Boss, Vợ Ngài Lại Chạy Rồi
Chương 50: Không phải dựa vào thực lực sao
Lục Diệp làm bộ vỗ mấy cái vào mông Bánh bao nhỏ, cô thật sự không dám dùng sức, rốt cuộc chính cô cũng có chút luyến tiếc.
Bánh bao nhỏ lại rất hạnh phúc, lập tức tới gần Lục Diệp, và gần hơn nữa khuôn mặt Lục Diệp.
Cảm giác cái hôn vừa rồi như thực không tồi…… Hắc hắc.
Nhưng lúc miệng đang sắp tới gần má Lục Diệp, nhóc lại bỗng nhiên bị Chiến Vân Kỳ xách lên.
Chiến Vân Kỳ nói: “Hựu Hựu, lão ba nhóc sắp tới."
Ý là không cần tiếp tục ở lại nơi này làm bóng đèn nữa!
Nhưng Bánh bao nhỏ vừa mới mới hôn Lục Diệp, nào muốn rời đi? Nhóc mặc kệ! Nhóc phải ở lại chỗ này, cho dù gây trở ngại ba ba mình cũng không quan trọng.
Bánh bao nhỏ dùng hết sức giãy giụa, nhưng trước sau không thoát ra được Chiến Vân Kỳ.
May mà Lục Diệp đoạt trở lại Bánh bao nhỏ, để nhóc ngồi lên trên đùi mình.
“Thím hai, Hựu Hựu còn chưa ăn cơm đâu!"
Chiến Vân Kỳ làm bộ lại muốn bế Bánh bao nhỏ lên.
Lục Diệp dằng nhóc lại nói: “Anh đi lấy cơm, tôi đút Bánh bao nhỏ ăn là được." Tuy rằng cô rất ghét nước miếng Bánh bao nhỏ, nhưng lúc Bánh bao nhỏ vừa mới chạm đến mặt mình. Cái cảm giác đau lòng và thương tiếc này,…… Cảm giác được trên người từ một đứa nhỏ này, đối với Lục Diệp mà nói, thật sự là một cảm giác rất đặc biệt.
Có một khắc như vậy, cô có thể cảm giác được Bánh bao nhỏ tựa hồ tựa như là con của chính mình.
Loại cảm giác thân tình cùng tình thương của mẹ này nảy sinh tận đáy lòng Lục Diệp làm cô vô cùng ấm áp.
Cô bỗng nhiên có chút luyến tiếc Bánh bao nhỏ rời đi.
Rất nhanh, Chiến Đình Kiêu tới. Sau khi anh tới, cũng không có ý đuổi Bánh bao nhỏ đi, ngược lại Chiến Vân Kỳ trước mặt mới giống như người dư thừa.
“Chú hai, cháu……"
“Không có việc gì nữa, cháu có thể đi trước."
“Chú hai, cháu ở lại đây còn có thể hỗ trợ."
“Không có gì cần cháu hỗ trợ."
Chiến Vân Kỳ có chút hóa đá.
Phi, hiện giờ lại xem anh là bóng đèn, người dư thừa sao!
Chiến Vân Kỳ đi vài bước lại quay đầu, quả nhiên, anh đi rồi, ba người kia giống như là người một nhà hoà thuận vui vẻ. Nhìn thấy cảnh ấm áp như vậ, Chiến Vân Kỳ không khỏi càng bị thương.
Ô ô ô, anh tự nhiên là người dư thừa.
Nhưng mà lúc này, Chiến Đình Kiêu cầm một ít đồ ăn tới, tự mình đặt ở trước mặt Lục Diệp.
Lục Diệp tự nhiên cũng không khách khí, cúi đầu đang chuẩn bị ăn, bỗng nhiên ngẩng đầu, liền thấy ánh mắt Chiến Đình Kiêu vẫn dừng ở trên má.
Bị anh nhìn như thế, Lục Diệp tức khắc có chút ngượng ngùng.
“Anh nhìn tôi…… làm gì?"
Tầm mắt anh cùng với bánh bao nhỏ vừa nãy chạm vào mắt loại cảm giác này giống nhau, thế nhưng trong lòng cô nháy mắt hóa thành mềm mại.
Chiến Đình Kiêu Đại Boss như vậy, cũng biết quan tâm vết thương nhỏ nhoi trên mặt mình hay sao?
Lúc này, Chiến Đình Kiêu thanh âm đều cực kỳ mềm mại, anh nhìn vết thương trên mặt Lục Diệp, không khỏi hỏi: “Đau không?"
