Băng Hỏa Ma Trù
Chương 100: Nhất phẩm diện thực (Thượng) (Điểm tâm số một)
Lan Hinh khách sạn, đại đường ước chừng có sáu bảy trăm thước vuông, trong đó một phần ba thì đặt một quầy ngang dùng tiếp tân và đăng kí nhận trả phòng, hai phần ba còn lại dùng làm một quán cơm đơn giản. Vào thời điểm Niệm Băng tới, nhìn thoáng qua, trang trí trong quán cơm kia chỉ có thể dùng từ vô cùng thê thảm để hình dung. Đập vàp mắt là những cái bàn gỗ màu đỏ nứt nẻ, sớm đã phơi ra màu sắc ban đầu của gỗ, tựa hồ tùy thời có thể gãy hết mấy cái chân, vách tường chung quanh càng rách nát không chịu nổi,cà mặt tường đều không xong. Địa phương như vậy mà cũng có thể gọi là quán cơm sao? Nếu không phải phòng cho khách coi như sạch sẽ, giá cả lại không mắc, Niệm Băng tuyệt sẽ không chọn chỗ này. Nhưng tình hình trước mắt làm hắn có chút không dám tin vào hai mắt của mình. Vừa mới tối mà trước cửa quán cơm đã xếp một dãy người dài, mà trong quán thì đã ngồi đầy người, chí ít có tới hơn mười tên phục vụ bận rộn chạy qua chạy lại, cảnh tượng thực náo nhiệt.
Loại địa phương này mà cũng có nhiều khách nhân như vậy? Trong đó có một vài khách nhân nhìn qua trang phục thực là hoa lệ, điều này chỉ có thể chứng minh một vấn đề, quán này bề ngoài rách nát thì ắt phải có bí quyết kinh doanh, dĩ nhiên món ăn phải có chỗ đặc sắc rồi.
Mỹ vị nào có thể đưa tới nhiều khách nhân như vậy? Lòng hiếu kì của Niệm Băng nhất thời nổi lên. Đi ra đường lớn, hỏi người bán hàng phía sau quầy hỏi: "Quán các ngươi như thế nào mà lại nhiều khách nhân như vậy? Nơi này có món ngon gì sao?"
Người bán hàng nhìn khuôn mặt anh tuấn của Niệm Băng, trên mặt không khỏi hiện ra một tia đỏ ửng, tự hào nói: "Tiên sinh, ngài hẳn là người từ xa tới đây. Tại Băng Lan thành chúng ta, cánh gà nướng cùng thành nam Trừng nhãn thực đích trừng nhãn thực, cũng liệt vào Băng Lan nhị đại danh cật. Không biết có bao nhiêu người mộ danh mà đến đây, cũng chỉ để ăn cánh gà của chúng ta."
"Ôi?" Người bán hàng nói làm câu dẫn hứng thú của Niệm Băng. Có thứ mĩ vị như cánh gà, hôm nay nhất định phải nếm thử một miếng. Nghĩ vậy, hắn không nóng nảy, bước nhanh đến phía sau hàng người đang đợi bên ngoài quán, kiên nhẫn cùng đợi.
Ra đến ngoài đường, mặc dù xếp cuối hàng, nhưng Niệm Băng chỉ cần hơi nghiêng thân là có thể gặp cảnh tượng trước quán cơm, cánh gà đã làm đợi nướng. Mùi thơm không ngừng truyền đến, thông qua quan sát hắn phát hiện, nơi này cánh gà nướng chỉ dùng cánh tỏi*. Trong cánh chỉ có cánh tỏi là ngon nhất, lấy đây làm nguyên liệu, không trách được có thể nổi tiếng Băng Lan thành. Đầu bếp phụ trách nướng có hai vị, động tác của bọn họ rất nhanh, không ngừng trở mình chuyển hướng nướng trên lò. Cánh gà đều dùng que trúc để xuyên, mỗi xâu đều có một hai cánh được xuyên bằng hai que trúc. Như vậy có thể làm cho cánh gà trong khi nướng vững vàng đặt trên lò, theo bọn họ xoay chuyển theo thủ nghệ. Niệm Băng cũng không phát hiện ra kĩ thuật gì đặc thù. Hắn không tin cánh gà nướng tại địa phương này có thể hấp dẫn nhiều khách nhân như vậy, hắn kiên nhẫn quan sát tiếp tục.
*cánh tỏi: phần trên của cánh gà, giống như phần bắp tay của người, bắt đầu từ vai xuống đến cùi chỏ.
Rốt cục, Niệm Băng trong khi cẩn thận quan sát đã phát hiện chỗ ảo diệu của cánh gà Lan Hinh này, thì ra là nước sốt, mỗi khi cánh gà chín, hai gã đầu bếp cầm lấy cánh gà trên lò, tại mặt sau của lò quét lên một tầng nước sốt, quét qua cánh gà một lần nữa khi nướng, sẽ làm tản mát ra một cỗ hương thơm ngọt ngào, cánh gà vốn màu vàng kim cũng sẽ theo đó mà biến thành màu nâu, nướng trên lửa nhỏ thêm một chút là hoàn thành.
