[Đồng Nhân Harry Potter] Bảo Hộ
Chương 58
So với đợt bận rộn cho tiến hành liên kết linh hồn trước đó, Harry và Snape đã có một kỉ nghỉ đầy đủ ở giáng sinh, mà sau khi trải qua sự việc ở phòng bệnh lần trước, đối với một ít thay đổi của cơ thể Harry và chính mình, Snape kéo theo Harry hoàn toàn phối hợp mà trên trên dưới dưới kiểm tra hết một lượt, kết quả nhận được khiến hắn Pomfrey còn có Dumbledore vài người đều rất kinh ngạc.
Cơ thể của Harry, dường như không khác biệt gì với phù thủy bình thường, ma lực cường đại mà dồi dào, nhưng lại không có nhiệt độ và hô hấp như một người bình thường nên có, đến ngay cả máu chảy ra cũng không phải màu hồng tươi, mà là màu bạc nhàn nhạt, Snape nghiên cứu máu và tóc của Harry, lại phát hiện những cái đó cơ hồ đều là năng lượng ngưng kết tạo thành, trong một thời gian nhất định sẽ chuyển hóa thành điểm sáng tán đi, mà nếu khi đó còn có người ở đó, những điểm sáng kia sẽ bị hấp thu mất, đối với điều này, Harry có một thời gian cho rằng mình đã biến thành một sinh vật ma pháp.
Đối với mơ tưởng của Harry Snape là tỏ ra khinh bỉ, nhưng nghiên cứu mấy ngày liền không tìm ra điểm bất đồng khác, hắn liền bị Harry dùng lí do cần nghi ngơi tĩnh dưỡng mà kéo ra rời khỏi phòng thí nghiệm và những quyển sách tư liệu dày cộp, còn với cơ thể của chính mình, tất cả đều rất tốt, ma lực của hắn sảy ra biến hóa, hai lần tăng lên kì dị, tuy rằng chậm rãi nhưng hoàn toàn có thể cảm thấy được, mà những miệng vết thương cũ và độc tố còn sót trong cơ thể đã ẩn ẩn nhiều năm kia đã bị tiêu trừ sạch sẽ, Snape cảm thấy chưa bao giờ thoải mái như thế.
Cả kì nghỉ giáng sinh, trái ngược với bận rộn của Dumbledore và hội phượng hoàng, Harry và Snape khó có được mà hưởng thụ một kỉ nghỉ thư giãn, tuy rằng không trở về Spinner End, nhưng cả Hogwarts đều lưu lại dấu chân của hai người, bên hồ đen, trong rừng cấm, sân Quidditch, Snape mặt đen kịt nhưng tĩnh lặng mà từng bước từng bước đo chân bên Harry, nhìn người yêu bên mình dùng hàng chữ có thể miêu tả ra mà hồi ức lại quá khứ không giống với ở đây, đương nhiên, Harry mang theo Snape đi thể nghiệm lạc thú một lần ‘thám hiểm’ trọn vẹn, chạy qua tất cả những mật thất mà cậu biết, còn với thu hoạch? Nhìn đôi môi thi thoảng cong lên của Snape liền có thể biết được.
Cứu thế chủ sau khi tỉnh lại đã tìm bọn họ, thiếu niên mang theo lời cảm ơn mang theo một tia kì vọng và thỏa mãn, khuôn mặt đỏ bừng lắp ba lắp bắp trước mặt Harry, kết quả là bị nọc độc không chút lưu tình của Snape đả kích mà nghiêng nghiêng ngả ngả rời đi, dưới sự an ủi của những người bạn đến thăm sau khi biết tin——Ron, Hermione cùng với Draco mà nhảy lên nhảy xuống trong Hogwarts trống không, còn với Sirius và những người khác, Snape và Harry không hề để ý, những cảm ơn hoặc xin lỗi kia, chưa bao giờ là thứ họ muốn, có hay không có, không có gì khác nhau.
Dumbledore và Gellert mang theo hội phượng hoàng và Saint của nước Đức dựa theo kí ức của Harry cung cấp mà bắt đầu âm thầm quét sạch thực tử đồ, giới phù thủy ở trong kì giáng sinh này có thêm cuộc náo nhiệt mang theo tia máu, Harry và Snape không hề tham dự, chỉ là cùng với Pomfrey, chuẩn bị lượng lớn ma dược cho hội phượng hoàng ……
Snape đứng dưới vòi hoa sen, ngẩng đầu lên, nhắm chặt mắt cảm nhận ấm áp của dòng nước nóng rơi trên da thịt, gần như cả một ngày ở trong phòng chế dược hoàn thành tất cả ma dược trù bị cho hội phượng hoàng, khiến cơ thể còn chút xíu nữa là hồi phục của hắn có chút ăn không tiêu, hơi hơi chau mày, bất mãn với ‘thụt lùi’ của chính mình, trước đây ngay cả thức qua đêm chế dược cũng chưa từng kiệt sức như vậy, quả nhiên là bị ‘nuông chiều’ rồi, chỉ trong kì nghỉ ngắn ngủi này.
Một tia lạnh truyền tới từ sau lưng, hơi nước bao quanh cơ thể nhanh chóng tràn về phía sau hắn, Snape quay đầu, nhìn Harry vô thanh vô tức mở cửa, đứng ở đó, linh hồn của hắn mặc áo sơ mi và quần dài, cổ áo mở ra, lười biếng mà dựa vào khung cửa, hai tay khoanh lại, ánh mắt mang theo dục vọng mãnh liệt quét thẳng về phía hắn.
Ánh mắt đó, từng chút quét qua da thịt của hắn, gương mặt, bờ môi, cần cổ, khuôn ngực ……Snape cảm nhận từng phân từng tấc trên cơ thể nóng lên theo đường nhìn chăm chú của Harry, giống như được vuốt ve, nhè nhẹ mà rùng minh, vô thức lùi lại một bước, lưng chạm vào vách tương, băng lạnh sau ấm áp ngắn ngủi, khiến đại não dần dần mơ hồ của hắn nháy mắt thanh tỉnh, nhưng cùng với sải bước lại gần của Harry, Snape khó khăn mà nuốt nước bọt, trơ mắt nhìn cánh cửa phòng tắm sau lưng linh hồn chầm chậm đóng lại, hắn thậm chí có thể cảm thấy những biến động ma lực nho nhỏ đó, bùa khóa cửa, bùa phòng ngự ……
Harry từng bước từng bước đi về phía nam nhân đứng dưới vòi hoa sen, đôi mắt không cách nào rời khỏi cơ thể bởi vì hơi nóng bốc lên mà phiếm lên sắc hồng nhàn nhạt, người yêu của cậu, mái tóc ướt sũng dính lên gương mặt và cần cổ, giọt nước men theo lọn tóc chảy xuống, hòa vào làm một với nước nóng không ngừng chảy ra từ vòi sen, chậm rãi mà uốn lượn lên cơ thể mê người kia, chảy qua khuôn ngực cấp tốc phập phồng, cái bụng bằng phẳng, đôi chân thon dài, lưu luyến không rời mà rời khỏi mắt cá chân tinh sảo, hòa vào dòng nước hơi hơi hơi hơi cuộn trọn trên những ngón chân rồi chảy đi.