Lục Diệp lắc đầu, “Đã không còn đau, hơn nữa…… Người kia nhất định sẽ đau hơn so với tôi!"
Hừ, cô mới không có dễ dàng buông tha Lục Lăng Tuyết như vậy!
Đồng thời, cô cũng không hy vọng chuyện này Chiến Đình Kiêu sẽ tham gia.
Lục Diệp cơ hồ quên đi mục đích tiếp cận mình của Chiến Đình Kiêu, rượu đủ cơm no, cô liền tiếp tục công việc.
Vừa mới trở lại đoàn phim, Lục Diệp liền phát hiện có chút không thích hợp.
Một ít trang phục cùng đạo cụ trước đó cô dùng không hiểu sao bị người cắt nát, hơn nữa cũng không có chuyên viên trang điểm muốn trang điểm cho cô lúc này.
Những màn diễn tiếp theo, Lục Diệp như vậy có vẻ càng thêm đơn bạc.
“Diệp Tử a, cô không phải không có quần áo mặc chứ?" Lục Lăng Tuyết thong thả ung dung đi qua trước mặt cô, sau đó đắc ý nói, “Không sao, có muốn hay không tôi cho cô mượn? Nhưng mà, đây toàn là quần áo nữ phụ a, quần áo cô phải mặc lại là của nữ chính, cô hẳn là còn chướng mắt tôi chứ?"
Lục Diệp cười lạnh, nói: “Cô yên tâm đi, tôi căn bản là không cần hỏi mượn cô!"
Trang phục đoàn phim từ lúc bắt đầu cơ bản đều đã an bài tốt, quần áo Lục Diệp bị cắt hỏng rồi, tự nhiên cũng không có để thay.
Hơn nữa cái cảnh này, phải mặc loại quần áo này.
Lục Diệp căng da đầu mặc vào quần áo, vừa mới đứng ở trước màn ảnh, Trần đạo liền không khỏi hỏi: “Sao lại thế này?"
Lúc này mới có một thời gian buổi sáng, quần áo sao lại hỏng rồi?
Trần đạo thật sự không nghĩ ra.
“Đạo diễn, quần áo tôi hỏng rồi…… Không biết là do ai làm." Lục Diệp như suy tư gì mà nhìn Lục Lăng Tuyết, rồi sau đó cúi đầu nói: “Đạo diễn, trong phòng này, hẳn là có camera, chi bằng chúng ta kiểm tra xem. Nếu không đến lúc đó đoàn phim có chuột, làm hư hỏng quần áo người khác cũng không chừng……"
Trần đạo đang muốn đáp ứng, Lục Lăng Tuyết lập tức đứng dậy.
“Không được Trần đạo, rõ ràng chính là do Lục Diệp không cẩn thận, cũng không tôn trọng đồ đạc đoàn phim, giờ sao có thể lao sư động chúng mà trách người khác như vậy?"
Hành động của Lục Lăng Tuyết, Trần đạo cũng đã nhìn ra một chút manh mối.
Hơn nữa nhiều sự tình trước đó, ông ta hiện tại đại khái cũng đã hiểu.
Trần đạo gặp qua không ít diễn viên nữ loại này, tự nhiên cũng biết Lục Lăng Tuyết rốt cuộc vì cái gì làm như thế.
Nói trắng ra, còn không phải là bởi vì ghen ghét hay sao?
Ông thở dài một hơi, đem Lục Lăng Tuyết đi, thở dài một hơi mà nói: “Lăng Tuyết, cô hẳn là biết, tôi này nếu không phải thiếu Giang tiên sinh một ân tình, tôi sẽ không hợp tác với giải trí Thịnh Diệp, cô có biết không? Tuy rằng tôi nợ nhân tình, nhưng không đại biểu cho là cô có thể vô pháp vô thiên, cô nếu tiếp tục gây loạn nơi đây, thì nhanh chóng chạy lấy người đi, còn về nợ tình Giang tiên sinh kia, tôi đến lúc đó trả bằng cách khác."
“Đừng a đạo diễn, như thế nào có thể như vậy được chứ?"
Trần đạo sắc mặt tức khắc khó coi cực kỳ.
Rốt cuộc là ai như vậy a?
ông ta có thể dung túng Lục Lăng Tuyết đến bây giờ, đã cơ hồ sắp đến cực hạn! Nếu sớm biết Lục Lăng Tuyết là loại người phiền toái, ông ta căn bản sẽ không để cô ở lại đoàn phim!
Hiện tại cô cư nhiên còn không biết xấu hổ quay đầu hỏi chính mình “Như thế nào có thể như vậy"?
