Biên Niên Sử An Nam
Chương 86: Xung đột Đà Thiếu Hải
Kim Nam chỉ chưa đầy nửa khắc đã vận Tuyệt Đỉnh khinh công xuất hiện trước cửa tông môn Đà gia. Khẽ liếc xung quanh lúc này quảng trường Đà Nhân Tông hết sức vắng vẻ, Kim Nam cũng chẳng hơi đâu mà ẩn nấp khí tức vì bây giờ thực lực của hắn đã quá vượt trội. Tên đệ tử Sâm gia Kim Nam phát hiện hắn vẫn còn đang ẩn núp ở đây. Hứng thú một chút hắn lặng lẽ tiến đến gần tên đệ tử Sâm gia muốn trêu đùa tên này.
Là cường giả nội khí tầng năm nên việc di chuyển khiến đối phương không thể phát hiện, đặc biệt là một tên đệ tử Sâm gia chỉ có tu vi nội khí tầng hai sơ kì này là quá dễ dàng. Một bước chầm chậm đi tới lướt đi trong không trung không chút tiếng động khiến tên đệ tử Sâm gia không thể nào mà phát hiện.
Từng giọt mồ hôi thấm đẫm vạt áo của tên đệ tử Sâm gia hẳn là hắn đang rất chú tâm. Kim Nam bước tới sát thân mình hắn mà hắn vẫn chưa phát hiện ra có người ở phía sau. Ghé sát đầu vào sau vai tên đệ tử Đà gia Kim Nam cũng giả vờ nhìn về phía mà hắn đang nhìn có vẻ chú tâm.
« Huynh đệ, nợ tiền ai sao mà phỉa trốn chui trốn lủi ở đây vậy ?? ».
Tên đệ tử Đà gia không ngờ không giật mình mà còn có chút bình thản trả lời. Mặt mày có vẻ mụ mị, chắc hẳn là vì theo dõi quá lâu ở đây rồi nên mới thành ra như vậy.
« Hỗn xược, giám nói đệ tử Sâm gia nợ tiền, ta xem ngươi có mấy cái mạng !! ».
Nói rồi đờ đẫn theo dõi tiếp hẳn là đã rất mệt, lát sau hắn chợt như giật mình tỉnh giấc :
« A !! ».
Một tiếng hoảng sợ phát ra từ miệng hắn, đầu hắn khẽ quay lại chầm chậm sắc mắt sám ngắt. Từ lúc nào mà lại có một tên xuất hiện sau lưng mà hắn không thể phát hiện. Một tia sợ hãi cũng là lúc hắn nhanh tay rút thanh kiếm bên hông muốn động thủ theo phản xạ.
« Ấy !! ».
« Keng… ».
Kim Nam khẽ cười nhẹ một bên vận nội khí đẩy bay thanh kiếm kia vang lên một tiếng kêu thâm thúy.
« Ngươi…. Ngươi…. Từ lúc nào ??? ».
Miệng lắp bắp sợ hãi mặt cũng ngoảnh lại rất chậm, có ý ngập ngừng không muốn nhìn kẻ sau lưng mình nhưng theo phản xạ vẫn quay lại nhìn.
« Triệu… Triệu tông chủ !!! ».
Một tiếng than lớn từ miệng hắn phát ra, người này không ngờ là Triệu tông chủ của Triệu Thánh Tông, kẻ mà ngay cả tông chủ Sâm gia của hắn cũng phải dè chừng. Thảo nào mà hắn không hề nhận ra một chút khí tức nào khi người này tiến đến gần.
Kim Nam khẽ cười nhẹ :
“Ngươi ẩn nấp ở đây làm cái gì vậy???".
“A, không, không có gì, ta, ta lập tức đi ngay!".
Tên đệ tử Sâm gia mồ hôi vã ra như tắm, một câu lắp bắp loạng quạng muốn phi thân lên chạy trốn. Phát hiện không có biến động gì, Triệu tông chủ kia cũng là không có động thái liền muốn phi thân nhanh hơn.
“Ấy!".
Kim Nam cười lớn một tiếng gọi vang, tên đệ tử Sâm gia một tiếng lập tức khiến hắn tâm thần rúng động. Mồ hôi đã chảy nhiều nay lại càng chảy nhiều hơn.
“Ngươi còn quên kiếm này!".
“Viu..".
Một tiếng xé gió nhẹ phát ra, thanh kiếm kia bị lực lượng nội khí vô hình của Kim Nam quấn bay lên không trung lao về phía tên đệ tử Sâm gia.
