Biết Vị Ký
Chương 285: Dĩnh vương phi
Nghe vậy, La Khải Phàm nhíu mày" vậy phải làm thế nào đây ?" Dĩnh vương dù sao cũng là vương gia, nếu phái hai tiểu nha đầu đi, làm ra điểm tâm hương vị khác biệt như ở Lưu ký thì đó là tội khi quân a.
“Nếu như ta không muốn, Dĩnh vương có thể cưỡng ép dân nữ không ?"
Nghe La Khải Phàm nói, nàng lại không lo lắng lắm. Theo nàng nghĩ, nàng không phải là đại mỹ nhân khuynh quốc khuynh thành mà chỉ thanh lệ mà thôi, Dĩnh vương lại tuyệt sắc mỹ nữ gì mà chưa thấy qua, không chừng thị nữ nha hoàn trong phủ còn đẹp hơn nàng thì có lý nào lại vì một người tướng mạo bình thường như nàng mà mang tiếng ác cưỡng ép dân nữ. Theo nàng thấy, La Khải Phàm lo lắng không phải vì hắn muốn tốt cho nàng, cũng không lo nàng bị Dĩnh vương đoạt đi mà sợ nàng thấy người sang bắt quàng làm họ, tự nguyện làm cơ thiếp của Dĩnh vương, sau đó sẽ không cung cấp điểm tâm cho Lưu ký cũng không tiếp tục mở phường rau ngâm. Chuyện này đối với Lưu phủ doãn và La Khải Phàm tổn thất không nhỏ.
Vì thế, nàng không đáp lại sự thăm dò của hắn.
“Ta nghĩ cũng không đến nỗi" La Khải Phàm thành thật đáp.
Lâm Tiểu Trúc gật đầu" vậy được rồi" nàng đứng lên" phiền La chưởng quỹ chuẩn bị xe ngựa, lát nữa ta sẽ mang theo hai nha đầu cùng đến vương phủ"
Tâm tư của La Khải Phàm đúng như Lâm Tiểu Trúc dự đoán. Hắn cứ tưởng mình kích vài câu, nàng sẽ thề thốt khẳng định không có tâm tư thấy người sang bắt quàng làm họ, không ngờ nàng không để ý tới, trên mặt cũng không nhìn ra là vui hay buồn, vẫn trầm tư, làm cho người ta nhìn không thấu.
Nha đầu kia, thật sự chỉ mới mười sáu tuổi sao ? La Khải Phàm nhớ tới muội muội của mình, lại nhìn theo Lâm Tiểu Trúc, tự hỏi.
Có điều Dĩnh vương không thể trêu chọc, Lâm Tiểu Trúc lại đồng ý đến Dĩnh vương phủ, La Khải Phàm không có cách nào, đành nói" vậy Trần cô nương chờ một lát, ta đi bảo người chuẩn bị xe ngựa" nói xong vội vàng ra cửa.
Lâm Tiểu Trúc quay về sân, báo cho hai nha đầu vẫn phụ mình làm điểm tâm chuẩn bị, còn mình đi thay quần áo, thấy thời gian cũng đã tới liền đưa các nàng ra khỏi Ngọc uyển, đi đến đại môn/ Xe ngựa đã chờ sẵn trước cửa chính La phủ, La Khải Phàm đang đứng cạnh, cau mày, không biết suy nghĩ cái gì, thấy các nàng đi ra, vội tiến lên đón tiếp, nói" ta đưa các ngươi đến vương phủ, sau đó ở môn thính chờ các ngươi. Các ngươi làm xong điểm tâm thì ta đưa các ngươi trở về"
Lâm Tiểu Trúc gật đầu" làm phiền La chưởng quỹ" rồi cùng hai nha đầu lên xe, La Khải Phàm thì cỡi ngựa đi bên cạnh.
Xe ngựa đi về hướng đông chừng hai tuần trà thì ngừng lại, La Khải Phàm ở bên ngoài nói" đến rồi"
Lâm Tiểu Trúc xuống x,e đưa mắt đánh gia vương phủ, phát hiện xe ngựa đang đứng trước đại môn, không khỏi kinh ngạc nhìn La Khải Phàm. Nàng chỉ đến vương phủ làm điểm tâm, sao có thể đi bằng đại môn, nhưng thấy La Khải Phàm đi tới trước cửa đưa bái thiếp thì cũng không hỏi thêm.