Trần đạo đều sắp tức chết rồi.
Nhưng Lục Lăng Tuyết giống như không hiểu dáng vẻ Trần đạo, lập tức nói: “Trần đạo, ông có thực sự không ngủ cùng Lục Diệp chứ? Nói cách khác, ông làm gì tin tưởng lời cô ta nói như vậy và ủng hộ cô ta như thế? Ông đừng nói tôi nhằm vào cô ta, cô ta cũng là nhằm vào tôi vậy."
“Kia còn không phải do cô trước à!" Trần đạo sắc mặt đỏ bừng cực kỳ, “Chính cô phải nhìn rõ, Lục Diệp rốt cuộc là người của ai, tôi tuổi này rồi còn ngủ với tiểu cô nương sao! Lục Lăng Tuyết tôi nói cho cô hay, tôi nhịn không nổi cô rồi, tôi hiện giờ không muốn cho cô diễn nữ số 2 nữa."
Danh khí cả đời này của Trần đạo, Lục Lăng Tuyết liền ý thức được không thích hợp, cô lập tức kéo Trần đạo lại, bạt mạng xin lỗi.
Mà cuộc nói chuyện giữa hai người đều bị Lục Diệp nghe được rõ ràng.
Cô không thể không cảm thấy, Lục Lăng Tuyết thật sự ngu xuẩn!
Chỉ là……
Cô trước đó nghe được Trần đạo nói, luôn cảm thấy giống như đối với nhân vật mình có chút không tình nguyện.
Chẳng lẽ cô không phải dựa vào biểu hiện chính mình mới có được vị trí hiện tại này sao?
Lục Diệp không khỏi có chút ngơ ngẩn.
Có lẽ là bởi vì giáo huấn qua Lục Lăng Tuyết, vì thế sau đó quay cực kỳ thuận lợi. Trần đạo không có tính toán truy cứu vụ việc quần áo kia của Lục Diệp, rốt cuộc chuyện này chỉ cần ông hướng đến phản ứng của Chiến Đình Kiêu, Chiến Đình Kiêu sẽ lập tức đưa tới một xe tài trợ trang phục.
Tuy rằng vài lần quay Lục Diệp đều qua cái một, nhưng càng về sau, cô càng có chút bất an.
Đặc biệt nam chính Lạc Tuyết Khuynh Thành cũng sắp đến rồi!
Bánh bao nhỏ lại rất hạnh phúc, lập tức tới gần Lục Diệp, và gần hơn nữa khuôn mặt Lục Diệp.
Cảm giác cái hôn vừa rồi như thực không tồi…… Hắc hắc.
Nhưng lúc miệng đang sắp tới gần má Lục Diệp, nhóc lại bỗng nhiên bị Chiến Vân Kỳ xách lên.
Chiến Vân Kỳ nói: “Hựu Hựu, lão ba nhóc sắp tới."
Ý là không cần tiếp tục ở lại nơi này làm bóng đèn nữa!
Nhưng Bánh bao nhỏ vừa mới mới hôn Lục Diệp, nào muốn rời đi? Nhóc mặc kệ! Nhóc phải ở lại chỗ này, cho dù gây trở ngại ba ba mình cũng không quan trọng.
Bánh bao nhỏ dùng hết sức giãy giụa, nhưng trước sau không thoát ra được Chiến Vân Kỳ.
May mà Lục Diệp đoạt trở lại Bánh bao nhỏ, để nhóc ngồi lên trên đùi mình.
“Thím hai, Hựu Hựu còn chưa ăn cơm đâu!"
Chiến Vân Kỳ làm bộ lại muốn bế Bánh bao nhỏ lên.
Lục Diệp dằng nhóc lại nói: “Anh đi lấy cơm, tôi đút Bánh bao nhỏ ăn là được." Tuy rằng cô rất ghét nước miếng Bánh bao nhỏ, nhưng lúc Bánh bao nhỏ vừa mới chạm đến mặt mình. Cái cảm giác đau lòng và thương tiếc này,…… Cảm giác được trên người từ một đứa nhỏ này, đối với Lục Diệp mà nói, thật sự là một cảm giác rất đặc biệt.
Có một khắc như vậy, cô có thể cảm giác được Bánh bao nhỏ tựa hồ tựa như là con của chính mình.
Loại cảm giác thân tình cùng tình thương của mẹ này nảy sinh tận đáy lòng Lục Diệp làm cô vô cùng ấm áp.
Cô bỗng nhiên có chút luyến tiếc Bánh bao nhỏ rời đi.
