Biết Vị Ký
Chương 193: Sữa gừng
“Sao lại làm ba chén ?" Lý tẩu tử nhớ tới thời hạn, có chút khẩn trương nên nhìn thấy Lâm Tiểu Trúc làm tới ba chén điểm tâm liền la lên.
“Không sao, sẽ kịp" Lâm Tiểu Trúc cười nói. Uyển Hoa quận chúa cố tình tìm cớ, nàng đương nhiên sẽ có đề phòng.
Lâm Tiểu Trúc thử độ ấm của sữa, dựa theo tỷ lệ năm một mà chậm rãi đổ sữa vào trong chén ngọc, nghiêng một bên, khuấy đều tay. Lát sau nước gừng và sữa đã tạo thành hình sợi bông.
Lâm Tiểu Trúc đem mấy cái chén để vào giỏ trúc, lại hỏi Lý tẩu tử một ít mứt hoa quả rồi mới nói" đi thôi"
“Vậy là xong rồi sao ?" Lý tẩu tử nghi hoặc hỏi. Sữa hòa nước gừng uống ngon lắm sao ? làm món điểm tâm như vậy cho Uyển Hoa quận chúa khác nào cho nàng có cớ trách mắng ?
“Yên tâm đi, hẳn là không thành vấn đề ." Tô Tiểu Thư lôi kéo Lý tẩu tử, thấp giọng nói.
“Vậy thì đi thôi." Lý tẩu tử thấy thời gian đã đến cũng không nói nhiều nữa.
Ba người lại theo đường cũ quay về lương đình. Hôm nay Uyển Hoa quận chúa ăn uống no đủ, chuẩn bị tinh thần chỉ để chỉnh trị Lâm Tiểu Trúc cho nên đặc biệt kiên nhẫn, vẫn đang ngồi chờ trong đình. Thấy đám người Lâm Tiểu Trúc, nghĩ tới cảnh lát nữa Lâm Tiểu Trúc phải chịu đòn mà tâm tình vô cùng vui sướng.
Lúc này trong đình không chỉ có một mình Uyển Hoa quận chúa mà còn có một nữ nhân mặc váy hồng, đang nói gì đó với Uyển Hoa quận chúa, thấy mọi người đến, ánh mắt nàng lóe lên một cái, không nói nữa mà bất động thanh sắc đánh giá Lâm Tiểu Trúc.
“Quận chúa, điểm tâm đến đây." Lâm Tiểu Trúc thấy có người ở cùng Uyển Hoa quận chúa, thầm cảm thấy may mắn vì đã làm thêm hai chén sữa gừng.
“Bưng lên đi." Uyển Hoa quận chúa nói.
Lâm Tiểu Trúc cũng không đặt giỏ lên bàn mà đưa cho Tô Tiểu Thư cầm, còn mình lấy đồ trong giỏ ra.
Thấy Lâm Tiểu Trúc đảo cái chén lớn, Lý tẩu tử nhịn không được thò đầu xem thử, thấy sữa gừng vừa rồi còn ở dạng sữa giờ đã đông thành khối màu trắng. Lâm Tiểu Trúc dùng muỗng múc một ít mứt hoa quả hồng hồng rưới lên chính giữa, trắng hồng kết hợp với chén ngọc xanh biếc nhìn rất đẹp mắt.
“Mời Quận chúa nếm thử món sữa gừng" Lâm Tiểu Trúc tiến lên, đặt một cái chén ngọc trước mặt Uyển Hoa quận chúa
“Uh, để xuống đi" Uyển Hoa quận chúa nhìn nhìn, vẻ mặt không có biểu tình gì.
Lâm Tiểu Trúc lại đem một cái chén khác tính đặt trước mặt vị mỹ nhân kia, không ngờ Uyển Hoa quận chúa lại đưa tay ngăn lại" Ngô di nương, sáng nay ta không có khẩu vị nên chẳng ăn được mấy, hai chén điểm tâm này để cho ta đi, nếu ngươi muốn ăn thì bảo nàng làm thêm cho ngươi đi"
Ngô di nương? Cơ thiếp của Đoan vương ?
Lâm Tiểu Trúc liếc mắt nhìn nàng kia một cái, thấy nàng khuôn mặt cực kỳ tinh xảo, tuổi khoảng mười sáu, mười bảy, xem ra chắc cùng lứa với Uyển Hoa quận chúa.
