Bộ Lạc Du Thú - Xuyên Việt Chi Du Thú Bộ Lạc
Chương 53
Hwan
********
Người trên quảng trưởng đã về gần hết, Mischa đang buồn ngủ cũng được Khắc Đặc ôm về. Mà hai đứa nhóc kkia lại không về sớm như vậy, bọn nó nằm dưới tàng cây, ánh trăng đêm nay rất sáng, ánh trắng chiếu sáng toàn bộ rừng cây.
“Cầu Cầu, các chú Lâm Mộc đều đã kết hôn, không biế tới khi nào chúng ta mới kết hôn đây." Casso cảm thán nói. Về phần từ ‘kết hôn’ này, tự nhiên là học được từ chỗ Lâm Mộc.
Cầu Cầu liếc nhìn Casso “Kết hôn cái gì? Đến bây giờ tôi còn không biết tôi là loài gì nữa đây?" Nghĩ vậy Cầu Cầu cảm thấy tâm tình như ánh mặt trời của mình biến thành mây đen. Nó từ trong rừng rậm Ma Vụ đi ra vì nó biết nó là loài gì, nhưng mà cho tới bây giờ nó còn chưa có gặp qua thú vật hoặc thú nhân giống nó, đương nhiên cũng không có thú nhân gặp qua loài giống nó.
Cảm thấy tâm tình của Cầu Cầu tụt xuống, Casso vội nói “Cầu Cầu, cậu biết nói ngôn ngữ của thú nhân, cậu nhất định là thú nhân. Đương nhiên, cậu là giống đực thì tôi vẫn thích cậu." Casso lập tức biểu đạt cõi lòng mình.
Kỳ thật Cầu Cầu nghe thấy lời Casso nói vẫn rất cảm động, nhưng nó tỏ vẻ tuyệt đối sẽ không nói ra.
“Ai, nếu có thể tìm được tộc nhân của tôi thì tốt rồi, như vậy tôi sẽ không lo lắng tôi là thứ kỳ quái gì đó."
“Cầu Cầu, cậu đừng lo lắng. Đợi tới khi tôi thành niên rồi tôi sẽ cùng cậu đi ra ngoài tìm tộc nhân của cậu. Cậu đừng có sốt ruột, dù sao chúng ta còn nhỏ, chỉ có thể ở trong bộ lạc. Hơn nữa, bộ lạc của chúng ta tốt lắm, có nhà ở, cũng có thức ăn ngon. Nếu cậu thèm có thể làm nũng với chú Lâm Mộc, chú ấy sẽ làm cho cậu ăn, rất tốt, đúng không?"
Cầu Cầu nghĩ lại cũng phải, nó cũng không cần phải sốt ruột “Ừ, cậu nó không sai. Bộ lạc của chúng ta cũng rất tốt, ít nhất chủ nhân của tôi làm thức ăn ngon lắm."
“Ừ, chờ chúng ta trưởng thành rồi cùng ra ngoài. Đại lục này kỳ thật rất lớn, phụ thân nói, làm một thú nhân, chúng ta đều cần phải đi trải nghiệm, nhưng mà phải trưởng thành mới được cho phép đi. Đến lúc đó chúng ta có thể đi tới rất nhiều nơi, nhìn thấy nhiều phong cảnh, cũng có thể ăn nhiều đồ ăn khác nhau."
Cầu Cầu tưởng tượng cảnh đó liền cảm thấy rất tốt, vui vẻ nói “Đến lúc đó cậu phụ trách làm cho tôi ăn."
“Ừ, tôi sẽ cố gắng theo chú Lâm Mộc học." Casso nhìn móng vuốt sói của mình “Nhưng phải đợi tôi biến hình mới được."
“Cậu đáp ứng rồi đó."
“Nghĩ tới chủ nhân của tôi kết hôn, từ nay về sau hắn chỉ thuộc về một mình Patrick, dục vọng chiếm giữ của Patrick mạnh mẽ như vậy, nếu tôi là thú nhân, y nhất định sẽ không để yên cho tôi. Về sau không thể lăn lộn trong lòng chủ nhân, nghĩ lại cảm thấy ưu thương." Cầu Cầu nhìn về phía xa ưu thương nói.
Casso nói “ Cầu Cầu, kỳ thật cho dù không cử hành nghi thức thì chú Lâm Mộc cũng là của chú Patrick, cậu không thấy khi chú ấy thấy chú Lâm Mộc ôm cậu liền hung dữ nhìn cậu sao? Cho nên về sau cậu vẫn nên bảo trì khoảng cách với chú Lâm Mộc đi."
‘Như vậy tôi cũng vui vẻ.’ Casso thầm nghĩ thế ở trong lòng.
Cầu Cầu gật đầu, nó cảm thấy lời Casso nói có lý, nó quyết định về sau không cọ cọ ở trong ngực Lâm Mộc nữa, còn cái khác thì vẫn như cũ.
