Bí Mật Của Ảnh Đế
Chương 55
Bên ngoài phòng nghỉ.
Chẳng ai biết Tần Dịch Tắc và Chu Cẩm Vân đang bàn hợp đồng, mọi người đều dâng trào bản tính ưa bát quái, chỉ có điều đạo diễn đang ở đây, nên đành cố gắng kiềm chế. Lạc Ninh ngồi bên cạnh đạo diễn, ánh mắt đảo qua đảo lại, quan sát vẻ mặt từng người nhưng vẫn không thu hoạch được gì. Hiển nhiên người này bình thường rất thu liễm.
Bất quá, Lạc Ninh tin tưởng, chẳng mấy chốc nữa, gã sẽ không thể ngồi yên.
Người như vậy, chỉ cần gian kế thành công được một lần, một khi có cơ hội, nhất định sẽ ra tay lần thứ hai.
Hiện giờ, danh tiếng của Chu Cẩm Vân rất bốc mùi rồi, nhưng ảnh chụp quá chung chung, quần chúng vây xem lý trí một tí đều nói “Không có bằng chứng, scandal vô căn cứ, vẫn nên im lặng quan sát, xem Tần Dịch Tắc giải thích thế nào" cũng không thiếu người qua đường biểu thị “tin có tẹo, chẳng đủ xem, ngồi đợi tin tức dữ dội hơn nào".
Mấy tấm hình kia đúng thật là không quá gây chú ý.
Nếu gã có thể chụp được ảnh chứng minh Tần Dịch Tắc và Chu Cẩm Vân thân mật thì sao?
Vậy thì Chu Cẩm Vân hoàn toàn không thể tẩy trắng. Mới ra mắt đã thông đồng với đại thần, trèo lên bằng quy tắc ngầm, đến lúc đó hình tượng xấu xí của Chu Cẩm Vân sẽ ăn sâu vào trong đầu khán giả, mãi mãi không có ngày trở mình.
Lạc Ninh chính là muốn lợi dụng lòng đố kỵ ghen ghét này, ném cho gã một núi quả ngon, thả dây dài câu cá lớn.
Ban đầu Tần Dịch Tắc từ chối, tại sao hắn phải làm ra vẻ mờ ám với cái cậu họ Chu kia chứ? Thế nhưng, Lạc Ninh một mực bắt hắn phối hợp, nói muốn bắt thủ phạm, Tần Dịch Tắc bất đắc dĩ, không thể làm gì khác hơn là chiều theo ý Lạc Ninh.
Tần Dịch Tắc và Chu Cẩm Vân ở trong phòng nghỉ đợi đúng mười phút mới ra ngoài.
Lúc đi ra, mặt Chu Cẩm Vân rất đỏ, nhìn thần sắc hiển nhiên tâm tình đã chuyển biến tốt đẹp hơn nhiều, trong mắt thiếu một chút uể oải, thay vào đó là cực kỳ hưng phấn, dáng vẻ vui mừng —— đương nhiên phải vui mừng, bởi cậu ta nhận được một bản hợp đồng điện tử từ phòng làm việc của Tần Dịch Tắc!
Tần Dịch Tắc thì ngược lại, thần thái tự nhiên, không nhìn ra chút khác thường.
Lạc Ninh thầm nghĩ, vị kia quen thói ghen tị nhất định sẽ bổ não xem hai người làm gì trong phòng nghỉ, hẳn là Tần Dịch Tắc an ủi Tiểu Chu, mới khiến cảm xúc của Tiểu Chu biến hóa nhanh như vậy.
Đố kị, ra sức mà đố kị đi, đang chờ cậu không nhịn được nữa đây.
Lạc Ninh khẽ mỉm cười một cái, bắt chuyện với Tiểu Chu: “Tiểu Chu tới đây, đoạn này, để tôi phân tích cho cậu một lần."
Tiểu Chu hưng phấn chạy tới, Lạc Ninh nói với cậu ta một ít chi tiết nhỏ, Tiểu Chu gật đầu liên tục.
Mấy cảnh quay tiếp theo, biểu hiện của Tiểu Chu rõ ràng tốt hơn nhiều, nhớ kỹ lời thoại, động tác, thần thái không có gì phải chê trách, Vu Thành rất hài lòng, quay liên tục mấy cảnh liền, công việc buổi sáng hoàn thành khá suôn sẻ.
Buổi trưa lúc ăn cơm, nhân viên trong đoàn đều gọi cơm hộp, còn Tần Dịch Tắc thì vẫn về ký túc xá ăn cơm, bởi vì vừa nãy Lê Tân ra ngoài, tiện đường mua bữa trưa cho hắn.
Tiểu Chu đang dùng cơm, Lê Tân đi tới vỗ vai cậu ta nói: “Tiểu Chu, cậu ăn cùng với bọn tôi đi, Dịch Tắc có chuyện muốn nói với cậu."
Tiểu Chu gật gật đầu, bưng hộp cơm đi theo Lê Tân.
Sau khi về ký túc xá, Lê Tân mới đặt cơm lên bàn, bảo Tiểu Chu ngồi xuống, hỏi: “Cậu đã xem qua bản hợp đồng điện tử rồi chứ? Nếu có thêm điều kiện cứ nói với tôi."
Tiểu Chu cũng không hiểu lắm về mấy điều khoản trong hợp đồng, nhưng cảm thấy Tiểu Lạc lão sư, Tần lão sư còn có Lê ca, đều là người tốt, có thể tín nhiệm được. Liền bảo: “Không có gì muốn thay đổi cả ạ, cứ ký theo phần hợp đồng này thôi."
Lê Tân nhịn cười: “Haiz, sao lại thành thật thế chứ, khéo có ngày bị bán còn giúp người ta đếm tiền!"
Tiểu Chu đỏ mặt, cậu ta thật sự không hiểu, học xong mới chỉ quay hai bộ drama kinh phí thấp.
