Bất Dắc Dĩ Làm Mẹ !
Chương 19: Sanh con
Nguyên Tranh trở dạ vào một buổi sáng , sau khi cả nhà Nguyên gia ăn sáng xong . Nguyên Thủ Mộc ,cùng Nguyên Thủ Văn ra đồng làm việc , mười mấy mẩu ruộng hai người đang chuẩn bị gieo giống xuống , mấy ngày nayNguyên Lâm cũng tới phụ giúp cùng xới đất , Nguyên Lão cũng ra làm .
Vương Thị ở nhà chăm sóc đám gà cùng mấy con heo . Trần Thị lo cơm nước đem ra ruộng cho mấy người Nguyên Thủ Mộc . Hai đệ đệ nhỏ thì lo việc cắt rau cho heo ăn . Cả nhà bận đến nổi chân không chạm đất , Chỉ có Nguyên Tranh là rãnh rỗi nhất , vì gần tới ngày sanh , thân thể nặng nề , chân hay bị chuột rút Nguyên Tranh ở trong phòng trốn vào không gian mới cảm thấy đở hơn .
Sau khi cả nhà ăn sáng xong tản ra làm việc .Nguyên Tranh đứng lên đi vào phòng , tính vào không gian , dạo này nàng kêu Quả Nhi tìm kiếm hạt giống dược liệu để trồng . Trong không gian cũng có một cuốn sách chỉ dẩn phối dược liệu trị các bệnh thường gặp . dù chữ hơi khó đọc , nhưng ở hiện đại nàng cũng đả học chữ được vài năm . rãnh rỗi nàng vẫn luyện chữ ở thời đại này .
Vừa bước vào phòng Nguyên Tranh cảm thấy bụng mình động mạnh . cơ bụng căng cứng gòlên , lại cảm thấy có dòng nước ấm từ hạ thân chãy ra , cơn đau bụng lại quặn lại từng chập . Khiến Nguyên Tranh không thể không ngồi xuống mà ôm bụng , mồ hôi tứa ra .Nàng không kìm được nổi đau mà rên lên .
Trần Thị bước vào thấy nữ nhi ngồi trước cữa phòng ôm bụng rên rĩ thì hoảng sợ . " Tranh nhi ,đây là làm sao ? "
" Nương , bụng ta đau quá " Nguyên Tranh thở hổn hển nói
Lúc này Trần thị mới nhìn tới hạ thân ướt đẩm của nữ nhi , bừng tỉnh bà đở Nguyên Tranh vào phòng nằm trên giường trấn an . " Xem tiểu bảo muốn ra rồi , ngươi nằm đây đợi , ta ra kêu bà nội tớigiúp đở "
Vương Thị nghe cháu gái sắp sanh , bĩnh tĩnh kêu Trần thị mời bà mụ . Bà chuẩn bị khăn sạch , kéo, nấu một nồi nước . Đem tất cả đều chuẩn bị sẳn sàng , Nguyên Tranh nằm trong phòng cắn răng cơn đau càng lúc càng dồn dập khiến nàng chỉ muốn la hét .
" Ráng chịu đựng đừng la , lo giữ sức , " Vương Thị lau mồ hôi cho Nguyên Tranh nhắc nhở
Trần Thị chân bước một thành ba bước đi về phía thôn . Bà mụ ở thôn Trường Xuân là Lý Thị là bà đở duy nhất của thôn Trường Xuân đở đẽ cũng gần hai mươi năm nay , cũng rất mát tay . Nhưng không may lúc Trần Thị đến thì Lý Thị đã đi đở cho Thai phụ khác bên thôn Hà Xuân rồi , Nghe nói là một nhà giàu nên hào phóng mời bà ở đó trong mấy ngày phụ nhân đó gần sanh .
Trần Thị gấp tới nổi không biết làm sao , nữ nhi bà là sanh con đầu lòng không có kinh nghiệm , Bà với Vương thị mặc dù đả từng sanh nở , nhưng cũng không dám mạo hiễm mà đở cho nữ nhi của mình .
