Bảo Kiếm Kỳ Thư
Chương 29: Vì lòng nhân lọt vào gian kế - Giữa kiếm trận mẫu tử tương phùng
Những gì chàng và mẫu tử Viên Tử Quân đoán chỉ đúng có một nửa!
Đó là Thánh Kỳ giáo và một số nhân vật khác đã rời bỏ Tử Kim mê động.
Số còn lại do nhiều nguyên nhân thầm kín đã tự ý đi vào Tử Kim mê động.
Trong lúc Liễu Hận dựa vào họa đồ có khắc trên Thiết Lô bầu, đi khắp nơi trong muôn ngàn nẻo Mê động để tìm Cửu Ma Ma và Xuân Mai, Hạ Lan, chàng lần lượt phát hiện từng người trong bọn nhân vật võ lâm!
Tất cả đều bị lạc lối và đương nhiên bị ngấm Bách Nhật Mê Hương mê man!
Chàng lần lượt đưa họ ra, cứu tỉnh họ nhờ vào giải dược, bằng cách cho nước vào Thiết Lô bầu đủ nửa canh giờ!
Cùng với họ là Cửu Ma Ma, Xuân Mai và Hạ Lan cũng chung tình trạng!
Trong khi chờ mọi người lai tỉnh, chàng đi vào Tử Kim mê động một lần nữa.
Khi đã tin chắc không còn ai ở trong Mê động, chàng quay ra.
Nhìn thấy nụ cười thật khó diễn tả đang đọng trên đôi môi Cổ Vấn, chàng chợt cảnh giác.
Cổ Vấn đang ngồi ngay bên cạnh Cửu Ma Ma, Chưởng môn Hoa Sơn phái và Nga My phái thì ngồi gần Xuân Mai với Hạ Lan.
Trong bốn vị Chưởng môn nhân có bốn kiếm phái: Nga My, Hoa Sơn, Võ Đang và Côn Luân, ngoài ba nhân vật vừa kể đang ngồi trơ như phỗng để nhìn chàng, nhân vật cuối cùng là Chưởng môn nhân Võ Đang phái vừa phát hiện chàng quay lại lập tức lên tiếng :
- Vô lượng thọ Phật! Liễu thiếu hiệp có thể cho bần đạo xem qua Tử Kim bài?
Chàng càng thêm nghi ngờ :
- Đạo trưởng muốn vào Tử Kim mê động một lần nữa ư?
Vị đạo trưởng khẽ chớp mắt :
- Bần đạo và tam vị đây do muốn tìm kiếm tung tích của một vài vị tiền bối đã thất tung trong này nên vừa rồi mới mạo hiểm! Giả như bần đạo có Tử Kim bài và còn có chút giải dược để đề phòng Mê hương, khi nãy đâu phải để phiền đến thiếu hiệp?
Chàng cười nhẹ :
- Thiếu Lâm phái, Không Động phái, có lẽ đi vào như chư vị, do họ thật sự có những vị tiền nhân bị thất tung! Sao họ không vào?
Vị đạo nhân điểm một nụ cười khinh thị :
- Thiếu Lâm chỉ thất tung người, không hề bị thất lạc tuyệt kỹ. Không Động phái giờ đã biết tuyệt kỹ Toái Bia chưởng rơi vào tay ai! Cả hai không cần vào, và thật ra họ không dám mạo hiểm.
Chàng thật sự lo ngại vì cho đến giờ vẫn chưa nghe Cửu Ma Ma, Xuân Mai và Hạ Lan lên tiếng.
Họ đã tỉnh và chỉ ngồi yên nhìn chàng bằng ánh mắt cực kỳ khác lạ!
Nghi ngờ họ đang bị khống chế, chàng dè dặt từng lời nói :
- Thế còn Thiên Di Thần Kiếm, Đồng tiền bối và Tri lão trang chủ, họ không quan tâm đến những bí ẩn của Tử Kim mê động sao?
Vị đạo nhân vẫn là người duy nhất cùng chàng đối thoại :
- Vô lượng thọ Phật! Mỗi người có mỗi chí hướng riêng! Bọn họ, hoặc giả có những toan tính thầm kín của riêng họ. Bần đạo không quan tâm và cũng chẳng cần quan tâm.
Khẩu ngữ của vị đạo nhân càng lúc càng có phần quyết liệt.
Tin chắc Cửu Ma Ma và Xuân Mai, Hạ Lan thật sự bị khống chế, chàng chậm rãi đưa ra Thiết Lô bầu :
- Đạo trưởng nói cũng phải! Mỗi người có mỗi chí hướng riêng! Tử Kim bài này đối với tại hạ kể như vô dụng. Nếu đạo trưởng cần, tại hạ nguyện giao lại!
Dù đang nói với vị đạo trưởng, nhưng chàng vẫn thấy ánh mắt thất vọng của Cửu Ma Ma!
Cả Xuân Mai và Hạ Lan cũng nhìn chàng bằng ánh mắt như vậy, điều đó khiến chàng phải hoang mang, không hiểu họ muốn ám thị điều gì!
Nhưng tất cả đều trở nên minh bạch ngay khi chàng dứt lời.
Vị đạo nhân cười lạnh :
- Thiếu hiệp hãy đặt Tử Kim bài xuống cạnh chân và lùi lại khoảng hai trượng!
Chàng biến sắc :
- Đạo trưởng lo sợ điều gì?
- Chỉ là đề phòng vạn nhất thôi! Vả lại, bần đạo hy vọng thiếu hiệp sẽ vì sự an nguy của ba nhân vật này, đừng khích nộ bần đạo!
Chàng bàng hoàng :
- Đạo trưởng uy hiếp tại hạ?
Cổ Vấn đến lúc này mới mở miệng.
Y cười ngạo nghễ :
- Ngươi quá tự phụ và đánh giá bọn ta thấp thế sao? Đó không phải uy hiếp mà là mệnh lệnh! Ngươi nên tuân theo thì hơn. Ha... ha... ha...
Chàng chợt phát tác, vị đạo nhân Võ Đang phái bỗng quát lớn :
- Ngươi đừng nên chần chờ nữa. Bằng không tội của ngươi cùng một lúc có quan hệ mật thiết với Ngũ Kỳ giáo và Quỷ Kiếm môn đều là bàng môn tà giáo, đủ cho ta phân thây ngươi thành trăm nghìn mảnh vụn một Chàng động tâm :
- Thế nào là có liên quan đến Ngũ Kỳ giáo và Quỷ Kiếm môn?
Cổ Vấn lần thứ hai bật cười :
- Ha... ha... ha...! Ngươi muốn che mắt bọn ta không được đâu! Bọn tà giáo ở Tây Vực chẳng đã nói ngươi có liên quan đến Ngũ Kỳ giáo đó sao? Còn Quỷ Kiếm môn thì, ha... ha...
Chàng rùng mình kinh hãi vì một ý nghĩ chợt đến :
- Thì thế nào?
