Bạo Quân

Chương 30

Phía Khâm Thiên giám hiệu suất cao đem ngày sinh tháng đẻ các thiên kim hợp cùng Chử Thiệu Lăng, hôm sau chờ qua bữa sáng liền đưa đến Từ An điện.

Chúng phi đang ở Từ An điện thỉnh an Thái hậu, cùng hoàng đế hạ triều lại đây thỉnh an gặp nhau, nghe nói Khâm Thiên giám xem xét xong bát tự vội vàng gọi người đưa tới, Khâm Thiên giám đem ba người có bát tự thích hợp nhất phân danh thiếp chọn ra, đứng hàng đầu chính là Chân Tư.

Thái hậu vừa thấy danh thiếp trong lòng liền không quá thoải mái, thản nhiên nói: “Ai gia cũng không biết, nguyên lai bát tự Chân thị tốt như vậy…."

Ý tứ của Thái hậu kẻ ngốc đều nghe được, chính sử Khâm Thiên giám trong lòng thẳng run, nhưng không dám không nghe lời Chử Thiệu Nguyễn, đắc tội Thái hậu so đắc tội Nhị hoàng tử nặng hơn, Chính sử Khâm Thiên giám ổn định tâm thần, trầm giọng nói: “Hồi Thái hậu, Chân thị bát tự thật tốt, nghi thất nghi gia, bát tự cùng Đại hoàng tử thích hợp nhất, vả lại thần xem mệnh cách cho Chân thị, mệnh Chân thị là phượng loan cao phi, rất không tầm thường."

Chính sử Khâm Thiên giám trong lòng đổ đầy mồ hôi, mấy ngày trước Nhị hoàng tử Chử Thiệu Nguyễn tìm hắn, mệnh hắn phê cái mệnh số tốt cho Chân thị, Chính sử Khâm Thiên giám cũng nhìn ra, Chử Thiệu Nguyễn muốn khiến Thái hậu động tâm, ai cũng biết hiện giờ trữ vị chưa định, Thái hậu đương nhiên muốn Chử Thiệu Lăng lên làm Thái tử, nàng biết mệnh cách Chân tư xong nhất định sẽ động tâm.

Quả nhiên trong lòng Thái hậu hơi vừa động, phượng loan cao phi? Này chẳng phải mệnh cách Hoàng hậu? Trong lòng Thái hậu có chút rung động, Lăng nhi của nàng về sau tất nhiên muốn làm hoàng đế, bên người có nữ nhân mệnh số như vậy cũng không sai, bất quá vẫn không thể để Chử Thiệu Lăng cưới Chân Tư làm chính phi, Chân Tư nhan sắc không tồi, làm trắc phi cũng còn được đi….

Thái hậu trong lòng đều nghĩ Chử Thiệu Lăng, còn không chú ý đến, sắc mặt hoàng đế thật không tốt, phượng loan cao phi? Hắn còn chưa chết đâu, đã có người muốn cưới nữ nhân mệnh cách như vậy sao?

Trong lòng Thái hậu do dự, đến khi quay đầu nhìn hoàng đế mới hiểu được, nội tâm hoảng hốt, vội vàng nắm chặt danh thiếp Chân Tư trong tay, vội la lên: “Không cần phải nói, đi xuống đi."

Chính sử Khâm Thiên giám khó hiểu, hắn còn chưa giải thích đâu, học thuộc lòng một tờ giấy lớn lời hay còn chưa nói, sao lại cho hắn đi xuống? Hắn lại hoang mang cũng không dám thể hiện đến, ôm đầy lòng băn khoăn mà quỳ an.

Lệ phi vẫn vô tư, cho rằng Thái hậu chỉ nghe vài câu này liền chọn ra đến, thần tình sắc mặt vui mừng, nàng vẫn luôn không khiến Chân Tư hồi phủ, để nàng ở lại Lân Chỉ cung chờ tiếp chỉ, chính mình cũng muốn đi theo dính không khí vui mừng đâu.

Thái hậu liếc mắt nhìn hoàng đế, mẫu tử liên tâm, Thái hậu biết hoàng đế nghĩ như thế nào, nói: “Ai gia mệt, các ngươi quỳ an đi."