Haiz, củ cải trắng ngon vậy lại để cho heo ăn. Lâm Tiểu Trúc trong lòng thở dài.
Ngô di nương nghe Uyển Hoa quận chúa nói vậy, che miệng cười cười" không phải sợ ta tranh với ngươi sao ?" đưa mắt nhìn cái chén" nhưng mà món này ta chưa từng thấy qua, không biết hương vị thế nào, chi bằng ngươi cho ta nếm thử một miếng đi"
“Không được, nào có lý trưởng bối tranh ăn với vãn bối" Uyển Hoa quận chúa lộ tính trẻ con, vội vàng lấy tay che hai cái chén lại.
Lâm Tiểu Trúc thấy vậy, cười nói" Quận chúa muốn thêm một chén nữa phải không ?"
Uyển Hoa quận chúa nghe thanh âm của Lâm Tiểu Trúc, thu lại tươi cười trên mặt, lạnh lùng th6o1t" không cần"
“Vậy tốt quá, không cần đi làm thêm" Lâm Tiểu Trúc cười cười, lấy thêm một chén từ trong giỏ ra đặt trước mặt Ngô di nương" sợ Quận chúa còn muốn ăn thêm nên Tiểu Trúc làm dư một chén, nếu Quận chúa nói đủ, vậy chén sữa gừng này mời Ngô di nương nếm thử đi"
Ngô di nương không nói gì, chỉ dùng ánh mắt đánh giá Lâm Tiểu Trúc rồi quay sang cười nói với Uyển Hoa quận chúa" Quận chúa, ngươi sẽ không giành với ta nữa chứ ?"
“Hừ." Uyển Hoa quận chúa khó chịu hừ lạnh một tiếng. Kế hoạch của nàng là ăn xong điểm tâm của Lâm Tiểu Trúc liền giả vờ đau bụng, sau đó lấy cớ mà trừng trị nàng. Không ngờ lại gặp phải sủng cơ Ngô di nương của phụ vương, nàng ta còn ngồi lì không chịu đi, lại không ngờ Lâm Tiểu Trúc làm tới ba chén điểm tâm, làm nàng nhất thời không biết phản ứng thế nào.
Có điều, cũng đâu ai đoán được lát nữa nàng đau bụng, phải không ?
Ngô di nương cũng không thèm để ý sắc mặt của Uyển Hoa quận chúa, cầm chén sữa gừng lên, chậm rãi cho vào miệng.
Sữa gừng hương vị đậm đà, vị béo vị ngọt đều vừa phải, mùi sữa hòa với mùi gừng tạo nên hương vị thật đặc biệt cũng rất vi diệu.
Uyển Hoa quận chúa vốn tính ăn hai miếng liền giả vờ đau bụng nhưng món điểm tâm này thực sự quá ngon, nàng ăn một mạch hết sạch cả hai chén rồi mới buông muỗng, nhìn nhìn Ngô di nương.
Lúc này Ngô di nương cũng đã ăn xong, động tác ưu nhã dùng khăn lau miệng, thấy Uyển Hoa quận chúa cũng đã ăn xong liền cười nói" món này hương vị không tệ, ta đang tính kêu nàng làm thêm một chén, Quận chúa có muốn ăn thêm không ?"
Thanh âm của nàng chưa dứt, Uyển Hoa quận chúa đã ôm bụng la lên, biểu tình cực kỳ thống khổ.
“Làm sao vậy? Đây là làm sao vậy?" Ngô di nương hoảng sợ, vội tiến lên vỗ vỗ lưng Uyển Hoa quận chúa, bối rối la lớn" Quận chúa, ngươi sao vậy ?"
Lý tẩu tử cũng hoảng hốt, liếc Lâm Tiểu Trúc một cái, hiển nhiên là hoài nghi nàng đã hạ dược Uyển Hoa quận chúa. Đang giai đoạn căng thẳng, các nàng còn đại sự phải làm, không phải là lúc so đo với tiểu thư được nuông chiều như Uyển Hoa quận chúa. Nếu lúc này Lâm Tiểu Trúc hạ độc Uyển Hoa quận chúa sẽ làm xáo trộn kế hoạch của nàng mà Lâm Tiểu Trúc cũng khó bảo vệ mình.
