Cách Làm Sủng Phi

Chương 65

Nơi này là lãnh cung, một góc ngăn cách, bị người quên đi. Lúc Lý Hàm bị đưa vào, đúng là trời đầy mây, thiên không đang tí ta tí tách rơi xuống mưa nhỏ, trên mặt Lý Hàm mang theo phẫn nộ không phục, dùng sức giãy dụa, lớn tiếng, "Các ngươi biết ta là ai? Dám đối đãi ta như vậy!"

Thái giám béo phì kia nhìn Lý Hàm ngạo mạn, trong lòng nổi khí, nhịn không được hung hăng quăng một bàn tay qua, một điểm khí lực đều không giữ lại, trên mặt Lý Hàm đau, lập tức liền té lăn xuống đất, khóe miệng chảy máu.

"Ngươi còn cho rằng mình là bảo lâm thái tử? Có phải còn chưa đủ đau hay không?" Thái giám béo kia nói xong liền ngồi xổm xuống, đạp Lý Hàm một cước, Lý Hàm phát ra một tiếng kêu thê thảm, lăn mấy vòng trên đất, bùn đất ẩm ướt đầy người, mỹ nhân vừa rồi còn thiên kiều bá mị, giờ phút này lại chật vật như một khất cái.

Thái giám béo kia lại đi qua muốn đá, Lý Hàm đau ánh mắt đều không mở ra được, vội vàng nói, "Ngươi dám!"

"Ha ha, ta có cái gì không dám ?" Thái giám nói xong lại là một cước.

Lý Hàm đau lăn lộn, trong ánh mắt không biết là mưa hay là nước mắt, mơ hồ ánh mắt của nàng, trong lòng như bị ác ma chiếm, muốn giết tất cả mọi người.

Một thái giám khác vóc dáng cao thấy, nói, "Đủ, coi chừng tai nạn chết người."

"Nàng ta hiện tại có chết hay không còn có ai để ý?"Thái giám béo nói tới đây tạm dừng, lộ ra biểu tình vô hạn hoang đường, nói, " Ngươi có biết nàng ta phạm cái gì?"

"Nàng phạm vào chuyện gì?"

Thái giám béo nói, "Thế nhưng đi hiến vũ cho hoàng đế bệ hạ."

"Nàng không phải bảo lâm thái tử điện hạ sao?" Thái giám vóc dáng cao không dám tin nói.

"Ai biết! Thái tử vắng vẻ nàng, nàng ta cảm thấy dung mạo mình khuynh thành, lại đi quyến rũ hoàng đế bệ hạ, cũng không ngẫm lại Thiên gia luân lý, há có thể để nàng ta tùy ý làm bậy như vậy?" Vẻ mặt thái giám béo châm chọc.

"Cho nên nói, làm người phải nhận mệnh, ngươi nói Cố lương đệ kia, chỉ là một thôn cô, vô thanh vô tức đi theo thái tử điện hạ, đến bây giờ chỉ sinh một nữ nhi, địa vị lại vững như Thái Sơn. Ta nghe nói tần phi khác Đông cung đều thùng rỗng kêu to, căn bản là không được gần thái tử, đều bị vị Cố lương đệ kia ngăn đón." Thái giám vóc dáng cao nói say sưa, hắn không biết nhiều vị Lý bảo lâm này, nhưng lại biết chuyện Cố lương đệ. Đối với những người xuất thân nghèo khổ như bọn họ mà nói, Cố lương đệ tồn tại giống như là một kỳ tích.

Thái giám béo nghe xong nhịn không được phát ra một tiếng cười đáng khinh, "Trách không được nôn nóng đi quyến rũ hoàng thượng, nguyên lai là tịch mịch khó nhịn."Nói xong ngồi xổm xuống trước mặt Lý Hàm, duỗi tay liền đụng ngực Lý Hàm.

