Bạn Trai Là Ma Cà Rồng
Chương 5: Em đọc là chuyện của em, anh làm là việc của anh
Hôm nay trời trong xanh tươi mát cô và hắn không về thẳng nhà mà đi dạo trên một khu rừng gần ngoại ô vui hoa ngắm thú rất mê tình, trên đường đi hắn chợt hỏi cô - Biết tôi là ma cà rồng cô thấy thế nào?
Cô nhìn hắn gương mặt phiêu diêu cô chẳng nói gì ngoài cười mỉm chi, nhìn vào bầu trời xanh cô nghĩ suy nói - Lúc đầu thì tôi rất sợ nhưng sao khi biết ba tôi cũng là ma cà rồng nên cũng không sợ mấy.
Hắn không nói gì hồi lâu rồi mới thốt lên - Tôi muốn đưa cô tới một nơi. - trong lúc cô đang ngạc nhiên thì hắn sớm nắm tay cô rồi tạo một đường tròn ma thuật... Cô sợ hãi nhắm mắt lại
Khi cô mở đôi mắt ra đã thấy mình rơi vào một nơi có rất nhiều hoa nói chung là một cánh đồng hoa hướng dương, cô hơi lạ lùng hỏi - Tôi nghe nói ma cà rồng sợ ánh mặt trời mà. Sao các anh lại có thể tự do đi trên mặt đất ( hỏi có liên quan ghê)
- Đó chỉ là cách suy nghĩ của người xưa, ma cà rồng chúng tôi nhờ một phương thuộc nên khi đi ra bên ngoài không sợ bị cháy da. - hắn giải thích cho cô
- Vậy còn cây thánh giá?
- Đương nhiên là vẫn sợ. - hắn nhìn cô thích thú khi cô hỏi hắn dường như chưa ai đặt câu hỏi cho hắn kể cả Anna, bỗng trong đầu cô hiện vô số chuyện lại là một cô gái cùng một chàng trai bước vào lễ đường người con gái đưa cây thánh giá đe doạ người con trai vô tư nô đùa trên bờ cỏ.... Nhưng khi đến gần gương mặt của người đó thì cô lại có một lớp sương mù bao phủ, thấy cô đang nhăn mặt hắn cũng xoay lại hỏi thăm - Cô không khỏe sao?
- Tôi... - chưa nói hết cô đã ngất xỉu hắn liền đỡ vì nghĩ cô không quen với thời tiết ở chỗ này nên mới ngất đi... còn một lý do nhưng hắn không dám nghĩ đến. Hắn đưa cô về nhà đặt cô xuống chỗ ngủ rồi đi làm không quên đặt một nụ hôn lên trán cô nhẹ nhàng như một cơn gió.
Khi cô ngủ thì một giấc mơ lại hiện về nhưng đợt này cô thấy rất rõ phía sau lưng của một người con trai trong lớp sương mù anh ta tay cầm nến trắng ngọn lửa lờ mờ, khi người đó sắp xoay người lại thì... - Tiểu thư, tiểu thư.
Cô tỉnh dậy thì ra là bác quản gia, cô hỏi - Bác tìm con có việc gì sao?
- Xin lỗi vì đã làm phiền tiểu thư, nhưng cậu chủ dặn tôi mang cơm đến văn phòng nên tôi muốn nói với tiểu thư một tiếng rồi đi.
Cô suy nghĩ gì đó rồi mới nói - Hay bác để con đi cho.
- Nhưng ông chủ sẽ la tôi mất.
- Cháu sẽ chịu trách nhiệm mà. - thấy cô nói vậy ông quản gia cũng miễn cưỡng chấp nhận, sau khi thay đồ xong cô nhanh chóng đi liền vì sợ ai kia đói. Xe dừng trước một công ty lớn cô choáng ngợp với sự xa hoa này, tiến bước vào trong, cô đến quầy tiếp tân vui vẻ hỏi - Chị cho em hỏi phòng chủ tịch ở đâu vậy ạ?
- À, e đến giao cơm cho chủ tịch Dương đúng không? - cô tiếp tân cũng hoà động bắt chuyện
- Dạ phải. - cô cũng vui vẻ nói cười, “ chủ tịch đang phát tiết mình có cho cô ta lên hay không? “ cô tiếp tân nghĩ ngợi rồi gọi điện cho ai đó. Sau khi tắt máy cô mới nhẹ giọng nói - Em đi thang máy lên lầu 56 rồi đi thẳng trên đó chỉ có duy nhất một phòng nên sẽ dễ tìm ra.
