Bảo Bối Của Tổng Tài Ác Ma
Chương 43: Đi tiệc
------------- Một tuần sau -----------
Nguyệt Nhi từ phòng thay đồ bước ra khiến biết bao nhiêu con người nhìn cô không hề chớp mắt, bổng Thiên Hạo ho khan một tiếng khiến bọn họ hoàn hồn trở lại, anh thẫm nghĩ "Dám nhìn ngắm vợ của lão tử đây sao, các người đi ngủ đi mà mơ. Đừng hòng nhìn ngắm vợ tôi"
Cô bước ra với một cái đầm dạ hội màu trắng hồng, là đầm cúp ngực nên không có dây, sau lưng có một khóa kéo, cái đầm dài tới đầu gối của cô, nhưng sau lưng thì có một tấm lưới màu hồng trãi dài xuống chân cô. Tóc cô được búi cao lên, mái tóc được chừa ra hai cọng thành mái đôi, được uống cong. Đặc biệt là khuôn mặt đẹp không góc chết của cô, 2 hàng luôn mi dài và cong, đôi môi được son màu đỏ cam, làn da trắng hồng mịn màng cộng thêm khuôn măt nọng đáng yêu của cô.
Nhìn cô bây giờ vừa dễ thương vừa quyến rũ, cô như một thiếu phu nhân được cưng chiều yêu thương hết mực. Nhìn cô như vậy đâu ai nghĩ rằng cô từng có một thời gian đầy ấm ức, đau khổ mà đâu ai biết được, đâu ai hiểu. Vì chỉ có mỗi một mỉnh cô biết, một mình cô hiểu mà thôi
Thiên Hạo bước đến gần cô, anh nắm lấy tay cô quày qua tay anh. Anh mỉm cười nhẹ nhàng rồi nói với cô "Nguyệt Nhi, em quả thật là một nàng công chúa xinh đẹp nhất thế giới rồi"
Nguyệt Nhi hơi đỏ mặt rồi lấy tay sờ lên ngưc trái của anh "Em không muốn làm một ngàng công chúa đẹp nhất thế giới. Mà em chỉ muốn được làm một nàng công cgua xinh đẹp ở trong trái tim anh, ở trong lòng anh được anh yêu thương mà thôi. Vì anh chính là hoàng tử của em Thiên....."
Cô định gọi tên anh nhưng anh đã bịch miệng cô lại, anh nói nhỏ vào tai cô "Ở trước mặt người ngoài em không được gọi tên thật của anh"
Nguyệt Nhi ôm lấy anh "Em biết rồi. Em yêu anh Nhất Phong à"
"Anh cũng yêu em, bảo bối"
----------- Tại bữa tiệc -----------
Xung quanh bữa tiệc đều có những vị khách rất đặc biệt và giàu có đang nói chuyện hợp tác với nhau. Trong khi đó có một chiếc xe màu đen sang trong dừng trước cổng bữa tiệc, chiếc xe đó trên thế giới chỉ có mỗi 2 chiếc, 1 trắng và một đen, không cần nói ai cũng biết 2 chiếc xe đó đều thuộc quyền sở hữu của nhà họ Hà.
