Bé Thỏ Con Của Hổ Thần
Chương 35
CHƯƠNG 35
-Hắn đáng thương? Để cho hắn đi xuống, ta làm sao đây.
-Ta tên là Bính Bính, tiểu ca ca gọi là gì?
-Ta tên là Bảo nhi, ta rất lợi hại, sau này ta làm lão đại, có chuyện gọi Bảo nhi ta là tốt rồi.
-Ân!
Ngao đem móng vuốt qua vỗ một cái lên thân Bảo nhi.
-Không truy cứu tới ngươi là may rồi, ngươi mỗi lần xen vào chuyện của người khác không phải là ta ở phía sau giúp ngươi dọn dẹp sao?
-Cẩu thối ngươi lại đột nhiên tập kích, sớm muộn ta cũng sẽ bị gãy xương.
-Cái này ta không lo, ngươi chỗ tốt nhất chính là rất rắn chắc.
-Ha ha, như vậy a.
Bính Bính cho giỏ hoa rơi vào trong lòng lão hổ mới dám nói.
-Cái người xấu đó khi dễ tiểu ca ca.
-Đó không phải là khi dễ đó là giáo dục.
-Ta có thể mời tiểu ca ca đến nhà chúng ta chơi không?
-Có thể.
Bính Bính rất vui vẻ đi ra mời Bảo nhi đến nhà bé chơi.
-Hảo a, ngày khác ta đi tìm ngươi chơi, thuận tiện sẽ làm cho ngươi một bong bóng ước mơ của ngươi, ngươi trở về suy nghĩ thật kỹ xem mình có ước mơ gì.
-Ân!
Khiếu thật cao hứng, Bính Bính giao cho người bạn nhỏ, Bính Bính cùng Bảo nhi đi chơi, hắn cũng có thể thừa cơ cùng Ngao đấu cờ.
Một ngày Bảo nhi đến tìm Bính Bính, bởi vì sợ Bảo nhi tự mình xuống hạ giới sinh sự nên Ngao cũng đi theo, Bính Bính cùng Bảo nhi ở phía sau đại môn hổ thần điện chơi, Khiếu cùng Ngao ở trong điện đánh cờ.
Hơn một canh giờ sau liền nghe hai bé con ở sau đại môn cãi cọ cái gì.
Bảo nhi nói.
-Cái này cũng không được, còn nghĩ.
Bé thỏ nhỏ ủy khuất nói.
-Đây chính là ước mơ của ta a, tại sao không thể.
-Cái này sao có thể coi là ước mơ a, ngươi không phải vẫn cứ sống như vậy chứ? Ước mơ cùng thực tế thì hai chuyện khác nhau.
-Tại sao nhất định phải là hai chuyện khác nhau?
Bé thỏ nhỏ có lúc chính là nói cũng không hiểu a.
-Hắn đáng thương? Để cho hắn đi xuống, ta làm sao đây.
-Ta tên là Bính Bính, tiểu ca ca gọi là gì?
-Ta tên là Bảo nhi, ta rất lợi hại, sau này ta làm lão đại, có chuyện gọi Bảo nhi ta là tốt rồi.
-Ân!
Ngao đem móng vuốt qua vỗ một cái lên thân Bảo nhi.
-Không truy cứu tới ngươi là may rồi, ngươi mỗi lần xen vào chuyện của người khác không phải là ta ở phía sau giúp ngươi dọn dẹp sao?
-Cẩu thối ngươi lại đột nhiên tập kích, sớm muộn ta cũng sẽ bị gãy xương.
-Cái này ta không lo, ngươi chỗ tốt nhất chính là rất rắn chắc.
-Ha ha, như vậy a.
Bính Bính cho giỏ hoa rơi vào trong lòng lão hổ mới dám nói.
-Cái người xấu đó khi dễ tiểu ca ca.
-Đó không phải là khi dễ đó là giáo dục.
-Ta có thể mời tiểu ca ca đến nhà chúng ta chơi không?
-Có thể.
Bính Bính rất vui vẻ đi ra mời Bảo nhi đến nhà bé chơi.
-Hảo a, ngày khác ta đi tìm ngươi chơi, thuận tiện sẽ làm cho ngươi một bong bóng ước mơ của ngươi, ngươi trở về suy nghĩ thật kỹ xem mình có ước mơ gì.
-Ân!
Khiếu thật cao hứng, Bính Bính giao cho người bạn nhỏ, Bính Bính cùng Bảo nhi đi chơi, hắn cũng có thể thừa cơ cùng Ngao đấu cờ.
Một ngày Bảo nhi đến tìm Bính Bính, bởi vì sợ Bảo nhi tự mình xuống hạ giới sinh sự nên Ngao cũng đi theo, Bính Bính cùng Bảo nhi ở phía sau đại môn hổ thần điện chơi, Khiếu cùng Ngao ở trong điện đánh cờ.
Hơn một canh giờ sau liền nghe hai bé con ở sau đại môn cãi cọ cái gì.
Bảo nhi nói.
-Cái này cũng không được, còn nghĩ.
Bé thỏ nhỏ ủy khuất nói.
-Đây chính là ước mơ của ta a, tại sao không thể.
-Cái này sao có thể coi là ước mơ a, ngươi không phải vẫn cứ sống như vậy chứ? Ước mơ cùng thực tế thì hai chuyện khác nhau.
-Tại sao nhất định phải là hai chuyện khác nhau?
Bé thỏ nhỏ có lúc chính là nói cũng không hiểu a.
Tác giả :
Đông Trùng