Cổ Vấn thôi cười. Thay vào đó, y rít lên ác độc :
- Sự quen biết giữa ngươi và mụ tiện nhân, muội tử của gã thất phu Môn chủ Quỷ Kiếm môn đã nói lên sự liên quan đ ó!
Chàng như bị chấn động :
- Ai là Môn chủ phu nhân Quỷ Kiếm môn?
Chàng vừa dứt lời liền nhìn thấy toàn thân Cửu Ma Ma bỗng ưỡn ra phía trước!
Đồng thời có tiếng nói gay gắt của Cổ Vấn :
- Còn ai nữa ngoài mụ này!
Thừa biết Cửu Ma Ma có động thái đó là do Cổ Vấn gây ra, có thể bằng đầu kiếm thích vào lưng hoặc bằng việc nhá kình vào trọng huyệt, chàng cố giữ thật trấn tĩnh :
- Chư vị không quá võ đoán đấy chứ? Tại hạ làm sao có quan hệ với Quỷ Kiếm môn?
Vị đạo nhân gầm lên :
- Quan hệ hay không, điều đó ngay lúc này là không cần thiết! Nếu ngươi không để lại Tử Kim bài và lùi xa hai trượng, bọn họ chắc chắn sẽ mất mạng.
Đó là mẫu thân chàng, tuy chưa có dịp tỏ lộ nhưng mười phần đã chắc đủ mười, chàng nào dám trái lệnh!
Đặt Thiết Lô bầu xuống, chàng lùi lại đủ hai trượng!
Thản nhiên thu nhặt Tử Kim bài, vị đạo nhân cười thành tiếng :
- Ngươi còn bảo ngươi không có quan hệ đến Quỷ Kiếm môn nữa thôi? Ha... ha...
ha...
Vỡ lẽ, chàng hiểu hành vi vừa rồi của chàng vô hình chung tự thú nhận giữa chàng và Quỷ Kiếm môn thật sự có liên quan.
Nếu không phải thế, chàng đâu vì lo lắng cho sự an nguy của phu nhân Môn chủ Quỷ Kiếm môn để chấp thuận bị uy hiếp!
Biết đã sơ thất do kém tâm cơ hơn bọn họ, đều là những nhân vật xảo trá quỷ quyệt, chàng cố ý bật cười :
- Tại hạ chỉ dùng một vật đã vô dụng đối với tại hạ để đổi lấy sự an nguy của ba nhân vật vô tội! Chư vị lại nhân đó suy diễn theo ý của chư vị hành vi thật đáng nực cười! Ha... ha... ha...
Cổ Vấn quắc mắt :
- Ngươi cả quyết ngươi không có liên quan đến Quỷ Kiếm môn?
Chàng ung dung :
- Tin hay không tin tùy chư vị! Lời của tại hạ đến đây là hết! Cáo từ!
Chàng quay người bước đi, cố ý không để lộ bản thân công lực!
Và chàng cũng cố gắng tự kìm hãm, không để lộ xúc cảm cho dù tai đang nghe lời uy hiếp của Cổ Vấn :
- Đứng lại! Ngươi còn đi nữa, chớ trách ta lập tức hạ thủ mụ tiện nhân này!
Chàng vẫn bước đi với toàn thân công lực được vận dụng đủ đầy vào song thủ!
Chàng len lén giấu tiếng thở phào khi nghe ở phía sau có tiếng lẩm bẩm của vị đạo nhân :
- Không lẽ tiểu tử thật sự không liên quan đến Quỷ Kiếm môn?
Chàng bước đi nhanh hơn, hy vọng kịp quay lại theo hướng khác!
Bất đồ, có tiếng vị đạo nhân quát :
- Ai?
Ầm!
Choang! Choang!
Chàng lập tức quay lại và hoang mang trước một diễn biến hoàn toàn ngoài dự liệu.
Thiếu giáo chủ Thánh Kỳ giáo đang ung dung nhặt lấy Tử Kim bài Thiết Lô bầu.
Trong khi đó, vị đạo nhân Võ Đang phái vừa nhìn vào thanh kiếm đã bị đoạn gãy vừa tái nhợt thần sắc.
Sự biến phát sinh khiến Cổ Vấn phải bật kêu lên :
- Phan Vỹ, Vũ Bân! Nhị vị mau liên tay cùng Cổ mỗ, đoạt lại Tử Kim bài.
Lập tức hai nhân vật là Chưởng môn của nhị phái Nga My và Hoa Sơn động thân lao ra, cùng với Cổ Vấn vây kín gã Thiếu giáo chủ Thánh Kỳ giáo.
Không bỏ lỡ cơ hội, chàng thần tốc chớp động thân hình, lao đến chỗ Cửu Ma Ma và hai nàng Xuân Mai, Hạ Lan!
Giải khai huyệt đạo cho họ, chàng khẽ dặn :
- Mau theo tại hạ nào!
Vừa dứt lời, Liễu Hận chợt động tâm khi nghe gã Thiếu giáo chủ bất ngờ buông ra một tràng cười thật đắc ý :
- Ha... ha... ha...! Không những ngươi, tiểu tử họ Liễu kia, mà tất cả mọi người đương diện đừng mong chạy thoát!
Vút! Vút!
Bọn Thánh Kỳ giáo nhanh chóng xuất hiện, vây kín tất cả!
Chàng không ngờ bọn chúng giả vờ bỏ đi và sau đó âm thầm quay trở lại!
Động nộ, chàng nâng cao thanh kiếm :
- Kẻ nào ngăn cản ta, kẻ đó phải chết!
Để khai lộ, chàng động thân đi trước.
Vút!
Không dám chậm trễ, gã Thiếu giáo chủ quát thật to :
- Lập kiếm trận! Phải bắt giữ cho bằng được tiểu tử!
Đồng thời, gã còn loang kiếm động thủ với bọn Cổ Vấn ba người.
- Xem chiêu!
Véo...
Kiếm pháp Côn Luân liền được Cổ Vấn thi triển :
- Bọn tà giáo khốn kiếp! Đỡ!
Véo...
Nuối tiếc Tử Kim bài chưa kịp vào tay đã bị chiếm đoạt, hai vị Chưởng môn của hai phái Nga My và Hoa Sơn là Phan Vỹ, Vũ Bân cũng tận lực sở học!
- Bọn ác ma đáng chết! Xem kiếm!
- Ngoại bang, tà đạo! Đỡ này!
Véo... Véo...
Véo...
Trong khi đó, ngay khi nghe lệnh bọn giáo đồ Thánh Kỳ giáo hai mươi tám tên đều nhất loạt vung kiếm, lập thành một kiếm trận thập phần kỳ quái vây hãm phe Liễu Hận bốn người.
Cửu Ma Ma, Xuân Mai và Hạ Lan sau một lúc bị chế trụ huyệt đạo đến bây giờ dù được giải khai nhưng khí huyết chưa thật sự lưu thông!
Họ chỉ trông chờ vào mỗi một mình Liễu Hận.