Tên đệ tử Sâm gia mặt mày lại càng hãi hùng, một hơi không dám đứng lại lập tức chạy biến mất không tung tích. Hắn chột dạ nghĩ rằng Triệu tông chủ kia muốn lấy chính thanh kiếm của hắn mà giết hắn.
“Hừ… nhát gan… Nhưng cũng khá vui đấy!".
Tên đệ tử Sâm gia biến mất không tung tích Kim Nam khẽ hừ nhẹ một tiếng rồi lại cười. Đệ tử Sâm gia không ngờ lại nhát gạn như vậy, nhưng cũng thôi, tiện thời đuổi đi một tên do thám cũng tốt.
Kim Nam lại bắt đầu chú tâm đến cửa tông môn Đà gia, nhiều thời gian như vậy vẫn chưa thấy có một ai xuất hiện. Đà gia im hơi lặng tiếng càng làm Kim Nam cảm thấy nóng lòng. Lập tức một hơi Tuyệt Đỉnh Khinh Công đại phát thâm nhập vào Đà gia tông phủ không chút lộ liễu.
Đà gia đệ tử phần lớn đều là nội khí tầng hai tu luyện giả, Kim Nam muốn qua mặt dễ như trở bàn tay. Thậm chí kể cả hắn có cố ý không chút ẩn nấp bọn chúng cũng không có khả năng phát hiện ra hắn. Huống chi hắn còn tận lực một chút ẩn nấp khí tức và bay qua những góc khuất.
“Ai???".
Một tiếng thét vang dữ dội vang lên khiến Kim Nam lập tức giật mình. Không ngờ Đà gia ngoài Đà Thiết Đát lại còn có kẻ phát hiện ra hắn trong lúc hắn đang ẩn thân phi hành. Bại lộ rồi thì cũng không nên dấu giếm, Kim Nam trực tiếp xuất hiện vẻ mặt không chút biểu tình.
Người vừa quát lớn là một thanh niên cường tráng trên khuôn mặt còn có một vết sẹo nhỏ. Thấy Kim Nam xuất hiện liền nheo mày, người này xuất hiện không ngờ lại mập mờ đến như vậy. Nếu không phải là lúc hắn đang luyện công cần tĩnh tâm thì chắc hẳn bình thường cũng không thể phát hiện ra đối phương thâm nhập. Thần thức khẽ vận dụng bỗng nam tử cường tráng cảm thấy có một chút nhức nhối ở thức hải. Không ngờ người này hắn không thể dò xét được tu vi. Hẳn là một nhân vật không thể động vào.
Thành Thạch Thất này ngoại trừ tông chủ của các đại gia tộc có tu vi thông thiên hắn không thể nhìn ra được tu vi còn lại hắn đều không xem trọng.
“Hừ, không ngờ đường đường là một tông chủ một phái mà lại làm cái trò hèn hạ nhòm ngó nhà người khác đến như vậy. Còn đáng mặt là nam tử???".
Nam tử cường tráng một hơi cáu gắt miệt thị. Kim Nam lập tức phát hỏa, nhưng cũng giật mình chột dạ, chẳng lẽ người này lại biết hắn là tông chủ của Triệu Thánh Tông. Một lời liền nói lớn hỏi ngược lại, giọng nói có chút tức giận:
“Ngươi vì sao biết ta là tông chủ của Triệu Thánh Tông???".
“Ngươi là tông chủ của Triệu Thánh Tông???".
Nam tử cường tráng một hơi ngạc nhiên liền cũng hỏi ngược lại. Không ngờ hắn đoán lại hoàn toàn là chính xác, người trước mắt chính là tông chủ một phái. Chỉ không ngờ rằng lại chính là Triệu Thánh Tông mà Đà Thiết Đát phải e sợ, nói như vậy thì người này e là không dây vào được. Một giọng liền trở nên hòa hoãn:
“Quý tông chủ cũng nên biết đây là tông phủ của Đà gia, ngài thân là tông chủ một phái nên giữ hình tượng một chút. Không cần biết tại sao ta lại biết ngài nhưng xin ngài mau chóng rời đi cho!!!".
Kim Nam khẽ nheo mày, nam tử cường tráng này bỗng chốc giọng điệu lại thay đổi. Liệu có phải là hắn chỉ đoán mò thân phận của mình rồi mình lại tự khai ra. Vỗ chán một cái Kim Nam cảm thấy mình ngu ngốc, không ngờ xông pha chém giết lâu như vậy mà một tình huống nhỏ này cũng không thể đoán định.
“Đà gia chủ có ở phủ không??? Mau gọi ra đây cho ta gặp mặt".