Rất nhanh, Chiến Đình Kiêu tới. Sau khi anh tới, cũng không có ý đuổi Bánh bao nhỏ đi, ngược lại Chiến Vân Kỳ trước mặt mới giống như người dư thừa.
“Chú hai, cháu……"
“Không có việc gì nữa, cháu có thể đi trước."
“Chú hai, cháu ở lại đây còn có thể hỗ trợ."
“Không có gì cần cháu hỗ trợ."
Chiến Vân Kỳ có chút hóa đá.
Phi, hiện giờ lại xem anh là bóng đèn, người dư thừa sao!
Chiến Vân Kỳ đi vài bước lại quay đầu, quả nhiên, anh đi rồi, ba người kia giống như là người một nhà hoà thuận vui vẻ. Nhìn thấy cảnh ấm áp như vậ, Chiến Vân Kỳ không khỏi càng bị thương.
Ô ô ô, anh tự nhiên là người dư thừa.
Nhưng mà lúc này, Chiến Đình Kiêu cầm một ít đồ ăn tới, tự mình đặt ở trước mặt Lục Diệp.
Lục Diệp tự nhiên cũng không khách khí, cúi đầu đang chuẩn bị ăn, bỗng nhiên ngẩng đầu, liền thấy ánh mắt Chiến Đình Kiêu vẫn dừng ở trên má.
Bị anh nhìn như thế, Lục Diệp tức khắc có chút ngượng ngùng.
“Anh nhìn tôi…… làm gì?"
Tầm mắt anh cùng với bánh bao nhỏ vừa nãy chạm vào mắt loại cảm giác này giống nhau, thế nhưng trong lòng cô nháy mắt hóa thành mềm mại.
Chiến Đình Kiêu Đại Boss như vậy, cũng biết quan tâm vết thương nhỏ nhoi trên mặt mình hay sao?
Lúc này, Chiến Đình Kiêu thanh âm đều cực kỳ mềm mại, anh nhìn vết thương trên mặt Lục Diệp, không khỏi hỏi: “Đau không?"
Lục Diệp lắc đầu, “Đã không còn đau, hơn nữa…… Người kia nhất định sẽ đau hơn so với tôi!"
Hừ, cô mới không có dễ dàng buông tha Lục Lăng Tuyết như vậy!
Đồng thời, cô cũng không hy vọng chuyện này Chiến Đình Kiêu sẽ tham gia.
Lục Diệp cơ hồ quên đi mục đích tiếp cận mình của Chiến Đình Kiêu, rượu đủ cơm no, cô liền tiếp tục công việc.
Vừa mới trở lại đoàn phim, Lục Diệp liền phát hiện có chút không thích hợp.
Một ít trang phục cùng đạo cụ trước đó cô dùng không hiểu sao bị người cắt nát, hơn nữa cũng không có chuyên viên trang điểm muốn trang điểm cho cô lúc này.
Những màn diễn tiếp theo, Lục Diệp như vậy có vẻ càng thêm đơn bạc.
“Diệp Tử a, cô không phải không có quần áo mặc chứ?" Lục Lăng Tuyết thong thả ung dung đi qua trước mặt cô, sau đó đắc ý nói, “Không sao, có muốn hay không tôi cho cô mượn? Nhưng mà, đây toàn là quần áo nữ phụ a, quần áo cô phải mặc lại là của nữ chính, cô hẳn là còn chướng mắt tôi chứ?"
Lục Diệp cười lạnh, nói: “Cô yên tâm đi, tôi căn bản là không cần hỏi mượn cô!"
Trang phục đoàn phim từ lúc bắt đầu cơ bản đều đã an bài tốt, quần áo Lục Diệp bị cắt hỏng rồi, tự nhiên cũng không có để thay.
Hơn nữa cái cảnh này, phải mặc loại quần áo này.
Lục Diệp căng da đầu mặc vào quần áo, vừa mới đứng ở trước màn ảnh, Trần đạo liền không khỏi hỏi: “Sao lại thế này?"
Lúc này mới có một thời gian buổi sáng, quần áo sao lại hỏng rồi?
Trần đạo thật sự không nghĩ ra.
“Đạo diễn, quần áo tôi hỏng rồi…… Không biết là do ai làm." Lục Diệp như suy tư gì mà nhìn Lục Lăng Tuyết, rồi sau đó cúi đầu nói: “Đạo diễn, trong phòng này, hẳn là có camera, chi bằng chúng ta kiểm tra xem. Nếu không đến lúc đó đoàn phim có chuột, làm hư hỏng quần áo người khác cũng không chừng……"
Trần đạo đang muốn đáp ứng, Lục Lăng Tuyết lập tức đứng dậy.
