Cạm Bẫy Hôn Nhân: Sự Trả Thù Của Tổng Giám Đốc
Quyển 2 - Chương 41: Vợ chồng cùng khiêu vũ
Tả Tình Duyệt nhắm mắt lại, không muốn nhìn nữa càng nhìn càng khiến lòng cô đau nhói, vùi đầu vào lòng Kiều Nam, nhưng, cô vẫn nghe rất rõ ràng giọng nói cô gái kia. Sao giọng nói ấy lại tràn đầy tình cảm đến vậy.
"Tổng giám đốc Cố, tối nay em có rất nhiều thời gian, hai chúng ta sẽ làm gì đây?"
"Tổng giám đốc Cố, đợi lát nữa chúng ta đi uống rượu, sau đó. . . . ."
Tả Tình Duyệt càng nghe, trong long lại càng đau đớn, nghĩ đến vừa rồi người đàn ông này còn chiếm đoạt lấy minh, nhưng giờ lại ôm một người khác, còn có cả một kế hoạch lãng mạn vào tối nay! Tả Tình Duyệt trong lòng cười khổ, cô quá ngây thơ rồi! Cô suýt chút nữa tin tưởng, anh thật sự đã thay đổi!
Cố Thịnh không thể nhìn thấy biểu cảm của Tả Tình Duyệt, nhưng, nhìn cô vùi đầu trong lòng Kiều Nam, sắc mặt càng ngày càng tím lại, anh chỉ muốn lợi dụng người phụ nữ này, để đi vào sàn nhảy, nhắc nhở Kiều Nam đừng…có những cử chỉ thân mật với vợ anh nữa, nhưng không ngờ người phụ nữ bị anh lợi dụng lại tưởng anh để ý đến cô ta!
"Tổng giám đốc Cố. . . . ."
"Câm miệng!" Cố Thịnh lạnh lùng nói, đẩy cô ta ra, cô ta lảo đảo rồi ngã nhào xuống đất!
Nhưng Cố Thịnh chỉ nhàn nhạt liếc cô ta một cái, không đếm xỉa đến ánh mắt mọi người xung quanh, nhìn về phía Kiều Nam, "Tổng giám đốc Kiều, anh cũng nên cho tôi mời vợ mình nhảy chứ?"
Cố Thịnh nhấn mạnh hai chữ vợ tôi, tư tưởng độc chiếm rõ ràng, anh đang sắp phát điên rồi, tận mắt thấy cảnh Tả Tình Duyệt chôn chặt trong lòng Kiều Nam, chỉ muốn kéo cô ngay lập tức ra khỏi người Kiều Nam.
Kiều Nam nhíu mày, đang muốn buông Tả Tình Duyệt ra, nhưng lại bị cô nắm lấy áo, ngẩng đầu lên với khuôn mặt tươi cười, nhìn anh lắc đầu.
"Không cần. . . . ." Tả Tình Duyệt nói, hai chữ này, Kiều Nam đã nghe rõ, Cố Thịnh cũng nghe rõ ràng, ngay cả mọi người chung quanh cũng đều nghe được rất rõ ràng, tất cả mọi ánh mắt đều chăm chú quan sát ba người này.
Đôi mắt màu lục của Kiều Nam lóe sáng, liếc nhìn Cố Thịnh, mang theo vài phần đắc ý, trong mắt lóe ra ánh sáng, thật giống như đang nói: nhìn cho kĩ đi, không phải là tôi muốn níu kéo, mà chính Duyệt Duyệt không bỏ được tôi thôi!
Sắc mặt Cố Thịnh không thể đen hơn được nữa, trong lòng khổ sở, không cần? Duyệt Duyệt cứ như vậy muốn cùng Kiều Nam khiêu vũ, hay là vì hành động xúc động trên lầu của mình vừa nãy mà giận?
