Các Nam Chính Đều Là Của Ta (Nam Chủ Đều Là Của Ta!)
Chương 82: Công lược nam chủ tà giáo (hoàn)
Úy Trì Vô Tâm nghe được một tin tức, đó chính là y tiên muốn thành thân, đối tượng không phải ai xa lạ, mà là đồ đệ của hắn, Bạch Dương!
Vì thế, Úy Trì Vô Tâm khẽ cắn môi, quyết định đi đến cướp Bạch Dương.
Thăm dò mấy ngày, ý tứ của Điền Mật cũng lộ ra, hắn hiểu rõ trong lòng Điền Mật.
Cổ đại tam thế tứ thiếp là cực kì bình thường, cho nên hắn cảm thấy cho dù có cưới Bạch Dương thì vẫn có thể lấy Điền Mật.
Dù sao độ hảo cảm 85 cũng không thể khiến Úy Trì Vô Tâm một lòng một dạ với Điền Mật được.
Vì thế, khi Điền Mật biết Úy Trì Vô Tâm muốn đi cướp Bạch Dương, thì hắn đã đi rồi.
Điền Mật âm thầm cắn răng, trong lòng tức giận không thôi!
Nàng thật sự không thích vị nam chủ này! Hết sức không thích đó!
Không được, nàng nhất định phải ngược nam chủ này.
Nếu như nàng chết, hắn không có được nàng, liệu có phải là kết cục tốt nhất?
Nàng bảo 0051 tung tin tức Úy Trì Vô Tâm bị thương chưa hiện đang đến y cốc ra ngoài.
Lúc trước khi nàng ám sát Tư Mã Tinh Không, cách ăn mặc của nàng chính là y phục của huyết giáo. Dĩ nhiên người ta biết, kẻ ám sát Tư Mã Tinh Không chắc chắn là người của Úy Trì Vô Tâm.
Những võ sĩ giang hồ nghe được tin tức, vội vàng chạy tới y cốc.
May mà y cốc cách Đại Lý không quá xa, Điền Mật tìm suốt năm ngày, lúc nàng đến vừa hay là ngày thành hôn của Bạch Dương và Trúc Du.
Nhưng nàng đã tới chậm một bước.
Trúc Du y thuật cao siêu, y độc vốn là chung gốc, cho nên độc của hắn tất nhiên không kém.
Vì thế khi Điền Mật đến được y cốc, liền thấy Bạch Dương mặc hỉ phục, không biết khăn voan và mũ phượng đã ở đâu, tóc rối tung, khuôn mặt đầy nước mặt che chở cho Úy Trì Vô Tâm trúng độc ở sau lưng.
Trước mặt nàng ta là Trúc Du, vẻ mặt hắn lạnh lẽo, nhưng trong lòng đau như tim bị xé thành từng mảnh.
Điền Mật dùng khinh công bay tới bên cạnh Úy Trì Vô Tâm, đỡ hắn dậy: “Giáo chủ, ngài không sao chứ?"
Úy Trì Vô Tâm không ngờ Điền Mật lại tới, nhưng hắn nhớ lại tâm ý của nàng đối với mình, vì vậy cũng hiểu lý do Điền Mật tới, vô cùng bình thường.
Hiện tại Điền Mật đã khôi phục vết thương, dẫn hắn rời khỏi y cốc cũng không khó.
Hôm nay là do hắn lỗ mãng, không làm rõ sự việc, đã xông vào y cốc, trúng độc của Trúc Du. Thủ hạ đi theo không một ai còn sống, tất cả đều bị trúng độc của Trúc Du rồi.
Bên kia, Bạch Dương cũng quen biết Điền Mật, thấy Điền Mật tới, Bạch Dương rất yên tâm. Nàng nhìn sư phụ của mình, ánh mắt cầu xin: “Sư phụ, người cho ta thuốc giải đi! Tính tình Vô Tâm không xấu đâu."