“Không được Trần đạo, rõ ràng chính là do Lục Diệp không cẩn thận, cũng không tôn trọng đồ đạc đoàn phim, giờ sao có thể lao sư động chúng mà trách người khác như vậy?"
Hành động của Lục Lăng Tuyết, Trần đạo cũng đã nhìn ra một chút manh mối.
Hơn nữa nhiều sự tình trước đó, ông ta hiện tại đại khái cũng đã hiểu.
Trần đạo gặp qua không ít diễn viên nữ loại này, tự nhiên cũng biết Lục Lăng Tuyết rốt cuộc vì cái gì làm như thế.
Nói trắng ra, còn không phải là bởi vì ghen ghét hay sao?
Ông thở dài một hơi, đem Lục Lăng Tuyết đi, thở dài một hơi mà nói: “Lăng Tuyết, cô hẳn là biết, tôi này nếu không phải thiếu Giang tiên sinh một ân tình, tôi sẽ không hợp tác với giải trí Thịnh Diệp, cô có biết không? Tuy rằng tôi nợ nhân tình, nhưng không đại biểu cho là cô có thể vô pháp vô thiên, cô nếu tiếp tục gây loạn nơi đây, thì nhanh chóng chạy lấy người đi, còn về nợ tình Giang tiên sinh kia, tôi đến lúc đó trả bằng cách khác."
“Đừng a đạo diễn, như thế nào có thể như vậy được chứ?"
Trần đạo sắc mặt tức khắc khó coi cực kỳ.
Rốt cuộc là ai như vậy a?
ông ta có thể dung túng Lục Lăng Tuyết đến bây giờ, đã cơ hồ sắp đến cực hạn! Nếu sớm biết Lục Lăng Tuyết là loại người phiền toái, ông ta căn bản sẽ không để cô ở lại đoàn phim!
Hiện tại cô cư nhiên còn không biết xấu hổ quay đầu hỏi chính mình “Như thế nào có thể như vậy"?
Trần đạo đều sắp tức chết rồi.
Nhưng Lục Lăng Tuyết giống như không hiểu dáng vẻ Trần đạo, lập tức nói: “Trần đạo, ông có thực sự không ngủ cùng Lục Diệp chứ? Nói cách khác, ông làm gì tin tưởng lời cô ta nói như vậy và ủng hộ cô ta như thế? Ông đừng nói tôi nhằm vào cô ta, cô ta cũng là nhằm vào tôi vậy."
“Kia còn không phải do cô trước à!" Trần đạo sắc mặt đỏ bừng cực kỳ, “Chính cô phải nhìn rõ, Lục Diệp rốt cuộc là người của ai, tôi tuổi này rồi còn ngủ với tiểu cô nương sao! Lục Lăng Tuyết tôi nói cho cô hay, tôi nhịn không nổi cô rồi, tôi hiện giờ không muốn cho cô diễn nữ số 2 nữa."
Danh khí cả đời này của Trần đạo, Lục Lăng Tuyết liền ý thức được không thích hợp, cô lập tức kéo Trần đạo lại, bạt mạng xin lỗi.
Mà cuộc nói chuyện giữa hai người đều bị Lục Diệp nghe được rõ ràng.
Cô không thể không cảm thấy, Lục Lăng Tuyết thật sự ngu xuẩn!
Chỉ là……
Cô trước đó nghe được Trần đạo nói, luôn cảm thấy giống như đối với nhân vật mình có chút không tình nguyện.
Chẳng lẽ cô không phải dựa vào biểu hiện chính mình mới có được vị trí hiện tại này sao?
Lục Diệp không khỏi có chút ngơ ngẩn.
Có lẽ là bởi vì giáo huấn qua Lục Lăng Tuyết, vì thế sau đó quay cực kỳ thuận lợi. Trần đạo không có tính toán truy cứu vụ việc quần áo kia của Lục Diệp, rốt cuộc chuyện này chỉ cần ông hướng đến phản ứng của Chiến Đình Kiêu, Chiến Đình Kiêu sẽ lập tức đưa tới một xe tài trợ trang phục.
Tuy rằng vài lần quay Lục Diệp đều qua cái một, nhưng càng về sau, cô càng có chút bất an.
Đặc biệt nam chính Lạc Tuyết Khuynh Thành cũng sắp đến rồi!
Tác giả :
Giới Mạt Lựu Liên