Nhưng mặc kệ vì lí do gì, trong lòng anh mặc dù áy náy, nhưng cũng không muốn mặc cho Duyệt Duyệt ôm Kiều Nam khiêu vũ, bị tên đê tiện kia ôm ấp!
"Duyệt Duyệt. . . . ." Cố Thịnh nhỏ giọng kêu tên cô, Tả Tình Duyệt nghe được tiếng gọi của anh, trên người giống như bị luồng điện chạy qua, nhớ lại Cố Tịnh đã đối xử khiếm nhã với mình ở trên lầu.
Nắm thật chặt ống tay áo Kiều Nam, cô không biết mình nên đối mặt thế nào với việc ấy!
Cô bởi vì anh cùng người phụ nữ khác khiêu vũ mà không vui, nhưng, khi anh hướng về phía cô, cô lại không biết phải cư xử ra sao!
Người chung quanh bắt đầu suy đoán, Tổng giám đốc Cố cùng Cố phu nhân có thể đang mâu thuẫn, Cố phu nhân rõ ràng đang giận Tổng giám đốc Cố. Tổng giám đốc Cố lòng tràn đầy hối hận muốn xin vợ tha thứ!
Có người còn đi tới bên Tả Tình Duyệt , khuyên nhủ "Cố phu nhân, cho dù Tổng giám đốc Cố đã làm sai điều gì, nhưng nhìn anh ấy hối lỗi đến vậy, cô cũng nên cho chồng mình một chút thể diện chứ"
Tả Tình Duyệt khẽ cau mày, cho anh ấy chút thể diện?
"Đúng vậy, đúng vậy! Cố phu nhân, mỗi khi tôi cùng chồng mình cãi nhau, đều là tôi làm hòa trước, nay Tổng giám đốc Cố lại trước mắt nhiều người lấy lòng cô như thế, cô đừng quá cố chấp. Trước mặt nhiều người như vậy, lòng tự trọng của đàn ông một khi bị tổn thương thì khó phục hồi lắm đấy."
"Đúng đó, Cố phu nhân, coi chừng tổng giám đốc lại nổi giận! Cô nên cùng anh ấy nhảy một điệu" một người khác liếc mắt nhìn cô gái vừa rồi bị Cố Thịnh đẩy ngã, trong mắt tràn ngập khinh thường.
Những người này đều là các mệnh phụ cao quý, hơn nữa chồng họ là chủ các công ty cùng tập đoàn Cố thị đều có mối quan hệ làm ăn, nếu có thể nhân sự tình lấy lòng Tổng giám đốc Cố, như vậy đối với chồng của họ chỉ có lợi không có hại!
Tả Tình Duyệt nghe họ khuyên nhủ, gương mặt đỏ bừng, mọi người đều đang nhìn vào cô, tựa hồ đang chờ mong cử động của cô, Tả Tình Duyệt liếc mắt nhìn Cố Thịnh, anh đang cười ôn hòa, duỗi tay về phía cô, thật giống như đang nói với cô anh không để bụng hành động của cô với Kiều Nam vừa rồi.
Cô biết nhưng vẫn không để ý tới anh, quả quyết nhìn đi nơi khác!
Kiều Nam nhìn thấy, khóe miệng thoáng chút ý cười, đưa tay khẽ vuốt ve tóc cô, giống cử chỉ thương yêu của người anh dành cho đứa em gái mình yêu quý "Đi đi thôi"
Nhẹ nhàng đẩy, cơ thể Tả Tình Duyệt xoay tròn, Cố Thịnh giang tay, đón cô vào trong ngực.
Tiếng vỗ tay vang lên, như chúc mừng đôi vợ chồng này!
Tả Tình Duyệt cảm thấy tay Cố Thịnh đang đặt bên hông mình, nghĩ đến chuyện vừa rồi ở trên gác, trong lòng không khỏi run lên.