Đúng vậy, bí mật nhất định là trong loại nước sốt này. Loại nước sốt này nhất định là trải qua công nghệ điều phối đặc thù mà thành, xem đến đây, Niệm Băng quyết tâm nhất định phải nhấm nháp một chút, hắn cũng không vội, kiên nhẫn xếp hàng chờ
Cánh gà nướng cũng tốn thời gian, thời điểm Niệm Băng bắt đầu xếp hàng, bầu trời chiều vẫn còn một chút ánh nắng, nhưng lúc đến phiên hắn, bầu trời đã hoàn toàn tối sầm. quay đầu nhìn thoáng qua, sau lưng đội ngũ cũng nhiều lên thêm, hắn trong lòng không khỏi cảm thán, loại tình trạng sinh ý này quả thật là tốt.
"Tiên sinh, ngài muốn cánh gà loại nào, muốn bao nhiêu xâu? Là ăn ở chỗ này hay mang về nhà?" Người phục vụ viên phụ trách tính tiền khách khí hỏi
Niệm Băng.
Lấy lại tinh thần, Niệm Băng nói: "Cánh gà nơi này của các ngươi có bao nhiêu loại, ta muốn mỗi loại một xâu, nhân tiện ăn tại đây luôn."
Phục vụ viên nói: "Tốt, cánh gà có bốn loại, chia làm nguyên vị, vi lạt, đơn diện lạt và song diện lạt*, ngài chắc chắn mỗi loại đều muốn một xâu chứ? Cánh gà vi lạt nơi này chúng ta bán được nhiều nhất, hương vị vừa phải rất được ưa chuộng."
--*vi lạt, đơn diện lạt và song diện lạt: hơi cay, cay một mặt, cay hai mặt.
Niệm Băng mỉm cười nói: "Đương nhiên, ta cũng là mộ danh mà đến, tự nhiên mỗi loại đều muốn nhấm nháp một chút, bao nhiêu tiền?"
Người bán hàng ánh mắt có chút quái dị, liếc mắt nhìn Niệm Băng, mỉm cười nói: "Quán Lan Hinh ta có quy củ, chỉ cần là mua cánh gà thì phải ăn xong, nhất là phải dùng cơm tại bổn điếm."
Niệm Băng gật đầu: "Hảo, xin mau mau một chút, bao nhiêu tiền?"
Người bán hàng nói: "Cánh gà đều là ba đồng tệ một xâu, bốn xâu tổng cộng là một ngân tệ hai đồng tệ, lúc này bên trong không có chỗ ngồi, ngài ở nơi này chờ một chút."
Niệm Băng đưa tiền rồi đứng ở một bên chờ. Bởi vì đi tới phía trước, lần này hắn thấy rõ hình dạng của nước sốt nướng cánh gà đựng trong một cái thùng hình tròn, một chất lỏng màu nâu sền sệt, đầu bếp dùng một cây cọ quét chất lỏng này lên mặt trên cánh gà sắp nướng.
Nghe mùi thơm ngọt kia có chút quái dị, Niệm Băng không ngừng đoán trong gia vị kia chính xác là dùng nguyên liệu gì, nhưng thủy chung vẫn không thể bình tĩnh phán đoán, xem ra, muốn thật sự biết được chỉ có thể ăn mới biết.
Rốt cuộc, Niệm Băng cũng có được bốn xâu cánh gà đã nướng, thời điểm cánh gà đưa tới tay Niệm Băng, hắn hoàn toàn bị sốc, lúc này hắn mới hoàn toàn hiểu được cái gì là độc diện lạt, cái gì là song diện lạt. Cánh gà nguyên vị chính là sau khi quét tương lên đem nướng là hoàn thành, vi lạt là lấy nguyên vị làm trụ cột, trên đó rải lên một ít bột tiêu. Mà đơn diện lạt đã thức khủng bố rồi, cả một mặt cánh gà, hết thảy đều bị tiêu cay bao phủ, cho nên song diện lạt, Niệm Băng có thể thấy rõ ràng, sau khi cánh gà được nướng chín, đầu bếp kia đem cả xâu cho vào trong bao to đựng tiêu rồi lắc vòng, nhờ vào tính dính của nước sốt trên cánh gà, cơ hồ mỗi bộ vị đều bị tiêu bao phủ. Trời ạ! Thứ này cũng có thể ăn sao?
Nhìn thấy ánh mắt nghi hoặc của Niệm Băng, người bán hàng nở nụ cười "Tiên sinh, ngay lúc này bên trong không có chỗ, phiền ngài đứng đây ăn trước đi, nơi này chúng ta có một quy củ, nếu có thể ăn hết một xâu song diện lạt, sẽ được tặng một xâu khác."