Đối với chàng, giao đấu với một kiếm trận, điều lợi hại thế nào chàng đã biết qua lần động thủ với Ngũ Hành kiếm trận ở Thánh địa Ngũ Kỳ giáo.
Và lần này do kiếm trận không chỉ có năm người, đến hai mươi tám người cùng lập trận, chàng thật sự lo ngại.
Cửu Ma Ma khẽ chép miệng :
- Đây là Nhị Thập Bát Tú trận! Muốn chi trì sinh mạng còn khó, nói gì đến việc thoát thân! Phải chi tiểu tử ngươi được bọn ta tiếp trợ chân lực thì hay quá!
Chàng động tâm :
- Tiền bối nghĩ được cách phá trận?
Cửu Ma Ma bảo :
- Chỉ là để chi trì chờ dịp may thôi! Và nên dùng chưởng, tránh việc tiếp cận.
Chàng đâm tiếc rẻ!
Phục Hận chưởng tam chiêu cho đến giờ chàng vẫn chưa có dịp luyện! Đối với chàng, công phu sở học có ở Thiết Lô bầu chỉ là những phần kinh văn tuy thông thuộc nhưng chưa đủ để thi triển thành chiêu thức.
Khi đó, áp lực của Nhị Thập Bát Tú trận cũng đến lúc đổ dồn vào giữa. Chàng kinh hoảng đành vẫy loạn một kiếm kình.
- Lui lại nào!
Véo...
Ầm!
Cửu Ma Ma cảnh báo không sai, dùng kiếm để tiếp cận kiếm trận là điều thất sách!
Vì tuy một kiếm kình vừa rồi của chàng có làm cho áp lực có phần suy giảm nhưng lại tạo điều kiện cho kiếm khí phát sinh từ kiếm trận có dịp văng tung tóe khắp nơi.
Véo...
Véo...
Và có một vài tia kiếm khí vô tình lao sượt qua Liễu Hận.
Soạt!
Phát hiện y phục của chàng vừa bị tia kiếm khí đoạn mất một mẩu và cũng nhận ra chàng có nội lực, Cửu Ma Ma bật kêu :
- Hãy dùng chưởng! Bằng không phát xạ kiếm kình càng xa càng tốt! Chớ để kiếm khí phát sinh!
Động tâm, Liễu Hận bất ngờ tiến nhanh về phía trước, liều lĩnh phát xạ một kiếm chiêu với tận lực hỏa hầu!
- Xem chiêu!
Véo...
U... U...
Bùng... Bùng... Bùng...
Tiếng chấn động tự thân chiêu kiếm liền phát sinh xô dạt áp lực của kiếm trận tỏa ra ngoài!
Một kết quả thật bất ngờ khiến chàng phấn khích :
- Hay lắm! Hãy xem một kiếm nữa!
Véo...
U... u... u...
Bùng... Bùng... Bùng...
Áp lực liền giảm đến mức tối thiểu, đủ cho Cửu Ma Ma, Xuân Mai và Hạ Lan có cơ hội điều nguyên, khôi phục chân lực.
Và tiếng thét của Cửu Ma Ma liền vang lên với trung khí dẫy đầy.
- Phân ra thành tứ trụ, bốn mặt cùng giáp công! Đánh!
Vù...
Xuân Mai và Hạ Lan kịp làm theo, cùng hất kình về hai phía tả hữu.
- Đỡ!
- Xem chưởng!
Vù...
Ào... Ào...
Chàng thêm tự tin vung kiếm :
- Đỡ kiếm!
Véo...
U... U... U...
Bùng... Bùng... Bùng...
Đấp pháp lập tứ trụ của Cửu Ma Ma tuy không thể phá trận nhưng để chi trì tạm cục diện lại thừa năng lực!
Nhẹ nhõm phần nào, Cửu Ma Ma đột ngột lên tiếng :
- Tiểu tử! Phích Lịch kiếm của ngươi do ai truyền thụ?
Chàng nghe gai khắp người.
Và chàng cũng không nghĩ ở giữa một trận chiến như thế này, thập phần hung hiểm, chàng và người có thể là mẫu thân lại giãi bày tâm sự.
Một thoáng chần chừ của chàng đủ cho Xuân Mai lên tiếng :
- Cửu Ma Ma bảo sao? Kiếm pháp vừa rồi của Liễu huynh là Phích Lịch kiếm à?
Chàng qua cơn bất định, nhẹ nhàng lên tiếng thừa nhận :
- Không sai! Đó chính là Phích Lịch kiếm!
Và chàng hỏi luôn :
- Tiền bối sao lại nhận ra Phích Lịch kiếm?
Cửu Ma Ma có phần dao động :
- Ngươi phải nói trước, tiểu tử! Viên Tử Linh có quan hệ thế nào với ngươi?
Chàng chưa kịp đáp, ở bên kia có tiếng hô hoán của Cổ Vấn vang lên khẩn cấp :
- Kiếm của y là bảo kiếm! Chớ để y đắc thủ nhờ lợi khí thần vật! Hãy dùng kế giương đông kích tây! Đánh!
Biết bọn Chưởng môn nhân của bốn kiếm phái đang khốn đốn vất vả vì Ngũ Hành bảo kiếm của gã Thiếu giáo chủ Thánh Kỳ giáo, sẽ không lưu tâm đến chuyện xảy ra bên này, Liễu Hận yên tâm khi thố lộ với Cửu Ma Ma :
- Vãn bối vẫn gọi Viên Tử Linh là Tam thúc thúc! Và từ khi lên bảy, vãn bối luôn được Tam thúc thúc cưu mang!
Cửu Ma Ma chợt bàng hoàng, quay người như muốn nhìn kỹ diện mạo của chàng.
Bất ngờ có tiếng Hạ Lan hô hoán :
- Cửu Ma Ma cẩn trọng!
Thất kinh, chàng vội quay lại, lo lắng quan sát sự biến đang xảy đến cho Cửu Ma Ma!
Nhị Thập Bát Tú trận từ khi vấp phải đấu pháp tứ trụ vẫn chưa có cách nào tạo khó khăn cho phe Liễu Hận.
Chỉ một sát na sơ thất của Cửu Ma Ma, hàng loạt những tia kiếm khí bất ngờ dồn cả vào phương vị đó.
Nhận ra sự hung hiểm, Liễu Hận bỗng dịch đổi phương vị, chuyển chỗ cho Cửu Ma Ma!
Chàng tự nhận trách nhiệm đương đầu và hóa giải những tia kiếm khí lợi hại đó!
Chàng xuất kiếm thật thần tốc!
- Lui nào!
Véo...
Cạch!
Véo...! Cạch!
Bùng... Bùng...
Ỷ trượng vào bảo kiếm, Liễu Hận thần tốc xuất chiêu, đoạn gãy ba thanh kiếm của đối phương, sau đó, với nguy hiểm vừa suy giảm, chàng vội vận dụng Phích Lịch kiếm, đẩy áp lực của kiếm trận trở lại nguyên vị!