Thấy Cầu Cầu gật đầu, Casso rất vui vẻ. Nhìn bầu trời thấy trời đã khuya rồi “Chúng ta về đi ngủ thôi." Nói xong để Cầu Cầu nằm lên lưng mình, chạy về nhà. Hiện tại nó cùng Cầu Cầu có phòng riêng của mình, không cần ở cùng với phụ thân, cảm giác thật tuyệt vời.
******
Nói về Lâm Mộc
Thùng tắm đùng để ngâm mình được để ở nhà kho, Lâm Mộc thử nước, cảm thấy có chút nóng, nhưng mà nhiệt độ này ngâm mình rất tốt.
Thả mành của căn phòng xuống, Lâm Mộc tiến vào thùng tắm, thoải mái rên một tiếng. Thùng gỗ làm rất lớn, để một cái ghế đẩu vào, Lâm Mộc rất thích.
Patrick cầm quần áo trong tay, nhìn thấy Lâm Mộc quên mang theo quần áo y cũng không nói, hôm này dù sao cũng là ngày bọn họ kết làm bạn lữ, y đã bị ‘cấm ăn’ mấy ngày rồi, y cảm thấy bữa nay là ngày y ăn cơm.
Lâm Mộc không có phát hiện Patrick nhấc mành đi vào, cậu thoải mái nhắm mắt lại, nước ấm làm cho cậu dễ buồn ngủ. Cho nên khi Patrick đi vào liền nhìn thấy hình ảnh như vậy: Lâm Mộc dựa vào thành thùng gỗ, khuôn mặt tuấn tú, tóc dài ra càng làm cho khuôn mặt Lâm Mộc tinh xảo. Có thể do nước hơi nóng, hai má phấn nộn đáng yêu. Xương quai xanh tinnh xảo bại lộ dưới không khí, bởi vì chiều cao cho nên nước cũng không thể che hết thân thể tuyệt vời của Lâm Mộc.
Vòng eo mảnh khảnh, hai chân thon dài trắng nõn, điều này làm cho Patrick nhớ đến hình ảnh khi bọn họ đang tình cảm mãnh liệt, hai chân của cậu vắt lên thắt lưng y. Ánh mắt Patrick càng thêm thâm trầm “Mộc Mộc, em quên mang quần áo." Giọng nói khàn khàn.
“Hả?" Lâm Mộc mở đôi mắt sương mù, trong nháy mắt như vậy Lâm Mộc còn chưa thanh tỉnh. Khi cậu phản ứng lại thì Patrick đã đi vào trong thùng tắm.
Lâm Mộc nháy mắt tỉnh ngủ “Sao anh đi vào?"
Tiếng cười trầm thấp, giọng nói khàn khàn “Vừa rồi Mộc Mộc không nghe thấy sao? Anh mang quần áo tới cho em!"
Lâm Mộc thấy ánh mắt sâu thẳm của Patrick, cậu nhìn thấy dục vọng nóng bỏng của y, điều này làm cho mặt cậu nóng bừng, kìm lòng không được cúi đầu “Vậy anh cũng không nên vào trong thùng tắm chứ."
Nhưng thứ đập vào mắt lại càng làm cho cậu thấy nóng hơn, cậu thấy được tiểu Patrick nổi đầy gân xanh. Lâm Mộc vội vàng dời ánh mắt đi, thứ này cậu rất quen thuộc, cậu chạm vào nó, vuốt ve nó, thậm chí nó còn kiêu ngạo đấu đá lung tung trong thân thể cậu, nó còn làm cho cậu ….làm cho cậu cảm thấy rất khoái nhạc. Khoái hoạt cực hạn kia làm cho Lâm Mộc nhớ lại thôi cũng sẽ mềm xuống.
Lâm Mộc cảm thấy cậu tốt rồi, sắc, hiện giờ cậu cảm nhận được nơi nào đó của cậu cứng rắn lên.
Patrick thấy bộ dáng thẹn thùng của Lâm Mộc rất cám dỗ.
Nâng cằm cậu lên, nhìn hàng lông mi dài cong cong trong nháy mắt y thấy rất đáng yêu.
Ánh mắt Patrick chăm chú nhìn miệng Lâm Mộc, môi của Lâm Mộc rất được, giống như người của cậu. Phấn nộn, làm cho người ta nghĩ muốn ngậm vào.
Ngón tay Patrick đặt lên môi của Lâm Mộc, rất co dãn. Y dùng ngón tay vuốt ve môi cậu.
Y nhịn không được cúi đầu liếm, ừ, hương vị trước sau như một thật mê người.
“Ưm~~" Lâm Mộc nhịn không được nhỏ giọng rên một tiếng.