Nhưng trước lúc Lâm Tiểu Trúc vào phủ, nàng đã nhận được tin của Duệ vương, muốn nàng dù thế nào cũng phải đảm bảo an toàn cho Lâm Tiểu Trúc. Hôm qua, sau khi Lâm Tiểu Trúc vào phủ, nàng lại nhận được lời nhắn của Viên Thành, bảo nàng dù thế nào cũng không được để Lâm Tiểu Trúc chịu bất kỳ thương tổn nào. Cho nên vừa rồi nàng mới mặc kệ khả năng bị người ta hoài nghi mà cương quyết đi theo Lâm Tiểu Trúc. Bây giờ Uyển Hoa quận chúa vừa mới ăn điểm tâm xong đã than đau bụng, nàng nên làm thế nào để Lâm Tiểu Trúc có thể tránh được một kiếp này ?
Chỉ có Lâm Tiểu Trúc hiểu rõ, Uyển Hoa quận chúa đang đau thật hay giả vờ. Sữa gừng nếu ăn cùng rau chân vịt thì sẽ đau bụng, tiêu chảy nhưng tuyệt đối không phát tác nhanh như vậy. Mà lúc này Uyển Hoa quận chúa dù biểu tình rất đau đớn lại không nghĩ tới chuyện gọi đại phu, đủ thấy là tìm cớ xử phạt nàng mà thôi.
Quả nhiên nàng mới nghĩ xong, Uyển Hoa quận chúa đã xô đổ chén ngọc trên bàn xuống đất,lớn tiếng gọi" khá lắm Lâm Tiểu Trúc, ngươi đã cho ta ăn cái gì ? người đâu, mau đánh chết nàng cho ta"
“Dạ" Ngọc Lan nghe giọng của quận chúa vẫn sang sảng, biết nàng không có việc gì. Từ lúc ở Thẩm viên quay về, nàng bị Quận chúa phạt quỳ suốt một ngày lại không cho ăn cơm, nên oán khí với Lâm Tiểu Trúc cũng không ít hơn Uyển Hoa quận chúa là bao, nghe được lệnh lập tức vung tay nói với bà tử phía sau" kéo xuống, đánh"
“Chậm đã." Ngô di nương cao giọng quát một tiếng, quay sang căm tức nhìn Ngọc Lan" chủ tử ngươi bệnh đến hồ đồ, ngươi cũng hồ đồ luôn sao ? không lo đi thỉnh đại phu để xem bệnh cho chủ tử ngươi lại vội vàng đánh người. Người còn ở đây, trừng phạt lúc nào mà chả được ? còn thất thần làm gì, không mau đi mời đại phu đi"
Ngô di nương thời gian này rất được phụ vương sủng ái, lại nịnh hót được lòng mẫu phi cho nên Uyển Hoa quận chúa cũng nể nang nàng vài phần. Tuy vậy lúc này nàng lại hận Ngô di nương nhiều chuyện vô cùng, ôm bụng ngẩng đầu, không thèm nhìn Ngô di nương cũng không để ý tới vẻ mặt do dự của Ngọc Lan, chỉ vào bà tử quát lớn" còn thất thần làm gì ? mau đánh cho ta"
“Dạ" bà tử kia theo Uyển Hoa quận chúa đã lâu, đương nhiên hiểu được tâm tư của chủ tử, lập tức xắn tay áo tiến lên, tính bắt lấy Lâm Tiểu Trúc.
Không ngờ có người đã ngăn trước mặt Lâm Tiểu Trúc, cao giọng nói" Quận chúa, điểm tâm này là do Lâm Tiểu Trúc chỉ đạo, nô tỳ và Lý tẩu tử tự tay làm, vô cùng sạch sẽ, sao có thể ăn vào bị đau bụng ? không phải Quận chúa có hiểu lầm gì chứ ?"
“Đúng vậy, Quận chúa,điểm tâm này là do nô tỳ và Tô Mai làm, Lâm Tiểu Trúc không có tự mình ra tay. Hơn nữa vừa rồi Ngô di nương cũng có ăn, sao không thấy nàng bị đau bụng ? cho thấy việc Quận chúa bị đau bụng không liên quan tới điểm tâm. Quận chúa, thân thể quan trọng hơn, vẫn nên xem đại phu trước đi" Lý tẩu tử khuyên nhủ.
