Bình An Trọng Sinh

Chương 63: Dạ tiệc hằng năm

Biết được Hà Tư Lâm được phóng thích ra ngoài, Tô Cầm vào ngày thứ hai đã đi tìm anh rồi, cô ta đã hạ quyết tâm, lần này nhất định phải cùng anh bắt đầu lần nữa, ngoan ngoãn mà sống qua ngày, cô ta sẽ thu hồi tâm tính ham thích hư vinh của mình, làm một hiền thê lương mẫu bên anh.

Nếu như không có chuyện này của Bình An, theo quỹ đạo vốn có của số mạng, Hà Tư Lâm sẽ cùng Tô Cầm rời khỏi Thành phố G, kết hôn ở một thành phố khác, Tô Cầm cũng sẽ cùng tình nhân trước kia cắt đứt, đem vợ chồng Hà Nhất Giang giận đến thiếu chút nữa bệnh cao huyết áp phát tác, Hà gia vì Tô Cầm mà mất đi ấm áp thường ngày.

Dĩ nhiên, đây đều là trước kia. Hiệu ứng hồ điệp thì không thể khinh thường.

Lần này, Tô Cầm cũng không tìm được Hà Tư Lâm, tình yêu của mỗi người cũng sẽ có giới hạn, không thể nào tiêu xài mãi không hết, ở lúc Hà Tư Lâm quyết định gánh tội thay cho Tô Cầm, tình yêu của anh đối với cô cũng đã đến ranh giới cuối cùng.

Được người nhà đồng ý, đêm đó Hà Tư Lâm rồi rời khỏi Thành phố G, ra nước ngoài tu nghiệp thêm.

Tô Cầm tìm anh mấy ngày, liền buông tay, bởi vì công ty đột nhiên lấy lý do hành động tác phong của cô không đoan chính, ảnh hưởng hình tượng của công ty cách chức cô ta rồi.

Cô ta đương nhiên cũng không chấp nhận lý do đột nhiên bị cách chức này, tìm tình nhân trước kia hỏi nguyên nhân, nhưng chỉ là suy đoán,, anh ta cũng không có biện pháp.

Rời khỏi công ty lớn như Nghiêm thị vậy, muốn tìm thêm một công việc có đãi ngộ tương đối là không thể nào, duy nhất có thể sánh ngang là Phương thị cô ta càng sẽ không đi, rốt cuộc vẫn là chột dạ.

Bây giờ đã sắp bước sang năm mới rồi, bình thường công ty sẽ không nhận người nữa, Tô Cầm quyết định chờ sang năm mới sẽ tìm việc làm một lần nữa, Đỗ Hiểu Mị lại nói cho cô biết, cô đừng mơ có thể sống yên ở Thành phố G nữa. Phương Đổng Sự Trưởng đã tra được là cô muốn thương tổn Bình An, nếu không phải hiện tại chính là thời điểm bận nhất, Tô Cầm sớm đã bị xử lý rồi, hơn nữa Tô Cầm bị Nghiêm thị cách chức, khẳng định nhất định có lien quan đến chuyện này.

Làm Tô Cầm sợ tới mức mất bình tĩnh, gia cảnh của cô ta thật bình thường, hoàn toàn không cách nào đối nghịch cùng nhân vật như Phương Hữu Lợi hoặc Nghiêm Túc, Thành phố G cô ta không thể ở ở nổi nữa, nhưng lại không biết nên làm sao đây, vì muốn tỏ rõ quyết tâm của mình với Hà Tư Lâm, cô ta đã đem phòng ốc cùng xe trả lại cho trước kia cấp trên, hiện tại cô ta cái gì cũng không có.

Sau lại, vẫn là Đỗ Hiểu Mị đưa cho cô ta một khoản tiền, để cho cô ta đến địa phương khác tránh một thời gian.

Và thế là, thiếu Đỗ Hiểu Mị một món nợ ân tình, lại không biết cái giá tương lai cô ta phải trả cho Đỗ Hiểu Mị, nhiều hơn hiện tại không biết bao nhiêu lần.

Đây đều là chuyện sau này.

Sau khi xảy ra sự kiện a- xít sun-phu-rit, Bình An không tiếp tục đến trung tâm thẩm mỹ của Công ty AOMI nữa, mỗi ngày đều là ở trong nhà làm trạch nữ, biết Nghiêm Túc đuổi việc Tô Cầm, cô muốn mời Nghiêm Túc ăn cơm, bất đắc dĩ đại thiếu gia này gần đây phải ra nước ngoài họp, hoàn toàn không có bao nhiêu thời gian ở lại Thành phố G.