Cửa xe đươc mở ra, trên xe có một đôi nam nữ vước ra khiến ai cũng trố mắt nhìn họ. Bỗng có một cô gái chạy đến ôm anh. Đó không phải ai khác mà chính là Đường Thẫm Vy vì bữa tiệc nảy là do công ty ba ả ta tổ chứ, chủ yếu là muốn hợp tác với các công ty khác. Ả ta nói nhỏ vào tai anh "Thiên Hạo, em nhớ anh"
Lời nói đó tuy rất nhỏ nhưng cũng đủ khiến cho Nguyệt Nhi đứng cạnh anh nghe được, Nguyệt Nhi hoảng hốt "Chuyện gì đang sảy ra vậy nè. Thẫm Vy cô ta biết anh ấy là Hà Thiên Hạo sao"
Thiên Hạo đẩy Thẩm Vy ra "Vy Vy lâu quá không gặp càng ngày em càng xinh đẹp"
Ả ta vui mừng rồi quay sang nhìn Nguyệt Nhi "A thì ra là Đàn Nhi, tại sao cô lại ở đây. Chắc lả loại đàn bà vô liêm sỉ như Đàn Nhi tiểu thơ đến đây là để tìm một đãi gia nào đó rồi lên giường có đúng không?" Ả ta kêu ngão nói với cô, nhưng ả ta không biết rằng người ả yêu đang rất tức giẫn vì dám nói xấu người anh yêu
Môi cô hơi nhếch lên rồi buông tay cô ra khỏi người Thiên Hạo, Nguyệt Nhi nắm lấy tay anh "Ồ, Thẫm Vy tiểu thư cho tôi hỏi Đàn Nhi là ai vậy kìa"
Cô thở dài rồi nói tiếp "À mà cô nói Đàn Nhi tiểu thơ gì đó tìm đến các đãi gia để lên giường thì chắc cô cũng giống vậy nên mới nói người khác. Cô nói người khác là loại đàn bà vô liêm sĩ thì cũng có khác gì cô đang tự nói bản thân cô vô liêm sĩ, không chịu suy nghĩ mà ôm chồng của tôi"
Ả tức điên lên rồi nhìn Thiên Hạo "Anh à, cô ta dám chửi em là đồ vô liêm sĩ kìa, anh mau sử lý cô ta cho Vy Vy đi"
Thấy anh không có biểu hiện gì thì cô mở miệng "Cha Cha, hazzzz..... Thẫm Vy tiểu thơ, cô nhìn xem cô như vậy có phải rất giống thứ đàn bà vô liêm sĩ đi cướp chỗngb người khác không. Không chỉ vậy mà còn dám kêu chồng của tôi sử lý tôi sao"
Nói rồi cô ngước lên hôn vào môi anh một cái rồi ngước xuống nhìn ả "Chắc Thẫm Vy tiểu thơ cô không biết rằng...." cô bước tới nói nhỏ vào tai của ả "Thiên Hạo rất yêu thương cưng chiều tôi rồi" Vì không muốn người khác biết đến tên của anh nên cô đành phải nói nhỏ vào tai ả thôi
Thiên Hạo bước tới ôm eo cô rồi đi, nhưng trước khi đi qua ả ta thì anh còn nói với ả một câu "Vy Vy, em đừng quên anh đã có vợ rồi. Nên em đừng có vô liêm sĩ mà cướp chồng của ngươc khác"
*Hết Chap 43*
-Còn tiếp-
=>Chap 44: Nguyệt Nhi đau lòng
Thỉnh cầu mọi người cho mị xin vote và cmt nha.
Yêu
Nguyệt Nhi từ phòng thay đồ bước ra khiến biết bao nhiêu con người nhìn cô không hề chớp mắt, bổng Thiên Hạo ho khan một tiếng khiến bọn họ hoàn hồn trở lại, anh thẫm nghĩ "Dám nhìn ngắm vợ của lão tử đây sao, các người đi ngủ đi mà mơ. Đừng hòng nhìn ngắm vợ tôi"
Cô bước ra với một cái đầm dạ hội màu trắng hồng, là đầm cúp ngực nên không có dây, sau lưng có một khóa kéo, cái đầm dài tới đầu gối của cô, nhưng sau lưng thì có một tấm lưới màu hồng trãi dài xuống chân cô. Tóc cô được búi cao lên, mái tóc được chừa ra hai cọng thành mái đôi, được uống cong. Đặc biệt là khuôn mặt đẹp không góc chết của cô, 2 hàng luôn mi dài và cong, đôi môi được son màu đỏ cam, làn da trắng hồng mịn màng cộng thêm khuôn măt nọng đáng yêu của cô.
Nhìn cô bây giờ vừa dễ thương vừa quyến rũ, cô như một thiếu phu nhân được cưng chiều yêu thương hết mực. Nhìn cô như vậy đâu ai nghĩ rằng cô từng có một thời gian đầy ấm ức, đau khổ mà đâu ai biết được, đâu ai hiểu. Vì chỉ có mỗi một mỉnh cô biết, một mình cô hiểu mà thôi
Thiên Hạo bước đến gần cô, anh nắm lấy tay cô quày qua tay anh. Anh mỉm cười nhẹ nhàng rồi nói với cô "Nguyệt Nhi, em quả thật là một nàng công chúa xinh đẹp nhất thế giới rồi"
Nguyệt Nhi hơi đỏ mặt rồi lấy tay sờ lên ngưc trái của anh "Em không muốn làm một ngàng công chúa đẹp nhất thế giới. Mà em chỉ muốn được làm một nàng công cgua xinh đẹp ở trong trái tim anh, ở trong lòng anh được anh yêu thương mà thôi. Vì anh chính là hoàng tử của em Thiên....."
