Bắt Ma Đặc Công
Quyển 3 - Chương 44: Nhân tạo
“ Tư liệu cô muốn, tôi đã thu thập đầy đủ cho cô." Lão Mã vừa thấy Lữ Minh Dương và Hàn Di đi vào phòng, vội vàng nhiệt tình chạy ra nghênh tiếp, đợi sau khi Hàn Di ngồi xuống bàn trà, liền chỉ vào xấp tài liệu để trên bàn làm việc nói.
Lữ Minh Dương đi tới cầm hồ sơ lên lật lật, lão Mã ở sau lưng lại nói:" Tiểu Lữ, lần này chú làm ăn sao vậy, thời gian lâu như vậy rồi còn không có kết quả, làm liên lụy đến Hàn tiểu thư phải theo chú đi chịu mệt, thật là..."
Lữ Minh Dương sớm đã quen thói càm ràm của lão Mã, phớt lờ đứng đó tự mình lật xem hồ sơ. Mấy hồ sơ này là báo cáo tử vong của người trong thành phố trong ba tuần trước ngày 9 tháng 10 năm 2007, lão Mã đã phân loại sơ số tài liệu này, dựa theo yêu cầu của Lữ Minh Dương, lão tự tay lọc ra nạn nhân tử vong là nữ, hơn hai mươi tuổi, địa điểm tử vong là khu đông thành.
Cuối cùng báo cáo phân ra thành ba phần, một phần tự sát, một phần tai nạn giao thông, một phần hung sát.
Lữ Minh Dương đầu tiên là cầm phần hồ sơ hung sát lên xem, hiện trường vụ án là tại một nhà xưởng bỏ hoang ở ngoại ô đông thành, thời gian xảy ra vụ án là trước vụ tai nạn xe buýt đầu tiên hai tuần lễ, người chết tên là Hoắc Linh Linh, hai mươi mốt tuổi, hộ khẩu ngoại tỉnh, cảnh sát kết luận là án cưỡng gian giết người, nhưng vụ án này đến nay vẫn chưa được phá.
Lữ Minh Dương từ bản đồ trong phòng làm việc của lão Mã tìm được địa điểm xảy ra vụ án, khẽ nhíu mày, nói:" Xem ra chính là cái này. Hiện trường gây án cách không xa tuyến đường của xe buýt số 9."
Hàn Di nhàn nhạt liếc mắt nhìn Lữ Minh Dương, chờ hắn tiếp tục phân tích.
Lữ Minh Dương tiếp tục nói:" Nhất định là sau khi cô gái kia xuống xe buýt, gã đàn ông say rượu đã xuống xe trước đó từ đằng sau đuổi tới, sau đó y bắt cô ta đến nhà xưởng này, cưỡng gian sát hại. Oán khí của cô gái không tan, biến thành lệ quỷ, cô ta chẳng những muốn giết chết gã say rượu kia báo thù, mà còn muốn đem đám hành khách vô cảm bỏ mặc cô ta trên xe buýt đó toàn bộ hại chết, chỉ chừa lại duy nhất một mình bác tài lúc đó đã cứu mình."
“ Nếu nói như vậy, cô ta hại chết toàn bộ hành khách trên chiếc xe đó là đủ rồi, vì sao hai năm qua cô ta lại liên tiếp sát hại thêm hai xe khác?" Lão Mã nhíu mày nói.
Lữ Minh Dương nhún nhún vai, nói:" Cái này thì phải hỏi cô ta rồi. Có lẽ là cô ấy muốn thế thiên hành đạo, chuyên đi tìm những người đạo đức suy đồi mà trừng phạt chăng?" Nói xong những lời này, Lữ Minh Dương trong lòng bỗng nhiên nghĩ đến Chu Đình, không khỏi thầm đau xót, chẳng lẽ cô cũng từng vô cảm như vậy? Nhưng theo tính cách của cô lẽ ra không phải là loại người như vậy a.
“ Nói như vậy vụ án này không phải đã được phá rồi sao?" Lão Mã ha ha cười, nói:" không ngờ Hàn tiểu thư cô vừa mới đến có một ngày, vụ án này liền được phá, ha ha."
Lữ Minh Dương cười khổ một tiếng, thầm nghĩ không phải mình mới là người có công phá vụ án này sao?
Hàn Di cười nhạt, nói:" Có thực là đã phá án hay không, thôi thì cứ đến hiện trường gây án xem một chút trước rồi mới có thể khẳng định."