Cô cũng đã đi tìm Khâu Thiếu Triết, cùng anh ta ăn cơm hết một lần, cũng phát hiện Khâu Thiếu Triết này thật ra thì ứng xử rất tốt, anh ta có một chút khí chất bề ngoài của con một cán bộ cao cấp, nhưng cô cảm thấy vẫn có thể đủ làm bạn cùng anh.

Ngược lại kể từ khi Tô Cầm rời khỏi Nghiêm thị, vẫn không tìm được cô ta.

Bình An cũng không biết Đỗ Hiểu Mị quen biết với Tô Cầm, và Đỗ Hiểu Mị âm thầm trợ giúp Tô Cầm, cũng không người nào biết.

Nháy mắt liền tới buổi họp mặt hàng năm của Phương thị.

Lê Thiên Thần muốn mời Bình An làm bạn gái anh ta, đây cũng là anh ta lại một lần nữa thử dò xét Bình An có nguyện ý tiếp nhận anh ta hay không. Bình An không trực tiếp cự tuyệt, chỉ là làm ra vẻ khó xử bởi ba cũng không có bạn gái.

Ý tứ thật ra thì rất rõ ràng, cô vẫn là muốn làm bạn gái của ba.

Lê Thiên Thần có chút thất vọng, nhưng đồng thời đáy lòng cũng lần nữa dấy lên hi vọng, ít nhất cô không hề nói lời lạnh nhạt cự tuyệt anh.

Vốn tưởng rằng Đỗ Hiểu Mị sẽ thừa cơ hội này đến gần Phương Hữu Lợi, không nghĩ tới cô ta lại tiếp tục im hơi lặng tiếng.

Thứ sáu, bảy giờ tối, dạ tiệc hằng năm của công ty cử hành ở đại sảnh lớn tại lầu năm của khách sạn cấp năm sao lớn nhất thành phố G.

Trong đại sảnh khách sạn treo ngược đèn chùm kiểu cung đình thiết kế tinh xảo, trên đèn có chút tua rua tủa xuống, phối hợp với rèm che màu vàng nhạt mềm rũ bằng nhung thiên nga chiếu ra ánh sáng lấp lánh, sàn nhà phát ra ánh sáng loang loáng, có một loại cảm giác hoa lệ đến ngẩn ngơ, hòa âm du dương không ngừng tung bay ở trong đại sảnh, không trung tràn ngập hương vị Whiskey cùng món điểm tâm ngọt nhàn nhạt, tất cả đều xinh đẹp thanh nhã như thế.

Đỗ Hiểu Mị hôm nay mặc một bộ sườn xám lưng trần màu đỏ của hoa hồng, tóc dài búi đơn giản, sườn xám được thiết kế theo kiểu Đông Tây kết hợp vừa tân tiến vừa quyến rũ, nổi bật nét đẹp Đông Phương, màu đỏ rực rỡ làm nổi bật dáng người xinh đẹp hấp dẫn của cô ta, khi cô ta vừa xuất hiện liền đoạt đi ánh mắt của mọi người.

Hôm nay cô ta không có trở thành bạn gái của bất kỳ một người đàn ông nào, mà là một mình ra sân, so với những người phụ nữ mang bạn trai xuất hiện càng làm chói mắt sáng rỡ.

Đỗ Hiểu Mị hài lòng nhếch môi cười nhẹ, đây mới là hiệu quả cô ta muốn.

Không chiếm được người đàn ông cô ta muốn, cô ta dĩ nhiên sẽ không uất ức chính mình tự đi chấp nhận loại đàn ông thứ đẳng, cô ta có lòng tin đối với mình, ở bất cứ trường hợp nào, cô ta đều có thể trở thành một người được chú mục nhất.

Cô cũng có thể là công chúa cao cao tại thượng, hưởng thụ ánh mắt hâm mộ thần tượng của mọi người.

Đang cùng quản lý khách sạn nói chuyện, Đổng Tư Tiệp nhận thấy được khác thường trong tràng không khí, ngẩng đầu nhìn qua, thấy Đỗ Hiểu Mị cầm ly cao cổ đang ưu nhã mỉm cười thì đáy mắt hiện lên một tia bất đắc dĩ.