“Giáo chủ, ngài trúng độc sao?" Vẻ mặt Điền Mật vô cùng lo lắng. Sau đó suy nghĩ, lấy giải độc hoàn ra cho Úy Trì Vô Tâm ăn.
“Đây là giải dược thuộc hạ vô tình lấy được, có thể giải được tất cả loại độc trên thế gian. Giáo chủ yên tâm, thuộc hạ nhất định cứu giáo chủ rời khỏi đây."
Đâu dễ dàng rời đi như vậy, sức lực của Điền Mật, cùng với đám nhân sĩ giang hồ, miễn cưỡng cũng chỉ mở ra một con đường máu.
Mặc dù Úy Trì Vô Tâm đã ăn giải dược, nhưng vết thương của hắn không thể khỏi liền được.
Khi Điền Mật dẫn Úy Trì Vô Tâm rời khỏi y cốc, sức lực của Điền Mật đã cạn kiệt.
Bắn ra tín hiệu cho người huyết giáo, xong hai chân Điền Mật mềm nhũn, ngã xuống đất.
Cả người nàng đầy máu, có máu của người khác, cũng có của chính mình. Trên mặt cũng dính máu, tóc tai hỗn loạn, trên người không có chỗ nào là tốt đẹp cả.
Tay nắm kiếm run nhè nhẹ.
“Đinh --- hảo cảm nam chủ +10, độ hảo cảm 95, kí chủ cố lên!"
Úy Trì Vô Tâm ôm Điền Mật vào trong lòng, sắc mặt cực kì căng thẳng. Hiện tại Điền Mật hít khí vào thì nhiều nhưng thở ra không bao nhiêu, thỉnh thoảng lại phun ra hai bụm máu.
“Không sao, không sao, người của chúng ta sẽ nhanh đến. Đến lúc đó, chờ vết thương của nàng tốt lên, chúng ta sẽ sống ở Đại Lý được không? Chẳng phải nàng rất thích Đại Lý sao. Chúng ta sẽ ở Đại Lý!" Lúc này Úy Trì Vô Tâm cực kì sợ hãi, ánh mắt hắn tập trung nhìn Điền Mật, sợ Điền Mật sẽ nhắm mắt, rồi không tỉnh lại nữa.
“Giáo chủ, sao chàng biết?" Điền Mật nói chuyện hết sức khó khắn, thật ra, ban đầu suy tính cứu hắn, rồi bị thương, sau khi cứu nam chủ ra, dùng khổ nhục kế với hắn, kiếm thêm điểm hảo cảm.
Hiện tại độ hảo cảm thực sự đã được tăng lên, nhưng vẫn chưa đủ 100, nàng lại bị thương quá nặng rồi. Xem ra nàng không thể chinh phục thế giới này.
Vì không thể hoàn thành nhiệm vụ này, cho nên bây giờ đành cố gắng kiếm được bao nhiêu hay bấy nhiêu.
“Tất nhiên ta biết, bởi vì, ta là Trì Tín!"
Điền Mật trợn tròn mắt, nước mắt chảy xuống, nhìn Úy Trì Vô Tâm, trong mắt mang theo nồng đậm không nỡ.
Khóe mắt Úy Trì Vô Tâm ửng đỏ rưng rưng, bàn tay nhẹ nhàng vuốt ve khuôn mặt Điền Mật: “Không sao, nàng không cần phải nói, về sau nàng và ta có thể trò chuyện rất nhiều."
Điền Mật chớp mắt mấy cái, cố gắng kéo khóe môi lên, muốn cười với Úy Trì Vô Tâm. Nhưng nàng không biết, nàng như vậy càng khiến Úy Trì Vô Tâm thêm đau lòng.
Hắn bắt đầu hối hận, vì sao bản thân lại chạy tới y cốc, nếu hắn không đến y cốc, Điền Mật sẽ không vì cứu hắn mà bị trọng thương.
Nhìn bốn phía, người huyết giáo chưa tới, bốn phía im ắng, hắn có chút nóng lòng, Điền Mật bị thương nặng quá rồi.
