Boss Trở Thành Chồng
Chương 368
Bố mẹ của Tiêu Lăng từ Mỹ quay lại rồi?
Tô Tố ngạc nhiên, cô chưa thấy Tiêu Lăng nhắc đến chuyện này
Ngoài ngạc nhiên còn có thêm chút căng thẳng, Tô Tố không kìm nén được nắm chặt vào áo, “Tiêu Lăng quay về chưa?"
Bảo vệ nhỏ tiếng trả lời," Thiếu gia sau khi nghe tin lão gia phu nhân trở về lập tức quay về rồi."
Cảnh Thụy vầ Tiểu Thất từ trước đến giờ chưa từng nghe bất kỳ ai nhắc về vợ chồng Tiêu Quốc Cường, nghe đến “lão gia phu nhân" Tiểu Thất tròn xoe mắt, “oa, daddy còn có bố mẹ à. "
Tô Tố dở khóc dở cười, “ daddy của con đâu có phải nhảy ra từ trong hòn đá, đương nhiên là phải có bố mẹ rồi."
Tiểu Thất cũng tự nhận ra rằng câu hỏi của mình thật ngớ ngẩn, ha ha cười trừ, “thì tại con chưa bao giờ nghe ông cố nội hay daddy nhắc đến ông bà nội mà, nên mới cho rằng....hey hey, ông bà nội về rồi, vậy thì Tiểu Thất đi xem ông bà nội đây, Tiểu Thất còn chưa nhìn ông bà nội bao giừ."
Tiểu Thất vui vẻ chạy về phía biệt thự.
Cảnh Thụy không theo sau, mà lo lắng nhìn Tô Tố.
Cậu bé lần đầu tiên nghe đến bản thân còn có ông bà nội, cậu bé không giống Tiểu Thất vui vẻ như thế, đầu óc Tiếu Thất đơn giản tứ chi phát triển, điển hình của một đứa trẻ ngốc, đầu óc của cậu bé nhanh chóng chuyển động.
Cậu bé và Tiểu Thất còn cả mẹ đều đã ở đây một thời gian dài như vậy, nhưng là lần đầu tiên nghe về ông bà nội, mà ông bà nội cũng chưa bao giờ nhìn thấy cậu bé và Tiểu Thất, mà hơn thế nữa là không hề có biểu hiện tò mò về sự tồn tại của hai đứa trẻ, như vậy chỉ có một khả năng.
Đó là thực ra ông bà nội không quan tâm đến chúng giống như ông cố nội và bố, nếu như đến bọn trẻ còn không quan tâm, càng sẽ không quan tâm gì đến mẹ.
Cảnh Thụy lo lắng nắm chặt lấy tay của Tô Tố.
“Mẹ, đừng lo, vẫn còn ông cố nội và bố nữa"
Trong tim Tô Tố liên tục đập thình thịch, lần này đúng là con dâu xấu phải gặp bố mẹ chồng rồi, cô cũng không thấy lo lắng, chỉ là căng thẳng cô hít một hơi thật sâu, âm thầm động viên bản thân.
Tô Tố, không phải sợ trường hợp còn phức tạp hơn đều đã trải qua rồi, đây cũng chỉ là gặp hai người lớn thôi, có gì phải căng thẳng.
Cứ như thế âm thầm động viên bản thân vững tâm lý, sau đó Tô Tố mới cùng Trương Hân còn có Cảnh Thụy đi vào biệt thự.
Vừa vào đến phòng khách, thì lập tức nhận thấy không khí có gì không đúng.
Trên ghế sopha ở phòng khách, lão gia tử gương mặt nghiêm nghị nắm cây ba-toong đứng ở đó, lão Trần im lặng đứng phía sau, ngồi đối diện ghê sopha là một cặp nam nữ trung tuổi, nam giới mặc bộ quần áo thoải mái đơn giản, nhìn cao to, khí chất thanh lịch, thể hiện là người có học nho nhã, ngồi bên cạnh là người phụ nữ trung tuổi, bà ấy chăm sóc cũng rất tốt, nhìn thì không quá 35 tuổi, khuôn mặt trắng với nét mặt tinh tế, thân hình mảnh mai, bà ấy mặc một bộ quần áo phong các dân tộc, trên dầu dùng một cái trâm cuốn hết lên, thanh lịch lại hào phóng.