" Vị phu nhân này xem ra đang rất lo lắng không biết có chuyện gì ? " Trần Thị đang hoang mang thì bổng có một giọng nữ nhân trầm ổn vang lên
Xoay người lại mới thấy một nữ nhân tầm hai mươituổi , gương mặt dể nhìn ánh mắt trầm tĩnh nhìn bà thân thiện , trên người mặc bộ y phục màu xanh đậm , gọn gàng tóc bới cao lên đội mũ . trên vai quãy một hòm thuốc .Trần Thị nghi hoặc .
" Ta là nữ đại phu , vừa mới khám bệnh cho một nhà gần đây trên đường đi về , không biết có giúp gì được cho phu nhân không ? " Thấy ánh mắt nghi hoặc của Trần thị nữ đại phu cười lên tiếng
" Nữ đại phu , vậy người có thể đỡ sanh không ? nữ nhi của ta đang trở dạ , bà mụ lại không có nhà " Trần thị gấp gáp hy vọng nói
" đở đẻ ta biết, mời phu nhân dẩn đường , " Ánh mắt của nữ đại phu lóe lên , cũng vội vàng nói
Hai người bước nhanh về Nguyên gia , Trong phòng Nguyên Tranh đau gần như chết lặng , hạ thân máu đã chãy ra . Quả nhi trong không gian cảm thấy bất an bước ra , thấy Chủ Nhân như vậy lo lắng,lặng im không tiếng động cắt tay mình nhỏ vài giọt máu vào miệng Nguyên Tranh .Nguyên Tranh đang kiệt sức nhờ mấy giọt máu của Quả Nhi cơ thể bổng nhẹ đi sức lực như hồi phục . Vương Thị ở bên cũng đang lo lắng trong ngóng nhìn ra ngoài cữa .
Trần Thị cũng nữ đại phu bước vào , Vương Thị mừng rỡ nhìn thấy không phải Bà mụ Lý thì thắc mắc . " Nương Bà mụ Lý không có ở nhà đây là nữ đại phu " Trần Thị vội vàng nói dẩn Nữ đại phu bước vào phòng .
Nữ đại phu bước vào vội vàng bắt mạch cho Nguyên Tranh xong thở phào nhẹ nhõm . Tay xoa nhẹ trên bụng Nguyên Tranh , nhìn xuống hạ thân dùng một cây dao nhỏ hơ qua lữa . Trầm giọng nói
" Chuẩn bị sanh , đứa nhỏ đả muốn ra ,xin mọi người ra phòng đóng cữa lại "
Nguyên Tranh cảm thấy hạ thân đau rát , mùi máu tươi xông lên . giọng nói bình tĩnh lạnh nhạtcủa nữ đại phu vang lên
" Nào bắt đầu , hít thở sâu và rặn "
Nguyên Tranh mơ hồ cắn môi bật máu làm theo lời nói . đến khi tất cả sức lực sặp cạn thì một vật thể trong người trôi ra , nàng cảm thấy thân mìnhnhư thoát đi cả người nhẹ nhõm mệt mõi nhắm mắt . bổng tiếng khóc của trẻ sơ sinh vang lên vang dội . Nguyên Tranh khóe miệng cong lên mí mắtkhông ngăn được nặng nề thiếp đi .
Ngọc Cần chính là nữ đại phu ôm lấy tiểu bảo đỏ hỏn lau sạch sẽ cắt rốn cho đứa bé , thận trọng bắt mạch cho đứa bé . Một tiểu bảo khỏe mạnh mập mạp ánh mắt đen láy nhìn nàng ,làm Ngọc Cần quanh năm không biết tình cảm không khỏi thấy mềm mại . Chủ Nhân ra lệnh cho cô phải tiếp cận cô nương Nguyên gia đang sắp sanh . Nàng hiểu y thuật nên giả dạng làm nữ đại phu dạo , mấy ngày nay vẫn khám chữa bệnh cho mấy người trong thôn . Nhưng vẫn lưu ý động tĩnh bên nhà Nguyên gia . Nhìn thấy Trần Thị gấp gáp hướng nhà bà mụ ,cô ta biết cô nương Nguyên gia sắp sanh nên tiếp cận .
Cô không biết tại sao chủ nhân quan tâm đứa trẻ của cô nương này . Chẳng lẽ ...? một ý nghĩ lướt qua đầu là cô kinh sợ . Lại nhìn đứa bé đáng yêu trong tay thì ánh mắt phức tạp .
