Biến Thái Thầy Giáo: Cô Học Sinh 23 Tuổi
Chương 14: Có muốn hay là không? (H thượng)
Bước vào Toilet nữ là top hai, ba cô gái đang vừa đi vừa thảo luận vui vẻ.
Người rửa mặt, người tô son, người chỉnh sửa lại mái tóc bị lệch sang một bên.
Các cô trò chuyện vui vẻ, mà không biết bên trong một phòng vệ sinh ở một góc đang có đôi nam nữ đang mờ ám.
Đúng vậy, đôi nam nữ đang mờ ám đấy là Hải Tiêu Tiêu và Trương Diệp Thành.
Trước khi có người tiến vào thì anh nhanh nhẹn ôm cô vào trong một phòng vệ sinh rồi khóa trái cửa lại.
Anh ngồi lên nắp bồn cầu, hai tay giữ chặt eo cô ép cô phải ngồi lên đùi anh.
Môi anh từ đằng sau mơn mớn gáy cô làm cô chịu không nổi mà run rẩy thân thể.
Cô muốn nói anh mau dừng lại nhưng lại sợ kinh động đến những người bên ngoài nên đành cắn răng cố gắng vùng vẫy dùng hành động để thay lời nói của mình.
Cô chưa phản kháng được bao nhiêu thì đã mềm nhũn vì đôi bàn tay của ai đó bóp chặt lấy nhũ hoa mềm mại của mình.
- Ư...
Anh vén áo cô lên, đôi tay từ đằng sau hướng thẳng lên ngực cô gắt gao xoa bóp cách một lớp áo bra.
Rồi đôi tay thẳng tuột vào trong, vân vê hai hạt đậu đã căng cứng từ lâu, vừa miết vừa nhéo mạnh làm cô uốn éo thân thể không thể kêu lên.
- Tại tôi không thể thỏa mãn em nên em định quyến rũ người khác ư?
Anh thì thào vào tai cô, hơi nóng thổi vào tai làm cô tê dại.
Như thể hiện sự giận dữ của bản thân, anh cúi đầu cắn mạnh vào vai cô, một tay đưa vào miệng cô ngăn cản âm thanh cô phát ra.
Ẩn nhẫn chịu đau đớn từ vai, cô như muốn khóc thét lên nhưng lại không thể.
Ngón tay anh đưa vào miệng cô bắt đầu đùa giỡn dây dưa với lưỡi cô, làm cô khó chịu, mặt đỏ bừng lên chỉ muốn kéo ngay cái ngón tay đó ra.
Như phát hiện ra ý đồ của cô, anh nhanh chóng đưa tay vào sâu hơn đâm thẳng vào thực quản của cô.
Cơn khó chịu ở cổ họng làm cô nghẹn đỏ mặt nhưng rất nhanh lại biến mất vì ngón tay anh đã rút ra.
Lần này lại thêm hai ngón tay nữa, ba ngón vuốt ve chiếc lưỡi mềm mãi của cô sau đó mang theo nước bọt ra ngoài môi cô.
Lần này mặt cô không đỏ nữa mà đã tái xanh.
Sở thích của anh ta thật là biến thái.
- Tập trung vào.
Anh liếm nhẹ tai cô, ý nhắc nhở vì cô đã phân tâm.
Ngay sau đó bắt tay nhanh chóng luồng vào trong váy cô vuốt ve cặp đùi thon dài trắng nõn.
Thân thể cô càng ngày càng nóng như bị ai thiêu đốt, tựa như mỗi một hành động của anh đều như đổ thêm dầu vào lửa đốt cháy thân thể của cô.
Tiếng nói cười bên ngoài đã không còn nữa, anh nhanh chóng kéo chiếc quần lót màu trắng tinh khiết xuống, lơ lửng mắc ở cổ chân cô.
Tay bắt đầu xoa nắn hoa huyệt đã sớm ướt một mảng dịch thuỷ.
- Ưm... Ưm...
Cô không kìm được rên rĩ, hơi thở dần trở nên nặng nề hơn, ngực cũng phập phồng lên xuống.