Chỉ đánh một đầu bếp thôi mà trước tiên ca ca dặn đi dặn lại phải chú ý phương thức, sau đó Ngô di nương đến gây rồi, giờ ngay cả tiểu nha đầu và đầu bếp trong phủ cũng đứng ra cản trở. Uyển Hoa quận chúa bốc cao lửa giận, bất chấp đang giả vờ đau bụng, đứng bật dậy, chỉ vào Tô Tiểu Thư và Lý tẩu tử nói" vậy đánh luôn các nàng đi. Đánh, mỗi người ba mươi đại bản, đánh thật mạnh cho ta"
Ngô di nương lại vung tay lên khăn, cười hì hì nói" Quận chúa, không phải ta muốn ngăn cản ngươi nhưng Lý tẩu tử và Tô Mai đều là nhân sự đắc lực của phòng bếp. Vương phi và Vương gia ngày nào cũng phải ăn món do các nàng nấu nha. Nếu đánh các nàng mỗi người ba mươi đại bản, chẳng những khiến các nàng nhàn hạ nằm trên giường vài ngày mà cuối cùng còn bị Vương gia và Vương phi trách tội, chi bằng vẽ hoa lên mặt các nàng. Làm các nàng xấu mặt, các nàng không chậm trễ làm việc mà hiệu quả còn mạnh hơn đánh ba mươi đại bản nhiều. Ngươi nghĩ xem, nữ nhân, hơn nữa còn là hai hoàng hoa khuê cúc thiếu nữ chưa gả, nếu bị phá tướng thì sau này còn có thể gả cho ai, đến lúc đó chịu sự chỉ trỏ, chế giễu của mọi người, chẳng phải so với đánh ba mươi đại bản còn tác dụng hơn sao ?"
Uyển Hoa quận chúa nghe vậy, cảm thấy có lý, gật đầu nói" được, làm như vậy đi"
Thanh âm vừa dứt, Ngô di nương đã vỗ tay nói" thật tốt quá, thật tốt quá. Ta từ nhỏ đã thích vẽ hoa lên mặt người khác, rốt cuộc cũng có dịp thỏa cơn nghiện rồi" quay sang nói với Uyển Hoa quận chúa" Quận chúa, việc này để ta làm được không ?"
“Không sao, sẽ kịp" Lâm Tiểu Trúc cười nói. Uyển Hoa quận chúa cố tình tìm cớ, nàng đương nhiên sẽ có đề phòng.
Lâm Tiểu Trúc thử độ ấm của sữa, dựa theo tỷ lệ năm một mà chậm rãi đổ sữa vào trong chén ngọc, nghiêng một bên, khuấy đều tay. Lát sau nước gừng và sữa đã tạo thành hình sợi bông.
Lâm Tiểu Trúc đem mấy cái chén để vào giỏ trúc, lại hỏi Lý tẩu tử một ít mứt hoa quả rồi mới nói" đi thôi"
“Vậy là xong rồi sao ?" Lý tẩu tử nghi hoặc hỏi. Sữa hòa nước gừng uống ngon lắm sao ? làm món điểm tâm như vậy cho Uyển Hoa quận chúa khác nào cho nàng có cớ trách mắng ?
“Yên tâm đi, hẳn là không thành vấn đề ." Tô Tiểu Thư lôi kéo Lý tẩu tử, thấp giọng nói.
“Vậy thì đi thôi." Lý tẩu tử thấy thời gian đã đến cũng không nói nhiều nữa.
Ba người lại theo đường cũ quay về lương đình. Hôm nay Uyển Hoa quận chúa ăn uống no đủ, chuẩn bị tinh thần chỉ để chỉnh trị Lâm Tiểu Trúc cho nên đặc biệt kiên nhẫn, vẫn đang ngồi chờ trong đình. Thấy đám người Lâm Tiểu Trúc, nghĩ tới cảnh lát nữa Lâm Tiểu Trúc phải chịu đòn mà tâm tình vô cùng vui sướng.
Lúc này trong đình không chỉ có một mình Uyển Hoa quận chúa mà còn có một nữ nhân mặc váy hồng, đang nói gì đó với Uyển Hoa quận chúa, thấy mọi người đến, ánh mắt nàng lóe lên một cái, không nói nữa mà bất động thanh sắc đánh giá Lâm Tiểu Trúc.
