Băng Phong Chích Dục

Chương 20

-Nếu nói trúng tim đen của người khác, thế còn chuyện của ngươi thì sao?

-Có quyết định rồi. –Khóe miệng Tần Thước nâng cao lên.

-Ta nghĩ. –Lâm Nguyệt Bạch thản nhiên cười nói: -Các ngươi nhất định sẽ hạnh phúc.

Mặc dù đáy lòng tràn ngập sự cay đắng lưu luyến tình cảm không thôi, nhưng lại không thể nào oán than, muốn trách chỉ có thể trách bản thân mình chưa bao giờ nỗ lực qua. Đại khái là lúc này, phải thay đổi tính cách nhu nhược hay trốn tránh của bản thân, phải đối mặt với tình cảm của bản thân.

—————————————————

-Anh tính định cùng cấp dươi cả đời dây dưa không rõ sao? –Yến Giai Ny lạnh lùng nói.

Đồng Hi Diệp ngoảnh mặt làm ngơ, sau khi làm xong đống giấy tờ trên bàn, y ký tên xong liền đứng lên bỏ đi.

-Sớm biết vậy, lần trước ta đã giết hắn!

Nàng điên cuồng quát to, làm cho Đồng hi Diệp quay đầu lại, ánh mắt y lãnh đạm, không thèm nhìn đến Yến Giai Ny một cái.

-Sao nào? Định đánh ta sao? –Không cam lòng khiêu khích.

Đồng Hi Diệp điềm tĩnh rút di động ra, bấm số:

– Đem ba rương hàng của Phi Yến Minh ném xuống nước cho ta, lập tức.

-Ngươi, ngươi đang làm cái gì vậy. –Yến Giai Ny khó có thể tin được trừng lớn mắt.

-Cuộc tác hợp này bên nào có lợi hơn chắc cô biết rõ. –Đồng Hi Diệp hờ hững nói: -Ta sẽ không đánh cô, ngay cả liếc mắt nhìn cô một cái ta cũng chả muốn nữa là.

Sau khi Đồng Hi Diệp rời đi, Yến Giai Ny ngồi bệt cả xuống đất.

-Đại tiểu thư, hiện tại người không nên đắc tội với Tập Thiên bang a, bằng không hội chúng ta…

-Câm miệng! Chẳng lẽ ta không biết sao? –Sắc mặt Yến Giai Ny càng âm trầm, ánh mắt đầy tia hung bạo… ngay cả liếc mắt ta một cái cũng không muốn sao?

Đồng Hi Diệp, cứ chờ xem, đến một lúc nào đó người hối hận cũng muộn rồi!

————————

-Lão Đại? –Tần Thước về nhà, vừa mở cửa đã thấy Đồng Hi Diệp đang ngồi trên sô-fa, hắn rất nhanh liền nở nụ cười: – Từ nay về sau đều ở đây sao?

-Chỉ cần buổi tôi không có chuyện lớn xảy ra, ngươi không muốn sao? –Trong giọng nói lạnh nhạt của Đồng Hi Diệp có thêm một chút gì đó, giống như một ly nước sôi trong vắt bỏ thêm một muống muối vào.

-Đương nhiên, không, ý ta là đương nhiên thích a. –Tần Thước nhếch miệng cười cười: -Ta nghĩ ta phải đi siêu thị nha~, thêm người ở, cần phải mua thêm đồ ăn, bát đũa, thức ăn trong tủ lạnh không đủ a, còn có đồ tắm của ngươi nữa, không thể để ngươi dùng chung áo tắm của ta… -Đang lúc Tần thước nói không ngừng nghỉ, thì Đồng Hi Diệp đã đứng trước mặt hắn rồi, ánh mắt y bình tĩnh nhìn hắn: -Sao vậy? Có gì không đúng sao?

-Ta đi cùng với ngươi.

-A?