“ Đúng, đúng, Hàn tiểu thư nói rất đúng." Lão Mã liên thanh nói," Chẳng qua tôi thấy vụ án này 90% là đã phá, hiện tại cái chúng ta phải làm chính là lên kế hoạch nhanh chóng bắt lấy nữ quỷ kia tiêu diệt nốt là xong. Ha ha."
“ Lấy năng lực hiện tại của chúng ta, muốn tiêu diệt ả chỉ sợ không đơn giản như vậy." Hàn Di cười nhạt, nói:" Việc quan trọng nhất bây giờ chính là phải tra ra lai lịch của ả, tìm ra nhược điểm của ả, như vậy mới có thể tiêu diệt ả."
Lão Mã ha ha cười một trận nói:" Chuyện đó đối với cô còn không phải chỉ là một món điểm tâm thôi sao?"
“ Lão cũng đừng vỗ mông ngựa nữa, tra án vẫn là quan trọng hơn đó nha." Lữ Minh Dương cười đểu vỗ vai lão Mã nói, đương nhiên là đang nhìn lão với một ánh mắt xem thường.
Hàn Di cười nhạt, đứng dậy nói:" Tốt rồi, không nên trì hoãn nữa, chúng ta đi ngay bây giờ thôi." Nói xong xoay người đi ra khỏi phòng.
Lữ Minh Dương đang chuẩn bị đuổi theo, đột nhiên dừng lại, quay đầu nhìn lão Mã ấp úng hỏi:" Cô ấy..., Chu Đình thế nào?"
Lão Mã a nhỏ một tiếng, thản nhiên nói:" Tôi đã chuyển cô ấy đến phòng chăm sóc đặc biệt của quân y viện rồi."
Lữ Minh Dương nhẹ thở phào, phòng chăm sóc đặc biệt trong quân y viện kia hắn biết rất rõ, có thể nói đó là phòng bệnh chuyên dụng dành cho loại người như mình, toàn bộ vách tường trong phòng đều có lót chì, cửa kính trong phòng là dùng cùng một loại chất liệu với cửa kính xe Jeep của mình, hoàn toàn có thể ngăn cản hết thảy năng lượng thể xuyên qua, nói cách khác tức là tự thân quỷ mẫu đến cũng không thể xuyên tường mà vào.
Lữ Minh Dương cảm kích nhìn lão Mã một cái, rồi quay đầu chạy ra khỏi phòng, hắn cũng không muốn đợi cho lão Mã sau một lúc hồi phục tinh thần sẽ lại mắng mình một trận.
Nghe được tin tức bình an của Chu Đình, tâm tình của Lữ Minh Dương không khỏi có chút nhẹ nhõm, lên xe nổ máy vô cùng trôi chảy, một lúc sau, hai người đã đi vào khu nhà xưởng bỏ hoang ở ngoại ô đông thành.
Chỗ này nằm ở vị trí giáp ranh giữa nội thành và khu dân cư mới ở ngoại ô, chung quanh cũng không sầm uất, thậm chí có thể nói là vô cùng hoang vắng, thì ra đây là một nhà xưởng chế biến gỗ, quy mô cũng không lớn, đã bỏ hoang từ nhiều năm trước, mấy bức tường cũng đã sập gần hết, trong sân lộn xộn một đống gỗ mục nát, nhìn qua tựa hồ thật lâu đã không có người ở đây.
Lữ Minh Dương căn cứ vào một vài tấm hình chụp trong tư liệu, tìm được chỗ phát hiện thi thể lúc đó, là trong một cái lán cũ nát. Cái lán rất lớn, một tấm tôn lớn lợp bên trên làm nóc, dưới đất phủ một lớp mạt gỗ thật dày, thiết bị máy móc chế biến gỗ bên trong sớm đã di dời đi hết, chỉ lưu lại mấy cái hố đặt máy móc, lúc đó thi thể Hoắc Linh Linh cũng là được phát hiện bên trong cái hố này.
Lữ Minh Dương cẩn thận đối chiếu hoàn cảnh với ảnh chụp hiện trường lúc phát hiện thi thể, còn Hàn Di lại nhíu mày quan sát hoàn cảnh xung quanh, bỗng nhiên nói một tiếng:" Không đúng."
“ Không đúng? Cái gì không đúng?" Lữ Minh Dương nghi hoặc hỏi.
“ Hoàn cảnh không đúng." Hàn Di nhíu mày nói," hoàn cảnh chỗ này quá bình thường, theo đạo lý mà nói không thể sinh ra ác linh cường đại như vậy."