Trần Thị cùng Vương Thị nghe tiếng đứa bé khóc thì mừng rỡ mở cữa bước vào . Ngọc Cần đưa đứa bé cho họ , bắt mạch cho Nguyên Tranh hai mẹ con đều bình an . Trần Thị cùng Vương Thị thở phào . Trần Thị cảm kích trả tiền cho nữ đại phu tiển ra tới cổng . Nguyên Lão cùng Nguyên Thủ Mộc , Thủ Văn hay tin Nguyên Tranh sấp sanh đều vội vàng chạy về . Thấy tiểu bảo nằm trong tay Vương Thị ai cùng cười toet toét .
__ _______ ___
" Chủ nhân , cô nương Nguyên gia đả sanh một tiểu bảo rất khỏe mạnh . mẩu tử đều bình an , nô tỳ đả cẩn thận bắt mạch cho đứa bé không hề có dị thường nào !" Ngọc Cần kính cẩn bảo cáo
" Thật , đứa bé đó thật sự khỏe mạnh " Lâm Khiêm không đợi Đông Vũ Mặc lên tiếng kích động nói
Đông Vũ Mặc liếc nhìn bộ dáng của Lâm Khiêm cũng không nói gì , Nhưng trong nội tâm của hắn đả nổi lên phong ba , bàn tay để dưới bàn làm việc nắm chặt lại chứng tỏ cảm xúc của hắn bây giờ
" Ta biết rồi , ngươi hãy tiếp tục quan sát bảovệđứa bé đó , có gì báo lại cho ta biết" Đông Vũ Mặc bình tĩnh nói
" Vâng , nô tỳ đả biết"
" Đông gia , thật quá tốt rồi , Người ..."
" Lâm Khiêm " Đông Vũ Mặc cắt ngang cơn kích động của hắn
" Ngươi hãy tìm hiểu tin tức của Giang Dược Sư , bây giờ đang ở đâu , ta muốn gặp ông ta " Đông Vũ Mặc ánh mắt lóe sáng nói .
Nguyên gia ai cũng vui vẻ đón thành viên mới , Nguyên Lão đặt tên cho Tôn tử nhỏ là Nguyên Thủ Bân , nhủ danh là Bân Bân , Nguyên Tranh lần đầu còn bở ngở ôm tiểu Bân Bân nhưng khi ôm vào lòng cho Tiểu Bân Bân bú sữa , bổng cảm giác yêu thương thân thiết tương liên trong người trổi dậy , làm lòng cô mềm mại không thôi , thật kì diệu đây là bảo bối của cô , một bảo bối từ trong người cô đi ra . nhận thức được điều ấy Nguyên Tranh bổng cảm thấy mình trưởng thành .
Trong Thôn Trường Xuân cũng hay tin . Tình cãnh của hai mẹ con Nguyên Tranh cũng xấu hổ , dù cho Thôn Trưởng đả không truy cứu nhưng những người trong thôn ai cũng khinh thường, Nhưng Nguyên gia bây giờ đả tốt hơn nên mấy nhà giao hảo với Nguyên gia cũng đến chúc mừng .Nhà Trương thị , nương tử Trương Sâm , nhà Nguyên Lâm cũng đến đưa lễ sữa cho tiểu Bân Bân . Đại cô Nguyên Xuân cũng đến đưa hai bộ đồhai đôi tất nhỏ cho tiểu Bân Bân .
" Ta nói đứa bé này thật xinh đẹp ,mấy người xem . hai mắt đen láy , da trắng nộn , trán rộng , môi hồng , nhìn thật đáng yêu , ta chưa thấy đứa bé nào xinh đẹp như vậy " Trương Thị nhìn Tiểu Bân Bân yêu thích không thôi .
Trần Thị , Vương Thị ai cũng cười như đóa cúc nở , tôn tử nhà mình được người khen ai không vui nha .