Chầm chập đi tới trước mặt Snape, nhìn người đang cùng với sự lại gần của cậu thì dần dần dán cả lưng lên vách tường, cơ hồ có thể cảm thấy sự run rẩy nho nhỏ đó, Harry đưa tay ra, giữ lấy cái căm hơi nhọn của người yêu, nhìn bờ môi lộ ra sắc hồng dường như có chút căng thẳng mà hơi hơi mở ra, đầu lưỡi mềm mại lướt qua khoảng trống giữa hai môi, đôi mắt sâu thẳm mang theo một tia sợ hãi và bất lực, mơ hồ mà chớp chớp hơi nước, khiến Harry như bị mê hoặc mà dán lên cơ thể Snape, mặc cho y phục bị ướt dính sát vào cơ thể, cánh tay dư thừa ôm lấy cái eo mỏng manh, cảm nhận bởi vì sự dính gần của mình, làn da tinh tế dưới bàn tay mình phiếm lên những hạt da gà nho nhỏ và co chặt phản xạ.
Ngón tay Snape chặt chẽ mà bấu vào những kẽ hở giữa các viên gạch trên vách tương sau lưng, cơ thể lại tự chủ mà dán về cái ôm băng lạnh nhưng lại ấm áp kia, cong lên một độ cong ôn nhuyễn, chầm chậm nhắm mắt lại, cùng với nụ hôn như dò hỏi rơi trên môi, chầm chậm mở ra bờ môi, thừa nhận cái cướp đoạt từ mềm rồi dần dần trở nên kịch liệt ……
Harry chi tiết, tham lam mà dùng đầu lưỡi lướt qua từng phân vị ngọt trong bờ môi người yêu, cuốn lấy đầu lưỡi nhạy cảm cùng cuộn lấy, nuốt xuống tiếng rên nhỏ nhỏ rỉ ra từ cổ họng Snape, hai tay chầm chậm men theo đường cong mịn màng của lưng người trong lòng mà ma sát, từng chút từng chút cảm nhận mỗi phân trợn mịn và mềm mại, thuận theo dòng nước, dùng ngón tay nhè nhẹ câu họa trên cái eo mẫn cảm của người yêu.
Cuối cùng, khó khăn mà rời khỏi bờ môi Snape, Harry nghe tiếng người yêu thở dốc, hôn lên vành tai ôn nhuyễn, nhè nhẹ dùng răng liếm ngậm lấy, sau đó chầm chậm hướng xuống dưới, dùng đầu lưỡi trêu chọc hầu kết bé bỏng, đang không ngừng di chuyển lên xuống kia, hai tay cuối cùng cũng rời khỏi thắt lưng đã trở nên nhu nhuyễn vô lực của Snape, phóng đãng mà nhu niết trên bờ mông nhợt nhạt, thẳng tới khi người trong lòng cong người lên, không tìm ra nới trốn tránh mà vùi vào trong lòng mình.
Cúi đầu, Harry cắn nhẹ lên vai Snape, tay phải luồn vào kẽ hở giữa bờ mông, dò dẫm, loanh quanh ở cửa vào giống như sợ hãi mà co chặt lại kia, ngón tay bới móc những nếp nhăn nho nhỏ, đi vào một chút rồi lại rời đi, khiến người người trong lòng giống như từ chối mà nhu động, trên vai lại vòng qua hai cánh tay ướt sũng, bên tay chuyền tới tiếng gầm nhỏ áp chế, ngọt ngào.
“Chết tiệt……a……nhanh chút……ha……"
Harry nhướn mi, không có nghe theo ‘mệnh lệnh’, ngón tay ngược lại lại rời khỏi nơi không giờ nào phút nào không mị hoặc mình, nắm lấy eo Snape khiến người kia hơi hơi tách ra khỏi mình, không đời đôi mắt ẩm ướt mê man kia dùng ánh mắt nghi hoặc nhìn mình, cúi đầu, đột nhiên tấn công lên qua anh đào nho nhỏ dựng lên trước ngực, ngậm cắn, day cắn, hàm răng cắn lấy quả nho nhỏ mà từng chút mềm nhẹ day niết, đầu lưỡi bắt lấy cái đầu nhỏ mút lấy.
“Ư a……không……Harry……"
Snape nho nhỏ mà hét lên, ưỡn đầu lên, hai chân vì mỏng manh ở ngực lan xuống mà giống như bị dòng điện nhẹ xẹt qua mà run rẩy, kẹp chặt cực đại, chầm chậm, vô lực mà ma sát, hông ưỡn về phía trước, dục vọng trướng lớn như có như không mà chạm vào y phục ướt sũng của Harry, mang theo nhiệt lưu bỏng rát, chầm chậm trở thành khoái cảm càng cuồng liệt hơn, hạnh phúc tới gần như đau đớn.
Nhắm mắt lại, cánh tay nắm lấy bờ vai Harry của Snape chầm chậm mà di chuyển trên cơ thể từng chút xuống thấp mà tùy ý trên cơ thể mình, hai chân vô lực tới dường như không thể trụ được cơ thể, cong eo, sau lưng ma sát lên vách tường băng lạnh, cố gắng nhận được giải thoát phút chốc hoặc là thanh tỉnh, lại đồng thời với lúc Harry nuốt xuống dục vọng của hắn thì phát ra tiếng nức nở giống như con thú nhỏ bị thương, eo thẳng đứng lên, trúc trắc mà lay chuyển, muốn được nhiều hơn nữa nhưng lại không biết phải làm sao.
