Các Anh Hùng Của Đỉnh Olympus Tập 1: Người Anh Hùng Mất Tích
Chương 13: Jason
Jason mơ về những con sói.
Cậu đứng ở khoảng rừng thưa ở giữa một khu rừng tùng bách. Phía trước cậu là tàn tích một căn nhà bằng đá. Những đám mây xám la đà quyện lấy sương mù trên mặt đất, mưa lạnh lẽo lất phất trong không trung. Một bầy quái thú màu xám bự chảng đang bao quanh lấy cậu, cọ vào hai chân cậu, gầm gừ và nhe răng ra. Chúng nhẹ nhàng đẩy cậu về phía khu phế tích.
Jason không muốn trở thành món bánh quy dành cho chó lớn nhất thế giới, vì thế cậu quyết định làm theo những gì chúng muốn.
Mặt đất kêu lép nhép bên dưới đôi giày ống khi cậu bước đi. Các chóp nhọn bằng đá của ống khói, đã không còn gắn kết với bất cứ thứ gì, dựng đứng lên như những cái cột tô-tem. Căn nhà trước đây ắt hẳn phải rất to lớn, có nhiều tầng với các bức tường gỗ đồ sộ và mái nhà có đầu hồi cao vút, nhưng giờ chẳng còn lại gì ngoài bộ sườn nhà bằng đá của nó. Jason đi qua bên dưới cánh cửa đổ nát và nhận ra chính mình đang ở một nơi giống như sân trong.
Trước mắt cậu là một cái hồ phản chiếu(9) dài hình chữ nhật đã bị tháo hết nước. Jason không thể nói nó sâu như thế nào, vì đáy của nó toàn sương mù. Một con đường đất tỏa ra khắp mọi hướng, và những bức tường thô ráp của căn nhà mọc lên ở cả hai phía. Những con sói bước đi chầm chậm bên dưới cổng tò vò làm bằng đá núi lửa đỏ xù xì.
Ngồi ở phía cuối xa của hồ nước là một con sói cái, cao hơn Jason vài phân. Đôi mắt của nó phát ra ánh sáng màu bạc trong màn sương, và bộ lông có cùng màu với màu của đá – màu đỏ nâu ấm áp.
"Tôi biết nơi này," Jason nói.
Con sói nhìn cậu chăm chú. Nó không chính xác là nói, nhưng Jason có thể hiểu nó. Những chuyển động của đôi tai và ria mép, ánh sáng lóe lên trong đôi mắt cùng cái cách nó uốn cong miệng – tất cả những điều đó là một phần ngôn ngữ của nó.
Dĩ nhiên rồi, con sói cái nói. Con đã bắt đầu cuộc hành trình của con ở đây như là một chú sói con. Giờ con phải tìm cách quay trở về. Một cuộc tìm kiếm mới, một khởi đầu mới.
"Điều đó không công bằng," Jason nói. Nhưng ngay khi cậu vừa mở miệng, cậu biết không thể nào kêu ca phàn nàn với con sói cái.
Những con sói không thông cảm. Chúng không bao giờ mong chờ sự công bằng. Con sói nói: Chiến thắng hoặc chết. Đây luôn là cách của chúng ta.
Jason muốn cãi lại rằng cậu không thể chiến thắng nếu cậu không biết mình là ai, hoặc nơi cậu phải đến. Nhưng cậu biết con sói này. Tên nó đơn giản chỉ là Lupa, Mẹ Sói, người đứng đầu giống nòi của nó. Cách đây lâu lắm rồi, nó đã tìm thấy cậu ở nơi này, bảo vệ, chăm sóc, đã chọn cậu, nhưng nếu Jason cho thấy sự yếu đuối, nó sẽ xé xác cậu ngay. Thay vì trở thành con, cậu sẽ trở thành buổi tối của nó. Đối với một bầy sói mà nói, không được phép có sự yếu đuối.
"Bà dẫn đường cho tôi nhé?" Jason yêu cầu.
Lupa phát ra một âm thanh trầm sâu trong cổ, và sương mù trong hồ tan biến đi.
Lúc đầu Jason không chắc những gì cậu đang nhìn thấy. Ở phía hai đầu đối diện của hồ nước, hai chóp đen nhọn hoắt nhú lên từ nền xi măng như đầu mũi máy khoan của những chiếc máy đào hầm khổng lồ đang xuyên qua bề mặt. Jason không thể nói liệu hai chóp đen đó được làm bằng đá hay những thân cây nho đã hóa đá, nhưng chúng đang tạo ra các tua to cùng tiến đến một điểm ở phía trên đỉnh. Mỗi một chóp cao một mét rưỡi, nhưng chúng không giống nhau. Cái gần với Jason nhất đen hơn và giống một khối rắn chắc, các tua của nó gắn kết với nhau. Khi cậu nhìn đến, nó được đẩy hơi xa hơn so với mặt đất và nở rộng ra hơn một ít.