Đây là bố mẹ của Tiêu Lăng....
Tô Tố ngây ra rồi căng thẳng trở lại, bởi vì sắc mặt của hai người họ nghiêm nghị, mà ánh mắt của người phụ nữ trung tuổi càng nhìn chằm chằm vào Tiểu Thất đang đứng ở trong phòng khách, đầy ý quan sát, “đây là con cái của ai, nhà cổ của Tiêu Gia chúng ta từ khi nào mà những người linh tinh đều có thể vào chạy nhảy lung tung còn giống có quy tắc hay không"
Tiểu Thất chưa bao giờ bị người khác giáo huấn như vậy, gương mặt đầy ấm ức đứng im ở đó, cô bé không vừa ý, “Tiểu Thất không phải là người linh tinh,……"
Tiêu mẫu lạnh lùng nhìn qua Tiểu Thất, nghiêm khắc nói, “khi người lớn giáo huấn cháu lại còn dám cãi lại có chút giáo dưỡng không vậy?"
Sắc mặt của Tô Tố Tiêu Lăng và lão gia tử cùng lúc biến đổi
Bọn trẻ là sự chịu đựng cuối cùng của Tô Tố, ai cũng không được làm hại nó, ngay cả bố mẹ của Tiêu Lăng cũng không được.
Tô Tố bước nhanh về phía trước và ôm Tiểu Thất, ánh mắt sắc sảo nhìn về Tiêu mẫu, giọng trầm xuống nói, “bác gái bác không cảm thấy bản thân quá độc đoán sao, bác hoàn toàn không hiểu rõ về Tiểu Thất, mà dựa vào cái gì nói con bé không có giáo dục? Cháu không tin Tiêu Lăng chưa nói với bác, Tiểu Thất là con gái của anh ấy, đồng thời cũng là cháu gái của bác, bác coi thường cháu gái của bản thân vậy, chẳng lẽ trong lòng bác rất thoải mái hơn?"
Sắc mặt Tiêu mẫu càng thêm lạnh giá, “cháu gái? tôi chưa bao giờ công nhận còn cô nữa là ai, người lớn nói chuyện mà có đến lượt cô hậu bối chen ngang vào không? quy tắc của cô là do ai dạy vậy?"
Nếu như có thể, Tô Tố rất mong được giao tiếp hòa bình với bố mẹ Tiêu Lăng.
Nhưng bây giờ, rất rõ ràng là một chuyện không thể xảy ra.
Cô trước giờ cũng không phải là người dễ bị bắt nạt, đối mặt với việc cố tình xỉ nhục của Tiêu mẫu, cô tuyệt đối không thể nhẫn nhịn, Tô Tố mím môi, bế đứa trẻ đứng lên, “bác nói không sai, cháu từ nhỏ bố mẹ đã mất, vì vậy đích thực không có ai dạy cháu quy tắc, nhưng ít nhất, ít nhất tôi biết được nhân tình thế sự, càng biết được phép lịch sự cơ bản. Bác miệng cứ khăng khăng nói cháu và con chúa không có giáo dục, thế thì phép lịch sự của bác hiện giờ đang ở đâu? Chẳng lẽ tuổi lớn rồi thì có thể dựa dẫm tuổi cao như thế sao? Ha---cháu đúng thật là nhìn không hiểu rồi"
“Quả nhiên là tiểu nha đầu răng lưỡi lanh lợi" Tiêu mẫu cũng không bức tức, chỉ là sắc mặt lại càng lạnh giá thêm mấy phần, “Tô tiểu thư ở đây là nhà tôi, nếu như cô nhìn không quen phong cách hành sự của tôi, nghe không quen lời tôi nói, cô có thể dẫn bọn trẻ đi thật xa à, nhà chúng tôi cũng không hoan nghênh các người"
Tô tiểu thư>
Tô Tố cười lạnh nhạt cô trước đây còn nghĩ Tiêu mẫu không biết sự tồn tại của cô, nhưng bây giờ…..đến họ của cô đều nắm rõ, lại làm sao có thể không biết cô, rõ ràng biết cô là người phụ nữ Tiêu Lăng muốn kết hôn, mà vẫn đối xử với cô như thế
Cơ bản thì có thể là nhằm thẳng vào cô
Tiêu Lăng nhìn không khí càng ngày càng căng, khó chịu vô cùng, một bên là bố mẹ của anh, một bên là vợ anh, người bị kẹp ở giữa khó chịu nhất chính là anh mà anh càng biết, Tô Tố và bọn trẻ chịu thảm họa vô tội này, toàn bộ là bởi vì anh
“Mẹ, mẹ có cái gì thì đổ lên người con, Tô Tố và bọn trẻ là vô tội….."