Hai gã nam nhân cùng nhau đi siêu thị đã là một sự ngạc nhiên rồi, huống chi hành vi phương thức của Lão Đại hắn… làm cho dân tình từ đầu chí cuối cứ trố mắt ra nhìn. Hắn đẩy xe chở hàng đi ở phía sau, thỉnh thoảng hứng những vật phẩm do Đồng Hi Diệp tiện tay ném ra sau cho hắn. Nào là mì gói, rau quả, thịt tươi, khăn mặt, kem đánh răng, bàn chải đánh răng, những cái này dù có bắt hụt rơi xuống cũng không sao, liền ngay cả tương, dấm chua, bát đĩa linh tinh dễ vỡ đủ thứ, y chả them quay đầu lại nhìn cứ thuận tay bốc là thuận tay quăng ra sau, tựa hồ như chắc chắn rằng Tần Thước sẽ chụp được vậy. (Cứ nghĩ đến cảnh trong siêu thị có 2 anh zai xinh đẹp kẻ tung người hứng vật phẩm thì…=.=!!!!)

Quả thật là Tần thước chưa chụp hụt lần nào, hắn phối hợp rất ăn ý cùng với y, không bao lâu sao công cuộc “tuần tra càn quét" ở siêu thị đã xong, xe hàng cũng đã tràn đầy vật phẩm. Suốt đường đi, Tần Thước một thân một mình tay xách nách mang cả đống đồ, vì hắn thật sự không thể nào tưởng tượng nổi, cái cảnh một Đồng Hi Diệp sắc mặt không thay đổi khi vung đao động thương, kẻ dù đang trong trận tinh phong huyết vũ cũng bình chân như vại … Lại có cái bộ dáng xách túi nilon của siêu thị mà đi thì..

Về đến nhà đã chạng vạng tối, Tần Thước bắt đầu bắt tay vào dọn dẹp phòng ở, trước kia chỉ cần duy trì giữ cho căn phòng dành riêng cho Đồng Hi Diệp sạch sẽ là ổn rồi, nhưng bây giờ đã khác. Hiện tại hắn nhanh chóng đem quần lót, bít tất, linh tinh của mình đi sử lý.

Đồng Hi Diệp đang ở phòng bếp, nghe thấy tiếng túi bao nilon mở ra, Tần Thước biết y đang mở bao chén đũa dụng cụ vừa mới mua:

-Lão Đại, ngươi đói rồi sao, ta đi nấu cơm cho ngươi… – Vừa mới bước đến cửa bếp, động tác của Tần Thước liền ngưng trệ, hắn ngơ ngác cả buổi: -Ngươi… đó là cái gì?

– Chỉ định mang thử. –Đồng Hi Diệp vừa nói, vừa cật lực nghĩ muốn kéo cái tạp dề trên cổ xuống, vừa rồi cũng không biết trúng phải cái gì, lại nghĩ muốn mặc thử cái này lên xem thử, kết quả không biết cột dây kiểu gì mà càng kéo càng chặt.

Tần Thước sững sờ, y toàn thân mang thuần một màu trắng, vẻ mặt cao ngạo, chỉ cần một cái phất tay đạm mạt, cũng làm cho một cõi hắc đạo khiếp sợ, thế mà cái bộ tạp dề, cái tạp dề kia… màu phấn hồng, viền ren hoa, bên trái là một cái túi nhỏ, bên phải là một cái khắc nho nhỏ.

-Oa hahahahahahaha! –Tần Thước bỗng nhiên cười lớn tiếng, ngã xuống đất lăn lộn.

-Tần Thước… -Vẻ mặt Đồng Hi Diệp đầy mây đen dày đặc: -Ngươi cười đủ chưa hả?

-Còn…chưa a…. –Tần Thước ôm bụng, lau lau nước mắt.

-Ta cho ngươi cười! –Đồng Hi Diệp vừa nói xong liền nhấc chân lên chuẩn bị đá Tần Thước, giống như xưa kia khi y hay giáo huấn hắn, chỉ là lần này Tần Thước thật sự không có làm gì sai cả.

-Ta không cười, không cười nữa. –Tần Thước chịu không được, nhấc tay xin đầu hàng: -Lão Đại ngươi xoay người lại, ta sẽ giúp người cởi nó xuống.

Lúc này Đồng Hi Diệp mới hạ hỏa, ngổi xổm xuống quay lưng lại, Tần Thước nhịn không được bèn lén cười cười, liền bị y quay đầu lại trừng mắt một cái hắn mới thôi.