La Khải Phàm nói chuyện với thủ vệ hồi lâu,lại đợi thêm một lát mới xoay người nói với Lâm Tiểu Trúc" trước lên xe, chúng ta chuyển sang cửa hông đi"
Lâm Tiểu Trúc cũng không nói nhiều, lên xe ngựa, xa phu đánh xe vòng đến bên cửa hông, dừng lại, nàng mới xuống xe liền thấy một bà tử mặc đồ tơ lụa chờ sẵn ở đó, thấy Lâm Tiểu Trúc liền đánh giá một vòng, lại nhìn hai nha đầu sau lưng nàng rồi mới nói" theo ta vào đi"
La Khải Phàm nói vọng theo" ta chờ ngươi ở ngoài này"
Bà tử kia lạnh lùng liếc hắn một cái, cũng không để ý tới hắn, chỉ nói với Lâm Tiểu Trúc" đi thôi"
Lâm Tiểu Trúc gật đầu với La Khải Phàm rồi đi theo bà tử kia.
Trong các ngôi nhà lớn, phòng bếp đều thiết lập bên ngoài tòa nhà, ở gần cửa hông hoặc cửa sau để hạ nhân ra vào mua sắm thuận tiện. Lâm Tiểu Trúc đi theo bà tử kia vào trong, vòng qua một cái cổng vòm đến một cái sân, thấy khói bếp lượn lờ liền biết là phòng bếp, không khỏi thở dài nhẹ nhõ. Tuy nàng chắc chắn Dĩnh vương sẽ không có hứng thú với nàng, nhưng tránh được phiền toái vẫn tốt hơn. Tốt nhất lần này đến Dĩnh vương phủ, chỉ ở phòng bếp làm điểm tâm xong rồi về là hay nhất.
“Đây là tiểu phòng bếp chuyên chuẩn bị thức ăn cho vương gia, vương phi, chỗ này chuyên làm điểm tâm, ngươi vào đi" Bà tử kia chỉ vào một gian phòng ở phía nam, nói xong dẫn đường đi tới. /
Lâm Tiểu Trúc từng vào phòng bếp làm điểm tâm của hoàng cung Bắc Yến, cũng đã vào phòng bếp của Đoan vương phủ, cho nên khi nhìn thấy phòng bếp rộng lớn với vô vàn dụng cụ làm bếp, sắc mặt vẫn bình tĩnh như thường nhưng hai nha đầu của nàng thì tràn đầy kinh ngạc.
“Phùng Ngũ Gia" bà tử kia vừa vào cửa đã kêu lớn
Một người vội chạy từ trong đám người ra, thi lễ nói với bà tử kia" Ngô ma ma có gì phân phó ?"
Bà tử chỉ vào Lâm Tiểu Trúc nói" đây là sư phụ chuyên làm điểm tâm mời từ ngoài vào để làm điểm tâm cho vương phi, ngươi xem nàng cần gì thì cứ cung cấp cho nàng"
Loading...
“Dạ" Phùng Ngũ Gia đáp xong, ngẩng đầu nhìn Lâm Tiểu Trúc, ánh mắt không cho là đúng.
Ngô ma ma cũng không để ý, chỉ cau mày nhìn đám người đang bận rộn bên kia" món măng nướng làm thế nào rồi ?"
Phùng Ngũ Gia cúi đầu, xấu hổ nói" phải chốc lát nữa mới xong"
Ngô ma ma hừ lạnh" phế vật. Vương phi vất vả lắm mới ăn một món đơn giản như vậy, các ngươi đều không làm được, nuôi các ngươi làm gì chứ ?" nói xong giận dữ xoay người rời đi.
“Măng nướng ? »Lâm Tiểu Trúc nghe tên món ăn, không khỏi nhướng mi ngạc nhiên. Măng thường dùng để cuốn thịt, còn măng nướng là khi phòng bếp không có nguyên liệu mới làm mà thôi, sao Dĩnh vương phi lại thích ăn măng nướng ? mà yêu cầu hương vị thế nào lại khiến đầu bếp khó xử như vậy ?
Phùng Ngũ Gia bị Ngô ma ma mắng trước mặt người khác, có chút tức giận, thấy Ngô ma ma đã đi xa mới căm giận lầu bầu" chúng ta là làm điểm tâm, không phải nấu cơm, không giao cho các sư phụ chính bên kia lại bắt chúng ta làm mấy món này, không phải là ép người quá đáng sao ?"
Phát tiết oán khí trong lòng, nàng mới quay sang, lạnh lùng nói với Lâm Tiểu Trúc" đi theo ta" nói xong, sau người bước đi.
