Cách Vách Trúc Mã
Chương 1: I dreamed a dream
「A ưm! 」Cầm Lý trừng lớn hai mắt đã phủ đầy tình dục, toàn thân như có dòng điện chạy qua, một tiếng ưm mị ý mười phần, tình sắc đến mức khiến người ta dục hỏa đốt người.
「 Tiểu Lý……」 Một giọng nam thấp trầm mang theo nồng đậm tình dục, Việt Hàn chợp nhẹ đôi con ngươi đen thẳm thâm trầm, ánh mắt mê luyến nhìn thân thể thiếu niên trắng nõn mềm dẻo xinh đẹp, hắn muốn lưu lại trên thân thể này ký hiệu và mùi hương của hắn, khiến thân thể trắng nõn của người hắn yêu thương nhiễm lên một màu hồng nhạt mê người.
Giữ lấy dục vọng của Cầm Lý khiến khí tức cậu phát ra càng thêm trầm trọng, Việt Hàn hôn thật sâu lên cánh môi hồng của cậu, hung hăng cuộn lấy đầu lưỡi nhỏ đó, ở trong miệng cậu ta sức đoạt lấy, khiến một sợi chỉ bạc dâm mĩ chảy xuống khuôn mặt Cầm Lý, hung mãnh như thể muốn đoạt đi hô hấp của đối phương.
Mà đồng thời, hai tay của hắn cũng không nhàn hạ, một tay nâng ở sau đầu cậu dùng lực áp về phía mình, một tay hoặc nặng hoặc nhẹ đùa bỡn đầu vú cậu, chơi đùa đến khi thứ đó săn cứng hồng hào khiến Cầm Lý mẫn cảm muốn rít lên, nhưng miệng lại bị hôn đến không hề có khe hở, chỉ có thể đáng thương rên rỉ ô ô.
Khi Cầm Lý tưởng rằng mình đã bị hôn đến choáng váng thì Việt Hàn rốt cuộc cũng buông cậu ra, dọc theo cái cổ trắng nõn liếm một đường đi xuống, sau đó dừng trên lồng ngực cậu, một ngụm ngậm vào đầu vú bị đùa bỡn đến đỏ hồng kia.
「 A! Ưm!」 Cầm Lý bị khoang miệng ấm áp kích cho chảy ra nước mắt, đầu lưỡi mềm mại tà ác đâm chọc vào đầu vú mẫn cảm đến cực điểm của cậu, ác liệt mà vô tình đùa bỡn, một chút khẽ cắn một chút lại nặng nề mút, cường liệt kích thích khiến khoái cảm vọt thẳng lên đại não, thoải mái lại sảng khoái mà không ngừng rên hừ hừ.
「 Tiểu bảo bối, đầu vú của em thật mẫn cảm, anh liếm em thoải mái nói không nên lời rồi sao?」 Việt Hàn rời khỏi đầu vú đỏ hồng run rẩy, nhẹ cắn lỗ tai cậu, dịu giọng hỏi.
「 Vâng… Thoải mái… anh… anh liếm Tiểu Lý thật thoải mái… bên kia cũng muốn…….」 Cầm Lý sắc mặt ửng hồng, mắt phượng xinh đẹp ngập ánh nước mắt ngây ngẩn nhìn Việt Hàn, vẻ mặt mang theo nét nhất loạn tình mê, khiến cho hắn phải nuốt nước miếng, thật muốn hung hăng tiến vào cậu, đâm thủng cậu, thao cậu cho đến khi ngoại trừ kêu gọi muốn làm tình ra thì cái gì cũng không thể làm.
「 Bảo bối đừng nóng vội, anh liếm cái này giúp em ha, khiến em thật thoải
mái.」 nói xong, hắn lại ngậm vào núm vú bên kia, thay phiên đùa bỡn hai khỏa hồng diễm, thẳng đến khi hai bên đầu vú đều sưng tấy đến kỳ cục, màu đỏ hồng trên đầu vú còn dính nước bọt lóe lên sự sáng bóng dâm mĩ, lúc này hắn mới dừng tay.