Âm thanh này mị hoặc Patrick, y hôn không đơn giản chỉ liếm, cạy răng Lâm Mộc ra, đầu lưỡi của Patrick bắt đầu hoành hành trong miệng Lâm Mộc. Hai tay vuốt ve khắp người cậu, làm cho Lâm Mộc rên rỉ không ngừng.
Nhẹ nhàng vuốt ve đậu đỏ trước ngực Lâm Mộc, nghe tiếng rên khó nhịn của cậu, Patrick cảm thấy mình giống như ngửi được mùi hoa mê tình làm cho y rất hưng phấn.
Nụ hôn cuồng nhiệt từ cổ trượt xuống ngực, đầu lưỡi của Patrick bắt đầu ở hai viên đậu đỏ bắt đầu chuyên tâm.
Đầu lưỡi nhẹ đảo quanh hồng mai, làm cho Lâm Mộc nhịn không được ngửa đầu đưa thứ tốt đẹp nhất của mình tới miệng Patrick.
Âm thanh không kiên nhẫn càng lúc càng lớn, Lâm Mộc nhịn không được cắn tay mình “Ưm~~~~ Patrick à~~~"
Sau khi tra tấn hai viên đậu đó sáng như sao, Patrick ôm lấy Lâm Mộc, làm cho cậu dựa vào người mình. Tuy rằng thùng tắm rất lớn, nhưng Patrick muốn duỗi chân bên trong cũng khó. Y để Lâm Mộc ngồi lên đùi mình, một tay ôm lấy Lâm Mộc, cúi đầu hôn nhẹ lên cổ cậu, tay kia thì chui xuống nước, khai phá mảnh đất thần bí của Lâm Mộc. Giờ phút này, toàn thân Lâm Mộc như nhũn ra, chỉ có thể rên rỉ.
“Ưm~~~"
Thứ rất to tiến vào làm cho Lâm Mộc nhịn không được rên lên tiếng đau đớn, cậu còn chưa kịp thích ứng, Patrick đã bắt đầu nâng chân cậu lên, đùa nghịch cậu, làm cho Lâm Mộc ức chế rên ra tiếng.
“Patrick….chậm một chút……rất sâu!"
Tiếp qua hơn mười phút, Patrick xoay người Lâm Mộc lại, làm cho cậu đối mặt với mình. Hai chân thon dài quấn quanh eo, Patrick hôn lên môi Lâm Mộc, dưới thân không ngừng vận động.
Thời gian bọn họ ở chung dài như vậy, Patrick biết mấu chốt của Lâm Mộc ở đâu. Y xấu xa không ngừng công kích điểm làm cho Lâm Mộc không khống chế được kêu to.
“Không…..không….Patrick…..em muốn chết!"
“Em là thoái mái muốn chết ấy!" Động tác dưới thân không ngừng lại, nhìn thấy người trong lòng ý loạn tình mê, người này về sau chỉ thuộc riêng y mà thôi. Thấy khuôn mặt cậu đỏ bừng, là y đã làm cho cậu lộ ra vẻ đẹp cực hạn như vậy.
Khi nước nóng đã nguội lạnh rồi, Patrick mới tới một lần. Đây tự nhiên không thỏa mãn y.
Ôm lấy Lâm Mộc, hạ thân của hai người vẫn tương liên thân mật như cũ. Patrick cầm lấy tấm thảm da thú đã chuẩn bị sẵn bao lấy Lâm Mộc, chuẩn bị trở về phòng ngủ.
Lâm Mộc vẫn chìm đắm trong dư vị tình cảm, dọc đường đi ma xát làm cho cậu cảm nhận được thứ đó còn trong thân thể cậu to lên, rất dễ gợi lên tình dục chưa tán. Lâm Mộc ôm cổ Patrick nhỏ giọng mắng “Cầm thú!"
Patrick nhẹ cắn lỗ tai Lâm Mộc, cười nói “Anh là thú không phải là cầm." Nói xong cố ý động thắt lưng, làm cho Lâm Mộc rên lên như trong dự kiến.
“Mộc Mộc, giọng em rất dễ nghe."
“Cầm thú!" Lần này Lâm Mộc thông minh hơn chỉ mắng y ở trong lòng.
Ban đêm tốt đẹp như vậy, cũng không phải tất cả mọi người đều trải qua một đêm tốt đẹp, ít nhất Locker cảm thấy mình thật bi thương khi đêm tân hôn đầu tiên bị bạn lữ cấm lên giường.
Locker nằm trên mặt đất, đương nhiên Sacha không có nhẫn tâm để Locker ngủ trên mặt đất, cậu tỏ vẻ cho hắn ngủ trên thảm, hơn nữa còn trải một tầng rất dày cho hắn, tuyệt không đắc ý.
Đêm càng khuya. Locker vẫn ngủ không được, hắn nằm trên mặt đất tự hỏi một vấn đề quan trọng.
