Bí Mật Của Định Mệnh
Chương 161: Cuộc gặp bất ngờ (1)
Trên máy bay.
Chuyến bay từ thành phố T đến thành phố A hôm nay cũng không có nhiều khách lắm. Khoang hạng 2 mà Đàm Lệ Linh ngồi, nhìn qua nhìn lại may ra chỉ có tầm hơn chục người. Có lẽ cả chuyến bay buổi tối hôm nay chắc cũng không nổi 50 người. - Quý khách, mời cô hãy thắt dây an toàn vào và tắt điện thoại, máy bay sắp chuẩn bị cất cánh rồi.
- À, tôi biết rồi.
Cô tiếp viên hàng không đi đến chỗ Đàm Lệ Linh, nhẹ nhàng lên tiếng nhắc nhở. Lúc này Đàm Lệ Linh mới chợt nhận ra là cô chưa thắt dây an toàn. Từ lúc lên máy bay đến giờ cô chỉ toàn nghĩ đến chuyện người bố mà Từ Dịch Phàm mới nhắc đến.
- Cô có cần tôi thắt dây giúp không? – Cô tiếp viên hàng không kia lại lên tiếng tiếp.
- À không, cảm ơn.
Sau đó cô tiếp viên hàng không rời khỏi, đi nhắc nhở những hành khách khác trên khoang. Đàm Lệ Linh tiếp tục suy nghĩ lan man vài chuyện, cả những chuyện nhỏ nhặt lẫn những chuyện linh tinh. Và cũng không hiểu sao lúc này cô đột nhiên lại nghĩ đến Trương Uyển Tâm – một người bạn thân của Phùng Lộ Phi cũng như Từ Dịch Phàm. Đàm Lệ Linh vô tình gặp Trương Uyển Tâm hôm nọ tại một quán café ở thành phố T, hôm nay cô cũng lại thấy Trương Uyển Tâm xuất hiện ở sân bay trở về thành phố A. Trương Uyển Tâm bay cùng chuyến với Đàm Lệ Linh. Nhưng có lẽ Trương Uyển Tâm ngồi khoang hạng nhất, trong khi Đàm Lệ Linh lại ngồi khoang hạng 2.
Nhớ đến Trương Uyển Tâm, bất chợt Đàm Lệ Linh cũng nhớ đến những lời mà cô ấy nói hôm nọ…
……………………………..
Tại một quán café ở thành phố T, vào buổi chiều của một ngày nào đó. Đàm Lệ Linh ngồi ở đây cũng đã nửa tiếng, cô nghĩ rằng mình nên về thì hơn. Vừa mới thanh toán tiền xong, vừa mới bước ra đến chỗ cửa thì Đàm Lệ Linh gặp phải Trương Uyển Tâm, một người quen của Từ Dịch Phàm, một người mà Hạo Văn gọi là “mẹ".
- Chào Đàm Tiểu thư, không ngờ lại có thể gặp cô ở thành phố T. Cô còn nhớ tôi không? Tôi là Trương Uyển Tâm, chúng ta cũng từng gặp nhau vài lần trước đó rồi. – Trương Uyển Tâm nhìn Đàm Lệ Linh, mỉm cười nhẹ nhàng và lên tiếng trước.
- Chào Trương tiểu thư, cũng thật vui khi gặp cô ở đây. Tôi đương nhiên là vẫn nhận ra cô. – Đàm Lệ Linh cũng khá vui vẻ đáp trả lại lời chào của Trương Uyển Tâm.
- Thật ra thì Đàm tiểu thư, tôi cũng có một vài chuyện muốn nói với cô. Không biết thời gian của cô như thế nào, nhưng có thể dành ra cho tôi một chút thời gian hay không?
Đàm Lệ Linh nhìn Trương Uyển Tâm, đúng là bây giờ cô cần phải đi có việc, nhưng dù sao Trương Uyển Tâm cũng đã nói như vậy nên Đàm Lệ Linh cũng không tiện từ chối. Cuối cùng Đàm Lệ Linh cũng đồng ý quay vào ngồi nói chuyện với Trương Uyển Tâm.
Hai người gọi đồ uống kèm theo vài món đơn giản nữa, cũng không quá cầu kỳ hay phức tạp gì.
- Vì có một số chuyện liên quan đến pháp vụ của tập đoàn Phùng Thị nên tôi phải đến thành phố T này. Không ngờ ở nơi này cũng có thể gặp được Đàm tiểu thư. Chúng ta quả thật cũng có chút duyên phận. Chắc Đàm tiểu thư đến đây cũng vì công việc. Trương Uyển Tâm bắt đầu câu chuyện hôm nay một cách nhẹ nhàng.
