Bảo Bối, Lão Ngưu Muốn Ăn Cỏ Non
Chương 94: Đại hôi lang như hổ rình mồi:
“Baba, anh, con đi học đây" Hướng hai người vẫy vẫy phất phất tay Từ Trạch Á ngay lập tức tiêu sái đi ra ngoài, cậu rất sợ hãi cậu đi trễ vài bước sẽ dẫn tới chiến tranh thế giới mất, mấy ngày nay từ lúc người anh này tới đây về sau ngôi nhà này chính là tràn ngập khói súng, hơn nữa càng diễn ra càng dày đặc, cậu thật sự không biết nên làm cái gì bây giờ, nếu ngọn nguồn đều là cậu, như vậy cậu liền nhanh chóng chuồn đi.
“Tiểu Á, hẹn gặp lại, chiều tối baba qua đón con nha" Mộ Dung Lăng Phong ôn nhu nói
“Tiểu Á, anh ở nhà chờ em" Jack cũng hướng Từ Trạch Á phất phất tay
Thẳng đến khi thân ảnh Từ Trạch Á ngồi trên xe, xe rời đi hai người mới lại ngồi xuống hai bên bàn ăn.
“Tôi hỏi cậu ở đây bao lâu?" Cũng qua vài ngày, Mộ Dung Lăng Phong cũng không tính toán ám chỉ, đơn giản đi thẳng vào vấn đề.
“Này sao? Hẳn là còn muốn ngốc thêm một thời gian nữa đi?" Jack không chút để ý ăn bữa sáng, dù sao mấy ngày nay cậu ta coi như đã hiểu được, nam nhân trước mặt này chính là chiếm dục quá mạnh mẽ chẳng những chiếm em trai đáng yêu của cậu ta lại còn không cho em trai Tiểu Á đáng yêu của cậu ta cùng cậu ta đi Mĩ, cho nên không đạt được mục đích lần này cậu ta sẽ không rời đi.
“Cậu hiện tại lập tức lập tức thu dọn đồ đạch rời đi ngay cho tôi" Mộ Dung Lăng Phong đứng lên chỉ vào Jack nói dù sao anh là thấy rõ ràng, nếu anh không đến ngạnh cái bóng đèn mặt dày này tuyệt đối sẽ không dễ dàng rời đi như vậy.
“Chú đuổi tôi đi cũng vô dụng, chú không thấy được hiện tại tôi đang cùng Tiểu Á bồi dưỡng tình cảm anh em, làm sao có khả năng rời đi lúc này" Jack một bộ dáng không chút để ý mặt dày mày dạn.
“Các người vốn không phải anh em bồi dưỡng tình cảm anh em làm cái gì?"
“Vậy hai người vốn cũng không phải cha con lại càng không cần bồi dưỡng tình cảm cha con làm gì, vậy để tôi mang Tiểu Á quay về Mĩ đi thôi?"
“Nguyên lai đây mới là mục đích thực sự của cậu?"
“Mục đích cái gì a? Tôi vốn chính là đến mang Tiểu Á quay về Mĩ, hơn nữa dì Mĩ Vân cũng đồng ý"
“Tôi sẽ không cho cậu mang Tiểu Á đi" Mộ Dung Lăng Phong kiên định nói
“Chuyện này chú nói không tính"
“Tiểu Á sẽ không cùng cậu rời đi"
“Mặc dù hiện tại Tiểu Á sẽ không, nhưng tôi tin tưởng về sau chắc chắn sẽ, dù sao chú vừa không phải baba ruột của em ấy, cũng cùng em càng không có một chút quan hệ, người có quan hệ thực sự là tôi, chỉ cần dì Mĩ Vân còn ở nhà chúng tôi vẫn là vợ của ba tôi, như vậy Tiểu Á chính là em trai của tôi, điểm ấy tạm thời sẽ không thay đổi"
“Cậu cũng đừng quên Mĩ Vân đã đem quyền giám hộ Tiểu Á chuyển cho tôi, cho nên đối với Tiểu Á tất cả tôi có quyền can thiệp, mà cậu chết tâm đi?"