Nghĩ tới nghĩ lui, hắn cảm thấy, đêm tân hôn đầu tiên phải ngủ trên mặt đất là một chuyện làm cho người ta không cam lòng, cho nên hắn quyết định sử dụng ưu thế của thú nhân ——- da mặt dày
Cùng bầu bạn ở chung thì da mặt phải dày đó là rất quan trọng, thú nhân bọn họ biết ở trước mặt giống cái thì da mặt phải càng dày, bằng không khổ là chính mình. Locker biết rõ điểm này, cho nên chuyện bầu bạn nhà mình cho mình ngủ trên mặt đất, kỳ thật có thể xem như không nghe thấy.
Cho nên Locker lặng lẽ đi lên giường.
Sacha sắp ngủ đột nhiên cảm thấy có người đi lên giường, lập tức mở mắt “Locker! Sao anh lại đi lên? Anh…."
Locker nhanh chuẩn ngoan hôn môi Sacha, sau đó là một loạt nụ hôn kích thích, đương nhiên tay hắn cũng không có nhàn rỗi, rất nhanh lột sạch Sacha.
Sacha bị Locker hôn đến choáng váng, đột nhiên cảm thấy nơi nào đó của mình bị Locker nắm trong tay, kỳ quái hỏi “Locker, anh đang làm gì vậy?" Nơi này rõ ràng là nơi cậu dùng để đi tiểu mà.
Locker lại hôn môi Sacha, vừa hôn vừa nói “Làm cho em thoải mái."
Sacha vừa định hỏi lại, một trận đau nhức truyền tới làm cho da đầu cậu run lên, làm cho cậu nhịn không được rên rỉ.
Kỳ thật Sacha là đứa nhỏ trong sáng, tuy đã lớn như vậy, nhưng không có tự mình động tay quá. Cho dù có cảm giác cậu cũng tự để qua, đương nhiên là do không có ai nói về phương diện này với cậu.
Sacha nhanh chóng trầm mê trong loại cảm giác khoái hoạt này, sau khi cậu bắn ra, Locker bắt đầu tiến quân tới địa phương mà hắn mong muốn đã lâu
Sacha toàn thân mềm nhũn ra cảm nhận được địa phương thẹn thùng kia truyền đến cảm giác khác thường “Anh làm gì vậy? Rời khỏi nơi đó." Bản năng của Sacha cảm thấy có chút sợ hãi.
Locker cũng không thể làm cho bầu bạn nhà mình buồn bực, lập tức nghĩ tới biện pháp dời đi lực chú ý của đối phương, lại cầm dục vọng xinh đẹp của đối phương, làm cho đối phương lại trầm mê ở bên trong.
Locker cố gắng bóp nát trái cây mình cố ý hái, nhìn thấy chất lỏng chảy ra tỏa mùi thơm ngát, lập tức bôi vào bên trong hoa viên của Sacha. Có đồ vật này, Locker khai khẩn càng dễ dàng. Kỳ thật loại trái cây này là thứ chuẩn bị cho bầu bạn khi chuẩn bị XXX, thứ này có thể bảo hộ làm cho giống cái không bị thương. Nhưng bởi vì thú nhân trong bộ lạc của bọn họ phần lớn đều bị đuổi ra khỏi bộ lạc, có một ít không từng sống trong bộ lạc, cho nên tri thức này từ phụ thân truyền thụ cho cũng không biết. Cho nên Lâm Mộc cùng Linie là hai người xui xẻo.
Locker biết thứ này cũng là do Patrick nói cho hắn biết, thì ra mỗi lần Patrick đều làm cho Lâm Mộc không thoải mái một hai ngày, cũng rất lo lắng, dù sao cha thân trước kia không có như vậy. Cho nên y khẳng định ở phương diện này có thứ gì đó mà y không biết, cho nên đến hỏi Ba Áo ở trong bộ lạc khá lâu (còn nhớ con gấu giấu đầu lòi đuôi không?) mới biết được thì ra còn có loại đồ vật như thế này tồn tại. Hơn nữa, loại đồ vật này còn có thể làm cho giống cái càng thêm nhiệt tình, cũng không có gì nguy hại.
Sacha cảm thấy bản thân trở nên hiếu kỳ, nơi đó thế nhưng ngứa!
“Locker….." Hai mắt Sacha đầy nước mắt mông lung.
Locker lo lắng hỏi “Làm sao vậy?"
“Khó chịu." Sacha tủi thân “Ngứa!"
Lời Sacha nói làm cho Locker biết tại sao, hắn thực hiện động tác nhanh hơn, cho đến khi hắn tiến vào bên trong cơ thể Sacha, nhìn thấy Sacha ở dưới thân không biết là khó chịu hay thoải mái, giờ phút này cậu chỉ thuộc riêng mình hắn.