“Ha---được đúng là được, mẹ với bố con mới đi có 5 năm, trong nhà toàn bộ trở thành trời đất của người khác rồi, Tiêu Lăng, con thật sự là hiếu thuận, rất tốt, có phải mong mỏi mẹ với bố con vĩnh viễn đều không có quay trở lại mới tốt?"
Tiêu Lăng từ chối, “con không có"
“Không có?" Tiêu mẫu nụ cười càng lạnh hơn, bà đứng dậy, “trong mắt của con còn có mẹ và bố con hai người tồn tại không? Con trai của bản thân muôn kết hôn rồi, mẹ và mố con lại từ trên tin tức xem được thông tin, con nói cho mẹ biết, con cuối cùng muốn làm cái gì?"
“Mẹ….."
“Con im miệng mẹ không muốn nghe bất kỳ lời giải thích ào của con"
“Đủ rồi" lão gia tử không thể nhẫn nhịn thêm được nữa, đập mạnh lên bàn tức giận nhìn Tiêu mẫu, “mày xem ta là chết rồi phải không? Mày đây là đang nhắm chỉ vào ai? Nhằm vào ai? Tô Tố và Cảnh Thụy Tiểu Thất là ta cho bọn họ ở trong nhà đó, hôn nhân của Tiêu Lăng cũng là ta định lại, mày nếu như có tức giận mày nhắm vào ta lão gia tử này mà nói, tức giận với hậu bối thì coi là bản lĩnh cái gì"
Tô Tố ngạc nhiên, cô chưa thấy Tiêu Lăng nhắc đến chuyện này
Ngoài ngạc nhiên còn có thêm chút căng thẳng, Tô Tố không kìm nén được nắm chặt vào áo, “Tiêu Lăng quay về chưa?"
Bảo vệ nhỏ tiếng trả lời," Thiếu gia sau khi nghe tin lão gia phu nhân trở về lập tức quay về rồi."
Cảnh Thụy vầ Tiểu Thất từ trước đến giờ chưa từng nghe bất kỳ ai nhắc về vợ chồng Tiêu Quốc Cường, nghe đến “lão gia phu nhân" Tiểu Thất tròn xoe mắt, “oa, daddy còn có bố mẹ à. "
Tô Tố dở khóc dở cười, “ daddy của con đâu có phải nhảy ra từ trong hòn đá, đương nhiên là phải có bố mẹ rồi."
Tiểu Thất cũng tự nhận ra rằng câu hỏi của mình thật ngớ ngẩn, ha ha cười trừ, “thì tại con chưa bao giờ nghe ông cố nội hay daddy nhắc đến ông bà nội mà, nên mới cho rằng....hey hey, ông bà nội về rồi, vậy thì Tiểu Thất đi xem ông bà nội đây, Tiểu Thất còn chưa nhìn ông bà nội bao giừ."
Tiểu Thất vui vẻ chạy về phía biệt thự.
Cảnh Thụy không theo sau, mà lo lắng nhìn Tô Tố.
Cậu bé lần đầu tiên nghe đến bản thân còn có ông bà nội, cậu bé không giống Tiểu Thất vui vẻ như thế, đầu óc Tiếu Thất đơn giản tứ chi phát triển, điển hình của một đứa trẻ ngốc, đầu óc của cậu bé nhanh chóng chuyển động.
