Bảo Bối Lưu Manh Nghịch Đủ Rồi
Chương 4: Cậu ta không được!
Thật ra anh cũng không muốn nó có bạn trai một chút nào, đơn giản vì anh cũng như nó, căn bản rất ích kỷ. Trước khi gặp Linh Lan anh cũng đã từng quen biết rất nhiều người, nhưng kết quả thì sao chứ? Vẫn bị con ranh như nó giống như ngày xưa hôm qua chạy đến phá hỏng thôi. Còn bây giờ lại chạy đến đây an ủi anh, nó cũng biết cách vừa đánh vừa xoa lắm!
Tiểu Hy nghe Min nhắc đến hai chữ “Bạn trai" liền cảm thấy cả người mình nóng lên, vạn bất đắc dĩ lắm mới rời khỏi chiếc đùi êm ái đó của anh, ngồi dậy nhìn Hoàng Gia Ân nheo nheo mày. Nó cũng trách cứ anh:
- Khi nào có mặc kệ em! Anh tốt nhất nên lo cho bản thân mình đi, đã bao nhiêu tuổi rồi mà vẫn chưa có bạn gái chứ?
Nó vặn vẹo câu chuyện, ai không biết mỗi khi anh có được tình yêu thì nó là người đầu tiên phản đối kịch liệt chứ! Còn làm người ta sợ đến phải bỏ chạy, giờ lại quay sang trách móc anh. Đúng thật là...
Min bị nó chọt ngay vào chỗ đau, tức giận đến mức không thể nói lời nào. Tiểu Hy thấy vậy liền nhìn anh trai nhe răng cười:
- Hi hi, không nói đến chuyện này nữa. Anh hai, thức ăn nguội hết rồi, anh mau ăn đi!
Cô gái nào đó chuyển chủ đề, đứng dậy đưa tay lay lay cánh tay Min vùng vằng bảo anh đi. Hoàng Gia Ân thấy em gái có thành ý như vậy cũng không mấy để bụng chuyện vừa rồi, rũ bỏ chăn bước khỏi giường...
***
Xử lý xong thức ăn, Tiểu Hy và Gia Ân lập tức được ba mẹ triệu tập xuống dưới nhà. Vừa xuống đã cảm thấy có gì đó không bình thường, Tiểu Hy bất chấp đưa tay giữ lấy cánh tay Min, đem anh ngồi xuống bên cạnh mình, một mực không chịu buông. Hoàng phu nhân và Hoàng lão gia thấy vậy liền lắc đầu, ông rốt cuộc cũng quay sang nói với bà một câu:
- Linh Tuyết, em biết bước tiếp theo nên làm thế nào rồi đúng không?
Hoàng phu nhân nghe thấy gật nhẹ đầu:
- Ông xã, em hiểu rồi!
Hiểu? Hiểu cái gì cơ?
Tiểu Hy ngây ngốc hết nhìn Hoàng phu nhân rồi lại nhìn sang ba của mình, sau đó lại quay sang nhìn Gia Ân. Nó hỏi nhỏ anh:
- Anh hai, ba mẹ đang nói gì vậy?
Nghe thấy, anh quay đầu.
- Là...
Vừa định trả lời gì đó thì bị Hoàng phu nhân cướp lời:
- Min, con mau theo mẹ vào phòng sách, mẹ có chuyện cần nói với con. Mau lên!
- Dạ!
Min gật đầu, lập tức cánh tay của cô gái nào đó cũng bị anh nhanh chóng gỡ ngay ra, đứng dậy một mực theo mẹ đi lên lầu. Tiểu Hy thấy vậy cũng liền đứng dậy mon men đi theo sau, nhưng vừa mới bước được một bước thì...
- Hoàng Tiểu Hy, con định đi đâu vậy? Mau lên, ngồi xuống đó cho ba!
Cô gái nào đó nghe Hoàng lão gia nói vậy liền quay lại nhìn ông gật nhẹ đầu:
- Dạ, con biết rồi!
***
Một lúc sau...
Hoàng lão gia sau khi đã thông báo với nó về việc muốn nó cùng Min quay trở về Việt Nam thì đã trực tiếp đưa tiểu bảo bối của mình ra sau vườn, vừa ra đã gặp được một đám vệ sĩ mặc áo đen. Cả đám nhìn thấy nó và ông liền cúi đầu:
- Lão gia, tiểu thư!
Bọn họ đồng thanh, Hoàng lão gia nghe vậy gật nhẹ đầu:
- Được rồi!
