Bất Hủ Thần Vương
Chương 60: Vân La thành chủ
Vân La thành chủ La Hiên, là một Thiên Nhân cảnh cường giả. Cũng là Vân La Thành đệ nhất cường giả.
Vân La Thành thập đại gia tộc cường hoành bá đạo, nhưng bất kỳ một gia tộc nào, ở trước mặt Vân La thành chủ tuyệt đối quyền uy này, cũng phải nhượng bộ ba phần.
Lúc này đây, Vân La thành chủ chẳng những triệu tập người của thập đại gia tộc, ngay cả Vân La Thành nhị tam lưu quý tộc, chỉ cần tại Vân La Thành có chút mặt mũi, đều tụ tập một chổ.
Vân La thành chủ La Hiên hai hàng lông mày trắng như tuyết, cả người có một loại tiên phong đạo cốt. Một đôi mắt lăng lệ ác liệt quan sát toàn trường, uy nghiêm vô cùng. Phảng phất trời sinh chính là thượng vị giả.
Nhậm Thương Khung ở sau lưng lão thái thái, đến gần đại sảnh, cả người đột nhiên cảm giác trong góc bên trái có một ánh mắt như giống như đao phóng tới.
Tống Thanh Sơn!
Ánh mắt Tống Thanh Sơn chợt lóe lên, giống như đầu độc xà xẹt qua, u ám ác liệt. Nhìn thấy Nhậm Thanh Vân bên cạnh Nhậm Thương Khung, trong nội tâm Tống Thanh Sơn hiển nhiên rất kinh ngạc.
Nhậm Thanh Vân không phải biến thành yêu hóa khôi lỗi rồi sao?
Không biết là vô ý hay hữu ý, ánh mắt lão thái thái cũng hướng Tống Thanh Sơn quét qua, ý vị thâm trường.
Khóe miệng Tống Thanh Sơn co lại, lộ ra một tia mỉm cười kiêu căng. Mắt trợn trắng lên, cố ý đối nhãn. Tống Lam ở sau lưng Tống Thanh Sơn, nhìn thấy Nhậm Thương Khung, vẻ mặt như quan tòa, lườm lườm nhìn hắn.
Nhậm Thương Khung biết rõ, yêu hóa khôi lỗi bị dụ tới Nhậm thị gia tộc đêm kia, tám chín phần mười là thủ bút của Tống gia. Mặc dù không bắt được tang, nhưng Nhậm thị gia tộc cao thấp, đã rất minh xác tính toán lên đầu Tống gia.
Bởi vì cái gọi là không phải oan gia không đối đầu.
Vân La thành chủ bên này an bài chỗ ngồi, Tống gia cùng Nhậm Gia vừa vặn đối mặt.
Nhậm Thương Khung đứng ở bên phải lão thái thái, mà Tống Lam đứng ở bên trái Tống Thanh Sơn. Ở giữa hai người, ngoại trừ khoảng cách giữa hai cái ghế ra, thì không có gì khác.
Tống Lam cười lạnh một tiếng:
- Họ Nhậm, rất may mắn a, không có bị yêu hóa khôi lỗi xé thành mảnh nhỏ?
- Được rồi, nếu như ngươi muốn khoe khoang việc Tống gia các ngươi biết luyện chế Nghịch Yêu Đan, như vậy chúc mừng ngươi, ngươi đã thắng. Thỏa mãn chưa?
Nhậm Thương Khung tâm tình khó chịu, cùng loại nữ nhân ngốc nghếch này cãi vả thật đúng là cực hình.
Tống Lam khinh miệt liếc mắt nhìn hắn, thản nhiên nói:
- Đúng vậy, Tống gia chúng ta có Nghịch Yêu Đan, ngươi còn không phục.
Nhậm Thương Khung nhẹ nhàng cười nhạo, đầu cũng không chuyển, ánh mắt dời về nơi khác, bỗng nhiên nhìn thấy một đạo thân ảnh thanh lệ, nhãn tình Nhậm Thương Khung sáng lên, lộ ra một tia mỉm cười thân thiện.