Nguyên Tranh cười dịu dàng nhìn bảo bảo , Tiểu Bân rất ngoan , bú xong sẽ ngủ , rất dể chịu ai ôm cũng không lạ , nhìn ai cũng cười , ánh mắt linh động nhìn tới nhìn lui . Thật khiến cả nhà yêu thích ai cũng dành ôm . Nguyên Lão rãnh rỗi sẽ vào nhìn một chút xong lại hớn hở đi ra .Hai đệ đệ lúc nào cũng chiếm đóng trong phòng Nguyên Tranh nhìn cháu , tới khi Trần Thị nhắc nhở mới luyến tiếc lui ra .
Quả Nhimấy ngày nay thừa lúc không có ai trong phòng luôn quấn quýt bên Bân Bân , kì lạ thay mỗi khi Quả Nhi nói chuyện Bân Bân sẽ hướng ánh nhìn về giọng nói của Quả Nhi . Nguyên Tranh ngi hoặc có phải Tiểu Bân nghe được giọng của Quả Nhi .
Nguyên Tranh sanh xong , ngày gieo giống cũng đến , Nguyên gia đàn ông lại bận rộn . mười mẩu ruộng tốt , Nguyên Lão cho gieo năm mẩu lúa nước cùng lúa mỳ . ở Thôn Trường Xuân lúa nước gieo được hai đợt trong một năm , trong khi lúa mỳ chỉ một lần , mặc dù lúa mỳ tinh quý ,nhưng gieo trồng không khéo sản lượng ít khi được tốt. nên mọi người cũng chỉ thích gieo lúa nước là lương thực chủ yếu . Ba mẩu ruộng cạn trồng một mẩu ngô , khoai một mẩu , còn lại trồng đậu tương .
Nguyên Lâm mấy ngày này cũng qua phụ giúp Nguyên Thủ Mộc Thủ Văn , gieo hạt giống xuốngnhà hắn có năm mẩu ruộng cạn , để trồngngô , và khoai , một ít gạo tẻ , gieo sau cũng được .Mỗi ngày làm xong Nguyên Lão trả tiền công nói thế nào cũng không chịu nhận , đành kêu Trần thị gói điểm tâm , cùng với gạo trắng vài con gà cho hắn đem về. Đối với hắn làm nông đả quen , phụ giúp nhà tam thúc mình " Nguyên Lão " mấy ngày cũng không tính là gì , huống chi mỗi bữa đều được ăn cơm trắng với thịt đối với hắn là đủ . Nay Tam Thúc lại kêu tiểu tẩu gói cho hắn nhiều lương thực như vậy khiến hắn ngại ngùng , xấu hổ .
" Nguyên Lâm . mấy ngày nay ngươi phụ tam thúc không ít việc , cũng vất vả,, mấy thứ này cũng là trong nhà có được , ngươi đem về bồi bổ cho cha ngươi . Nếu ngươi không nhận sau này Tam thúc sao còn dám nhờ ngươi giúp đở " Nguyên Lão nghiêm nghị nói
" Tam thúc đều là người nhà , ta một chút cũng không vất vả , đều đả quen . Cái này nhiều quá , ta không dám nhận " Nguyên Lâm nhìn túi gạo trắng hơn hai mươi cân , bột mỳ mười cân, còn có hai mươi trứng gà hai con gà mái , cái này cũng quá nhiều đi , phải biết gạo trắng cũng mắc hết gần ba mươi văn một cân .bột mỳ trắng này càng đắt , cái này bán ra cũng bộn tiền , làm sau hắn dám nhận nha .
" Nguyên Lâm ca . Ca cũng nói đều là người trong nhà . Đại bá trong người mang bệnh , cần tẩm bổ nhiều ,Ca cũng đừng khách sáo nữa . lần sau nếu có việc nhờ ca giúp đở ta cũng ngại mở miệng nha " Nguyên Thủ Văn cười nói
Nguyên Lâm không từ chối được đành ngượng ngùng ôm bao lương thực về , trong lòng kích động , số lương thực này để dành cho nương với phụ thân ăn cũng một thời gian dài . Trong lòng cảm khái nhà Tam Thúc bây giờ đả tốt lại đối với hắntốt như vậy, xem ra lần sau Tam Thúc cần hộ trợ hắn nhất định dốc sức làm mới được .
