Cái Giá Của Nhận Sai Nữ Chủ

Chương 8

Cảm thụ được linh lực bên trong thân thể mình chậm rãi được bổ sung, Vân Ca đột nhiên hiểu vì sao tu sĩ linh mạch hệ mộc rất khó kết đan, thậm chí trúc cơ cũng không nhiều, rõ ràng linh mạch hệ mộc linh mạch hấp thu linh lực tốt nhất! Vân Ca Vân Ca nghĩ bởi vì linh mạch hệ mộc lực công kϊƈɦ quá thấp, hiện tại xem ra cũng không phải hoàn toàn như vậy.

“…." Vân Ca sờ đầu tiểu đồ đệ, đem kẹo bông linh lực còn lại đặt bên môi tiểu đồ đệ. Cảm giác được tiểu đồ đệ hấp thu, Vân Ca xoa đầu tiểu đồ đ nàng sẽ che chở che chở tiểu đồ đệ sẽ không để cho người lợi dụng linh mạch của tiểu đồ đệ!

Lâm Linh cùng Lâm Phổ còn đang vây quanh Hỏa Diễm Thú cấp tám bị đại sư tỷ nhà mình vứt bỏ, sờ sờ bộ lông màu trắng không biết lớn gấp bao nhiêu lần bình thường của Hỏa Diễm Thú: “Tam sư huynh, đại sư tỷ thật là lợi hại!"

Lâm Phổ không nói gì, trong mắt buồn bã bất minh.

Vân Ca vừa đến, sư muội Lâm Linh gần như liền muốn nhào đến, nhưng Lâm Linh vẫn có lý trí, lần trước trực tiếp nhào lên người sư tỷ ba ngày không thể xuống giường, Lâm Linh đúng lúc dừng lại, sau đó liền thấy đại sư tỷ nhéo …..Đúng vậy! Chính là nhéo, mũi người được nàng ôm trong lòng!

Lâm Linh không biết trong lòng là tư vị gì, nhưng chính là không dễ chịu! Đại sư tỷ đã có lúc nào đối với các nàng như vậy??'

“Đại sư tỷ, chúng ta cùng nhau trở về đi…." Lâm Linh nhìn thoáng qua tiểu đồ đệ khong có biểu tình gì trong lòng đại sư tỷ, trong lòng khó chịu, không phải là một kẻ đần độn thôi sao?

“Ân." Vân Ca gật đầu, sau đó đem Hỏa Diễm Thú cấp tám cao bốn thước thu vào túi trữ vật.

Vân Ca lẽ ra muốn thả tiểu đồ đệ xuống , kết quả phát hiện nàng vừa muốn thả tiểu đồ đệ xuống, tiểu đồ đệ liền trực tiếp dúi đầu vào trong lòng ngực nàng.

Vân Ca không nỡ, sờ mái tóc khô vàng của tiểu đồ đệ, đem tiểu đồ đệ ôm rất chặt.

Vân Ca lần thứ hai đến Công Đức Đường, đứng phía sau trưởng lão của Công Đức Đường là một vị thiếu niên nhìn hơi quen mắt, Vân Ca chỉ là nhìn thoáng qua, đôi mắt thâm thúy, ngũ quan tuấn mỹ, vẻ mặt kiệt ngạo bất tuân, lúc Vân Ca nghe trưởng lão gọi Hoa Mẫn, đột nhiên nhớ tới người này là ai vậy, đồng thời, lại nhìn thấy ánh mắt của đối phương nhìn đến, Vân Ca chỉ có một loại cách nghĩ, nếu như lại đem nhị vương tử có bệnh này ném ra ngoài sẽ có phiền phức sao?

Lần đầu tiên gặp Vân Ca người này chỉ có mười tuổi, khi đó trêи mặt chỉ kém khắc ba chữ “hùng hài tử" (trẻ hổ báo chăng?) , lần đầu tiên gặp mặt, người này trực tiếp nhào tới, lúc đó Vân Ca lại càng hoảng sợ, đối với khống chế linh lực còn chưa thuần thục, lẽ ra chỉ là đẩy một chút, kết quả không ngờ hài tử hay là Tiểu Hùng vẫn còn là một hài tử bình thường, sau đó ba ngày không xuống giường….

“Vân Ca đã trở về!" Gương mặt Trưởng lão đã cười thành cây hoa cúc!

“Vân sư tỷ…." Là là đại đệ tử của trưởng lão Công Đức Đường, đại đệ tử của mấy vị trưởng lão là phân theo năng lực, cho nên Hoa Mẫn cũng phải gọi Vân Ca là đại sư tỷ.

“…." Vân Ca đối với tiểu hài tử đáng yêu xem như kiên trì max level, nhưng đối với nhị vương tử lớn tuổi có bệnh cũng không có kiên trì như vậy, Vân Ca đem Hỏa Diễm Thú cấp bốn trong túi đựng đồ trong túi trữ vật ném ra ngoài, sau đó không chút nào đem người chung quanh để vào mắt.