Đó là Bắc Cung Dao.
Bắc Cung Dao một thân xiêm y trắng như tuyết, giống như Quỳnh Dao Tiên Tử, cả người giống như có ngàn vạn cánh hoa vây quanh, tản mát ra một mùi thơm nhàn nhạt, làm cho người ta có một loại cảm giác xuất trần.
Ánh mắt Bắc Cung Dao nhìn thấy Nhậm Thương Khung, khẽ gật đầu. Nàng tính cách trong trẻo nhưng lạnh lùng, người bình thường căn bản nhìn không tới nụ cười của nàng.
Giờ phút này tuy không nói là ngàn năm Băng Sơn, nhưng muốn thấy nụ cười của nàng cũng rất khó a.
- Chư vị…
Vân La thành chủ La Hiên tiếng như hồng chung, tuy chỉ nói hai chữ liền dừng lại, nhưng toàn bộ đại sảnh rộng lớn, giống như truyền đến một hồi thanh âm ong ong, làm tâm thần mỗi người đều nhộn nhạo.
Nhậm Thương Khung chấn động, khí thế thật lớn a!
La Hiên mở miệng chỉ nói hai chữ, tự nhiên là muốn mọi người im lặng.
Toàn trường một mảnh nghiêm nghị, nguyên một đám tập trung tư tưởng lắng nghe.
- Lần này triệu tập chư vị đến, là muốn thông cáo các vị, nguy cơ lần này của Vân La Thành, so với hơn hai mươi năm trước thì càng phiền toái hơn!
La Hiên nói không nhiều lắm, nhưng mỗi câu đều có áp lực. Phảng phất mỗi một câu nói của hắn, đều là khuôn vàng thước ngọc, không để cho người phản bác.
- Thành chủ đại nhân, sự kiện yêu hóa lần này, xảy ra quá đột ngột a? Đến cùng là chuyện gì xảy ra?
- Đúng vậy, một điểm dấu hiệu đều không có. Có thể điều tra rõ nguyên nhân gây ra hay không, còn có phạm vi ảnh hưởng lớn bao nhiêu?
Có một người mở miệng, lập tức có thêm rất nhiều người hỏi theo.
Lão thái thái thì vẫn im lặng, không nói một lời. Hơn hai mươi năm trước, lần Yêu tộc phong ba đó, nàng đã mất đi trượng phu, Nhậm thị gia tộc mất đi tộc trưởng.
Tuy cách nhiều năm như vậy, nhưng trong nội tâm lão thái thái vẫn không cởi bỏ được. Vân La Thành vệ căn bản không để cho Nhậm thị bất cứ cơ hội nào, trực tiếp chém giết tổ phụ Nhậm Thương Khung, chấm dứt hậu hoạn.
Chuyện này, lão thái thái một mực canh cánh trong lòng. Nhất là sau khi chứng kiến Nhậm Thanh Vân phục dụng Nghịch Yêu Đan, khống chế được độc tố yêu hóa, cái tâm bệnh này của lão thái thái càng thêm đau nhói.
Bởi vậy, nàng đối với Vân La thành chủ, cũng không có bao nhiêu hảo cảm.
Nhậm Thương Khung cùng Nhậm Thanh Vân tự nhiên biết rõ tâm tư của lão thái thái, lão thái thái không lên tiếng, tiểu bối như bọn hắn càng không có tư cách mở miệng, nên ngậm miệng không nói.
Vân La thành chủ quay đầu hướng một gã thủ hạ nói:
- Khâu tổng quản, ngươi hướng mọi người giải thích nguyên nhân gây ra, nhất là thế cục trước mắt.