Lê Tân nói: “Trước cứ ký năm năm đã, tôi sẽ dẫn dắt cậu từng bước. Về phương diện đãi ngộ không cần lo lắng, sẽ không bạc đãi cậu. Sau bộ phim này, còn có một bộ ngôn tình thanh xuân chuyển thể điện ảnh, trong đó có một vai nam phụ, ôn nhu ngại ngùng, khá phù hợp với khí chất của cậu. Mặc dù chỉ là nam phụ, nhưng nam chính, nữ chính của bộ phim này đều là diễn viên tuyến đầu, lưu lượng khẳng định không thành vấn đề, nếu cậu không có ý kiến gì, tôi sẽ giúp cậu tranh thủ."
Chu Cẩm Vân kích động: “Cảm ơn Lê ca!"
Tài nguyên tốt như vậy, trời ạ, cậu ta còn chưa từng nghĩ đến…
Tần Dịch Tắc đi ra, có hơi mất kiên nhẫn: “Còn muốn tôi diễn tới khi nào? Em ấy muốn bắt hung thủ đã bắt được chưa?"
Lê Tân nhịn cười: “Hiếm khi thấy cậu ấy có hứng thú làm thám tử, cậu phối hợp chút đi."
Tần Dịch Tắc đau đầu nói: “Lỡ may em ấy phân tích sai thì sao?"
Lê Tân nói: “Có thể viết ra tiểu thuyết ly kỳ như mật mã số, cậu nghĩ cậu ấy sẽ phân tích sai ư?"
Tần Dịch Tắc trầm mặc trong chốc lát, gật gật đầu: “Được rồi. Giờ tôi phải làm gì?"
Lê Tân dựa theo kịch bản Lạc Ninh đã sắp xếp, nói: “Chiều hôm nay, tôi sẽ chào tạm biệt mọi người, nói có việc phải về văn phòng. Nửa đêm mười hai giờ rưỡi, Tiểu Chu sẽ đến ký túc xá gõ cửa tìm cậu, Dịch Tắc cậu nhớ phải mặc áo ngủ rồi ra mở cửa đấy, tán gẫu một lúc rồi để cậu ta vào."
Tần Dịch Tắc: “……"
Lạc Ninh động não quá rồi đó, vì muốn hung thủ lòi đuôi, cư nhiên đẩy Alpha là mình đây ra làm mồi nhử!
**
Xế chiều, Lê Tân kéo hành lý đi ngang qua phim trường, Vu đạo cười chào hỏi: “Lê ca, anh định đi à?"
“Ừm. Hôm nay trên Weibo nháo một trận scandal, tôi phải về văn phòng xử lý một chút."
“Lời đồn vô căn cứ thôi mà, nếu anh đã tự mình ra tay, nhất định có thể làm sáng tỏ mọi chuyện."
“Đương nhiên rồi. Chỉ mấy tấm hình, cũng chẳng có bằng chứng cụ thể, tôi đăng lấy một bài thanh minh, quần chúng vây xem tản đi ngay thôi." Lê Tân vừa nói vừa đi tới trước mặt Chu Cẩm Vân, vỗ vỗ vai người mới, “Đừng lo lắng, tôi sẽ giải quyết ổn thỏa."
Lạc Ninh rất hài lòng với kịch bản của mình, ngồi bên cạnh cười híp mắt xem bọn họ đóng kịch.
Buổi chiều trôi qua rất yên ổn, Chu Cẩm Vân và Tần Dịch Tắc giống như muốn tránh hiềm nghi, không còn thấy xuất hiện cùng một chỗ nữa, ngay cả ánh mắt chạm nhau cũng không có, như biến thành hai người xa lạ.
Mãi đến tận nửa đêm, tất cả mọi người trong đoàn đều đi ngủ hết, Chu Cẩm Vân mới bò dậy, lén la lén lút ra khỏi ký túc xá. Cậu ta có hơi sốt sắng, “không cẩn thận" đá phải thùng rác ngay cạnh cửa ký túc, rồi lập tức dựng thùng rác ngay ngắn, sau đó chạy lên lầu tìm Tần Dịch Tắc.
Cộc cộc cộc, trong đêm khuya, tiếng gõ cửa nghe rõ ràng hơn bao giờ hết.
Tần Dịch Tắc mở cửa, vẻ mặt bình tĩnh, giọng nói cũng rất ôn hòa: “Tiểu Chu, oan ức cho cậu."
Chu Cẩm Vân đỏ mắt nói: “Không sao cả, bọn họ mắng em thế nào, em cũng không ngại…"
Xa xa, trong góc hành lang, có một người đang lén lút cầm camera trí năng nhỏ. Ống kính phóng đại, bắt giữ cảnh tượng rõ nét. Lần này không phải ảnh chụp, mà là, một đoạn video không thể tẩy trắng.
Người chụp hình đang đắc ý, đột nhiên, trong ống kính xuất hiện một khuôn mặt mỉm cười.
Biên kịch đang híp cả mắt lại nhìn gã.
“!!!!"
Ngón tay bỗng run lên, camera nhỏ bằng móng tay liền xoay vòng vòng lăn trên đất.
Lạc Ninh cúi người nhặt lên, lật qua lật lại mấy bức ảnh trong camera, mỉm cười nói: “Chọn góc rất khá, cậu có thiên phú chụp trộm thế, sao còn chạy tới làm diễn viên, nộp đơn vào tòa soạn, nói không chừng có thể trở thành một paparazzi làm mưa làm gió đấy!"
Ở góc tối bên cạnh, Vu đạo bước ra đầy mặt phẫn nộ: “Maynard, ảnh chụp là cậu tung ra? Sao cậu có thể làm loại chuyện này chứ!"
Gương mặt Maynard tái nhợt, đôi môi hơi phát run, sợ đến không thốt ra được một câu.