Đã đến đây rồi thì cũng không thể tay không trở về, Kim Nam liền cũng mặt dày mà chày cối điều tra cho tới cùng. Không thể âm thầm điều tra thì cũng có thể hỏi trực tiếp, dù sao thì cái Đà Thiết Đát này cũng sợ hắn nên không có gì phải cố kị cả.
“Gia phụ đã ra ngoài thành rồi!".
Nam tử cường tráng một hơi chắp tay nói, điệu bộ cũng là hết sức coi trọng Kim Nam hắn.
“Gia phụ… đã ra ngoài???".
Kim Nam liền thốt ra một câu cực độ ngạc nhiên. Nam tử cường tráng này một câu gọi Đà Thiết Đát là gia phụ, chẳng nhẽ đây chính là con trai ông ta. Một vấn đề nữa cũng làm hắn hết sức ngạc nhiên, Đà Thiết Đát không thể nào mà nhanh như vậy đã rời đi, mặc dù Kim Nam hắn có đến chậm một chút nhưng cũng không thể nhanh như vậy được. Khẳng định cái nam tử này có chút dấu giếm.
“Đúng vậy! chính là gia phụ đã ra ngoài, ta là con trưởng của gia phụ. Đà Thiếu Hải!".
“Đà Thiếu Hải???".
Thì ra là như vậy, đây chính là con trai của Đà Thiết Đát thảo nào giọng điệu lại có vẻ ngang ngạnh như vậy. Tính khí cũng có chút giống Đà Thiết Đát lúc Kim Nam lần đầu gặp mặt, đúng là cha nào con nấy. Mặc dù đã rất rõ ràng nhưng Kim Nam cũng không thể kiềm chế mà thuận miệng hỏi ngược lại theo thói quen.
Đà Thiếu Hải kia thấy Kim Nam hỏi như vậy thì cũng liền gật đầu. Lại tiếp tục nói:
“Xác thực gia phụ đã ra ngoài, nếu Triệu tông chủ có truyện gì có thể nói lại với ta, ta có thể chuyển lời cho gia phụ".
Giọng điệu khẳng định như vậy thì Kim Nam đoán chắc rằng dù hắn có thúc ép thì Đà Thiếu Hải này cũng khó mà nói thật. Liền gật đầu một cái sau đó rời đi, hắn cũng có thể quay trở lại điều tra ngay sau đó. Lần này phát hiện đã có Đà Thiếu Hải thì càng phải cẩn trọng hơn. Mặc dù Đà Thiếu Hải kia Kim Nam thầm kiểm định thì cũng chỉ là nội khí tầng ba hậu kì đỉnh phong. Muốn giết tên này ép hắn nói ra thì cũng rất dễ dàng. Nhưng chính là hiện tại Kim Nam hắn không muốn xung đột nên mới như vậy.
Đà Thiếu Hải vẫn tận lực chú ý cái Triệu tông chủ kia rời đi, sau khi chắc chắn đối phương đã dời khỏi mới tiếp tục ngồi xuống thiền định. Đồng thời cũng chính là cực độ đề cao cảnh giác. Một cái tông chủ đã xuất hiện chưa chắc đã không có cái tông chủ thứ hai. Đặc biệt tông chủ mấy cái gia tộc lớn sống lâu bẩn tính đã quen thì lại càng không thể đoán biết được.
“hìu…".
Một tiếng động mạnh vang lên khi Kim Nam vừa chạm mặt đất. Hắn phát hiện đã qua khỏi tầm ngắm của Đà Thiếu Hải liền lập tức vận dụng Tuyệt Đỉnh Khinh Công cùng ẩn thân công pháp tiếp tục thâm nhập lần hai vào Đà gia. Hắn không tin lần này hắn lại tiếp tục bị phát hiện. Với tình trạng ẩn thân hiện giờ thì e là ngay cả Đà Thiết Đát lão ta cũng khó mà phát hiện.
Bay vào trong nội môn phủ Đà Nhân Tông Kim Nam từ từ đáp xuống một cách nhẹ nhàng. Thần thức mềm mại mở rộng tìm kiếm, phát giác thần thức đối phương liền lập tức thu nhỏ lại. Cứ như vậy qua khoảng hai khắc thời gian Kim Nam đã phát hiện ra Đà Thiết Đát ở trong một cái gian phòng lớn. Bên trong còn là chứa đầy Ma Thạch.
Khuôn mặt Đà Thiết Đát lúc này chính là cực độ phấn khích. Kim Nam cũng lập tức hoa mắt, không ngờ Đà Thiết Đát lại kiếm được nhiều Ma Thạch đến như vậy, xem ra thăm dò của Tạ Đình là hoàn toàn chính xác.