Về phần hai đôi khác kia, đương nhiên không ngọt ngào mật ngọt không có khó khăn gì. Chỉ có thể đoán được, ngày mai, Lâm Mộc bọn họ khó mà rời giường như bình thường
********
Người trên quảng trưởng đã về gần hết, Mischa đang buồn ngủ cũng được Khắc Đặc ôm về. Mà hai đứa nhóc kkia lại không về sớm như vậy, bọn nó nằm dưới tàng cây, ánh trăng đêm nay rất sáng, ánh trắng chiếu sáng toàn bộ rừng cây.
“Cầu Cầu, các chú Lâm Mộc đều đã kết hôn, không biế tới khi nào chúng ta mới kết hôn đây." Casso cảm thán nói. Về phần từ ‘kết hôn’ này, tự nhiên là học được từ chỗ Lâm Mộc.
Cầu Cầu liếc nhìn Casso “Kết hôn cái gì? Đến bây giờ tôi còn không biết tôi là loài gì nữa đây?" Nghĩ vậy Cầu Cầu cảm thấy tâm tình như ánh mặt trời của mình biến thành mây đen. Nó từ trong rừng rậm Ma Vụ đi ra vì nó biết nó là loài gì, nhưng mà cho tới bây giờ nó còn chưa có gặp qua thú vật hoặc thú nhân giống nó, đương nhiên cũng không có thú nhân gặp qua loài giống nó.
Cảm thấy tâm tình của Cầu Cầu tụt xuống, Casso vội nói “Cầu Cầu, cậu biết nói ngôn ngữ của thú nhân, cậu nhất định là thú nhân. Đương nhiên, cậu là giống đực thì tôi vẫn thích cậu." Casso lập tức biểu đạt cõi lòng mình.
Kỳ thật Cầu Cầu nghe thấy lời Casso nói vẫn rất cảm động, nhưng nó tỏ vẻ tuyệt đối sẽ không nói ra.
“Ai, nếu có thể tìm được tộc nhân của tôi thì tốt rồi, như vậy tôi sẽ không lo lắng tôi là thứ kỳ quái gì đó."
“Cầu Cầu, cậu đừng lo lắng. Đợi tới khi tôi thành niên rồi tôi sẽ cùng cậu đi ra ngoài tìm tộc nhân của cậu. Cậu đừng có sốt ruột, dù sao chúng ta còn nhỏ, chỉ có thể ở trong bộ lạc. Hơn nữa, bộ lạc của chúng ta tốt lắm, có nhà ở, cũng có thức ăn ngon. Nếu cậu thèm có thể làm nũng với chú Lâm Mộc, chú ấy sẽ làm cho cậu ăn, rất tốt, đúng không?"
Cầu Cầu nghĩ lại cũng phải, nó cũng không cần phải sốt ruột “Ừ, cậu nó không sai. Bộ lạc của chúng ta cũng rất tốt, ít nhất chủ nhân của tôi làm thức ăn ngon lắm."
“Ừ, chờ chúng ta trưởng thành rồi cùng ra ngoài. Đại lục này kỳ thật rất lớn, phụ thân nói, làm một thú nhân, chúng ta đều cần phải đi trải nghiệm, nhưng mà phải trưởng thành mới được cho phép đi. Đến lúc đó chúng ta có thể đi tới rất nhiều nơi, nhìn thấy nhiều phong cảnh, cũng có thể ăn nhiều đồ ăn khác nhau."
Cầu Cầu tưởng tượng cảnh đó liền cảm thấy rất tốt, vui vẻ nói “Đến lúc đó cậu phụ trách làm cho tôi ăn."
“Ừ, tôi sẽ cố gắng theo chú Lâm Mộc học." Casso nhìn móng vuốt sói của mình “Nhưng phải đợi tôi biến hình mới được."
“Cậu đáp ứng rồi đó."
“Nghĩ tới chủ nhân của tôi kết hôn, từ nay về sau hắn chỉ thuộc về một mình Patrick, dục vọng chiếm giữ của Patrick mạnh mẽ như vậy, nếu tôi là thú nhân, y nhất định sẽ không để yên cho tôi. Về sau không thể lăn lộn trong lòng chủ nhân, nghĩ lại cảm thấy ưu thương." Cầu Cầu nhìn về phía xa ưu thương nói.
Casso nói “ Cầu Cầu, kỳ thật cho dù không cử hành nghi thức thì chú Lâm Mộc cũng là của chú Patrick, cậu không thấy khi chú ấy thấy chú Lâm Mộc ôm cậu liền hung dữ nhìn cậu sao? Cho nên về sau cậu vẫn nên bảo trì khoảng cách với chú Lâm Mộc đi."
‘Như vậy tôi cũng vui vẻ.’ Casso thầm nghĩ thế ở trong lòng.
Cầu Cầu gật đầu, nó cảm thấy lời Casso nói có lý, nó quyết định về sau không cọ cọ ở trong ngực Lâm Mộc nữa, còn cái khác thì vẫn như cũ.