Lâm Tiểu Trúc vốn không phải là người nhiều chuyện, cảm thấy thêm một chuyện chi bằng bớt một chuyện, nói cũng không hỏi tới chuyện măng nướng, đi theo Phùng Ngũ Gia đến trước một án đài.
“Muốn nguyên liệu gì ?" Phùng Ngũ Gia dừng chân, phụng phịu nói.
Lâm Tiểu Trúc nói ra mấy loại nguyên liệu, mấy món điểm tâm của nàng cần vài nguyên liệu lạ, cứ tưởng Dĩnh vương phủ không có, không ngờ Phùng Ngũ Gia lại gọi hai tiểu nha đầu đến, hai người lục lọi trong ngăn tủ, hộc bàn, án đài. . . một lát liền có đủ/
Lâm Tiểu Trúc thấy vật dụng đã đầy đủ, cũng không để ý tới sắc mặt của Phùng Ngũ Gia, nói cảm tạ nàng xong liền mang hai tiểu nha đầu cùng nhau làm điểm tâm.
Ba người phối hợp đã quen, lúc này cũng không cần nói nhiều, chỉ mất khoảng nửa can giờ đã làm xong. Trong khoảng thời gian này, Phùng Ngũ Gia bị người của Ngô ma ma phái đến mắng hai lần, nói nàng làm món măng nướng không hợp ý vương phi.
Nhìn sắc mặt âm trầm của Phùng Ngũ Gia, Lâm Tiểu Trúc đau đầu đi tới nói" Phùng quản sự, ta làm điểm tâm xong rồi"
Phùng Ngũ Gia liếc mắt nhìn cái khay trong tay nàng" nàng dâu Lưu Tam, ngươi mang qua đi"
Một nữ tử tuổi trẻ, bộ dáng rụt rè như nàng dâu nhỏ ở phía sau yếu ớt nói" Phùng quản sự, ta chưa đưa lần nào mà ? Điểm tâm là do vị cô nương này làm, ta thấy chi bằng để nàng đưa đi thì tốt hơn"
Phùng Ngũ Gia xoay người sang chỗ khác, âm u liếc mắt nhìn nàng dâu Lưu Tam một cái, lại đưa mắt nhìn mọi người, thấy ai nấy đều cúi đầu không dám nhìn nàng, giống như bị nàng gọi tên, nàng thở dài một hơi, nói với Lâm Tiểu Trúc" vậy ngươi theo nàng dâu Lưu Tam đi đưa điểm tâm đi, nếu ngươi làm điểm tâm khiến vương phi vui, có khi sẽ được thưởng lớn"
Có thưởng mới là lạ! Lâm Tiểu Trúc oán thầm.
Nàng cũng nhận ra Dĩnh vương phi hẳn là một người cực kỳ kén ăn, cho nên cái gì cũng ăn không vô, vì thế nhân tài phòng bếp mới bị nàng ép buộc đến gà bay chó sủa. Do vậy Dĩnh vương mới bất đắc dĩ thỉnh đầu bếp từ ngoài vào vương phủ làm điểm tâm. Nàng đưa điểm tâm tới, nếu không khiến Dĩnh vương phi vừa lòng, bị mắng là cái chắc, chưa nói còn bị trừng phạt, nếu không ngay cả việc đưa điểm tâm đơn giản mà mấy người này còn tránh né như vậy.
Có điều, nếu phòng điểm tâm là thiên hạ của Phùng quản sự, nàng đang khó chịu lại đã lên tiếng, nếu mình không đồng ý, Dĩnh vương phi còn chưa trừng phạt thì đã ăn đòn ở chỗ này a. Hơn nữa, xem tình hình này, dù thế nào nàng vẫn phải đi một chuyến.
Nghĩ vậy, Lâm Tiểu Trúc cũng không dây dưa, sảng khoái đáp" dạ"
Về phần Dĩnh vương cưỡng ép dân nữ, nàng không lo lắng. Có một số việc, nghe không bằng nhìn thấy. Nếu Dĩnh vương chỉ vì muốn Dĩnh vương phi ăn nhiều thêm một ngụm, có thể nhìn ra hắn rất để ý tới Dĩnh vương phi. Người như vậy, sao có thể thấy nữ nhân liền hóa thành sắc lang, huống chi còn là ở trước mặt Dĩnh vương phi.