“Chuyện này ——- nếu tôi muốn dì Mĩ Vân biết chú có tư tâm đối với Tiểu Á? Chú cho rằng sẽ như thế nào?"
“Cậu ——-" Jack nói như vậy Mộ Dung Lăng Phong quả nhiên là á khẩu không trả lời được, dù sao Mĩ Vẫn cũng không biết quan hệ hiện tại của anh và Tiểu Á cũng không biết mục đích anh kết hôn cùng cô ấy, nếu để Mĩ Vẫn biết được chắc chắn sẽ mang Tiểu Á đi.
“Bị tôi nói trúng đi?" Jack cười hì hì nói mấy ngày nay ở chung cậu ta cũng nhìn ra được nam nhân này đúng thật là có một loại cảm tình khác đối với Tiểu Á, mặc dù cậu ta cũng không cảm thấy kì quái, nhưng nếu là vì tốt cho Tiểu Á, như vậy liền nhất định phải ngăn cản Tiểu Á hơn nữa mang theo Tiểu Á rời nơi này đi Mĩ, như vậy cậu ta tin tưởng đối với Tiểu Á về sau cũng sẽ có lợi.
“Cậu ——-" Mộ Dung Lăng Phong thổi râu trừng mắt, thừa nhận đi nếu bóng đèn này thật muốn nói cho Mĩ Vân như vậy anh cùng Tiểu Á liền nguy hiểm, không thừa nhận đi như vậy bóng đèn này nhất định sẽ cười anh nhát gan, như vậy bóng đèn này nhất định sẽ càng thêm không cố kị chen ngang vào giữa anh với Tiểu Á.
“———–" Jack lại khiêu khích nhìn Mộ Dung Lăng Phong
“Chuyện tôi cùng Tiểu á còn không tới phiên cậu nói, tôi sẽ tự mình nói với Mĩ Vân, nhưng thật ra cậu đừng tưởng rằng là anh trai của Tiểu Á thì có thể quang minh chính đại tiếp cận Tiểu Á, cậu liền dám nói cậu không an tâm cái gì?" Mộ Dung Lăng Phong chất vấn Jack
“Tôi —- tôi an tâm cái gì, tôi đương nhiên coi Tiểu Á là em trai của tôi" Jack rõ ràng là lo lắng không đủ nhưng vẫn đúng lí hợp tình nói
“Cậu an tâm cái gì? Chính trong lòng cậu rõ ràng" Mộ Dung Lăng Phong cũng học bộ dáng chất vấn vừa rồi của Jack nói
“Chú, tôi không nói chuyện với chú, thật vất vả mới đến một chuyến tôi còn chưa chơi đủ" Lau miệng Jack vung đầu liền tiêu sái đi ra ngoài.
Chết tiệt, Mộ Dung Lăng Phong thấp giọng cũng đứng lên rời đi, từ ngày bóng đèn này đến đây vài ngày anh không có một ngày ăn no ngủ vững, thời thời khắc khắc đều phải lưu ý bóng đèn này không được để cậu ta đánh chủ ý lên người Tiểu Á của anh, giây giây phút phút đều phải nghĩ như thế nào mới có thể đuổi bóng đèn đi.
“Tôi nói cậu lại làm sao vậy?" Trong quán bar, Mộ Dung Lăng Phong ngồi ở trên quầy bar uống rượu, Hải Minh Vũ bưng một ly rượu đi tới, hắn hôm nay không tính toán tới nơi này, nhưng vợ bé nhỏ lại nói đêm nay có việc không thể bồi hắn cho nên hắn tới đây giết thời gian, không thể tưởng tượng được lại đụng phải Mộ Dung Lăng Phong.