Cho dù cầm được máu ở vết thương, nhưng vẫn có máu trào ra.
Hô hấp của Điền Mật càng ngày càng bất ổn, cảm giác rất giống với ngày trước khi nàng nằm ở trên bàn phẫu thuật.
Nàng cố gắng giơ tay, muốn sờ vào mặt Úy Trì Vô Tâm.
Nhưng tay giơ được phân nửa, lại vô lực buông xuống. Ánh mắt chậm rãi khép lại, dần dần không còn hô hấp.
Úy Trì Vô Tâm trừng mắt, rốt cuộc nước mắt cũng rơi: “Đừng --- đừng mà ---"
Hắn xoa mặt Điền Mật, sau đó ôm thân thể của nàng lắc lắc, giống như muốn lắc cho nàng tỉnh.
Nhưng Điền Mật trước sau vẫn nhắm chặt hai mắt, không mở ra được nữa.
Úy Trì Vô Tâm không khống chế được bật khóc.
“Đinh --- hảo cảm nam chủ +5, độ hảo cảm 100, nhiệm vụ hoàn thành!"
“Chuẩn bị thoát ly khỏi kí thể ---"
“5 --- 4 --- 3 --- 2 --- 1 ---"
Khi quay lại không gian màu trắng, Điền Mật hít thở từng ngụm một.
Một lần nữa nếm trải mùi vị chết đi, thật sự không dễ chịu.
Cũng may là hoàn thành được nhiệm vụ, bằng không nàng thật sự chết tâm với nam chủ rồi!
“Nhiệm vụ hoàn thành độ 100, cho điểm nhiệm vụ 100. Đạt được 100 tích phân. Hoàn thành nguyện vọng kí thể, được 20 số liệu phân phối. Xin hỏi kí chủ, có muốn phân phối số liệu không?"
“Tại sao được nhiều điểm tích phân như vậy?" Điền Mật có chút kinh ngạc.
“Bởi vì độ khó nhiệm vụ không phù hợp với kí chủ, mà kí chủ lại có thể hoàn thành trong một tháng, cho nên được đánh giá cao!"
Vì thế, Úy Trì Vô Tâm khẽ cắn môi, quyết định đi đến cướp Bạch Dương.
Thăm dò mấy ngày, ý tứ của Điền Mật cũng lộ ra, hắn hiểu rõ trong lòng Điền Mật.
Cổ đại tam thế tứ thiếp là cực kì bình thường, cho nên hắn cảm thấy cho dù có cưới Bạch Dương thì vẫn có thể lấy Điền Mật.
Dù sao độ hảo cảm 85 cũng không thể khiến Úy Trì Vô Tâm một lòng một dạ với Điền Mật được.
Vì thế, khi Điền Mật biết Úy Trì Vô Tâm muốn đi cướp Bạch Dương, thì hắn đã đi rồi.
Điền Mật âm thầm cắn răng, trong lòng tức giận không thôi!
Nàng thật sự không thích vị nam chủ này! Hết sức không thích đó!
Không được, nàng nhất định phải ngược nam chủ này.
Nếu như nàng chết, hắn không có được nàng, liệu có phải là kết cục tốt nhất?
Nàng bảo 0051 tung tin tức Úy Trì Vô Tâm bị thương chưa hiện đang đến y cốc ra ngoài.
Lúc trước khi nàng ám sát Tư Mã Tinh Không, cách ăn mặc của nàng chính là y phục của huyết giáo. Dĩ nhiên người ta biết, kẻ ám sát Tư Mã Tinh Không chắc chắn là người của Úy Trì Vô Tâm.
Những võ sĩ giang hồ nghe được tin tức, vội vàng chạy tới y cốc.
May mà y cốc cách Đại Lý không quá xa, Điền Mật tìm suốt năm ngày, lúc nàng đến vừa hay là ngày thành hôn của Bạch Dương và Trúc Du.