"Thật xin lỗi, về sau không có sự đồng ý của em, anh nhất định sẽ không dám cư xử với em thế nữa" Cố Thịnh nhỏ giọng nói bên tai cô, trong lòng khổ sở, rõ ràng là vợ chồng, hai vợ chồng thân mật đâu có gì sai. Haiz, ai bảo anh đã từng phạm nhiều sai lầm lớn như vậy, hôm nay Duyệt Duyệt có thể đứng bên cạnh anh, cũng đã là ông trời thương anh lắm rồi, cho nên, anh sẽ quý trọng, sẽ không để cho cô bị tổn thương nữa!
Tả Tình Duyệt nghe được lời xin lỗi của anh, trong lòng ngẩn ra, trước kia Cố Thịnh chưa từng đối xử với cô như vậy, chưa bao giờ anh nói xin lỗi cô!
"Anh. . . . ." Tả Tình Duyệt không dám nhìn vào mắt anh, chỉ nhìn chằm chằm vào lồng ngực "Tôi không biết năm năm qua chuyện gì đã xảy ra, nhưng mà cuộc hôn nhân của chúng ta vẫn tồn tại sao?"
"Vẫn luôn tồn tại, vợ của anh chỉ có em" Cố Thịnh kích động nói, vội vàng tỏ rõ mình chỉ coi cô là vợ, về phần Tả Tình Yên, năm năm trước anh cũng đã đuổi cô ta đi!
"Nhưng. . . . ." Tả Tình Duyệt nhìn Cố Thịnh, vợ anh chỉ có cô sao? Không biết vì sao, trong lòng cô lại nảy sinh cảm xúc khác thường!
"Em muốn nói gì?" Cố Thịnh giữ nụ cười trên môi, theo giai điệu của bản nhạc mà dìu cô khiêu vũ.
Tả Tình Duyệt hạ mi mắt, trong lòng rối rắm, mình có nên nói không? Nói xong, anh sẽ có phản ứng như thế nào?
Nhưng là, cô lại muốn nhìn một chút, Cố Thịnh rốt cuộc sẽ có phản ứng như thế nào! Cố Thịnh có thật là đã thay đổi!
Trong mắt kiên định, Tả Tình Duyệt lần nữa ngẩng lên nhìn Cố Thịnh. . . . .
"Tổng giám đốc Cố, tối nay em có rất nhiều thời gian, hai chúng ta sẽ làm gì đây?"
"Tổng giám đốc Cố, đợi lát nữa chúng ta đi uống rượu, sau đó. . . . ."
Tả Tình Duyệt càng nghe, trong long lại càng đau đớn, nghĩ đến vừa rồi người đàn ông này còn chiếm đoạt lấy minh, nhưng giờ lại ôm một người khác, còn có cả một kế hoạch lãng mạn vào tối nay! Tả Tình Duyệt trong lòng cười khổ, cô quá ngây thơ rồi! Cô suýt chút nữa tin tưởng, anh thật sự đã thay đổi!
Cố Thịnh không thể nhìn thấy biểu cảm của Tả Tình Duyệt, nhưng, nhìn cô vùi đầu trong lòng Kiều Nam, sắc mặt càng ngày càng tím lại, anh chỉ muốn lợi dụng người phụ nữ này, để đi vào sàn nhảy, nhắc nhở Kiều Nam đừng…có những cử chỉ thân mật với vợ anh nữa, nhưng không ngờ người phụ nữ bị anh lợi dụng lại tưởng anh để ý đến cô ta!
"Tổng giám đốc Cố. . . . ."
"Câm miệng!" Cố Thịnh lạnh lùng nói, đẩy cô ta ra, cô ta lảo đảo rồi ngã nhào xuống đất!
Nhưng Cố Thịnh chỉ nhàn nhạt liếc cô ta một cái, không đếm xỉa đến ánh mắt mọi người xung quanh, nhìn về phía Kiều Nam, "Tổng giám đốc Kiều, anh cũng nên cho tôi mời vợ mình nhảy chứ?"