“Cậu có biết phương pháp gì đuổi bóng đèn đi không?" Mộ Dung Lăng Phong nhìn Hải Minh Vũ hỏi từ lúc bóng đèn kia đến đây đã mấy ngày, luôn chiếm lấy Tiểu Á của anh không nói, anh hiện tại ngay cả một chút cơ hội cùng Tiểu Á ở chung cũng không có, hơn nữa cái bóng đèn kia lại uy hiếp anh, bảo anh sao có thể không phiền lòng ———–
“Bóng đèn?" Hải Minh Vũ bị Mộ Dung Lăng Phong hỏi thì sửng sốt.
“Đúng, nhà chúng tôi có một cái bóng đèn siêu cấp lớn từ nước ngoài đến đây, chẳng những chiếm lấy vị trí của tôi còn đối Tiểu Á của tôi như hổ rình mồi, ai —-" Mộ Dung Lăng Phong bất đắc thở dài lại một bụng khổ sở không chỗ nào kể được.
“Thật sự? Là ai vậy?" Hải Minh Vũ đến đây hứng thú, mấy ngày nay hắn không có tới Mộ Dung gia, không thể tưởng tượng được tẫn nhiên có chuyện như vậy.
“Đứa con chồng tái hôn của mẹ Tiểu Á, cũng chính là anh trai trên danh nghĩa của Tiểu Á, dù sao là tới thế rào rạt ——–" Mộ Dung Lăng Phong lại bưng lên một ly uống một hơi cạn sạch.
“Vậy sao, người có thể để cậu kiêng kị như vậy khẳng định là không đơn giản đi? Nhưng có thể nào là mĩ thiếu niên?" Hải Minh Vũ lại hứng thú mười phần đoán.
“Có phải mĩ thiếu niên hay không tôi không biết, dù sao tôi chỉ biết cậu ta là cái bóng đèn đại vướng víu, hơn nữa cậu ta còn uy hiếp tôi nói muốn đem chuyện tôi cùng Tiểu Á nói cho Mĩ Vân, cậu nói tôi nên làm cái gì bây giờ đây?"
“Nói cho mẹ Tiểu Á? Mẹ Tiểu Á sẽ đáp ứng sao?"
“Hẳn là sẽ không, tôi hiện tại lo lắng nhất chính là chuyện này còn có Jack bây giờ hình như với Tiểu Á ——–
“Cậu là nói bóng đèn kia với Tiểu Á ——–
“Đúng vậy, cậu nói tôi có thể không phiền lòng được sao?"
“Tôi nói cậu sớm nghe tôi không sai đi, tiên hạ thủ vi cường —–
Tiên hạ thủ vi cường? Có lẽ anh hiện tại thực sự có điểm hối hận không nên không có ——- chính là anh cũng không muốn dùng loại thủ đoạn này để giữ Tiểu Á ở lại bên người. “Cho dù tôi tới Tiểu Á thì thế nào? Quan trọng là Mĩ Vân khẳng định sẽ không đồng ý" Trước kia anh thật đúng là không nghĩ nhiều như vậy, có lẽ nếu lần này Jack không đến anh cũng không nghĩ tới vấn đề này, mà hiện tại anh bỗng nhiên cảm giác vấn đề này không thể không lưu tâm.
“Nếu không cậu để Tiểu Á chính mình nói với mẹ thằng bé, như vậy tôi nghĩ mẹ thằng bé hẳn là sẽ không sai biệt lắm đồng ý đi?"
“Chuyện này không được, tôi cũng đã nghĩ qua, chỉ sợ không thể thực hiện được, nói sau nếu mẹ Tiểu Á kiên quyết không đồng ý lại còn muốn dẫn Tiểu Á đi, chỉ sợ ngay cả thương lượng đường sống còn không có, hiện tại chỉ cần Tiểu Á còn ở lại nơi đây thì hi vọng sẽ lớn hơn."