Niệm Băng nhìn cánh gà trong tay, trước hết lấy ra xâu nguyên vị cắn một miếng, nhất thời một cỗ hương vị thơm ngon nồng đậm tràn ngập vị giác của hắn, quả thật là ngon, nhưng đồng thời với tán thưởng, Niệm Băng đã phát hiện nhược điểm của cánh gà này. Rất nhanh, một xâu cánh gà nguyên vị đã trong dạ dày, có thể làm cho Niệm Băng ăn xong nhanh như vậy, cánh gà này tự nhiên có chỗ độc đáo.
Khi ăn xong một xâu cánh gà, Niệm Băng rốt cục đã xác định được thành phần của nước sốt kia, trách không được lại thơm ngon như thế, nguyên lai trong loại nước sốt này có ít nhất sáu loại thảo dược. Hơn nữa mỗi loại thảo dược đều là hỗ trợ lẫn nhau, chẳng những làm tăng thêm hương vị mà đối với cơ thể người dùng cũng có tác dụng tẩm bổ, quả nhiên có chỗ đặc biệt. Bạn đang đọc truyện tại - https://truyenfull.vn
Mỉm cười, Niệm Băng cầm lấy cánh gà vi lạt bắt đầu ăn, trong hương vị ngọt thơm còn có một chút vị cay, Cái cơ bản trong ẩm thực là phải có sự liên kết của mùi vị. Chả trách vừa rồi người bán hàng chủ yếu giới thiệu một loại này, hương vị quả thật là ngon! Nếu không phải thủ nghệ của đầu bếp có vấn đề, có thể tiến thêm một bậc cao hơn.
Rốt cục hắn đã cầm lấy xâu đơn diện lạt kia, đột nhiên cảm giác có chút khủng bố, thử cắn một miếng nhỏ thăm dò trước. Vừa mới vào miệng không có cảm giác gì đặc thù, thậm chí còn không có vị cay của xâu vi lạt vừa rồi. Nhưng trong nháy mắt hắn đã kinh ngạc, hương vị tiêu cay giống như ngọn lửa phun ra, làm cho hắn nhất thời há to miệng, phảng phất như trong miệng có thể phun ra lửa đến nơi. Niệm Băng há hốc miệng thở phù phù. Trời ạ! Thứ này là cho người ăn sao? Cay chết ta mất.
"Nước…Nước…" Niệm Băng lớn tiếng la lên. Người bán hàng cố nén cười, hảo tâm đưa cho hắn một chén nước trà.
Mồ hôi theo trán chảy xuống, Niệm Băng tâm trung giá cá hãn a! Chỉ là một miếng nhỏ, đã làm cho nước mắt hắn chảy xuôi thế này, hắn lập tức biết được, loại tiêu cay điên cuồng này cùng với loại cay trước kia hoàn toàn bất đồng, là một loại tiêu cay đặc thù. Không thể phủ nhận, nó quả thực rất thơm, nhưng độ cay cũng khiến Niệm Băng ù cả tai. Trời ạ! Cái miệng đáng thương của ta! Hắn lúc này đã cảm nhận được miệng môi của mình bắt đầu sưng lên, cái này rốt cuộc là đồ ăn hay độc dược vậy?
Hết một chén nước trà, dạ dày Niệm Băng cũng nóng bỏng lên chẳng kém, uy lực tiêu cay quả thực không tầm thường. Nhìn thấy cánh gà còn thừa trong tay, hắn thật sự không có dũng khí mở miệng lần thứ hai, nói chi đến xâu song diện lạt kia. Thử hướng về phía người bán hàng thăm dò, nói: "Thực xin lỗi, ta thật sự không ăn được."
Người bán hàng mỉm cười nói: "Vừa rồi là ta giỡn với ngài thôi, bên kia có chỗ ngồi, ngài muốn thêm vài xâu cánh gà nữa không? Mấy cái này trước hết để lại đây đi." Niệm Băng nhẹ nhàng thở ra, khi người bán hàng dẫn tới ngồi ở vị trí gần cửa sổ, hắn nói: "Vậy ngươi cho ta thêm vài xâu nguyên vị nữa đi." Thông qua việc nhấm nháp cánh gà, hảo cảm của hắn đối với cánh gà Lan Hinh này tăng nhiều. Không vì cái gì khác, chỉ là vì sáu loại thảo dược kia, mặc dù giá trị không cao lắm, nhưng lại làm tăng giá của chân gà nướng lên nhiều, lợi nhuận so với cánh gà nướng bình thường cao hơn nhiều. Có khà năng đặt mình vào vị trí khách hàng như thế, lão bản nơi này quả thật là người dày dạn kinh nghiệm.