Đổng Tư Tiệp hôm nay chỉ mặc một bộ lễ phục màu đen đoan trang hào phóng, cũng không có cố ý ăn mặc quá nổi bật, cô đi tới bên cạnh Đỗ Hiểu Mị, cau mày nhỏ giọng nói, “Hiểu Mị, sao bây giờ cô mới đến, bộ phận PR của chúng ta hôm nay phải chịu trách nhiệm toàn trường." Cô ta cho là mình là nhân vật chính hôm nay sao? Không phải cô đối với Đỗ Hiểu Mị có ý kiến, mà là người trẻ tuổi này tuyệt không nghiêm túc, không phải lỗi ở năng lực làm việc, nhưng lại chỉ vì quá chú ý muốn làm nổi bật bản thân.

Đỗ Hiểu Mị cười nhạt với Đổng Tư Tiệp, “Bộ phận PR của chúng ta không phải là vì duy trì không khí của hiện trường sao?" Không khí bây giờ đang ở trong dự tính của cô ta, có gì không đúng?

Đổng Tư Tiệp lắc đầu với cô ta một cái, quyết định sang năm sau, nói chuyện với bộ phận nhân sự một chút, Đỗ Hiểu Mị thật sự không thích hợp ở bộ phận PR, cô lãnh đạo không nổi cấp dưới như vậy.

Không bao lâu sau, Lê Thiên Thần cũng tới, cũng là một người độc thân, Âu phục màu xám thẫm đem anh ta càng thêm cao lớn nổi bật lên, ánh đèn nhu hòa rơi vào khuôn mặt anh tuấn của anh ta, mặt mày thanh nhã, như ngọc.

Đỗ Hiểu Mị nhìn anh ta, cũng nhớ tới bọn họ cả đêm triền miên, trái tim đã bình phục lại đau đớn.

Lê Thiên Thần thấy cô ta, khách sáo gật đầu mỉm cười, cúi thấp giấu mí mắt, che đi kinh ngạc thiếu chút nữa toát ra, anh ta không thể trêu chọc người phụ nữ nào ngoại trừ Bình An, cho dù người phụ nữ này có thể dễ dàng nâng lên dục vọng của anh ta.

"Thiên Thần, sao lại đi một mình?" Đỗ Hiểu Mị cũng sẽ không để Lê Thiên Thần không để mắt đến cô ta như vậy, cô ta ưu nhã đi tới trước mặt anh, khẽ nghẹo đầu, lộ ra chiếc cổ mảnh khảnh trắng nõn của cô ta.

"Đỗ tiểu thư." Lê Thiên Thần xa cách khẽ gật đầu với cô ta, cũng không trả lời vấn đề của cô ta, ngược lại chủ động chào hỏi cùng các đồng nghiệp.

Đang do dự có nên cùng Lê Thiên Thần tới chào hỏi đồng nghiệp hay không, thấy thái độ này của anh ta, liền chủ động đi tới.

"Trợ lí Lê, nghe nói sang năm anh sắp đến công ty chi nhánh nhậm chức tổng quản lý rồi, chúc mừng anh nhé." Lê Thiên Thần sang năm phải đến công ty chi nhánh ở thành phố J, công văn đã được phê duyệt, cũng đã có thí sinh tiếp nhận chức trợ lí của Đổng Sự Trưởng thay anh ta.

"Cám ơn." Lê Thiên Thần cười gật đầu theo bọn họ.

"Ở công ty chi nhánh mấy năm, trở lại khẳng định chính là Tổng giám đốc rồi, Lê tiên sinh, tương lai không có ranh giới a." Có người ghen tị nói.

Mọi người anh một lời tôi một câu, không có ai phát giác sắc mặt khó coi của Đỗ Hiểu Mị.

Cô ta lại hoàn toàn chưa nghe nói qua chuyện Lê Thiên Thần sẽ rời khỏi thành phố G, anh ta cứ không thể chờ đợi muốn tránh thoát cô như vậy sao?

"Cám ơn mọi người quan tâm, thật ra thì đến công ty chi nhánh cũng chỉ là một cơ hội để rèn luyện, tương lai mọi người cũng sẽ có." Lê Thiên Thần cười nói.

"Anh đến công ty chi nhánh, vậy chẳng phải sẽ phải cùng Phương tiểu thư ngăn cách hai nơi sao?" Có nữ đồng nghiệp cười trêu ghẹo, công ty ai ai cũng đều đem Bình An cùng Lê Thiên Thần coi là một đôi.

"Em không hiểu rồi, tình yêu vốn là lâu dài, đâu chỉ là sớm sớm chiều chiều." Một vị đồng nghiệp khác phản bác.