“Nếu không —— cậu trước ngăn cái miệng của bóng đèn kia lại, như vậy mẹ Tiểu Á sẽ không biết.
“Dùng cái gì ngăn?"
“Tiền tài mĩ nữ, ah. Đúng rồi, cậu ta thích chính là Tiểu Á, nếu không cậu lại tìm cho cậu ta muốn đứa nhỏ tương tự Tiểu Á?"
“Kia đem vợ bé nhỏ của nhà cậu giới thiệu cho cậu ta cậu nguyện ý không? Hơn nữa ngăn nhất thời không chặn được một đời, biện pháp này trị phần ngọn nhưng không trị được phần gốc, nói sau đó một ngày nào đó Mĩ Vân cũng sẽ biết?" Mộ Dung Lăng Phong lại tức giận trắng mắt liếc Hải Minh Vũ một cái, thằng bạn tốt này toàn đưa ra chủ ý cùi bắp.
“Vậy thì không có biện pháp"
Nếu có biện pháp anh cũng sẽ không ở trong này uống rượu giải sầu. “Cậu đến nơi này làm gì? Vợ bé nhỏ nhà cậu đâu?"
“Giống cậu thôi, mặc dù không phải bóng đèn gì đó nhưng cũng kém không nhiều lắm" Hải Minh Vũ cũng bưng ly rượu lên uống, đối với chuyện của hắn cùng vợ bé nhỏ người nhà đương nhiên cũng không biết, chính là nếu bạn tốt không nhắc tới, hắn tựa hồ cũng cho rằng đó là vấn đề thực xa xôi, nhưng bây giờ bỗng nhiên cảm giác một chút cũng không xa xôi.
“Đến, cùng người lưu lạc chân trời xa xăm, làm một ly" Mộ Dung Lăng Phong giơ ly lên cùng Hải Minh Vũ chạm ly rồi sau đó uống một hơi cạn sạch, một người uống càng uống tâm tình càng buồn, nhưng hai người sẽ khác, có người trò chuyện kể khổ trong lòng cũng thoải mái hơn.
“Tôi nói có muốn giới thiệu cái bóng đèn người nhà kia cho tôi biết một chút hay không?" Hải Minh Vũ lại khôi phục bộ dáng trác táng kiêu ngạo cà lơ phất phơ bình thường.
“Tôi thấy cậu là bệnh cũ lại tái phát, tốt rồi sẹo cũ đã quên đau" Mộ Dung Lăng Phong nghiêng qua liếc Hải Minh Vũ một cái nói dù sao chuyện của Hải Minh Vũ anh không biết tám chín cũng phải năm sáu.
“Nói giỡn, nói giỡn, tuyệt đối là nói giỡn" Hải Minh Vũ vội vàng khoát tay nói mặc dù hắn có tà tâm cũng không có gan thật, nếu để cho vợ bé nhỏ của hắn biết được thì nguy to.
“Tiểu tử cậu cũng có ngày hôm nay?" Mộ Dung Lăng Phong trêu trọc nói
“Như nhau —— ngược lại cậu không phải nói cái bóng đèn người nhà kia như hổ rình mồi sao? Cậu như thế nào lại yên tâm để bảo bối Tiểu Á của cậu cùng cậu ta một mình ở chung, cậu không sợ ———
Hải Minh nói còn chưa hết liền cảm giác một trận gió nháy mắt thổi qua lại biến mất, lại nhìn qua bóng dáng Mộ Dung Lăng Phong, trên quầy bar chỉ có một khoảng không cùng một cái ly đủ để chứng minh nơi này vừa rồi đích xác đã có người ngồi qua.