Lý Hàm còn đang đau nằm trên mặt đất, lúc này thấy thái giám kia mạo phạm mình, nổi điên đánh tay thái giám kia, vặn vẹo thân mình như là con ngựa hoang thoát cương, phun nước bọt lên mặt hắn, điên cuồng la, "Hoạn cẩu! Lấy tay bẩn của ngươi ra!"

Thái giám béo nghe xong lời này, trong mắt phát ra tức giận nói không nên lời, không ai biết bọn họ thái giám thống khổ, không thể giống một nam nhân bình thường... Hắn đè Lý Hàm lại, ngoan tuyệt quăng nàng hai cái tát. Lý Hàm bị đánh choáng váng đầu hoa mắt, đột nhiên nghe đến tiếng quần áo bị xé rách.

Đêm tối mênh mông, giọng Lý Hàm rốt cục mất đi kiêu ngạo, biến thành sợ hãi, đáng thương ... Trong mưa loáng thoáng truyền đến tiếng nữ nhân thống khổ khóc.

Sau khi Lý Hàm bị mang đi, hoàng hậu rất tiêu điều, co mình trong đệm chăn nhớ tới hoàng đế sai người hạ ý chỉ, bảo bà nàng ngoan ngoãn suy nghĩ tu tâm, bà có cái gì cần suy nghĩ tu tâm ? Ha ha, bất quá là đánh gãy chuyện tốt của hoàng đế mà thôi, vốn bà cho rằng đã thành công ... Kết quả tiểu dã loại Hình Thượng Thiên kia đi vuốt mông ngựa hoàng đế, cũng không biết hai người nói gì, đến nửa đêm Lý Hàm thế nhưng bị mang đi, một quân cờ tốt cứ như vậy không còn.

Hoàng hậu nhịn không được nói với mình, Lý Hàm không có còn có tiểu ngoại tôn của bà, cung nhân ngoài cung đưa tin tức nói, tiểu tôn tử được nuôi tốt lắm, trắng trẻo mập mạp, chỉ cần một cơ hội thích hợp là có thể mang vào được.

Trên mặt Hoàng hậu lộ ra tươi cười, gắt gao siết tay nghĩ, bà sẽ bồi dưỡng hắn thật tốt, giúp hắn đánh bại cả dã loại Hình Thượng Thiên kia.

Buổi tối hôm nay lúc Hình Thượng Thiên trở về, bởi vì uống có chút nhiều, cho nên tuy rằng hết sức bảo trì bình tĩnh, nhưng động tác còn có điểm cứng ngắc, trong mắt thậm chí lóe sao nhỏ. Cố Tương nhìn thấy liền biết, đừng nhìn người như thanh tỉnh, kỳ thật chính là đã say, không có biện pháp, Cố Tương vác bụng lớn lau người cho hắn.

Hình Thượng Thiên ngâm mình trong bồn tắm, thoải mái thở dài, lại cố chấp nắm tay Cố Tương không buông, dù Cố Tương nói như thế nào cũng không nghe. Cố Tương không có cách nào đành phải kêu tiểu thái giám vào giúp Hình Thượng Thiên tắm, nàng mới không thừa nhận mình không thích nữ nhân khác thấy thân thể Hình Thượng Thiên!!

Bất quá hiển nhiên rất nhanh Hình Thượng Thiên liền nhìn ra mờ ám trong đó, nhìn Cố Tương liền cười, bỡn cợt nói, "Nàng thật là tiểu bình dấm chua."

Tiểu thái giám nghe giọng điệu Hình Thượng Thiên mang theo vài phần trêu chọc vài phần sủng ái, tay thiếu chút nữa làm rớt chậu nước, vừa vắt khô khăn, vừa nghĩ, không phải nói thái tử cùng hoàng đế bình thường tính tình không tốt sao, sao lúc này như vậy... Hắn nghĩ quả nhiên bên ngoài nói đều đúng, Cố lương đệ này thực không phải người bình thường, thế nhưng nắm vững tâm thái tử trong tay, nhìn như nhu nhược kỳ thực là kẻ đại tài.

Chờ tắm  xong, lên giường, Hình Thượng Thiên liền ôm Cố Tương nhỏ giọng nói, " Nữ nhân thật sự là ngoan độc."