Lạc Ninh khẽ nói: “Cậu lớn hơn Tiểu Chu hai tuổi, ra mắt sớm hơn cậu ấy, từng đóng hai bộ phim truyền hình, kinh nghiệm phong phú hơn. Vậy tại sao cậu ấy được đóng vai chính, còn cậu chỉ có thể diễn nam phụ? Mỗi ngày ở ký túc xá xem cậu ấy vui vẻ đọc kịch bản, chắc lòng cậu khó chịu lắm phải không?"
Nói tới đây, ánh mắt mang theo tươi cười của Lạc Ninh chợt lóe lên một tia sắc bén, nhìn chăm chú vào mắt gã: “Sau lưng làm chuyện hại người, người có thực lực chân chính, sẽ xem thường những việc này. Cậu càng đố kị Chu Cẩm Vân, càng nói rõ thiên phú của cậu không bằng cậu ấy, vĩnh viễn không thể vượt qua cậu ấy. Kẻ tâm địa bất chính giống như cậu, đoàn phim bọn tôi sao có thể lưu lại đây?"
Maynard sợ hãi trợn mắt lên, lập tức nghẹn ngào cầu xin: “Tiểu Lạc lão sư, tôi, tôi chỉ là nhất thời… hồ đồ…"
Vu Thành ngược lại rất thẳng thắn, trực tiếp vung vung tay ngắt lời gã: “Tôi không muốn nghe cậu giải thích, thu dọn đồ đạc sáng mai cút nhanh đi."
Maynard: “Đạo diễn…"
Tính tình Vu Thành khá nóng nảy, cau mày mắng: “Bộ phim này của chúng tôi, vốn chỉ là chế tác nhỏ, toàn bộ diễn viên đều là người mới, tôi luôn muốn cùng mọi người cố gắng, quay được một tác phẩm thật ấn tượng, kết quả, đám người mới các cô các cậu, mới ra mắt không biết mài giũa diễn xuất, lại ở đó lục đục với nhau, tôi thấy mà khó chịu! Lập tức thu dọn đồ đạc cút ngay cho tôi, tôi tìm một diễn viên khác có nhân cách còn hơn!"
Maynard muốn xoay người cầu cứu biên kịch, kết quả lại phát hiện, biên kịch Lâm Tiểu Lạc dễ nói chuyện nhất, lúc này trong mắt chỉ còn sót lại một mảnh lạnh băng, ánh mắt kia sắc bén như lưỡi dao, tựa hồ có thể đâm thủng mọi lớp ngụy trang, nhìn thấy nội tâm xấu xí của gã.
Người này… Thật đáng sợ…
Maynard chật vật đứng dậy, chạy trối chết.
Mãi tới khi bóng lưng gã biến mất, Lạc Ninh mới khẽ thở dài, nói: “Thật đáng tiếc, cậu ta rất có năng lực, tiếp tục cố gắng có lẽ sau này sẽ nổi."
Đúng lúc này, Tần Dịch Tắc mặc áo ngủ đi từ hành lang bên kia tới, cau mày nhìn Lạc Ninh: “Thám tử Lâm Tiểu Lạc này, hiệu suất cũng cao quá rồi đó, mới một ngày đã bắt được thủ phạm rồi nhỉ?"
Lạc Ninh cười liếc mắt: “Cảm ơn Tần lão sư phối hợp."
Vẻ mặt Tần Dịch Tắc trầm xuống, trực tiếp nắm chặt cổ tay cậu: “Em theo anh lại đây."
Lạc Ninh: “Á, anh làm gì…"
Không để ý đến Lạc Ninh đang giãy dụa, Tần Dịch Tắc trực tiếp tha cậu về phòng.
Vu Thành và Chu Cẩm Vân: “………"
Hai người liếc mắt nhìn nhau, mặt đối mặt.
Một lát sau, Chu Cẩm Vân mới lúng túng nói: “Em, cái kia, đã muộn lắm rồi, đạo diễn ngủ em, trở về ký túc xá, ngủ ngon…" Đã bắt đầu ăn nói linh tinh rồi, hiển nhiên bị kích thích không nhẹ.
Vu Thành nghiêm mặt nói: “Bây giờ cậu đã biết, Tần Dịch Tắc vị tôn đại thần này, chạy tới đoàn phim nhỏ của chúng ta làm gì rồi chứ?"
Chu Cẩm Vân gật đầu như giã tỏi: “Biết rồi!"
Vu Thành làm một động tác kéo khóa trên miệng: “Nửa chữ cũng không được nói ra, hiểu chưa?"
Chu Cẩm Vân tiếp tục gật đầu như giã tỏi: “Hiểu hiểu hiểu!"
Vu Thành lườm một cái: “Đi đi."
**
Trong phòng, Tần Dịch Tắc trực tiếp đè Lạc Ninh lên tường hôn.
Nhiệt tình mà bá đạo.
Lạc Ninh bị hôn đến mức khó mà hô hấp, chỉ có thể túm lấy vai hắn, giúp mình không đến nỗi run chân đứng không vững.
Nụ hồn nồng nhiệt giống như muốn hòa tan, bên trong còn ẩn ẩn tức giận.
Lạc Ninh bị hôn đến choáng váng, không ôm mong đợi gì khác ngoài xin tha: “Dịch Tắc… A… Buông em ra… Anh giận gì chứ… Buông em ra…"
Rốt cuộc, Tần Dịch Tắc cũng buông cậu ra, hít sâu một cái ổn định nhịp tim, cau mày nhìn Lạc Ninh nói: “Bảo anh chơi trò mập mờ với Chu Cẩm Vân, đem kẻ đứng sau dẫn ra, em đứng cạnh nhìn anh đóng kịch, xem ra rất vui vẻ, không ghen chút nào ư?"
Lạc Ninh ngơ ngác, thì ra Dịch Tắc tức giận vì mình không ghen.
Nhìn vẻ mặt phiền muộn của Alpha, Lạc Ninh khẽ cười cười, chủ động ôm eo hắn: “Thật ra em cũng có ghen một chút."