Cô định gọi tên anh nhưng anh đã bịch miệng cô lại, anh nói nhỏ vào tai cô "Ở trước mặt người ngoài em không được gọi tên thật của anh"
Nguyệt Nhi ôm lấy anh "Em biết rồi. Em yêu anh Nhất Phong à"
"Anh cũng yêu em, bảo bối"
----------- Tại bữa tiệc -----------
Xung quanh bữa tiệc đều có những vị khách rất đặc biệt và giàu có đang nói chuyện hợp tác với nhau. Trong khi đó có một chiếc xe màu đen sang trong dừng trước cổng bữa tiệc, chiếc xe đó trên thế giới chỉ có mỗi 2 chiếc, 1 trắng và một đen, không cần nói ai cũng biết 2 chiếc xe đó đều thuộc quyền sở hữu của nhà họ Hà.
Cửa xe đươc mở ra, trên xe có một đôi nam nữ vước ra khiến ai cũng trố mắt nhìn họ. Bỗng có một cô gái chạy đến ôm anh. Đó không phải ai khác mà chính là Đường Thẫm Vy vì bữa tiệc nảy là do công ty ba ả ta tổ chứ, chủ yếu là muốn hợp tác với các công ty khác. Ả ta nói nhỏ vào tai anh "Thiên Hạo, em nhớ anh"
Lời nói đó tuy rất nhỏ nhưng cũng đủ khiến cho Nguyệt Nhi đứng cạnh anh nghe được, Nguyệt Nhi hoảng hốt "Chuyện gì đang sảy ra vậy nè. Thẫm Vy cô ta biết anh ấy là Hà Thiên Hạo sao"
Thiên Hạo đẩy Thẩm Vy ra "Vy Vy lâu quá không gặp càng ngày em càng xinh đẹp"
Ả ta vui mừng rồi quay sang nhìn Nguyệt Nhi "A thì ra là Đàn Nhi, tại sao cô lại ở đây. Chắc lả loại đàn bà vô liêm sỉ như Đàn Nhi tiểu thơ đến đây là để tìm một đãi gia nào đó rồi lên giường có đúng không?" Ả ta kêu ngão nói với cô, nhưng ả ta không biết rằng người ả yêu đang rất tức giẫn vì dám nói xấu người anh yêu
Môi cô hơi nhếch lên rồi buông tay cô ra khỏi người Thiên Hạo, Nguyệt Nhi nắm lấy tay anh "Ồ, Thẫm Vy tiểu thư cho tôi hỏi Đàn Nhi là ai vậy kìa"
Cô thở dài rồi nói tiếp "À mà cô nói Đàn Nhi tiểu thơ gì đó tìm đến các đãi gia để lên giường thì chắc cô cũng giống vậy nên mới nói người khác. Cô nói người khác là loại đàn bà vô liêm sĩ thì cũng có khác gì cô đang tự nói bản thân cô vô liêm sĩ, không chịu suy nghĩ mà ôm chồng của tôi"
Ả tức điên lên rồi nhìn Thiên Hạo "Anh à, cô ta dám chửi em là đồ vô liêm sĩ kìa, anh mau sử lý cô ta cho Vy Vy đi"
Thấy anh không có biểu hiện gì thì cô mở miệng "Cha Cha, hazzzz..... Thẫm Vy tiểu thơ, cô nhìn xem cô như vậy có phải rất giống thứ đàn bà vô liêm sĩ đi cướp chỗngb người khác không. Không chỉ vậy mà còn dám kêu chồng của tôi sử lý tôi sao"
Nói rồi cô ngước lên hôn vào môi anh một cái rồi ngước xuống nhìn ả "Chắc Thẫm Vy tiểu thơ cô không biết rằng...." cô bước tới nói nhỏ vào tai của ả "Thiên Hạo rất yêu thương cưng chiều tôi rồi" Vì không muốn người khác biết đến tên của anh nên cô đành phải nói nhỏ vào tai ả thôi
Thiên Hạo bước tới ôm eo cô rồi đi, nhưng trước khi đi qua ả ta thì anh còn nói với ả một câu "Vy Vy, em đừng quên anh đã có vợ rồi. Nên em đừng có vô liêm sĩ mà cướp chồng của ngươc khác"
*Hết Chap 43*
-Còn tiếp-
=>Chap 44: Nguyệt Nhi đau lòng
Thỉnh cầu mọi người cho mị xin vote và cmt nha.
Yêu
Tác giả :
Hà Tuyết Nhi