Cả thôn Trường Xuân bận rộn gieo giống xong , Mọi người cũng thở phào nhẹ nhõm .Trần Thị mấy hôm nay tính bàn chuyện nhà Tú Mai với Vương thị . Nhưng đùng một cái thôn trường Xuân xảy ra chuyện .
Tú Mai nhà họ Triệu bị người ta bắt làm thiếp .
Vương Thị ở nhà chăm sóc đám gà cùng mấy con heo . Trần Thị lo cơm nước đem ra ruộng cho mấy người Nguyên Thủ Mộc . Hai đệ đệ nhỏ thì lo việc cắt rau cho heo ăn . Cả nhà bận đến nổi chân không chạm đất , Chỉ có Nguyên Tranh là rãnh rỗi nhất , vì gần tới ngày sanh , thân thể nặng nề , chân hay bị chuột rút Nguyên Tranh ở trong phòng trốn vào không gian mới cảm thấy đở hơn .
Sau khi cả nhà ăn sáng xong tản ra làm việc .Nguyên Tranh đứng lên đi vào phòng , tính vào không gian , dạo này nàng kêu Quả Nhi tìm kiếm hạt giống dược liệu để trồng . Trong không gian cũng có một cuốn sách chỉ dẩn phối dược liệu trị các bệnh thường gặp . dù chữ hơi khó đọc , nhưng ở hiện đại nàng cũng đả học chữ được vài năm . rãnh rỗi nàng vẫn luyện chữ ở thời đại này .
Vừa bước vào phòng Nguyên Tranh cảm thấy bụng mình động mạnh . cơ bụng căng cứng gòlên , lại cảm thấy có dòng nước ấm từ hạ thân chãy ra , cơn đau bụng lại quặn lại từng chập . Khiến Nguyên Tranh không thể không ngồi xuống mà ôm bụng , mồ hôi tứa ra .Nàng không kìm được nổi đau mà rên lên .
Trần Thị bước vào thấy nữ nhi ngồi trước cữa phòng ôm bụng rên rĩ thì hoảng sợ . " Tranh nhi ,đây là làm sao ? "
" Nương , bụng ta đau quá " Nguyên Tranh thở hổn hển nói
Lúc này Trần thị mới nhìn tới hạ thân ướt đẩm của nữ nhi , bừng tỉnh bà đở Nguyên Tranh vào phòng nằm trên giường trấn an . " Xem tiểu bảo muốn ra rồi , ngươi nằm đây đợi , ta ra kêu bà nội tớigiúp đở "
Vương Thị nghe cháu gái sắp sanh , bĩnh tĩnh kêu Trần thị mời bà mụ . Bà chuẩn bị khăn sạch , kéo, nấu một nồi nước . Đem tất cả đều chuẩn bị sẳn sàng , Nguyên Tranh nằm trong phòng cắn răng cơn đau càng lúc càng dồn dập khiến nàng chỉ muốn la hét .
" Ráng chịu đựng đừng la , lo giữ sức , " Vương Thị lau mồ hôi cho Nguyên Tranh nhắc nhở
Trần Thị chân bước một thành ba bước đi về phía thôn . Bà mụ ở thôn Trường Xuân là Lý Thị là bà đở duy nhất của thôn Trường Xuân đở đẽ cũng gần hai mươi năm nay , cũng rất mát tay . Nhưng không may lúc Trần Thị đến thì Lý Thị đã đi đở cho Thai phụ khác bên thôn Hà Xuân rồi , Nghe nói là một nhà giàu nên hào phóng mời bà ở đó trong mấy ngày phụ nhân đó gần sanh .
Trần Thị gấp tới nổi không biết làm sao , nữ nhi bà là sanh con đầu lòng không có kinh nghiệm , Bà với Vương thị mặc dù đả từng sanh nở , nhưng cũng không dám mạo hiễm mà đở cho nữ nhi của mình .
" Vị phu nhân này xem ra đang rất lo lắng không biết có chuyện gì ? " Trần Thị đang hoang mang thì bổng có một giọng nữ nhân trầm ổn vang lên
Xoay người lại mới thấy một nữ nhân tầm hai mươituổi , gương mặt dể nhìn ánh mắt trầm tĩnh nhìn bà thân thiện , trên người mặc bộ y phục màu xanh đậm , gọn gàng tóc bới cao lên đội mũ . trên vai quãy một hòm thuốc .Trần Thị nghi hoặc .