Tần Dịch Tắc: “… Thật sao?"
Lạc Ninh gật gật đầu: “Nhưng em tin anh, cho nên mới bảo anh đi đóng kịch, dù cho nửa đêm anh có cùng Tiểu Chu ở trong ký túc xá mấy tiếng đồng hồ, em cũng biết nhất định anh sẽ bảo vệ ranh giới cuối cùng. Bởi vì, anh là Dịch Tắc em yêu nhất. Nếu anh là loại người đứng núi này trông núi nọ, sao em có thể thích anh được chứ?"
Cái tên này quá dẻo miệng, Tần Dịch Tắc được vuốt lông đến là thoải mái, tâm tình cũng nhanh chóng chuyển biến tốt lên.
Hắn ôm Lạc Ninh, nhẹ nhàng hôn một cái lên đôi môi ướt nhẹp của Lạc Ninh, có chút khổ não nói: “Thật không nói lại được em."
Lạc Ninh cười: “Đó là bởi vì em thật lòng."
Tần Dịch Tắc cũng khẽ mỉm cười, chặn ngang bế Lạc Ninh lên, thấp giọng nói: “Đêm nay ngủ với anh."
Lạc Ninh giãy dụa: “Không được, đạo diễn bọn họ sẽ nghĩ thế nào chứ?"
Tần Dịch Tắc nhíu mày: “Không phải hắn đã sớm nhìn ra quan hệ của hai ta rồi sao? Cho hắn biết cũng tốt. Còn Tiểu Chu, sau này sẽ là nghệ nhân dưới cờ anh, qua vụ huyên náo lần này trong lòng cậu ta cũng không được tự nhiên, để cậu ta thấy người anh yêu là ai, về sau cũng biết mà tránh hiềm nghi."
Lạc Ninh bất đắc dĩ, không thể làm gì khác đành mặc Tần Dịch Tắc ôm lên giường.
Sau đó, Tần Dịch Tắc liền ôm cậu ngủ, rất thỏa mãn nhét Lạc Ninh vào trong ngực.
Lạc Ninh nhịn cười nghĩ: Quả nhiên, bề ngoài lúc thì nghiêm túc, lúc lại bá đạo, nhưng nội tâm, vẫn là tên Alpha đơn thuần chính trực.
Nói ngủ chung, thật sự chỉ ngủ mà thôi!
***
Sáng ngày kế, toàn bộ giới giải trí đều bị spam bởi một tin tức.
Phòng làm việc Dịch Tắc: “Liên quan đến scandal gần đây, chúng tôi lên tiếng giải thích như sau: @Chu Cẩm Vân là người mới mà phòng làm việc chúng tôi vừa ký hợp đồng, Tần Dịch Tắc đến làm khách mời cho 《Mật Mã Số》, chỉ để làm mẫu cho nghệ sĩ dưới cờ, chỉ dạy một ít kinh nghiệm diễn xuất cho hậu bối. Quan hệ giữa hai người không có mờ ám gì cả, hi vọng mọi người lý trí phân biệt được thật giả."
Thì ra là phòng làm việc đào tạo người mới, Boss tự mình dìu dắt người mới, tình huống này thấy qua nhiều lắm, nhóm quần chúng vây xem tự nhiên đã rõ ràng.
Fans Tần Dịch Tắc lập tức thay đổi hướng gió, dồn dập tẩy trắng cho thần tượng:
“Tôi đã bảo mà, Alpha chính trực như Dịch Tắc, sao có thể đi quy tắc ngầm với người mới chứ!"
“Dịch Tắc ra mắt nhiều năm như vậy, chưa từng thấy dây dưa với ai, tôi còn sợ ảnh chẳng có tế bào yêu đương đây này!"
“Cả ngày bày ra vẻ mặt nghiêm túc, đừng nói đi quy tắc ngầm người khác, cho dù người khác có chủ động bò đến, chắc ảnh cũng né như né tà mất!"
“Dịch Tắc thanh tâm quả dục, mới không thèm chơi trò mập mờ với người khác đâu!"
Các fans hâm mộ đang nhiệt tình nháo nhào trên Weibo, trêu chọc Tần Dịch Tắc.
Kết quả một giây sau, tập thể bị tát mạnh một cái ——
Tần Dịch Tắc: “Về vụ scandal gần đây, tôi không thẹn với lương tâm, cũng không muốn giải thích nhiều, nhưng tôi sợ người nhà của em ấy suy nghĩ, cho nên lên đây để thanh minh một chút —— tôi đã kết hôn rồi, tôi có một người yêu Omega cực kỳ đáng yêu, thông minh, ôn nhu, săn sóc —— dùng hết thảy từ ngữ tốt đẹp nhất trên đời đều không đủ để hình dung ra người đó. Tạm thời tôi sẽ không công bố thân phận, bởi vì không muốn bất cứ ai quấy rầy đến em ấy. Tôi chỉ muốn nói để mọi người biết mà thôi, đồng thời ngay đây tôi cũng muốn bảo đảm với người nhà em ấy rằng: Con rất yêu em ấy. Con sẽ cẩn thận che chở, dốc lòng mang đến hạnh phúc cho em ấy."
Trong bài viết còn đính kèm một tờ hôn thú, bức ảnh trên hôn thú bị làm mờ, cột thông tin đối tượng bên kia cũng bị làm mờ, nhưng cột còn lại rõ mồn một viết tên Tần Dịch Tắc.
Không giả được đâu.
Fans hâm mộ: “…………"
Còn đang bảo ảnh đế ngây thơ không biết yêu đương cơ mà?
Sao anh đột nhiên lại đi kết hôn vậy?! Còn thề son thề sắt nói: Tôi rất yêu em ấy????
Đột nhiên bị nhét một đống thức ăn chó vào miệng, quá bất ngờ, chẳng ai kịp chuẩn bị.