Khâu tổng quản kia hiển nhiên là tâm phúc của Vân La thành chủ, hướng mọi người ôm quyền, mở miệng nói:
- Chư vị, nguyên nhân gây ra sự kiện lần này, là một nhóm Liệp yêu giả từ bên ngoài đến hải ngoại...
Khâu tổng quản nói rất rõ ràng, lời ít mà ý nhiều, liền đem nguyên nhân gây ra chuyện này nói rõ. Nguyên lai, Vân La Thành có mấy mạo hiểm giả cùng Liệp yêu giả thường xuyên qua lại một quán rượu.
Lúc ấy, là thời điểm quán rượu náo nhiệt nhất, bỗng nhiên có một gã Liệp yêu giả bộc phát độc tố, dưới sự cuồng bạo, ở quán rượu kia cắn trúng bảy tám người.
Mà bảy tám người bị cắn kia, sợ bị giết chết tại chỗ nên chạy trốn. Lại bị Liệp yêu giả ở hiện trường ngăn lại, muốn nhổ cỏ tận gốc.
Vậy là xung đột bộc phát, người bị thương giống như câu cá, một cái rồi một cái, không ngừng bị cắn trúng.
Không bao lâu, tràng diện hoàn toàn mất đi khống chế.
Về sau, bất kể là có bị thương hay không, nhìn thấy tràng diện hỗn loạn như vậy, biết rõ thu thập không được, đều như ong vỡ tổ chạy tán loạn.
Toàn bộ quá trình trước trước sau sau không đến một phút đồng hồ, hiện trường đã hoàn toàn hỗn loạn.
Thời điểm Vân La Vệ đuổi tới, thì đã có rất nhiều mạo hiểm giả trúng độc chạy mất.
Sau khi đạt được tình báo, Vân La thành chủ La Hiên quyết định rất nhanh, hạ lệnh nghiêm toàn thành. Bắt đầu lùng bắt cá lọt lưới trong thành.
Chỉ là, căn cứ tình báo mà lão bản cùng tiểu nhị cung cấp, ngày đó mạo hiểm giả uống rượu ở hiện trường, chí ít cũng có bảy tám chục người, kẻ bị thương tối thiểu cũng hơn phân nửa.
Cũng may những mạo hiểm giả kia đại đa số là khách quen của quán rượu, lão bản cùng tiểu nhị có thể cung cấp rất nhiều tình báo, nhưng có mấy đám không phải khách quen, thì không cách nào thu thập tình báo được.
Vân La thành chủ hạ lệnh, dán thông cáo toàn thành. Phàm là mạo hiểm giả ngày đó uống rượu tại quán rượu, hết thảy phải đến Phủ Thành chủ báo danh.
Nếu có người không đến, khép vào tội lẫn trốn, giết chết không tha.
Bởi vậy, mạo hiểm giả không có bị thương, tự nhiên là nhao nhao đi tới Phủ Thành chủ tiếp nhận kiểm tra. Tuy rất có thể bị Phủ Thành chủ giam lỏng, nhưng so với việc bị bắt giết thì tốt hơn nhiều.
Huống hồ thành chủ ra lệnh, người không có bị tổn thương, Phủ Thành chủ tuyệt sẽ không lạm sát kẻ vô tội.
Nhưng chạy đến báo danh, chỉ có hai ba mươi người.
Còn lại hơn năm mươi người, ngoại trừ bị đánh giết mười cái ở hiện trường, ít nhất còn có hơn bốn mươi tên đã tẩu tán ở những nơi hẻo lánh của Vân La Thành.
Hơn bốn mươi người này, có thể nói là hơn bốn mươi quả boom đang tiềm ẩn, tùy thời có thể công phá khủng khiếp. Không bắt giết mà nói, hậu hoạn vô cùng.
Trải qua Vân La Thành vệ tìm tòi, hơn bốn mươi người này, đã có mười chín tên bị lùng bắt. Mười chín tên này, đều không ngoại lệ, đã hoàn toàn bị yêu hóa, trở thành người không người, yêu không yêu, là khôi lỗi quái vật.