Hắn vừa lòng thưởng thức kiệt tác của mình ‐‐ hai mắt thiếu niên tràn ngập xuân ý ướt át, đầu vú bị hung hăng khi dễ bởi đôi môi đỏ mọng kia sưng đỏ lên, thân mình vốn dĩ trắng nõn lúc này lại là một mảnh động tình, cả người tản mát ra một loại khí tức dụ hoặc, loại khí tức này trêu chọc Việt Hàn khiến hắn cơ hồ muốn hóa thành cầm thú ‐‐ trên thực tế, hắn quả thật là cầm thú.
You’ll also like
「 ô… em, em…」 Cầm Lý hồi thần lại từ cao trào, xấu hổ muốn khóc, cậu chưa bao giờ biết bản thân lại dâm đãng như vậy, Việt Hàn có phải sẽ khinh thường cậu hay không?
Tựa hồ như nhìn ra trong lòng cậu suy nghĩ cái gì, Việt Hàn thân mật mút mút môi cậu, ôn nhu nói:「 Tiểu Lý rất mê người, anh rất thích.」
「 Thật sao?」Đôi mắt ướt sũng chớp chớp nhìn hắn chăm chú.
「 Đương nhiên. Tiểu Lý thành thật khả ái như vậy, em xem, anh đã cương thành như vậy rồi…」 Việt Hàn tà khí đỉnh đỉnh cự bổng trần đầy tinh thần dưới thân vào đùi cậu.
「A?!」 Cầm Lý bị đỉnh mà khẽ run, mị nhãn như tơ sẳng giọng nói:「 Anh thật xấu!」
Việt Hàn bị mị nhãn nhu tình kia làm cho kích thích không ít, máu mũi suýt chút nữa đã chảy xuống, hắn vòng cánh tay to lớn của mình lên cái eo nhỏ của Cầm Lý, côn thịt thô to để ở cửa huyệt khẩu ướt át vận sức chờ phát động:「 Bảo bối, thả lỏng, anh muốn vào…」 sau đó hắn thúc eo một cái……
‐‐「 Tích tích tích ‐‐‐」 Việt Hàn xốc mí mắt lên, thẳng lưng ngồi trên giường há mồm thở dốc, giơ tay đập cái đồng hồ báo thức đang thê lương gọi, trong đầu loạn thành một đống, hắn vừa mới…. mộng xuân?! Quần lót một mảnh dính ướt yên lặng khẳng định nghi hoặc của cậu.
Mộng xuân thì thôi đi, tuy rằng 27 tuổi còn mộng xuân thì không có gì, thế nhưng… thế nhưng, diễn viên chính trong mộng xuân sao lại là hàng xóm cách vách [ nam ] chứ!?!? Hơn nữa, còn là trúc mã chơi từ nhỏ đến lớn……
Nhất định là có chỗ nào đó sai rồi. Việt Hàn tự lừa mình dối người, nhất định là hắn lâu lắm không quen bạn gái, không có quan hệ, hắn không phải đồng tính luyến ái, không có khả năng lại muốn thượng hàng xóm cách vách……
Hắn đứng dậy đi vào phòng tắm rửa mặt, muốn giúp mình tĩnh táo một chút, hắn không thích đàn ông, hắn chỉ xem hàng xóm cách vách như em trai, cho dù trong mộng Cầm Lý mắt phượng đầy sương mù có bao nhiêu câu dẫn, khuôn mặt động tình có bao nhiêu mị nhân, thân mình trắng nõn có bao nhiêu kích thích, tiếng rên rỉ kiều mỵ có bao nhiêu động lòng người… Được rồi, stop! Hắn nghĩ cái gì vậy!?
