Bất Hủ Phàm Nhân
Chương 81: Có dám thử sức hay không?

Bất Hủ Phàm Nhân

Chương 81: Có dám thử sức hay không?

Mạc Vô Kỵ trong lòng âm thầm choáng, mũi nữ nhân này sao thính như cẩu vậy cà?

- Trước ngươi cho ta ăn đan dược là chính ngươi luyện chế sao?? Ngươi nếu là một cái Luyện Đan Sư, vì sao phải đi làm một tên tạp dịch đệ tử? Nếu là muốn che giấu bản lĩnh luyện đan của mình làm tạp dịch đệ tử, như vậy vì sao phải đi trợ giúp thạch Đan Sư?

Ân Thiển Nhân không nhanh không chậm hỏi.

Mạc Vô Kỵ có thể nghĩ đến đem Thủy Nhung Đằng gia nhập vào Ngưng Lạc Đan, hạ thấp độ khó luyện đan, đề cao tỷ lệ thành đan cũng không kỳ quái. Bởi vì phương pháp luyện đan Ngưng Lạc Đan có vài loại, trong đó một loại phương pháp luyện đan chính là gia nhập Thủy Nhung Đằng. Cái phương pháp luyện đan này luyện chế ra Ngưng Lạc Đan dược tính hơi yếu, bất quá quá trình luyện chế đơn giản hơn rất nhiều. Có lẽ Mạc Vô Kỵ vừa lúc thấy cái phương pháp luyện đan này, mà Thạch Tuấn lại không biết.

Về phần Mạc Vô Kỵ muốn thông qua loại thủ đoạn này từ trên người Thạch Tuấn thu được cái gì, nàng cũng không thèm để ý. Chính bản thân lấy được phương pháp luyện đan không muốn lấy ra, thông qua thủ đoạn khác thu hoạch một phần chỗ tốt, đây vốn chính là chuyện thiên kinh địa nghĩa.

Thế nhưng hiện tại Mạc Vô Kỵ có thể độc lập luyện đan, vậy thì khẳng định không phải là vấn đề thu được một cái phương pháp luyện đan Ngưng Lạc Đan, điều này nói rõ Mạc Vô Kỵ sớm đã học qua luyện đan. Nếu học qua luyện đan, còn có thể thành đan, vậy cũng không cần vùi ở Vô Ngân Kiếm Phái làm một tên tạp dịch đệ tử.

Mạc Vô Kỵ nhất thời nhức đầu, hắn hoài nghi mình cứu Ân Thiển Nhân này có đúng hay không. Nông phu và rắn cố sự, hắn so với ai khác đều rõ ràng hơn. Ân Thiển Nhân này thoạt nhìn không giống như là một con rắn sao??

Nghĩ tới đây, Mạc Vô Kỵ kiên trì nói:

- Thủ đoạn luyện đan của ta là gia truyền, ta gia vốn là quận Vương gia tộc. Bởi vì Quận Vương bị tước đoạt, gia tộc xuống dốc, ta học tập rất nhiều luyện đan tri thức, lại không có cách nào đi nghiệm chứng. Lần này muốn mượn cơ hội cùng Thạch Đan Sư tiến vào kiếm sơn, tới nơi này đem luyện đan tri thức chính bản thân lúc trước học tập hệ thống nghiệm chứng một chút.

Mạc Vô Kỵ nói lời này vẫn là suy tính rất nhiều, đầu tiên ta là quận Vương gia tộc, cũng không phải là không có cơ hội học tập luyện đan. Thứ hai Mạc gia đều trên cơ bản tuyệt tích, coi như là ngươi muốn đi kiểm tra, cũng không nhất định có thể tra rõ ràng.

Mạc Vô Kỵ không biết gia gia hắn đã từng chính là một cái Luyện Đan Sư, nếu là biết, hắn chắc chắn sẽ không nơm nớp lo sợ như vậy. Đối mặt với câu hỏi của Ân Thiển Nhân, hắn sẽ thẳng thừng nói gia gia ta chính là Luyện Đan Sư, ta học từ gia gia ta.

Về phần chuyện gia gia hắn Mạc Thiên Thành ra đi sau khi hắn mới ra đời, ai có thể quản nhiều như vậy? Lưu lại tổ truyền đan thư không được sao?

Ân Thiển Nhân cũng ngạc nhiên hỏi:

- Ngươi là nói trước ngươi học tập đều là luyện đan lý luận, sau đó lần này ở chỗ này gặp rất nhiều linh thảo, mới luyện tập một tháng là có thể luyện chế nhất phẩm Nhân Linh Đan?