Nghĩ tới đây, Lâm Tiểu Trúc quay đầu phân phó hai nha đầu của mình rồi mang điểm tâm, theo nàng dâu Lưu Tam đến chỗ của Dĩnh vương phi.
“Nếu như ta không muốn, Dĩnh vương có thể cưỡng ép dân nữ không ?"
Nghe La Khải Phàm nói, nàng lại không lo lắng lắm. Theo nàng nghĩ, nàng không phải là đại mỹ nhân khuynh quốc khuynh thành mà chỉ thanh lệ mà thôi, Dĩnh vương lại tuyệt sắc mỹ nữ gì mà chưa thấy qua, không chừng thị nữ nha hoàn trong phủ còn đẹp hơn nàng thì có lý nào lại vì một người tướng mạo bình thường như nàng mà mang tiếng ác cưỡng ép dân nữ. Theo nàng thấy, La Khải Phàm lo lắng không phải vì hắn muốn tốt cho nàng, cũng không lo nàng bị Dĩnh vương đoạt đi mà sợ nàng thấy người sang bắt quàng làm họ, tự nguyện làm cơ thiếp của Dĩnh vương, sau đó sẽ không cung cấp điểm tâm cho Lưu ký cũng không tiếp tục mở phường rau ngâm. Chuyện này đối với Lưu phủ doãn và La Khải Phàm tổn thất không nhỏ.
Vì thế, nàng không đáp lại sự thăm dò của hắn.
“Ta nghĩ cũng không đến nỗi" La Khải Phàm thành thật đáp.
Lâm Tiểu Trúc gật đầu" vậy được rồi" nàng đứng lên" phiền La chưởng quỹ chuẩn bị xe ngựa, lát nữa ta sẽ mang theo hai nha đầu cùng đến vương phủ"
Tâm tư của La Khải Phàm đúng như Lâm Tiểu Trúc dự đoán. Hắn cứ tưởng mình kích vài câu, nàng sẽ thề thốt khẳng định không có tâm tư thấy người sang bắt quàng làm họ, không ngờ nàng không để ý tới, trên mặt cũng không nhìn ra là vui hay buồn, vẫn trầm tư, làm cho người ta nhìn không thấu.
Nha đầu kia, thật sự chỉ mới mười sáu tuổi sao ? La Khải Phàm nhớ tới muội muội của mình, lại nhìn theo Lâm Tiểu Trúc, tự hỏi.
Có điều Dĩnh vương không thể trêu chọc, Lâm Tiểu Trúc lại đồng ý đến Dĩnh vương phủ, La Khải Phàm không có cách nào, đành nói" vậy Trần cô nương chờ một lát, ta đi bảo người chuẩn bị xe ngựa" nói xong vội vàng ra cửa.
Lâm Tiểu Trúc quay về sân, báo cho hai nha đầu vẫn phụ mình làm điểm tâm chuẩn bị, còn mình đi thay quần áo, thấy thời gian cũng đã tới liền đưa các nàng ra khỏi Ngọc uyển, đi đến đại môn/ Xe ngựa đã chờ sẵn trước cửa chính La phủ, La Khải Phàm đang đứng cạnh, cau mày, không biết suy nghĩ cái gì, thấy các nàng đi ra, vội tiến lên đón tiếp, nói" ta đưa các ngươi đến vương phủ, sau đó ở môn thính chờ các ngươi. Các ngươi làm xong điểm tâm thì ta đưa các ngươi trở về"
Lâm Tiểu Trúc gật đầu" làm phiền La chưởng quỹ" rồi cùng hai nha đầu lên xe, La Khải Phàm thì cỡi ngựa đi bên cạnh.
Xe ngựa đi về hướng đông chừng hai tuần trà thì ngừng lại, La Khải Phàm ở bên ngoài nói" đến rồi"
Lâm Tiểu Trúc xuống x,e đưa mắt đánh gia vương phủ, phát hiện xe ngựa đang đứng trước đại môn, không khỏi kinh ngạc nhìn La Khải Phàm. Nàng chỉ đến vương phủ làm điểm tâm, sao có thể đi bằng đại môn, nhưng thấy La Khải Phàm đi tới trước cửa đưa bái thiếp thì cũng không hỏi thêm.