Tuy rằng lúc này nguy cơ đã trôi qua như vậy, nhưng thủ đoạn Lý Hàm nhìn như thô ráp, lại thiếu chút nữa thành công. Có đôi khi mưu kế không ở phức tạp, mà là ở chỗ hợp hay không hợp, hiển nhiên nếu hoàng đế không có nghị lực hơn người, sẽ rất khó chống được dụ hoặc như vậy. Nếu hôm nay không kết thúc, qua mấy ngày Lý Hàm lại đi dây dưa hoàng đế , đối với mỹ nhân quốc sắc Thiên Hương như vậy Hoàng đế còn có thể bảo trì bình tĩnh bao lâu?

Cố Tương = =, ta cũng là nữ nhân!!!

"Nàng không giống bọn họ." Hình Thượng Thiên tựa hồ còn say rượu, trong ánh mắt vẫn như cũ lóe sao nhỏ, không giống nghiêm túc lúc thường, "Nàng là tốt nhất."

Trong lòng Cố Tương mềm mại, hôn Hình Thượng Thiên một cái, "Điện hạ, ta thích chàng."Tuy rằng đây là lời say, nhưng Cố Tương cảm thấy rượu say nói lời thật, Hình Thượng Thiên nói lời này tính chân thật rất cao.

Hình Thượng Thiên nghe xong, đôi mắt như nước sông róc rách lưu động, làm người ta trầm luân, Cố Tương nhịn không được lại hôn môi của hắn.

Rất nhanh hai người liền lại ôm nhau.

Lúc Chiêu Trữ về Hoa Bắc thôn, Cố Cửu và Cố Thập Nhất đều thu thập tốt lắm này nọ, đứng ở cửa chờ hắn, trong viện tụ tập rất nhiều già trẻ lớn bé, hiển nhiên là tới tiễn đưa. Phụ thân Cố Tương Cố Đại là một nông dân thành thật chưa từng có phong cảnh giống giờ phút này, tất cả mọi người đều nịnh hót hắn, hắn vẫn đều nhếch miệng cười, từ lúc Cố Tương lên làm lương đệ thái tử, thân phận Cố gia bọn họ liền khác xưa, thân hào nông thôn phụ cận, thậm chí là thành thủ Tương Dương Vương đại nhân cũng đều lại đây ân cần thăm hỏi hắn.

Mấy ngày trước Chiêu Trữ truyền lời thái tử, nói muốn từ vài huynh đệ trong nhà tìm ra vài người đắc dụng đưa đến kinh đô, Cố Đại và Vương thị thương lượng thật lâu vẫn là phái Cố Cửu và Cố Thập Nhất đi, những người khác không phải đã thành gia, chính là không muốn đi xa nhà, cảm thấy ngày hiện tại không lo ăn mặc đã rất tốt.

Cố Thập Nhất cõng một cái túi lớn màu lam sau lưng, bên trong là hai đôi giày còn có hai kiện quần áo Vương thị làm cho hắn, đều là rất khéo léo. Vương thị nói không được để tỷ tỷ mất mặt, đi cùng còn có Cố Tam tỷ, là cố ý đi chiếu cố hai người bọn họ. Lại nói tiếp Cố Tam tỷ cũng rất nhấp nhô, lập gia đình không bao lâu phu quân đã bệnh chết, sau vẫn thủ tiết. Thời gian trước Cố Đại đi lĩnh người về, nhà chồng kia lúc trước còn chết sống không cho, lúc này biết Cố gia xưa đâu bằng nay, nhà kia không có biện pháp giữ người.

Trước kia lúc Cố Tương ở cữ Chiêu Trữ đều tiếp xúc qua những người này, tự nhiên không cần giới thiệu, nói vài câu xã giao, Cố Cửu và Cố Thập Nhất còn có Cố Tam tỷ lên xe ngựa.

Tới bến tàu Thông châu, đã là nửa tháng sau .

