Bựa Nhân Sát Vách
Chương 59 - chương 59
Lắng nghe tôi khóc một hồi, chú cúi mặt xuống hôn tôi, lần này, không phải là một nụ hôn mạnh bạo, mà rất nhẹ nhàng, rất ngọt ngào...
Chú cắn mút hai cánh môi tôi rồi đưa lưỡi tiến vào, hai đầu lưỡi giao hòa, chú mút hết mọi mật dịch trong khoang miệng tôi. Cảm giác ấy lạ lắm, nó khiến đầu óc tôi trở nên tê dại, tôi không phản kháng, chỉ biết xụi lơ ra đón nhận nụ hôn của chú một cách vụng về. Sự ngọt ngào trong miệng chú làm tôi có cảm giác mình đang ăn một chiếc kẹo bông gòn ở ngoài trường học...
Vừa hôn tôi, chú vừa đưa tay xuống thọc vào áo sơ mi của tôi, nắn bóp một bên ngực của tôi rất nhẹ nhàng, vừa bóp chú vừa đưa tay vân vê nụ hoa trước ngực khiến nó vươn mình đón nhận.
Chúng tôi hôn nhau đến khi tôi không thở được nữa, cuối cùng chú cũng chịu buông môi tôi ra rồi thì thầm vào tai tôi:
- Em ngốc lắm, đừng chịu đựng nữa, có chuyện gì sao không nói cùng anh... đừng tiếp tục giấu anh... anh thương em...
Nước mắt tôi cứ vì lời nói của chú mà thi nhau rơi xuống, tôi không biết đây là thực hay mơ, chỉ cảm thấy có gì đó đang len lỏi vào trong tim mình, khoảnh khắc này, chắc chắn là mơ rồi. Chú chưa bao giờ dịu dàng và ân cần với tôi như vậy...
Chú cởi bỏ quần áo trên người mình, toàn bộ cơ thể cường tráng bài lộ trước mặt tôi, ngay cả vật cứng cáp kia cũng đang sừng sững như sẵn sàng chinh chiến. Sau đó, chú cũng giúp tôi cởi bỏ đồ trên người. Chú lại tiếp tục hôn môi tôi rồn trườn xuống cổ, xương quai xanh, ngực... Chú hôn không bỏ xót bất cứ một chút nào. Từng nơi đi qua đều khiến tôi rạo rực, bất chợt, phía dưới bụng có một cái gì đó ẩm ướt đang tiết ra...
Chú đặt tôi xuống giường, nhẹ nhàng hôn lên ngực tôi, khoảnh khắc ấy khiến cho đầu óc tôi không thể nghĩ được gì, chỉ thấy hình ảnh mình nằm trên một bãi biển rộng lớn, sóng đánh dạt dào vào cơ thể...
Đôi tay chú hoạt động liên tục, chạy khắp người tôi. Sau đó, đôi môi mỏng từ từ thụt xuống phía dưới, qua rốn rồi...
Tôi co chân lên ngăn cản hành động tiếp theo của chú, nhưng chú nào cho tôi làm thế? Sức lực của tôi quá yếu ớt so với chú, chú dang đôi chân của tôi ra rồi bắt đầu hôn quanh đùi tôi, đến vùng cô bé nhạy cảm, chú quan sát một hồi rất lâu rồi nói:
- Anh thực sự bị mê hoặc bởi nó đấy.
Lời nói của chú khiến toàn thân tôi nóng lên, dứt lời, chú lập tức đưa lưỡi tiến vào khu bí ẩn ướt át, càn quét phía bên ngoài rồi tiến vào bên trong.
- Ưm....
Thực sự, cảm giác này quá đỗi kích thích, cái lưỡi điêu luyện ấy khiến tôi không chịu nổi mà gồng mình lên đón nhận những khoái cảm đang bắt đầu lan tỏa khắp mạch máu và từng dây thần kinh.
- ưm... Phong... chỗ đó... không được... ưm...a...
Càng nói, chú càng tiến lưỡi sâu vào hơn khiến tôi không chịu nổi mà run lên bần bật, sau cùng, chân tôi co lại, cả cơ thể giật nảy lên, cảm giác như mình vừa được ban cho một đôi cánh rồi bay lên thiên đàng vậy...
- Em đẹp lắm!
Chỉ một câu nói như vậy thôi cũng khiến tôi run lên vì sung sướng, trái tim đập một cách mãnh liệt, như thể nó đang được bơm máu và sống lại sau một đợt gánh chịu những tổn thương nặng nề...
- Anh vào nhé?
Tôi chưa kịp đáp lời thì chú đã dang rộng đôi chân tôi ra, đưa ** *** nóng bỏng lại sát gần. Thật kỳ lạ khi chú không đưa vào luôn mà chỉ chà xát phía bên ngoài, điều đó càng kích thích ham muốn sâu thẳm trong tôi.
