Bàn Về Phương Pháp Ăn Kim Đan Chuẩn Khỏi Chỉnh
Chương 28: Cuộc chiến của phụ nữ bắt đầu rồi

Bàn Về Phương Pháp Ăn Kim Đan Chuẩn Khỏi Chỉnh

Chương 28: Cuộc chiến của phụ nữ bắt đầu rồi

Buổi quay phim hôm sau diễn ra rất thuận lợi, có kinh nghiệm nguyên buổi chiều hôm qua, Kiều Mạt rốt cuộc lăn một vòng thành công, động tác trôi chảy, thân thể nhẹ nhàng, liền mạch lưu loát, cuối cùng nửa quỳ dưới đất với tư thế chuẩn không cần chỉnh.

Điều duy nhất khiến cậu không thoải mái lắm là chuyên viên hoá trang siết dây lưng quá chặt, còn thật sự cài một hàng kim băng tổ chảng bên trong. Lúc đứng dậy, Kiều Mạt có cảm giác như đang mặc đai lưng bó eo, hơi khó thở. Nhưng nghĩ đây là biểu hiện tình yêu của Kim Trăn, Kiều Mạt vẫn thấy sướng rơn, bị siết đến cam tâm tình nguyện, vuốt thẳng lưỡi, cố nén khó chịu thốt ra lời thoại chuẩn xác.

Quay cảnh này xong, Kiều Mạt lại tạm thời rỗi việc, một tuần tới đây đều là phần diễn của các nhân vật chính. Cậu rốt cuộc có thời gian nghiêm túc quan sát người trong đoàn phim.

Kiều Mạt mở thiên nhãn, từ đạo diễn cho tới diễn viên quần chúng, lần lượt tra xét từng người liên quan đến đoàn phim, nhưng không phát hiện điều chi bất thường. Có lẽ người thiết hạ cấm chế không ở đây, hoặc tu vi cao hơn Kiều Mạt, thành thử cậu không nhìn thấy nội đan của kẻ đó. Tuy hoàng tử nhỏ có thể che giấu tu vi của mình, nhưng không thể nào nhòm trộm người có tu vi cao hơn.

Hôm nay quay cảnh Mộc Lê dẫn Linh Tê xuống núi rồi gặp gỡ Tuyết Lung, đây là lần đầu nam nữ chính gặp nhau, cũng là lần đầu Tạ Thanh Thần làm nổi bật tâm tư nhân vật, cao trào thứ nhất của bộ phim. Trải qua nhiều lần xác nhận, cuối cùng lựa chọn thời điểm ánh sáng đẹp nhất tại điểm quay ngoại cảnh, với mục đích tôn lên vẻ đẹp xuất trần phiêu dật của Tuyết Lung. Lục Tường và Kim Trăn dồn hết tinh lực lên người diễn viên, những diễn viên khác cũng sôi nổi bước qua vây xem.

Dưới cây dù trong khu nghỉ ngơi chỉ còn mỗi Kiều Mạt và Ô Mãn. Từ khi Kim Trăn hạ lệnh cấm Kiều Mạt xem Mạc Vũ Sinh quay phim, chỉ cần là nơi có cảnh diễn của Mạc Vũ Sinh, Kiều Mạt luôn ngồi trong khu nghỉ ngơi cách đó rất xa, không tiếp cận dù chỉ một bước.

Kiều Mạt thừa dịp này mở thiên nhãn lần hai, lần này ngay cả anh giai đưa cơm và bác gái bán dù che nắng cũng không tha, ngặt nỗi vẫn chẳng nhìn ra tí tẹo khác thường nào.

Kiều Mạt thở dài, vừa gặm donut vừa nói với Ô Mãn bên cạnh:

“Ô Mãn, ngươi thấy sao?"

Ô Mãn lo ngay ngáy:

“Điện hạ, việc này chắc chắn có kỳ quái!"

Kiều Mạt vừa quạt quạt vừa gật đầu: “Kẻ địch quá mạnh mẽ, lại còn núp trong tối, Ô Mãn, ngươi nói ta có nên cân nhắc việc dọn vào phòng Kim Kim hông? Nếu chỉ dựa vào sức mạnh của vảy rồng, ta lo không bảo vệ được ảnh."