“Quận chúa, điểm tâm đến đây." Lâm Tiểu Trúc thấy có người ở cùng Uyển Hoa quận chúa, thầm cảm thấy may mắn vì đã làm thêm hai chén sữa gừng.
“Bưng lên đi." Uyển Hoa quận chúa nói.
Lâm Tiểu Trúc cũng không đặt giỏ lên bàn mà đưa cho Tô Tiểu Thư cầm, còn mình lấy đồ trong giỏ ra.
Thấy Lâm Tiểu Trúc đảo cái chén lớn, Lý tẩu tử nhịn không được thò đầu xem thử, thấy sữa gừng vừa rồi còn ở dạng sữa giờ đã đông thành khối màu trắng. Lâm Tiểu Trúc dùng muỗng múc một ít mứt hoa quả hồng hồng rưới lên chính giữa, trắng hồng kết hợp với chén ngọc xanh biếc nhìn rất đẹp mắt.
“Mời Quận chúa nếm thử món sữa gừng" Lâm Tiểu Trúc tiến lên, đặt một cái chén ngọc trước mặt Uyển Hoa quận chúa
“Uh, để xuống đi" Uyển Hoa quận chúa nhìn nhìn, vẻ mặt không có biểu tình gì.
Lâm Tiểu Trúc lại đem một cái chén khác tính đặt trước mặt vị mỹ nhân kia, không ngờ Uyển Hoa quận chúa lại đưa tay ngăn lại" Ngô di nương, sáng nay ta không có khẩu vị nên chẳng ăn được mấy, hai chén điểm tâm này để cho ta đi, nếu ngươi muốn ăn thì bảo nàng làm thêm cho ngươi đi"
Ngô di nương? Cơ thiếp của Đoan vương ?
Lâm Tiểu Trúc liếc mắt nhìn nàng kia một cái, thấy nàng khuôn mặt cực kỳ tinh xảo, tuổi khoảng mười sáu, mười bảy, xem ra chắc cùng lứa với Uyển Hoa quận chúa.
Haiz, củ cải trắng ngon vậy lại để cho heo ăn. Lâm Tiểu Trúc trong lòng thở dài.
Ngô di nương nghe Uyển Hoa quận chúa nói vậy, che miệng cười cười" không phải sợ ta tranh với ngươi sao ?" đưa mắt nhìn cái chén" nhưng mà món này ta chưa từng thấy qua, không biết hương vị thế nào, chi bằng ngươi cho ta nếm thử một miếng đi"
“Không được, nào có lý trưởng bối tranh ăn với vãn bối" Uyển Hoa quận chúa lộ tính trẻ con, vội vàng lấy tay che hai cái chén lại.
Lâm Tiểu Trúc thấy vậy, cười nói" Quận chúa muốn thêm một chén nữa phải không ?"
Uyển Hoa quận chúa nghe thanh âm của Lâm Tiểu Trúc, thu lại tươi cười trên mặt, lạnh lùng th6o1t" không cần"
“Vậy tốt quá, không cần đi làm thêm" Lâm Tiểu Trúc cười cười, lấy thêm một chén từ trong giỏ ra đặt trước mặt Ngô di nương" sợ Quận chúa còn muốn ăn thêm nên Tiểu Trúc làm dư một chén, nếu Quận chúa nói đủ, vậy chén sữa gừng này mời Ngô di nương nếm thử đi"
Ngô di nương không nói gì, chỉ dùng ánh mắt đánh giá Lâm Tiểu Trúc rồi quay sang cười nói với Uyển Hoa quận chúa" Quận chúa, ngươi sẽ không giành với ta nữa chứ ?"
“Hừ." Uyển Hoa quận chúa khó chịu hừ lạnh một tiếng. Kế hoạch của nàng là ăn xong điểm tâm của Lâm Tiểu Trúc liền giả vờ đau bụng, sau đó lấy cớ mà trừng trị nàng. Không ngờ lại gặp phải sủng cơ Ngô di nương của phụ vương, nàng ta còn ngồi lì không chịu đi, lại không ngờ Lâm Tiểu Trúc làm tới ba chén điểm tâm, làm nàng nhất thời không biết phản ứng thế nào.
Có điều, cũng đâu ai đoán được lát nữa nàng đau bụng, phải không ?