Uy lực của tiêu cay dần dần dịu xuống, Niệm Băng thật sự muốn thử một chút hương vị cánh gà song diện lạt kia, nhưng lại không có đủ dũng khí. Đúng lúc này, bên ngoài có hai nữ hài tử đến mua cánh gà, trong đó một cô gái nói: "Nghe nói nơi này có bán cánh gà cực phẩm, cho ta một xâu cực phẩm."
Lời này vừa nói ra, bất luận là bên trong hay bên ngoài quán cơm, hoàn toàn chìm vào một mảng yên tĩnh, tất cả mọi người đều dùng ánh mắt như thấy quái vật nhìn tướng mạo bình thường cùa hai cô gái.
"Nhìn cái gì? Chẳng lẽ không có cánh gà cực phẩm sao? Hai chúng ta từ nhỏ đã thích ăn cay, lần này chính là đến đây để nhấm nháp."
Người bán hàng cũng không nói gì thêm, hướng về phía đầu bếp gật gật đầu, trong chốc lát, mười xâu cánh gà đã đến tay hai cô gái này
Cầm cánh gà, hai cô gái hoàn toàn bị sốc, một người trong đó ngây ngốc nói: "Này, cánh gà ở nơi nào?" vị cực phẩm, chính là cánh gà song diện lạt sao? Cánh gà đều bị tiêu cay bao trùm hết, từ bên ngoài đúng là nhìn không thấy cánh gà. Lời này vừa nói ra, nhất thời khiến moi người cười to.
Người bán hàng mỉm cười nói: "Cánh gà đúng là ở trong tiêu cay, sau khi nướng được phủ bên ngoài một lớp dày. Cái này chính là cực phẩm mà hai người muốn đó! Xin mời nhấm nháp."
Cô gái bên trái nghiến răng một cái nói: "Ta không tin cái này có thể cay bao nhiêu." Vừa nói vừa đưa cánh gà lên miệng tức giân cắn một miếng thật lớn.
Niệm Băng trợn mắt lên nhìn cô gái kia, hắn quả thật rất bội phục dũng khí này của cô.
Tiếp theo việc cắn một miếng lớn cánh gà cực phẩm đề thể hiện, hậu quả là gì, Niệm Băng đã thấy được. Cô gái kia khóc, cũng không phải vì thương tâm mà khóc, nước mắt cùng mồ hôi chảy xuôi xuống không thể khống chế, miệng mở ra không ngừng thở ra, cả một chữ đều không nói nên lời. Niệm Băng rõ ràng nhìn thấy đầu lưỡi của nàng tựa hồ có chút sưng lên Hắn thực có chút hoài nghi, liệu cô gái này có thể phun ra lửa hay không.
Buồn cười lắc đầu, Niệm Băng biết đã đến lúc ly khai. Hắn đã hoàn toàn thăm dò được món cánh gà huyền bí này. Chỉ là, trước khi ly khai, hắn muốn làm cho quán cơm này một chút sự tình. Đi đến trước mặt hai cô gái bị cay đến không thể chịu được, tay phải ngưng kết ra một khối băng nhét vào miệng nàng "Như vầy sẽ đỡ hơn nhiều, từ nay về sau không cần xúc động như vậy nữa, tiêu cay nơi này quả thật phi thường lợi hại."
Người bán hàng kinh ngạc nhìn Niệm Băng, nàng không thể giải thích khối băng kia làm thế nào mà xuất hiện. niệm Băng nhoẻn miệng cười: "Có thể cho ta tự mình nướng vài xâu cánh gà để ăn không, ta nguyện ý trả giá gấp đôi."
Vừa nghe lời này, trên mặt người bán hàng toát ra vẻ cảnh giác, lắc đầu nói: "Thực xin lỗi, nước sốt của cánh gà nướng trong bổn điếm là bí chế, cho nên không thể cho ngoại nhân biết."
Niệm Băng ngắt lời, nói: "Yên tâm, ta không cần nước sốt cùa các ngươi." Vừa nói hắn vừa đi đến bên cạnh hai gã đầu bếp, cầm lấy năm xâu cánh gà đạt trên than đỏ.
Tên đầu bếp sát Niệm Băng nhướng mày: "Ngươi muốn làm gì?"
Trong mắt Niệm Băng toát ra tia cười ôn hòa, nói: "Ta muốn cho các ngươi biết, thế nào mới có thể làm ra cánh gà ngon hơn."
Đầu bếp cười ha ha đứng lên "Nực cười, cánh gà Lan Hinh điếm chúng ta nổi tiếng thiên hạ, đắc ý là cánh gà đệ nhất thiên hạ, còn cần ngươi tới dạy sao?"
Niệm Băng thản nhiên: "Đêm Lang Tự đại hội ta nhường ngươi môn "Tay nghề ngày càng kém". Tiêu cay mặc dù là cực phẩm nhưng lại che mất hương vị chính của cánh gà. Các ngươi đã tự nhận là thiên hạ đệ nhất, sao không để cho ta thử một chút đi? Mà người chấm điểm nhân tiện do khách nhân nơi này làm đi, nếu các ngươi thua, ta cái gì cũng không cần, nếu ta thua, ta nguyện ý trả một mai tử kim tệ, thế nào?"