Đang nói chuyện thì Kim Trăn đằng xa quay đầu qua, tầm mắt lia tới đây. Kiều Mạt lập tức tặng hắn một khuôn mặt cười toe toét, nước miếng sắp chảy đến nơi.

Ô Mãn: …

Điện hạ, động cơ của ngài trong sáng thiệt sao? Cứ cảm thấy để ngài qua phòng Kim tổng còn nguy hiểm hơn…

Ô Mãn im lặng giây lát rồi đáp: “Tôi nghĩ trước khi thăm dò được thực lực của đối phương, điện hạ không nên hành động thiếu suy nghĩ."

Thấy Kim Trăn lại đặt lực chú ý lên trường quay, Kiều Mạt mới thu hồi khuôn mặt tươi cười, nói tiếp:

“Nhưng ta cứ luôn không yên lòng nha."

Ô Mãn: “Điện hạ, ngài có từng cảm nhận được ma khí trên cấm chế đó không?"

Kiều Mạt ngẫm nghĩ, lắc đầu nói: “Không có, chút xíu cũng không, là cấm chế tạo thành từ linh lực thuần khiết, thoạt nhìn cũng không giống yêu."

Ô Mãn gật đầu: “Vậy chắc là người, có khi nào là đệ tử của năm môn phái lớn tại phàm trần không?"

Kiều Mạt nhíu mày: “Người tu luyện nhân gian không phải đều chú trọng thanh tâm quả dục, ngũ uẩn giai không sao, họ không lo tu luyện đàng hoàng còn chạy tới đây dụ dỗ người của ta làm chi."

*ngũ uẩn giai không: nghĩa là năm uẩn đều không có thật, không một cái nào là thực chất hay tồn tại vĩnh hằng bất biến. Chữ uẩn nghĩa là một nhóm, một tập hợp hoặc tích hợp. Ngũ uẩn bao gồm: sắc (vật chất); thọ (cảm giác); tưởng (tưởng tượng); hành (chuyển động); thức (nhận thức, phân biệt)

Ô Mãn có chút dở khóc dở cười: “Điện hạ, ngài đã đánh dấu lên người Kim tổng chưa, mấy ngày nay tôi nghĩ rồi, cảm thấy chắc người hạ cấm chế không có ác ý với Kim tổng đâu. Kim tổng sở hữu thể chất đặc biệt, khiến người khác chú ý cũng bình thường thôi."

“Không được." Kiều Mạt nói như đinh đóng cột: “Kim Kim là người của ta, người ngoài dòm nhiều thêm một cái còn không được, chớ nói chi là nhớ thương."

Hoàng tử nhỏ bắt đầu nghiêm túc suy ngẫm xem làm sao dán nhãn chủ quyền lên người Kim Trăn, tuyên bố quyền sở hữu của mình.

Dưới tình huống bình thường, biện pháp trực tiếp nhất với long tộc chính là mùi, chỉ cần lưu lại mùi trên người đối phương thông qua tiếp xúc cơ thể, những người khác nghe mùi sẽ biết khó mà lui.

Có điều, muốn làm chuyện đó tại nhân gian hơi khó, sau khi hóa thành hình người, hương vị bao ngoài thân thể về cơ bản đã nhạt đến gần như biến mất, trong cơ thể vẫn còn chút ít, nhưng cũng đâu thể tát nước tè lên người Kim Trăn đúng không…

Hoàng tử nhỏ hơi lúng túng, giờ xem ra, biện pháp khả thi duy nhất chính là tiếp tục tìm cơ hội vận động thêm mấy phát từ cổ trở lên cùng Kim Trăn, cọ thêm nước miếng lên mặt hắn. Nghĩ tới cái lưỡi bị thương và bờ môi sưng vù, một cảm giác tê tái mà sảng khoái tức khắc trào dâng trong lòng Kiều Mạt, đau đớn trong hạnh phúc là đây.