Trải qua tầng tầng dò hỏi, bảo đảm mười chín người này không có làm bị thương những người khác.
Nhưng dù vậy, còn lại hơn hai mươi người, hậu hoạn cũng vô cùng.
Vân La thành chủ thấy sắc mặt mọi người ngưng trọng, thản nhiên nói:
- Chư vị, Vân La Thành vệ nhân số có hạn, mấy ngày nay liên tục ác chiến, nhân thủ đã có chút ít thiếu thốn. Lần này triệu tập chư vị đến, là muốn cùng mọi người bàn luận đối sách. Hơn nữa, Nghịch Yêu Đan của Phủ Thành chủ cũng báo nguy. Chư vị đều là thế lực cự đầu của Vân La Thành, lúc này là thời điểm cần các vị vì Vân La Thành cống hiến.
Mọi người đều im lặng. Cảnh tình cho mời mọi người đến, là muốn mượn binh lại còn mượn lương a.
Ai cũng không muốn làm kẻ thứ nhất đứng ra xuất bạc a.
Vân La thành chủ tựa hồ dự liệu mọi người sẽ có phản ứng lãnh đạm này:
- Chư vị, bởi vì cái gọi là người không vì mình, trời tru đất diệt. Trong nội tâm chư vị tính toán nhỏ nhặt, La mỗ rất hiểu. Chỉ là, tổ bị phá, thì trứng còn có thể nguyên vẹn hay không? Vân La Thành hỗn loạn không giải trừ, liền ý nghĩa trật tự không cách nào khôi phục, sản nghiệp cùng sinh ý của chư vị, tự nhiên cũng sẽ như vậy. Tiến thêm một bước mà nói, mặc dù chư vị tu vi cao thâm, không sợ những quái vật kia. Nhưng các ngươi không có tử tôn? Không có hậu bối hay sao? Chẳng lẽ mỗi người đều có thể bảo đảm không sợ những quái vật kia?
- Nhiệm vụ chủ yếu của chúng ta, là phải lập tức lùng bắt được hơn hai mươi đầu cá lọt lưới kia. Căn cứ tình báo chuẩn xác của chúng ta, ước chừng sẽ có hai mươi đến hai mươi hai tên. Điều kiện trước tiên là, bọn hắn không có tổn thương thêm người khác nữa.
Dưới tình huống trước mắt, có mệnh lệnh của thành chủ. Một khi có người bị cắn trúng, phải lập tức báo cáo. Người không báo, cả nhà bị tịch thu tài sản, kẻ phạm tội giết chết không ta, cửu tộc đều bị liên luỵ!
Mệnh lệnh nghiêm khắc bậc này, sẽ không có kẽ nào dám dấu diếm. Dù sao, không những phạm tội sẽ bị xử phạt nghiêm khắc, nguy hiểm hơn nữa chính là mình có thể sẽ gặp chuyện không may.
Lão thái thái bỗng nhiên xoay gậy đầu rồng:
- Nếu như là hai mươi đến hai mươi hai mà nói, có thể tính còn mười sáu đến mười tám.
- Hả?
La Hiên hai mắt tỏa sáng:
- Nhậm lão phu nhân, xin chỉ giáo?
Lão thái thái ánh mắt sâm lãnh hướng Tống gia bên kia liếc qua:
- Được người khác ban tặng, đêm khuya có bốn đầu yêu hóa khôi lỗi, rõ ràng đã bị bao vây dày đặt, lại sờ sờ xuất hiện trước cửa Nhậm thị gia tộc ta. Bị Nhậm thị đệ tử giết chết tại chỗ, thi thể đã bị thiêu hủy, tổng cộng có bốn đầu.
- Lại có việc này?
Nguyên vốn không khí có chút nặng nề, thoáng cái sinh động hẳn lên..., ánh mắt ngạc nhiên của mỗi người đều nhìn qua Nhâm lão thái thái bên này, nguyên một đám tâm tư lại không giống nhau.