Ritt: “đạo diễn ngủ em":> Cái này tui chém cho vui ấy mà…
Chẳng ai biết Tần Dịch Tắc và Chu Cẩm Vân đang bàn hợp đồng, mọi người đều dâng trào bản tính ưa bát quái, chỉ có điều đạo diễn đang ở đây, nên đành cố gắng kiềm chế. Lạc Ninh ngồi bên cạnh đạo diễn, ánh mắt đảo qua đảo lại, quan sát vẻ mặt từng người nhưng vẫn không thu hoạch được gì. Hiển nhiên người này bình thường rất thu liễm.
Bất quá, Lạc Ninh tin tưởng, chẳng mấy chốc nữa, gã sẽ không thể ngồi yên.
Người như vậy, chỉ cần gian kế thành công được một lần, một khi có cơ hội, nhất định sẽ ra tay lần thứ hai.
Hiện giờ, danh tiếng của Chu Cẩm Vân rất bốc mùi rồi, nhưng ảnh chụp quá chung chung, quần chúng vây xem lý trí một tí đều nói “Không có bằng chứng, scandal vô căn cứ, vẫn nên im lặng quan sát, xem Tần Dịch Tắc giải thích thế nào" cũng không thiếu người qua đường biểu thị “tin có tẹo, chẳng đủ xem, ngồi đợi tin tức dữ dội hơn nào".
Mấy tấm hình kia đúng thật là không quá gây chú ý.
Nếu gã có thể chụp được ảnh chứng minh Tần Dịch Tắc và Chu Cẩm Vân thân mật thì sao?
Vậy thì Chu Cẩm Vân hoàn toàn không thể tẩy trắng. Mới ra mắt đã thông đồng với đại thần, trèo lên bằng quy tắc ngầm, đến lúc đó hình tượng xấu xí của Chu Cẩm Vân sẽ ăn sâu vào trong đầu khán giả, mãi mãi không có ngày trở mình.
Lạc Ninh chính là muốn lợi dụng lòng đố kỵ ghen ghét này, ném cho gã một núi quả ngon, thả dây dài câu cá lớn.
Ban đầu Tần Dịch Tắc từ chối, tại sao hắn phải làm ra vẻ mờ ám với cái cậu họ Chu kia chứ? Thế nhưng, Lạc Ninh một mực bắt hắn phối hợp, nói muốn bắt thủ phạm, Tần Dịch Tắc bất đắc dĩ, không thể làm gì khác hơn là chiều theo ý Lạc Ninh.
Tần Dịch Tắc và Chu Cẩm Vân ở trong phòng nghỉ đợi đúng mười phút mới ra ngoài.
Lúc đi ra, mặt Chu Cẩm Vân rất đỏ, nhìn thần sắc hiển nhiên tâm tình đã chuyển biến tốt đẹp hơn nhiều, trong mắt thiếu một chút uể oải, thay vào đó là cực kỳ hưng phấn, dáng vẻ vui mừng —— đương nhiên phải vui mừng, bởi cậu ta nhận được một bản hợp đồng điện tử từ phòng làm việc của Tần Dịch Tắc!
Tần Dịch Tắc thì ngược lại, thần thái tự nhiên, không nhìn ra chút khác thường.
Lạc Ninh thầm nghĩ, vị kia quen thói ghen tị nhất định sẽ bổ não xem hai người làm gì trong phòng nghỉ, hẳn là Tần Dịch Tắc an ủi Tiểu Chu, mới khiến cảm xúc của Tiểu Chu biến hóa nhanh như vậy.
Đố kị, ra sức mà đố kị đi, đang chờ cậu không nhịn được nữa đây.
Lạc Ninh khẽ mỉm cười một cái, bắt chuyện với Tiểu Chu: “Tiểu Chu tới đây, đoạn này, để tôi phân tích cho cậu một lần."
Tiểu Chu hưng phấn chạy tới, Lạc Ninh nói với cậu ta một ít chi tiết nhỏ, Tiểu Chu gật đầu liên tục.
Mấy cảnh quay tiếp theo, biểu hiện của Tiểu Chu rõ ràng tốt hơn nhiều, nhớ kỹ lời thoại, động tác, thần thái không có gì phải chê trách, Vu Thành rất hài lòng, quay liên tục mấy cảnh liền, công việc buổi sáng hoàn thành khá suôn sẻ.
Buổi trưa lúc ăn cơm, nhân viên trong đoàn đều gọi cơm hộp, còn Tần Dịch Tắc thì vẫn về ký túc xá ăn cơm, bởi vì vừa nãy Lê Tân ra ngoài, tiện đường mua bữa trưa cho hắn.
Tiểu Chu đang dùng cơm, Lê Tân đi tới vỗ vai cậu ta nói: “Tiểu Chu, cậu ăn cùng với bọn tôi đi, Dịch Tắc có chuyện muốn nói với cậu."
Tiểu Chu gật gật đầu, bưng hộp cơm đi theo Lê Tân.
Sau khi về ký túc xá, Lê Tân mới đặt cơm lên bàn, bảo Tiểu Chu ngồi xuống, hỏi: “Cậu đã xem qua bản hợp đồng điện tử rồi chứ? Nếu có thêm điều kiện cứ nói với tôi."
Tiểu Chu cũng không hiểu lắm về mấy điều khoản trong hợp đồng, nhưng cảm thấy Tiểu Lạc lão sư, Tần lão sư còn có Lê ca, đều là người tốt, có thể tín nhiệm được. Liền bảo: “Không có gì muốn thay đổi cả ạ, cứ ký theo phần hợp đồng này thôi."
Lê Tân nhịn cười: “Haiz, sao lại thành thật thế chứ, khéo có ngày bị bán còn giúp người ta đếm tiền!"
Tiểu Chu đỏ mặt, cậu ta thật sự không hiểu, học xong mới chỉ quay hai bộ drama kinh phí thấp.