Việt Hàn hất nước lạnh lên mặt, cố gắng bình ổn lại thân thể đang xao động, hắn ngẩng đầu nhìn vào gương, kết quả là nhìn thấy bộ mặt dục cầu bất mãn của mình, cúi đầu thoáng nhìn qua thân dưới, nhìn đến người huynh đệ tinh thần sáng lạng kia hắn chịu thua thở dài một hơi, hắn biết có một số việc dường như đã bị thay đổi……
「 Tiểu Lý……」 Một giọng nam thấp trầm mang theo nồng đậm tình dục, Việt Hàn chợp nhẹ đôi con ngươi đen thẳm thâm trầm, ánh mắt mê luyến nhìn thân thể thiếu niên trắng nõn mềm dẻo xinh đẹp, hắn muốn lưu lại trên thân thể này ký hiệu và mùi hương của hắn, khiến thân thể trắng nõn của người hắn yêu thương nhiễm lên một màu hồng nhạt mê người.
Giữ lấy dục vọng của Cầm Lý khiến khí tức cậu phát ra càng thêm trầm trọng, Việt Hàn hôn thật sâu lên cánh môi hồng của cậu, hung hăng cuộn lấy đầu lưỡi nhỏ đó, ở trong miệng cậu ta sức đoạt lấy, khiến một sợi chỉ bạc dâm mĩ chảy xuống khuôn mặt Cầm Lý, hung mãnh như thể muốn đoạt đi hô hấp của đối phương.
Mà đồng thời, hai tay của hắn cũng không nhàn hạ, một tay nâng ở sau đầu cậu dùng lực áp về phía mình, một tay hoặc nặng hoặc nhẹ đùa bỡn đầu vú cậu, chơi đùa đến khi thứ đó săn cứng hồng hào khiến Cầm Lý mẫn cảm muốn rít lên, nhưng miệng lại bị hôn đến không hề có khe hở, chỉ có thể đáng thương rên rỉ ô ô.
Khi Cầm Lý tưởng rằng mình đã bị hôn đến choáng váng thì Việt Hàn rốt cuộc cũng buông cậu ra, dọc theo cái cổ trắng nõn liếm một đường đi xuống, sau đó dừng trên lồng ngực cậu, một ngụm ngậm vào đầu vú bị đùa bỡn đến đỏ hồng kia.
「 A! Ưm!」 Cầm Lý bị khoang miệng ấm áp kích cho chảy ra nước mắt, đầu lưỡi mềm mại tà ác đâm chọc vào đầu vú mẫn cảm đến cực điểm của cậu, ác liệt mà vô tình đùa bỡn, một chút khẽ cắn một chút lại nặng nề mút, cường liệt kích thích khiến khoái cảm vọt thẳng lên đại não, thoải mái lại sảng khoái mà không ngừng rên hừ hừ.
「 Tiểu bảo bối, đầu vú của em thật mẫn cảm, anh liếm em thoải mái nói không nên lời rồi sao?」 Việt Hàn rời khỏi đầu vú đỏ hồng run rẩy, nhẹ cắn lỗ tai cậu, dịu giọng hỏi.
「 Vâng… Thoải mái… anh… anh liếm Tiểu Lý thật thoải mái… bên kia cũng muốn…….」 Cầm Lý sắc mặt ửng hồng, mắt phượng xinh đẹp ngập ánh nước mắt ngây ngẩn nhìn Việt Hàn, vẻ mặt mang theo nét nhất loạn tình mê, khiến cho hắn phải nuốt nước miếng, thật muốn hung hăng tiến vào cậu, đâm thủng cậu, thao cậu cho đến khi ngoại trừ kêu gọi muốn làm tình ra thì cái gì cũng không thể làm.
「 Bảo bối đừng nóng vội, anh liếm cái này giúp em ha, khiến em thật thoải
mái.」 nói xong, hắn lại ngậm vào núm vú bên kia, thay phiên đùa bỡn hai khỏa hồng diễm, thẳng đến khi hai bên đầu vú đều sưng tấy đến kỳ cục, màu đỏ hồng trên đầu vú còn dính nước bọt lóe lên sự sáng bóng dâm mĩ, lúc này hắn mới dừng tay.