Nhìn cô đã động tình, Trương Diệp Thành càng thấy hưng phấn, nơi hạ thể đã căng trướng từ lâu bây giờ có chút đau đớn.
Anh tự giải thoát chính mình, đem tiểu đệ chật cứng trong bỏ bọc phóng thích ra ngoài. Nhìn tiểu đệ khí thế hùng dũng ngưỡng cao đầu. Anh cong khóe môi cao ngạo.
- Lần này tôi thỏa mãn chết em, Hải Tiêu Tiêu.
Ngón tay anh cực lực đi vào, xoáy sâu vào bên trong, cảm nhận được vách tường ấm áp của cô mút chặt lấy ngón tay anh cùng với lớp lớp dịch thuỷ chảy ra ngày càng nhiều.
Ba ngón tay gần bằng với kích thước của anh đang không ngừng khuấy động trong cửa khẩu của cô làm cô rên rĩ không ngừng.
Lực đạo ra vào ngày càng lớn, cô cố cắn môi để không phát những âm thanh dâm đãng của chính mình.
- Mau kêu, anh muốn nghe âm thanh ngọt ngào của em.
Lực ra vào càng mãnh liệt, ma sát bên trong cô không ngừng làm nó nóng lên kinh khủng. Cô không nhịn được lại rên rĩ.
Cái miệng nhỏ của cô không ngừng nuốt những ngón tay anh, chỉ mới vậy anh đã muốn chết mê chết mệt vì cô.
Nếu tiểu đệ của anh được cô "ăn" khẳng định sẽ bay bổng như tiên trên trời.
Vì thế anh nhanh chóng kết thúc, làm cô đạt được cao trào.
Rút những ngón tay đưa lên trước mặt cô cùng với thứ mật ngọt nhơn nhớp, anh cười gian xảo.
- Lần này tới phiên em dùng cái miệng nhỏ này thỏa mãn anh a...
Nghe những lời nói dâm đãng của anh má cô nóng bừng bừng. Chỉ hận không kiếm được một cái hố chui xuống để thoát khỏi cảnh đỏ mặt này.
- Ư, còn biết thẹn thùng sao?
Anh nâng tiểu đệ của mình ma sát nơi cửa khẩu đã ẩm ướt sau một màn cao trào kịch liệt.
Cảm giác ngứa ngáy nóng hổi bắt đầu tràn hết toàn thân, chỉ mong thứ gì đó lắp đầy. Hải Tiêu Tiêu lại uốn éo thân thể, cô rất muốn anh mau vào bên trong cô.
Hải Tiêu Tiêu lại thẹn đỏ mặt với suy nghĩ của mình.
- Bảo bối, có muốn không?
Anh gầm gừ nói, cây gậy côn thịt của anh đã đỏ ửng cương cứng không chịu nổi nhưng hôm nay anh phải dạy dỗ cho cô một bài học, nên đành ép buộc bản thân mình xuống.
- Ư... Mau...
Mặc dù rất muốn nhưng vì thể diện của bản thân cô không thể nào nói ra được.
- Có muốn hay là không?
Anh buông eo cô ra, tay vờ như chuẩn bị cất cây súng của mình vào trong. ( Ta có phải quá biến thái rồi không? Kkkkk...)
Anh đang chờ đợi cô lên tiếng, quả thật anh cũng chịu không nổi rồi như đâu thể đầu hàng trước cô như vậy chứ. Anh cũng có sự diện của mình!
Đang lúc Trương Diệp Thành định vứt cái sĩ diễn chó má kia qua một bên thì Hải Tiêu Tiêu nãy giờ đang đắn đo đã lên tiếng.
- Muốn...
- Muốn cái gì a?
Anh vui vẻ lại ôm chặt eo cô. Anh sắp nhịn chết mất rồi.
- Muốn... Mau cho em...
Tiếng nói nhỏ xíu như tiếng muỗi kêu vì cô đã đỏ mặt từ đầu đến chân rồi.
Tuy nhỏ nhưng vẫn đủ cho Trương Diệp Thành nghe thấy.