Thấy Cầu Cầu gật đầu, Casso rất vui vẻ. Nhìn bầu trời thấy trời đã khuya rồi “Chúng ta về đi ngủ thôi." Nói xong để Cầu Cầu nằm lên lưng mình, chạy về nhà. Hiện tại nó cùng Cầu Cầu có phòng riêng của mình, không cần ở cùng với phụ thân, cảm giác thật tuyệt vời.
******
Nói về Lâm Mộc
Thùng tắm đùng để ngâm mình được để ở nhà kho, Lâm Mộc thử nước, cảm thấy có chút nóng, nhưng mà nhiệt độ này ngâm mình rất tốt.
Thả mành của căn phòng xuống, Lâm Mộc tiến vào thùng tắm, thoải mái rên một tiếng. Thùng gỗ làm rất lớn, để một cái ghế đẩu vào, Lâm Mộc rất thích.
Patrick cầm quần áo trong tay, nhìn thấy Lâm Mộc quên mang theo quần áo y cũng không nói, hôm này dù sao cũng là ngày bọn họ kết làm bạn lữ, y đã bị ‘cấm ăn’ mấy ngày rồi, y cảm thấy bữa nay là ngày y ăn cơm.
Lâm Mộc không có phát hiện Patrick nhấc mành đi vào, cậu thoải mái nhắm mắt lại, nước ấm làm cho cậu dễ buồn ngủ. Cho nên khi Patrick đi vào liền nhìn thấy hình ảnh như vậy: Lâm Mộc dựa vào thành thùng gỗ, khuôn mặt tuấn tú, tóc dài ra càng làm cho khuôn mặt Lâm Mộc tinh xảo. Có thể do nước hơi nóng, hai má phấn nộn đáng yêu. Xương quai xanh tinnh xảo bại lộ dưới không khí, bởi vì chiều cao cho nên nước cũng không thể che hết thân thể tuyệt vời của Lâm Mộc.
Vòng eo mảnh khảnh, hai chân thon dài trắng nõn, điều này làm cho Patrick nhớ đến hình ảnh khi bọn họ đang tình cảm mãnh liệt, hai chân của cậu vắt lên thắt lưng y. Ánh mắt Patrick càng thêm thâm trầm “Mộc Mộc, em quên mang quần áo." Giọng nói khàn khàn.
“Hả?" Lâm Mộc mở đôi mắt sương mù, trong nháy mắt như vậy Lâm Mộc còn chưa thanh tỉnh. Khi cậu phản ứng lại thì Patrick đã đi vào trong thùng tắm.
Lâm Mộc nháy mắt tỉnh ngủ “Sao anh đi vào?"
Tiếng cười trầm thấp, giọng nói khàn khàn “Vừa rồi Mộc Mộc không nghe thấy sao? Anh mang quần áo tới cho em!"
Lâm Mộc thấy ánh mắt sâu thẳm của Patrick, cậu nhìn thấy dục vọng nóng bỏng của y, điều này làm cho mặt cậu nóng bừng, kìm lòng không được cúi đầu “Vậy anh cũng không nên vào trong thùng tắm chứ."
Nhưng thứ đập vào mắt lại càng làm cho cậu thấy nóng hơn, cậu thấy được tiểu Patrick nổi đầy gân xanh. Lâm Mộc vội vàng dời ánh mắt đi, thứ này cậu rất quen thuộc, cậu chạm vào nó, vuốt ve nó, thậm chí nó còn kiêu ngạo đấu đá lung tung trong thân thể cậu, nó còn làm cho cậu ….làm cho cậu cảm thấy rất khoái nhạc. Khoái hoạt cực hạn kia làm cho Lâm Mộc nhớ lại thôi cũng sẽ mềm xuống.
Lâm Mộc cảm thấy cậu tốt rồi, sắc, hiện giờ cậu cảm nhận được nơi nào đó của cậu cứng rắn lên.
Patrick thấy bộ dáng thẹn thùng của Lâm Mộc rất cám dỗ.
Nâng cằm cậu lên, nhìn hàng lông mi dài cong cong trong nháy mắt y thấy rất đáng yêu.
Ánh mắt Patrick chăm chú nhìn miệng Lâm Mộc, môi của Lâm Mộc rất được, giống như người của cậu. Phấn nộn, làm cho người ta nghĩ muốn ngậm vào.
Ngón tay Patrick đặt lên môi của Lâm Mộc, rất co dãn. Y dùng ngón tay vuốt ve môi cậu.
Y nhịn không được cúi đầu liếm, ừ, hương vị trước sau như một thật mê người.
“Ưm~~" Lâm Mộc nhịn không được nhỏ giọng rên một tiếng.
Âm thanh này mị hoặc Patrick, y hôn không đơn giản chỉ liếm, cạy răng Lâm Mộc ra, đầu lưỡi của Patrick bắt đầu hoành hành trong miệng Lâm Mộc. Hai tay vuốt ve khắp người cậu, làm cho Lâm Mộc rên rỉ không ngừng.