Thoát nguy, chàng thở phào :
- Tiền bối không sao chứ?
Cửu Ma Ma lắp bắp :
- Ta... à... à... Ta không sao! Chỉ có điều sao ngươi ở họ Liễu?
Chàng chỉ chờ đợi điều này nên vội giải thích :
- Cũng như Tam thúc thúc, do cần phải ẩn danh và do đang lưu ngụ tại Liễu gia thôn, vãn bối và Tam thúc thúc đều lấy họ Liễu.
Vừa tiếp tục chi trì cục diện, Cửu Ma Ma vừa cật vấn chàng :
- Nếu đó chỉ là giả danh, thật danh của ngươi là gì?
Chàng đáp :
- Vãn bối chỉ biết như thế thôi! Còn lai lịch như thế nào, do Tam thúc thúc chưa kịp nói đã chế, vãn bối không biết!
Cửu Ma Ma kêu thành tiếng :
- Ngươi được Viên Tử Linh cưu mang từ khi lên bảy ư? Ngươi không lầm chứ?
Chàng hé dần sự thật :
- Vãn bối không những nhớ không lầm mà khi được Viên tam thúc truyền thụ Phích Lịch kiếm, người còn dặn vãn bối phải báo cừu rửa hận!
- Cừu gì hận gì?
Chàng nghiến răng :
- Là mối phụ thù!
- Ai là thù nhân?
- Độc Ma Ảnh Phi Lục Chỉ.
Nghe đến đây, Cửu Ma Ma bất giác khựng người, quên rằng còn đang bị Nhị Thập Bát Tú trận của bọn Thánh Kỳ giáo vây hãm!
Chưa kịp phát ra bất kỳ thanh âm nào, bên tai Cửu Ma Ma nghe tiếng Xuân Mai và Hạ Lan thất thanh :
- Cửu Ma Ma sao lại thế?
- Có gì không ổn sao, Cửu Ma Ma? Hãy cẩn trọng!
Lần thứ hai cảm thấy sự nguy hiểm đang uy hiếp Cửu Ma Ma, Liễu Hận hối hả vội quay sang ứng cứu.
Chàng chỉ kịp thấy từ khóe mắt của Cửu Ma Ma chợt ràn rụa những giọt lệ dâng tràn thì áp lực của kiếm trận bất ngờ tăng cao, khiến không khí ngột ngạt khó tả!
Chàng vội vàng vẫy mạnh hữu kiếm, với tiếng quát động nộ :
- Phích Lịch kiếm! Đỡ!
Ù... Ù...
Bùng... Bùng...
Tiếng quát của chàng và hàng loạt nhiều tiếng chấn kình vang lên làm cho Cửu Ma Ma bừng tỉnh.
Lập tức Cửu Ma Ma gào lên bằng âm thanh xuất phát từ chân tâm :
- Tiểu Đào! Hài tử chính là Tiểu Đào của ta! Ta là thân mẫu của hài tử đây!
Với quá nhiều những tiếng kêu khác thường ở bên này trận, lẽ đương nhiên những nhân vật ở bên kia cũng nghe thấy!
Cổ Vấn buột miệng kêu :
- Phích Lịch kiếm? Liễu tiểu tử biết Phích Lịch kiếm?
Vị đạo nhân thì kêu :
- Y là cốt nhục của họ Đào! Đào Thế Kiệt vẫn còn hậu nhân? Quỷ Kiếm môn vẫn còn người kế tục?
Sự hoảng loạn qua hai tiếng kêu của hai nhân vật này khiến Cửu Ma Ma nghi ngờ :
- Ngày bổn môn bị hủy diệt ngoài Độc Ma Ảnh còn có khá nhiều kẻ che kín chân diện, tất cả bọn chúng đều muốn chiếm đoạt tam thức tuyệt kỹ của bổn môn! Phải chăng cũng có tứ kiếm phái?
Chàng nghe thế động tâm :
- Bọn họ luôn xem Quỷ Kiếm môn và Ngũ Kỳ giáo là bàng môn, là tà giáo! Rất có thể bọn họ cũng có phần.
Cửu Ma Ma chợt cao giọng :
- Người duy nhất biết rõ sự thật chỉ có Đại kiếm sĩ bổn môn Trang Vô Nhận! Hài tử cần phải tìm cho được y!
Chàng kinh ngạc :
- Còn có một nhân vật rất khả nghi đang bị lão Đinh Nhất Hải lưu giữ mười năm qua! Phải chăng đó chính là Đại kiếm sĩ Trang Vô Nhận?
Có tiếng Cổ Vấn hỏi vọng qua :
- Ngươi vừa bảo gì, tiểu tử? Đinh Nhất Hải có lưu giữ người ư? Thật không?
Chàng cười lạt :
- Thật hay không, lão hỏi làm gì? Chẳng phải lão cho đến lúc này vẫn tin tưởng vào lão họ Đinh sao?
Cửu Ma Ma ngờ vực :
- Chuyện là thế nào, hài tử?
Chàng bèn nói qua năm gian thạch thất bí ẩn được xây cất ngầm ở phía dưới Luận Kiếm quán!
Nghe xong Cửu Ma Ma chợt lẩm bẩm :
- Ta vẫn luôn nghĩ tốt cho lão! Lão làm như thế là có ẩn ý gì?
Chàng nghi hoặc :
- Thế là thế nào?
Cửu Ma Ma thở dài :
- Chuyết phu Đào Thế Kiệt nếu có thâm tình trọng hậu với ai nhất thì kẻ đó chính là Ngũ Tuyệt Kiếm Luân Hồi Đinh Nhất Hải! Nếu Trang Vô Nhận bị lão ta lưu giữ, không cho lộ diện, chắc chắn có ẩn tình.
Chính lúc đó, bọn Cổ Vấn bất ngờ kêu lên vang động :
- Khó thể chế ngự bảo kiếm! Chúng ta nên chờ dịp khác thì hơn!
Vị đạo nhân phụ họa :
- Không sai! Ngày dài tháng rộng, chúng ta lo gì không có cơ hội! Đi thôi!
Như không muốn tạo hiềm khích nhiều thêm nữa với các võ phái, gã Thiếu giáo chủ Thánh Kỳ giáo nhân bọn họ muốn bỏ đi cố ý lơi tay phần nào.
Cách bỏ đi vội vã của họ, cho dù chưa đoạt lại Tử Kim bài và bỏ đi ngay sau khi biết những gian thạch thất ngầm của Đinh Nhất Hải, khiến Liễu Hận ngạc nhiên!
Chàng tin chắc ở họ đang có những bí ẩn và rất có thể đó là những bí ẩn liên quan đến Quỷ Kiếm môn.
Chỉ tiếc rằng chàng chưa có cách nào phá giải kiếm trận Nhị Thập Bát Tú của bọn Thánh Kỳ giáo nên đành thất vọng nhìn họ bỏ đi!