Đầu bếp cả giận nói: "Ngươi muốn khuyết điểm của ta sao?"
Niệm Băng lắc đầu, nói: "Không, ta nói, ta đến là để dạy ngươi nướng cánh gà." Nhìn cái lò mà tên đầu bếp kia đang nướng cánh gà, hắn lạnh nhạt cười, nói: "Cánh gà không phải nướng như vậy, xem cẩn thận, ta chỉ làm một lần."
Loại địa phương này mà cũng có nhiều khách nhân như vậy? Trong đó có một vài khách nhân nhìn qua trang phục thực là hoa lệ, điều này chỉ có thể chứng minh một vấn đề, quán này bề ngoài rách nát thì ắt phải có bí quyết kinh doanh, dĩ nhiên món ăn phải có chỗ đặc sắc rồi.
Mỹ vị nào có thể đưa tới nhiều khách nhân như vậy? Lòng hiếu kì của Niệm Băng nhất thời nổi lên. Đi ra đường lớn, hỏi người bán hàng phía sau quầy hỏi: "Quán các ngươi như thế nào mà lại nhiều khách nhân như vậy? Nơi này có món ngon gì sao?"
Người bán hàng nhìn khuôn mặt anh tuấn của Niệm Băng, trên mặt không khỏi hiện ra một tia đỏ ửng, tự hào nói: "Tiên sinh, ngài hẳn là người từ xa tới đây. Tại Băng Lan thành chúng ta, cánh gà nướng cùng thành nam Trừng nhãn thực đích trừng nhãn thực, cũng liệt vào Băng Lan nhị đại danh cật. Không biết có bao nhiêu người mộ danh mà đến đây, cũng chỉ để ăn cánh gà của chúng ta."
"Ôi?" Người bán hàng nói làm câu dẫn hứng thú của Niệm Băng. Có thứ mĩ vị như cánh gà, hôm nay nhất định phải nếm thử một miếng. Nghĩ vậy, hắn không nóng nảy, bước nhanh đến phía sau hàng người đang đợi bên ngoài quán, kiên nhẫn cùng đợi.
Ra đến ngoài đường, mặc dù xếp cuối hàng, nhưng Niệm Băng chỉ cần hơi nghiêng thân là có thể gặp cảnh tượng trước quán cơm, cánh gà đã làm đợi nướng. Mùi thơm không ngừng truyền đến, thông qua quan sát hắn phát hiện, nơi này cánh gà nướng chỉ dùng cánh tỏi*. Trong cánh chỉ có cánh tỏi là ngon nhất, lấy đây làm nguyên liệu, không trách được có thể nổi tiếng Băng Lan thành. Đầu bếp phụ trách nướng có hai vị, động tác của bọn họ rất nhanh, không ngừng trở mình chuyển hướng nướng trên lò. Cánh gà đều dùng que trúc để xuyên, mỗi xâu đều có một hai cánh được xuyên bằng hai que trúc. Như vậy có thể làm cho cánh gà trong khi nướng vững vàng đặt trên lò, theo bọn họ xoay chuyển theo thủ nghệ. Niệm Băng cũng không phát hiện ra kĩ thuật gì đặc thù. Hắn không tin cánh gà nướng tại địa phương này có thể hấp dẫn nhiều khách nhân như vậy, hắn kiên nhẫn quan sát tiếp tục.
*cánh tỏi: phần trên của cánh gà, giống như phần bắp tay của người, bắt đầu từ vai xuống đến cùi chỏ.
Rốt cục, Niệm Băng trong khi cẩn thận quan sát đã phát hiện chỗ ảo diệu của cánh gà Lan Hinh này, thì ra là nước sốt, mỗi khi cánh gà chín, hai gã đầu bếp cầm lấy cánh gà trên lò, tại mặt sau của lò quét lên một tầng nước sốt, quét qua cánh gà một lần nữa khi nướng, sẽ làm tản mát ra một cỗ hương thơm ngọt ngào, cánh gà vốn màu vàng kim cũng sẽ theo đó mà biến thành màu nâu, nướng trên lửa nhỏ thêm một chút là hoàn thành.
Đúng vậy, bí mật nhất định là trong loại nước sốt này. Loại nước sốt này nhất định là trải qua công nghệ điều phối đặc thù mà thành, xem đến đây, Niệm Băng quyết tâm nhất định phải nhấm nháp một chút, hắn cũng không vội, kiên nhẫn xếp hàng chờ
Cánh gà nướng cũng tốn thời gian, thời điểm Niệm Băng bắt đầu xếp hàng, bầu trời chiều vẫn còn một chút ánh nắng, nhưng lúc đến phiên hắn, bầu trời đã hoàn toàn tối sầm. quay đầu nhìn thoáng qua, sau lưng đội ngũ cũng nhiều lên thêm, hắn trong lòng không khỏi cảm thán, loại tình trạng sinh ý này quả thật là tốt.