Chiêu Trữ dẫn ba người lại thay xe ngựa đi kinh đô, buổi tối rốt cục tới một viện trong ngõ nhỏ kinh đô, đây là tòa nhà của Chiêu Trữ tại kinh đô.

"Hôm nay đã trễ, không tiện tiến cung, sáng sớm ngày mai ta đi thông báo, mang mọi người đi yết kiến lương đệ nương nương."Chiêu Trữ hòa hòa khí khí nói, trước kia hắn có điểm xem nhẹ Cố Tương, thậm chí cảm thấy thân phận nàng ấy không xứng với thái tử bọn họ. Nhưng mạng người ta tốt, ngươi nói, tiến cung đã hơn một năm , nghe nói bên người thái tử ngay cả con ruồi cái cũng không có, đây là chuyện kinh dị cỡ nào?

Chiêu Trữ hiện tại cũng là xưa đâu bằng nay, rèn luyện ở quan bố chính bấy lâu, không nông cạn giống như trước. Hắn tựa hồ nhìn ra chính đạo, Cố Tương này cũng có thủ đoạn người thường không nhìn rõ, tóm lại là nhân vật giấu tài, hắn quyết định kính nàng, bởi vì về sau nói không chừng nàng có thể thiên đại phúc vận lên làm thái tử phi.

Ngươi nói không có khả năng?

Trước kia hắn còn cảm thấy không có khả năng Lục gia bọn họ lên làm thái tử, nhưng ngươi xem hiện tại. Cho nên nói trên đời này không có chuyện tuyệt đối không có khả năng, lại nói lúc này thái tử cố ý phái hắn đi đón người Cố gia, không phải là muốn bồi dưỡng người nhà mẹ đẻ Cố lương đệ sao .

Đương nhiên trọng yếu nhất là, mỗi lần Chiêu Trữ nhận thư của Xuân Nha, Xuân Nha đều là nương nương chúng ta mở đầu sau đó lấy nương nương chúng ta làm chấm dứt, = = !!! Điều này làm cho hắn thực buồn bực, tổng cảm thấy địa vị cảu mình tựa hồ càng ngày càng yếu đi .

Nghĩ đến mình đã lâu không tiến cung gặp Xuân Nha, Chiêu Trữ cũng có chút hưng phấn, nha đầu kia năm trước vẫn là tiểu nha đầu, khuôn mặt tròn trịa, cười rộ lên dị thường sang sảng, da thịt cánh tay trắng nõn như ngọc... Chìm vào mộng đẹp, Chiêu Trữ rất nhanh liền ngủ.

Bên này Cố Cửu và Cố Thập Nhất cũng có chút hưng phấn ngủ không yên, Cố Thập Nhất nhịn không được nói, "Cửu ca, ca nói hoàng cung là dạng gì?"

Cố Cửu tuy rằng nhắm mắt, nhưng cũng không ngủ được, hỏi ngược lại, "Ngươi nghĩ sao?" Sau đó mở to mắt nhìn tiểu đệ đệ.

Cố Thập Nhất nghĩ nghĩ nói, "Tường là màu vàng, cây là màu vàng, bằng không vì sao kêu hoàng cung?"

Cố Cửu, "..."

"Cửu ca, ta nói không đúng sao?"

Cố Cửu hung hăng vò đầu Cố Thập Nhất, "Đương nhiên không đúng, ngươi thật ngốc."

Cố Thập Nhất mất hứng ngồi dậy, nói, "Ta mới không ngốc đâu, Hứa phu tử phụ thân mời đến nói ta là thông minh nhất ."

"Bọn bịp bợm giang hồ kia, ngay cả tên mình cũng không biết viết." Cố Cửu vốn đọc sách trong minh đường học viện ở Tương Dương thành, kết quả thu được thư phụ thân nói là thỉnh một tiên sinh lợi hại về dạy học, bảo hắn không cần lãng phí bạc đọc sách trong học viện, trở về học cùng bọn đệ đệ.