Nhưng nàng đã tới chậm một bước.
Trúc Du y thuật cao siêu, y độc vốn là chung gốc, cho nên độc của hắn tất nhiên không kém.
Vì thế khi Điền Mật đến được y cốc, liền thấy Bạch Dương mặc hỉ phục, không biết khăn voan và mũ phượng đã ở đâu, tóc rối tung, khuôn mặt đầy nước mặt che chở cho Úy Trì Vô Tâm trúng độc ở sau lưng.
Trước mặt nàng ta là Trúc Du, vẻ mặt hắn lạnh lẽo, nhưng trong lòng đau như tim bị xé thành từng mảnh.
Điền Mật dùng khinh công bay tới bên cạnh Úy Trì Vô Tâm, đỡ hắn dậy: “Giáo chủ, ngài không sao chứ?"
Úy Trì Vô Tâm không ngờ Điền Mật lại tới, nhưng hắn nhớ lại tâm ý của nàng đối với mình, vì vậy cũng hiểu lý do Điền Mật tới, vô cùng bình thường.
Hiện tại Điền Mật đã khôi phục vết thương, dẫn hắn rời khỏi y cốc cũng không khó.
Hôm nay là do hắn lỗ mãng, không làm rõ sự việc, đã xông vào y cốc, trúng độc của Trúc Du. Thủ hạ đi theo không một ai còn sống, tất cả đều bị trúng độc của Trúc Du rồi.
Bên kia, Bạch Dương cũng quen biết Điền Mật, thấy Điền Mật tới, Bạch Dương rất yên tâm. Nàng nhìn sư phụ của mình, ánh mắt cầu xin: “Sư phụ, người cho ta thuốc giải đi! Tính tình Vô Tâm không xấu đâu."
“Giáo chủ, ngài trúng độc sao?" Vẻ mặt Điền Mật vô cùng lo lắng. Sau đó suy nghĩ, lấy giải độc hoàn ra cho Úy Trì Vô Tâm ăn.
“Đây là giải dược thuộc hạ vô tình lấy được, có thể giải được tất cả loại độc trên thế gian. Giáo chủ yên tâm, thuộc hạ nhất định cứu giáo chủ rời khỏi đây."
Đâu dễ dàng rời đi như vậy, sức lực của Điền Mật, cùng với đám nhân sĩ giang hồ, miễn cưỡng cũng chỉ mở ra một con đường máu.
Mặc dù Úy Trì Vô Tâm đã ăn giải dược, nhưng vết thương của hắn không thể khỏi liền được.
Khi Điền Mật dẫn Úy Trì Vô Tâm rời khỏi y cốc, sức lực của Điền Mật đã cạn kiệt.
Bắn ra tín hiệu cho người huyết giáo, xong hai chân Điền Mật mềm nhũn, ngã xuống đất.
Cả người nàng đầy máu, có máu của người khác, cũng có của chính mình. Trên mặt cũng dính máu, tóc tai hỗn loạn, trên người không có chỗ nào là tốt đẹp cả.
Tay nắm kiếm run nhè nhẹ.
“Đinh --- hảo cảm nam chủ +10, độ hảo cảm 95, kí chủ cố lên!"
Úy Trì Vô Tâm ôm Điền Mật vào trong lòng, sắc mặt cực kì căng thẳng. Hiện tại Điền Mật hít khí vào thì nhiều nhưng thở ra không bao nhiêu, thỉnh thoảng lại phun ra hai bụm máu.
“Không sao, không sao, người của chúng ta sẽ nhanh đến. Đến lúc đó, chờ vết thương của nàng tốt lên, chúng ta sẽ sống ở Đại Lý được không? Chẳng phải nàng rất thích Đại Lý sao. Chúng ta sẽ ở Đại Lý!" Lúc này Úy Trì Vô Tâm cực kì sợ hãi, ánh mắt hắn tập trung nhìn Điền Mật, sợ Điền Mật sẽ nhắm mắt, rồi không tỉnh lại nữa.