Tiến thêm một bước nữa Kim Nam đã tiến gần. Đà Thiết Đát lúc này đang chìm đắm trong sung sướng cũng không có để tâm đến xung quanh. Thật quá sơ ý, Kim Nam khẳng định muốn ám toán cái Đà gai tông chủ này bây giờ là quá dễ dàng. Nhưng hắn lại không làm như vậy, một hơi liền xuất hiện trước Đà Thiết Đát khẽ cười đắc ý:
“A! Triệu… Triệu tông chủ!".
Đà Thiết Đát lập tức miệng phát ra một câu cực độ ngạc nhiên. Không ngờ cái tên sát thần này lại vô ảnh vô tung xuất hiện mà lão không hề hay biết. Khẳng định người ta muốn ám toán lão là rất dễ dàng.
“Đà tông chủ thật là giàu có a, nhiều Ma Thạch như vậy mà trước nay ta không hề biết đấy!".
Kim Nam khẽ cười mỉm một câu nói kháy, bắt quả tang tại trận như vậy hắn muốn xem Đà Thiết Đát làm sao có thể trốn tránh nữa đây. Muốn không khai cũng là phải khai ra tung tích của đống Ma Thạch này nếu đã không còn cách nào.
“Triệu tông chủ đến tại sao lại không thông báo cho lão phu một tiếng, hà tất phải ẩn ẩn nấp nấp khổ cực đến như vậy!".
Đà Thiết Đát một tia mồ hôi chảy dài, bộ dạng cố tỏ ra thân mật cố tình đánh trống lảng nói.
“Ay, cái này không phải là do con trai ông sao. Hắn ta bảo rằng ông đã ra ngoài rồi nên đuổi ta đi mới khiến ta phải như vậy!".
“Là Thiếu Hải, hừ, tên nghiệt tử đáng chết này! Để lão phu đi dạy dỗ nó một trận!".
“Ấy, chậm đã! Ông biết ta đến đây là có ý gì mà. Hà tất phải như vậy, đống Ma Thạch này… rốt cục là ở đâu ra???".
Đà Thiết Đát cố ý đánh trống lảng, Kim Nam tiếp tục mỉm cười rồi bất chợt giọng nói bạo nộ. Đà Thiết Đát biết mình không thể trốn tránh nữa đành lắc đầu bất đắc dĩ nói:
“Cái này, Triệu tông chủ… lời Đinh Đại Cẩm kia nói hoàn toàn là sự thật!".
Đà Thiết Đát một hơi kéo dài tỏ vẻ nuối tiếc, rõ ràng thông tin không muốn tiết lộ cũng phải cố mà nặn ra từng chữ một. Khẳng định là rất khó chịu, Kim Nam nghe thấy lời này liền trấn động. Không ngờ Đinh Đại Cẩm kia nói lại là sự thật, nói như vậy là có tồn tại thông đạo đến Nhân giới.
Ngước lên nhìn Kim Nam vẫn đang bất động, Đà Thiết Đát tưởng mình nói chưa đủ đối phương vẫn còn đang hung dữ thì liền nói tiếp:
“Triệu tông chủ, Ma Thạch này xác thực cũng là do ta ra ngoại vi Thạch Thất thành cướp của bọn Ma tộc. Ở đó chỉ còn có vài Lạn quân đội Ma binh, xác thực Ma binh đã di chuyển đến huyết hải. Chỉ là không biết đã bao lâu rồi…".
“Cái gì??? Nói như vậy chẳng phải Nhân giới đang gặp nguy hiểm hay sao???".
Kim Nam lập tức khóe mắt như trực căng rách, một hơi hỏi dồn khiến Đà Thiết Đát lập tức lúng túng, ngay cả câu nói cũng khó phát ra bèn im lặng.
Kim Nam tâm thần lập tức suy diễn, Ma binh cũng đã không biết di chuyển được bao nhiêu ngày rồi. Quỷ Thánh này cũng thật thông thiên, ngay cả thông đạo Nhân giới cũng có thể tạo ra được, vậy thì khó có thể nắm chắc có tồn tại một cái thông đạo thứ hai đến Tiên giới. Xem ra lần này tam giới loạn chiến là không thể tránh khỏi. Kim Nam cũng không nấn ná gì thêm nữa lập tức biến mất. Cái Thạch Thất thành này bây giờ có chém giết nhau loạn hắn cũng không quan tâm.