- Em cảm ơn. - cô cười rồi đi theo sự chỉ dẫn vừa nãy, khi đã lên lầu 56 cô thấy duy nhất một căn phòng rất rộng và to. Cô định gõ cửa nhưng cửa lại không khóa vừa đặt chân vào đã thấy cảnh không nên thấy, một căn phòng ngủ nhỏ trong phòng làm việc hai nam nữ không mặc gì đang quan hệ với nhau khi nhìn kĩ mặt thì mới biết người đó là... Thanh Vũ cô làm rơi cả túi đựng đồ ăn xuống đất bị hắn phát hiện nên nhanh chóng chạy ra ngoài. Hắn kịp buông người phụ nữ kia ra nhưng cô ta đã chết vì hắn đã lấy đi hai thứ trinh tiết và máu tươi của cô ta, việc bây giờ chính là giải thích với Mia. Cô chạy ra khỏi công ty ngồi trên một chiếc xe taxi nhanh chóng cho tài xế điều khiển đi nhưng không nói là đi đâu, ông tài xế hỏi - Cô muốn đi đâu?
- Cứ chạy đi. - cô bơ phờ nghĩ suy người con gái đó là ai? Hắn đang làm gì? Cô cảm thấy đau lắm vô cùng khi biết mình bị phản bội, con gái là vậy mạnh mẽ bao nhiêu cũng có đôi lúc yếu đuối.
Chiếc xe dừng lại trước một toà nhà lớn và rộng cô bước xuống bấm chuông cửa một người con trai bước ra cao to đẹp trai lại còn lạnh lùng. Nhìn thấy cô đến cậu lo lắng liền hỏi - Sao vậy?
- Anh Thiên. - cô lao đến ôm cậu khóc nức nở, cậu khó hiểu nhưng cũng xoa dịu bớt nỗi buồn cho cô. Cậu đưa cô vào nhà pha nước cam cho cô uống giọng nhẹ nhàng hỏi - Có chuyện gì? Sao lại đến tìm anh?
- Em cảm thấy khó chịu trong người.
- Bệnh sao?
- Không chỉ là... “ ring ring “ - chưa nói xong thì lại có tiếng chuông cửa, cậu vội ra mở thấy gương mặt của một người con trai cao 1m90 lạnh lùng hơn cả cậu hai con ngươi đã đỏ lên trong rất đáng sợ - Cậu là ai?
- Tôi đến để đưa vợ tương lai về. - nói như vậy chắc mấy bạn cũng đoán được là ai rồi phải không?
- Vợ tương lai? - cậu kinh ngạc
- Anh Thiên là ai vậy? - cô thấy cậu nói chuyện lâu nên ra xem ai ngờ người muốn tránh mặt lại đến tận đây!
- Chơi đủ rồi, về thôi. - hắn lạnh lùng bước vào trong nhìn cô, cô thì chưa kịp phản ứng đã bị lôi lên xe của hắn cậu muốn cản cũng không được đành ngậm ngùi nhìn cô. Lúc về đến nhà cô bị hắn lôi như một bao cát không thương tiếc, sức phụ nữ sao mà đọ lại sức đàn ông. Hắn đưa cô lên phòng khóa trái cửa lại lạnh lùng nói với cô - Em dám đi tìm trai không nể mặt tôi, gan em cũng lớn quá đấy!