Cậu bé và Tiểu Thất còn cả mẹ đều đã ở đây một thời gian dài như vậy, nhưng là lần đầu tiên nghe về ông bà nội, mà ông bà nội cũng chưa bao giờ nhìn thấy cậu bé và Tiểu Thất, mà hơn thế nữa là không hề có biểu hiện tò mò về sự tồn tại của hai đứa trẻ, như vậy chỉ có một khả năng.
Đó là thực ra ông bà nội không quan tâm đến chúng giống như ông cố nội và bố, nếu như đến bọn trẻ còn không quan tâm, càng sẽ không quan tâm gì đến mẹ.
Cảnh Thụy lo lắng nắm chặt lấy tay của Tô Tố.
“Mẹ, đừng lo, vẫn còn ông cố nội và bố nữa"
Trong tim Tô Tố liên tục đập thình thịch, lần này đúng là con dâu xấu phải gặp bố mẹ chồng rồi, cô cũng không thấy lo lắng, chỉ là căng thẳng cô hít một hơi thật sâu, âm thầm động viên bản thân.
Tô Tố, không phải sợ trường hợp còn phức tạp hơn đều đã trải qua rồi, đây cũng chỉ là gặp hai người lớn thôi, có gì phải căng thẳng.
Cứ như thế âm thầm động viên bản thân vững tâm lý, sau đó Tô Tố mới cùng Trương Hân còn có Cảnh Thụy đi vào biệt thự.
Vừa vào đến phòng khách, thì lập tức nhận thấy không khí có gì không đúng.
Trên ghế sopha ở phòng khách, lão gia tử gương mặt nghiêm nghị nắm cây ba-toong đứng ở đó, lão Trần im lặng đứng phía sau, ngồi đối diện ghê sopha là một cặp nam nữ trung tuổi, nam giới mặc bộ quần áo thoải mái đơn giản, nhìn cao to, khí chất thanh lịch, thể hiện là người có học nho nhã, ngồi bên cạnh là người phụ nữ trung tuổi, bà ấy chăm sóc cũng rất tốt, nhìn thì không quá 35 tuổi, khuôn mặt trắng với nét mặt tinh tế, thân hình mảnh mai, bà ấy mặc một bộ quần áo phong các dân tộc, trên dầu dùng một cái trâm cuốn hết lên, thanh lịch lại hào phóng.
Đây là bố mẹ của Tiêu Lăng....
Tô Tố ngây ra rồi căng thẳng trở lại, bởi vì sắc mặt của hai người họ nghiêm nghị, mà ánh mắt của người phụ nữ trung tuổi càng nhìn chằm chằm vào Tiểu Thất đang đứng ở trong phòng khách, đầy ý quan sát, “đây là con cái của ai, nhà cổ của Tiêu Gia chúng ta từ khi nào mà những người linh tinh đều có thể vào chạy nhảy lung tung còn giống có quy tắc hay không"
Tiểu Thất chưa bao giờ bị người khác giáo huấn như vậy, gương mặt đầy ấm ức đứng im ở đó, cô bé không vừa ý, “Tiểu Thất không phải là người linh tinh,……"
Tiêu mẫu lạnh lùng nhìn qua Tiểu Thất, nghiêm khắc nói, “khi người lớn giáo huấn cháu lại còn dám cãi lại có chút giáo dưỡng không vậy?"
Sắc mặt của Tô Tố Tiêu Lăng và lão gia tử cùng lúc biến đổi
Bọn trẻ là sự chịu đựng cuối cùng của Tô Tố, ai cũng không được làm hại nó, ngay cả bố mẹ của Tiêu Lăng cũng không được.
Tô Tố bước nhanh về phía trước và ôm Tiểu Thất, ánh mắt sắc sảo nhìn về Tiêu mẫu, giọng trầm xuống nói, “bác gái bác không cảm thấy bản thân quá độc đoán sao, bác hoàn toàn không hiểu rõ về Tiểu Thất, mà dựa vào cái gì nói con bé không có giáo dục? Cháu không tin Tiêu Lăng chưa nói với bác, Tiểu Thất là con gái của anh ấy, đồng thời cũng là cháu gái của bác, bác coi thường cháu gái của bản thân vậy, chẳng lẽ trong lòng bác rất thoải mái hơn?"