Cái quan tâm nhất của hắn lúc này là Nam Thiên Quốc, quân đội Ma giới tràn vào Nhân giới chính là ngập trong bể máu. Cố hương cũng là bị bọn chúng tàn phá khiến lòng Kim Nam suy nghĩ đến mà muốn đau như cắt. Chưa nói đến bây giờ tính mạng hắn cũng còn khó giữ vì chênh lệch tu vi thì hắn cũng quyết không thể để Quỷ Thánh thành công hành vi. Tam giới đại chiến đồ sát sinh linh chính là biển máu. Huyết hải kia cũng sẽ không chỉ còn tồn tại ở Ma giới nữa mà e rằng giới nào cũng sẽ có.
Là cường giả nội khí tầng năm nên việc di chuyển khiến đối phương không thể phát hiện, đặc biệt là một tên đệ tử Sâm gia chỉ có tu vi nội khí tầng hai sơ kì này là quá dễ dàng. Một bước chầm chậm đi tới lướt đi trong không trung không chút tiếng động khiến tên đệ tử Sâm gia không thể nào mà phát hiện.
Từng giọt mồ hôi thấm đẫm vạt áo của tên đệ tử Sâm gia hẳn là hắn đang rất chú tâm. Kim Nam bước tới sát thân mình hắn mà hắn vẫn chưa phát hiện ra có người ở phía sau. Ghé sát đầu vào sau vai tên đệ tử Đà gia Kim Nam cũng giả vờ nhìn về phía mà hắn đang nhìn có vẻ chú tâm.
« Huynh đệ, nợ tiền ai sao mà phỉa trốn chui trốn lủi ở đây vậy ?? ».
Tên đệ tử Đà gia không ngờ không giật mình mà còn có chút bình thản trả lời. Mặt mày có vẻ mụ mị, chắc hẳn là vì theo dõi quá lâu ở đây rồi nên mới thành ra như vậy.
« Hỗn xược, giám nói đệ tử Sâm gia nợ tiền, ta xem ngươi có mấy cái mạng !! ».
Nói rồi đờ đẫn theo dõi tiếp hẳn là đã rất mệt, lát sau hắn chợt như giật mình tỉnh giấc :
« A !! ».
Một tiếng hoảng sợ phát ra từ miệng hắn, đầu hắn khẽ quay lại chầm chậm sắc mắt sám ngắt. Từ lúc nào mà lại có một tên xuất hiện sau lưng mà hắn không thể phát hiện. Một tia sợ hãi cũng là lúc hắn nhanh tay rút thanh kiếm bên hông muốn động thủ theo phản xạ.
« Ấy !! ».
« Keng… ».
Kim Nam khẽ cười nhẹ một bên vận nội khí đẩy bay thanh kiếm kia vang lên một tiếng kêu thâm thúy.
« Ngươi…. Ngươi…. Từ lúc nào ??? ».
Miệng lắp bắp sợ hãi mặt cũng ngoảnh lại rất chậm, có ý ngập ngừng không muốn nhìn kẻ sau lưng mình nhưng theo phản xạ vẫn quay lại nhìn.
« Triệu… Triệu tông chủ !!! ».
Một tiếng than lớn từ miệng hắn phát ra, người này không ngờ là Triệu tông chủ của Triệu Thánh Tông, kẻ mà ngay cả tông chủ Sâm gia của hắn cũng phải dè chừng. Thảo nào mà hắn không hề nhận ra một chút khí tức nào khi người này tiến đến gần.
Kim Nam khẽ cười nhẹ :
“Ngươi ẩn nấp ở đây làm cái gì vậy???".
“A, không, không có gì, ta, ta lập tức đi ngay!".
Tên đệ tử Sâm gia mồ hôi vã ra như tắm, một câu lắp bắp loạng quạng muốn phi thân lên chạy trốn. Phát hiện không có biến động gì, Triệu tông chủ kia cũng là không có động thái liền muốn phi thân nhanh hơn.
“Ấy!".
Kim Nam cười lớn một tiếng gọi vang, tên đệ tử Sâm gia một tiếng lập tức khiến hắn tâm thần rúng động. Mồ hôi đã chảy nhiều nay lại càng chảy nhiều hơn.
“Ngươi còn quên kiếm này!".
“Viu..".
Một tiếng xé gió nhẹ phát ra, thanh kiếm kia bị lực lượng nội khí vô hình của Kim Nam quấn bay lên không trung lao về phía tên đệ tử Sâm gia.
Tên đệ tử Sâm gia mặt mày lại càng hãi hùng, một hơi không dám đứng lại lập tức chạy biến mất không tung tích. Hắn chột dạ nghĩ rằng Triệu tông chủ kia muốn lấy chính thanh kiếm của hắn mà giết hắn.
“Hừ… nhát gan… Nhưng cũng khá vui đấy!".
Tên đệ tử Sâm gia biến mất không tung tích Kim Nam khẽ hừ nhẹ một tiếng rồi lại cười. Đệ tử Sâm gia không ngờ lại nhát gạn như vậy, nhưng cũng thôi, tiện thời đuổi đi một tên do thám cũng tốt.