Nhẹ nhàng vuốt ve đậu đỏ trước ngực Lâm Mộc, nghe tiếng rên khó nhịn của cậu, Patrick cảm thấy mình giống như ngửi được mùi hoa mê tình làm cho y rất hưng phấn.
Nụ hôn cuồng nhiệt từ cổ trượt xuống ngực, đầu lưỡi của Patrick bắt đầu ở hai viên đậu đỏ bắt đầu chuyên tâm.
Đầu lưỡi nhẹ đảo quanh hồng mai, làm cho Lâm Mộc nhịn không được ngửa đầu đưa thứ tốt đẹp nhất của mình tới miệng Patrick.
Âm thanh không kiên nhẫn càng lúc càng lớn, Lâm Mộc nhịn không được cắn tay mình “Ưm~~~~ Patrick à~~~"
Sau khi tra tấn hai viên đậu đó sáng như sao, Patrick ôm lấy Lâm Mộc, làm cho cậu dựa vào người mình. Tuy rằng thùng tắm rất lớn, nhưng Patrick muốn duỗi chân bên trong cũng khó. Y để Lâm Mộc ngồi lên đùi mình, một tay ôm lấy Lâm Mộc, cúi đầu hôn nhẹ lên cổ cậu, tay kia thì chui xuống nước, khai phá mảnh đất thần bí của Lâm Mộc. Giờ phút này, toàn thân Lâm Mộc như nhũn ra, chỉ có thể rên rỉ.
“Ưm~~~"
Thứ rất to tiến vào làm cho Lâm Mộc nhịn không được rên lên tiếng đau đớn, cậu còn chưa kịp thích ứng, Patrick đã bắt đầu nâng chân cậu lên, đùa nghịch cậu, làm cho Lâm Mộc ức chế rên ra tiếng.
“Patrick….chậm một chút……rất sâu!"
Tiếp qua hơn mười phút, Patrick xoay người Lâm Mộc lại, làm cho cậu đối mặt với mình. Hai chân thon dài quấn quanh eo, Patrick hôn lên môi Lâm Mộc, dưới thân không ngừng vận động.
Thời gian bọn họ ở chung dài như vậy, Patrick biết mấu chốt của Lâm Mộc ở đâu. Y xấu xa không ngừng công kích điểm làm cho Lâm Mộc không khống chế được kêu to.
“Không…..không….Patrick…..em muốn chết!"
“Em là thoái mái muốn chết ấy!" Động tác dưới thân không ngừng lại, nhìn thấy người trong lòng ý loạn tình mê, người này về sau chỉ thuộc riêng y mà thôi. Thấy khuôn mặt cậu đỏ bừng, là y đã làm cho cậu lộ ra vẻ đẹp cực hạn như vậy.
Khi nước nóng đã nguội lạnh rồi, Patrick mới tới một lần. Đây tự nhiên không thỏa mãn y.
Ôm lấy Lâm Mộc, hạ thân của hai người vẫn tương liên thân mật như cũ. Patrick cầm lấy tấm thảm da thú đã chuẩn bị sẵn bao lấy Lâm Mộc, chuẩn bị trở về phòng ngủ.
Lâm Mộc vẫn chìm đắm trong dư vị tình cảm, dọc đường đi ma xát làm cho cậu cảm nhận được thứ đó còn trong thân thể cậu to lên, rất dễ gợi lên tình dục chưa tán. Lâm Mộc ôm cổ Patrick nhỏ giọng mắng “Cầm thú!"
Patrick nhẹ cắn lỗ tai Lâm Mộc, cười nói “Anh là thú không phải là cầm." Nói xong cố ý động thắt lưng, làm cho Lâm Mộc rên lên như trong dự kiến.
“Mộc Mộc, giọng em rất dễ nghe."
“Cầm thú!" Lần này Lâm Mộc thông minh hơn chỉ mắng y ở trong lòng.
Ban đêm tốt đẹp như vậy, cũng không phải tất cả mọi người đều trải qua một đêm tốt đẹp, ít nhất Locker cảm thấy mình thật bi thương khi đêm tân hôn đầu tiên bị bạn lữ cấm lên giường.
Locker nằm trên mặt đất, đương nhiên Sacha không có nhẫn tâm để Locker ngủ trên mặt đất, cậu tỏ vẻ cho hắn ngủ trên thảm, hơn nữa còn trải một tầng rất dày cho hắn, tuyệt không đắc ý.
Đêm càng khuya. Locker vẫn ngủ không được, hắn nằm trên mặt đất tự hỏi một vấn đề quan trọng.