- Đúng là tôi cũng đến thành phố T này vì công việc giống như Trương tiểu thư vậy. Không biết Trương tiểu thư muốn nói chuyện gì với tôi? – Đàm Lệ Linh lên tiếng hỏi.
- Vậy thì tôi sẽ nói thẳng ngay vào vấn đề để không làm mất thời gian của Đàm tiểu thư. Xin hỏi Đàm tiểu thư, cô có biết vợ của Từ Dịch Phàm, chính là Phùng Lộ Phi hay không? Đàm Lệ Linh nghe vậy thì cảm thấy khá bất ngờ. Trương Uyển Tâm này nhắc đến Phùng Lộ Phi để làm gì chứ? Nhắc đến Phùng Lộ Phi vì muốn cảnh cáo cô điều gì sao? Đàm Lệ Linh cũng đã từng nghe Từ Dịch Phàm kể, Trương Uyển Tâm là bạn thân nhất của Phùng Lộ Phi khi cô ấy còn sống. Thế nên cũng không có gì lạ khi mà Trương Uyển Tâm muốn nói chuyện để cảnh cáo cô. Trương Uyển Tâm chắc muốn cảnh cáo cô nên tránh xa Từ Dịch Phàm. Từ Dịch Phàm yêu Phùng Lộ Phi như vậy sẽ chẳng bao giờ để tâm đến một người con gái chỉ có ngoại hình giống người mình yêu là Đàm Lệ Linh cô.
- Trương tiểu thư, ý của cô rốt cuộc là gì vậy? Tôi không hiểu những điều mà Trương tiểu thư cô vừa nói có liên quan gì đến người vợ đã quá cố của Dịch Phàm vậy? Và chính bản thân tôi cũng không nghĩ ra là tôi lại có liên quan gì đến những điều mà Trương tiểu thư đây sắp nói với tôi tiếp theo.
- Đàm tiểu thư, đừng vội vàng. Tôi nghe nói cô vốn là một người thẳng thắn, không thích vòng vo. Và tôi cũng vậy. Nhưng tôi vẫn muốn hỏi cô, cô biết Phùng Lộ Phi không?
Chuyến bay từ thành phố T đến thành phố A hôm nay cũng không có nhiều khách lắm. Khoang hạng 2 mà Đàm Lệ Linh ngồi, nhìn qua nhìn lại may ra chỉ có tầm hơn chục người. Có lẽ cả chuyến bay buổi tối hôm nay chắc cũng không nổi 50 người. - Quý khách, mời cô hãy thắt dây an toàn vào và tắt điện thoại, máy bay sắp chuẩn bị cất cánh rồi.
- À, tôi biết rồi.
Cô tiếp viên hàng không đi đến chỗ Đàm Lệ Linh, nhẹ nhàng lên tiếng nhắc nhở. Lúc này Đàm Lệ Linh mới chợt nhận ra là cô chưa thắt dây an toàn. Từ lúc lên máy bay đến giờ cô chỉ toàn nghĩ đến chuyện người bố mà Từ Dịch Phàm mới nhắc đến.
- Cô có cần tôi thắt dây giúp không? – Cô tiếp viên hàng không kia lại lên tiếng tiếp.
- À không, cảm ơn.
Sau đó cô tiếp viên hàng không rời khỏi, đi nhắc nhở những hành khách khác trên khoang. Đàm Lệ Linh tiếp tục suy nghĩ lan man vài chuyện, cả những chuyện nhỏ nhặt lẫn những chuyện linh tinh. Và cũng không hiểu sao lúc này cô đột nhiên lại nghĩ đến Trương Uyển Tâm – một người bạn thân của Phùng Lộ Phi cũng như Từ Dịch Phàm. Đàm Lệ Linh vô tình gặp Trương Uyển Tâm hôm nọ tại một quán café ở thành phố T, hôm nay cô cũng lại thấy Trương Uyển Tâm xuất hiện ở sân bay trở về thành phố A. Trương Uyển Tâm bay cùng chuyến với Đàm Lệ Linh. Nhưng có lẽ Trương Uyển Tâm ngồi khoang hạng nhất, trong khi Đàm Lệ Linh lại ngồi khoang hạng 2.
Nhớ đến Trương Uyển Tâm, bất chợt Đàm Lệ Linh cũng nhớ đến những lời mà cô ấy nói hôm nọ…
……………………………..