Tất cả mọi người đi rồi, Thái hậu mở ra lư hương, đem danh thiếp Chân Tư bỏ vào, nhìn ánh lửa mỏng manh, nhẹ giọng nói: “Không nghĩ đến Chân thị ngược lại may mắn, cũng đã lâu hoàng đế chưa nạp phi đi, hậu cung… cũng nên thêm người mới."

Hiểu con không ai bằng mẹ, Hoàng đế đa nghi, mệnh số Chân Tư dù có tốt cũng không được, cái này nếu thật sự đem Chân Tư cho Chử Thiệu Lăng mới là hại Chử Thiệu Lăng, tuy rằng chỉ là một tiểu nữ hài nhi, hoàng đế cũng có thể nghi ngờ thành Chử Thiệu Lăng muốn tạo phản, Thái hậu tự nhiên không muốn nhìn đến phụ tử trở mặt, vì Chử Thiệu Lăng chỉ phải nhanh chóng đem Chân Tư xử lý, Thái hậu cười cười: “Nha đầu Chân Tư ai gia nhìn, bộ dáng nhân phẩm đều tốt, hoàng đế xem nhất định cũng thích."

Hoàng đế nghe xong trong lòng có chút thoải mái, hắn còn đang lo lắng nếu Thái hậu cứng rắn muốn đem Chân Tư cho Chử Thiệu Lăng thì làm như thế nào đâu, này là Thái hậu thông cảm chính mình, hoàng đế cũng muốn tỏ vẻ một phen: “Vừa là mẫu hậu thích, nhi tử chọn ngày liền triệu Chân thị vào cung phụng dưỡng mẫu hậu đi, chuyện của Lăng nhi… Lăng nhi còn nhỏ, hôn sự lại kéo dài một năm cũng không sao, mẫu hậu từ từ xem, nhất định phải chọn một người hợp ý ngài."

Thái hậu nghe xong quả nhiên vừa lòng, trước mắt quả thật không có nữ hài nhi vừa ý, bất quá lại thêm thời gian một năm, tất nhiên nàng có thể chọn ra cho Chử Thiệu Lăng một Tần Vương phi thích hợp.

Nhiều ngần ấy năm qua giữa Thái hậu cùng hoàng đế cũng không có bao nhiêu thân thiết, bởi vì có mtộ số việc không thể tránh khỏi xung đột, nhưng bọn hắn cũng có nhất định ăn ý, mỗi lần thoái nhượng đối phương đều ý nghĩa một lần bồi thường, Thái hậu cùng hoàng đế đều có thể được đến kết quả mình muốn.

Bất quá chuyện lần này đương nhiên cũng phải có cách nói, cũng không thể nào truyền ra giúp Chử Thiệu Lăng tuyển phi, cuối cùng người được chọn lại vì mệnh số quá tốt mà khiến hoàng đế hoành đao đoạt ái, Thái hậu đương nhiên không chấp nhận chê cười như vậy, cho nên lần này hưng sư động chúng thành Thái hậu thương cảm hoàng đế bên người không ý trung nhân, lại bệnh nặng mới khỏi, đương nhiên muốn tìm một người ôn nhu tri kỷ hầu hạ, cho nên Thái hậu mới đem nữ nhi vừa đến tuổi tiến cung nhìn qua một lần.

Cách ngày hoàng đế đã ra chiếu: “Chân Tư Chân thị ôn nhu hiền lương, túc ung đức mậu, dựa theo ý mệnh Thái hậu, phong làm Chân tần, ban thưởng lấy ngân sách bảo. Nay vào cung hiếu kính, thời khắc không quên, giúp cho hoàng gia khai chi tán diệp, khâm thử."

Thái giám niệm thánh chỉ niệm đến Lệ phi sửng sốt, đây là tuyển vương phi cho Chử Thiệu Lăng a, như thế nào đột nhiên… liền thành tần phi cho hoàng đế?

So sánh với nàng, Chân Tư ngược lại bình tĩnh, tiến lên tiếp nhận thánh chỉ, còn không quên gọi cung nhân đến thưởng bạc.

Chân Tư đem thánh chỉ cất kỹ, nhẹ giọng nói: “Cô… công công nói cho ta ba ngày trước khi tiến cung, trong nhà cũng không thiếu vật dụng cần thiết cần phải lưu ý, hôm nay cho ta xuất cung đi thôi."