Lữ Minh Dương khẽ nhíu mày, bất chợt liếc mắt nhìn đồng hồ emf trên tay, số liệu trên đó hiển thị đúng là không khác mấy so với hoàn cảnh bình thường, tuy ở trong cái lán này làm cho người ta cảm thấy có một chút âm trầm, nhưng trong này cũng không phải là nơi đặc biệt âm hàn gì.
“ Con người sau khi chết đi có thể biến thành quỷ hay không, có thể biến thành quỷ có năng lượng cường đại hay không, chẳng những phụ thuộc vào oán khí của người chết nặng bao nhiêu, mà còn có quan hệ rất lớn với hoàn cảnh xung quanh." Hàn Di nói.
Về điểm này Lữ Minh Dương thật ra cũng biết, trong khi phụ việc cho mấy lão đầu trong viện nghiên cứu linh dị đối với phương diện này hắn cũng có nghiên cứu nhất định.
“ Nhưng hoàn cảnh trong này cũng không có chỗ nào gọi là chí âm chí hàn." Hàn Di nói tiếp," Căn bản là không có khả năng tạo ra ác linh cường đại giống như nữ quỷ này, quan trọng hơn là ả còn luyện thành dịch quỷ thuật sớm đã thất truyền từ lâu."
Lữ Minh Dương khẽ nhíu mày, nói:" Chẳng lẽ chúng ta tìm sai chỗ? Người chết này cũng không phải là nữ quỷ chúng ta muốn tìm?"
Hàn Di liếc mắt nhìn Lữ Minh Dương, nói:" Có lẽ chúng ta tìm sai chỗ, cũng có lẽ là có nguyên nhân khác."
“ Có nguyên nhân khác?" Lữ Minh Dương nhíu chặt mày.
“ Nếu không phải do hoàn cảnh tự nhiên tạo ra, thì vẫn còn có một khả năng, chính là nhân tạo." Hàn Di thong thả nói.
“ Nhân tạo?" Lữ Minh Dương chân mày càng nhíu chặt hơn.
“ Trên thế giới này kỳ thật có rất nhiều chuyện không thể để cho người thường biết." Hàn Di nhàn nhạt nói xong, liếc mắt nhìn Lữ Minh Dương, lại nói:" Bao gồm cả ngươi"
Lữ Minh Dương không khỏi cười khổ một trận, hình như mấy lời thế này thường là từ trong miệng mình nói ra thì phải.
-----------------------------
Lữ Minh Dương đi tới cầm hồ sơ lên lật lật, lão Mã ở sau lưng lại nói:" Tiểu Lữ, lần này chú làm ăn sao vậy, thời gian lâu như vậy rồi còn không có kết quả, làm liên lụy đến Hàn tiểu thư phải theo chú đi chịu mệt, thật là..."
Lữ Minh Dương sớm đã quen thói càm ràm của lão Mã, phớt lờ đứng đó tự mình lật xem hồ sơ. Mấy hồ sơ này là báo cáo tử vong của người trong thành phố trong ba tuần trước ngày 9 tháng 10 năm 2007, lão Mã đã phân loại sơ số tài liệu này, dựa theo yêu cầu của Lữ Minh Dương, lão tự tay lọc ra nạn nhân tử vong là nữ, hơn hai mươi tuổi, địa điểm tử vong là khu đông thành.
Cuối cùng báo cáo phân ra thành ba phần, một phần tự sát, một phần tai nạn giao thông, một phần hung sát.
Lữ Minh Dương đầu tiên là cầm phần hồ sơ hung sát lên xem, hiện trường vụ án là tại một nhà xưởng bỏ hoang ở ngoại ô đông thành, thời gian xảy ra vụ án là trước vụ tai nạn xe buýt đầu tiên hai tuần lễ, người chết tên là Hoắc Linh Linh, hai mươi mốt tuổi, hộ khẩu ngoại tỉnh, cảnh sát kết luận là án cưỡng gian giết người, nhưng vụ án này đến nay vẫn chưa được phá.
Lữ Minh Dương từ bản đồ trong phòng làm việc của lão Mã tìm được địa điểm xảy ra vụ án, khẽ nhíu mày, nói:" Xem ra chính là cái này. Hiện trường gây án cách không xa tuyến đường của xe buýt số 9."
Hàn Di nhàn nhạt liếc mắt nhìn Lữ Minh Dương, chờ hắn tiếp tục phân tích.