"Tiên sinh, ngài muốn cánh gà loại nào, muốn bao nhiêu xâu? Là ăn ở chỗ này hay mang về nhà?" Người phục vụ viên phụ trách tính tiền khách khí hỏi
Niệm Băng.
Lấy lại tinh thần, Niệm Băng nói: "Cánh gà nơi này của các ngươi có bao nhiêu loại, ta muốn mỗi loại một xâu, nhân tiện ăn tại đây luôn."
Phục vụ viên nói: "Tốt, cánh gà có bốn loại, chia làm nguyên vị, vi lạt, đơn diện lạt và song diện lạt*, ngài chắc chắn mỗi loại đều muốn một xâu chứ? Cánh gà vi lạt nơi này chúng ta bán được nhiều nhất, hương vị vừa phải rất được ưa chuộng."
--*vi lạt, đơn diện lạt và song diện lạt: hơi cay, cay một mặt, cay hai mặt.
Niệm Băng mỉm cười nói: "Đương nhiên, ta cũng là mộ danh mà đến, tự nhiên mỗi loại đều muốn nhấm nháp một chút, bao nhiêu tiền?"
Người bán hàng ánh mắt có chút quái dị, liếc mắt nhìn Niệm Băng, mỉm cười nói: "Quán Lan Hinh ta có quy củ, chỉ cần là mua cánh gà thì phải ăn xong, nhất là phải dùng cơm tại bổn điếm."
Niệm Băng gật đầu: "Hảo, xin mau mau một chút, bao nhiêu tiền?"
Người bán hàng nói: "Cánh gà đều là ba đồng tệ một xâu, bốn xâu tổng cộng là một ngân tệ hai đồng tệ, lúc này bên trong không có chỗ ngồi, ngài ở nơi này chờ một chút."
Niệm Băng đưa tiền rồi đứng ở một bên chờ. Bởi vì đi tới phía trước, lần này hắn thấy rõ hình dạng của nước sốt nướng cánh gà đựng trong một cái thùng hình tròn, một chất lỏng màu nâu sền sệt, đầu bếp dùng một cây cọ quét chất lỏng này lên mặt trên cánh gà sắp nướng.
Nghe mùi thơm ngọt kia có chút quái dị, Niệm Băng không ngừng đoán trong gia vị kia chính xác là dùng nguyên liệu gì, nhưng thủy chung vẫn không thể bình tĩnh phán đoán, xem ra, muốn thật sự biết được chỉ có thể ăn mới biết.
Rốt cuộc, Niệm Băng cũng có được bốn xâu cánh gà đã nướng, thời điểm cánh gà đưa tới tay Niệm Băng, hắn hoàn toàn bị sốc, lúc này hắn mới hoàn toàn hiểu được cái gì là độc diện lạt, cái gì là song diện lạt. Cánh gà nguyên vị chính là sau khi quét tương lên đem nướng là hoàn thành, vi lạt là lấy nguyên vị làm trụ cột, trên đó rải lên một ít bột tiêu. Mà đơn diện lạt đã thức khủng bố rồi, cả một mặt cánh gà, hết thảy đều bị tiêu cay bao phủ, cho nên song diện lạt, Niệm Băng có thể thấy rõ ràng, sau khi cánh gà được nướng chín, đầu bếp kia đem cả xâu cho vào trong bao to đựng tiêu rồi lắc vòng, nhờ vào tính dính của nước sốt trên cánh gà, cơ hồ mỗi bộ vị đều bị tiêu bao phủ. Trời ạ! Thứ này cũng có thể ăn sao?
Nhìn thấy ánh mắt nghi hoặc của Niệm Băng, người bán hàng nở nụ cười "Tiên sinh, ngay lúc này bên trong không có chỗ, phiền ngài đứng đây ăn trước đi, nơi này chúng ta có một quy củ, nếu có thể ăn hết một xâu song diện lạt, sẽ được tặng một xâu khác."
Niệm Băng nhìn cánh gà trong tay, trước hết lấy ra xâu nguyên vị cắn một miếng, nhất thời một cỗ hương vị thơm ngon nồng đậm tràn ngập vị giác của hắn, quả thật là ngon, nhưng đồng thời với tán thưởng, Niệm Băng đã phát hiện nhược điểm của cánh gà này. Rất nhanh, một xâu cánh gà nguyên vị đã trong dạ dày, có thể làm cho Niệm Băng ăn xong nhanh như vậy, cánh gà này tự nhiên có chỗ độc đáo.