Sau đó quay sang nhìn Tiểu Hy, ông mỉm cười:
- Bảo bối, lần này về đó e là không đơn giản, con và Min chí ít cũng nên có một người đi theo. Bây giờ trong số mười cậu thanh niên ở đây, con mau chọn một người mà con cảm thấy mình ưng ý nhất đi.
Ông nói, nó gật đầu:
- Dạ ba!
Rồi quay lại nhìn cả đám vệ sĩ trước mặt nhếch môi lên, đoạn, Hoàng Tiểu Hy tiến đến xem xét lại ngoại hình của từng người. Lúc này, Hoàng phu nhân và Hoàng Gia Ân cũng đã có mặt ở sau vườn, vừa nhìn thấy nó anh đã không giấu được buồn cười. Rốt cuộc cũng lên tiếng phá tan bầu không khí trong lành:
- Hoàng Tiểu Hy, em đang chọn chồng tương lai cho mình à? Không cần phải chọn kỹ lưỡng như vậy đâu, chọn đại một người là được rồi!
Cũng phải! Vệ sĩ thì ai cũng như ai thôi, nó đâu nhất thiết phải kén chọn như thế chứ! Thôi thì vớ đại một tên vậy!
Nó gật gù một lúc cũng chọn được Thiên Tùng - chàng vệ sĩ có vẻ ngoài cực điển trai. Nhất là khuôn mặt của anh ta, trông không khác gì một đại mỹ nam ở trong ngôn tình vậy!
Hoàng Gia Ân đứng từ xa nheo mày, anh kịch liệt phản đối:
- Doãn Thiên Tùng không được, nhìn cậu ta cứ như một đứa con gái vậy. Hoàng Tiểu Hy, anh hai thấy hay là bỏ đi, có anh bảo vệ em là được rồi. Đâu nhất thiết phải cần thêm vệ sĩ chứ!
Nói ra là biết Min đang ghen tị với cách chọn người của nó rồi, ai đời lại chọn một người điển trai như thế chứ!
Hoàng phu nhân và Hoàng lão gia im lặng không nói gì, thi thoảng lại nhìn nhau cười cười.
Tiểu Hy đích thực rất muốn bắt cóc tên vệ sĩ đáng yêu này, tuy nhiên, nó lại sợ ba mình cho người theo dõi tự do sau này của nó và Gia Ân. Đành rằng là ông trăm phần trăm muốn tốt cho nó, nhưng mà nó lại không chắc chắn mình có bị ông đây giám sát hay là không. Thôi thì cứ nghe lời Min vậy!
Quả nhiên Tiểu Hy quay lại nhìn anh trai gật nhẹ đầu:
- Được, vậy lần này em sẽ nghe lời anh!
Tiểu Hy nghe Min nhắc đến hai chữ “Bạn trai" liền cảm thấy cả người mình nóng lên, vạn bất đắc dĩ lắm mới rời khỏi chiếc đùi êm ái đó của anh, ngồi dậy nhìn Hoàng Gia Ân nheo nheo mày. Nó cũng trách cứ anh:
- Khi nào có mặc kệ em! Anh tốt nhất nên lo cho bản thân mình đi, đã bao nhiêu tuổi rồi mà vẫn chưa có bạn gái chứ?
Nó vặn vẹo câu chuyện, ai không biết mỗi khi anh có được tình yêu thì nó là người đầu tiên phản đối kịch liệt chứ! Còn làm người ta sợ đến phải bỏ chạy, giờ lại quay sang trách móc anh. Đúng thật là...
Min bị nó chọt ngay vào chỗ đau, tức giận đến mức không thể nói lời nào. Tiểu Hy thấy vậy liền nhìn anh trai nhe răng cười:
- Hi hi, không nói đến chuyện này nữa. Anh hai, thức ăn nguội hết rồi, anh mau ăn đi!
Cô gái nào đó chuyển chủ đề, đứng dậy đưa tay lay lay cánh tay Min vùng vằng bảo anh đi. Hoàng Gia Ân thấy em gái có thành ý như vậy cũng không mấy để bụng chuyện vừa rồi, rũ bỏ chăn bước khỏi giường...
***
Xử lý xong thức ăn, Tiểu Hy và Gia Ân lập tức được ba mẹ triệu tập xuống dưới nhà. Vừa xuống đã cảm thấy có gì đó không bình thường, Tiểu Hy bất chấp đưa tay giữ lấy cánh tay Min, đem anh ngồi xuống bên cạnh mình, một mực không chịu buông. Hoàng phu nhân và Hoàng lão gia thấy vậy liền lắc đầu, ông rốt cuộc cũng quay sang nói với bà một câu:
- Linh Tuyết, em biết bước tiếp theo nên làm thế nào rồi đúng không?