“Không, không……ư uhm……"
Harry chậm rãi mà nuốt xuống vật mạnh mẽ nóng bỏng kia, dùng đầu lưỡi vẽ lên thứ trong suốt đang tiết ra từ đỉnh, men theo thân cột hồng đậm, liếm cắn qua huyết quản phập phồng lồi lên, ngậm quả cầu nhỏ đang từ từ trở nên co chặt, mút lấy, phát ra tiếng động bần bật, hai tay khéo léo mở ra đôi chân đã trở nên mềm nhũn của Snape, tay trái ôm lấy cái eo, xoa lên bờ mông deo dai, tay phải chơi đùa với quả cầu nhỏ ướt đẫm, đầu ngón tay nghịch ngợm cuốn theo nước nóng lúc có lúc không mà nhu động cái cửa vào co chặt kia, câu vẽ, xoay tròn ở bên mép, lại bỗng nhiên xâm nhập, thu được tiếng rên ngọt ngào và người yêu co chặt mà run rẩy, sau đó cơ thể vô lực mà từng chút trượt xuống.
Snape nghẹn ngào, trước mắt một mảng mê mang, cơ thể dường như đa bay trên những đám mây lại giống như bị nước biển ấm áp bao lấy, tuyệt diệu không thể miêu ta từ mỗi dây thần kinh tất cả truyền tới đại não, khiến hắn choáng váng, trầm mê, ôm lấy người đàn ông đang tìm kiếm khắp nơi trên cơ thể hắn, Snape khó khăn hô hấp, giống như không cách nào trụ vững được mà giao cho Harry tất cả thể trọng, mặc cho đôi chân bị mở ra của mình, bị ma pháp làm cho lơ lửng giữa không trung.
Rời khỏi vòi sen nhưng không hề cảm thấy lạnh, Snape nhắm mắt lại, cánh tay ***g chéo đặt trên mắt và trán, cơ thể run rẩy trống rỗng, được ma lực ấm áp, quen thuộc bao lấy mà duy trì tư thế hai chân mở ra, xấu hổ mà bạo lộ tất cả nơi bí mật khó nói của mình trước ánh mắt của người yêu, hét lên vì cái trơn trượt đang lưu luyến không rời ở cửa vào phía sau mình, mặc cho chính mình tiếp nhận tất cả vuốt ve và thưởng thức, sau đó——bị chiếm hữu.
Sưng đau, thỏa mãn, băng lạnh cương cứng trong cơ thể không làm cho Snape cảm thấy không khỏe, cố gắng hít thở, khiến chính mình thả lỏng, khó khăn mà thẳng người, hai tay vắt lên vai Harry, chân chặt chẽ mà quấn lấy cái eo vẫn còn mặc quần áo của người yêu, vùi đầu vào hõm vai tỏa ra khí lạnh kia——đây là lời mời rõ ràng nhất mà Snape có thể biểu hiện.
Ngừng lại chốc lát rồi là những xung kích như mưa to gió lớn, Snape hét lên, cuồng loạn mà lay động eo, để sự xâm nhập càng lúc càng sâu hơn và cự li rút ra nho nhỏ, đôi mắt đen nháy bị dục vọng chiếm cứ, khóe mắt chớp đỏ có một chút thủy quang, mái tóc ướt đẫm trượt theo da thịt đẫm mồ hôi mà nhấp nhô cùng, cơ thể co chặt lại, nội bích co chặt hút lấy, bao lấy thứ to lớn cho hắn quá nhiều kích tình kia.
Harry không thể khống chế mà va đập vào cơ thể trong lòng, cảm nhận sự giữ lại và tiếp nhận mềm mại mà hút lấy mình mỗi khi va đập và rút ra, cảm nhận ấm áp xuyên qua những vùng liên kết rồi lan dài tới cả cơ thể cậu, môi điên cuồng hôn lên da thịt nhợt nhạt của Snape, để lại những ấn kí tràn ngập, hồng phấn, xanh tím, từng chút từng chút đều tuyên cáo tất cả quyền của cậu với nam nhân này, mãi tới khi nghe thấy khẩn cầu đứt quãng, mang theo nức nở của Snape.
“Đủ……đủ rồi……Harry……ư ư Harry……"
Cắn răng, gia tăng tốc dộ, cơ hồ mỗi một nhát chạm đều chạm tới điểm sâu nhất, Harry chặt chẽ ôm lấy Snape, dán chặt người yêu lên tường, thẳng tới khi dục vọng tích lũy lại bùng phát ra, mà người trong lòng vặn vẹo mà bắn ra dịch thể nóng bỏng lên y phục dán chặt vào cơ thể ướt đẫm của cậu.
Tiếng âm va đập, đụng chạm, còn có những thanh âm nhớt nhát, khiến người khác đỏ mặt kia đột nhiên biến mất, phòng tắm trở về an tĩnh, không khí chỉ để lại hơi thở dốc gấp rút và nghẹn ngào đứt quãng của Snape, sau khi dư vị *** dần lui, Harry ôm lấy người yêu, hai tay nhẹ nhãng xoa bóp cơ thể hơi hơi run rẩy co vào trong lòng cậu, sau đó chầm chậm rời ra ……
Cửa phòng tắm lại lần nữa mở ra, Harry trần trụi ôm lấy Snape được bao bởi khăn tắm và dựa vào vai cậu thở dốc đi ra ngoài, ngồi xuống giường, lò sưởi sớm đã được đốt lên sưởi ấm, phòng ngủ đã từng băng lạnh ấm áp như mùa xuân, vô cùng thoải mái, Harry lau khô tóc cho Snape, tỉ mỉ lau đi mỗi một giọt nước trên cơ thể đầy những vết tích của cậu, keo kiệt mà đẩy hết tất cả những gì không thuộc về cậu ở trên người Snape.
Sau khi xong, Harry mãn nguyện mà đưa Snape cả người không còn khí lực vào trong chăn, hôn lên trán người đang lười biếng ngọ nguậy giống như muốn nhét cả đầu vào trong chăn, cảm thấy thỏa mãn và hạnh phúc với tính trẻ con thi thoảng lại biểu hiện trước mặt cậu của Snape, với cảm kích sâu sắc, Harry đặt mỗi một biểu tình khác nhau của Snape vào trong đáy lòng, chăm sóc giống như bảo bối.