Ra khỏi quán bar, Mộ Dung Lăng Phong một đường rồ ga mà đi, nếu Hải Minh Vũ không nhắc nhở anh thật đúng là đã quên, cho dù tâm tình anh lại buồn bực thì cũng không thể để Tiểu Á của anh cùng đại hôi lang như hổ rình mồi kia cùng một chỗ, bằng không Tiểu Á của anh sẽ thật nguy hiểm, tưởng tượng đến đó Mộ Dung Lăng Phong liền mãnh liệt nhấn ga.
=======================
Tôi cảm thấy hơi nản rồi╭(╯^╰)╮
“Tiểu Á, hẹn gặp lại, chiều tối baba qua đón con nha" Mộ Dung Lăng Phong ôn nhu nói
“Tiểu Á, anh ở nhà chờ em" Jack cũng hướng Từ Trạch Á phất phất tay
Thẳng đến khi thân ảnh Từ Trạch Á ngồi trên xe, xe rời đi hai người mới lại ngồi xuống hai bên bàn ăn.
“Tôi hỏi cậu ở đây bao lâu?" Cũng qua vài ngày, Mộ Dung Lăng Phong cũng không tính toán ám chỉ, đơn giản đi thẳng vào vấn đề.
“Này sao? Hẳn là còn muốn ngốc thêm một thời gian nữa đi?" Jack không chút để ý ăn bữa sáng, dù sao mấy ngày nay cậu ta coi như đã hiểu được, nam nhân trước mặt này chính là chiếm dục quá mạnh mẽ chẳng những chiếm em trai đáng yêu của cậu ta lại còn không cho em trai Tiểu Á đáng yêu của cậu ta cùng cậu ta đi Mĩ, cho nên không đạt được mục đích lần này cậu ta sẽ không rời đi.
“Cậu hiện tại lập tức lập tức thu dọn đồ đạch rời đi ngay cho tôi" Mộ Dung Lăng Phong đứng lên chỉ vào Jack nói dù sao anh là thấy rõ ràng, nếu anh không đến ngạnh cái bóng đèn mặt dày này tuyệt đối sẽ không dễ dàng rời đi như vậy.
“Chú đuổi tôi đi cũng vô dụng, chú không thấy được hiện tại tôi đang cùng Tiểu Á bồi dưỡng tình cảm anh em, làm sao có khả năng rời đi lúc này" Jack một bộ dáng không chút để ý mặt dày mày dạn.
“Các người vốn không phải anh em bồi dưỡng tình cảm anh em làm cái gì?"
“Vậy hai người vốn cũng không phải cha con lại càng không cần bồi dưỡng tình cảm cha con làm gì, vậy để tôi mang Tiểu Á quay về Mĩ đi thôi?"
“Nguyên lai đây mới là mục đích thực sự của cậu?"
“Mục đích cái gì a? Tôi vốn chính là đến mang Tiểu Á quay về Mĩ, hơn nữa dì Mĩ Vân cũng đồng ý"
“Tôi sẽ không cho cậu mang Tiểu Á đi" Mộ Dung Lăng Phong kiên định nói
“Chuyện này chú nói không tính"
“Tiểu Á sẽ không cùng cậu rời đi"
“Mặc dù hiện tại Tiểu Á sẽ không, nhưng tôi tin tưởng về sau chắc chắn sẽ, dù sao chú vừa không phải baba ruột của em ấy, cũng cùng em càng không có một chút quan hệ, người có quan hệ thực sự là tôi, chỉ cần dì Mĩ Vân còn ở nhà chúng tôi vẫn là vợ của ba tôi, như vậy Tiểu Á chính là em trai của tôi, điểm ấy tạm thời sẽ không thay đổi"
“Cậu cũng đừng quên Mĩ Vân đã đem quyền giám hộ Tiểu Á chuyển cho tôi, cho nên đối với Tiểu Á tất cả tôi có quyền can thiệp, mà cậu chết tâm đi?"
“Chuyện này ——- nếu tôi muốn dì Mĩ Vân biết chú có tư tâm đối với Tiểu Á? Chú cho rằng sẽ như thế nào?"