Không phải là Ân Thiển Nhân không tin lời của Mạc Vô Kỵ, mà là lời của Mạc Vô Kỵ quá ngoại hạng một phần. Dù cho một người thiên tài đi nữa, liên tục mấy năm đều nghiên cứu các loại luyện đan lý luận, cũng rất khó tại thời gian một tháng liền luyện chế ra nhất phẩm Nhân Linh Đan.

Luyện Đan Sư sở dĩ ít, bởi vì luyện đan yêu cầu thiên phú cực lớn, hơn nữa còn yêu cầu không ngừng nhiều lần luyện tập, đây cũng là nguyên nhân Luyện Đan Sư rất khó bồi dưỡng. Đầu tiên, ngươi không biết mình có phải là có luyện đan thiên phú hay không, thứ hai ngươi cần đại lượng linh thảo tài nguyên. Thứ ba, ngươi còn cần danh sư chỉ điểm.

Vô luận một cái nào, đều không phải là dễ đạt tới. Huống chi, Mạc Vô Kỵ luyện chế nhất phẩm Nhân Linh Đan phẩm chất đã cực cao, lại tiến bộ một chút nữa liền có thể luyện chế nhị phẩm Nhân Linh Đan.

Mạc Vô Kỵ nghe lời của Ân Thiển Nhân, bỗng nhiên nghĩ đến Đan Quyết cùng thủ quyết của hắn. Hắn có thể ở trong thời gian ngắn luyện đan thành công, ngoại trừ Vô Tự Đan Thư triệt để phân tích đối với dược liệu đặc tính, Đan Quyết cùng thủ quyết là yếu tố quyết định. Ngoài ra, còn có một việc trọng yếu. Đó chính là hắn vốn chính là một cái đỉnh cấp chế dược sư, chế thuốc so với luyện đan đơn giản hơn, đây chẳng qua là tương đối mà nói.

Chế thuốc dùng đều là bình thường dược liệu, không có Linh Dược. Thế nhưng chế dược sư cũng phần lớn đều là người bình thường không có tu luyện qua, sẽ không vận dụng bất luận cái gì nguyên khí phụ trợ.

Luyện đan dùng phần lớn đều là Linh Dược, cái này cần phải bảo đảm linh tính dược liệu. Vậy đối với người bình thường không có tu luyện qua mà nói, gần như là không có khả năng hoàn thành chuyện. Nhưng đối với tu luyện qua tu sĩ mà nói, cái đó và chế dược sư bào chế bình thường dược liệu cũng không có bao nhiêu khác nhau.

- Là như vậy, dù khi trước ta không có chân chính bắt đầu luyện đan, thế nhưng học tập vài chục năm luyện đan dược lý tri thức.

Mạc Vô Kỵ đơn giản không giấu diếm nữa, lai lịch của hắn có thể tra đi ra, giấu diếm nữa cũng là vô dụng. Chỉ cần hắn kiên trì không lộ ra sự tình Vô Tự Đan Thư, vậy thì ảnh hưởng không lớn.

- Vậy nói rõ ngươi có thiên phú luyện đan cực mạnh, dùng ngươi loại này luyện đan thiên phú, nếu như có thể trở thành tông môn Đan Sư, thu được càng nhiều hơn tài nguyên luyện đan, tương lai thành tựu sẽ lớn hơn nữa...

Ân Thiển Nhân nói đến đây, bỗng nhiên dừng lại.

Nàng nghĩ tới một cái cản trở khó khăn nhất Mạc Vô Kỵ phải vượt qua, đó chính là Mạc Vô Kỵ Linh Căn rất kém cỏi. Căn cứ Mạc Vô Kỵ thuyết pháp, hắn hẳn là hạ phẩm Linh Căn.

Luyện Đan Sư ngoại trừ luyện đan thiên phú ra, thiên phú tu luyện cũng rất trọng yếu.

Theo luyện chế đan dược phẩm cấp tăng lên, đối với người luyện đan tu vi cũng có có yêu cầu. Nếu là người luyện đan tu vi quá thấp, cũng rất khó luyện chế ra đan dược phẩm cấp cao hơn.

Mạc Vô Kỵ lại thật không nghĩ tới thiên phú tu luyện vấn đề, bởi vì hắn tốc độ tu luyện quá nhanh, lúc này mới để cho hắn nghĩ không ra. Hắn nghĩ tới là Ân Thiển Nhân mới vừa nói, nếu là hắn thực sự gia nhập tông môn, trở thành tông môn Đan Sư, hắn sẽ thu được cơ hội tiến vào tông môn Tàng Thư Các. Nói không chừng còn có cơ hội đi nghe truyền công tiên sư giảng bài.

Nghĩ tới đây, Mạc Vô Kỵ nhanh chóng nói:

- Nếu là có thể trở thành tông môn Đan Sư, ta tự nhiên nguyện ý, chỉ sợ là không dễ dàng đâu?