Vân La Thành thập đại gia tộc cường hoành bá đạo, nhưng bất kỳ một gia tộc nào, ở trước mặt Vân La thành chủ tuyệt đối quyền uy này, cũng phải nhượng bộ ba phần.
Lúc này đây, Vân La thành chủ chẳng những triệu tập người của thập đại gia tộc, ngay cả Vân La Thành nhị tam lưu quý tộc, chỉ cần tại Vân La Thành có chút mặt mũi, đều tụ tập một chổ.
Vân La thành chủ La Hiên hai hàng lông mày trắng như tuyết, cả người có một loại tiên phong đạo cốt. Một đôi mắt lăng lệ ác liệt quan sát toàn trường, uy nghiêm vô cùng. Phảng phất trời sinh chính là thượng vị giả.
Nhậm Thương Khung ở sau lưng lão thái thái, đến gần đại sảnh, cả người đột nhiên cảm giác trong góc bên trái có một ánh mắt như giống như đao phóng tới.
Tống Thanh Sơn!
Ánh mắt Tống Thanh Sơn chợt lóe lên, giống như đầu độc xà xẹt qua, u ám ác liệt. Nhìn thấy Nhậm Thanh Vân bên cạnh Nhậm Thương Khung, trong nội tâm Tống Thanh Sơn hiển nhiên rất kinh ngạc.
Nhậm Thanh Vân không phải biến thành yêu hóa khôi lỗi rồi sao?
Không biết là vô ý hay hữu ý, ánh mắt lão thái thái cũng hướng Tống Thanh Sơn quét qua, ý vị thâm trường.
Khóe miệng Tống Thanh Sơn co lại, lộ ra một tia mỉm cười kiêu căng. Mắt trợn trắng lên, cố ý đối nhãn. Tống Lam ở sau lưng Tống Thanh Sơn, nhìn thấy Nhậm Thương Khung, vẻ mặt như quan tòa, lườm lườm nhìn hắn.
Nhậm Thương Khung biết rõ, yêu hóa khôi lỗi bị dụ tới Nhậm thị gia tộc đêm kia, tám chín phần mười là thủ bút của Tống gia. Mặc dù không bắt được tang, nhưng Nhậm thị gia tộc cao thấp, đã rất minh xác tính toán lên đầu Tống gia.
Bởi vì cái gọi là không phải oan gia không đối đầu.
Vân La thành chủ bên này an bài chỗ ngồi, Tống gia cùng Nhậm Gia vừa vặn đối mặt.
Nhậm Thương Khung đứng ở bên phải lão thái thái, mà Tống Lam đứng ở bên trái Tống Thanh Sơn. Ở giữa hai người, ngoại trừ khoảng cách giữa hai cái ghế ra, thì không có gì khác.
Tống Lam cười lạnh một tiếng:
- Họ Nhậm, rất may mắn a, không có bị yêu hóa khôi lỗi xé thành mảnh nhỏ?
- Được rồi, nếu như ngươi muốn khoe khoang việc Tống gia các ngươi biết luyện chế Nghịch Yêu Đan, như vậy chúc mừng ngươi, ngươi đã thắng. Thỏa mãn chưa?
Nhậm Thương Khung tâm tình khó chịu, cùng loại nữ nhân ngốc nghếch này cãi vả thật đúng là cực hình.
Tống Lam khinh miệt liếc mắt nhìn hắn, thản nhiên nói:
- Đúng vậy, Tống gia chúng ta có Nghịch Yêu Đan, ngươi còn không phục.
Nhậm Thương Khung nhẹ nhàng cười nhạo, đầu cũng không chuyển, ánh mắt dời về nơi khác, bỗng nhiên nhìn thấy một đạo thân ảnh thanh lệ, nhãn tình Nhậm Thương Khung sáng lên, lộ ra một tia mỉm cười thân thiện.