Kim Nam lại bắt đầu chú tâm đến cửa tông môn Đà gia, nhiều thời gian như vậy vẫn chưa thấy có một ai xuất hiện. Đà gia im hơi lặng tiếng càng làm Kim Nam cảm thấy nóng lòng. Lập tức một hơi Tuyệt Đỉnh Khinh Công đại phát thâm nhập vào Đà gia tông phủ không chút lộ liễu.
Đà gia đệ tử phần lớn đều là nội khí tầng hai tu luyện giả, Kim Nam muốn qua mặt dễ như trở bàn tay. Thậm chí kể cả hắn có cố ý không chút ẩn nấp bọn chúng cũng không có khả năng phát hiện ra hắn. Huống chi hắn còn tận lực một chút ẩn nấp khí tức và bay qua những góc khuất.
“Ai???".
Một tiếng thét vang dữ dội vang lên khiến Kim Nam lập tức giật mình. Không ngờ Đà gia ngoài Đà Thiết Đát lại còn có kẻ phát hiện ra hắn trong lúc hắn đang ẩn thân phi hành. Bại lộ rồi thì cũng không nên dấu giếm, Kim Nam trực tiếp xuất hiện vẻ mặt không chút biểu tình.
Người vừa quát lớn là một thanh niên cường tráng trên khuôn mặt còn có một vết sẹo nhỏ. Thấy Kim Nam xuất hiện liền nheo mày, người này xuất hiện không ngờ lại mập mờ đến như vậy. Nếu không phải là lúc hắn đang luyện công cần tĩnh tâm thì chắc hẳn bình thường cũng không thể phát hiện ra đối phương thâm nhập. Thần thức khẽ vận dụng bỗng nam tử cường tráng cảm thấy có một chút nhức nhối ở thức hải. Không ngờ người này hắn không thể dò xét được tu vi. Hẳn là một nhân vật không thể động vào.
Thành Thạch Thất này ngoại trừ tông chủ của các đại gia tộc có tu vi thông thiên hắn không thể nhìn ra được tu vi còn lại hắn đều không xem trọng.
“Hừ, không ngờ đường đường là một tông chủ một phái mà lại làm cái trò hèn hạ nhòm ngó nhà người khác đến như vậy. Còn đáng mặt là nam tử???".
Nam tử cường tráng một hơi cáu gắt miệt thị. Kim Nam lập tức phát hỏa, nhưng cũng giật mình chột dạ, chẳng lẽ người này lại biết hắn là tông chủ của Triệu Thánh Tông. Một lời liền nói lớn hỏi ngược lại, giọng nói có chút tức giận:
“Ngươi vì sao biết ta là tông chủ của Triệu Thánh Tông???".
“Ngươi là tông chủ của Triệu Thánh Tông???".
Nam tử cường tráng một hơi ngạc nhiên liền cũng hỏi ngược lại. Không ngờ hắn đoán lại hoàn toàn là chính xác, người trước mắt chính là tông chủ một phái. Chỉ không ngờ rằng lại chính là Triệu Thánh Tông mà Đà Thiết Đát phải e sợ, nói như vậy thì người này e là không dây vào được. Một giọng liền trở nên hòa hoãn:
“Quý tông chủ cũng nên biết đây là tông phủ của Đà gia, ngài thân là tông chủ một phái nên giữ hình tượng một chút. Không cần biết tại sao ta lại biết ngài nhưng xin ngài mau chóng rời đi cho!!!".
Kim Nam khẽ nheo mày, nam tử cường tráng này bỗng chốc giọng điệu lại thay đổi. Liệu có phải là hắn chỉ đoán mò thân phận của mình rồi mình lại tự khai ra. Vỗ chán một cái Kim Nam cảm thấy mình ngu ngốc, không ngờ xông pha chém giết lâu như vậy mà một tình huống nhỏ này cũng không thể đoán định.
“Đà gia chủ có ở phủ không??? Mau gọi ra đây cho ta gặp mặt".
Đã đến đây rồi thì cũng không thể tay không trở về, Kim Nam liền cũng mặt dày mà chày cối điều tra cho tới cùng. Không thể âm thầm điều tra thì cũng có thể hỏi trực tiếp, dù sao thì cái Đà Thiết Đát này cũng sợ hắn nên không có gì phải cố kị cả.
“Gia phụ đã ra ngoài thành rồi!".
Nam tử cường tráng một hơi chắp tay nói, điệu bộ cũng là hết sức coi trọng Kim Nam hắn.