Tại một quán café ở thành phố T, vào buổi chiều của một ngày nào đó. Đàm Lệ Linh ngồi ở đây cũng đã nửa tiếng, cô nghĩ rằng mình nên về thì hơn. Vừa mới thanh toán tiền xong, vừa mới bước ra đến chỗ cửa thì Đàm Lệ Linh gặp phải Trương Uyển Tâm, một người quen của Từ Dịch Phàm, một người mà Hạo Văn gọi là “mẹ".
- Chào Đàm Tiểu thư, không ngờ lại có thể gặp cô ở thành phố T. Cô còn nhớ tôi không? Tôi là Trương Uyển Tâm, chúng ta cũng từng gặp nhau vài lần trước đó rồi. – Trương Uyển Tâm nhìn Đàm Lệ Linh, mỉm cười nhẹ nhàng và lên tiếng trước.
- Chào Trương tiểu thư, cũng thật vui khi gặp cô ở đây. Tôi đương nhiên là vẫn nhận ra cô. – Đàm Lệ Linh cũng khá vui vẻ đáp trả lại lời chào của Trương Uyển Tâm.
- Thật ra thì Đàm tiểu thư, tôi cũng có một vài chuyện muốn nói với cô. Không biết thời gian của cô như thế nào, nhưng có thể dành ra cho tôi một chút thời gian hay không?
Đàm Lệ Linh nhìn Trương Uyển Tâm, đúng là bây giờ cô cần phải đi có việc, nhưng dù sao Trương Uyển Tâm cũng đã nói như vậy nên Đàm Lệ Linh cũng không tiện từ chối. Cuối cùng Đàm Lệ Linh cũng đồng ý quay vào ngồi nói chuyện với Trương Uyển Tâm.
Hai người gọi đồ uống kèm theo vài món đơn giản nữa, cũng không quá cầu kỳ hay phức tạp gì.
- Vì có một số chuyện liên quan đến pháp vụ của tập đoàn Phùng Thị nên tôi phải đến thành phố T này. Không ngờ ở nơi này cũng có thể gặp được Đàm tiểu thư. Chúng ta quả thật cũng có chút duyên phận. Chắc Đàm tiểu thư đến đây cũng vì công việc. Trương Uyển Tâm bắt đầu câu chuyện hôm nay một cách nhẹ nhàng.
- Đúng là tôi cũng đến thành phố T này vì công việc giống như Trương tiểu thư vậy. Không biết Trương tiểu thư muốn nói chuyện gì với tôi? – Đàm Lệ Linh lên tiếng hỏi.
- Vậy thì tôi sẽ nói thẳng ngay vào vấn đề để không làm mất thời gian của Đàm tiểu thư. Xin hỏi Đàm tiểu thư, cô có biết vợ của Từ Dịch Phàm, chính là Phùng Lộ Phi hay không? Đàm Lệ Linh nghe vậy thì cảm thấy khá bất ngờ. Trương Uyển Tâm này nhắc đến Phùng Lộ Phi để làm gì chứ? Nhắc đến Phùng Lộ Phi vì muốn cảnh cáo cô điều gì sao? Đàm Lệ Linh cũng đã từng nghe Từ Dịch Phàm kể, Trương Uyển Tâm là bạn thân nhất của Phùng Lộ Phi khi cô ấy còn sống. Thế nên cũng không có gì lạ khi mà Trương Uyển Tâm muốn nói chuyện để cảnh cáo cô. Trương Uyển Tâm chắc muốn cảnh cáo cô nên tránh xa Từ Dịch Phàm. Từ Dịch Phàm yêu Phùng Lộ Phi như vậy sẽ chẳng bao giờ để tâm đến một người con gái chỉ có ngoại hình giống người mình yêu là Đàm Lệ Linh cô.
- Trương tiểu thư, ý của cô rốt cuộc là gì vậy? Tôi không hiểu những điều mà Trương tiểu thư cô vừa nói có liên quan gì đến người vợ đã quá cố của Dịch Phàm vậy? Và chính bản thân tôi cũng không nghĩ ra là tôi lại có liên quan gì đến những điều mà Trương tiểu thư đây sắp nói với tôi tiếp theo.
- Đàm tiểu thư, đừng vội vàng. Tôi nghe nói cô vốn là một người thẳng thắn, không thích vòng vo. Và tôi cũng vậy. Nhưng tôi vẫn muốn hỏi cô, cô biết Phùng Lộ Phi không?
Tác giả :
Lâm Mĩ Thi