Khi ăn xong một xâu cánh gà, Niệm Băng rốt cục đã xác định được thành phần của nước sốt kia, trách không được lại thơm ngon như thế, nguyên lai trong loại nước sốt này có ít nhất sáu loại thảo dược. Hơn nữa mỗi loại thảo dược đều là hỗ trợ lẫn nhau, chẳng những làm tăng thêm hương vị mà đối với cơ thể người dùng cũng có tác dụng tẩm bổ, quả nhiên có chỗ đặc biệt. Bạn đang đọc truyện tại - https://truyenfull.vn
Mỉm cười, Niệm Băng cầm lấy cánh gà vi lạt bắt đầu ăn, trong hương vị ngọt thơm còn có một chút vị cay, Cái cơ bản trong ẩm thực là phải có sự liên kết của mùi vị. Chả trách vừa rồi người bán hàng chủ yếu giới thiệu một loại này, hương vị quả thật là ngon! Nếu không phải thủ nghệ của đầu bếp có vấn đề, có thể tiến thêm một bậc cao hơn.
Rốt cục hắn đã cầm lấy xâu đơn diện lạt kia, đột nhiên cảm giác có chút khủng bố, thử cắn một miếng nhỏ thăm dò trước. Vừa mới vào miệng không có cảm giác gì đặc thù, thậm chí còn không có vị cay của xâu vi lạt vừa rồi. Nhưng trong nháy mắt hắn đã kinh ngạc, hương vị tiêu cay giống như ngọn lửa phun ra, làm cho hắn nhất thời há to miệng, phảng phất như trong miệng có thể phun ra lửa đến nơi. Niệm Băng há hốc miệng thở phù phù. Trời ạ! Thứ này là cho người ăn sao? Cay chết ta mất.
"Nước…Nước…" Niệm Băng lớn tiếng la lên. Người bán hàng cố nén cười, hảo tâm đưa cho hắn một chén nước trà.
Mồ hôi theo trán chảy xuống, Niệm Băng tâm trung giá cá hãn a! Chỉ là một miếng nhỏ, đã làm cho nước mắt hắn chảy xuôi thế này, hắn lập tức biết được, loại tiêu cay điên cuồng này cùng với loại cay trước kia hoàn toàn bất đồng, là một loại tiêu cay đặc thù. Không thể phủ nhận, nó quả thực rất thơm, nhưng độ cay cũng khiến Niệm Băng ù cả tai. Trời ạ! Cái miệng đáng thương của ta! Hắn lúc này đã cảm nhận được miệng môi của mình bắt đầu sưng lên, cái này rốt cuộc là đồ ăn hay độc dược vậy?
Hết một chén nước trà, dạ dày Niệm Băng cũng nóng bỏng lên chẳng kém, uy lực tiêu cay quả thực không tầm thường. Nhìn thấy cánh gà còn thừa trong tay, hắn thật sự không có dũng khí mở miệng lần thứ hai, nói chi đến xâu song diện lạt kia. Thử hướng về phía người bán hàng thăm dò, nói: "Thực xin lỗi, ta thật sự không ăn được."
Người bán hàng mỉm cười nói: "Vừa rồi là ta giỡn với ngài thôi, bên kia có chỗ ngồi, ngài muốn thêm vài xâu cánh gà nữa không? Mấy cái này trước hết để lại đây đi." Niệm Băng nhẹ nhàng thở ra, khi người bán hàng dẫn tới ngồi ở vị trí gần cửa sổ, hắn nói: "Vậy ngươi cho ta thêm vài xâu nguyên vị nữa đi." Thông qua việc nhấm nháp cánh gà, hảo cảm của hắn đối với cánh gà Lan Hinh này tăng nhiều. Không vì cái gì khác, chỉ là vì sáu loại thảo dược kia, mặc dù giá trị không cao lắm, nhưng lại làm tăng giá của chân gà nướng lên nhiều, lợi nhuận so với cánh gà nướng bình thường cao hơn nhiều. Có khà năng đặt mình vào vị trí khách hàng như thế, lão bản nơi này quả thật là người dày dạn kinh nghiệm.
Uy lực của tiêu cay dần dần dịu xuống, Niệm Băng thật sự muốn thử một chút hương vị cánh gà song diện lạt kia, nhưng lại không có đủ dũng khí. Đúng lúc này, bên ngoài có hai nữ hài tử đến mua cánh gà, trong đó một cô gái nói: "Nghe nói nơi này có bán cánh gà cực phẩm, cho ta một xâu cực phẩm."
Lời này vừa nói ra, bất luận là bên trong hay bên ngoài quán cơm, hoàn toàn chìm vào một mảng yên tĩnh, tất cả mọi người đều dùng ánh mắt như thấy quái vật nhìn tướng mạo bình thường cùa hai cô gái.
"Nhìn cái gì? Chẳng lẽ không có cánh gà cực phẩm sao? Hai chúng ta từ nhỏ đã thích ăn cay, lần này chính là đến đây để nhấm nháp."