- Anh thì sao? đi quan hệ với người khác thì lấy tư cách gì nói tôi. - cô không còn sợ hãi nữa
- Em không cho tôi lại gần thì đương nhiên tôi phải đi tìm phụ nữ để thoả mãn chứ. - hắn lạnh lùng
- Nếu vậy thì anh cứ việc, còn tôi muốn đi đâu tìm ai thì không liên quan đến anh. - cô đã nói những lời can đảm nhưng lại chọc điên hắn
- Em giỏi lắm, đã biết cãi tôi thì sẽ nhận hậu quả. - hắn bước một bước bằng cô bước năm bước vòng tay ra sau ôm eo cô, hắn đặt môi mình lên làn môi đỏ mọng của cô khẽ vuốt ve lưng cô, riêng cô bất ngờ với hành động này nên vùng vẫy thoát ra khỏi hắn nhưng lại vô ích hắn tiếp tục mở khoang miệng cô ra cho lưỡi mình vào đùa giỡn, cô mất sức khi vùng vẫy thoát ra nhưng cũng từ từ để hắn tự nhiên làm việc đó dù sao hắn cũng sẽ là chồng cô. Cô cũng không ngần ngại ôm hắn phối hợp với hắn, khi cả hai đã thấm mệt thì mới buông nhau ra hắn ôm cô vào lòng ngồi trên ghế sofa ngửi mùi hương trên tóc cô - Sao này, không được đi tìm đàn ông nữa đó.
- Có đâu. - cô chối cãi
- Không có sao? Ôm người ta như vậy mà chối. - hắn mắng cô
- Tại anh chứ bộ. - cô đổ lỗi cho hắn
- Anh gì? Anh là ma cà rồng cần máu để sống nên việc đó là bình thường. - hắn ôm cô tay không yên vị đặt lên lưng cô tay còn lại vòng qua eo cô.
- Em sai rồi. - cô nhận sai trong rất đáng yêu
- Ngoan lắm. - hắn hôn lên trán cô rồi tiếp tục là mũi và dừng lại ở cánh môi, dường như hôn mãi đã thành nghiện không thể thiếu được như một chất kích thích vậy.
Tối đó cô đang đọc sách trong phòng thì một tên háo sắc đang sờ khắp người cô cởi luôn ra áo ngực ra, cô nhăn nhó nói - Em đang đọc sách mà.
- Em đọc là chuyện của em, anh làm việc của anh. - hắn ngang ngược nói
- Bỏ ra em đi ngủ. - cô tắt đèn và đắp chăn lên ngủ, đọc sách còn nhẹ đó chứ tắt đèn rồi mới là chuyện lớn. Hắn ôm cô bên ngoài lại không mà cho tay vào trong đầm ngủ của cô, bây giờ cô mới biết hắn biến thái cỡ nào. Đêm khuya thanh vắng hai nam nữ cứ quấn với nhau hạnh phúc ngập tràn nhưng... còn việc gì sẽ xảy ra.
.....
Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ ^_^
Cô nhìn hắn gương mặt phiêu diêu cô chẳng nói gì ngoài cười mỉm chi, nhìn vào bầu trời xanh cô nghĩ suy nói - Lúc đầu thì tôi rất sợ nhưng sao khi biết ba tôi cũng là ma cà rồng nên cũng không sợ mấy.
Hắn không nói gì hồi lâu rồi mới thốt lên - Tôi muốn đưa cô tới một nơi. - trong lúc cô đang ngạc nhiên thì hắn sớm nắm tay cô rồi tạo một đường tròn ma thuật... Cô sợ hãi nhắm mắt lại
Khi cô mở đôi mắt ra đã thấy mình rơi vào một nơi có rất nhiều hoa nói chung là một cánh đồng hoa hướng dương, cô hơi lạ lùng hỏi - Tôi nghe nói ma cà rồng sợ ánh mặt trời mà. Sao các anh lại có thể tự do đi trên mặt đất ( hỏi có liên quan ghê)
- Đó chỉ là cách suy nghĩ của người xưa, ma cà rồng chúng tôi nhờ một phương thuộc nên khi đi ra bên ngoài không sợ bị cháy da. - hắn giải thích cho cô
- Vậy còn cây thánh giá?
- Đương nhiên là vẫn sợ. - hắn nhìn cô thích thú khi cô hỏi hắn dường như chưa ai đặt câu hỏi cho hắn kể cả Anna, bỗng trong đầu cô hiện vô số chuyện lại là một cô gái cùng một chàng trai bước vào lễ đường người con gái đưa cây thánh giá đe doạ người con trai vô tư nô đùa trên bờ cỏ.... Nhưng khi đến gần gương mặt của người đó thì cô lại có một lớp sương mù bao phủ, thấy cô đang nhăn mặt hắn cũng xoay lại hỏi thăm - Cô không khỏe sao?