Cố Cửu nghĩ thế nào cũng thấy không thích hợp, hôm đó liền thu thập hành lý về nhà. Từ lúc thất tỷ làm lương đệ thái tử, người tới cửa càng ngày càng nhiều, đến cọ thân thích cực kì xa, càng nhiều kẻ lừa đảo nghĩ đến lừa bịp tống tiền. Cố đại thành thật làm sao là đối thủ mấy kẻ lừa đảo xảo ngôn này, bị lừa không chỉ một lần.

Chờ Cố Cửu trở về liền phát hiện, Hứa phu tử nghe nói rất lợi hại kia thật đúng là kẻ lừa đảo, dạy bọn nhỏ viết chữ, nhất là một dòng sông, nhị là hai dòng sông... , suy như thế, một trăm là một trăm dòng sông, -_-|||

Trong nhà theo học nửa tháng thế nhưng không ai phát hiện, trọng yếu nhất là Cố Đại mở cửa hàng tạp hoá tại Tương Dương thành cũng không phát hiện. Hắn hỏi Cố Đại mới biết được nguyên lai phụ thân nghĩ rằng đây là phương pháp khoa cử, không giống con số dân chúng bình thường sử dụng.

Cố Cửu liền nói với Cố Thập Nhất, "Nhìn thấy thất tỷ không thể giống như trước vậy , phải cung kính hành lễ."

Cố Thập Nhất lấy thịt bò khô trong bao, đang vui vẻ ăn, quai hàm phình, thoạt nhìn rất đáng yêu, khó hiểu nói, "Vì sao? Kia không phải thất tỷ sao?"

"Là thất tỷ, nhưng là..."

Cố Thập Nhất nuốt thịt bò, sau đó nói, "Là thất tỷ được rồi." Cố Thập Nhất sửa sang lại gì đó trong bao mình, nói, "Ca xem đây là châu chấu Nhị Đản cách vách bện cho ta, tiểu Minh Huệ khẳng định thích, đây là nương trứng vịt muối làm cho thất tỷ, còn có đây là cung nỏ làm cho thất tỷ, không chừng còn có thể bắn được chim nhỏ."

Nhìn vẻ mặt Cố Thập Nhất thiên chân chờ đợi, Cố Cửu bỗng nhiên không biết nói gì, thiên chân có lẽ cũng không phải một chuyện xấu, chính là chưa gánh vác được chuyện lớn.

Bên kia Cố Tam tỷ cũng không ngủ, nàng nhớ tới lúc vừa ra đến cửa Vương thị lôi kéo tay nàng nói, "Nương vốn muốn đi theo ngươi , nhưng chuyện trong nhà này nhiều không thoát thân được, chủ yếu cha ngươi mỗi ngày bị người kéo đi uống rượu, cứ như vậy thân mình chỉ sợ bị hủy, nương phải thời khắc nhìn chằm chằm. Lần này ngươi gặp thất muội ngươi, nhất định phải nhờ nàng đề hôn sự của ngươi, nhân gia phú quý chúng ta không nhất định có thể gả vào, nhưng nhất định phải phẩm tính tốt, gia phong tốt." Cố Tam tỷ nhớ tới Cố Tương đã nhiều năm không gặp liền cảm thấy trong lòng chột dạ, chỉ chớp mắt nàng ấy sắp thành Quý phi, vẫn là muội muội năm xưa sao?

Vài người mang tâm tư riêng, đêm nay không ngủ không nói, sáng sớm hôm sau trời vừa sáng liền chuẩn bị. Nơi này cách hoàng cung một đoạn không ngắn, cần ngồi xe la đi, Chiêu Trữ đã sớm sai người chuẩn bị tốt quần áo cho mọi người, chờ mặc chỉnh tề liền ra cửa.