Không cách nào khống chế nhiệt độ lan ra trên mặt, Snape ảo não mà cắn răng, vì những phóng đãng càng ngày càng không thể khống chế dược của mình trước mặt Harry, tình cảm dịu dàng, trần trụi đó lộ ra đó, là thứ hắn vĩnh viễn không thể thích ứng, nhưng hắn mãn nguyện với trầm mê và cảm động của Harry khi nhìn thấy mình, thế là từng lần từng lần để để mặc chính mình biểu lộ nhiều hơn——những tình cảm lạ lẫm, xấu hổ đó, hắn chưa từng tưởng tượng mình sẽ làm tất cả như vậy.
Tiếng loạt loạt xoạt xoạt vang lên, cuối cùng kéo chăn xuống một chút, Snape nhìn linh hồn của hắn đang đang trần mông qua qua lại lại đi mặc áo, nhưng cũng chỉ là mặc thêm cái quần trong, mặc vào một cái áo ngủ mỏng, sau đó cái kẻ mặt dày kia quay đầu cười ngoác mồm với hắn, những chiếc răng trắng dưới ánh sáng nhu hòa trong phòng ngủ phản ra tia sáng ngu ngốc.
Không thoải mái, Snape hơi hơi quay đầu đi, nghiến răng nghiến lợi muốn nói gì đó, lại sau khi nhìn thấy hàng chữ đột nhiên xuất hiện trước mắt mà cong khóe môi, lười biếng mà động động cơ thể đau nhức, nhắm mắt lại.
‘Sev, ngủ một lúc, tôi đi chuẩn bị bữa tối cho anh. ’
Tiếng đóng cửa vọng lại, phòng ngủ trở nên an tĩnh, nhưng ma lực bao lấy hắn nói với Snape, sẽ không còn, không còn một mình, thế giới của hắn đã có ánh sáng, không lóa mắt, không nóng bỏng, lại đủ để làm ấm linh hồn hắn, có một ‘người’ như thế, sẵn sàng tiếp nhận tất cả của hắn, đen tối, xấu xí, hắn tự nhận tất cả khuyết điểm và xấu xí của hắn đều được tiếp nhận, bao dung tất cả, thậm chí trở thành tất cả mê luyến của người yêu mình, có lẽ, cũng chỉ có tên linh hồn ngu ngốc này, mới sẵn sàng cho hắn tất cả hi vọng hắn chưa có trước đây, thế là, Severus Snape lại lần nữa trầm mê, không có đường lui, giống như thiêu thân lao vào ngọn lửa ……
Sáng sớm, mở hai mắt, ánh sáng, ấm áp cùng với——người yêu bên cạnh, cái gọi là hạnh phúc cũng chẳng qua là vậy, Harry mê đắm mà nhìn Snape bởi vì động tác của cậu mà hơi hơi chau mày, không thể khống chế mà ngoác miệng cười, đợi đến khi đôi mắt đen kia xua đi trống rỗng, sắc bén, nhìn bóng hình của mình, Harry mãn nguyện mà chào buổi sáng.
‘Sev, chào buổi sáng. ’
Dường như còn chưa tỉnh hẳn, Snape chầm chậm chớp chớp mắt, cơ thể lại tự động tự phát mà ngọ nguậy trong lòng Harry, sau đó hơi hơi cứng ngắc, một chút hồng phần liền lan ra tới tận vành tai, đây là cảnh đẹp mà ngày nào Harry cũng xem không chán mắt, người yêu cậu không có vẻ ngoài anh tuấn mê người, không có yêu kiều nữ tính ngọt ngào, người yêu cậu mạnh mẽ, kiên cường, cố chấp lại âm trầm, lập dị lại ăn nói độc địa, là sự hiện diện đủ để tất cả tiểu động vật của Hogwarts run lên cầm cập, nhưng là lại cố gắng, biểu lộ tất cả nội tâm dịu dàng, mềm yếu trước mặt cậu, điều này khiến Harry cảm động, đồng thời vì đó mà sẵn sàng cho đi tất cả.
“Thu lại bộ dáng ngu ngốc của cậu, Harry! Đừng khiến tôi nghĩ cái đầu trống rỗng kia của cậu bị hooc môn căn bản không tồn tại kia lấp đầy!"
Khô khốc mà mở miệng, Snape đẩy cánh tay của Harry ra, cố gắng đứng dậy, lại bị kéo mạnh về cái ôm hơi lạnh kia, theo đó là nụ hôn kịch liệt, thẳng tới khi hắn thở dốc, cũng không còn có thể dùng ánh mắt ôn nhuyễn, không chút khí thế kia che lấp ‘bối rối’ của mình, cơ hồ không cách nào hít thở, Snape cuối cùng có được tự do, nhưng đối diện với linh hồn càng ngày càng mặt dầy hơn kia, hắn không cách nào cả, nguyền rủa, ma dược, những ‘chế tài’ mà hắn có thể dùng được không hề có đất dụng thân với kẻ ngu ngốc cường đại này, mà Snape càng không muốn dùng cái cách vụng về mà mình đã quen dùng kia để đẩy ẩm áp mà khó khăn lắm mới có được này.
Harry ôm lấy Snape cuối cùng cũng đã an tĩnh không còn giãy dụa, quanh minh chính đại mà nằm biếng, hai tay nhè nhẹ xoa bóp trên thắt lưng vẫn còn có chút không khỏe của người yêu, ánh mắt không rời khỏi dáng hình lười biếng nhắm mắt nghỉ ngơi của người trong lòng, thẳng tới khi sắc mặt Snape bỗng nhiên trắng bệch, cánh tay trái vốn đang đặt trên người đột nhiên co rút kịch liệt run rẩy.
Mồ hôi lạnh chảy trên trán, Snape ngồi dậy, giơ tay trái ra trước mặt, cái dấu hiệu kia lại lần nữa sảy ra biến hóa, cái đầu của con rắn đang quằn quại dữ dội, thậm chí mảng da thịt kia còn không ngừng co rút, xung quanh một mảng sưng đỏ, màu đen vốn trộn lẫn màu đỏ kia đang biến thành màu đỏ đậm huyết tinh, cuối cùng, xà hình đang phát ra tín hiệu kia trở thành bộ dáng giương những cái răng sắc nhọn, mà trên hộp sọ xuất hiện những vết nứt.
Harry trầm mặt lại, kéo áo ngủ bao lấy cơ thể Snape, ôm người không ngừng chảy mổ hôi lại chăm chú vào xà hình vào trong lòng, thẳng tới khi tất cả bình tĩnh lại, Snape thở dốc cảm thấy kiệt sức, tay trái hơi hơi run rẩy, tay Harry chầm chậm phủ lên nơi vẫn còn đang cảm thấy bỏng rát, mát lạnh xoa đi đau đớn còn dư, Snape ngoảnh đầu, nhìn thẳng vào ánh mắt Harry.