Không còn đối thủ, gã Thiếu giáo chủ chợt bật cười...
Đó là Thánh Kỳ giáo và một số nhân vật khác đã rời bỏ Tử Kim mê động.
Số còn lại do nhiều nguyên nhân thầm kín đã tự ý đi vào Tử Kim mê động.
Trong lúc Liễu Hận dựa vào họa đồ có khắc trên Thiết Lô bầu, đi khắp nơi trong muôn ngàn nẻo Mê động để tìm Cửu Ma Ma và Xuân Mai, Hạ Lan, chàng lần lượt phát hiện từng người trong bọn nhân vật võ lâm!
Tất cả đều bị lạc lối và đương nhiên bị ngấm Bách Nhật Mê Hương mê man!
Chàng lần lượt đưa họ ra, cứu tỉnh họ nhờ vào giải dược, bằng cách cho nước vào Thiết Lô bầu đủ nửa canh giờ!
Cùng với họ là Cửu Ma Ma, Xuân Mai và Hạ Lan cũng chung tình trạng!
Trong khi chờ mọi người lai tỉnh, chàng đi vào Tử Kim mê động một lần nữa.
Khi đã tin chắc không còn ai ở trong Mê động, chàng quay ra.
Nhìn thấy nụ cười thật khó diễn tả đang đọng trên đôi môi Cổ Vấn, chàng chợt cảnh giác.
Cổ Vấn đang ngồi ngay bên cạnh Cửu Ma Ma, Chưởng môn Hoa Sơn phái và Nga My phái thì ngồi gần Xuân Mai với Hạ Lan.
Trong bốn vị Chưởng môn nhân có bốn kiếm phái: Nga My, Hoa Sơn, Võ Đang và Côn Luân, ngoài ba nhân vật vừa kể đang ngồi trơ như phỗng để nhìn chàng, nhân vật cuối cùng là Chưởng môn nhân Võ Đang phái vừa phát hiện chàng quay lại lập tức lên tiếng :
- Vô lượng thọ Phật! Liễu thiếu hiệp có thể cho bần đạo xem qua Tử Kim bài?
Chàng càng thêm nghi ngờ :
- Đạo trưởng muốn vào Tử Kim mê động một lần nữa ư?
Vị đạo trưởng khẽ chớp mắt :
- Bần đạo và tam vị đây do muốn tìm kiếm tung tích của một vài vị tiền bối đã thất tung trong này nên vừa rồi mới mạo hiểm! Giả như bần đạo có Tử Kim bài và còn có chút giải dược để đề phòng Mê hương, khi nãy đâu phải để phiền đến thiếu hiệp?
Chàng cười nhẹ :
- Thiếu Lâm phái, Không Động phái, có lẽ đi vào như chư vị, do họ thật sự có những vị tiền nhân bị thất tung! Sao họ không vào?
Vị đạo nhân điểm một nụ cười khinh thị :
- Thiếu Lâm chỉ thất tung người, không hề bị thất lạc tuyệt kỹ. Không Động phái giờ đã biết tuyệt kỹ Toái Bia chưởng rơi vào tay ai! Cả hai không cần vào, và thật ra họ không dám mạo hiểm.
Chàng thật sự lo ngại vì cho đến giờ vẫn chưa nghe Cửu Ma Ma, Xuân Mai và Hạ Lan lên tiếng.
Họ đã tỉnh và chỉ ngồi yên nhìn chàng bằng ánh mắt cực kỳ khác lạ!
Nghi ngờ họ đang bị khống chế, chàng dè dặt từng lời nói :
- Thế còn Thiên Di Thần Kiếm, Đồng tiền bối và Tri lão trang chủ, họ không quan tâm đến những bí ẩn của Tử Kim mê động sao?
Vị đạo nhân vẫn là người duy nhất cùng chàng đối thoại :
- Vô lượng thọ Phật! Mỗi người có mỗi chí hướng riêng! Bọn họ, hoặc giả có những toan tính thầm kín của riêng họ. Bần đạo không quan tâm và cũng chẳng cần quan tâm.
Khẩu ngữ của vị đạo nhân càng lúc càng có phần quyết liệt.
Tin chắc Cửu Ma Ma và Xuân Mai, Hạ Lan thật sự bị khống chế, chàng chậm rãi đưa ra Thiết Lô bầu :
- Đạo trưởng nói cũng phải! Mỗi người có mỗi chí hướng riêng! Tử Kim bài này đối với tại hạ kể như vô dụng. Nếu đạo trưởng cần, tại hạ nguyện giao lại!
Dù đang nói với vị đạo trưởng, nhưng chàng vẫn thấy ánh mắt thất vọng của Cửu Ma Ma!
Cả Xuân Mai và Hạ Lan cũng nhìn chàng bằng ánh mắt như vậy, điều đó khiến chàng phải hoang mang, không hiểu họ muốn ám thị điều gì!
Nhưng tất cả đều trở nên minh bạch ngay khi chàng dứt lời.
Vị đạo nhân cười lạnh :
- Thiếu hiệp hãy đặt Tử Kim bài xuống cạnh chân và lùi lại khoảng hai trượng!
Chàng biến sắc :
- Đạo trưởng lo sợ điều gì?
- Chỉ là đề phòng vạn nhất thôi! Vả lại, bần đạo hy vọng thiếu hiệp sẽ vì sự an nguy của ba nhân vật này, đừng khích nộ bần đạo!
Chàng bàng hoàng :
- Đạo trưởng uy hiếp tại hạ?
Cổ Vấn đến lúc này mới mở miệng.
Y cười ngạo nghễ :
- Ngươi quá tự phụ và đánh giá bọn ta thấp thế sao? Đó không phải uy hiếp mà là mệnh lệnh! Ngươi nên tuân theo thì hơn. Ha... ha... ha...
Chàng chợt phát tác, vị đạo nhân Võ Đang phái bỗng quát lớn :
- Ngươi đừng nên chần chờ nữa. Bằng không tội của ngươi cùng một lúc có quan hệ mật thiết với Ngũ Kỳ giáo và Quỷ Kiếm môn đều là bàng môn tà giáo, đủ cho ta phân thây ngươi thành trăm nghìn mảnh vụn một Chàng động tâm :
- Thế nào là có liên quan đến Ngũ Kỳ giáo và Quỷ Kiếm môn?
Cổ Vấn lần thứ hai bật cười :
- Ha... ha... ha...! Ngươi muốn che mắt bọn ta không được đâu! Bọn tà giáo ở Tây Vực chẳng đã nói ngươi có liên quan đến Ngũ Kỳ giáo đó sao? Còn Quỷ Kiếm môn thì, ha... ha...
Chàng rùng mình kinh hãi vì một ý nghĩ chợt đến :
- Thì thế nào?
Cổ Vấn thôi cười. Thay vào đó, y rít lên ác độc :
- Sự quen biết giữa ngươi và mụ tiện nhân, muội tử của gã thất phu Môn chủ Quỷ Kiếm môn đã nói lên sự liên quan đ ó!