Mấy ngày trước Cố Tương đã biết có người nhà lại đây, rất cao hứng, sáng sớm liền thức dậy, sau đó nói với tiểu Minh Huệ thân phận mấy người sắp tới, "Một là cửu cậu ngươi, một là cậu thập nhất ngươi, còn có tam di, một lát gặp mặt phải thưa biết không?" Tiểu Minh Huệ vừa mới hơn một tuổi, nói chuyện cũng không rất lưu loát, nhưng là có thể nghe hiểu Cố Tương nói, lắp bắp một lúc mới được chữ " cữu ", bất quá cũng làm cho Cố Tương rất cao hứng , ôm bé hôn vài cái.

Cố Cửu mới mười hai, Cố Thập Nhất càng nhỏ, cho nên không cần tị hiềm, không cần mành trực tiếp gặp mặt.

Lúc đám người Cố Cửu nhìn thấy Cố Tương đều ngây ngẩn cả người, nữ nhân trước mắt mặc áo ngắn Phù Dung, phía dưới là váy dài màu hồng thêu Mẫu Đan, tóc mai cao cao cài trâm cài hoa hồng cùng hải đường ngọc loan, chỉ ngồi như vậy đã có vẻ ung dung đẹp đẽ quý giá, trên người mang theo khí thế không giận tự uy, làm cho bọn họ đều có điểm do dự.

Chờ hành lễ xong, Cố Tương liền lập tức nói, "Đều là người một nhà làm gì khách khí như vậy." Sau đó nói với cung nữ, "Ban tọa."

Đang lúc mọi người còn có điểm xa lạ th, Cố Thập Nhất đã vọt qua, nhào vào trong lòng Cố Tương nói, "Thất tỷ, thất tỷ, ta là thập nhất, tỷ còn nhớ rõ ta không?"

Cố Tương nhìn Cố Thập Nhất đáng yêu, nhịn không được cười nói, "Tự nhiên nhớ rõ, thập nhất của chúng ta đã lớn như vậy ."

Cố Thập Nhất thấy Cố Tương thân thiết như vậy, liền cảm thấy chút xa lạ vừa rồi không còn , đây là tỷ tỷ hắn, không đổi, liền mở túi của mình ra, lấy gì đó bên trong ra, chỉ vào một châu chấu cỏ nói, "Đây là cho Minh Huệ , đây là..."

Minh Huệ quận chúa nghiêng đầu nhìn châu chấu cỏ rất sống động thực mới mẻ, trong cung còn không có vật như vậy, nhịn không được lên tiếng, "Chơi."

Cố Thập Nhất hiển nhiên thật cao hứng, cầm châu chấu cỏ đưa Minh Huệ, "Cho ngươi chơi."

Minh Huệ cầm châu chấu nhịn không được dùng tay nhỏ bé chạm vào, thấy nó động, bị dọa rụt trở về, bất quá rất nhanh nàng lại cúi đầu nhìn, cuối cùng rốt cục quyết tâm chộp vào tay, nhìn châu chấu cỏ nhịn không được cười khanh khách, miệng vẫn gọi "Chơi, châu chấu."

Cố Thập Nhất ngắt lời như vậy, hiện trường có chút xa lạ đã bị đánh tan, không khí liền dịu đi. Cố Tương hỏi tình hình Cố gia gần đây, một hỏi một đáp, không khí càng ngày càng hòa hợp, đã đến cơm trưa, Cố Tương bảo phòng ăn dựa theo phẩm cấp của nàng đưa đồ ăn lại đây, nàng nghĩ tuy rằng mình ăn không hết rất nhiều như vậy, nhưng chủ yếu là muốn cho người trong nhà nếm thử đồ ăn cung đình.

Cố Tương bên này đang gặp người nhà, bên kia Xuân Nha và Chiêu Trữ đang mắt lớn trừng mắt nhỏ , nam tử trưởng thành rất khó tiến hậu cung, lúc này hiển nhiên là nhân cơ hội làm việc công gặp một lát.

Hai người đối diện một lúc, Xuân Nha cao hứng tiến lên túm tay Chiêu Trữ nói, "Chiêu Trữ ca, hiện tại ngươi thật đen, cũng thực xấu, ha ha, vừa rồi ta thiếu chút nữa không nhận ra."