Nghĩ tới nghĩ lui, hắn cảm thấy, đêm tân hôn đầu tiên phải ngủ trên mặt đất là một chuyện làm cho người ta không cam lòng, cho nên hắn quyết định sử dụng ưu thế của thú nhân ——- da mặt dày
Cùng bầu bạn ở chung thì da mặt phải dày đó là rất quan trọng, thú nhân bọn họ biết ở trước mặt giống cái thì da mặt phải càng dày, bằng không khổ là chính mình. Locker biết rõ điểm này, cho nên chuyện bầu bạn nhà mình cho mình ngủ trên mặt đất, kỳ thật có thể xem như không nghe thấy.
Cho nên Locker lặng lẽ đi lên giường.
Sacha sắp ngủ đột nhiên cảm thấy có người đi lên giường, lập tức mở mắt “Locker! Sao anh lại đi lên? Anh…."
Locker nhanh chuẩn ngoan hôn môi Sacha, sau đó là một loạt nụ hôn kích thích, đương nhiên tay hắn cũng không có nhàn rỗi, rất nhanh lột sạch Sacha.
Sacha bị Locker hôn đến choáng váng, đột nhiên cảm thấy nơi nào đó của mình bị Locker nắm trong tay, kỳ quái hỏi “Locker, anh đang làm gì vậy?" Nơi này rõ ràng là nơi cậu dùng để đi tiểu mà.
Locker lại hôn môi Sacha, vừa hôn vừa nói “Làm cho em thoải mái."
Sacha vừa định hỏi lại, một trận đau nhức truyền tới làm cho da đầu cậu run lên, làm cho cậu nhịn không được rên rỉ.
Kỳ thật Sacha là đứa nhỏ trong sáng, tuy đã lớn như vậy, nhưng không có tự mình động tay quá. Cho dù có cảm giác cậu cũng tự để qua, đương nhiên là do không có ai nói về phương diện này với cậu.
Sacha nhanh chóng trầm mê trong loại cảm giác khoái hoạt này, sau khi cậu bắn ra, Locker bắt đầu tiến quân tới địa phương mà hắn mong muốn đã lâu
Sacha toàn thân mềm nhũn ra cảm nhận được địa phương thẹn thùng kia truyền đến cảm giác khác thường “Anh làm gì vậy? Rời khỏi nơi đó." Bản năng của Sacha cảm thấy có chút sợ hãi.
Locker cũng không thể làm cho bầu bạn nhà mình buồn bực, lập tức nghĩ tới biện pháp dời đi lực chú ý của đối phương, lại cầm dục vọng xinh đẹp của đối phương, làm cho đối phương lại trầm mê ở bên trong.
Locker cố gắng bóp nát trái cây mình cố ý hái, nhìn thấy chất lỏng chảy ra tỏa mùi thơm ngát, lập tức bôi vào bên trong hoa viên của Sacha. Có đồ vật này, Locker khai khẩn càng dễ dàng. Kỳ thật loại trái cây này là thứ chuẩn bị cho bầu bạn khi chuẩn bị XXX, thứ này có thể bảo hộ làm cho giống cái không bị thương. Nhưng bởi vì thú nhân trong bộ lạc của bọn họ phần lớn đều bị đuổi ra khỏi bộ lạc, có một ít không từng sống trong bộ lạc, cho nên tri thức này từ phụ thân truyền thụ cho cũng không biết. Cho nên Lâm Mộc cùng Linie là hai người xui xẻo.
Locker biết thứ này cũng là do Patrick nói cho hắn biết, thì ra mỗi lần Patrick đều làm cho Lâm Mộc không thoải mái một hai ngày, cũng rất lo lắng, dù sao cha thân trước kia không có như vậy. Cho nên y khẳng định ở phương diện này có thứ gì đó mà y không biết, cho nên đến hỏi Ba Áo ở trong bộ lạc khá lâu (còn nhớ con gấu giấu đầu lòi đuôi không?) mới biết được thì ra còn có loại đồ vật như thế này tồn tại. Hơn nữa, loại đồ vật này còn có thể làm cho giống cái càng thêm nhiệt tình, cũng không có gì nguy hại.
Sacha cảm thấy bản thân trở nên hiếu kỳ, nơi đó thế nhưng ngứa!
“Locker….." Hai mắt Sacha đầy nước mắt mông lung.
Locker lo lắng hỏi “Làm sao vậy?"
“Khó chịu." Sacha tủi thân “Ngứa!"
Lời Sacha nói làm cho Locker biết tại sao, hắn thực hiện động tác nhanh hơn, cho đến khi hắn tiến vào bên trong cơ thể Sacha, nhìn thấy Sacha ở dưới thân không biết là khó chịu hay thoải mái, giờ phút này cậu chỉ thuộc riêng mình hắn.
Về phần hai đôi khác kia, đương nhiên không ngọt ngào mật ngọt không có khó khăn gì. Chỉ có thể đoán được, ngày mai, Lâm Mộc bọn họ khó mà rời giường như bình thường
Tác giả :
Tử Sắc Kinh Cức