Sắc mặt Tiêu mẫu càng thêm lạnh giá, “cháu gái? tôi chưa bao giờ công nhận còn cô nữa là ai, người lớn nói chuyện mà có đến lượt cô hậu bối chen ngang vào không? quy tắc của cô là do ai dạy vậy?"
Nếu như có thể, Tô Tố rất mong được giao tiếp hòa bình với bố mẹ Tiêu Lăng.
Nhưng bây giờ, rất rõ ràng là một chuyện không thể xảy ra.
Cô trước giờ cũng không phải là người dễ bị bắt nạt, đối mặt với việc cố tình xỉ nhục của Tiêu mẫu, cô tuyệt đối không thể nhẫn nhịn, Tô Tố mím môi, bế đứa trẻ đứng lên, “bác nói không sai, cháu từ nhỏ bố mẹ đã mất, vì vậy đích thực không có ai dạy cháu quy tắc, nhưng ít nhất, ít nhất tôi biết được nhân tình thế sự, càng biết được phép lịch sự cơ bản. Bác miệng cứ khăng khăng nói cháu và con chúa không có giáo dục, thế thì phép lịch sự của bác hiện giờ đang ở đâu? Chẳng lẽ tuổi lớn rồi thì có thể dựa dẫm tuổi cao như thế sao? Ha---cháu đúng thật là nhìn không hiểu rồi"
“Quả nhiên là tiểu nha đầu răng lưỡi lanh lợi" Tiêu mẫu cũng không bức tức, chỉ là sắc mặt lại càng lạnh giá thêm mấy phần, “Tô tiểu thư ở đây là nhà tôi, nếu như cô nhìn không quen phong cách hành sự của tôi, nghe không quen lời tôi nói, cô có thể dẫn bọn trẻ đi thật xa à, nhà chúng tôi cũng không hoan nghênh các người"
Tô tiểu thư>
Tô Tố cười lạnh nhạt cô trước đây còn nghĩ Tiêu mẫu không biết sự tồn tại của cô, nhưng bây giờ…..đến họ của cô đều nắm rõ, lại làm sao có thể không biết cô, rõ ràng biết cô là người phụ nữ Tiêu Lăng muốn kết hôn, mà vẫn đối xử với cô như thế
Cơ bản thì có thể là nhằm thẳng vào cô
Tiêu Lăng nhìn không khí càng ngày càng căng, khó chịu vô cùng, một bên là bố mẹ của anh, một bên là vợ anh, người bị kẹp ở giữa khó chịu nhất chính là anh mà anh càng biết, Tô Tố và bọn trẻ chịu thảm họa vô tội này, toàn bộ là bởi vì anh
“Mẹ, mẹ có cái gì thì đổ lên người con, Tô Tố và bọn trẻ là vô tội….."
“Ha---được đúng là được, mẹ với bố con mới đi có 5 năm, trong nhà toàn bộ trở thành trời đất của người khác rồi, Tiêu Lăng, con thật sự là hiếu thuận, rất tốt, có phải mong mỏi mẹ với bố con vĩnh viễn đều không có quay trở lại mới tốt?"
Tiêu Lăng từ chối, “con không có"
“Không có?" Tiêu mẫu nụ cười càng lạnh hơn, bà đứng dậy, “trong mắt của con còn có mẹ và bố con hai người tồn tại không? Con trai của bản thân muôn kết hôn rồi, mẹ và mố con lại từ trên tin tức xem được thông tin, con nói cho mẹ biết, con cuối cùng muốn làm cái gì?"
“Mẹ….."
“Con im miệng mẹ không muốn nghe bất kỳ lời giải thích ào của con"
“Đủ rồi" lão gia tử không thể nhẫn nhịn thêm được nữa, đập mạnh lên bàn tức giận nhìn Tiêu mẫu, “mày xem ta là chết rồi phải không? Mày đây là đang nhắm chỉ vào ai? Nhằm vào ai? Tô Tố và Cảnh Thụy Tiểu Thất là ta cho bọn họ ở trong nhà đó, hôn nhân của Tiêu Lăng cũng là ta định lại, mày nếu như có tức giận mày nhắm vào ta lão gia tử này mà nói, tức giận với hậu bối thì coi là bản lĩnh cái gì"
Tác giả :
Vô Danh