Lê Tân nói: “Trước cứ ký năm năm đã, tôi sẽ dẫn dắt cậu từng bước. Về phương diện đãi ngộ không cần lo lắng, sẽ không bạc đãi cậu. Sau bộ phim này, còn có một bộ ngôn tình thanh xuân chuyển thể điện ảnh, trong đó có một vai nam phụ, ôn nhu ngại ngùng, khá phù hợp với khí chất của cậu. Mặc dù chỉ là nam phụ, nhưng nam chính, nữ chính của bộ phim này đều là diễn viên tuyến đầu, lưu lượng khẳng định không thành vấn đề, nếu cậu không có ý kiến gì, tôi sẽ giúp cậu tranh thủ."
Chu Cẩm Vân kích động: “Cảm ơn Lê ca!"
Tài nguyên tốt như vậy, trời ạ, cậu ta còn chưa từng nghĩ đến…
Tần Dịch Tắc đi ra, có hơi mất kiên nhẫn: “Còn muốn tôi diễn tới khi nào? Em ấy muốn bắt hung thủ đã bắt được chưa?"
Lê Tân nhịn cười: “Hiếm khi thấy cậu ấy có hứng thú làm thám tử, cậu phối hợp chút đi."
Tần Dịch Tắc đau đầu nói: “Lỡ may em ấy phân tích sai thì sao?"
Lê Tân nói: “Có thể viết ra tiểu thuyết ly kỳ như mật mã số, cậu nghĩ cậu ấy sẽ phân tích sai ư?"
Tần Dịch Tắc trầm mặc trong chốc lát, gật gật đầu: “Được rồi. Giờ tôi phải làm gì?"
Lê Tân dựa theo kịch bản Lạc Ninh đã sắp xếp, nói: “Chiều hôm nay, tôi sẽ chào tạm biệt mọi người, nói có việc phải về văn phòng. Nửa đêm mười hai giờ rưỡi, Tiểu Chu sẽ đến ký túc xá gõ cửa tìm cậu, Dịch Tắc cậu nhớ phải mặc áo ngủ rồi ra mở cửa đấy, tán gẫu một lúc rồi để cậu ta vào."
Tần Dịch Tắc: “……"
Lạc Ninh động não quá rồi đó, vì muốn hung thủ lòi đuôi, cư nhiên đẩy Alpha là mình đây ra làm mồi nhử!
**
Xế chiều, Lê Tân kéo hành lý đi ngang qua phim trường, Vu đạo cười chào hỏi: “Lê ca, anh định đi à?"
“Ừm. Hôm nay trên Weibo nháo một trận scandal, tôi phải về văn phòng xử lý một chút."
“Lời đồn vô căn cứ thôi mà, nếu anh đã tự mình ra tay, nhất định có thể làm sáng tỏ mọi chuyện."
“Đương nhiên rồi. Chỉ mấy tấm hình, cũng chẳng có bằng chứng cụ thể, tôi đăng lấy một bài thanh minh, quần chúng vây xem tản đi ngay thôi." Lê Tân vừa nói vừa đi tới trước mặt Chu Cẩm Vân, vỗ vỗ vai người mới, “Đừng lo lắng, tôi sẽ giải quyết ổn thỏa."
Lạc Ninh rất hài lòng với kịch bản của mình, ngồi bên cạnh cười híp mắt xem bọn họ đóng kịch.
Buổi chiều trôi qua rất yên ổn, Chu Cẩm Vân và Tần Dịch Tắc giống như muốn tránh hiềm nghi, không còn thấy xuất hiện cùng một chỗ nữa, ngay cả ánh mắt chạm nhau cũng không có, như biến thành hai người xa lạ.
Mãi đến tận nửa đêm, tất cả mọi người trong đoàn đều đi ngủ hết, Chu Cẩm Vân mới bò dậy, lén la lén lút ra khỏi ký túc xá. Cậu ta có hơi sốt sắng, “không cẩn thận" đá phải thùng rác ngay cạnh cửa ký túc, rồi lập tức dựng thùng rác ngay ngắn, sau đó chạy lên lầu tìm Tần Dịch Tắc.
Cộc cộc cộc, trong đêm khuya, tiếng gõ cửa nghe rõ ràng hơn bao giờ hết.
Tần Dịch Tắc mở cửa, vẻ mặt bình tĩnh, giọng nói cũng rất ôn hòa: “Tiểu Chu, oan ức cho cậu."
Chu Cẩm Vân đỏ mắt nói: “Không sao cả, bọn họ mắng em thế nào, em cũng không ngại…"
Xa xa, trong góc hành lang, có một người đang lén lút cầm camera trí năng nhỏ. Ống kính phóng đại, bắt giữ cảnh tượng rõ nét. Lần này không phải ảnh chụp, mà là, một đoạn video không thể tẩy trắng.
Người chụp hình đang đắc ý, đột nhiên, trong ống kính xuất hiện một khuôn mặt mỉm cười.
Biên kịch đang híp cả mắt lại nhìn gã.
“!!!!"
Ngón tay bỗng run lên, camera nhỏ bằng móng tay liền xoay vòng vòng lăn trên đất.
Lạc Ninh cúi người nhặt lên, lật qua lật lại mấy bức ảnh trong camera, mỉm cười nói: “Chọn góc rất khá, cậu có thiên phú chụp trộm thế, sao còn chạy tới làm diễn viên, nộp đơn vào tòa soạn, nói không chừng có thể trở thành một paparazzi làm mưa làm gió đấy!"
Ở góc tối bên cạnh, Vu đạo bước ra đầy mặt phẫn nộ: “Maynard, ảnh chụp là cậu tung ra? Sao cậu có thể làm loại chuyện này chứ!"
Gương mặt Maynard tái nhợt, đôi môi hơi phát run, sợ đến không thốt ra được một câu.