‘Sev, tôi nghĩ, đã đến lúc kết thúc rồi. ’……
Cơ thể của Harry, dường như không khác biệt gì với phù thủy bình thường, ma lực cường đại mà dồi dào, nhưng lại không có nhiệt độ và hô hấp như một người bình thường nên có, đến ngay cả máu chảy ra cũng không phải màu hồng tươi, mà là màu bạc nhàn nhạt, Snape nghiên cứu máu và tóc của Harry, lại phát hiện những cái đó cơ hồ đều là năng lượng ngưng kết tạo thành, trong một thời gian nhất định sẽ chuyển hóa thành điểm sáng tán đi, mà nếu khi đó còn có người ở đó, những điểm sáng kia sẽ bị hấp thu mất, đối với điều này, Harry có một thời gian cho rằng mình đã biến thành một sinh vật ma pháp.
Đối với mơ tưởng của Harry Snape là tỏ ra khinh bỉ, nhưng nghiên cứu mấy ngày liền không tìm ra điểm bất đồng khác, hắn liền bị Harry dùng lí do cần nghi ngơi tĩnh dưỡng mà kéo ra rời khỏi phòng thí nghiệm và những quyển sách tư liệu dày cộp, còn với cơ thể của chính mình, tất cả đều rất tốt, ma lực của hắn sảy ra biến hóa, hai lần tăng lên kì dị, tuy rằng chậm rãi nhưng hoàn toàn có thể cảm thấy được, mà những miệng vết thương cũ và độc tố còn sót trong cơ thể đã ẩn ẩn nhiều năm kia đã bị tiêu trừ sạch sẽ, Snape cảm thấy chưa bao giờ thoải mái như thế.
Cả kì nghỉ giáng sinh, trái ngược với bận rộn của Dumbledore và hội phượng hoàng, Harry và Snape khó có được mà hưởng thụ một kỉ nghỉ thư giãn, tuy rằng không trở về Spinner End, nhưng cả Hogwarts đều lưu lại dấu chân của hai người, bên hồ đen, trong rừng cấm, sân Quidditch, Snape mặt đen kịt nhưng tĩnh lặng mà từng bước từng bước đo chân bên Harry, nhìn người yêu bên mình dùng hàng chữ có thể miêu tả ra mà hồi ức lại quá khứ không giống với ở đây, đương nhiên, Harry mang theo Snape đi thể nghiệm lạc thú một lần ‘thám hiểm’ trọn vẹn, chạy qua tất cả những mật thất mà cậu biết, còn với thu hoạch? Nhìn đôi môi thi thoảng cong lên của Snape liền có thể biết được.
Cứu thế chủ sau khi tỉnh lại đã tìm bọn họ, thiếu niên mang theo lời cảm ơn mang theo một tia kì vọng và thỏa mãn, khuôn mặt đỏ bừng lắp ba lắp bắp trước mặt Harry, kết quả là bị nọc độc không chút lưu tình của Snape đả kích mà nghiêng nghiêng ngả ngả rời đi, dưới sự an ủi của những người bạn đến thăm sau khi biết tin——Ron, Hermione cùng với Draco mà nhảy lên nhảy xuống trong Hogwarts trống không, còn với Sirius và những người khác, Snape và Harry không hề để ý, những cảm ơn hoặc xin lỗi kia, chưa bao giờ là thứ họ muốn, có hay không có, không có gì khác nhau.
Dumbledore và Gellert mang theo hội phượng hoàng và Saint của nước Đức dựa theo kí ức của Harry cung cấp mà bắt đầu âm thầm quét sạch thực tử đồ, giới phù thủy ở trong kì giáng sinh này có thêm cuộc náo nhiệt mang theo tia máu, Harry và Snape không hề tham dự, chỉ là cùng với Pomfrey, chuẩn bị lượng lớn ma dược cho hội phượng hoàng ……
Snape đứng dưới vòi hoa sen, ngẩng đầu lên, nhắm chặt mắt cảm nhận ấm áp của dòng nước nóng rơi trên da thịt, gần như cả một ngày ở trong phòng chế dược hoàn thành tất cả ma dược trù bị cho hội phượng hoàng, khiến cơ thể còn chút xíu nữa là hồi phục của hắn có chút ăn không tiêu, hơi hơi chau mày, bất mãn với ‘thụt lùi’ của chính mình, trước đây ngay cả thức qua đêm chế dược cũng chưa từng kiệt sức như vậy, quả nhiên là bị ‘nuông chiều’ rồi, chỉ trong kì nghỉ ngắn ngủi này.
Một tia lạnh truyền tới từ sau lưng, hơi nước bao quanh cơ thể nhanh chóng tràn về phía sau hắn, Snape quay đầu, nhìn Harry vô thanh vô tức mở cửa, đứng ở đó, linh hồn của hắn mặc áo sơ mi và quần dài, cổ áo mở ra, lười biếng mà dựa vào khung cửa, hai tay khoanh lại, ánh mắt mang theo dục vọng mãnh liệt quét thẳng về phía hắn.
Ánh mắt đó, từng chút quét qua da thịt của hắn, gương mặt, bờ môi, cần cổ, khuôn ngực ……Snape cảm nhận từng phân từng tấc trên cơ thể nóng lên theo đường nhìn chăm chú của Harry, giống như được vuốt ve, nhè nhẹ mà rùng minh, vô thức lùi lại một bước, lưng chạm vào vách tương, băng lạnh sau ấm áp ngắn ngủi, khiến đại não dần dần mơ hồ của hắn nháy mắt thanh tỉnh, nhưng cùng với sải bước lại gần của Harry, Snape khó khăn mà nuốt nước bọt, trơ mắt nhìn cánh cửa phòng tắm sau lưng linh hồn chầm chậm đóng lại, hắn thậm chí có thể cảm thấy những biến động ma lực nho nhỏ đó, bùa khóa cửa, bùa phòng ngự ……
Harry từng bước từng bước đi về phía nam nhân đứng dưới vòi hoa sen, đôi mắt không cách nào rời khỏi cơ thể bởi vì hơi nóng bốc lên mà phiếm lên sắc hồng nhàn nhạt, người yêu của cậu, mái tóc ướt sũng dính lên gương mặt và cần cổ, giọt nước men theo lọn tóc chảy xuống, hòa vào làm một với nước nóng không ngừng chảy ra từ vòi sen, chậm rãi mà uốn lượn lên cơ thể mê người kia, chảy qua khuôn ngực cấp tốc phập phồng, cái bụng bằng phẳng, đôi chân thon dài, lưu luyến không rời mà rời khỏi mắt cá chân tinh sảo, hòa vào dòng nước hơi hơi hơi hơi cuộn trọn trên những ngón chân rồi chảy đi.