Nơi cuối hồ chỗ Lupa, đỉnh chóp thứ hai dường như mở ra lớn hơn, như những chấn song của một cái cũi. Jason chỉ ang áng nhìn thấy một thân ảnh mơ hồ đang giãy giụa, chuyển động bên trong chiếc lồng giam giữ.
"Nữ thần Hera," Jason nói.
Con sói cái gầm lên tán thành. Những con sói khác bao quanh lấy bể bơi, lông chúng dựng đứng lên dọc theo sống lưng khi chúng gầm gừ với những cái chóp nhọn đó.
Kẻ thù đã chọn nơi này để thức tỉnh đứa con trai có sức mạnh nhất của bà ta, một vị vua của những tên khổng lồ, Lupa nói. Nơi linh thiêng của chúng ta, nơi các á thần được thừa nhận – nơi của cái chết hay sự sống. Căn nhà bị đốt cháy. Căn nhà của sói. Điều đó thật đáng ghê tởm. Con phải ngăn chặn bà ta.
"Bà ta?" Jason bối rối. "Ý bà là, nữ thần Hera ư?"
Con sói cái nghiến răng một cách không kiên nhẫn. Hãy sử dụng các khả năng của con, con trai. Ta không thèm lo về Juno, nhưng nếu bà ta chết đi, kẻ thù của chúng ta sẽ thức tỉnh. Và điều đó sẽ là kết thúc cho tất cả chúng ta. Con biết nơi này. Con có thể lại tìm thấy nó. Hãy tẩy rửa nhà chúng ta. Hãy ngăn điều này lại trước khi quá muộ
Chóp nhọn màu đen lớn dần lên, như nụ của một bông hoa khủng khiếp nào đó. Jason có cảm giác rằng nếu nó mở ra, nó sẽ giải thoát cho một cái gì đó mà cậu không muốn gặp.
"Tôi là ai?" Jason hỏi con sói cái. "Ít nhất hãy cho tôi biết điều đó."
Những con sói chẳng có nhiều tính hài hước, nhưng Jason có thể nói rằng câu hỏi đó khiến Lupa thích thú, như thể Jason là một chú sói con đang cố thử móng vuốt của mình, luyện tập để trở thành một người đàn ông trưởng thành.
Như mọi khi, con là người giải cứu cho chúng ta, Grace. Con sói cái uốn miệng, như thể nó vừa kể một câu chuyện hài hay ho vậy. Không được thất bại nhé, con trai của Jupiter.
Cậu đứng ở khoảng rừng thưa ở giữa một khu rừng tùng bách. Phía trước cậu là tàn tích một căn nhà bằng đá. Những đám mây xám la đà quyện lấy sương mù trên mặt đất, mưa lạnh lẽo lất phất trong không trung. Một bầy quái thú màu xám bự chảng đang bao quanh lấy cậu, cọ vào hai chân cậu, gầm gừ và nhe răng ra. Chúng nhẹ nhàng đẩy cậu về phía khu phế tích.
Jason không muốn trở thành món bánh quy dành cho chó lớn nhất thế giới, vì thế cậu quyết định làm theo những gì chúng muốn.
Mặt đất kêu lép nhép bên dưới đôi giày ống khi cậu bước đi. Các chóp nhọn bằng đá của ống khói, đã không còn gắn kết với bất cứ thứ gì, dựng đứng lên như những cái cột tô-tem. Căn nhà trước đây ắt hẳn phải rất to lớn, có nhiều tầng với các bức tường gỗ đồ sộ và mái nhà có đầu hồi cao vút, nhưng giờ chẳng còn lại gì ngoài bộ sườn nhà bằng đá của nó. Jason đi qua bên dưới cánh cửa đổ nát và nhận ra chính mình đang ở một nơi giống như sân trong.
Trước mắt cậu là một cái hồ phản chiếu(9) dài hình chữ nhật đã bị tháo hết nước. Jason không thể nói nó sâu như thế nào, vì đáy của nó toàn sương mù. Một con đường đất tỏa ra khắp mọi hướng, và những bức tường thô ráp của căn nhà mọc lên ở cả hai phía. Những con sói bước đi chầm chậm bên dưới cổng tò vò làm bằng đá núi lửa đỏ xù xì.
Ngồi ở phía cuối xa của hồ nước là một con sói cái, cao hơn Jason vài phân. Đôi mắt của nó phát ra ánh sáng màu bạc trong màn sương, và bộ lông có cùng màu với màu của đá – màu đỏ nâu ấm áp.
"Tôi biết nơi này," Jason nói.
Con sói nhìn cậu chăm chú. Nó không chính xác là nói, nhưng Jason có thể hiểu nó. Những chuyển động của đôi tai và ria mép, ánh sáng lóe lên trong đôi mắt cùng cái cách nó uốn cong miệng – tất cả những điều đó là một phần ngôn ngữ của nó.