- Tôi... - chưa nói hết cô đã ngất xỉu hắn liền đỡ vì nghĩ cô không quen với thời tiết ở chỗ này nên mới ngất đi... còn một lý do nhưng hắn không dám nghĩ đến. Hắn đưa cô về nhà đặt cô xuống chỗ ngủ rồi đi làm không quên đặt một nụ hôn lên trán cô nhẹ nhàng như một cơn gió.
Khi cô ngủ thì một giấc mơ lại hiện về nhưng đợt này cô thấy rất rõ phía sau lưng của một người con trai trong lớp sương mù anh ta tay cầm nến trắng ngọn lửa lờ mờ, khi người đó sắp xoay người lại thì... - Tiểu thư, tiểu thư.
Cô tỉnh dậy thì ra là bác quản gia, cô hỏi - Bác tìm con có việc gì sao?
- Xin lỗi vì đã làm phiền tiểu thư, nhưng cậu chủ dặn tôi mang cơm đến văn phòng nên tôi muốn nói với tiểu thư một tiếng rồi đi.
Cô suy nghĩ gì đó rồi mới nói - Hay bác để con đi cho.
- Nhưng ông chủ sẽ la tôi mất.
- Cháu sẽ chịu trách nhiệm mà. - thấy cô nói vậy ông quản gia cũng miễn cưỡng chấp nhận, sau khi thay đồ xong cô nhanh chóng đi liền vì sợ ai kia đói. Xe dừng trước một công ty lớn cô choáng ngợp với sự xa hoa này, tiến bước vào trong, cô đến quầy tiếp tân vui vẻ hỏi - Chị cho em hỏi phòng chủ tịch ở đâu vậy ạ?
- À, e đến giao cơm cho chủ tịch Dương đúng không? - cô tiếp tân cũng hoà động bắt chuyện
- Dạ phải. - cô cũng vui vẻ nói cười, “ chủ tịch đang phát tiết mình có cho cô ta lên hay không? “ cô tiếp tân nghĩ ngợi rồi gọi điện cho ai đó. Sau khi tắt máy cô mới nhẹ giọng nói - Em đi thang máy lên lầu 56 rồi đi thẳng trên đó chỉ có duy nhất một phòng nên sẽ dễ tìm ra.
- Em cảm ơn. - cô cười rồi đi theo sự chỉ dẫn vừa nãy, khi đã lên lầu 56 cô thấy duy nhất một căn phòng rất rộng và to. Cô định gõ cửa nhưng cửa lại không khóa vừa đặt chân vào đã thấy cảnh không nên thấy, một căn phòng ngủ nhỏ trong phòng làm việc hai nam nữ không mặc gì đang quan hệ với nhau khi nhìn kĩ mặt thì mới biết người đó là... Thanh Vũ cô làm rơi cả túi đựng đồ ăn xuống đất bị hắn phát hiện nên nhanh chóng chạy ra ngoài. Hắn kịp buông người phụ nữ kia ra nhưng cô ta đã chết vì hắn đã lấy đi hai thứ trinh tiết và máu tươi của cô ta, việc bây giờ chính là giải thích với Mia. Cô chạy ra khỏi công ty ngồi trên một chiếc xe taxi nhanh chóng cho tài xế điều khiển đi nhưng không nói là đi đâu, ông tài xế hỏi - Cô muốn đi đâu?
- Cứ chạy đi. - cô bơ phờ nghĩ suy người con gái đó là ai? Hắn đang làm gì? Cô cảm thấy đau lắm vô cùng khi biết mình bị phản bội, con gái là vậy mạnh mẽ bao nhiêu cũng có đôi lúc yếu đuối.
Chiếc xe dừng lại trước một toà nhà lớn và rộng cô bước xuống bấm chuông cửa một người con trai bước ra cao to đẹp trai lại còn lạnh lùng. Nhìn thấy cô đến cậu lo lắng liền hỏi - Sao vậy?
- Anh Thiên. - cô lao đến ôm cậu khóc nức nở, cậu khó hiểu nhưng cũng xoa dịu bớt nỗi buồn cho cô. Cậu đưa cô vào nhà pha nước cam cho cô uống giọng nhẹ nhàng hỏi - Có chuyện gì? Sao lại đến tìm anh?
- Em cảm thấy khó chịu trong người.
- Bệnh sao?