“Gia phụ… đã ra ngoài???".
Kim Nam liền thốt ra một câu cực độ ngạc nhiên. Nam tử cường tráng này một câu gọi Đà Thiết Đát là gia phụ, chẳng nhẽ đây chính là con trai ông ta. Một vấn đề nữa cũng làm hắn hết sức ngạc nhiên, Đà Thiết Đát không thể nào mà nhanh như vậy đã rời đi, mặc dù Kim Nam hắn có đến chậm một chút nhưng cũng không thể nhanh như vậy được. Khẳng định cái nam tử này có chút dấu giếm.
“Đúng vậy! chính là gia phụ đã ra ngoài, ta là con trưởng của gia phụ. Đà Thiếu Hải!".
“Đà Thiếu Hải???".
Thì ra là như vậy, đây chính là con trai của Đà Thiết Đát thảo nào giọng điệu lại có vẻ ngang ngạnh như vậy. Tính khí cũng có chút giống Đà Thiết Đát lúc Kim Nam lần đầu gặp mặt, đúng là cha nào con nấy. Mặc dù đã rất rõ ràng nhưng Kim Nam cũng không thể kiềm chế mà thuận miệng hỏi ngược lại theo thói quen.
Đà Thiếu Hải kia thấy Kim Nam hỏi như vậy thì cũng liền gật đầu. Lại tiếp tục nói:
“Xác thực gia phụ đã ra ngoài, nếu Triệu tông chủ có truyện gì có thể nói lại với ta, ta có thể chuyển lời cho gia phụ".
Giọng điệu khẳng định như vậy thì Kim Nam đoán chắc rằng dù hắn có thúc ép thì Đà Thiếu Hải này cũng khó mà nói thật. Liền gật đầu một cái sau đó rời đi, hắn cũng có thể quay trở lại điều tra ngay sau đó. Lần này phát hiện đã có Đà Thiếu Hải thì càng phải cẩn trọng hơn. Mặc dù Đà Thiếu Hải kia Kim Nam thầm kiểm định thì cũng chỉ là nội khí tầng ba hậu kì đỉnh phong. Muốn giết tên này ép hắn nói ra thì cũng rất dễ dàng. Nhưng chính là hiện tại Kim Nam hắn không muốn xung đột nên mới như vậy.
Đà Thiếu Hải vẫn tận lực chú ý cái Triệu tông chủ kia rời đi, sau khi chắc chắn đối phương đã dời khỏi mới tiếp tục ngồi xuống thiền định. Đồng thời cũng chính là cực độ đề cao cảnh giác. Một cái tông chủ đã xuất hiện chưa chắc đã không có cái tông chủ thứ hai. Đặc biệt tông chủ mấy cái gia tộc lớn sống lâu bẩn tính đã quen thì lại càng không thể đoán biết được.
“hìu…".
Một tiếng động mạnh vang lên khi Kim Nam vừa chạm mặt đất. Hắn phát hiện đã qua khỏi tầm ngắm của Đà Thiếu Hải liền lập tức vận dụng Tuyệt Đỉnh Khinh Công cùng ẩn thân công pháp tiếp tục thâm nhập lần hai vào Đà gia. Hắn không tin lần này hắn lại tiếp tục bị phát hiện. Với tình trạng ẩn thân hiện giờ thì e là ngay cả Đà Thiết Đát lão ta cũng khó mà phát hiện.
Bay vào trong nội môn phủ Đà Nhân Tông Kim Nam từ từ đáp xuống một cách nhẹ nhàng. Thần thức mềm mại mở rộng tìm kiếm, phát giác thần thức đối phương liền lập tức thu nhỏ lại. Cứ như vậy qua khoảng hai khắc thời gian Kim Nam đã phát hiện ra Đà Thiết Đát ở trong một cái gian phòng lớn. Bên trong còn là chứa đầy Ma Thạch.
Khuôn mặt Đà Thiết Đát lúc này chính là cực độ phấn khích. Kim Nam cũng lập tức hoa mắt, không ngờ Đà Thiết Đát lại kiếm được nhiều Ma Thạch đến như vậy, xem ra thăm dò của Tạ Đình là hoàn toàn chính xác.
Tiến thêm một bước nữa Kim Nam đã tiến gần. Đà Thiết Đát lúc này đang chìm đắm trong sung sướng cũng không có để tâm đến xung quanh. Thật quá sơ ý, Kim Nam khẳng định muốn ám toán cái Đà gai tông chủ này bây giờ là quá dễ dàng. Nhưng hắn lại không làm như vậy, một hơi liền xuất hiện trước Đà Thiết Đát khẽ cười đắc ý:
“A! Triệu… Triệu tông chủ!".