Lữ Minh Dương tiếp tục nói:" Nhất định là sau khi cô gái kia xuống xe buýt, gã đàn ông say rượu đã xuống xe trước đó từ đằng sau đuổi tới, sau đó y bắt cô ta đến nhà xưởng này, cưỡng gian sát hại. Oán khí của cô gái không tan, biến thành lệ quỷ, cô ta chẳng những muốn giết chết gã say rượu kia báo thù, mà còn muốn đem đám hành khách vô cảm bỏ mặc cô ta trên xe buýt đó toàn bộ hại chết, chỉ chừa lại duy nhất một mình bác tài lúc đó đã cứu mình."
“ Nếu nói như vậy, cô ta hại chết toàn bộ hành khách trên chiếc xe đó là đủ rồi, vì sao hai năm qua cô ta lại liên tiếp sát hại thêm hai xe khác?" Lão Mã nhíu mày nói.
Lữ Minh Dương nhún nhún vai, nói:" Cái này thì phải hỏi cô ta rồi. Có lẽ là cô ấy muốn thế thiên hành đạo, chuyên đi tìm những người đạo đức suy đồi mà trừng phạt chăng?" Nói xong những lời này, Lữ Minh Dương trong lòng bỗng nhiên nghĩ đến Chu Đình, không khỏi thầm đau xót, chẳng lẽ cô cũng từng vô cảm như vậy? Nhưng theo tính cách của cô lẽ ra không phải là loại người như vậy a.
“ Nói như vậy vụ án này không phải đã được phá rồi sao?" Lão Mã ha ha cười, nói:" không ngờ Hàn tiểu thư cô vừa mới đến có một ngày, vụ án này liền được phá, ha ha."
Lữ Minh Dương cười khổ một tiếng, thầm nghĩ không phải mình mới là người có công phá vụ án này sao?
Hàn Di cười nhạt, nói:" Có thực là đã phá án hay không, thôi thì cứ đến hiện trường gây án xem một chút trước rồi mới có thể khẳng định."
“ Đúng, đúng, Hàn tiểu thư nói rất đúng." Lão Mã liên thanh nói," Chẳng qua tôi thấy vụ án này 90% là đã phá, hiện tại cái chúng ta phải làm chính là lên kế hoạch nhanh chóng bắt lấy nữ quỷ kia tiêu diệt nốt là xong. Ha ha."
“ Lấy năng lực hiện tại của chúng ta, muốn tiêu diệt ả chỉ sợ không đơn giản như vậy." Hàn Di cười nhạt, nói:" Việc quan trọng nhất bây giờ chính là phải tra ra lai lịch của ả, tìm ra nhược điểm của ả, như vậy mới có thể tiêu diệt ả."
Lão Mã ha ha cười một trận nói:" Chuyện đó đối với cô còn không phải chỉ là một món điểm tâm thôi sao?"
“ Lão cũng đừng vỗ mông ngựa nữa, tra án vẫn là quan trọng hơn đó nha." Lữ Minh Dương cười đểu vỗ vai lão Mã nói, đương nhiên là đang nhìn lão với một ánh mắt xem thường.
Hàn Di cười nhạt, đứng dậy nói:" Tốt rồi, không nên trì hoãn nữa, chúng ta đi ngay bây giờ thôi." Nói xong xoay người đi ra khỏi phòng.
Lữ Minh Dương đang chuẩn bị đuổi theo, đột nhiên dừng lại, quay đầu nhìn lão Mã ấp úng hỏi:" Cô ấy..., Chu Đình thế nào?"
Lão Mã a nhỏ một tiếng, thản nhiên nói:" Tôi đã chuyển cô ấy đến phòng chăm sóc đặc biệt của quân y viện rồi."
Lữ Minh Dương nhẹ thở phào, phòng chăm sóc đặc biệt trong quân y viện kia hắn biết rất rõ, có thể nói đó là phòng bệnh chuyên dụng dành cho loại người như mình, toàn bộ vách tường trong phòng đều có lót chì, cửa kính trong phòng là dùng cùng một loại chất liệu với cửa kính xe Jeep của mình, hoàn toàn có thể ngăn cản hết thảy năng lượng thể xuyên qua, nói cách khác tức là tự thân quỷ mẫu đến cũng không thể xuyên tường mà vào.
Lữ Minh Dương cảm kích nhìn lão Mã một cái, rồi quay đầu chạy ra khỏi phòng, hắn cũng không muốn đợi cho lão Mã sau một lúc hồi phục tinh thần sẽ lại mắng mình một trận.