Nhưng đúng lúc này, trong trường quay xảy ra chuyện ngoài ý muốn, âm thanh hỗn loạn truyền tới. Nghe từ xa vọng lại tiếng cãi vã, lo cho an nguy của Kim Trăn, Kiều Mạt đứng phắt dậy.

Ô Mãn bên cạnh ngẩng đầu lên, chỉ kịp thấy vạt áo Kiều Mạt bay vụt qua, giây tiếp theo đã thấy cậu chạy vội tới gần Kim Trăn

Quả là một… chú rồng nhanh như gió nha.

Đến nơi, Kiều Mạt mới phát hiện hóa ra là Tạ Thanh Thần và Đào Di phát sinh mâu thuẫn. Đào Di là một diễn viên rất có khí chất, trẻ trung xinh đẹp, gia cảnh tốt, sau lưng lại có người đập tiền lăng xê, nên bản chất vốn hơi cao ngạo. Nữ thứ Linh Tê do cô thủ vai lần này là sư muội của Mộc Lê, thầm mến sư huynh Mộc Lê, về sau biết Mộc Lê và Tuyết Lung yêu nhau nên vì yêu sinh hận, theo chân Lộc Dương phản bội sư môn, rồi lại phát hiện mình bị Lộc Dương lừa gạt và lợi dụng, sau khi hoàn toàn tỉnh ngộ thì chết vì cứu Tuyết Lung.

Cảnh quay của nữ thứ không hề ít, hơn nữa còn là một nhân vật có chiều sâu, từ chính nhập tà, sau lại tỉnh ngộ, quá trình biến hóa cảm xúc trong lòng nhân vật rất lớn. So ra, nữ chính Tuyết Lung lại càng giống một bình hoa cao quý lạnh lùng.

Cảnh hôm nay vốn tập trung vào Tạ Thanh Thần, nhưng chẳng hiểu sao quay xong, Đào Di bên cạnh lại nổi bật hơn. Cảnh thứ nhất chấm dứt, Lục Tường và Kim Trăn ngồi trước màn hình theo dõi không hẹn mà cùng sinh ra cảm giác:

Hình như Mộc Lê càng xứng đôi với Linh Tê hơn.

Hào quang nữ chính triệt để bị nữ thứ đoạt mất, Lục Tường thấy thế, lập tức đi tìm biên kịch sửa lại lời thoại. Sửa đi sửa lại vài lần, tần suất lộ diện trên màn ảnh của Linh Tê giảm đi đáng kể, Đào Di tức khắc mất hứng, lạnh giọng nói:

“Diễn xuất tệ như vậy mà ảnh hậu cái gì, mình làm ăn không nên thân còn liên lụy người khác."

Tạ Thanh Thần nghe xong, tuy rằng không nói gì, nhưng sắc mặt xấu đi thấy rõ. Dầu gì cũng là sao lớn, thời điểm này mà tranh cãi với Đào Di, ngày mai chắc mẩm sẽ bị tống lên đầu đề. Cho nên, Tạ Thanh Thần lạnh mặt, ngồi bên lề trường quay không nói gì.

Ánh nắng ban trưa càng gay gắt hơn, nhiệt độ đã lên gần bốn mươi độ, Đào Di vốn đã sợ nóng, lúc này lại càng cáu kỉnh hơn, tiếp tục lên tiếng móc mỉa Tạ Thanh Thần.

Cô nàng lải nhải suốt mười mấy phút, cuối cùng cũng chọc trợ lý của Tạ Thanh Thần xù lông. Trợ lý là một em gái hơn 20 tuổi, tính tình sẵn đã nóng nảy, nghe Đào Di lèm bèm mãi không ngớt mồm, lại càng nói càng chướng tai, rốt cuộc nhịn hết nổi phải xông lên tặng cô nàng một bạt tai.
5/5 của 1 đánh giá

Bình luận

Lưu tên của tôi, email, và trang web trong trình duyệt này cho lần bình luận kế tiếp của tôi
Nguyen 1 năm trước
Đã ra chap mới rồi nhé mọi người, link đây nha: bit.ly/newchap247

Truyện cùng thể loại