Người bán hàng cũng không nói gì thêm, hướng về phía đầu bếp gật gật đầu, trong chốc lát, mười xâu cánh gà đã đến tay hai cô gái này
Cầm cánh gà, hai cô gái hoàn toàn bị sốc, một người trong đó ngây ngốc nói: "Này, cánh gà ở nơi nào?" vị cực phẩm, chính là cánh gà song diện lạt sao? Cánh gà đều bị tiêu cay bao trùm hết, từ bên ngoài đúng là nhìn không thấy cánh gà. Lời này vừa nói ra, nhất thời khiến moi người cười to.
Người bán hàng mỉm cười nói: "Cánh gà đúng là ở trong tiêu cay, sau khi nướng được phủ bên ngoài một lớp dày. Cái này chính là cực phẩm mà hai người muốn đó! Xin mời nhấm nháp."
Cô gái bên trái nghiến răng một cái nói: "Ta không tin cái này có thể cay bao nhiêu." Vừa nói vừa đưa cánh gà lên miệng tức giân cắn một miếng thật lớn.
Niệm Băng trợn mắt lên nhìn cô gái kia, hắn quả thật rất bội phục dũng khí này của cô.
Tiếp theo việc cắn một miếng lớn cánh gà cực phẩm đề thể hiện, hậu quả là gì, Niệm Băng đã thấy được. Cô gái kia khóc, cũng không phải vì thương tâm mà khóc, nước mắt cùng mồ hôi chảy xuôi xuống không thể khống chế, miệng mở ra không ngừng thở ra, cả một chữ đều không nói nên lời. Niệm Băng rõ ràng nhìn thấy đầu lưỡi của nàng tựa hồ có chút sưng lên Hắn thực có chút hoài nghi, liệu cô gái này có thể phun ra lửa hay không.
Buồn cười lắc đầu, Niệm Băng biết đã đến lúc ly khai. Hắn đã hoàn toàn thăm dò được món cánh gà huyền bí này. Chỉ là, trước khi ly khai, hắn muốn làm cho quán cơm này một chút sự tình. Đi đến trước mặt hai cô gái bị cay đến không thể chịu được, tay phải ngưng kết ra một khối băng nhét vào miệng nàng "Như vầy sẽ đỡ hơn nhiều, từ nay về sau không cần xúc động như vậy nữa, tiêu cay nơi này quả thật phi thường lợi hại."
Người bán hàng kinh ngạc nhìn Niệm Băng, nàng không thể giải thích khối băng kia làm thế nào mà xuất hiện. niệm Băng nhoẻn miệng cười: "Có thể cho ta tự mình nướng vài xâu cánh gà để ăn không, ta nguyện ý trả giá gấp đôi."
Vừa nghe lời này, trên mặt người bán hàng toát ra vẻ cảnh giác, lắc đầu nói: "Thực xin lỗi, nước sốt của cánh gà nướng trong bổn điếm là bí chế, cho nên không thể cho ngoại nhân biết."
Niệm Băng ngắt lời, nói: "Yên tâm, ta không cần nước sốt cùa các ngươi." Vừa nói hắn vừa đi đến bên cạnh hai gã đầu bếp, cầm lấy năm xâu cánh gà đạt trên than đỏ.
Tên đầu bếp sát Niệm Băng nhướng mày: "Ngươi muốn làm gì?"
Trong mắt Niệm Băng toát ra tia cười ôn hòa, nói: "Ta muốn cho các ngươi biết, thế nào mới có thể làm ra cánh gà ngon hơn."
Đầu bếp cười ha ha đứng lên "Nực cười, cánh gà Lan Hinh điếm chúng ta nổi tiếng thiên hạ, đắc ý là cánh gà đệ nhất thiên hạ, còn cần ngươi tới dạy sao?"
Niệm Băng thản nhiên: "Đêm Lang Tự đại hội ta nhường ngươi môn "Tay nghề ngày càng kém". Tiêu cay mặc dù là cực phẩm nhưng lại che mất hương vị chính của cánh gà. Các ngươi đã tự nhận là thiên hạ đệ nhất, sao không để cho ta thử một chút đi? Mà người chấm điểm nhân tiện do khách nhân nơi này làm đi, nếu các ngươi thua, ta cái gì cũng không cần, nếu ta thua, ta nguyện ý trả một mai tử kim tệ, thế nào?"
Đầu bếp cả giận nói: "Ngươi muốn khuyết điểm của ta sao?"
Niệm Băng lắc đầu, nói: "Không, ta nói, ta đến là để dạy ngươi nướng cánh gà." Nhìn cái lò mà tên đầu bếp kia đang nướng cánh gà, hắn lạnh nhạt cười, nói: "Cánh gà không phải nướng như vậy, xem cẩn thận, ta chỉ làm một lần."
Tác giả :
Đường Gia Tam Thiếu