" Ta là nữ đại phu , vừa mới khám bệnh cho một nhà gần đây trên đường đi về , không biết có giúp gì được cho phu nhân không ? " Thấy ánh mắt nghi hoặc của Trần thị nữ đại phu cười lên tiếng
" Nữ đại phu , vậy người có thể đỡ sanh không ? nữ nhi của ta đang trở dạ , bà mụ lại không có nhà " Trần thị gấp gáp hy vọng nói
" đở đẻ ta biết, mời phu nhân dẩn đường , " Ánh mắt của nữ đại phu lóe lên , cũng vội vàng nói
Hai người bước nhanh về Nguyên gia , Trong phòng Nguyên Tranh đau gần như chết lặng , hạ thân máu đã chãy ra . Quả nhi trong không gian cảm thấy bất an bước ra , thấy Chủ Nhân như vậy lo lắng,lặng im không tiếng động cắt tay mình nhỏ vài giọt máu vào miệng Nguyên Tranh .Nguyên Tranh đang kiệt sức nhờ mấy giọt máu của Quả Nhi cơ thể bổng nhẹ đi sức lực như hồi phục . Vương Thị ở bên cũng đang lo lắng trong ngóng nhìn ra ngoài cữa .
Trần Thị cũng nữ đại phu bước vào , Vương Thị mừng rỡ nhìn thấy không phải Bà mụ Lý thì thắc mắc . " Nương Bà mụ Lý không có ở nhà đây là nữ đại phu " Trần Thị vội vàng nói dẩn Nữ đại phu bước vào phòng .
Nữ đại phu bước vào vội vàng bắt mạch cho Nguyên Tranh xong thở phào nhẹ nhõm . Tay xoa nhẹ trên bụng Nguyên Tranh , nhìn xuống hạ thân dùng một cây dao nhỏ hơ qua lữa . Trầm giọng nói
" Chuẩn bị sanh , đứa nhỏ đả muốn ra ,xin mọi người ra phòng đóng cữa lại "
Nguyên Tranh cảm thấy hạ thân đau rát , mùi máu tươi xông lên . giọng nói bình tĩnh lạnh nhạtcủa nữ đại phu vang lên
" Nào bắt đầu , hít thở sâu và rặn "
Nguyên Tranh mơ hồ cắn môi bật máu làm theo lời nói . đến khi tất cả sức lực sặp cạn thì một vật thể trong người trôi ra , nàng cảm thấy thân mìnhnhư thoát đi cả người nhẹ nhõm mệt mõi nhắm mắt . bổng tiếng khóc của trẻ sơ sinh vang lên vang dội . Nguyên Tranh khóe miệng cong lên mí mắtkhông ngăn được nặng nề thiếp đi .
Ngọc Cần chính là nữ đại phu ôm lấy tiểu bảo đỏ hỏn lau sạch sẽ cắt rốn cho đứa bé , thận trọng bắt mạch cho đứa bé . Một tiểu bảo khỏe mạnh mập mạp ánh mắt đen láy nhìn nàng ,làm Ngọc Cần quanh năm không biết tình cảm không khỏi thấy mềm mại . Chủ Nhân ra lệnh cho cô phải tiếp cận cô nương Nguyên gia đang sắp sanh . Nàng hiểu y thuật nên giả dạng làm nữ đại phu dạo , mấy ngày nay vẫn khám chữa bệnh cho mấy người trong thôn . Nhưng vẫn lưu ý động tĩnh bên nhà Nguyên gia . Nhìn thấy Trần Thị gấp gáp hướng nhà bà mụ ,cô ta biết cô nương Nguyên gia sắp sanh nên tiếp cận .
Cô không biết tại sao chủ nhân quan tâm đứa trẻ của cô nương này . Chẳng lẽ ...? một ý nghĩ lướt qua đầu là cô kinh sợ . Lại nhìn đứa bé đáng yêu trong tay thì ánh mắt phức tạp .