Hoàng phu nhân nghe thấy gật nhẹ đầu:
- Ông xã, em hiểu rồi!
Hiểu? Hiểu cái gì cơ?
Tiểu Hy ngây ngốc hết nhìn Hoàng phu nhân rồi lại nhìn sang ba của mình, sau đó lại quay sang nhìn Gia Ân. Nó hỏi nhỏ anh:
- Anh hai, ba mẹ đang nói gì vậy?
Nghe thấy, anh quay đầu.
- Là...
Vừa định trả lời gì đó thì bị Hoàng phu nhân cướp lời:
- Min, con mau theo mẹ vào phòng sách, mẹ có chuyện cần nói với con. Mau lên!
- Dạ!
Min gật đầu, lập tức cánh tay của cô gái nào đó cũng bị anh nhanh chóng gỡ ngay ra, đứng dậy một mực theo mẹ đi lên lầu. Tiểu Hy thấy vậy cũng liền đứng dậy mon men đi theo sau, nhưng vừa mới bước được một bước thì...
- Hoàng Tiểu Hy, con định đi đâu vậy? Mau lên, ngồi xuống đó cho ba!
Cô gái nào đó nghe Hoàng lão gia nói vậy liền quay lại nhìn ông gật nhẹ đầu:
- Dạ, con biết rồi!
***
Một lúc sau...
Hoàng lão gia sau khi đã thông báo với nó về việc muốn nó cùng Min quay trở về Việt Nam thì đã trực tiếp đưa tiểu bảo bối của mình ra sau vườn, vừa ra đã gặp được một đám vệ sĩ mặc áo đen. Cả đám nhìn thấy nó và ông liền cúi đầu:
- Lão gia, tiểu thư!
Bọn họ đồng thanh, Hoàng lão gia nghe vậy gật nhẹ đầu:
- Được rồi!
Sau đó quay sang nhìn Tiểu Hy, ông mỉm cười:
- Bảo bối, lần này về đó e là không đơn giản, con và Min chí ít cũng nên có một người đi theo. Bây giờ trong số mười cậu thanh niên ở đây, con mau chọn một người mà con cảm thấy mình ưng ý nhất đi.
Ông nói, nó gật đầu:
- Dạ ba!
Rồi quay lại nhìn cả đám vệ sĩ trước mặt nhếch môi lên, đoạn, Hoàng Tiểu Hy tiến đến xem xét lại ngoại hình của từng người. Lúc này, Hoàng phu nhân và Hoàng Gia Ân cũng đã có mặt ở sau vườn, vừa nhìn thấy nó anh đã không giấu được buồn cười. Rốt cuộc cũng lên tiếng phá tan bầu không khí trong lành:
- Hoàng Tiểu Hy, em đang chọn chồng tương lai cho mình à? Không cần phải chọn kỹ lưỡng như vậy đâu, chọn đại một người là được rồi!
Cũng phải! Vệ sĩ thì ai cũng như ai thôi, nó đâu nhất thiết phải kén chọn như thế chứ! Thôi thì vớ đại một tên vậy!
Nó gật gù một lúc cũng chọn được Thiên Tùng - chàng vệ sĩ có vẻ ngoài cực điển trai. Nhất là khuôn mặt của anh ta, trông không khác gì một đại mỹ nam ở trong ngôn tình vậy!
Hoàng Gia Ân đứng từ xa nheo mày, anh kịch liệt phản đối:
- Doãn Thiên Tùng không được, nhìn cậu ta cứ như một đứa con gái vậy. Hoàng Tiểu Hy, anh hai thấy hay là bỏ đi, có anh bảo vệ em là được rồi. Đâu nhất thiết phải cần thêm vệ sĩ chứ!
Nói ra là biết Min đang ghen tị với cách chọn người của nó rồi, ai đời lại chọn một người điển trai như thế chứ!
Hoàng phu nhân và Hoàng lão gia im lặng không nói gì, thi thoảng lại nhìn nhau cười cười.
Tiểu Hy đích thực rất muốn bắt cóc tên vệ sĩ đáng yêu này, tuy nhiên, nó lại sợ ba mình cho người theo dõi tự do sau này của nó và Gia Ân. Đành rằng là ông trăm phần trăm muốn tốt cho nó, nhưng mà nó lại không chắc chắn mình có bị ông đây giám sát hay là không. Thôi thì cứ nghe lời Min vậy!
Quả nhiên Tiểu Hy quay lại nhìn anh trai gật nhẹ đầu:
- Được, vậy lần này em sẽ nghe lời anh!
Tác giả :
T Miu\'s K