“(⊙o⊙)….." Đây nhất định không phải sự thật, đại sư tỷ làm sao có thể lần đầu tiên nhận nhiệm vụ lại là Hỏa Diễm Thú cấp bốn??? Nhất định là ta mở mắt sai phương thức! Nội môn đệ tử xung quanh vốn là muốn được thêm kiến thức, lẽ ra đại sư tỷ lần đầu tiên nhận nhiệm vụ, rất nhiều người cũng đã chờ ở chỗ này chờ. Từ lúc Đại sư tỷ trở về, cả đám đã bị việc trong lòng đại sư tỷ cư nhiên ôm một hài tử dọa phát sợ, kết quả hiện tại, hầu như tròng mắt đã không về được nữa rồi…

“…" Trưởng lão cũng không kinh ngạc như đám đệ tử này, lẽ ra đây là Vân Ca lần đầu tiên nhận nhiệm vị, hơn nữa, cách nghĩ của trưởng lão chính là để đại đệ tử của mình cùng Vân Ca làm đạo lữ song tu, có năng lực hay không cũng không quan trọng, có tu vi là đủ rồi, ánh mắt trưởng lão dừng lại vài giây trêи người tiểu đồ đệ trong lòng Vân Ca, trong mắt mừng rỡ thiếu chút nữa đều lòi ra , ngăn chặn tâm tình của mình, nói: “Ninh Tâm Đan."

Vân Ca thu hồi Ninh Tâm Đan, ôm tiểu đồ đệ liền chuẩn bị đi, Vân Ca cũng không quên vẻ mừng rỡ trong mắt trưởng lão, Vân Ca trong lòng cười nhạt, người này nghĩ đến thật đúng là tốt đẹp a!

“Đại sư tỷ không hổ là đại sư tỷ a! Bọn ta thật theo không kịp a!" Lời này vừa ra, trêи mặt tất cả đệ tử rất khó coi, Vân Ca là đại đệ tử của Vân Phù Môn, kiêu ngạo trong lòng tất cả mọi người, nếu như một câu nói này là trước đây mà nói, tất cả mọi người sẽ gật đầu, nhưng những lời này lại là ở phía sau, hơn nữa ngữ khí này tất cả đệ tử đều cảm thấy một cái tát đánh vào trêи mặt mình….

Vân Ca thật không cảm thấy có cái gì, nhìn cũng không nhìn người nói chuyện, ôm người liền đi ra ngoài.

“….." Thấy Vân Ca không để ý chút nào đi ra ngoài, người nói chuyện nổi giận: “Đại sư tỷ trước sau như một, mắt rất cao a!"

Vân Ca lúc này quay đầu, mặt không đổi sắc nhìn thanh niên cách đó không xa, lạnh lùng nói: “Lớn lên đã cao, không còn cách nào." Vân Ca nói xong nhìn thoáng qua thân thể đối phương còn thấp hơn nàng.

“Ha ha." Xung quanh sư đệ sư muội thoáng cái bật cười, đây tuyệt đối là đâm phải chỗ đau của nhị sư đệ Công Đức Đường!

Nhị sư huynh của Công Đức Đường lập tức nổi giận, lúc hắn bắt đầu tu luyện, khớp xương đã già rồi, không có cách nào khiến hắn tiếp tục phát triển chiều cao, chiều cao của hắn ở nhân gian có thể xem như bình thường, nhưng ở nơi này, đại đa số đệ tử của Vân Phù Môn đều là từ nhỏ đã nhập môn, dưới sự hỗ trợ của linh lực,cộng thêm tu luyện, mỗi người đều là chân dài, hắn vừa đứng trong đám người, đừng nói tranh phong, chính là cái đầu cùng không thấy.

“Cái gì tu tiên giới đệ nhất nhân? Sau này không phải cũng phủ phục dưới thân nam sĩ thôi sao!"

“Ba!" Vân Ca giống như giáo huấn dã thú trêи núi, trực tiếp xuất thủ đánh tới.

Nhị sư huynh đã xuất ra hai pháp trận, kết quả hoàn toàn không có tác dụng, mặt thoáng cái sưng lên.

“(⊙o⊙)…." Đánh hay lắm! Người xung quanh ngại vì sư tôn của người bị đánh đang ở đây nên không dám vỗ tay, nhưng trong lòng đã khen hay!

“Vân Ca! Ngươi có ý gì?!" Nhị sư huynh sưng mặt, nhìn lại, trưởng lão của Công Đức Đường đứng ở một bên đã bước ra rồi, hắn nhìn đến: “Xảy ra chuyện gì?"

“….." Vân Ca nhìn thoáng qua trưởng lão của Công Đức Đường, không nói gì.

Trưởng lão Công Đức Đường sau lưng lạnh lẽo, lẽ nào nàng đã biết cái gì??

Ý tưởng chân thật trong lòng Vân Ca nhưng thật ra là, trưởng lão đệ tử nhà ngươi đến giờ uống thuốc rồi, ngươi quên sao?

Bởi vì Vân Ca mặt không biểu tình, cộng thêm ánh mắt như đang nhìn một con kiến hôi, trưởng lão cảm thấy kế hoạch của hắn nên thiết kế lại, người này không dễ lừa gạt giống như hắn đã nghĩ.

Hơn nữa Liêm trưởng lão đem đại đệ tử này thương yêu đến tận xương tủy, có rất ít trưởng lão thu nữ đệ tử làm đại đệ tử, nhưng Liêm trưởng lão không chỉ thu, hơn nữa nhiều năm như vậy hầu như có thứ tốt liền tặng đến chỗ đại đệ tử này, phải suy nghĩ nhiều một chút!

5/5 của 2 đánh giá

Bình luận

Lưu tên của tôi, email, và trang web trong trình duyệt này cho lần bình luận kế tiếp của tôi
Nguyen 2 năm trước
Đã ra chap mới rồi nhé mọi người, link đây nha: bit.ly/newchap247

Truyện cùng thể loại