Trần Thị cùng Vương Thị nghe tiếng đứa bé khóc thì mừng rỡ mở cữa bước vào . Ngọc Cần đưa đứa bé cho họ , bắt mạch cho Nguyên Tranh hai mẹ con đều bình an . Trần Thị cùng Vương Thị thở phào . Trần Thị cảm kích trả tiền cho nữ đại phu tiển ra tới cổng . Nguyên Lão cùng Nguyên Thủ Mộc , Thủ Văn hay tin Nguyên Tranh sấp sanh đều vội vàng chạy về . Thấy tiểu bảo nằm trong tay Vương Thị ai cùng cười toet toét .
__ _______ ___
" Chủ nhân , cô nương Nguyên gia đả sanh một tiểu bảo rất khỏe mạnh . mẩu tử đều bình an , nô tỳ đả cẩn thận bắt mạch cho đứa bé không hề có dị thường nào !" Ngọc Cần kính cẩn bảo cáo
" Thật , đứa bé đó thật sự khỏe mạnh " Lâm Khiêm không đợi Đông Vũ Mặc lên tiếng kích động nói
Đông Vũ Mặc liếc nhìn bộ dáng của Lâm Khiêm cũng không nói gì , Nhưng trong nội tâm của hắn đả nổi lên phong ba , bàn tay để dưới bàn làm việc nắm chặt lại chứng tỏ cảm xúc của hắn bây giờ
" Ta biết rồi , ngươi hãy tiếp tục quan sát bảovệđứa bé đó , có gì báo lại cho ta biết" Đông Vũ Mặc bình tĩnh nói
" Vâng , nô tỳ đả biết"
" Đông gia , thật quá tốt rồi , Người ..."
" Lâm Khiêm " Đông Vũ Mặc cắt ngang cơn kích động của hắn
" Ngươi hãy tìm hiểu tin tức của Giang Dược Sư , bây giờ đang ở đâu , ta muốn gặp ông ta " Đông Vũ Mặc ánh mắt lóe sáng nói .
Nguyên gia ai cũng vui vẻ đón thành viên mới , Nguyên Lão đặt tên cho Tôn tử nhỏ là Nguyên Thủ Bân , nhủ danh là Bân Bân , Nguyên Tranh lần đầu còn bở ngở ôm tiểu Bân Bân nhưng khi ôm vào lòng cho Tiểu Bân Bân bú sữa , bổng cảm giác yêu thương thân thiết tương liên trong người trổi dậy , làm lòng cô mềm mại không thôi , thật kì diệu đây là bảo bối của cô , một bảo bối từ trong người cô đi ra . nhận thức được điều ấy Nguyên Tranh bổng cảm thấy mình trưởng thành .
Trong Thôn Trường Xuân cũng hay tin . Tình cãnh của hai mẹ con Nguyên Tranh cũng xấu hổ , dù cho Thôn Trưởng đả không truy cứu nhưng những người trong thôn ai cũng khinh thường, Nhưng Nguyên gia bây giờ đả tốt hơn nên mấy nhà giao hảo với Nguyên gia cũng đến chúc mừng .Nhà Trương thị , nương tử Trương Sâm , nhà Nguyên Lâm cũng đến đưa lễ sữa cho tiểu Bân Bân . Đại cô Nguyên Xuân cũng đến đưa hai bộ đồhai đôi tất nhỏ cho tiểu Bân Bân .
" Ta nói đứa bé này thật xinh đẹp ,mấy người xem . hai mắt đen láy , da trắng nộn , trán rộng , môi hồng , nhìn thật đáng yêu , ta chưa thấy đứa bé nào xinh đẹp như vậy " Trương Thị nhìn Tiểu Bân Bân yêu thích không thôi .
Trần Thị , Vương Thị ai cũng cười như đóa cúc nở , tôn tử nhà mình được người khen ai không vui nha .
Nguyên Tranh cười dịu dàng nhìn bảo bảo , Tiểu Bân rất ngoan , bú xong sẽ ngủ , rất dể chịu ai ôm cũng không lạ , nhìn ai cũng cười , ánh mắt linh động nhìn tới nhìn lui . Thật khiến cả nhà yêu thích ai cũng dành ôm . Nguyên Lão rãnh rỗi sẽ vào nhìn một chút xong lại hớn hở đi ra .Hai đệ đệ lúc nào cũng chiếm đóng trong phòng Nguyên Tranh nhìn cháu , tới khi Trần Thị nhắc nhở mới luyến tiếc lui ra .