“Cậu ——-" Jack nói như vậy Mộ Dung Lăng Phong quả nhiên là á khẩu không trả lời được, dù sao Mĩ Vẫn cũng không biết quan hệ hiện tại của anh và Tiểu Á cũng không biết mục đích anh kết hôn cùng cô ấy, nếu để Mĩ Vẫn biết được chắc chắn sẽ mang Tiểu Á đi.
“Bị tôi nói trúng đi?" Jack cười hì hì nói mấy ngày nay ở chung cậu ta cũng nhìn ra được nam nhân này đúng thật là có một loại cảm tình khác đối với Tiểu Á, mặc dù cậu ta cũng không cảm thấy kì quái, nhưng nếu là vì tốt cho Tiểu Á, như vậy liền nhất định phải ngăn cản Tiểu Á hơn nữa mang theo Tiểu Á rời nơi này đi Mĩ, như vậy cậu ta tin tưởng đối với Tiểu Á về sau cũng sẽ có lợi.
“Cậu ——-" Mộ Dung Lăng Phong thổi râu trừng mắt, thừa nhận đi nếu bóng đèn này thật muốn nói cho Mĩ Vân như vậy anh cùng Tiểu Á liền nguy hiểm, không thừa nhận đi như vậy bóng đèn này nhất định sẽ cười anh nhát gan, như vậy bóng đèn này nhất định sẽ càng thêm không cố kị chen ngang vào giữa anh với Tiểu Á.
“———–" Jack lại khiêu khích nhìn Mộ Dung Lăng Phong
“Chuyện tôi cùng Tiểu á còn không tới phiên cậu nói, tôi sẽ tự mình nói với Mĩ Vân, nhưng thật ra cậu đừng tưởng rằng là anh trai của Tiểu Á thì có thể quang minh chính đại tiếp cận Tiểu Á, cậu liền dám nói cậu không an tâm cái gì?" Mộ Dung Lăng Phong chất vấn Jack
“Tôi —- tôi an tâm cái gì, tôi đương nhiên coi Tiểu Á là em trai của tôi" Jack rõ ràng là lo lắng không đủ nhưng vẫn đúng lí hợp tình nói
“Cậu an tâm cái gì? Chính trong lòng cậu rõ ràng" Mộ Dung Lăng Phong cũng học bộ dáng chất vấn vừa rồi của Jack nói
“Chú, tôi không nói chuyện với chú, thật vất vả mới đến một chuyến tôi còn chưa chơi đủ" Lau miệng Jack vung đầu liền tiêu sái đi ra ngoài.
Chết tiệt, Mộ Dung Lăng Phong thấp giọng cũng đứng lên rời đi, từ ngày bóng đèn này đến đây vài ngày anh không có một ngày ăn no ngủ vững, thời thời khắc khắc đều phải lưu ý bóng đèn này không được để cậu ta đánh chủ ý lên người Tiểu Á của anh, giây giây phút phút đều phải nghĩ như thế nào mới có thể đuổi bóng đèn đi.
“Tôi nói cậu lại làm sao vậy?" Trong quán bar, Mộ Dung Lăng Phong ngồi ở trên quầy bar uống rượu, Hải Minh Vũ bưng một ly rượu đi tới, hắn hôm nay không tính toán tới nơi này, nhưng vợ bé nhỏ lại nói đêm nay có việc không thể bồi hắn cho nên hắn tới đây giết thời gian, không thể tưởng tượng được lại đụng phải Mộ Dung Lăng Phong.
“Cậu có biết phương pháp gì đuổi bóng đèn đi không?" Mộ Dung Lăng Phong nhìn Hải Minh Vũ hỏi từ lúc bóng đèn kia đến đây đã mấy ngày, luôn chiếm lấy Tiểu Á của anh không nói, anh hiện tại ngay cả một chút cơ hội cùng Tiểu Á ở chung cũng không có, hơn nữa cái bóng đèn kia lại uy hiếp anh, bảo anh sao có thể không phiền lòng ———–
“Bóng đèn?" Hải Minh Vũ bị Mộ Dung Lăng Phong hỏi thì sửng sốt.