La Khải Phàm nói chuyện với thủ vệ hồi lâu,lại đợi thêm một lát mới xoay người nói với Lâm Tiểu Trúc" trước lên xe, chúng ta chuyển sang cửa hông đi"
Lâm Tiểu Trúc cũng không nói nhiều, lên xe ngựa, xa phu đánh xe vòng đến bên cửa hông, dừng lại, nàng mới xuống xe liền thấy một bà tử mặc đồ tơ lụa chờ sẵn ở đó, thấy Lâm Tiểu Trúc liền đánh giá một vòng, lại nhìn hai nha đầu sau lưng nàng rồi mới nói" theo ta vào đi"
La Khải Phàm nói vọng theo" ta chờ ngươi ở ngoài này"
Bà tử kia lạnh lùng liếc hắn một cái, cũng không để ý tới hắn, chỉ nói với Lâm Tiểu Trúc" đi thôi"
Lâm Tiểu Trúc gật đầu với La Khải Phàm rồi đi theo bà tử kia.
Trong các ngôi nhà lớn, phòng bếp đều thiết lập bên ngoài tòa nhà, ở gần cửa hông hoặc cửa sau để hạ nhân ra vào mua sắm thuận tiện. Lâm Tiểu Trúc đi theo bà tử kia vào trong, vòng qua một cái cổng vòm đến một cái sân, thấy khói bếp lượn lờ liền biết là phòng bếp, không khỏi thở dài nhẹ nhõ. Tuy nàng chắc chắn Dĩnh vương sẽ không có hứng thú với nàng, nhưng tránh được phiền toái vẫn tốt hơn. Tốt nhất lần này đến Dĩnh vương phủ, chỉ ở phòng bếp làm điểm tâm xong rồi về là hay nhất.
“Đây là tiểu phòng bếp chuyên chuẩn bị thức ăn cho vương gia, vương phi, chỗ này chuyên làm điểm tâm, ngươi vào đi" Bà tử kia chỉ vào một gian phòng ở phía nam, nói xong dẫn đường đi tới. /
Lâm Tiểu Trúc từng vào phòng bếp làm điểm tâm của hoàng cung Bắc Yến, cũng đã vào phòng bếp của Đoan vương phủ, cho nên khi nhìn thấy phòng bếp rộng lớn với vô vàn dụng cụ làm bếp, sắc mặt vẫn bình tĩnh như thường nhưng hai nha đầu của nàng thì tràn đầy kinh ngạc.
“Phùng Ngũ Gia" bà tử kia vừa vào cửa đã kêu lớn
Một người vội chạy từ trong đám người ra, thi lễ nói với bà tử kia" Ngô ma ma có gì phân phó ?"
Bà tử chỉ vào Lâm Tiểu Trúc nói" đây là sư phụ chuyên làm điểm tâm mời từ ngoài vào để làm điểm tâm cho vương phi, ngươi xem nàng cần gì thì cứ cung cấp cho nàng"
Loading...
“Dạ" Phùng Ngũ Gia đáp xong, ngẩng đầu nhìn Lâm Tiểu Trúc, ánh mắt không cho là đúng.
Ngô ma ma cũng không để ý, chỉ cau mày nhìn đám người đang bận rộn bên kia" món măng nướng làm thế nào rồi ?"
Phùng Ngũ Gia cúi đầu, xấu hổ nói" phải chốc lát nữa mới xong"
Ngô ma ma hừ lạnh" phế vật. Vương phi vất vả lắm mới ăn một món đơn giản như vậy, các ngươi đều không làm được, nuôi các ngươi làm gì chứ ?" nói xong giận dữ xoay người rời đi.
“Măng nướng ? »Lâm Tiểu Trúc nghe tên món ăn, không khỏi nhướng mi ngạc nhiên. Măng thường dùng để cuốn thịt, còn măng nướng là khi phòng bếp không có nguyên liệu mới làm mà thôi, sao Dĩnh vương phi lại thích ăn măng nướng ? mà yêu cầu hương vị thế nào lại khiến đầu bếp khó xử như vậy ?
Phùng Ngũ Gia bị Ngô ma ma mắng trước mặt người khác, có chút tức giận, thấy Ngô ma ma đã đi xa mới căm giận lầu bầu" chúng ta là làm điểm tâm, không phải nấu cơm, không giao cho các sư phụ chính bên kia lại bắt chúng ta làm mấy món này, không phải là ép người quá đáng sao ?"
Phát tiết oán khí trong lòng, nàng mới quay sang, lạnh lùng nói với Lâm Tiểu Trúc" đi theo ta" nói xong, sau người bước đi.
Lâm Tiểu Trúc vốn không phải là người nhiều chuyện, cảm thấy thêm một chuyện chi bằng bớt một chuyện, nói cũng không hỏi tới chuyện măng nướng, đi theo Phùng Ngũ Gia đến trước một án đài.