Anh nhanh chóng mở rộng hai đùi cô, lần này nâng tiểu đệ không chần chừ đâm thẳng vào bên trong.
____________Hết Chương 14___________
Người rửa mặt, người tô son, người chỉnh sửa lại mái tóc bị lệch sang một bên.
Các cô trò chuyện vui vẻ, mà không biết bên trong một phòng vệ sinh ở một góc đang có đôi nam nữ đang mờ ám.
Đúng vậy, đôi nam nữ đang mờ ám đấy là Hải Tiêu Tiêu và Trương Diệp Thành.
Trước khi có người tiến vào thì anh nhanh nhẹn ôm cô vào trong một phòng vệ sinh rồi khóa trái cửa lại.
Anh ngồi lên nắp bồn cầu, hai tay giữ chặt eo cô ép cô phải ngồi lên đùi anh.
Môi anh từ đằng sau mơn mớn gáy cô làm cô chịu không nổi mà run rẩy thân thể.
Cô muốn nói anh mau dừng lại nhưng lại sợ kinh động đến những người bên ngoài nên đành cắn răng cố gắng vùng vẫy dùng hành động để thay lời nói của mình.
Cô chưa phản kháng được bao nhiêu thì đã mềm nhũn vì đôi bàn tay của ai đó bóp chặt lấy nhũ hoa mềm mại của mình.
- Ư...
Anh vén áo cô lên, đôi tay từ đằng sau hướng thẳng lên ngực cô gắt gao xoa bóp cách một lớp áo bra.
Rồi đôi tay thẳng tuột vào trong, vân vê hai hạt đậu đã căng cứng từ lâu, vừa miết vừa nhéo mạnh làm cô uốn éo thân thể không thể kêu lên.
- Tại tôi không thể thỏa mãn em nên em định quyến rũ người khác ư?
Anh thì thào vào tai cô, hơi nóng thổi vào tai làm cô tê dại.
Như thể hiện sự giận dữ của bản thân, anh cúi đầu cắn mạnh vào vai cô, một tay đưa vào miệng cô ngăn cản âm thanh cô phát ra.
Ẩn nhẫn chịu đau đớn từ vai, cô như muốn khóc thét lên nhưng lại không thể.
Ngón tay anh đưa vào miệng cô bắt đầu đùa giỡn dây dưa với lưỡi cô, làm cô khó chịu, mặt đỏ bừng lên chỉ muốn kéo ngay cái ngón tay đó ra.
Như phát hiện ra ý đồ của cô, anh nhanh chóng đưa tay vào sâu hơn đâm thẳng vào thực quản của cô.
Cơn khó chịu ở cổ họng làm cô nghẹn đỏ mặt nhưng rất nhanh lại biến mất vì ngón tay anh đã rút ra.
Lần này lại thêm hai ngón tay nữa, ba ngón vuốt ve chiếc lưỡi mềm mãi của cô sau đó mang theo nước bọt ra ngoài môi cô.
Lần này mặt cô không đỏ nữa mà đã tái xanh.
Sở thích của anh ta thật là biến thái.
- Tập trung vào.
Anh liếm nhẹ tai cô, ý nhắc nhở vì cô đã phân tâm.
Ngay sau đó bắt tay nhanh chóng luồng vào trong váy cô vuốt ve cặp đùi thon dài trắng nõn.
Thân thể cô càng ngày càng nóng như bị ai thiêu đốt, tựa như mỗi một hành động của anh đều như đổ thêm dầu vào lửa đốt cháy thân thể của cô.
Tiếng nói cười bên ngoài đã không còn nữa, anh nhanh chóng kéo chiếc quần lót màu trắng tinh khiết xuống, lơ lửng mắc ở cổ chân cô.
Tay bắt đầu xoa nắn hoa huyệt đã sớm ướt một mảng dịch thuỷ.
- Ưm... Ưm...
Cô không kìm được rên rĩ, hơi thở dần trở nên nặng nề hơn, ngực cũng phập phồng lên xuống.
Nhìn cô đã động tình, Trương Diệp Thành càng thấy hưng phấn, nơi hạ thể đã căng trướng từ lâu bây giờ có chút đau đớn.