Đó là Bắc Cung Dao.
Bắc Cung Dao một thân xiêm y trắng như tuyết, giống như Quỳnh Dao Tiên Tử, cả người giống như có ngàn vạn cánh hoa vây quanh, tản mát ra một mùi thơm nhàn nhạt, làm cho người ta có một loại cảm giác xuất trần.
Ánh mắt Bắc Cung Dao nhìn thấy Nhậm Thương Khung, khẽ gật đầu. Nàng tính cách trong trẻo nhưng lạnh lùng, người bình thường căn bản nhìn không tới nụ cười của nàng.
Giờ phút này tuy không nói là ngàn năm Băng Sơn, nhưng muốn thấy nụ cười của nàng cũng rất khó a.
- Chư vị…
Vân La thành chủ La Hiên tiếng như hồng chung, tuy chỉ nói hai chữ liền dừng lại, nhưng toàn bộ đại sảnh rộng lớn, giống như truyền đến một hồi thanh âm ong ong, làm tâm thần mỗi người đều nhộn nhạo.
Nhậm Thương Khung chấn động, khí thế thật lớn a!
La Hiên mở miệng chỉ nói hai chữ, tự nhiên là muốn mọi người im lặng.
Toàn trường một mảnh nghiêm nghị, nguyên một đám tập trung tư tưởng lắng nghe.
- Lần này triệu tập chư vị đến, là muốn thông cáo các vị, nguy cơ lần này của Vân La Thành, so với hơn hai mươi năm trước thì càng phiền toái hơn!
La Hiên nói không nhiều lắm, nhưng mỗi câu đều có áp lực. Phảng phất mỗi một câu nói của hắn, đều là khuôn vàng thước ngọc, không để cho người phản bác.
- Thành chủ đại nhân, sự kiện yêu hóa lần này, xảy ra quá đột ngột a? Đến cùng là chuyện gì xảy ra?
- Đúng vậy, một điểm dấu hiệu đều không có. Có thể điều tra rõ nguyên nhân gây ra hay không, còn có phạm vi ảnh hưởng lớn bao nhiêu?
Có một người mở miệng, lập tức có thêm rất nhiều người hỏi theo.
Lão thái thái thì vẫn im lặng, không nói một lời. Hơn hai mươi năm trước, lần Yêu tộc phong ba đó, nàng đã mất đi trượng phu, Nhậm thị gia tộc mất đi tộc trưởng.
Tuy cách nhiều năm như vậy, nhưng trong nội tâm lão thái thái vẫn không cởi bỏ được. Vân La Thành vệ căn bản không để cho Nhậm thị bất cứ cơ hội nào, trực tiếp chém giết tổ phụ Nhậm Thương Khung, chấm dứt hậu hoạn.
Chuyện này, lão thái thái một mực canh cánh trong lòng. Nhất là sau khi chứng kiến Nhậm Thanh Vân phục dụng Nghịch Yêu Đan, khống chế được độc tố yêu hóa, cái tâm bệnh này của lão thái thái càng thêm đau nhói.
Bởi vậy, nàng đối với Vân La thành chủ, cũng không có bao nhiêu hảo cảm.
Nhậm Thương Khung cùng Nhậm Thanh Vân tự nhiên biết rõ tâm tư của lão thái thái, lão thái thái không lên tiếng, tiểu bối như bọn hắn càng không có tư cách mở miệng, nên ngậm miệng không nói.
Vân La thành chủ quay đầu hướng một gã thủ hạ nói:
- Khâu tổng quản, ngươi hướng mọi người giải thích nguyên nhân gây ra, nhất là thế cục trước mắt.
Khâu tổng quản kia hiển nhiên là tâm phúc của Vân La thành chủ, hướng mọi người ôm quyền, mở miệng nói:
- Chư vị, nguyên nhân gây ra sự kiện lần này, là một nhóm Liệp yêu giả từ bên ngoài đến hải ngoại...