- Không chỉ là... “ ring ring “ - chưa nói xong thì lại có tiếng chuông cửa, cậu vội ra mở thấy gương mặt của một người con trai cao 1m90 lạnh lùng hơn cả cậu hai con ngươi đã đỏ lên trong rất đáng sợ - Cậu là ai?
- Tôi đến để đưa vợ tương lai về. - nói như vậy chắc mấy bạn cũng đoán được là ai rồi phải không?
- Vợ tương lai? - cậu kinh ngạc
- Anh Thiên là ai vậy? - cô thấy cậu nói chuyện lâu nên ra xem ai ngờ người muốn tránh mặt lại đến tận đây!
- Chơi đủ rồi, về thôi. - hắn lạnh lùng bước vào trong nhìn cô, cô thì chưa kịp phản ứng đã bị lôi lên xe của hắn cậu muốn cản cũng không được đành ngậm ngùi nhìn cô. Lúc về đến nhà cô bị hắn lôi như một bao cát không thương tiếc, sức phụ nữ sao mà đọ lại sức đàn ông. Hắn đưa cô lên phòng khóa trái cửa lại lạnh lùng nói với cô - Em dám đi tìm trai không nể mặt tôi, gan em cũng lớn quá đấy!
- Anh thì sao? đi quan hệ với người khác thì lấy tư cách gì nói tôi. - cô không còn sợ hãi nữa
- Em không cho tôi lại gần thì đương nhiên tôi phải đi tìm phụ nữ để thoả mãn chứ. - hắn lạnh lùng
- Nếu vậy thì anh cứ việc, còn tôi muốn đi đâu tìm ai thì không liên quan đến anh. - cô đã nói những lời can đảm nhưng lại chọc điên hắn
- Em giỏi lắm, đã biết cãi tôi thì sẽ nhận hậu quả. - hắn bước một bước bằng cô bước năm bước vòng tay ra sau ôm eo cô, hắn đặt môi mình lên làn môi đỏ mọng của cô khẽ vuốt ve lưng cô, riêng cô bất ngờ với hành động này nên vùng vẫy thoát ra khỏi hắn nhưng lại vô ích hắn tiếp tục mở khoang miệng cô ra cho lưỡi mình vào đùa giỡn, cô mất sức khi vùng vẫy thoát ra nhưng cũng từ từ để hắn tự nhiên làm việc đó dù sao hắn cũng sẽ là chồng cô. Cô cũng không ngần ngại ôm hắn phối hợp với hắn, khi cả hai đã thấm mệt thì mới buông nhau ra hắn ôm cô vào lòng ngồi trên ghế sofa ngửi mùi hương trên tóc cô - Sao này, không được đi tìm đàn ông nữa đó.
- Có đâu. - cô chối cãi
- Không có sao? Ôm người ta như vậy mà chối. - hắn mắng cô
- Tại anh chứ bộ. - cô đổ lỗi cho hắn
- Anh gì? Anh là ma cà rồng cần máu để sống nên việc đó là bình thường. - hắn ôm cô tay không yên vị đặt lên lưng cô tay còn lại vòng qua eo cô.
- Em sai rồi. - cô nhận sai trong rất đáng yêu
- Ngoan lắm. - hắn hôn lên trán cô rồi tiếp tục là mũi và dừng lại ở cánh môi, dường như hôn mãi đã thành nghiện không thể thiếu được như một chất kích thích vậy.
Tối đó cô đang đọc sách trong phòng thì một tên háo sắc đang sờ khắp người cô cởi luôn ra áo ngực ra, cô nhăn nhó nói - Em đang đọc sách mà.
- Em đọc là chuyện của em, anh làm việc của anh. - hắn ngang ngược nói
- Bỏ ra em đi ngủ. - cô tắt đèn và đắp chăn lên ngủ, đọc sách còn nhẹ đó chứ tắt đèn rồi mới là chuyện lớn. Hắn ôm cô bên ngoài lại không mà cho tay vào trong đầm ngủ của cô, bây giờ cô mới biết hắn biến thái cỡ nào. Đêm khuya thanh vắng hai nam nữ cứ quấn với nhau hạnh phúc ngập tràn nhưng... còn việc gì sẽ xảy ra.
.....
Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ ^_^
Tác giả :
Ty Anh