Anh tự giải thoát chính mình, đem tiểu đệ chật cứng trong bỏ bọc phóng thích ra ngoài. Nhìn tiểu đệ khí thế hùng dũng ngưỡng cao đầu. Anh cong khóe môi cao ngạo.
- Lần này tôi thỏa mãn chết em, Hải Tiêu Tiêu.
Ngón tay anh cực lực đi vào, xoáy sâu vào bên trong, cảm nhận được vách tường ấm áp của cô mút chặt lấy ngón tay anh cùng với lớp lớp dịch thuỷ chảy ra ngày càng nhiều.
Ba ngón tay gần bằng với kích thước của anh đang không ngừng khuấy động trong cửa khẩu của cô làm cô rên rĩ không ngừng.
Lực đạo ra vào ngày càng lớn, cô cố cắn môi để không phát những âm thanh dâm đãng của chính mình.
- Mau kêu, anh muốn nghe âm thanh ngọt ngào của em.
Lực ra vào càng mãnh liệt, ma sát bên trong cô không ngừng làm nó nóng lên kinh khủng. Cô không nhịn được lại rên rĩ.
Cái miệng nhỏ của cô không ngừng nuốt những ngón tay anh, chỉ mới vậy anh đã muốn chết mê chết mệt vì cô.
Nếu tiểu đệ của anh được cô "ăn" khẳng định sẽ bay bổng như tiên trên trời.
Vì thế anh nhanh chóng kết thúc, làm cô đạt được cao trào.
Rút những ngón tay đưa lên trước mặt cô cùng với thứ mật ngọt nhơn nhớp, anh cười gian xảo.
- Lần này tới phiên em dùng cái miệng nhỏ này thỏa mãn anh a...
Nghe những lời nói dâm đãng của anh má cô nóng bừng bừng. Chỉ hận không kiếm được một cái hố chui xuống để thoát khỏi cảnh đỏ mặt này.
- Ư, còn biết thẹn thùng sao?
Anh nâng tiểu đệ của mình ma sát nơi cửa khẩu đã ẩm ướt sau một màn cao trào kịch liệt.
Cảm giác ngứa ngáy nóng hổi bắt đầu tràn hết toàn thân, chỉ mong thứ gì đó lắp đầy. Hải Tiêu Tiêu lại uốn éo thân thể, cô rất muốn anh mau vào bên trong cô.
Hải Tiêu Tiêu lại thẹn đỏ mặt với suy nghĩ của mình.
- Bảo bối, có muốn không?
Anh gầm gừ nói, cây gậy côn thịt của anh đã đỏ ửng cương cứng không chịu nổi nhưng hôm nay anh phải dạy dỗ cho cô một bài học, nên đành ép buộc bản thân mình xuống.
- Ư... Mau...
Mặc dù rất muốn nhưng vì thể diện của bản thân cô không thể nào nói ra được.
- Có muốn hay là không?
Anh buông eo cô ra, tay vờ như chuẩn bị cất cây súng của mình vào trong. ( Ta có phải quá biến thái rồi không? Kkkkk...)
Anh đang chờ đợi cô lên tiếng, quả thật anh cũng chịu không nổi rồi như đâu thể đầu hàng trước cô như vậy chứ. Anh cũng có sự diện của mình!
Đang lúc Trương Diệp Thành định vứt cái sĩ diễn chó má kia qua một bên thì Hải Tiêu Tiêu nãy giờ đang đắn đo đã lên tiếng.
- Muốn...
- Muốn cái gì a?
Anh vui vẻ lại ôm chặt eo cô. Anh sắp nhịn chết mất rồi.
- Muốn... Mau cho em...
Tiếng nói nhỏ xíu như tiếng muỗi kêu vì cô đã đỏ mặt từ đầu đến chân rồi.
Tuy nhỏ nhưng vẫn đủ cho Trương Diệp Thành nghe thấy.
Anh nhanh chóng mở rộng hai đùi cô, lần này nâng tiểu đệ không chần chừ đâm thẳng vào bên trong.
____________Hết Chương 14___________
Tác giả :
ViViDaiNhan