lục…" Cậu vô thức kêu khóc, lắc lắc đàu vú, đầu ngón tay khảm vào thật sâu, so với thủ pháp lúc trước của Chu Lục càng sâu hơn.
Trong lòng là trống rỗng như vậy, khát vọng bị một câu nói lấp đầy, chỉ là Hạ Liên biết, hắn sẽ không nghe được câu nói kia, tuyệt đối sẽ không.
Vì thế, cậu chỉ có thể ở trong đáy lòng mà gào thét, dùng hết sinh mệnh để gào thét: Chu Lục, ta yêu ngươi! Ta yêu ngươi!
“A a a ──!!!" Cao trào bất ngờ tới, vui sướng trong lòng ảnh hưởng đến dương vật, cuối cùng có thể dùng dâm côn bạo phát ra, Hạ Liên bắn một lần lại một lần, phía sau cũng bởi vì khoái cảm cực hạn này mà co rút lại, siết chặc tàn phá bừa bãi côn thịt.
“Ân… A…" May là Chu Lục là loại người vẫn luôn nhẫn nại cũng chịu không nổi khoái cảm bị cắn chặt, gia tăng lực độ lại lao tới vài cái, ghé vào trên người Hạ Liên.
“Ân a a a…" Luồng nhiệt nóng hổi chảy vào phía trong bí ẩn, thiêu cháy Hạ Liên, phía trước càng không ngừng bắn tinh dịch, phía sau cũng không ngừng mà rót tinh dịch, Hạ Liên thậm chí ngẩn ngơ nghĩ, chính mình bắn không phải là của mình, là Chu Lục cho mình.
Bắn tinh xong, Hạ Liên cuối cùng vô lực cúi đầu vào trong cánh tay, lưng bị Chu Lục đè nặng, tuy rằng nặng, lại có một phen vui sướng khác ở trong đó.
Nam căn của Chu Lục cũng mềm khi hắn bên trong huyệt động, lại không vội rút ra, chỉ qua chốc lát, vậy mà lại lấp đầy bên trong.
Hạ Liên vừa mừng vừa sợ, đoán chừng mình còn dư lực hầu hạ Chu Lục một hồi, chỉ là loại ý nghĩ này vừa xuất hiện, Hạ Liên liền trắng bệch nghiêm mặt cứng tại chỗ.
Lại là dịch thể nóng hổi vọt vào hạ thể, cuồn cuộn không dứt, nhiều như vậy, nóng như vậy, kích Hạ Liên một trận run run.
Chu Lục càng không ngừng vuốt ve làn da lỏa lồ của Hạ Liên, cùng lúc hạ thể thẳng tiến, ngay tại bên tai Hạ Liên, không ngừng khẽ nói: Ta yêu ngươi… Ta yêu ngươi…
Không biết Hạ Liên có nghe thấy không.
Hạ Liên chỉ cảm thấy có chút tan vỡ, nước mắt không khống chế được mà chảy xuống.
Chu Lục tiểu trong hậu huyệt của cậu …
Cậu nhỏ giọng khóc nức nở, mặc cho Chu Lục trấn an thế nào cũng không cách nào ngừng.
Chu Lục đem dương vật bài tiết xong rút ra, nhìn miệng huyệt bị thao đến sưng đỏ không ngừng co rút, chất lỏng màu vàng từ bên trong không ngừng chảy ra.
Hắn lặng yên một hồi, thấp giọng nói: “Xin lỗi."
Hạ Liên lắc đầu, nhưng vẫn khóc, khóc đến không còn nước mắt hay là chỉ chưa xong.
Cậu là yêu Chu Lục như vậy, dù cho Chu Lục tiểu trong cơ thể cậu đều sẽ không ngại.
─ Hoàn ─
Tác giả nói:
A lạp lạp… Tiểu hắc ta đã trở về ~ bản thảo tồn khó bán ra cho mọi người thích không ~
Bộ này như thế là xong ~ trước nói qua đây là tiểu đoản văn... Phần cuối không nên suy nghĩ nhiều, là HAPPYHAPPY HE yêu ~ nói như cảm giác phần cuối này ta đã sớm muốn viết ==
Cảm tạ mọi người ủng hộ bộ này, trước kia cho rằng ngoại trừ thổ tào không có gì, không nghĩ tới mọi người yêu tiểu lung bao M và cật hóa S như thể (che mặt), mọi người vẫn muốn nhìn quá trình, người ta thi toàn quốc lo viết viết, bất quá thấy ở hiện tại thiếu nợ quá nhiều phần, tha ta một hồi ba… Chí ít người ta còn đeo hai ngọn núi lờn 《 song hướng 》 và 《 dụ sắc 》a ô ô…
———-oOo———-
Tác giả :
Hà Bạch