Bệnh Khí Mười Năm

Chương 4

Sở Dịch Vân trong lòng đã nguôi giận đi nhiều, cũng may đứa con còn không có cùng hắn nói dối, nếu không, hắn hôm nay thật sự có thể đem cái mông nhỏ này đánh thành tám cánh hoa..

" vì cái gì chống đối lão sữ, làm lão sư giận tới ngất đi?".

" bởi vì ··· bởi vì ··· Trạch nhi không thích lão sư này ··· a!" Trạch nhi mới vừa nói xong mông liền thêm một tầng nhiễm đỏ. Sở Dịch Vân răn dạy: " lão sư có thể cho ngươi thích thì học  không thích thì không học sao? Phải biết tôn sư trọng đạo, điểm này phụ thân có nói qua với người chưa."

" ô ô ··· phụ thân đã dạy.".

ba ——.

tiểu mông lại bị đánh một chút, tiểu hài tử chịu đựng không nổi nước mắt rơi xuống nhỏ giọng khóc nức nở, ngay cả cái mông nhỏ cùng hắn đều sợ tới mức cùng nhau run rẩy, Sở Dịch Vân tuy rằng đau lòng nhưng là nhẫn tâm quyết định phải hảo hảo giáo dục đứa con..

" đã dạy ngươi còn dám như thế làm càn, có phải đã lâu phụ thân không dùng gia pháp  ngươi khó chịu có phải hay không?"

" không không không —— phụ thân không cần, Trạch nhi sai lầm rồi. Trạch nhi cũng không dám … khi dễ lão sư nữa." Trạch nhi vừa nghe thấy phụ thân lần này sẽ không bỏ qua cho hắn, nghĩ đến trước đó còn thiếu 110 cái đánh, hôm nay nhất định sẽ không sống khá giả. quả nhiên ——.

" để về sau ngươi đi ra ngoài không để người khác nói nhà không có gia giáo, hôm nay phụ thân khiến cho ngươi nhớ rõ giáo huấn. kia 110 cái đánh toàn bộ đổi thành thước.".

Trạch nhi vừa nghe, đây không phải là muốn đánh chết hắn sao? Kia thước trước đây đã từng bị đánh qua một lần, thật không muốn lặp lại lần thứ hai, nâng lên đôi mắt to ngập nước nhìn Sở Dịch Vân miệng luôn cầu xin tha thứ..

Ai ngờ Sở Dịch Vân không biết khi nào đã cầm thước trong tay, hiện tại đang chuẩn bị hướng mông non mềm mà đánh tới!

" oa —— oa —— phụ thân! a!!" thước thứ nhất đánh vào cái mông non nớt của Trạch nhi, tiểu mông vừa đỏ rực hiện tại xuất hiện thêm một cái dấu hồng, đau cực kỳ làm đứa nhỏ ở trên người Sở Dịch Vân giật nảy lên, hai tay liều mạng xoa mông.

" phụ thân Trạch nhi cũng không dám … nữa, tha Trạch nhi tha Trạch nhi lần này đi! oa ——" Sở Dịch Vân đưa tay lại năm thước liền hạ xuống, Trạch nhi hai cánh tay bị cố định ở sau người không thể động đậy, này toàn thân trừ bỏ mí mắt và mông có thể hơi hơi vặn vẹo vài cái, đau đớn cực kì, tiểu Trạch nhi cơ hồ chịu không nổi..

" lần này tha cho ngươi, khó bảo toàn ngươi sẽ không gặp rắc rối, nhanh nằm úp sấp đàng hoàng nếu không phụ thân cho người ta trói ngươi lại.".

Lúc này, Trạch nhi đã muốn đã trúng hơn hai mươi thước, hai cánh mông đã muốn đỏ bừng, cơ hồ giống như quả đào. Sở Dịch Vân lại vỗ vài cái, chợt nghe thấy Trạch nhi kêu thanh âm đều thay đổi, nước mắt đều nhanh đem áo choàng của hắn khóc ướt.

" phụ thân, Trạch nhi thật sự không dám. a —— cho Trạch nhi một cơ hội, lần sau tái phạm, mặc cho phụ thân đánh gấp đôi."

Sở Dịch Vân nghe xong lời này thước liền ngừng lại. Trạch nhi cam đoan mặc dù không thể nói là tin tưởng hoàn toàn, nhưng hắn cam đoan cũng có vài lần có tác dụng, điểm này vẫn thực làm cho hắn vui mừng, nghĩ nghĩ, nếu là thật sự đánh đúng 110 roi, Trạch nhi mông chắc sẽ nát vụn ra mất. Vì thế, đem thước đặt ở trên mông Trạch nhi hỏi: " thật sự biết sai rồi sao?".

" biết sai rồi, biết sai rồi!".

" biết sai phải sửa, ngày mai cùng phụ thân đi đến nhà lão sư giải thích. Nếu lão sư tha thứ ngươi, ngươi là có thể được miễn số roi còn lại. Nếu lão sư không tha thứ ngươi, ngày mai một lần nữa đánh.".

" Dạ —— Trạch nhi nhớ kỹ.".

Sở Dịch Vân trong lòng thở dài, rốt cuộc vẫn còn là một đứa nhỏ a! làm sao ngươi biết phụ thân dụng tâm lương khổ?.

Sở Tư Trạch cũng không biết nói cha của hắn đối hắn rốt cuộc có kỳ vọng, hắn chỉ muốn trừng phạt này mau dừng lại, cùng với nói hắn biết sai rồi, không bằng nói vì hắn mà mỗi ngày phụ thân phải hỗ thẹn vì cứ phải đi giúp hắn giải thích với người ta..

Sở Dịch Vân ôm lấy đứa con, tiểu Trạch nhi còn không có ngừng nước mắt, chính là khóc càng đáng thương, hắn ôm lấy đứa con, tránh không chạm vào mông hắn, để mặc cho hắn khóc..

" phụ thân, thực xin lỗi. Trạch nhi lại gây họa cho ngài, làm cho ngài thay Trạch nhi đi theo người khác giải thích ··· thực xin lỗi ··· ô ô!".

Nhìn tiểu hài tử trong lòng Sở Dịch Vân khóc giải thích, nói không khó chịu thì đó là giả….

" biết làm phụ thân gặp rắc rối về sau liền ngoan ngoãn cho ta." cũng chỉ có thể huấn hắn một câu..

" thực xin lỗi thực xin lỗi ···".

Trạch nhi khóc đỏ ánh mắt, nói xong liền ngủ ···.
Tác giả : Hiểu thái gia
5/5 của 1 đánh giá

Bình luận

Lưu tên của tôi, email, và trang web trong trình duyệt này cho lần bình luận kế tiếp của tôi
Nguyen 2 năm trước
Đã ra chap mới rồi nhé mọi người, link đây nha: bit.ly/newchap247

Truyện cùng thể loại