Ân Thiển Nhân hơi trầm ngâm liền khẳng định nói:

- Ngươi làm một nhất phẩm Nhân Đan Sư, đối với tông môn nhất định là có tác dụng rất lớn. Ta có thể giới thiệu ngươi gia nhập tông môn, trở thành tông môn Đan Sư. Chỉ là tư chất tu luyện của ngươi hữu hạn, ta không cách nào bảo đảm tài nguyên luyện đan cho ngươi.

Luyện đan tài nguyên và vân vân, Mạc Vô Kỵ căn bản cũng không muốn. Hắn tại Vô Ngân Kiếm Sơn một tháng qua, chẳng khác nào thu được đại lượng chỗ tốt của tông môn.

- Ân sư tỷ, ta chỉ cần có thể tiến vào Tàng Thư Các đọc sách, sau đó nghe một ít trưởng lão giảng bài, liền thỏa mãn. Về phần tài nguyên tu luyện cùng luyện đan tài nguyên và vân vân, ta cũng không thèm để ý.

Mạc Vô Kỵ nói.

Ân Thiển Nhân ngược lại không có cao ngạo vì là tứ phẩm Địa Đan Sư, Mạc Vô Kỵ đơn giản đổi giọng, tăng quan hệ giữa hắn và Ân Thiển Nhân.

Nghe được Mạc Vô Kỵ yêu cầu không cao, Ân Thiển Nhân khẽ mỉm cười:

- Ngươi yên tâm đi, làm một Đan Sư tông môn, cho dù là nhất phẩm Nhân Đan Sư, tại tông môn địa vị cũng là so với đệ tử bình thường cao hơn rất nhiều. Ngươi nói những yêu cầu này, đều là yêu cầu của một phần đệ tử, tự nhiên là không có vấn đề.

- Ok! Ân sư tỷ, trước ngươi là chuyện gì xảy ra? Dường như sinh cơ đều bị hút vô ích bình thường giống nhau?

Có Ân Thiển Nhân bảo đảm, Mạc Vô Kỵ cuối cùng là yên tâm một phần, lại nghĩ tới trạng huống lúc trước của Ân Thiển Nhân.

Nguyên bản Ân Thiển Nhân sắc mặt bình tĩnh nghe được lời của Mạc Vô Kỵ, trên mặt biểu tình nhất thời ngưng trọng, đồng thời đứng lên.

Đủ trầm tư có tốt mấy phút, nàng mới nhìn Mạc Vô Kỵ hỏi:

- Mạc sư đệ, có một cái đại cơ duyên ở chỗ này. Thế nhưng muốn lấy được cái cơ duyên này, cũng vô cùng nguy hiểm. Không cẩn thận, sẽ chỉ là cùng ta lúc trước như nhau, sinh cơ bị hút sạch, ngươi có dám hay không cùng đi với ta thử một cái?

- Sư tỷ, trước ngươi cũng là bởi vì cái cơ duyên này, sau đó thiếu chút nữa sinh cơ bị hút sạch?

Mạc Vô Kỵ hiểu được.

Ân Thiển Nhân gật đầu nói:

- Không sai, ta hoài nghi địa phương ta đi qua có vô thượng kiếm quyết cùng kiếm kỹ do một tông chủ tiền nhiệm của Vô Ngân Kiếm Phái lưu lại, có lẽ còn không chỉ mấy thứ này. Nhưng là ở đâu căn bản cũng không có thể tới gần, một khi tới gần sinh cơ cũng sẽ bị hút đi.

- Ân sư tỷ trên người chẳng lẽ còn có sơ cấp sinh cơ đan?

Mạc Vô Kỵ nghĩ đến dáng dấp Ân Thiển Nhân lúc trước, theo bản năng đánh cái giật mình, da đầu đều có chút tê dại.

Ân Thiển Nhân lắc đầu:

- Không có, thế hệ chúng ta nếu lựa chọn tu luyện một đường, nếu mà không phấn đấu một cái, đâu có thể có thành tựu?

Mạc Vô Kỵ nhưng không muốn đi, tu luyện một đường hắn có biện pháp không ngừng tiến bộ. Hắn không phải sợ chết, nếu như sợ chết cũng sẽ không liều mạng dùng lôi hồ rèn luyện mạch lạc. Hắn không muốn đi là bởi vì địa phương Ân Thiển Nhân nói phiêu lưu quá lớn, vừa không thể chân chính hấp dẫn hắn. Loại mạo hiểm này, hoàn toàn không đáng.
Tác giả : Ta Là Lão Ngũ
5/5 của 1 đánh giá

Bình luận

Lưu tên của tôi, email, và trang web trong trình duyệt này cho lần bình luận kế tiếp của tôi
Nguyen 2 năm trước
Đã ra chap mới rồi nhé mọi người, link đây nha: bit.ly/newchap247

Truyện cùng thể loại