Ngô di nương cũng không thèm để ý sắc mặt của Uyển Hoa quận chúa, cầm chén sữa gừng lên, chậm rãi cho vào miệng.
Sữa gừng hương vị đậm đà, vị béo vị ngọt đều vừa phải, mùi sữa hòa với mùi gừng tạo nên hương vị thật đặc biệt cũng rất vi diệu.
Uyển Hoa quận chúa vốn tính ăn hai miếng liền giả vờ đau bụng nhưng món điểm tâm này thực sự quá ngon, nàng ăn một mạch hết sạch cả hai chén rồi mới buông muỗng, nhìn nhìn Ngô di nương.
Lúc này Ngô di nương cũng đã ăn xong, động tác ưu nhã dùng khăn lau miệng, thấy Uyển Hoa quận chúa cũng đã ăn xong liền cười nói" món này hương vị không tệ, ta đang tính kêu nàng làm thêm một chén, Quận chúa có muốn ăn thêm không ?"
Thanh âm của nàng chưa dứt, Uyển Hoa quận chúa đã ôm bụng la lên, biểu tình cực kỳ thống khổ.
“Làm sao vậy? Đây là làm sao vậy?" Ngô di nương hoảng sợ, vội tiến lên vỗ vỗ lưng Uyển Hoa quận chúa, bối rối la lớn" Quận chúa, ngươi sao vậy ?"
Lý tẩu tử cũng hoảng hốt, liếc Lâm Tiểu Trúc một cái, hiển nhiên là hoài nghi nàng đã hạ dược Uyển Hoa quận chúa. Đang giai đoạn căng thẳng, các nàng còn đại sự phải làm, không phải là lúc so đo với tiểu thư được nuông chiều như Uyển Hoa quận chúa. Nếu lúc này Lâm Tiểu Trúc hạ độc Uyển Hoa quận chúa sẽ làm xáo trộn kế hoạch của nàng mà Lâm Tiểu Trúc cũng khó bảo vệ mình.
Nhưng trước lúc Lâm Tiểu Trúc vào phủ, nàng đã nhận được tin của Duệ vương, muốn nàng dù thế nào cũng phải đảm bảo an toàn cho Lâm Tiểu Trúc. Hôm qua, sau khi Lâm Tiểu Trúc vào phủ, nàng lại nhận được lời nhắn của Viên Thành, bảo nàng dù thế nào cũng không được để Lâm Tiểu Trúc chịu bất kỳ thương tổn nào. Cho nên vừa rồi nàng mới mặc kệ khả năng bị người ta hoài nghi mà cương quyết đi theo Lâm Tiểu Trúc. Bây giờ Uyển Hoa quận chúa vừa mới ăn điểm tâm xong đã than đau bụng, nàng nên làm thế nào để Lâm Tiểu Trúc có thể tránh được một kiếp này ?
Chỉ có Lâm Tiểu Trúc hiểu rõ, Uyển Hoa quận chúa đang đau thật hay giả vờ. Sữa gừng nếu ăn cùng rau chân vịt thì sẽ đau bụng, tiêu chảy nhưng tuyệt đối không phát tác nhanh như vậy. Mà lúc này Uyển Hoa quận chúa dù biểu tình rất đau đớn lại không nghĩ tới chuyện gọi đại phu, đủ thấy là tìm cớ xử phạt nàng mà thôi.