Chiêu Trữ, "..." Mỗi ngày chạy bên ngoài, có thể không đen? Đợi chút, đen ta thừa nhận, nhưng ta làm sao xấu ?

"Chiêu Trữ ca, ta có mấy bình thuốc dán phòng phơi nắng, ngươi cầm dùng đi."Xuân Nha vội vàng nói, " Bất quá Chiêu Trữ ca, ta cảm thấy ngươi biến thật xấu , trước kia chúng ta ở thôn trang ai không nói ngươi tuấn tú nhất ?"

Chiêu Trữ bỗng nhiên có điểm muốn chạy , ┭┮﹏┭┮

"Bất quá nương nương nói, nam nhân không thể chỉ nhìn dung mạo, muốn xem nhân phẩm năng lực như thế nào, nam nhân hợp đủ dung mạo và năng lực, nhân phẩm cùng tồn tại giống thái tử gia chúng ta tuyệt đối chỉ có một, không có kẻ thứ hai." Xuân Nha nhịn không được nói.

Chiêu Trữ, "..."

Tuy rằng gặp người trong nhà thực khoái trá, nhưng dù sao phải theo cung quy, ăn cơm trưa xong Cố Tương liền lưu luyến không rời tiễn người đi, nhưng biết về sau bọn họ ở lại kinh đô nàng liền cao hứng, nghĩ sau này sẽ thường gặp .

Buổi tối Hình Thượng Thiên trở về, thấy Cố Tương bám mình không buông, như cái đuôi nhỏ , ánh mắt lại nhu tình như nước nhìn hắn, làm cho hắn ăn cơm cũng thấy ngại, bất đắc dĩ nói, "Được rồi, được rồi, biết nàng cao hứng, nhưng có thể để bản thái tử ăn cơm trước hay không?"

Cố Tương gật gật đầu, kết quả chờ Hình Thượng Thiên ăn một ngụm đồ ăn, nàng liền gắp cho hắn thêm một khối. Hình Thượng Thiên thật sự bất đắc dĩ, ôm Cố Tương vào lòng. Hiện tại nàng mang thai, ôm như ôm khối cầu, bất quá Hình Thượng Thiên vóc dáng cao cũng có thể ôm được, nói, "Được rồi, lúc này ôm nàng, nàng cũng đừng gắp cho ta nữa."

Cố Tương thế này mới ngừng lại, mặt dán Hình Thượng Thiên dịu ngoan giống con mèo nhỏ , biến thành trong lòng Hình Thượng Thiên quả thực nhu tình như nước không biết nói như thế nào. Hai người lẳng lặng ăn cơm, cũng thường thường ánh mắt giao quấn, Hình Thượng Thiên bị Cố Tương nhìn thật sự là chịu không nổi, cuối cùng cầm mặt Cố Tương liền hôn xuống. Cố Tương tự nhiên cũng đáp lại, vừa hôn càng không thể vãn hồi , Cố Tương nhiệt tình làm cho thân thể Hình Thượng Thiên như bị hỏa thiêu.

Hình Thượng Thiên nắm ... bởi vì mang thai càng đầy đặn mềm mại, nhịn không được nói, "Nàng cứ không biết chừng mực như vậy?"

Cố Tương lúc này cũng không quản được gì, da mặt dày, cầm lấy tay Hình Thượng Thiên đặt ở mềm mại bên kia nói, "Nghĩ, rất muốn... , nhớ điện hạ, muốn điện hạ vẫn đều bên người ta."

Hình Thượng Thiên nghe, không biết như thế nào liền cảm thấy trong lòng mềm mại, cúi đầu hàm trụ môi của nàng, hai người lại như keo như sơn.
Tác giả : Bích Vân Thiên
5/5 của 1 đánh giá

Bình luận

Lưu tên của tôi, email, và trang web trong trình duyệt này cho lần bình luận kế tiếp của tôi
Nguyen 2 năm trước
Mới có chap mới rồi nhé mọi người: bit.ly/newchap247

Truyện cùng thể loại