Lê Thiên Thần cười nhẹ không nói, thật ra thì trong lòng rất là khổ sở, đối với chuyện anh muốn rời khỏi Thành phố G, Bình An cũng không có bất kỳ bày tỏ gì, tồn tại của anh ta bây giờ trong mắt của cô đã là có cũng được mà không có cũng không sao.

Anh cho đến bây giờ cũng không hiểu rõ, Bình An đã từng yêu anh như vậy, tại sao có thể dễ dàng mà đem anh thành người xa lạ để đối đãi như vậy.

"Đổng Sự Trưởng cùng Phương tiểu thư tới rồi." Không biết người nào vui mừng kêu một tiếng.

Cửa ra vào đại sảnh một trận xôn xao, Phương Hữu Lợi mặc Âu phục màu đen dắt Bình An xuất hiện ở trong tầm mắt mọi người, cho dù đã qua bốn mươi tuổi, Phương Hữu Lợi lại vẫn cao lớn anh tuấn, khí chất càng thêm thành thục chững chạc, hấp dẫn không ít ánh mắt phụ nữ chưa lập gia đình.

Làm người ta kinh ngạc nhất, là Bình An mặc một bộ tiểu lễ phục màu sâm banh lệch vai dài đến gối, ở trong mắt tất cả nhân viên Phương thị đã từng gặp qua Bình An, Bình An chính là một cô gái chưa trưởng thành, chỉ có thể nuôi ở trong tháp ngà một cách cẩn thận, làm sao giống như Bình An hôm nay, sáng ngời động lòng người như vậy.

Đỗ Hiểu Mị quyến rũ hấp dẫn bọn họ đã quen mắt rồi, cho nên nhìn thấy diễm lệ tối nay của cô ta, cũng chỉ là cảm thán một tiếng, nhưng Bình An đã khiến cho bọn họ hoàn toàn chấn kinh.

Trong mắt Lê Thiên Thần cũng chỉ có Bình An mà thôi.

"Mọi người buổi tối vui vẻ." Phương Hữu Lợi cười đi vào, nhân viên đối với Bình An kinh ngạc nhìn ở trong mắt ông, trong lòng đột nhiên cảm thấy hạnh phúc, tối nay lúc ông đến trung tâm thẩm mỹ đó Bình An, cũng bị trang phục như vậy của con gái làm kinh ngạc.

Không sai, trang phục hôm nay của Bình An, là Trình Vận cùng Hàn Á Lệ tự mình chọn cho cô.

Phương Hữu Lợi lên đài nói chuyện, nói đơn giản tổng kết một năm đã qua, ngôn ngữ hài hước, một chút dáng vẻ cấp trên cũng không có, khiến nhân viên dưới đài sinh ra một loại cảm giác thân thiết.

Giống như thế, Bình An đứng ở dưới đài, nhìn dáng vẻ vẫn hăng say như thế của ba, trong lòng không nhịn được cảm khái, nếu như không phải là mình, ba đã sớm tái hôn, sao còn có thể độc thân một mình.

Cô có nên giúp ba tìm một người phụ nữ không? Nếu như bên cạnh ba có bầu bạn, cũng có thể ngăn chặn tận gốc người phụ nữ khác muốn đến gần.

Tầm mắt Bình An lạnh lùng xẹt qua ở trên người Đỗ Hiểu Mị bên kia, mới vừa rồi, lúc ba thấy cô ta, đáy mắt có kinh ngạc lướt qua cực nhanh, mặc dù rất nhanh liền biến mất, nhưng Bình An vẫn cảm thấy tâm tình nặng nề. Ba vốn là sẽ bị bề ngoài của Đỗ Hiểu Mị hấp dẫn, mặc dù có cô ngăn trở, nhưng vẫn không thể cãi lại số mạng vốn đã an bài.

Cô cố tình muốn cùng số mạng đấu một lần.

"Bình An, em hôm nay thật xinh đẹp." Truyền tới bên tai là thanh âm của Lê Thiên Thần.

"Cám ơn." Mắt Bình An khẽ sáng lên, trong đầu đột nhiên có chủ ý.
Tác giả : Dư Phương
5/5 của 1 đánh giá

Bình luận

Lưu tên của tôi, email, và trang web trong trình duyệt này cho lần bình luận kế tiếp của tôi
Nguyen 2 năm trước
Đã ra chap mới rồi nhé mọi người, link đây nha: bit.ly/newchap247

Truyện cùng thể loại