Chàng như bị chấn động :
- Ai là Môn chủ phu nhân Quỷ Kiếm môn?
Chàng vừa dứt lời liền nhìn thấy toàn thân Cửu Ma Ma bỗng ưỡn ra phía trước!
Đồng thời có tiếng nói gay gắt của Cổ Vấn :
- Còn ai nữa ngoài mụ này!
Thừa biết Cửu Ma Ma có động thái đó là do Cổ Vấn gây ra, có thể bằng đầu kiếm thích vào lưng hoặc bằng việc nhá kình vào trọng huyệt, chàng cố giữ thật trấn tĩnh :
- Chư vị không quá võ đoán đấy chứ? Tại hạ làm sao có quan hệ với Quỷ Kiếm môn?
Vị đạo nhân gầm lên :
- Quan hệ hay không, điều đó ngay lúc này là không cần thiết! Nếu ngươi không để lại Tử Kim bài và lùi xa hai trượng, bọn họ chắc chắn sẽ mất mạng.
Đó là mẫu thân chàng, tuy chưa có dịp tỏ lộ nhưng mười phần đã chắc đủ mười, chàng nào dám trái lệnh!
Đặt Thiết Lô bầu xuống, chàng lùi lại đủ hai trượng!
Thản nhiên thu nhặt Tử Kim bài, vị đạo nhân cười thành tiếng :
- Ngươi còn bảo ngươi không có quan hệ đến Quỷ Kiếm môn nữa thôi? Ha... ha...
ha...
Vỡ lẽ, chàng hiểu hành vi vừa rồi của chàng vô hình chung tự thú nhận giữa chàng và Quỷ Kiếm môn thật sự có liên quan.
Nếu không phải thế, chàng đâu vì lo lắng cho sự an nguy của phu nhân Môn chủ Quỷ Kiếm môn để chấp thuận bị uy hiếp!
Biết đã sơ thất do kém tâm cơ hơn bọn họ, đều là những nhân vật xảo trá quỷ quyệt, chàng cố ý bật cười :
- Tại hạ chỉ dùng một vật đã vô dụng đối với tại hạ để đổi lấy sự an nguy của ba nhân vật vô tội! Chư vị lại nhân đó suy diễn theo ý của chư vị hành vi thật đáng nực cười! Ha... ha... ha...
Cổ Vấn quắc mắt :
- Ngươi cả quyết ngươi không có liên quan đến Quỷ Kiếm môn?
Chàng ung dung :
- Tin hay không tin tùy chư vị! Lời của tại hạ đến đây là hết! Cáo từ!
Chàng quay người bước đi, cố ý không để lộ bản thân công lực!
Và chàng cũng cố gắng tự kìm hãm, không để lộ xúc cảm cho dù tai đang nghe lời uy hiếp của Cổ Vấn :
- Đứng lại! Ngươi còn đi nữa, chớ trách ta lập tức hạ thủ mụ tiện nhân này!
Chàng vẫn bước đi với toàn thân công lực được vận dụng đủ đầy vào song thủ!
Chàng len lén giấu tiếng thở phào khi nghe ở phía sau có tiếng lẩm bẩm của vị đạo nhân :
- Không lẽ tiểu tử thật sự không liên quan đến Quỷ Kiếm môn?
Chàng bước đi nhanh hơn, hy vọng kịp quay lại theo hướng khác!
Bất đồ, có tiếng vị đạo nhân quát :
- Ai?
Ầm!
Choang! Choang!
Chàng lập tức quay lại và hoang mang trước một diễn biến hoàn toàn ngoài dự liệu.
Thiếu giáo chủ Thánh Kỳ giáo đang ung dung nhặt lấy Tử Kim bài Thiết Lô bầu.
Trong khi đó, vị đạo nhân Võ Đang phái vừa nhìn vào thanh kiếm đã bị đoạn gãy vừa tái nhợt thần sắc.
Sự biến phát sinh khiến Cổ Vấn phải bật kêu lên :
- Phan Vỹ, Vũ Bân! Nhị vị mau liên tay cùng Cổ mỗ, đoạt lại Tử Kim bài.
Lập tức hai nhân vật là Chưởng môn của nhị phái Nga My và Hoa Sơn động thân lao ra, cùng với Cổ Vấn vây kín gã Thiếu giáo chủ Thánh Kỳ giáo.
Không bỏ lỡ cơ hội, chàng thần tốc chớp động thân hình, lao đến chỗ Cửu Ma Ma và hai nàng Xuân Mai, Hạ Lan!
Giải khai huyệt đạo cho họ, chàng khẽ dặn :
- Mau theo tại hạ nào!
Vừa dứt lời, Liễu Hận chợt động tâm khi nghe gã Thiếu giáo chủ bất ngờ buông ra một tràng cười thật đắc ý :
- Ha... ha... ha...! Không những ngươi, tiểu tử họ Liễu kia, mà tất cả mọi người đương diện đừng mong chạy thoát!
Vút! Vút!
Bọn Thánh Kỳ giáo nhanh chóng xuất hiện, vây kín tất cả!
Chàng không ngờ bọn chúng giả vờ bỏ đi và sau đó âm thầm quay trở lại!
Động nộ, chàng nâng cao thanh kiếm :
- Kẻ nào ngăn cản ta, kẻ đó phải chết!
Để khai lộ, chàng động thân đi trước.
Vút!
Không dám chậm trễ, gã Thiếu giáo chủ quát thật to :
- Lập kiếm trận! Phải bắt giữ cho bằng được tiểu tử!
Đồng thời, gã còn loang kiếm động thủ với bọn Cổ Vấn ba người.
- Xem chiêu!
Véo...
Kiếm pháp Côn Luân liền được Cổ Vấn thi triển :
- Bọn tà giáo khốn kiếp! Đỡ!
Véo...
Nuối tiếc Tử Kim bài chưa kịp vào tay đã bị chiếm đoạt, hai vị Chưởng môn của hai phái Nga My và Hoa Sơn là Phan Vỹ, Vũ Bân cũng tận lực sở học!
- Bọn ác ma đáng chết! Xem kiếm!
- Ngoại bang, tà đạo! Đỡ này!
Véo... Véo...
Véo...
Trong khi đó, ngay khi nghe lệnh bọn giáo đồ Thánh Kỳ giáo hai mươi tám tên đều nhất loạt vung kiếm, lập thành một kiếm trận thập phần kỳ quái vây hãm phe Liễu Hận bốn người.
Cửu Ma Ma, Xuân Mai và Hạ Lan sau một lúc bị chế trụ huyệt đạo đến bây giờ dù được giải khai nhưng khí huyết chưa thật sự lưu thông!
Họ chỉ trông chờ vào mỗi một mình Liễu Hận.
Đối với chàng, giao đấu với một kiếm trận, điều lợi hại thế nào chàng đã biết qua lần động thủ với Ngũ Hành kiếm trận ở Thánh địa Ngũ Kỳ giáo.
