Bạn Trai Cũ Đều Đang Nằm Thương
Quyển 4 - Chương 4
Đây đã là thế giới thứ tư Liêu Thần đi vào, nhưng không có lần nào, làm cho Liêu Thần cảm thấy thích hợp dưỡng lão, hắn cũng không cho rằng người trong cốt truyện liền không có tư tưởng của mình, khi hắn đi vào, hắn liền trở thành một phần của thế giới này, thế giới này bất luận kẻ nào, đều có tư tưởng độc đáo của mình.
Về tình yêu từng có của nguyên chủ, Liêu Thần đã từ trong trí nhớ nguyên chủ biết được, bất quá chỉ là phương thức mà một thằng nhóc không thành thục dùng để xoát cảm giác tồn tại mà thôi, không tín nhiệm tình yêu, làm cho nguyên chủ bắt đầu hoa tâm phong lưu, một người như vậy, sao lại không nếm tràn ngập bi kịch?
Mà trong cốt truyện ban đầu Liêu Thần bị con ruột của hắn Hạ Lâm tức chết, không thể không nói, đây là một màn cực kỳ châm chọc, từ trong cốt truyện, Liêu Thần biết rõ nguyên chủ thích Hạ Lâm, thích đứa con trai ruột này, chẳng qua phần thích này, bất quá chỉ là thích Hạ Nhã mà thôi.
Mọi người tựa hồ đều như bị khống chế, đem tất cả mục tiêu cùng tư tưởng của mình đều đặt trên người Hạ Nhã, Liêu Thần vì Hạ Nhã mà không thể nảy sinh cảm tình với một nữ nhân nào khác, Hạ Lâm vì bảo vệ Hạ Nhã mà trở thành thiên tài chân chính, cuối cùng nam nhân Hạ Nhã gả cũng vì Hạ Nhã mà thương tổn vị hôn thê của hắn, điểm trụ cột của tất cả, tựa hồ đều quay chung quanh Hạ Nhã, làm cho người ta cảm thấy thần kỳ đồng thời lại cảm thấy có chút quỷ dị nói không nên lời.
Vốn Liêu Thần muốn chờ Hạ Nhã mang Hạ Lâm về, nhưng khi chính mắt nhìn thấy Hạ Lâm ủy khuất rơi nước mắt, hắn mới phát hiện liên hệ cha con của hắn và Hạ Lâm rõ ràng như thế, chỉ cần nhìn nước mắt của Hạ Lâm, Liêu Thần liền hận không thể tiến lên đánh nữ chính một trận…
Dỗ Hạ Lâm ủy khuất không thôi xong, khi Liêu Thần mở chim cánh cụt, mới phát cho Hạ Lâm một tin nhắn.
Dạ Quy Nhân: Tiểu Hạ con có cảm thấy con rất giống chú không? 【Hình ảnh 】
Đây là ảnh chụp trước kia của nguyên chủ mà Liêu Thần tìm, không thể không nói gien nguyên chủ vô cùng tốt, sau khi qua video với Hạ Lâm, Liêu Thần không thể không xác nhận một việc, vì sao mẹ của nguyên chủ có thể liếc mắt một cái nhận ra Hạ Lâm là con của Liêu Thần, nguyên nhân chính là bộ dáng của Hạ Lâm cùng Liêu Thần trước đây giống nhau như đúc.
Hạ Lâm thật vất vả được dỗ xong khi nhận được tin này, cũng ngây ngẩn cả người, nó tỉ mỉ nhìn ảnh chụp đã có chút năm tháng kia, mà đứa bé trên ảnh chụp, nó mỗi ngày đều nhìn thấy trong gương, cùng bộ dạng của nó —— giống nhau như đúc.
Trong đầu bỗng nhiên như là nổ tung, Hạ Lâm vốn chính là thiên tài, nó sẽ không dễ dàng tin tưởng bất kì ai, nhưng lại nguyện ý đưa địa chỉ của mình cho Dạ Quy Nhân, cũng đã nói lên Hạ Lâm đối với Dạ Quy Nhân là tín nhiệm, thậm chí có một loại tình cảm độc đáo, mà Dạ Quy Nhân bao dung Hạ Lâm, cũng làm cho Hạ Lâm có càng nhiều hảo cảm với Dạ Quy Nhân.