Chầm chập đi tới trước mặt Snape, nhìn người đang cùng với sự lại gần của cậu thì dần dần dán cả lưng lên vách tường, cơ hồ có thể cảm thấy sự run rẩy nho nhỏ đó, Harry đưa tay ra, giữ lấy cái căm hơi nhọn của người yêu, nhìn bờ môi lộ ra sắc hồng dường như có chút căng thẳng mà hơi hơi mở ra, đầu lưỡi mềm mại lướt qua khoảng trống giữa hai môi, đôi mắt sâu thẳm mang theo một tia sợ hãi và bất lực, mơ hồ mà chớp chớp hơi nước, khiến Harry như bị mê hoặc mà dán lên cơ thể Snape, mặc cho y phục bị ướt dính sát vào cơ thể, cánh tay dư thừa ôm lấy cái eo mỏng manh, cảm nhận bởi vì sự dính gần của mình, làn da tinh tế dưới bàn tay mình phiếm lên những hạt da gà nho nhỏ và co chặt phản xạ.
Ngón tay Snape chặt chẽ mà bấu vào những kẽ hở giữa các viên gạch trên vách tương sau lưng, cơ thể lại tự chủ mà dán về cái ôm băng lạnh nhưng lại ấm áp kia, cong lên một độ cong ôn nhuyễn, chầm chậm nhắm mắt lại, cùng với nụ hôn như dò hỏi rơi trên môi, chầm chậm mở ra bờ môi, thừa nhận cái cướp đoạt từ mềm rồi dần dần trở nên kịch liệt ……
Harry chi tiết, tham lam mà dùng đầu lưỡi lướt qua từng phân vị ngọt trong bờ môi người yêu, cuốn lấy đầu lưỡi nhạy cảm cùng cuộn lấy, nuốt xuống tiếng rên nhỏ nhỏ rỉ ra từ cổ họng Snape, hai tay chầm chậm men theo đường cong mịn màng của lưng người trong lòng mà ma sát, từng chút từng chút cảm nhận mỗi phân trợn mịn và mềm mại, thuận theo dòng nước, dùng ngón tay nhè nhẹ câu họa trên cái eo mẫn cảm của người yêu.
Cuối cùng, khó khăn mà rời khỏi bờ môi Snape, Harry nghe tiếng người yêu thở dốc, hôn lên vành tai ôn nhuyễn, nhè nhẹ dùng răng liếm ngậm lấy, sau đó chầm chậm hướng xuống dưới, dùng đầu lưỡi trêu chọc hầu kết bé bỏng, đang không ngừng di chuyển lên xuống kia, hai tay cuối cùng cũng rời khỏi thắt lưng đã trở nên nhu nhuyễn vô lực của Snape, phóng đãng mà nhu niết trên bờ mông nhợt nhạt, thẳng tới khi người trong lòng cong người lên, không tìm ra nới trốn tránh mà vùi vào trong lòng mình.
Cúi đầu, Harry cắn nhẹ lên vai Snape, tay phải luồn vào kẽ hở giữa bờ mông, dò dẫm, loanh quanh ở cửa vào giống như sợ hãi mà co chặt lại kia, ngón tay bới móc những nếp nhăn nho nhỏ, đi vào một chút rồi lại rời đi, khiến người người trong lòng giống như từ chối mà nhu động, trên vai lại vòng qua hai cánh tay ướt sũng, bên tay chuyền tới tiếng gầm nhỏ áp chế, ngọt ngào.
“Chết tiệt……a……nhanh chút……ha……"
Harry nhướn mi, không có nghe theo ‘mệnh lệnh’, ngón tay ngược lại lại rời khỏi nơi không giờ nào phút nào không mị hoặc mình, nắm lấy eo Snape khiến người kia hơi hơi tách ra khỏi mình, không đời đôi mắt ẩm ướt mê man kia dùng ánh mắt nghi hoặc nhìn mình, cúi đầu, đột nhiên tấn công lên qua anh đào nho nhỏ dựng lên trước ngực, ngậm cắn, day cắn, hàm răng cắn lấy quả nho nhỏ mà từng chút mềm nhẹ day niết, đầu lưỡi bắt lấy cái đầu nhỏ mút lấy.
“Ư a……không……Harry……"
Snape nho nhỏ mà hét lên, ưỡn đầu lên, hai chân vì mỏng manh ở ngực lan xuống mà giống như bị dòng điện nhẹ xẹt qua mà run rẩy, kẹp chặt cực đại, chầm chậm, vô lực mà ma sát, hông ưỡn về phía trước, dục vọng trướng lớn như có như không mà chạm vào y phục ướt sũng của Harry, mang theo nhiệt lưu bỏng rát, chầm chậm trở thành khoái cảm càng cuồng liệt hơn, hạnh phúc tới gần như đau đớn.
Nhắm mắt lại, cánh tay nắm lấy bờ vai Harry của Snape chầm chậm mà di chuyển trên cơ thể từng chút xuống thấp mà tùy ý trên cơ thể mình, hai chân vô lực tới dường như không thể trụ được cơ thể, cong eo, sau lưng ma sát lên vách tường băng lạnh, cố gắng nhận được giải thoát phút chốc hoặc là thanh tỉnh, lại đồng thời với lúc Harry nuốt xuống dục vọng của hắn thì phát ra tiếng nức nở giống như con thú nhỏ bị thương, eo thẳng đứng lên, trúc trắc mà lay chuyển, muốn được nhiều hơn nữa nhưng lại không biết phải làm sao.