“Đúng, nhà chúng tôi có một cái bóng đèn siêu cấp lớn từ nước ngoài đến đây, chẳng những chiếm lấy vị trí của tôi còn đối Tiểu Á của tôi như hổ rình mồi, ai —-" Mộ Dung Lăng Phong bất đắc thở dài lại một bụng khổ sở không chỗ nào kể được.
“Thật sự? Là ai vậy?" Hải Minh Vũ đến đây hứng thú, mấy ngày nay hắn không có tới Mộ Dung gia, không thể tưởng tượng được tẫn nhiên có chuyện như vậy.
“Đứa con chồng tái hôn của mẹ Tiểu Á, cũng chính là anh trai trên danh nghĩa của Tiểu Á, dù sao là tới thế rào rạt ——–" Mộ Dung Lăng Phong lại bưng lên một ly uống một hơi cạn sạch.
“Vậy sao, người có thể để cậu kiêng kị như vậy khẳng định là không đơn giản đi? Nhưng có thể nào là mĩ thiếu niên?" Hải Minh Vũ lại hứng thú mười phần đoán.
“Có phải mĩ thiếu niên hay không tôi không biết, dù sao tôi chỉ biết cậu ta là cái bóng đèn đại vướng víu, hơn nữa cậu ta còn uy hiếp tôi nói muốn đem chuyện tôi cùng Tiểu Á nói cho Mĩ Vân, cậu nói tôi nên làm cái gì bây giờ đây?"
“Nói cho mẹ Tiểu Á? Mẹ Tiểu Á sẽ đáp ứng sao?"
“Hẳn là sẽ không, tôi hiện tại lo lắng nhất chính là chuyện này còn có Jack bây giờ hình như với Tiểu Á ——–
“Cậu là nói bóng đèn kia với Tiểu Á ——–
“Đúng vậy, cậu nói tôi có thể không phiền lòng được sao?"
“Tôi nói cậu sớm nghe tôi không sai đi, tiên hạ thủ vi cường —–
Tiên hạ thủ vi cường? Có lẽ anh hiện tại thực sự có điểm hối hận không nên không có ——- chính là anh cũng không muốn dùng loại thủ đoạn này để giữ Tiểu Á ở lại bên người. “Cho dù tôi tới Tiểu Á thì thế nào? Quan trọng là Mĩ Vân khẳng định sẽ không đồng ý" Trước kia anh thật đúng là không nghĩ nhiều như vậy, có lẽ nếu lần này Jack không đến anh cũng không nghĩ tới vấn đề này, mà hiện tại anh bỗng nhiên cảm giác vấn đề này không thể không lưu tâm.
“Nếu không cậu để Tiểu Á chính mình nói với mẹ thằng bé, như vậy tôi nghĩ mẹ thằng bé hẳn là sẽ không sai biệt lắm đồng ý đi?"
“Chuyện này không được, tôi cũng đã nghĩ qua, chỉ sợ không thể thực hiện được, nói sau nếu mẹ Tiểu Á kiên quyết không đồng ý lại còn muốn dẫn Tiểu Á đi, chỉ sợ ngay cả thương lượng đường sống còn không có, hiện tại chỉ cần Tiểu Á còn ở lại nơi đây thì hi vọng sẽ lớn hơn."
“Nếu không —— cậu trước ngăn cái miệng của bóng đèn kia lại, như vậy mẹ Tiểu Á sẽ không biết.
“Dùng cái gì ngăn?"
“Tiền tài mĩ nữ, ah. Đúng rồi, cậu ta thích chính là Tiểu Á, nếu không cậu lại tìm cho cậu ta muốn đứa nhỏ tương tự Tiểu Á?"