Lúc cởi dây buộc, tay hắn vô tình chạm vào sau gáy y, thực trắng nõn trơn nhẵn, hoàn toàn không giống một kẻ đứng đầu hắc bang gì cả, tâm giao động một chút, Tần Thước mẫn cảm rụt tay về… tuyệt đối không thể có ý đồ xấu với Lão Đại.

Cuối cùng cũng đã cởi xong, Đồng Hi Diệp cởi ra liền tiện tay ném nó đi xa nhất có thể, vẫn là lần đầu tiên thấy Đồng Hi Diệp có hành động trẻ con như vậy, Tần Thước không khỏi buồn cười. Nhưng khi Đồng Hi Diệp vừa quay lại hắn liền lập tức lấy tay che miệng như một đứa trẻ đang làm điều xấu.

Đồng Hi Diệp ảm đạm cười, gỡ tay xuống, y hôn lên môi Tần Thước. Lần này Tần Thước không có phản ứng, vừa rồi Lão Đại hắn cười, nụ cươi cơ hồ có thể làm ba hồn bảy vía của kẻ khác bay lên mây. Hiện tại hắn chỉ có thể để đối phương tùy ý thăm dò tiếp xúc đến những điểm mẫn cảm của mình, cả hai càng lúc càng dây dưa kịch liệt khiêu khích không thôi.

Tách ra một chút khoảng cách, có thể cảm nhậy thấy hơi thở của đối phương, Đồng Hi Diệp thấp giọng nói:

-Ngươi đã nói… -Câu nói kia, tựa hồ kỳ kỳ làm y không thể xuất ra khỏi miệng.

Tần Thước hiểu rõ gật đầu cười:

-Ta nói rồi.

Lão Đại, khi nào ngươi ngủ tiếp với ta một lẫn nữa?

Nhưng tâm tình khi đó, không có giống như bây giờ, ngoại sự cam tâm tình nguyện ra, còn có sự mong chờ khao khát. Này lại một lần nữa, không chỉ làm cho ngươi yên tâm, mà cũng là xác minh ý nguyện của ta.

Thời điểm Đồng Hi Diệp trần truồng nằm trên hắn, hắn không nhịn được cười ra tiếng.

-Cười cái gì?

-Nhớ lại bộ dáng lúc nãy ngươi mặc tạp dề a~.

– Còn dám cười một lần nữa, ta sẽ đem cái tạp dề chết tiệt kia cùng ngươi đem đi chôn ở vinh Bắc Bộ ngay.

Hảo hảo, thừa nhận là do hắn hơi quá trớn. Tần Thước nâng tay ôm lấy y, khẽ chậm liếm cắn đùa nghịch khỏa lạp hồng hồng trước ngực Đồng Hi Diệp.

Nơi mẫn cảm bị đùa nghịch, rất nhanh toàn cơ thể bị Đồng Hi Diệp khơi mào hỏa dục, công thành đoạt đất, Tần Thước ôm chặt lấy y. Dần dần phân không rõ tiếng thở dốc kia là của ai, thậm chí thân thể cả hai không có kẻ hở, giống như đã hoàn toàn hòa làm một.

Ý thức hỗn loạn, từ lúc gặp gỡ Đồng Hi Diệp đến nay, cả quá trình giống như một cuộn phim quay nhanh, chính là trong cuộn phim đó đều là một mảng đen tối, dù hắn muốn nhìn rõ cũng không thể nhìn rõ.

Cuối cùng điều rõ nhất chính là câu nói Lâm Nguyệt Bạch đã nói với hắn: “Các ngươi nhất định sẽ hạnh phúc."

-Các ngươi nghĩ ta sẽ để cho các ngươi sống vui vẻ như vậy sao?. –Yến Giai Ny dùng lực nắm chặt bàn tay thành nắm đấm, các đốt ngón tay trắng bạch dữ tợn.

Lữ Tam ở phía sau nàng, vẻ mặt bình ổn, cười âm trầm.

Hết chương 10 (Hạ)
Tác giả : Liễu Liễu
5/5 của 1 đánh giá

Bình luận

Lưu tên của tôi, email, và trang web trong trình duyệt này cho lần bình luận kế tiếp của tôi
Nguyen 2 năm trước
Đã ra chap mới rồi nhé mọi người, link đây nha: bit.ly/newchap247

Truyện cùng thể loại