Dĩ nhiên rồi, con sói cái nói. Con đã bắt đầu cuộc hành trình của con ở đây như là một chú sói con. Giờ con phải tìm cách quay trở về. Một cuộc tìm kiếm mới, một khởi đầu mới.
"Điều đó không công bằng," Jason nói. Nhưng ngay khi cậu vừa mở miệng, cậu biết không thể nào kêu ca phàn nàn với con sói cái.
Những con sói không thông cảm. Chúng không bao giờ mong chờ sự công bằng. Con sói nói: Chiến thắng hoặc chết. Đây luôn là cách của chúng ta.
Jason muốn cãi lại rằng cậu không thể chiến thắng nếu cậu không biết mình là ai, hoặc nơi cậu phải đến. Nhưng cậu biết con sói này. Tên nó đơn giản chỉ là Lupa, Mẹ Sói, người đứng đầu giống nòi của nó. Cách đây lâu lắm rồi, nó đã tìm thấy cậu ở nơi này, bảo vệ, chăm sóc, đã chọn cậu, nhưng nếu Jason cho thấy sự yếu đuối, nó sẽ xé xác cậu ngay. Thay vì trở thành con, cậu sẽ trở thành buổi tối của nó. Đối với một bầy sói mà nói, không được phép có sự yếu đuối.
"Bà dẫn đường cho tôi nhé?" Jason yêu cầu.
Lupa phát ra một âm thanh trầm sâu trong cổ, và sương mù trong hồ tan biến đi.
Lúc đầu Jason không chắc những gì cậu đang nhìn thấy. Ở phía hai đầu đối diện của hồ nước, hai chóp đen nhọn hoắt nhú lên từ nền xi măng như đầu mũi máy khoan của những chiếc máy đào hầm khổng lồ đang xuyên qua bề mặt. Jason không thể nói liệu hai chóp đen đó được làm bằng đá hay những thân cây nho đã hóa đá, nhưng chúng đang tạo ra các tua to cùng tiến đến một điểm ở phía trên đỉnh. Mỗi một chóp cao một mét rưỡi, nhưng chúng không giống nhau. Cái gần với Jason nhất đen hơn và giống một khối rắn chắc, các tua của nó gắn kết với nhau. Khi cậu nhìn đến, nó được đẩy hơi xa hơn so với mặt đất và nở rộng ra hơn một ít.
Nơi cuối hồ chỗ Lupa, đỉnh chóp thứ hai dường như mở ra lớn hơn, như những chấn song của một cái cũi. Jason chỉ ang áng nhìn thấy một thân ảnh mơ hồ đang giãy giụa, chuyển động bên trong chiếc lồng giam giữ.
"Nữ thần Hera," Jason nói.
Con sói cái gầm lên tán thành. Những con sói khác bao quanh lấy bể bơi, lông chúng dựng đứng lên dọc theo sống lưng khi chúng gầm gừ với những cái chóp nhọn đó.
Kẻ thù đã chọn nơi này để thức tỉnh đứa con trai có sức mạnh nhất của bà ta, một vị vua của những tên khổng lồ, Lupa nói. Nơi linh thiêng của chúng ta, nơi các á thần được thừa nhận – nơi của cái chết hay sự sống. Căn nhà bị đốt cháy. Căn nhà của sói. Điều đó thật đáng ghê tởm. Con phải ngăn chặn bà ta.
"Bà ta?" Jason bối rối. "Ý bà là, nữ thần Hera ư?"
Con sói cái nghiến răng một cách không kiên nhẫn. Hãy sử dụng các khả năng của con, con trai. Ta không thèm lo về Juno, nhưng nếu bà ta chết đi, kẻ thù của chúng ta sẽ thức tỉnh. Và điều đó sẽ là kết thúc cho tất cả chúng ta. Con biết nơi này. Con có thể lại tìm thấy nó. Hãy tẩy rửa nhà chúng ta. Hãy ngăn điều này lại trước khi quá muộ
Chóp nhọn màu đen lớn dần lên, như nụ của một bông hoa khủng khiếp nào đó. Jason có cảm giác rằng nếu nó mở ra, nó sẽ giải thoát cho một cái gì đó mà cậu không muốn gặp.
"Tôi là ai?" Jason hỏi con sói cái. "Ít nhất hãy cho tôi biết điều đó."
Những con sói chẳng có nhiều tính hài hước, nhưng Jason có thể nói rằng câu hỏi đó khiến Lupa thích thú, như thể Jason là một chú sói con đang cố thử móng vuốt của mình, luyện tập để trở thành một người đàn ông trưởng thành.
Như mọi khi, con là người giải cứu cho chúng ta, Grace. Con sói cái uốn miệng, như thể nó vừa kể một câu chuyện hài hay ho vậy. Không được thất bại nhé, con trai của Jupiter.
Tác giả :
Rick Riordan