Đà Thiết Đát lập tức miệng phát ra một câu cực độ ngạc nhiên. Không ngờ cái tên sát thần này lại vô ảnh vô tung xuất hiện mà lão không hề hay biết. Khẳng định người ta muốn ám toán lão là rất dễ dàng.
“Đà tông chủ thật là giàu có a, nhiều Ma Thạch như vậy mà trước nay ta không hề biết đấy!".
Kim Nam khẽ cười mỉm một câu nói kháy, bắt quả tang tại trận như vậy hắn muốn xem Đà Thiết Đát làm sao có thể trốn tránh nữa đây. Muốn không khai cũng là phải khai ra tung tích của đống Ma Thạch này nếu đã không còn cách nào.
“Triệu tông chủ đến tại sao lại không thông báo cho lão phu một tiếng, hà tất phải ẩn ẩn nấp nấp khổ cực đến như vậy!".
Đà Thiết Đát một tia mồ hôi chảy dài, bộ dạng cố tỏ ra thân mật cố tình đánh trống lảng nói.
“Ay, cái này không phải là do con trai ông sao. Hắn ta bảo rằng ông đã ra ngoài rồi nên đuổi ta đi mới khiến ta phải như vậy!".
“Là Thiếu Hải, hừ, tên nghiệt tử đáng chết này! Để lão phu đi dạy dỗ nó một trận!".
“Ấy, chậm đã! Ông biết ta đến đây là có ý gì mà. Hà tất phải như vậy, đống Ma Thạch này… rốt cục là ở đâu ra???".
Đà Thiết Đát cố ý đánh trống lảng, Kim Nam tiếp tục mỉm cười rồi bất chợt giọng nói bạo nộ. Đà Thiết Đát biết mình không thể trốn tránh nữa đành lắc đầu bất đắc dĩ nói:
“Cái này, Triệu tông chủ… lời Đinh Đại Cẩm kia nói hoàn toàn là sự thật!".
Đà Thiết Đát một hơi kéo dài tỏ vẻ nuối tiếc, rõ ràng thông tin không muốn tiết lộ cũng phải cố mà nặn ra từng chữ một. Khẳng định là rất khó chịu, Kim Nam nghe thấy lời này liền trấn động. Không ngờ Đinh Đại Cẩm kia nói lại là sự thật, nói như vậy là có tồn tại thông đạo đến Nhân giới.
Ngước lên nhìn Kim Nam vẫn đang bất động, Đà Thiết Đát tưởng mình nói chưa đủ đối phương vẫn còn đang hung dữ thì liền nói tiếp:
“Triệu tông chủ, Ma Thạch này xác thực cũng là do ta ra ngoại vi Thạch Thất thành cướp của bọn Ma tộc. Ở đó chỉ còn có vài Lạn quân đội Ma binh, xác thực Ma binh đã di chuyển đến huyết hải. Chỉ là không biết đã bao lâu rồi…".
“Cái gì??? Nói như vậy chẳng phải Nhân giới đang gặp nguy hiểm hay sao???".
Kim Nam lập tức khóe mắt như trực căng rách, một hơi hỏi dồn khiến Đà Thiết Đát lập tức lúng túng, ngay cả câu nói cũng khó phát ra bèn im lặng.
Kim Nam tâm thần lập tức suy diễn, Ma binh cũng đã không biết di chuyển được bao nhiêu ngày rồi. Quỷ Thánh này cũng thật thông thiên, ngay cả thông đạo Nhân giới cũng có thể tạo ra được, vậy thì khó có thể nắm chắc có tồn tại một cái thông đạo thứ hai đến Tiên giới. Xem ra lần này tam giới loạn chiến là không thể tránh khỏi. Kim Nam cũng không nấn ná gì thêm nữa lập tức biến mất. Cái Thạch Thất thành này bây giờ có chém giết nhau loạn hắn cũng không quan tâm.
Cái quan tâm nhất của hắn lúc này là Nam Thiên Quốc, quân đội Ma giới tràn vào Nhân giới chính là ngập trong bể máu. Cố hương cũng là bị bọn chúng tàn phá khiến lòng Kim Nam suy nghĩ đến mà muốn đau như cắt. Chưa nói đến bây giờ tính mạng hắn cũng còn khó giữ vì chênh lệch tu vi thì hắn cũng quyết không thể để Quỷ Thánh thành công hành vi. Tam giới đại chiến đồ sát sinh linh chính là biển máu. Huyết hải kia cũng sẽ không chỉ còn tồn tại ở Ma giới nữa mà e rằng giới nào cũng sẽ có.
Tác giả :
Lãnh Phát Công Tử