Lạc Ninh khẽ nói: “Cậu lớn hơn Tiểu Chu hai tuổi, ra mắt sớm hơn cậu ấy, từng đóng hai bộ phim truyền hình, kinh nghiệm phong phú hơn. Vậy tại sao cậu ấy được đóng vai chính, còn cậu chỉ có thể diễn nam phụ? Mỗi ngày ở ký túc xá xem cậu ấy vui vẻ đọc kịch bản, chắc lòng cậu khó chịu lắm phải không?"
Nói tới đây, ánh mắt mang theo tươi cười của Lạc Ninh chợt lóe lên một tia sắc bén, nhìn chăm chú vào mắt gã: “Sau lưng làm chuyện hại người, người có thực lực chân chính, sẽ xem thường những việc này. Cậu càng đố kị Chu Cẩm Vân, càng nói rõ thiên phú của cậu không bằng cậu ấy, vĩnh viễn không thể vượt qua cậu ấy. Kẻ tâm địa bất chính giống như cậu, đoàn phim bọn tôi sao có thể lưu lại đây?"
Maynard sợ hãi trợn mắt lên, lập tức nghẹn ngào cầu xin: “Tiểu Lạc lão sư, tôi, tôi chỉ là nhất thời… hồ đồ…"
Vu Thành ngược lại rất thẳng thắn, trực tiếp vung vung tay ngắt lời gã: “Tôi không muốn nghe cậu giải thích, thu dọn đồ đạc sáng mai cút nhanh đi."
Maynard: “Đạo diễn…"
Tính tình Vu Thành khá nóng nảy, cau mày mắng: “Bộ phim này của chúng tôi, vốn chỉ là chế tác nhỏ, toàn bộ diễn viên đều là người mới, tôi luôn muốn cùng mọi người cố gắng, quay được một tác phẩm thật ấn tượng, kết quả, đám người mới các cô các cậu, mới ra mắt không biết mài giũa diễn xuất, lại ở đó lục đục với nhau, tôi thấy mà khó chịu! Lập tức thu dọn đồ đạc cút ngay cho tôi, tôi tìm một diễn viên khác có nhân cách còn hơn!"
Maynard muốn xoay người cầu cứu biên kịch, kết quả lại phát hiện, biên kịch Lâm Tiểu Lạc dễ nói chuyện nhất, lúc này trong mắt chỉ còn sót lại một mảnh lạnh băng, ánh mắt kia sắc bén như lưỡi dao, tựa hồ có thể đâm thủng mọi lớp ngụy trang, nhìn thấy nội tâm xấu xí của gã.
Người này… Thật đáng sợ…
Maynard chật vật đứng dậy, chạy trối chết.
Mãi tới khi bóng lưng gã biến mất, Lạc Ninh mới khẽ thở dài, nói: “Thật đáng tiếc, cậu ta rất có năng lực, tiếp tục cố gắng có lẽ sau này sẽ nổi."
Đúng lúc này, Tần Dịch Tắc mặc áo ngủ đi từ hành lang bên kia tới, cau mày nhìn Lạc Ninh: “Thám tử Lâm Tiểu Lạc này, hiệu suất cũng cao quá rồi đó, mới một ngày đã bắt được thủ phạm rồi nhỉ?"
Lạc Ninh cười liếc mắt: “Cảm ơn Tần lão sư phối hợp."
Vẻ mặt Tần Dịch Tắc trầm xuống, trực tiếp nắm chặt cổ tay cậu: “Em theo anh lại đây."
Lạc Ninh: “Á, anh làm gì…"
Không để ý đến Lạc Ninh đang giãy dụa, Tần Dịch Tắc trực tiếp tha cậu về phòng.
Vu Thành và Chu Cẩm Vân: “………"
Hai người liếc mắt nhìn nhau, mặt đối mặt.
Một lát sau, Chu Cẩm Vân mới lúng túng nói: “Em, cái kia, đã muộn lắm rồi, đạo diễn ngủ em, trở về ký túc xá, ngủ ngon…" Đã bắt đầu ăn nói linh tinh rồi, hiển nhiên bị kích thích không nhẹ.
Vu Thành nghiêm mặt nói: “Bây giờ cậu đã biết, Tần Dịch Tắc vị tôn đại thần này, chạy tới đoàn phim nhỏ của chúng ta làm gì rồi chứ?"
Chu Cẩm Vân gật đầu như giã tỏi: “Biết rồi!"
Vu Thành làm một động tác kéo khóa trên miệng: “Nửa chữ cũng không được nói ra, hiểu chưa?"
Chu Cẩm Vân tiếp tục gật đầu như giã tỏi: “Hiểu hiểu hiểu!"
Vu Thành lườm một cái: “Đi đi."
**
Trong phòng, Tần Dịch Tắc trực tiếp đè Lạc Ninh lên tường hôn.
Nhiệt tình mà bá đạo.
Lạc Ninh bị hôn đến mức khó mà hô hấp, chỉ có thể túm lấy vai hắn, giúp mình không đến nỗi run chân đứng không vững.
Nụ hồn nồng nhiệt giống như muốn hòa tan, bên trong còn ẩn ẩn tức giận.
Lạc Ninh bị hôn đến choáng váng, không ôm mong đợi gì khác ngoài xin tha: “Dịch Tắc… A… Buông em ra… Anh giận gì chứ… Buông em ra…"
Rốt cuộc, Tần Dịch Tắc cũng buông cậu ra, hít sâu một cái ổn định nhịp tim, cau mày nhìn Lạc Ninh nói: “Bảo anh chơi trò mập mờ với Chu Cẩm Vân, đem kẻ đứng sau dẫn ra, em đứng cạnh nhìn anh đóng kịch, xem ra rất vui vẻ, không ghen chút nào ư?"
Lạc Ninh ngơ ngác, thì ra Dịch Tắc tức giận vì mình không ghen.
Nhìn vẻ mặt phiền muộn của Alpha, Lạc Ninh khẽ cười cười, chủ động ôm eo hắn: “Thật ra em cũng có ghen một chút."
Tần Dịch Tắc: “… Thật sao?"