“Không, không……ư uhm……"
Harry chậm rãi mà nuốt xuống vật mạnh mẽ nóng bỏng kia, dùng đầu lưỡi vẽ lên thứ trong suốt đang tiết ra từ đỉnh, men theo thân cột hồng đậm, liếm cắn qua huyết quản phập phồng lồi lên, ngậm quả cầu nhỏ đang từ từ trở nên co chặt, mút lấy, phát ra tiếng động bần bật, hai tay khéo léo mở ra đôi chân đã trở nên mềm nhũn của Snape, tay trái ôm lấy cái eo, xoa lên bờ mông deo dai, tay phải chơi đùa với quả cầu nhỏ ướt đẫm, đầu ngón tay nghịch ngợm cuốn theo nước nóng lúc có lúc không mà nhu động cái cửa vào co chặt kia, câu vẽ, xoay tròn ở bên mép, lại bỗng nhiên xâm nhập, thu được tiếng rên ngọt ngào và người yêu co chặt mà run rẩy, sau đó cơ thể vô lực mà từng chút trượt xuống.
Snape nghẹn ngào, trước mắt một mảng mê mang, cơ thể dường như đa bay trên những đám mây lại giống như bị nước biển ấm áp bao lấy, tuyệt diệu không thể miêu ta từ mỗi dây thần kinh tất cả truyền tới đại não, khiến hắn choáng váng, trầm mê, ôm lấy người đàn ông đang tìm kiếm khắp nơi trên cơ thể hắn, Snape khó khăn hô hấp, giống như không cách nào trụ vững được mà giao cho Harry tất cả thể trọng, mặc cho đôi chân bị mở ra của mình, bị ma pháp làm cho lơ lửng giữa không trung.
Rời khỏi vòi sen nhưng không hề cảm thấy lạnh, Snape nhắm mắt lại, cánh tay ***g chéo đặt trên mắt và trán, cơ thể run rẩy trống rỗng, được ma lực ấm áp, quen thuộc bao lấy mà duy trì tư thế hai chân mở ra, xấu hổ mà bạo lộ tất cả nơi bí mật khó nói của mình trước ánh mắt của người yêu, hét lên vì cái trơn trượt đang lưu luyến không rời ở cửa vào phía sau mình, mặc cho chính mình tiếp nhận tất cả vuốt ve và thưởng thức, sau đó——bị chiếm hữu.
Sưng đau, thỏa mãn, băng lạnh cương cứng trong cơ thể không làm cho Snape cảm thấy không khỏe, cố gắng hít thở, khiến chính mình thả lỏng, khó khăn mà thẳng người, hai tay vắt lên vai Harry, chân chặt chẽ mà quấn lấy cái eo vẫn còn mặc quần áo của người yêu, vùi đầu vào hõm vai tỏa ra khí lạnh kia——đây là lời mời rõ ràng nhất mà Snape có thể biểu hiện.
Ngừng lại chốc lát rồi là những xung kích như mưa to gió lớn, Snape hét lên, cuồng loạn mà lay động eo, để sự xâm nhập càng lúc càng sâu hơn và cự li rút ra nho nhỏ, đôi mắt đen nháy bị dục vọng chiếm cứ, khóe mắt chớp đỏ có một chút thủy quang, mái tóc ướt đẫm trượt theo da thịt đẫm mồ hôi mà nhấp nhô cùng, cơ thể co chặt lại, nội bích co chặt hút lấy, bao lấy thứ to lớn cho hắn quá nhiều kích tình kia.
Harry không thể khống chế mà va đập vào cơ thể trong lòng, cảm nhận sự giữ lại và tiếp nhận mềm mại mà hút lấy mình mỗi khi va đập và rút ra, cảm nhận ấm áp xuyên qua những vùng liên kết rồi lan dài tới cả cơ thể cậu, môi điên cuồng hôn lên da thịt nhợt nhạt của Snape, để lại những ấn kí tràn ngập, hồng phấn, xanh tím, từng chút từng chút đều tuyên cáo tất cả quyền của cậu với nam nhân này, mãi tới khi nghe thấy khẩn cầu đứt quãng, mang theo nức nở của Snape.
“Đủ……đủ rồi……Harry……ư ư Harry……"
Cắn răng, gia tăng tốc dộ, cơ hồ mỗi một nhát chạm đều chạm tới điểm sâu nhất, Harry chặt chẽ ôm lấy Snape, dán chặt người yêu lên tường, thẳng tới khi dục vọng tích lũy lại bùng phát ra, mà người trong lòng vặn vẹo mà bắn ra dịch thể nóng bỏng lên y phục dán chặt vào cơ thể ướt đẫm của cậu.
Tiếng âm va đập, đụng chạm, còn có những thanh âm nhớt nhát, khiến người khác đỏ mặt kia đột nhiên biến mất, phòng tắm trở về an tĩnh, không khí chỉ để lại hơi thở dốc gấp rút và nghẹn ngào đứt quãng của Snape, sau khi dư vị *** dần lui, Harry ôm lấy người yêu, hai tay nhẹ nhãng xoa bóp cơ thể hơi hơi run rẩy co vào trong lòng cậu, sau đó chầm chậm rời ra ……
Cửa phòng tắm lại lần nữa mở ra, Harry trần trụi ôm lấy Snape được bao bởi khăn tắm và dựa vào vai cậu thở dốc đi ra ngoài, ngồi xuống giường, lò sưởi sớm đã được đốt lên sưởi ấm, phòng ngủ đã từng băng lạnh ấm áp như mùa xuân, vô cùng thoải mái, Harry lau khô tóc cho Snape, tỉ mỉ lau đi mỗi một giọt nước trên cơ thể đầy những vết tích của cậu, keo kiệt mà đẩy hết tất cả những gì không thuộc về cậu ở trên người Snape.
Sau khi xong, Harry mãn nguyện mà đưa Snape cả người không còn khí lực vào trong chăn, hôn lên trán người đang lười biếng ngọ nguậy giống như muốn nhét cả đầu vào trong chăn, cảm thấy thỏa mãn và hạnh phúc với tính trẻ con thi thoảng lại biểu hiện trước mặt cậu của Snape, với cảm kích sâu sắc, Harry đặt mỗi một biểu tình khác nhau của Snape vào trong đáy lòng, chăm sóc giống như bảo bối.
Không cách nào khống chế nhiệt độ lan ra trên mặt, Snape ảo não mà cắn răng, vì những phóng đãng càng ngày càng không thể khống chế dược của mình trước mặt Harry, tình cảm dịu dàng, trần trụi đó lộ ra đó, là thứ hắn vĩnh viễn không thể thích ứng, nhưng hắn mãn nguyện với trầm mê và cảm động của Harry khi nhìn thấy mình, thế là từng lần từng lần để để mặc chính mình biểu lộ nhiều hơn——những tình cảm lạ lẫm, xấu hổ đó, hắn chưa từng tưởng tượng mình sẽ làm tất cả như vậy.