- Nói muốn anh đi Uyển Hạnh.
Tôi không kìm được nữa mà thốt ra lời nỉ non cầu xin:
- Xin Phong... tôi...muốn...
Chỉ đợi tôi nói câu đó, chú lập tức tiến sâu vào bên trong cơ thể tôi.
- Anh cũng muốn em, Uyển Hạnh.
Tôi nắm chặt lấy ga giường nhăn nhúm, lần này chú làm rất nhẹ nhàng, vừa làm chú vừa quan sát biểu cảm của tôi để điều chỉnh lại nhịp độ của mình.
Mồ hôi tuôn ướt đẫm trán, cổ và ngực chú, có lẽ chú đang cố chịu đựng không làm nhanh, chỉ để tôi cảm thấy thoải mái nhất có thể.
Tôi bắt đầu cảm nhận được sung sướng, không kìm được mà bật ra tiếng rên khe khẽ.
- Ừm...ưm... đừng... Vũ Đình Phong... đừng...
Tôi bấu chặt lấy cánh tay của chú, một vài giọt nước mắt chảy ra, tôi cũng không hiểu lý do tại sao mình lại khóc vào lúc này.
Chú ôm lấy cơ thể tôi, liên tục ra vào nơi đó.
- Ngoan, Uyển Hạnh, chúng ta cùng cố gắng nhé...
Chú bắt đầu gia tăng tốc lực mạnh hơn, tôi không còn thấy đau nữa mà bắt đầu quen dần với tốc độ của chú. Tôi đưa tay cuốn lấy cổ chú, nỉ non cầu xin.
- Phong...ưm...
Thân dưới không ngừng ra vào nơi bí ẩn, chú hôn lên cổ tôi an ủi.
- Anh thực sự si mê em...
Khắp không gian tràn đầy những âm thanh nhục dục. Tôi không còn tâm trí nữa, chỉ biết cảm giác sung sướng và hạnh phúc ấy cứ bao bọc lấy cơ thể tôi. Tôi căng mình đón nhận, không biết chú giày vò cơ thể tôi đến khi nào, chỉ biết chú liên tục thay đổi tư thế khiến tôi liên tục đạt khoái cảm....
Đến một lúc nào đó, tôi mệt mỏi, gục xuống giường và ngất đi... bên tai vẫn còn vang lên những âm thanh ra vào và cọ xát ấy...
Chú cắn mút hai cánh môi tôi rồi đưa lưỡi tiến vào, hai đầu lưỡi giao hòa, chú mút hết mọi mật dịch trong khoang miệng tôi. Cảm giác ấy lạ lắm, nó khiến đầu óc tôi trở nên tê dại, tôi không phản kháng, chỉ biết xụi lơ ra đón nhận nụ hôn của chú một cách vụng về. Sự ngọt ngào trong miệng chú làm tôi có cảm giác mình đang ăn một chiếc kẹo bông gòn ở ngoài trường học...
Vừa hôn tôi, chú vừa đưa tay xuống thọc vào áo sơ mi của tôi, nắn bóp một bên ngực của tôi rất nhẹ nhàng, vừa bóp chú vừa đưa tay vân vê nụ hoa trước ngực khiến nó vươn mình đón nhận.
Chúng tôi hôn nhau đến khi tôi không thở được nữa, cuối cùng chú cũng chịu buông môi tôi ra rồi thì thầm vào tai tôi:
- Em ngốc lắm, đừng chịu đựng nữa, có chuyện gì sao không nói cùng anh... đừng tiếp tục giấu anh... anh thương em...
Nước mắt tôi cứ vì lời nói của chú mà thi nhau rơi xuống, tôi không biết đây là thực hay mơ, chỉ cảm thấy có gì đó đang len lỏi vào trong tim mình, khoảnh khắc này, chắc chắn là mơ rồi. Chú chưa bao giờ dịu dàng và ân cần với tôi như vậy...
Chú cởi bỏ quần áo trên người mình, toàn bộ cơ thể cường tráng bài lộ trước mặt tôi, ngay cả vật cứng cáp kia cũng đang sừng sững như sẵn sàng chinh chiến. Sau đó, chú cũng giúp tôi cởi bỏ đồ trên người. Chú lại tiếp tục hôn môi tôi rồn trườn xuống cổ, xương quai xanh, ngực... Chú hôn không bỏ xót bất cứ một chút nào. Từng nơi đi qua đều khiến tôi rạo rực, bất chợt, phía dưới bụng có một cái gì đó ẩm ướt đang tiết ra...