Và lần này do kiếm trận không chỉ có năm người, đến hai mươi tám người cùng lập trận, chàng thật sự lo ngại.
Cửu Ma Ma khẽ chép miệng :
- Đây là Nhị Thập Bát Tú trận! Muốn chi trì sinh mạng còn khó, nói gì đến việc thoát thân! Phải chi tiểu tử ngươi được bọn ta tiếp trợ chân lực thì hay quá!
Chàng động tâm :
- Tiền bối nghĩ được cách phá trận?
Cửu Ma Ma bảo :
- Chỉ là để chi trì chờ dịp may thôi! Và nên dùng chưởng, tránh việc tiếp cận.
Chàng đâm tiếc rẻ!
Phục Hận chưởng tam chiêu cho đến giờ chàng vẫn chưa có dịp luyện! Đối với chàng, công phu sở học có ở Thiết Lô bầu chỉ là những phần kinh văn tuy thông thuộc nhưng chưa đủ để thi triển thành chiêu thức.
Khi đó, áp lực của Nhị Thập Bát Tú trận cũng đến lúc đổ dồn vào giữa. Chàng kinh hoảng đành vẫy loạn một kiếm kình.
- Lui lại nào!
Véo...
Ầm!
Cửu Ma Ma cảnh báo không sai, dùng kiếm để tiếp cận kiếm trận là điều thất sách!
Vì tuy một kiếm kình vừa rồi của chàng có làm cho áp lực có phần suy giảm nhưng lại tạo điều kiện cho kiếm khí phát sinh từ kiếm trận có dịp văng tung tóe khắp nơi.
Véo...
Véo...
Và có một vài tia kiếm khí vô tình lao sượt qua Liễu Hận.
Soạt!
Phát hiện y phục của chàng vừa bị tia kiếm khí đoạn mất một mẩu và cũng nhận ra chàng có nội lực, Cửu Ma Ma bật kêu :
- Hãy dùng chưởng! Bằng không phát xạ kiếm kình càng xa càng tốt! Chớ để kiếm khí phát sinh!
Động tâm, Liễu Hận bất ngờ tiến nhanh về phía trước, liều lĩnh phát xạ một kiếm chiêu với tận lực hỏa hầu!
- Xem chiêu!
Véo...
U... U...
Bùng... Bùng... Bùng...
Tiếng chấn động tự thân chiêu kiếm liền phát sinh xô dạt áp lực của kiếm trận tỏa ra ngoài!
Một kết quả thật bất ngờ khiến chàng phấn khích :
- Hay lắm! Hãy xem một kiếm nữa!
Véo...
U... u... u...
Bùng... Bùng... Bùng...
Áp lực liền giảm đến mức tối thiểu, đủ cho Cửu Ma Ma, Xuân Mai và Hạ Lan có cơ hội điều nguyên, khôi phục chân lực.
Và tiếng thét của Cửu Ma Ma liền vang lên với trung khí dẫy đầy.
- Phân ra thành tứ trụ, bốn mặt cùng giáp công! Đánh!
Vù...
Xuân Mai và Hạ Lan kịp làm theo, cùng hất kình về hai phía tả hữu.
- Đỡ!
- Xem chưởng!
Vù...
Ào... Ào...
Chàng thêm tự tin vung kiếm :
- Đỡ kiếm!
Véo...
U... U... U...
Bùng... Bùng... Bùng...
Đấp pháp lập tứ trụ của Cửu Ma Ma tuy không thể phá trận nhưng để chi trì tạm cục diện lại thừa năng lực!
Nhẹ nhõm phần nào, Cửu Ma Ma đột ngột lên tiếng :
- Tiểu tử! Phích Lịch kiếm của ngươi do ai truyền thụ?
Chàng nghe gai khắp người.
Và chàng cũng không nghĩ ở giữa một trận chiến như thế này, thập phần hung hiểm, chàng và người có thể là mẫu thân lại giãi bày tâm sự.
Một thoáng chần chừ của chàng đủ cho Xuân Mai lên tiếng :
- Cửu Ma Ma bảo sao? Kiếm pháp vừa rồi của Liễu huynh là Phích Lịch kiếm à?
Chàng qua cơn bất định, nhẹ nhàng lên tiếng thừa nhận :
- Không sai! Đó chính là Phích Lịch kiếm!
Và chàng hỏi luôn :
- Tiền bối sao lại nhận ra Phích Lịch kiếm?
Cửu Ma Ma có phần dao động :
- Ngươi phải nói trước, tiểu tử! Viên Tử Linh có quan hệ thế nào với ngươi?
Chàng chưa kịp đáp, ở bên kia có tiếng hô hoán của Cổ Vấn vang lên khẩn cấp :
- Kiếm của y là bảo kiếm! Chớ để y đắc thủ nhờ lợi khí thần vật! Hãy dùng kế giương đông kích tây! Đánh!
Biết bọn Chưởng môn nhân của bốn kiếm phái đang khốn đốn vất vả vì Ngũ Hành bảo kiếm của gã Thiếu giáo chủ Thánh Kỳ giáo, sẽ không lưu tâm đến chuyện xảy ra bên này, Liễu Hận yên tâm khi thố lộ với Cửu Ma Ma :
- Vãn bối vẫn gọi Viên Tử Linh là Tam thúc thúc! Và từ khi lên bảy, vãn bối luôn được Tam thúc thúc cưu mang!
Cửu Ma Ma chợt bàng hoàng, quay người như muốn nhìn kỹ diện mạo của chàng.
Bất ngờ có tiếng Hạ Lan hô hoán :
- Cửu Ma Ma cẩn trọng!
Thất kinh, chàng vội quay lại, lo lắng quan sát sự biến đang xảy đến cho Cửu Ma Ma!
Nhị Thập Bát Tú trận từ khi vấp phải đấu pháp tứ trụ vẫn chưa có cách nào tạo khó khăn cho phe Liễu Hận.
Chỉ một sát na sơ thất của Cửu Ma Ma, hàng loạt những tia kiếm khí bất ngờ dồn cả vào phương vị đó.
Nhận ra sự hung hiểm, Liễu Hận bỗng dịch đổi phương vị, chuyển chỗ cho Cửu Ma Ma!
Chàng tự nhận trách nhiệm đương đầu và hóa giải những tia kiếm khí lợi hại đó!
Chàng xuất kiếm thật thần tốc!
- Lui nào!
Véo...
Cạch!
Véo...! Cạch!
Bùng... Bùng...
Ỷ trượng vào bảo kiếm, Liễu Hận thần tốc xuất chiêu, đoạn gãy ba thanh kiếm của đối phương, sau đó, với nguy hiểm vừa suy giảm, chàng vội vận dụng Phích Lịch kiếm, đẩy áp lực của kiếm trận trở lại nguyên vị!
Thoát nguy, chàng thở phào :
- Tiền bối không sao chứ?