Tiếng loạt loạt xoạt xoạt vang lên, cuối cùng kéo chăn xuống một chút, Snape nhìn linh hồn của hắn đang đang trần mông qua qua lại lại đi mặc áo, nhưng cũng chỉ là mặc thêm cái quần trong, mặc vào một cái áo ngủ mỏng, sau đó cái kẻ mặt dày kia quay đầu cười ngoác mồm với hắn, những chiếc răng trắng dưới ánh sáng nhu hòa trong phòng ngủ phản ra tia sáng ngu ngốc.
Không thoải mái, Snape hơi hơi quay đầu đi, nghiến răng nghiến lợi muốn nói gì đó, lại sau khi nhìn thấy hàng chữ đột nhiên xuất hiện trước mắt mà cong khóe môi, lười biếng mà động động cơ thể đau nhức, nhắm mắt lại.
‘Sev, ngủ một lúc, tôi đi chuẩn bị bữa tối cho anh. ’
Tiếng đóng cửa vọng lại, phòng ngủ trở nên an tĩnh, nhưng ma lực bao lấy hắn nói với Snape, sẽ không còn, không còn một mình, thế giới của hắn đã có ánh sáng, không lóa mắt, không nóng bỏng, lại đủ để làm ấm linh hồn hắn, có một ‘người’ như thế, sẵn sàng tiếp nhận tất cả của hắn, đen tối, xấu xí, hắn tự nhận tất cả khuyết điểm và xấu xí của hắn đều được tiếp nhận, bao dung tất cả, thậm chí trở thành tất cả mê luyến của người yêu mình, có lẽ, cũng chỉ có tên linh hồn ngu ngốc này, mới sẵn sàng cho hắn tất cả hi vọng hắn chưa có trước đây, thế là, Severus Snape lại lần nữa trầm mê, không có đường lui, giống như thiêu thân lao vào ngọn lửa ……
Sáng sớm, mở hai mắt, ánh sáng, ấm áp cùng với——người yêu bên cạnh, cái gọi là hạnh phúc cũng chẳng qua là vậy, Harry mê đắm mà nhìn Snape bởi vì động tác của cậu mà hơi hơi chau mày, không thể khống chế mà ngoác miệng cười, đợi đến khi đôi mắt đen kia xua đi trống rỗng, sắc bén, nhìn bóng hình của mình, Harry mãn nguyện mà chào buổi sáng.
‘Sev, chào buổi sáng. ’
Dường như còn chưa tỉnh hẳn, Snape chầm chậm chớp chớp mắt, cơ thể lại tự động tự phát mà ngọ nguậy trong lòng Harry, sau đó hơi hơi cứng ngắc, một chút hồng phần liền lan ra tới tận vành tai, đây là cảnh đẹp mà ngày nào Harry cũng xem không chán mắt, người yêu cậu không có vẻ ngoài anh tuấn mê người, không có yêu kiều nữ tính ngọt ngào, người yêu cậu mạnh mẽ, kiên cường, cố chấp lại âm trầm, lập dị lại ăn nói độc địa, là sự hiện diện đủ để tất cả tiểu động vật của Hogwarts run lên cầm cập, nhưng là lại cố gắng, biểu lộ tất cả nội tâm dịu dàng, mềm yếu trước mặt cậu, điều này khiến Harry cảm động, đồng thời vì đó mà sẵn sàng cho đi tất cả.
“Thu lại bộ dáng ngu ngốc của cậu, Harry! Đừng khiến tôi nghĩ cái đầu trống rỗng kia của cậu bị hooc môn căn bản không tồn tại kia lấp đầy!"
Khô khốc mà mở miệng, Snape đẩy cánh tay của Harry ra, cố gắng đứng dậy, lại bị kéo mạnh về cái ôm hơi lạnh kia, theo đó là nụ hôn kịch liệt, thẳng tới khi hắn thở dốc, cũng không còn có thể dùng ánh mắt ôn nhuyễn, không chút khí thế kia che lấp ‘bối rối’ của mình, cơ hồ không cách nào hít thở, Snape cuối cùng có được tự do, nhưng đối diện với linh hồn càng ngày càng mặt dầy hơn kia, hắn không cách nào cả, nguyền rủa, ma dược, những ‘chế tài’ mà hắn có thể dùng được không hề có đất dụng thân với kẻ ngu ngốc cường đại này, mà Snape càng không muốn dùng cái cách vụng về mà mình đã quen dùng kia để đẩy ẩm áp mà khó khăn lắm mới có được này.
Harry ôm lấy Snape cuối cùng cũng đã an tĩnh không còn giãy dụa, quanh minh chính đại mà nằm biếng, hai tay nhè nhẹ xoa bóp trên thắt lưng vẫn còn có chút không khỏe của người yêu, ánh mắt không rời khỏi dáng hình lười biếng nhắm mắt nghỉ ngơi của người trong lòng, thẳng tới khi sắc mặt Snape bỗng nhiên trắng bệch, cánh tay trái vốn đang đặt trên người đột nhiên co rút kịch liệt run rẩy.
Mồ hôi lạnh chảy trên trán, Snape ngồi dậy, giơ tay trái ra trước mặt, cái dấu hiệu kia lại lần nữa sảy ra biến hóa, cái đầu của con rắn đang quằn quại dữ dội, thậm chí mảng da thịt kia còn không ngừng co rút, xung quanh một mảng sưng đỏ, màu đen vốn trộn lẫn màu đỏ kia đang biến thành màu đỏ đậm huyết tinh, cuối cùng, xà hình đang phát ra tín hiệu kia trở thành bộ dáng giương những cái răng sắc nhọn, mà trên hộp sọ xuất hiện những vết nứt.
Harry trầm mặt lại, kéo áo ngủ bao lấy cơ thể Snape, ôm người không ngừng chảy mổ hôi lại chăm chú vào xà hình vào trong lòng, thẳng tới khi tất cả bình tĩnh lại, Snape thở dốc cảm thấy kiệt sức, tay trái hơi hơi run rẩy, tay Harry chầm chậm phủ lên nơi vẫn còn đang cảm thấy bỏng rát, mát lạnh xoa đi đau đớn còn dư, Snape ngoảnh đầu, nhìn thẳng vào ánh mắt Harry.
‘Sev, tôi nghĩ, đã đến lúc kết thúc rồi. ’……
Tác giả :
Rất nhiều hạt mè