Quả Nhimấy ngày nay thừa lúc không có ai trong phòng luôn quấn quýt bên Bân Bân , kì lạ thay mỗi khi Quả Nhi nói chuyện Bân Bân sẽ hướng ánh nhìn về giọng nói của Quả Nhi . Nguyên Tranh ngi hoặc có phải Tiểu Bân nghe được giọng của Quả Nhi .
Nguyên Tranh sanh xong , ngày gieo giống cũng đến , Nguyên gia đàn ông lại bận rộn . mười mẩu ruộng tốt , Nguyên Lão cho gieo năm mẩu lúa nước cùng lúa mỳ . ở Thôn Trường Xuân lúa nước gieo được hai đợt trong một năm , trong khi lúa mỳ chỉ một lần , mặc dù lúa mỳ tinh quý ,nhưng gieo trồng không khéo sản lượng ít khi được tốt. nên mọi người cũng chỉ thích gieo lúa nước là lương thực chủ yếu . Ba mẩu ruộng cạn trồng một mẩu ngô , khoai một mẩu , còn lại trồng đậu tương .
Nguyên Lâm mấy ngày này cũng qua phụ giúp Nguyên Thủ Mộc Thủ Văn , gieo hạt giống xuốngnhà hắn có năm mẩu ruộng cạn , để trồngngô , và khoai , một ít gạo tẻ , gieo sau cũng được .Mỗi ngày làm xong Nguyên Lão trả tiền công nói thế nào cũng không chịu nhận , đành kêu Trần thị gói điểm tâm , cùng với gạo trắng vài con gà cho hắn đem về. Đối với hắn làm nông đả quen , phụ giúp nhà tam thúc mình " Nguyên Lão " mấy ngày cũng không tính là gì , huống chi mỗi bữa đều được ăn cơm trắng với thịt đối với hắn là đủ . Nay Tam Thúc lại kêu tiểu tẩu gói cho hắn nhiều lương thực như vậy khiến hắn ngại ngùng , xấu hổ .
" Nguyên Lâm . mấy ngày nay ngươi phụ tam thúc không ít việc , cũng vất vả,, mấy thứ này cũng là trong nhà có được , ngươi đem về bồi bổ cho cha ngươi . Nếu ngươi không nhận sau này Tam thúc sao còn dám nhờ ngươi giúp đở " Nguyên Lão nghiêm nghị nói
" Tam thúc đều là người nhà , ta một chút cũng không vất vả , đều đả quen . Cái này nhiều quá , ta không dám nhận " Nguyên Lâm nhìn túi gạo trắng hơn hai mươi cân , bột mỳ mười cân, còn có hai mươi trứng gà hai con gà mái , cái này cũng quá nhiều đi , phải biết gạo trắng cũng mắc hết gần ba mươi văn một cân .bột mỳ trắng này càng đắt , cái này bán ra cũng bộn tiền , làm sau hắn dám nhận nha .
" Nguyên Lâm ca . Ca cũng nói đều là người trong nhà . Đại bá trong người mang bệnh , cần tẩm bổ nhiều ,Ca cũng đừng khách sáo nữa . lần sau nếu có việc nhờ ca giúp đở ta cũng ngại mở miệng nha " Nguyên Thủ Văn cười nói
Nguyên Lâm không từ chối được đành ngượng ngùng ôm bao lương thực về , trong lòng kích động , số lương thực này để dành cho nương với phụ thân ăn cũng một thời gian dài . Trong lòng cảm khái nhà Tam Thúc bây giờ đả tốt lại đối với hắntốt như vậy, xem ra lần sau Tam Thúc cần hộ trợ hắn nhất định dốc sức làm mới được .
Cả thôn Trường Xuân bận rộn gieo giống xong , Mọi người cũng thở phào nhẹ nhõm .Trần Thị mấy hôm nay tính bàn chuyện nhà Tú Mai với Vương thị . Nhưng đùng một cái thôn trường Xuân xảy ra chuyện .
Tú Mai nhà họ Triệu bị người ta bắt làm thiếp .
Tác giả :
Dạ Lan