“Kia đem vợ bé nhỏ của nhà cậu giới thiệu cho cậu ta cậu nguyện ý không? Hơn nữa ngăn nhất thời không chặn được một đời, biện pháp này trị phần ngọn nhưng không trị được phần gốc, nói sau đó một ngày nào đó Mĩ Vân cũng sẽ biết?" Mộ Dung Lăng Phong lại tức giận trắng mắt liếc Hải Minh Vũ một cái, thằng bạn tốt này toàn đưa ra chủ ý cùi bắp.
“Vậy thì không có biện pháp"
Nếu có biện pháp anh cũng sẽ không ở trong này uống rượu giải sầu. “Cậu đến nơi này làm gì? Vợ bé nhỏ nhà cậu đâu?"
“Giống cậu thôi, mặc dù không phải bóng đèn gì đó nhưng cũng kém không nhiều lắm" Hải Minh Vũ cũng bưng ly rượu lên uống, đối với chuyện của hắn cùng vợ bé nhỏ người nhà đương nhiên cũng không biết, chính là nếu bạn tốt không nhắc tới, hắn tựa hồ cũng cho rằng đó là vấn đề thực xa xôi, nhưng bây giờ bỗng nhiên cảm giác một chút cũng không xa xôi.
“Đến, cùng người lưu lạc chân trời xa xăm, làm một ly" Mộ Dung Lăng Phong giơ ly lên cùng Hải Minh Vũ chạm ly rồi sau đó uống một hơi cạn sạch, một người uống càng uống tâm tình càng buồn, nhưng hai người sẽ khác, có người trò chuyện kể khổ trong lòng cũng thoải mái hơn.
“Tôi nói có muốn giới thiệu cái bóng đèn người nhà kia cho tôi biết một chút hay không?" Hải Minh Vũ lại khôi phục bộ dáng trác táng kiêu ngạo cà lơ phất phơ bình thường.
“Tôi thấy cậu là bệnh cũ lại tái phát, tốt rồi sẹo cũ đã quên đau" Mộ Dung Lăng Phong nghiêng qua liếc Hải Minh Vũ một cái nói dù sao chuyện của Hải Minh Vũ anh không biết tám chín cũng phải năm sáu.
“Nói giỡn, nói giỡn, tuyệt đối là nói giỡn" Hải Minh Vũ vội vàng khoát tay nói mặc dù hắn có tà tâm cũng không có gan thật, nếu để cho vợ bé nhỏ của hắn biết được thì nguy to.
“Tiểu tử cậu cũng có ngày hôm nay?" Mộ Dung Lăng Phong trêu trọc nói
“Như nhau —— ngược lại cậu không phải nói cái bóng đèn người nhà kia như hổ rình mồi sao? Cậu như thế nào lại yên tâm để bảo bối Tiểu Á của cậu cùng cậu ta một mình ở chung, cậu không sợ ———
Hải Minh nói còn chưa hết liền cảm giác một trận gió nháy mắt thổi qua lại biến mất, lại nhìn qua bóng dáng Mộ Dung Lăng Phong, trên quầy bar chỉ có một khoảng không cùng một cái ly đủ để chứng minh nơi này vừa rồi đích xác đã có người ngồi qua.
Ra khỏi quán bar, Mộ Dung Lăng Phong một đường rồ ga mà đi, nếu Hải Minh Vũ không nhắc nhở anh thật đúng là đã quên, cho dù tâm tình anh lại buồn bực thì cũng không thể để Tiểu Á của anh cùng đại hôi lang như hổ rình mồi kia cùng một chỗ, bằng không Tiểu Á của anh sẽ thật nguy hiểm, tưởng tượng đến đó Mộ Dung Lăng Phong liền mãnh liệt nhấn ga.
=======================
Tôi cảm thấy hơi nản rồi╭(╯^╰)╮
Tác giả :
Họa Thi Ngữ