“Tư nhi… bọn họ niệm sai đúng không?" Lệ phi đoạt lấy thánh chỉ nhìn lại một lần, nhắc lại, “Không có khả năng a…. Sao có thể phong ngươi làm tần đâu, bổn cung là phi tử hoàng thượng, hiện lại ngươi vừa muốn tiến cung, này tính cái gì? Không có khả năng…."

Chân Tư cầm lại thánh chỉ, thản nhiên nói: “Cô, sai người đưa ta xuất cung đi, hiện giờ ta đã là phi tần của hoàng thượng, lại ở trong này sợ không thích hợp, nếu buổi tối hoàng thượng đến, phải nói thế nào đâu?"

Trong đầu Lệ phi loạn thành một đoàn, gật đầu, bừa bãi nói: “Quả thật… ngươi không thích hợp ở lại nơi này của bổn cung, ta đây khiến người đưa ngươi trở về, nhất định có chỗ nào sai sót, chờ bổn cung đến hỏi hoàng thượng…."

Chân Tư cúi đầu quỳ an, đi theo thống lĩnh thái giám trong cung Lệ phi ra ngoài.

Sau khi trở lại Chân phủ, Chân Tư một câu cũng không nói, chỉ đem thánh chỉ giao lại cho Chân Gia Hân xong trở về trong viện.

Từ Chân Tư nghe cha mẹ nói, cô cô trong cung muốn đem chính mình gả cho Tần vương xong vẫn luôn như vậy, một lời nói dư thừa đều không.

Nàng năm nay đã mười bốn, lại sinh ra trong nhà quan lại, chuyện nên hiểu đều đã hiểu, nàng biết mình thành vật hy sinh, sau khi xuất giá, Tần vương cho dù là Bồ Tát cũng sẽ không đối xử tử tế với mình, phí mất nhân sinh, chịu ủy khuất một đời đã là nhẹ, Tần vương cùng nhà mình thủy hỏa bất dung, tương lai tất nhiên không ngươi chết thì ta sống, nếu Tần vương thua cuộc, tất nhiên sẽ không cho mình chết sau hắn, còn nếu Tần vương thắng, lại càng không tha thứ bên mình có một nữ nhân cùng mình có diệt tộc chi cừu, đến lúc đó, cũng là chết.

Chân Tư có thể nghĩ đến, người trong nhà tất nhiên đều đã nghĩ, tất cả mọi người đều biết sẽ như vậy, nhưng vẫn muốn đem mình gả cho Tần vương.

Chân Tư mới mười bốn tuổi, ở chỗ không người từng âm thầm khát khao hôn sự tương lai của mình, có lẽ là biểu ca hoàng tử, có lẽ là thiếu gia trẻ tuổi nhà ai, có lẽ là một anh dũng tướng quân chinh chiến sa trường mang theo vô số chiến công, vô số lần nghĩ đến, như thế nào cũng không nghĩ đến kết cục lại như thế này.

Một khắc kia biết mình bị phong làm tần phi của hoàng đế, trong lòng Chân Tư thậm chí còn có chút vui vẻ, ít nhất không cần chết, không phải sao? Về phần kết quả này có thể khiến tổ phụ cùng cô vừa lòng hay không, khiến nàng làm nàng đều đã làm. Rơi vào kết quả này, có lẽ là ông trời xót thương, cho nàng một con đường sống đâu?

Nữ hài nhi một đêm trưởng thành, Chân tư nhìn một phòng trang sức màu đỏ, cười lạnh, cô cô tốt của nàng, trước kia luôn ôm nàng nói thích nàng, muốn mình ở cạnh nàng bồi nàng cả đời, khi đó Lệ phi ám chỉ còn khiến Chân Tư đỏ mặt, vận mệnh trrêu người, lời này ngược lại ứng nghiệm, về sau trong cung, từ từ, nàng đương nhiên sẽ bồi Lệ phi cả đời.
4/5 của 12 đánh giá

Bình luận

Lưu tên của tôi, email, và trang web trong trình duyệt này cho lần bình luận kế tiếp của tôi
Nguyen 2 năm trước
Đã ra chap mới rồi nhé mọi người, link đây nha: bit.ly/newchap247

Truyện cùng thể loại