Cố Thịnh nhấn mạnh hai chữ vợ tôi, tư tưởng độc chiếm rõ ràng, anh đang sắp phát điên rồi, tận mắt thấy cảnh Tả Tình Duyệt chôn chặt trong lòng Kiều Nam, chỉ muốn kéo cô ngay lập tức ra khỏi người Kiều Nam.
Kiều Nam nhíu mày, đang muốn buông Tả Tình Duyệt ra, nhưng lại bị cô nắm lấy áo, ngẩng đầu lên với khuôn mặt tươi cười, nhìn anh lắc đầu.
"Không cần. . . . ." Tả Tình Duyệt nói, hai chữ này, Kiều Nam đã nghe rõ, Cố Thịnh cũng nghe rõ ràng, ngay cả mọi người chung quanh cũng đều nghe được rất rõ ràng, tất cả mọi ánh mắt đều chăm chú quan sát ba người này.
Đôi mắt màu lục của Kiều Nam lóe sáng, liếc nhìn Cố Thịnh, mang theo vài phần đắc ý, trong mắt lóe ra ánh sáng, thật giống như đang nói: nhìn cho kĩ đi, không phải là tôi muốn níu kéo, mà chính Duyệt Duyệt không bỏ được tôi thôi!
Sắc mặt Cố Thịnh không thể đen hơn được nữa, trong lòng khổ sở, không cần? Duyệt Duyệt cứ như vậy muốn cùng Kiều Nam khiêu vũ, hay là vì hành động xúc động trên lầu của mình vừa nãy mà giận?
Nhưng mặc kệ vì lí do gì, trong lòng anh mặc dù áy náy, nhưng cũng không muốn mặc cho Duyệt Duyệt ôm Kiều Nam khiêu vũ, bị tên đê tiện kia ôm ấp!
"Duyệt Duyệt. . . . ." Cố Thịnh nhỏ giọng kêu tên cô, Tả Tình Duyệt nghe được tiếng gọi của anh, trên người giống như bị luồng điện chạy qua, nhớ lại Cố Tịnh đã đối xử khiếm nhã với mình ở trên lầu.
Nắm thật chặt ống tay áo Kiều Nam, cô không biết mình nên đối mặt thế nào với việc ấy!
Cô bởi vì anh cùng người phụ nữ khác khiêu vũ mà không vui, nhưng, khi anh hướng về phía cô, cô lại không biết phải cư xử ra sao!
Người chung quanh bắt đầu suy đoán, Tổng giám đốc Cố cùng Cố phu nhân có thể đang mâu thuẫn, Cố phu nhân rõ ràng đang giận Tổng giám đốc Cố. Tổng giám đốc Cố lòng tràn đầy hối hận muốn xin vợ tha thứ!
Có người còn đi tới bên Tả Tình Duyệt , khuyên nhủ "Cố phu nhân, cho dù Tổng giám đốc Cố đã làm sai điều gì, nhưng nhìn anh ấy hối lỗi đến vậy, cô cũng nên cho chồng mình một chút thể diện chứ"
Tả Tình Duyệt khẽ cau mày, cho anh ấy chút thể diện?
"Đúng vậy, đúng vậy! Cố phu nhân, mỗi khi tôi cùng chồng mình cãi nhau, đều là tôi làm hòa trước, nay Tổng giám đốc Cố lại trước mắt nhiều người lấy lòng cô như thế, cô đừng quá cố chấp. Trước mặt nhiều người như vậy, lòng tự trọng của đàn ông một khi bị tổn thương thì khó phục hồi lắm đấy."
"Đúng đó, Cố phu nhân, coi chừng tổng giám đốc lại nổi giận! Cô nên cùng anh ấy nhảy một điệu" một người khác liếc mắt nhìn cô gái vừa rồi bị Cố Thịnh đẩy ngã, trong mắt tràn ngập khinh thường.