Cửu Ma Ma lắp bắp :
- Ta... à... à... Ta không sao! Chỉ có điều sao ngươi ở họ Liễu?
Chàng chỉ chờ đợi điều này nên vội giải thích :
- Cũng như Tam thúc thúc, do cần phải ẩn danh và do đang lưu ngụ tại Liễu gia thôn, vãn bối và Tam thúc thúc đều lấy họ Liễu.
Vừa tiếp tục chi trì cục diện, Cửu Ma Ma vừa cật vấn chàng :
- Nếu đó chỉ là giả danh, thật danh của ngươi là gì?
Chàng đáp :
- Vãn bối chỉ biết như thế thôi! Còn lai lịch như thế nào, do Tam thúc thúc chưa kịp nói đã chế, vãn bối không biết!
Cửu Ma Ma kêu thành tiếng :
- Ngươi được Viên Tử Linh cưu mang từ khi lên bảy ư? Ngươi không lầm chứ?
Chàng hé dần sự thật :
- Vãn bối không những nhớ không lầm mà khi được Viên tam thúc truyền thụ Phích Lịch kiếm, người còn dặn vãn bối phải báo cừu rửa hận!
- Cừu gì hận gì?
Chàng nghiến răng :
- Là mối phụ thù!
- Ai là thù nhân?
- Độc Ma Ảnh Phi Lục Chỉ.
Nghe đến đây, Cửu Ma Ma bất giác khựng người, quên rằng còn đang bị Nhị Thập Bát Tú trận của bọn Thánh Kỳ giáo vây hãm!
Chưa kịp phát ra bất kỳ thanh âm nào, bên tai Cửu Ma Ma nghe tiếng Xuân Mai và Hạ Lan thất thanh :
- Cửu Ma Ma sao lại thế?
- Có gì không ổn sao, Cửu Ma Ma? Hãy cẩn trọng!
Lần thứ hai cảm thấy sự nguy hiểm đang uy hiếp Cửu Ma Ma, Liễu Hận hối hả vội quay sang ứng cứu.
Chàng chỉ kịp thấy từ khóe mắt của Cửu Ma Ma chợt ràn rụa những giọt lệ dâng tràn thì áp lực của kiếm trận bất ngờ tăng cao, khiến không khí ngột ngạt khó tả!
Chàng vội vàng vẫy mạnh hữu kiếm, với tiếng quát động nộ :
- Phích Lịch kiếm! Đỡ!
Ù... Ù...
Bùng... Bùng...
Tiếng quát của chàng và hàng loạt nhiều tiếng chấn kình vang lên làm cho Cửu Ma Ma bừng tỉnh.
Lập tức Cửu Ma Ma gào lên bằng âm thanh xuất phát từ chân tâm :
- Tiểu Đào! Hài tử chính là Tiểu Đào của ta! Ta là thân mẫu của hài tử đây!
Với quá nhiều những tiếng kêu khác thường ở bên này trận, lẽ đương nhiên những nhân vật ở bên kia cũng nghe thấy!
Cổ Vấn buột miệng kêu :
- Phích Lịch kiếm? Liễu tiểu tử biết Phích Lịch kiếm?
Vị đạo nhân thì kêu :
- Y là cốt nhục của họ Đào! Đào Thế Kiệt vẫn còn hậu nhân? Quỷ Kiếm môn vẫn còn người kế tục?
Sự hoảng loạn qua hai tiếng kêu của hai nhân vật này khiến Cửu Ma Ma nghi ngờ :
- Ngày bổn môn bị hủy diệt ngoài Độc Ma Ảnh còn có khá nhiều kẻ che kín chân diện, tất cả bọn chúng đều muốn chiếm đoạt tam thức tuyệt kỹ của bổn môn! Phải chăng cũng có tứ kiếm phái?
Chàng nghe thế động tâm :
- Bọn họ luôn xem Quỷ Kiếm môn và Ngũ Kỳ giáo là bàng môn, là tà giáo! Rất có thể bọn họ cũng có phần.
Cửu Ma Ma chợt cao giọng :
- Người duy nhất biết rõ sự thật chỉ có Đại kiếm sĩ bổn môn Trang Vô Nhận! Hài tử cần phải tìm cho được y!
Chàng kinh ngạc :
- Còn có một nhân vật rất khả nghi đang bị lão Đinh Nhất Hải lưu giữ mười năm qua! Phải chăng đó chính là Đại kiếm sĩ Trang Vô Nhận?
Có tiếng Cổ Vấn hỏi vọng qua :
- Ngươi vừa bảo gì, tiểu tử? Đinh Nhất Hải có lưu giữ người ư? Thật không?
Chàng cười lạt :
- Thật hay không, lão hỏi làm gì? Chẳng phải lão cho đến lúc này vẫn tin tưởng vào lão họ Đinh sao?
Cửu Ma Ma ngờ vực :
- Chuyện là thế nào, hài tử?
Chàng bèn nói qua năm gian thạch thất bí ẩn được xây cất ngầm ở phía dưới Luận Kiếm quán!
Nghe xong Cửu Ma Ma chợt lẩm bẩm :
- Ta vẫn luôn nghĩ tốt cho lão! Lão làm như thế là có ẩn ý gì?
Chàng nghi hoặc :
- Thế là thế nào?
Cửu Ma Ma thở dài :
- Chuyết phu Đào Thế Kiệt nếu có thâm tình trọng hậu với ai nhất thì kẻ đó chính là Ngũ Tuyệt Kiếm Luân Hồi Đinh Nhất Hải! Nếu Trang Vô Nhận bị lão ta lưu giữ, không cho lộ diện, chắc chắn có ẩn tình.
Chính lúc đó, bọn Cổ Vấn bất ngờ kêu lên vang động :
- Khó thể chế ngự bảo kiếm! Chúng ta nên chờ dịp khác thì hơn!
Vị đạo nhân phụ họa :
- Không sai! Ngày dài tháng rộng, chúng ta lo gì không có cơ hội! Đi thôi!
Như không muốn tạo hiềm khích nhiều thêm nữa với các võ phái, gã Thiếu giáo chủ Thánh Kỳ giáo nhân bọn họ muốn bỏ đi cố ý lơi tay phần nào.
Cách bỏ đi vội vã của họ, cho dù chưa đoạt lại Tử Kim bài và bỏ đi ngay sau khi biết những gian thạch thất ngầm của Đinh Nhất Hải, khiến Liễu Hận ngạc nhiên!
Chàng tin chắc ở họ đang có những bí ẩn và rất có thể đó là những bí ẩn liên quan đến Quỷ Kiếm môn.
Chỉ tiếc rằng chàng chưa có cách nào phá giải kiếm trận Nhị Thập Bát Tú của bọn Thánh Kỳ giáo nên đành thất vọng nhìn họ bỏ đi!
Không còn đối thủ, gã Thiếu giáo chủ chợt bật cười...
Tác giả :
Vô Danh