Khâu tổng quản nói rất rõ ràng, lời ít mà ý nhiều, liền đem nguyên nhân gây ra chuyện này nói rõ. Nguyên lai, Vân La Thành có mấy mạo hiểm giả cùng Liệp yêu giả thường xuyên qua lại một quán rượu.
Lúc ấy, là thời điểm quán rượu náo nhiệt nhất, bỗng nhiên có một gã Liệp yêu giả bộc phát độc tố, dưới sự cuồng bạo, ở quán rượu kia cắn trúng bảy tám người.
Mà bảy tám người bị cắn kia, sợ bị giết chết tại chỗ nên chạy trốn. Lại bị Liệp yêu giả ở hiện trường ngăn lại, muốn nhổ cỏ tận gốc.
Vậy là xung đột bộc phát, người bị thương giống như câu cá, một cái rồi một cái, không ngừng bị cắn trúng.
Không bao lâu, tràng diện hoàn toàn mất đi khống chế.
Về sau, bất kể là có bị thương hay không, nhìn thấy tràng diện hỗn loạn như vậy, biết rõ thu thập không được, đều như ong vỡ tổ chạy tán loạn.
Toàn bộ quá trình trước trước sau sau không đến một phút đồng hồ, hiện trường đã hoàn toàn hỗn loạn.
Thời điểm Vân La Vệ đuổi tới, thì đã có rất nhiều mạo hiểm giả trúng độc chạy mất.
Sau khi đạt được tình báo, Vân La thành chủ La Hiên quyết định rất nhanh, hạ lệnh nghiêm toàn thành. Bắt đầu lùng bắt cá lọt lưới trong thành.
Chỉ là, căn cứ tình báo mà lão bản cùng tiểu nhị cung cấp, ngày đó mạo hiểm giả uống rượu ở hiện trường, chí ít cũng có bảy tám chục người, kẻ bị thương tối thiểu cũng hơn phân nửa.
Cũng may những mạo hiểm giả kia đại đa số là khách quen của quán rượu, lão bản cùng tiểu nhị có thể cung cấp rất nhiều tình báo, nhưng có mấy đám không phải khách quen, thì không cách nào thu thập tình báo được.
Vân La thành chủ hạ lệnh, dán thông cáo toàn thành. Phàm là mạo hiểm giả ngày đó uống rượu tại quán rượu, hết thảy phải đến Phủ Thành chủ báo danh.
Nếu có người không đến, khép vào tội lẫn trốn, giết chết không tha.
Bởi vậy, mạo hiểm giả không có bị thương, tự nhiên là nhao nhao đi tới Phủ Thành chủ tiếp nhận kiểm tra. Tuy rất có thể bị Phủ Thành chủ giam lỏng, nhưng so với việc bị bắt giết thì tốt hơn nhiều.
Huống hồ thành chủ ra lệnh, người không có bị tổn thương, Phủ Thành chủ tuyệt sẽ không lạm sát kẻ vô tội.
Nhưng chạy đến báo danh, chỉ có hai ba mươi người.
Còn lại hơn năm mươi người, ngoại trừ bị đánh giết mười cái ở hiện trường, ít nhất còn có hơn bốn mươi tên đã tẩu tán ở những nơi hẻo lánh của Vân La Thành.
Hơn bốn mươi người này, có thể nói là hơn bốn mươi quả boom đang tiềm ẩn, tùy thời có thể công phá khủng khiếp. Không bắt giết mà nói, hậu hoạn vô cùng.
Trải qua Vân La Thành vệ tìm tòi, hơn bốn mươi người này, đã có mười chín tên bị lùng bắt. Mười chín tên này, đều không ngoại lệ, đã hoàn toàn bị yêu hóa, trở thành người không người, yêu không yêu, là khôi lỗi quái vật.
Trải qua tầng tầng dò hỏi, bảo đảm mười chín người này không có làm bị thương những người khác.