“Giáo chủ, sao chàng biết?" Điền Mật nói chuyện hết sức khó khắn, thật ra, ban đầu suy tính cứu hắn, rồi bị thương, sau khi cứu nam chủ ra, dùng khổ nhục kế với hắn, kiếm thêm điểm hảo cảm.
Hiện tại độ hảo cảm thực sự đã được tăng lên, nhưng vẫn chưa đủ 100, nàng lại bị thương quá nặng rồi. Xem ra nàng không thể chinh phục thế giới này.
Vì không thể hoàn thành nhiệm vụ này, cho nên bây giờ đành cố gắng kiếm được bao nhiêu hay bấy nhiêu.
“Tất nhiên ta biết, bởi vì, ta là Trì Tín!"
Điền Mật trợn tròn mắt, nước mắt chảy xuống, nhìn Úy Trì Vô Tâm, trong mắt mang theo nồng đậm không nỡ.
Khóe mắt Úy Trì Vô Tâm ửng đỏ rưng rưng, bàn tay nhẹ nhàng vuốt ve khuôn mặt Điền Mật: “Không sao, nàng không cần phải nói, về sau nàng và ta có thể trò chuyện rất nhiều."
Điền Mật chớp mắt mấy cái, cố gắng kéo khóe môi lên, muốn cười với Úy Trì Vô Tâm. Nhưng nàng không biết, nàng như vậy càng khiến Úy Trì Vô Tâm thêm đau lòng.
Hắn bắt đầu hối hận, vì sao bản thân lại chạy tới y cốc, nếu hắn không đến y cốc, Điền Mật sẽ không vì cứu hắn mà bị trọng thương.
Nhìn bốn phía, người huyết giáo chưa tới, bốn phía im ắng, hắn có chút nóng lòng, Điền Mật bị thương nặng quá rồi.
Cho dù cầm được máu ở vết thương, nhưng vẫn có máu trào ra.
Hô hấp của Điền Mật càng ngày càng bất ổn, cảm giác rất giống với ngày trước khi nàng nằm ở trên bàn phẫu thuật.
Nàng cố gắng giơ tay, muốn sờ vào mặt Úy Trì Vô Tâm.
Nhưng tay giơ được phân nửa, lại vô lực buông xuống. Ánh mắt chậm rãi khép lại, dần dần không còn hô hấp.
Úy Trì Vô Tâm trừng mắt, rốt cuộc nước mắt cũng rơi: “Đừng --- đừng mà ---"
Hắn xoa mặt Điền Mật, sau đó ôm thân thể của nàng lắc lắc, giống như muốn lắc cho nàng tỉnh.
Nhưng Điền Mật trước sau vẫn nhắm chặt hai mắt, không mở ra được nữa.
Úy Trì Vô Tâm không khống chế được bật khóc.
“Đinh --- hảo cảm nam chủ +5, độ hảo cảm 100, nhiệm vụ hoàn thành!"
“Chuẩn bị thoát ly khỏi kí thể ---"
“5 --- 4 --- 3 --- 2 --- 1 ---"
Khi quay lại không gian màu trắng, Điền Mật hít thở từng ngụm một.
Một lần nữa nếm trải mùi vị chết đi, thật sự không dễ chịu.
Cũng may là hoàn thành được nhiệm vụ, bằng không nàng thật sự chết tâm với nam chủ rồi!
“Nhiệm vụ hoàn thành độ 100, cho điểm nhiệm vụ 100. Đạt được 100 tích phân. Hoàn thành nguyện vọng kí thể, được 20 số liệu phân phối. Xin hỏi kí chủ, có muốn phân phối số liệu không?"
“Tại sao được nhiều điểm tích phân như vậy?" Điền Mật có chút kinh ngạc.
“Bởi vì độ khó nhiệm vụ không phù hợp với kí chủ, mà kí chủ lại có thể hoàn thành trong một tháng, cho nên được đánh giá cao!"
Tác giả :
Mai Khai