Quả nhiên nàng mới nghĩ xong, Uyển Hoa quận chúa đã xô đổ chén ngọc trên bàn xuống đất,lớn tiếng gọi" khá lắm Lâm Tiểu Trúc, ngươi đã cho ta ăn cái gì ? người đâu, mau đánh chết nàng cho ta"
“Dạ" Ngọc Lan nghe giọng của quận chúa vẫn sang sảng, biết nàng không có việc gì. Từ lúc ở Thẩm viên quay về, nàng bị Quận chúa phạt quỳ suốt một ngày lại không cho ăn cơm, nên oán khí với Lâm Tiểu Trúc cũng không ít hơn Uyển Hoa quận chúa là bao, nghe được lệnh lập tức vung tay nói với bà tử phía sau" kéo xuống, đánh"
“Chậm đã." Ngô di nương cao giọng quát một tiếng, quay sang căm tức nhìn Ngọc Lan" chủ tử ngươi bệnh đến hồ đồ, ngươi cũng hồ đồ luôn sao ? không lo đi thỉnh đại phu để xem bệnh cho chủ tử ngươi lại vội vàng đánh người. Người còn ở đây, trừng phạt lúc nào mà chả được ? còn thất thần làm gì, không mau đi mời đại phu đi"
Ngô di nương thời gian này rất được phụ vương sủng ái, lại nịnh hót được lòng mẫu phi cho nên Uyển Hoa quận chúa cũng nể nang nàng vài phần. Tuy vậy lúc này nàng lại hận Ngô di nương nhiều chuyện vô cùng, ôm bụng ngẩng đầu, không thèm nhìn Ngô di nương cũng không để ý tới vẻ mặt do dự của Ngọc Lan, chỉ vào bà tử quát lớn" còn thất thần làm gì ? mau đánh cho ta"
“Dạ" bà tử kia theo Uyển Hoa quận chúa đã lâu, đương nhiên hiểu được tâm tư của chủ tử, lập tức xắn tay áo tiến lên, tính bắt lấy Lâm Tiểu Trúc.
Không ngờ có người đã ngăn trước mặt Lâm Tiểu Trúc, cao giọng nói" Quận chúa, điểm tâm này là do Lâm Tiểu Trúc chỉ đạo, nô tỳ và Lý tẩu tử tự tay làm, vô cùng sạch sẽ, sao có thể ăn vào bị đau bụng ? không phải Quận chúa có hiểu lầm gì chứ ?"
“Đúng vậy, Quận chúa,điểm tâm này là do nô tỳ và Tô Mai làm, Lâm Tiểu Trúc không có tự mình ra tay. Hơn nữa vừa rồi Ngô di nương cũng có ăn, sao không thấy nàng bị đau bụng ? cho thấy việc Quận chúa bị đau bụng không liên quan tới điểm tâm. Quận chúa, thân thể quan trọng hơn, vẫn nên xem đại phu trước đi" Lý tẩu tử khuyên nhủ.
Chỉ đánh một đầu bếp thôi mà trước tiên ca ca dặn đi dặn lại phải chú ý phương thức, sau đó Ngô di nương đến gây rồi, giờ ngay cả tiểu nha đầu và đầu bếp trong phủ cũng đứng ra cản trở. Uyển Hoa quận chúa bốc cao lửa giận, bất chấp đang giả vờ đau bụng, đứng bật dậy, chỉ vào Tô Tiểu Thư và Lý tẩu tử nói" vậy đánh luôn các nàng đi. Đánh, mỗi người ba mươi đại bản, đánh thật mạnh cho ta"
Ngô di nương lại vung tay lên khăn, cười hì hì nói" Quận chúa, không phải ta muốn ngăn cản ngươi nhưng Lý tẩu tử và Tô Mai đều là nhân sự đắc lực của phòng bếp. Vương phi và Vương gia ngày nào cũng phải ăn món do các nàng nấu nha. Nếu đánh các nàng mỗi người ba mươi đại bản, chẳng những khiến các nàng nhàn hạ nằm trên giường vài ngày mà cuối cùng còn bị Vương gia và Vương phi trách tội, chi bằng vẽ hoa lên mặt các nàng. Làm các nàng xấu mặt, các nàng không chậm trễ làm việc mà hiệu quả còn mạnh hơn đánh ba mươi đại bản nhiều. Ngươi nghĩ xem, nữ nhân, hơn nữa còn là hai hoàng hoa khuê cúc thiếu nữ chưa gả, nếu bị phá tướng thì sau này còn có thể gả cho ai, đến lúc đó chịu sự chỉ trỏ, chế giễu của mọi người, chẳng phải so với đánh ba mươi đại bản còn tác dụng hơn sao ?"
Uyển Hoa quận chúa nghe vậy, cảm thấy có lý, gật đầu nói" được, làm như vậy đi"
Thanh âm vừa dứt, Ngô di nương đã vỗ tay nói" thật tốt quá, thật tốt quá. Ta từ nhỏ đã thích vẽ hoa lên mặt người khác, rốt cuộc cũng có dịp thỏa cơn nghiện rồi" quay sang nói với Uyển Hoa quận chúa" Quận chúa, việc này để ta làm được không ?"
Tác giả :
Tọa Chước Linh Linh Thủy