Những người này đều là các mệnh phụ cao quý, hơn nữa chồng họ là chủ các công ty cùng tập đoàn Cố thị đều có mối quan hệ làm ăn, nếu có thể nhân sự tình lấy lòng Tổng giám đốc Cố, như vậy đối với chồng của họ chỉ có lợi không có hại!
Tả Tình Duyệt nghe họ khuyên nhủ, gương mặt đỏ bừng, mọi người đều đang nhìn vào cô, tựa hồ đang chờ mong cử động của cô, Tả Tình Duyệt liếc mắt nhìn Cố Thịnh, anh đang cười ôn hòa, duỗi tay về phía cô, thật giống như đang nói với cô anh không để bụng hành động của cô với Kiều Nam vừa rồi.
Cô biết nhưng vẫn không để ý tới anh, quả quyết nhìn đi nơi khác!
Kiều Nam nhìn thấy, khóe miệng thoáng chút ý cười, đưa tay khẽ vuốt ve tóc cô, giống cử chỉ thương yêu của người anh dành cho đứa em gái mình yêu quý "Đi đi thôi"
Nhẹ nhàng đẩy, cơ thể Tả Tình Duyệt xoay tròn, Cố Thịnh giang tay, đón cô vào trong ngực.
Tiếng vỗ tay vang lên, như chúc mừng đôi vợ chồng này!
Tả Tình Duyệt cảm thấy tay Cố Thịnh đang đặt bên hông mình, nghĩ đến chuyện vừa rồi ở trên gác, trong lòng không khỏi run lên.
"Thật xin lỗi, về sau không có sự đồng ý của em, anh nhất định sẽ không dám cư xử với em thế nữa" Cố Thịnh nhỏ giọng nói bên tai cô, trong lòng khổ sở, rõ ràng là vợ chồng, hai vợ chồng thân mật đâu có gì sai. Haiz, ai bảo anh đã từng phạm nhiều sai lầm lớn như vậy, hôm nay Duyệt Duyệt có thể đứng bên cạnh anh, cũng đã là ông trời thương anh lắm rồi, cho nên, anh sẽ quý trọng, sẽ không để cho cô bị tổn thương nữa!
Tả Tình Duyệt nghe được lời xin lỗi của anh, trong lòng ngẩn ra, trước kia Cố Thịnh chưa từng đối xử với cô như vậy, chưa bao giờ anh nói xin lỗi cô!
"Anh. . . . ." Tả Tình Duyệt không dám nhìn vào mắt anh, chỉ nhìn chằm chằm vào lồng ngực "Tôi không biết năm năm qua chuyện gì đã xảy ra, nhưng mà cuộc hôn nhân của chúng ta vẫn tồn tại sao?"
"Vẫn luôn tồn tại, vợ của anh chỉ có em" Cố Thịnh kích động nói, vội vàng tỏ rõ mình chỉ coi cô là vợ, về phần Tả Tình Yên, năm năm trước anh cũng đã đuổi cô ta đi!
"Nhưng. . . . ." Tả Tình Duyệt nhìn Cố Thịnh, vợ anh chỉ có cô sao? Không biết vì sao, trong lòng cô lại nảy sinh cảm xúc khác thường!
"Em muốn nói gì?" Cố Thịnh giữ nụ cười trên môi, theo giai điệu của bản nhạc mà dìu cô khiêu vũ.
Tả Tình Duyệt hạ mi mắt, trong lòng rối rắm, mình có nên nói không? Nói xong, anh sẽ có phản ứng như thế nào?
Nhưng là, cô lại muốn nhìn một chút, Cố Thịnh rốt cuộc sẽ có phản ứng như thế nào! Cố Thịnh có thật là đã thay đổi!
Trong mắt kiên định, Tả Tình Duyệt lần nữa ngẩng lên nhìn Cố Thịnh. . . . .
Tác giả :
Lưu Lãng Hồng Tường Vi