Nghe được tin tức bình an của Chu Đình, tâm tình của Lữ Minh Dương không khỏi có chút nhẹ nhõm, lên xe nổ máy vô cùng trôi chảy, một lúc sau, hai người đã đi vào khu nhà xưởng bỏ hoang ở ngoại ô đông thành.
Chỗ này nằm ở vị trí giáp ranh giữa nội thành và khu dân cư mới ở ngoại ô, chung quanh cũng không sầm uất, thậm chí có thể nói là vô cùng hoang vắng, thì ra đây là một nhà xưởng chế biến gỗ, quy mô cũng không lớn, đã bỏ hoang từ nhiều năm trước, mấy bức tường cũng đã sập gần hết, trong sân lộn xộn một đống gỗ mục nát, nhìn qua tựa hồ thật lâu đã không có người ở đây.
Lữ Minh Dương căn cứ vào một vài tấm hình chụp trong tư liệu, tìm được chỗ phát hiện thi thể lúc đó, là trong một cái lán cũ nát. Cái lán rất lớn, một tấm tôn lớn lợp bên trên làm nóc, dưới đất phủ một lớp mạt gỗ thật dày, thiết bị máy móc chế biến gỗ bên trong sớm đã di dời đi hết, chỉ lưu lại mấy cái hố đặt máy móc, lúc đó thi thể Hoắc Linh Linh cũng là được phát hiện bên trong cái hố này.
Lữ Minh Dương cẩn thận đối chiếu hoàn cảnh với ảnh chụp hiện trường lúc phát hiện thi thể, còn Hàn Di lại nhíu mày quan sát hoàn cảnh xung quanh, bỗng nhiên nói một tiếng:" Không đúng."
“ Không đúng? Cái gì không đúng?" Lữ Minh Dương nghi hoặc hỏi.
“ Hoàn cảnh không đúng." Hàn Di nhíu mày nói," hoàn cảnh chỗ này quá bình thường, theo đạo lý mà nói không thể sinh ra ác linh cường đại như vậy."
Lữ Minh Dương khẽ nhíu mày, bất chợt liếc mắt nhìn đồng hồ emf trên tay, số liệu trên đó hiển thị đúng là không khác mấy so với hoàn cảnh bình thường, tuy ở trong cái lán này làm cho người ta cảm thấy có một chút âm trầm, nhưng trong này cũng không phải là nơi đặc biệt âm hàn gì.
“ Con người sau khi chết đi có thể biến thành quỷ hay không, có thể biến thành quỷ có năng lượng cường đại hay không, chẳng những phụ thuộc vào oán khí của người chết nặng bao nhiêu, mà còn có quan hệ rất lớn với hoàn cảnh xung quanh." Hàn Di nói.
Về điểm này Lữ Minh Dương thật ra cũng biết, trong khi phụ việc cho mấy lão đầu trong viện nghiên cứu linh dị đối với phương diện này hắn cũng có nghiên cứu nhất định.
“ Nhưng hoàn cảnh trong này cũng không có chỗ nào gọi là chí âm chí hàn." Hàn Di nói tiếp," Căn bản là không có khả năng tạo ra ác linh cường đại giống như nữ quỷ này, quan trọng hơn là ả còn luyện thành dịch quỷ thuật sớm đã thất truyền từ lâu."
Lữ Minh Dương khẽ nhíu mày, nói:" Chẳng lẽ chúng ta tìm sai chỗ? Người chết này cũng không phải là nữ quỷ chúng ta muốn tìm?"
Hàn Di liếc mắt nhìn Lữ Minh Dương, nói:" Có lẽ chúng ta tìm sai chỗ, cũng có lẽ là có nguyên nhân khác."
“ Có nguyên nhân khác?" Lữ Minh Dương nhíu chặt mày.
“ Nếu không phải do hoàn cảnh tự nhiên tạo ra, thì vẫn còn có một khả năng, chính là nhân tạo." Hàn Di thong thả nói.
“ Nhân tạo?" Lữ Minh Dương chân mày càng nhíu chặt hơn.
“ Trên thế giới này kỳ thật có rất nhiều chuyện không thể để cho người thường biết." Hàn Di nhàn nhạt nói xong, liếc mắt nhìn Lữ Minh Dương, lại nói:" Bao gồm cả ngươi"
Lữ Minh Dương không khỏi cười khổ một trận, hình như mấy lời thế này thường là từ trong miệng mình nói ra thì phải.
-----------------------------
Tác giả :
Tạo Bạch