“Muốn nguyên liệu gì ?" Phùng Ngũ Gia dừng chân, phụng phịu nói.
Lâm Tiểu Trúc nói ra mấy loại nguyên liệu, mấy món điểm tâm của nàng cần vài nguyên liệu lạ, cứ tưởng Dĩnh vương phủ không có, không ngờ Phùng Ngũ Gia lại gọi hai tiểu nha đầu đến, hai người lục lọi trong ngăn tủ, hộc bàn, án đài. . . một lát liền có đủ/
Lâm Tiểu Trúc thấy vật dụng đã đầy đủ, cũng không để ý tới sắc mặt của Phùng Ngũ Gia, nói cảm tạ nàng xong liền mang hai tiểu nha đầu cùng nhau làm điểm tâm.
Ba người phối hợp đã quen, lúc này cũng không cần nói nhiều, chỉ mất khoảng nửa can giờ đã làm xong. Trong khoảng thời gian này, Phùng Ngũ Gia bị người của Ngô ma ma phái đến mắng hai lần, nói nàng làm món măng nướng không hợp ý vương phi.
Nhìn sắc mặt âm trầm của Phùng Ngũ Gia, Lâm Tiểu Trúc đau đầu đi tới nói" Phùng quản sự, ta làm điểm tâm xong rồi"
Phùng Ngũ Gia liếc mắt nhìn cái khay trong tay nàng" nàng dâu Lưu Tam, ngươi mang qua đi"
Một nữ tử tuổi trẻ, bộ dáng rụt rè như nàng dâu nhỏ ở phía sau yếu ớt nói" Phùng quản sự, ta chưa đưa lần nào mà ? Điểm tâm là do vị cô nương này làm, ta thấy chi bằng để nàng đưa đi thì tốt hơn"
Phùng Ngũ Gia xoay người sang chỗ khác, âm u liếc mắt nhìn nàng dâu Lưu Tam một cái, lại đưa mắt nhìn mọi người, thấy ai nấy đều cúi đầu không dám nhìn nàng, giống như bị nàng gọi tên, nàng thở dài một hơi, nói với Lâm Tiểu Trúc" vậy ngươi theo nàng dâu Lưu Tam đi đưa điểm tâm đi, nếu ngươi làm điểm tâm khiến vương phi vui, có khi sẽ được thưởng lớn"
Có thưởng mới là lạ! Lâm Tiểu Trúc oán thầm.
Nàng cũng nhận ra Dĩnh vương phi hẳn là một người cực kỳ kén ăn, cho nên cái gì cũng ăn không vô, vì thế nhân tài phòng bếp mới bị nàng ép buộc đến gà bay chó sủa. Do vậy Dĩnh vương mới bất đắc dĩ thỉnh đầu bếp từ ngoài vào vương phủ làm điểm tâm. Nàng đưa điểm tâm tới, nếu không khiến Dĩnh vương phi vừa lòng, bị mắng là cái chắc, chưa nói còn bị trừng phạt, nếu không ngay cả việc đưa điểm tâm đơn giản mà mấy người này còn tránh né như vậy.
Có điều, nếu phòng điểm tâm là thiên hạ của Phùng quản sự, nàng đang khó chịu lại đã lên tiếng, nếu mình không đồng ý, Dĩnh vương phi còn chưa trừng phạt thì đã ăn đòn ở chỗ này a. Hơn nữa, xem tình hình này, dù thế nào nàng vẫn phải đi một chuyến.
Nghĩ vậy, Lâm Tiểu Trúc cũng không dây dưa, sảng khoái đáp" dạ"
Về phần Dĩnh vương cưỡng ép dân nữ, nàng không lo lắng. Có một số việc, nghe không bằng nhìn thấy. Nếu Dĩnh vương chỉ vì muốn Dĩnh vương phi ăn nhiều thêm một ngụm, có thể nhìn ra hắn rất để ý tới Dĩnh vương phi. Người như vậy, sao có thể thấy nữ nhân liền hóa thành sắc lang, huống chi còn là ở trước mặt Dĩnh vương phi.
Nghĩ tới đây, Lâm Tiểu Trúc quay đầu phân phó hai nha đầu của mình rồi mang điểm tâm, theo nàng dâu Lưu Tam đến chỗ của Dĩnh vương phi.
Tác giả :
Tọa Chước Linh Linh Thủy