Hắn vừa lòng thưởng thức kiệt tác của mình ‐‐ hai mắt thiếu niên tràn ngập xuân ý ướt át, đầu vú bị hung hăng khi dễ bởi đôi môi đỏ mọng kia sưng đỏ lên, thân mình vốn dĩ trắng nõn lúc này lại là một mảnh động tình, cả người tản mát ra một loại khí tức dụ hoặc, loại khí tức này trêu chọc Việt Hàn khiến hắn cơ hồ muốn hóa thành cầm thú ‐‐ trên thực tế, hắn quả thật là cầm thú.
You’ll also like
「 ô… em, em…」 Cầm Lý hồi thần lại từ cao trào, xấu hổ muốn khóc, cậu chưa bao giờ biết bản thân lại dâm đãng như vậy, Việt Hàn có phải sẽ khinh thường cậu hay không?
Tựa hồ như nhìn ra trong lòng cậu suy nghĩ cái gì, Việt Hàn thân mật mút mút môi cậu, ôn nhu nói:「 Tiểu Lý rất mê người, anh rất thích.」
「 Thật sao?」Đôi mắt ướt sũng chớp chớp nhìn hắn chăm chú.
「 Đương nhiên. Tiểu Lý thành thật khả ái như vậy, em xem, anh đã cương thành như vậy rồi…」 Việt Hàn tà khí đỉnh đỉnh cự bổng trần đầy tinh thần dưới thân vào đùi cậu.
「A?!」 Cầm Lý bị đỉnh mà khẽ run, mị nhãn như tơ sẳng giọng nói:「 Anh thật xấu!」
Việt Hàn bị mị nhãn nhu tình kia làm cho kích thích không ít, máu mũi suýt chút nữa đã chảy xuống, hắn vòng cánh tay to lớn của mình lên cái eo nhỏ của Cầm Lý, côn thịt thô to để ở cửa huyệt khẩu ướt át vận sức chờ phát động:「 Bảo bối, thả lỏng, anh muốn vào…」 sau đó hắn thúc eo một cái……
‐‐「 Tích tích tích ‐‐‐」 Việt Hàn xốc mí mắt lên, thẳng lưng ngồi trên giường há mồm thở dốc, giơ tay đập cái đồng hồ báo thức đang thê lương gọi, trong đầu loạn thành một đống, hắn vừa mới…. mộng xuân?! Quần lót một mảnh dính ướt yên lặng khẳng định nghi hoặc của cậu.
Mộng xuân thì thôi đi, tuy rằng 27 tuổi còn mộng xuân thì không có gì, thế nhưng… thế nhưng, diễn viên chính trong mộng xuân sao lại là hàng xóm cách vách [ nam ] chứ!?!? Hơn nữa, còn là trúc mã chơi từ nhỏ đến lớn……
Nhất định là có chỗ nào đó sai rồi. Việt Hàn tự lừa mình dối người, nhất định là hắn lâu lắm không quen bạn gái, không có quan hệ, hắn không phải đồng tính luyến ái, không có khả năng lại muốn thượng hàng xóm cách vách……
Hắn đứng dậy đi vào phòng tắm rửa mặt, muốn giúp mình tĩnh táo một chút, hắn không thích đàn ông, hắn chỉ xem hàng xóm cách vách như em trai, cho dù trong mộng Cầm Lý mắt phượng đầy sương mù có bao nhiêu câu dẫn, khuôn mặt động tình có bao nhiêu mị nhân, thân mình trắng nõn có bao nhiêu kích thích, tiếng rên rỉ kiều mỵ có bao nhiêu động lòng người… Được rồi, stop! Hắn nghĩ cái gì vậy!?
Việt Hàn hất nước lạnh lên mặt, cố gắng bình ổn lại thân thể đang xao động, hắn ngẩng đầu nhìn vào gương, kết quả là nhìn thấy bộ mặt dục cầu bất mãn của mình, cúi đầu thoáng nhìn qua thân dưới, nhìn đến người huynh đệ tinh thần sáng lạng kia hắn chịu thua thở dài một hơi, hắn biết có một số việc dường như đã bị thay đổi……
Tác giả :
Hủ Phi