Chú đặt tôi xuống giường, nhẹ nhàng hôn lên ngực tôi, khoảnh khắc ấy khiến cho đầu óc tôi không thể nghĩ được gì, chỉ thấy hình ảnh mình nằm trên một bãi biển rộng lớn, sóng đánh dạt dào vào cơ thể...
Đôi tay chú hoạt động liên tục, chạy khắp người tôi. Sau đó, đôi môi mỏng từ từ thụt xuống phía dưới, qua rốn rồi...
Tôi co chân lên ngăn cản hành động tiếp theo của chú, nhưng chú nào cho tôi làm thế? Sức lực của tôi quá yếu ớt so với chú, chú dang đôi chân của tôi ra rồi bắt đầu hôn quanh đùi tôi, đến vùng cô bé nhạy cảm, chú quan sát một hồi rất lâu rồi nói:
- Anh thực sự bị mê hoặc bởi nó đấy.
Lời nói của chú khiến toàn thân tôi nóng lên, dứt lời, chú lập tức đưa lưỡi tiến vào khu bí ẩn ướt át, càn quét phía bên ngoài rồi tiến vào bên trong.
- Ưm....
Thực sự, cảm giác này quá đỗi kích thích, cái lưỡi điêu luyện ấy khiến tôi không chịu nổi mà gồng mình lên đón nhận những khoái cảm đang bắt đầu lan tỏa khắp mạch máu và từng dây thần kinh.
- ưm... Phong... chỗ đó... không được... ưm...a...
Càng nói, chú càng tiến lưỡi sâu vào hơn khiến tôi không chịu nổi mà run lên bần bật, sau cùng, chân tôi co lại, cả cơ thể giật nảy lên, cảm giác như mình vừa được ban cho một đôi cánh rồi bay lên thiên đàng vậy...
- Em đẹp lắm!
Chỉ một câu nói như vậy thôi cũng khiến tôi run lên vì sung sướng, trái tim đập một cách mãnh liệt, như thể nó đang được bơm máu và sống lại sau một đợt gánh chịu những tổn thương nặng nề...
- Anh vào nhé?
Tôi chưa kịp đáp lời thì chú đã dang rộng đôi chân tôi ra, đưa ** *** nóng bỏng lại sát gần. Thật kỳ lạ khi chú không đưa vào luôn mà chỉ chà xát phía bên ngoài, điều đó càng kích thích ham muốn sâu thẳm trong tôi.
- Nói muốn anh đi Uyển Hạnh.
Tôi không kìm được nữa mà thốt ra lời nỉ non cầu xin:
- Xin Phong... tôi...muốn...
Chỉ đợi tôi nói câu đó, chú lập tức tiến sâu vào bên trong cơ thể tôi.
- Anh cũng muốn em, Uyển Hạnh.
Tôi nắm chặt lấy ga giường nhăn nhúm, lần này chú làm rất nhẹ nhàng, vừa làm chú vừa quan sát biểu cảm của tôi để điều chỉnh lại nhịp độ của mình.
Mồ hôi tuôn ướt đẫm trán, cổ và ngực chú, có lẽ chú đang cố chịu đựng không làm nhanh, chỉ để tôi cảm thấy thoải mái nhất có thể.
Tôi bắt đầu cảm nhận được sung sướng, không kìm được mà bật ra tiếng rên khe khẽ.
- Ừm...ưm... đừng... Vũ Đình Phong... đừng...
Tôi bấu chặt lấy cánh tay của chú, một vài giọt nước mắt chảy ra, tôi cũng không hiểu lý do tại sao mình lại khóc vào lúc này.
Chú ôm lấy cơ thể tôi, liên tục ra vào nơi đó.
- Ngoan, Uyển Hạnh, chúng ta cùng cố gắng nhé...
Chú bắt đầu gia tăng tốc lực mạnh hơn, tôi không còn thấy đau nữa mà bắt đầu quen dần với tốc độ của chú. Tôi đưa tay cuốn lấy cổ chú, nỉ non cầu xin.
- Phong...ưm...
Thân dưới không ngừng ra vào nơi bí ẩn, chú hôn lên cổ tôi an ủi.
- Anh thực sự si mê em...
Khắp không gian tràn đầy những âm thanh nhục dục. Tôi không còn tâm trí nữa, chỉ biết cảm giác sung sướng và hạnh phúc ấy cứ bao bọc lấy cơ thể tôi. Tôi căng mình đón nhận, không biết chú giày vò cơ thể tôi đến khi nào, chỉ biết chú liên tục thay đổi tư thế khiến tôi liên tục đạt khoái cảm....
Đến một lúc nào đó, tôi mệt mỏi, gục xuống giường và ngất đi... bên tai vẫn còn vang lên những âm thanh ra vào và cọ xát ấy...
Tác giả :
Pưn Pưn Chan