Lạc Ninh gật gật đầu: “Nhưng em tin anh, cho nên mới bảo anh đi đóng kịch, dù cho nửa đêm anh có cùng Tiểu Chu ở trong ký túc xá mấy tiếng đồng hồ, em cũng biết nhất định anh sẽ bảo vệ ranh giới cuối cùng. Bởi vì, anh là Dịch Tắc em yêu nhất. Nếu anh là loại người đứng núi này trông núi nọ, sao em có thể thích anh được chứ?"
Cái tên này quá dẻo miệng, Tần Dịch Tắc được vuốt lông đến là thoải mái, tâm tình cũng nhanh chóng chuyển biến tốt lên.
Hắn ôm Lạc Ninh, nhẹ nhàng hôn một cái lên đôi môi ướt nhẹp của Lạc Ninh, có chút khổ não nói: “Thật không nói lại được em."
Lạc Ninh cười: “Đó là bởi vì em thật lòng."
Tần Dịch Tắc cũng khẽ mỉm cười, chặn ngang bế Lạc Ninh lên, thấp giọng nói: “Đêm nay ngủ với anh."
Lạc Ninh giãy dụa: “Không được, đạo diễn bọn họ sẽ nghĩ thế nào chứ?"
Tần Dịch Tắc nhíu mày: “Không phải hắn đã sớm nhìn ra quan hệ của hai ta rồi sao? Cho hắn biết cũng tốt. Còn Tiểu Chu, sau này sẽ là nghệ nhân dưới cờ anh, qua vụ huyên náo lần này trong lòng cậu ta cũng không được tự nhiên, để cậu ta thấy người anh yêu là ai, về sau cũng biết mà tránh hiềm nghi."
Lạc Ninh bất đắc dĩ, không thể làm gì khác đành mặc Tần Dịch Tắc ôm lên giường.
Sau đó, Tần Dịch Tắc liền ôm cậu ngủ, rất thỏa mãn nhét Lạc Ninh vào trong ngực.
Lạc Ninh nhịn cười nghĩ: Quả nhiên, bề ngoài lúc thì nghiêm túc, lúc lại bá đạo, nhưng nội tâm, vẫn là tên Alpha đơn thuần chính trực.
Nói ngủ chung, thật sự chỉ ngủ mà thôi!
***
Sáng ngày kế, toàn bộ giới giải trí đều bị spam bởi một tin tức.
Phòng làm việc Dịch Tắc: “Liên quan đến scandal gần đây, chúng tôi lên tiếng giải thích như sau: @Chu Cẩm Vân là người mới mà phòng làm việc chúng tôi vừa ký hợp đồng, Tần Dịch Tắc đến làm khách mời cho 《Mật Mã Số》, chỉ để làm mẫu cho nghệ sĩ dưới cờ, chỉ dạy một ít kinh nghiệm diễn xuất cho hậu bối. Quan hệ giữa hai người không có mờ ám gì cả, hi vọng mọi người lý trí phân biệt được thật giả."
Thì ra là phòng làm việc đào tạo người mới, Boss tự mình dìu dắt người mới, tình huống này thấy qua nhiều lắm, nhóm quần chúng vây xem tự nhiên đã rõ ràng.
Fans Tần Dịch Tắc lập tức thay đổi hướng gió, dồn dập tẩy trắng cho thần tượng:
“Tôi đã bảo mà, Alpha chính trực như Dịch Tắc, sao có thể đi quy tắc ngầm với người mới chứ!"
“Dịch Tắc ra mắt nhiều năm như vậy, chưa từng thấy dây dưa với ai, tôi còn sợ ảnh chẳng có tế bào yêu đương đây này!"
“Cả ngày bày ra vẻ mặt nghiêm túc, đừng nói đi quy tắc ngầm người khác, cho dù người khác có chủ động bò đến, chắc ảnh cũng né như né tà mất!"
“Dịch Tắc thanh tâm quả dục, mới không thèm chơi trò mập mờ với người khác đâu!"
Các fans hâm mộ đang nhiệt tình nháo nhào trên Weibo, trêu chọc Tần Dịch Tắc.
Kết quả một giây sau, tập thể bị tát mạnh một cái ——
Tần Dịch Tắc: “Về vụ scandal gần đây, tôi không thẹn với lương tâm, cũng không muốn giải thích nhiều, nhưng tôi sợ người nhà của em ấy suy nghĩ, cho nên lên đây để thanh minh một chút —— tôi đã kết hôn rồi, tôi có một người yêu Omega cực kỳ đáng yêu, thông minh, ôn nhu, săn sóc —— dùng hết thảy từ ngữ tốt đẹp nhất trên đời đều không đủ để hình dung ra người đó. Tạm thời tôi sẽ không công bố thân phận, bởi vì không muốn bất cứ ai quấy rầy đến em ấy. Tôi chỉ muốn nói để mọi người biết mà thôi, đồng thời ngay đây tôi cũng muốn bảo đảm với người nhà em ấy rằng: Con rất yêu em ấy. Con sẽ cẩn thận che chở, dốc lòng mang đến hạnh phúc cho em ấy."
Trong bài viết còn đính kèm một tờ hôn thú, bức ảnh trên hôn thú bị làm mờ, cột thông tin đối tượng bên kia cũng bị làm mờ, nhưng cột còn lại rõ mồn một viết tên Tần Dịch Tắc.
Không giả được đâu.
Fans hâm mộ: “…………"
Còn đang bảo ảnh đế ngây thơ không biết yêu đương cơ mà?
Sao anh đột nhiên lại đi kết hôn vậy?! Còn thề son thề sắt nói: Tôi rất yêu em ấy????
Đột nhiên bị nhét một đống thức ăn chó vào miệng, quá bất ngờ, chẳng ai kịp chuẩn bị.
Ritt: “đạo diễn ngủ em":> Cái này tui chém cho vui ấy mà…
Tác giả :
Điệp Chi Linh