Nhưng dù vậy, còn lại hơn hai mươi người, hậu hoạn cũng vô cùng.
Vân La thành chủ thấy sắc mặt mọi người ngưng trọng, thản nhiên nói:
- Chư vị, Vân La Thành vệ nhân số có hạn, mấy ngày nay liên tục ác chiến, nhân thủ đã có chút ít thiếu thốn. Lần này triệu tập chư vị đến, là muốn cùng mọi người bàn luận đối sách. Hơn nữa, Nghịch Yêu Đan của Phủ Thành chủ cũng báo nguy. Chư vị đều là thế lực cự đầu của Vân La Thành, lúc này là thời điểm cần các vị vì Vân La Thành cống hiến.
Mọi người đều im lặng. Cảnh tình cho mời mọi người đến, là muốn mượn binh lại còn mượn lương a.
Ai cũng không muốn làm kẻ thứ nhất đứng ra xuất bạc a.
Vân La thành chủ tựa hồ dự liệu mọi người sẽ có phản ứng lãnh đạm này:
- Chư vị, bởi vì cái gọi là người không vì mình, trời tru đất diệt. Trong nội tâm chư vị tính toán nhỏ nhặt, La mỗ rất hiểu. Chỉ là, tổ bị phá, thì trứng còn có thể nguyên vẹn hay không? Vân La Thành hỗn loạn không giải trừ, liền ý nghĩa trật tự không cách nào khôi phục, sản nghiệp cùng sinh ý của chư vị, tự nhiên cũng sẽ như vậy. Tiến thêm một bước mà nói, mặc dù chư vị tu vi cao thâm, không sợ những quái vật kia. Nhưng các ngươi không có tử tôn? Không có hậu bối hay sao? Chẳng lẽ mỗi người đều có thể bảo đảm không sợ những quái vật kia?
- Nhiệm vụ chủ yếu của chúng ta, là phải lập tức lùng bắt được hơn hai mươi đầu cá lọt lưới kia. Căn cứ tình báo chuẩn xác của chúng ta, ước chừng sẽ có hai mươi đến hai mươi hai tên. Điều kiện trước tiên là, bọn hắn không có tổn thương thêm người khác nữa.
Dưới tình huống trước mắt, có mệnh lệnh của thành chủ. Một khi có người bị cắn trúng, phải lập tức báo cáo. Người không báo, cả nhà bị tịch thu tài sản, kẻ phạm tội giết chết không ta, cửu tộc đều bị liên luỵ!
Mệnh lệnh nghiêm khắc bậc này, sẽ không có kẽ nào dám dấu diếm. Dù sao, không những phạm tội sẽ bị xử phạt nghiêm khắc, nguy hiểm hơn nữa chính là mình có thể sẽ gặp chuyện không may.
Lão thái thái bỗng nhiên xoay gậy đầu rồng:
- Nếu như là hai mươi đến hai mươi hai mà nói, có thể tính còn mười sáu đến mười tám.
- Hả?
La Hiên hai mắt tỏa sáng:
- Nhậm lão phu nhân, xin chỉ giáo?
Lão thái thái ánh mắt sâm lãnh hướng Tống gia bên kia liếc qua:
- Được người khác ban tặng, đêm khuya có bốn đầu yêu hóa khôi lỗi, rõ ràng đã bị bao vây dày đặt, lại sờ sờ xuất hiện trước cửa Nhậm thị gia tộc ta. Bị Nhậm thị đệ tử giết chết tại chỗ, thi thể đã bị thiêu hủy, tổng cộng có bốn đầu.
- Lại có việc này?
Nguyên vốn không khí có chút nặng nề, thoáng cái sinh động hẳn lên..., ánh mắt ngạc nhiên của mỗi người đều nhìn qua Nhâm lão thái thái bên này, nguyên một đám tâm tư lại không giống nhau.
Tác giả :
Lê Thiên