Trước khi nhìn thấy ảnh chụp của Dạ Quy Nhân, Hạ Lâm kỳ thật đã biết thân phận của Dạ Quy Nhân, nó tuy rằng kỹ thuật Hacker hiện tại không quá lợi hại, nhưng ở trên mạng điều tra một người vẫn có thể, nó đã sớm biết Dạ Quy Nhân luôn bên nó là ai.
Tổng tài Liêu Thần của công ty Liêu thị, được khen là đàn ông độc thân hoàng kim mà nữ nhân rất muốn gả, gia sản lấy triệu làm đơn vị tính toán.
Kỳ thật Hạ Lâm đã từng nghĩ ba ba mình đến tột cùng là một người thế nào, nhưng mỗi lần dò hỏi ma ma, ma ma luôn là một bộ dáng không muốn nhắc tới, hơn nữa thoạt nhìn có chút đau lòng, điều này làm cho Hạ Lâm khổ sở trong lòng, nhưng lại không đành lòng làm ma ma đau lòng, cho nên cũng không hỏi nữa.
Nhưng hiện tại, đối với Liêu Thần phá lệ tín nhiệm, còn có ảnh chụp trước đây của Liêu Thần cùng nó, điều này không thể không làm cho Hạ Lâm nghĩ nhiều, nghĩ nhiều như vậy, mang theo một loại hưng phấn khác.
Nó có ba ba? Nó thật sự có ba ba sao? Liêu Thần là ba ba ruột của nó sao? Vì sao ma ma chưa bao giờ nhắc tới ba ba chứ? Ba ba rõ ràng lợi hại như vậy…
Càng ngày càng nhiều vấn đề trong cái đầu nhỏ của Hạ Lâm, nó thậm chí trong khoảng thời gian ngắn nghĩ không rõ lắm đến tột cùng là chuyện gì xảy ra, chỉ là bị tin tức Liêu Thần có khả năng là ba ba nó trùng kích, trong lòng phá lệ vui mừng.
Đã đóng video, Liêu Thần đốt một điếu thuốc, chuyện này hắn đã quen rồi, gần một năm nay, vì phối hợp Hạ Lâm, Liêu Thần cũng thường xuyên chơi game, trừ bỏ chuyện công ty, rất nhiều lúc sẽ tán gẫu với Hạ Lâm cô đơn, cho nên cũng dưỡng thành thói quen hút thuốc, có người nói người hút thuốc đều vô cùng cô đơn, kỳ thật là sai, người hút thuốc không phải cô đơn, mà là trong lòng quá lo âu.
Tin tức kia gửi qua đã năm phút đồng hồ, lại không có trả lời, Liêu Thần vẫn không nhúc nhích nhìn chằm chằm máy tính, hắn thích Hạ Lâm.
Ngẫm lại khi hắn cùng Tử Thanh cùng nhau dưỡng dục hai đứa con, con trai đặc biệt nghịch ngợm, đùa vui ồn ào, mà con gái nhỏ cũng như nữ hán tử, hai đứa nhóc lớn lên trong sủng ái của hắn cùng Tử Thanh, nói là hoàng đế bé công chúa bé cũng không đủ, mà hiện tại nghĩ đến Hạ Lâm làm con trai hắn, có quan hệ huyết thống chẳng những phải tự mình kiếm tiền nuôi sống bản thân, thậm chí còn phải nuôi sống Hạ Nhã luôn làm sai chuyện kia, Liêu Thần liền hận không thể lập tức kéo người trở về, sau đó đặt trong phạm vi bảo vệ của mình, không cho nó chịu bất cứ thương tổn.
Hạ Lâm được niềm vui bao phủ, quên ma ma mang đến ủy khuất cho nó, lập tức nhanh chóng đánh chữ, tuy rằng nó sớm đã có số điện thoại của Liêu Thần, nhưng nó chưa bao giờ dám gọi.
Hạ Vũ Lâm: Người trên ảnh chụp kia là chú sao?
Hạ Vũ Lâm: Bộ dạng chúng ta giống nhau như đúc, chú là ba ba con sao?
Hạ Vũ Lâm: Ma ma con tên là Hạ Nhã, chú biết ba ba con không?
Hạ Vũ Lâm: Con thật sự là con của chú sao? Chú ơi.
Mang theo một loại ngữ khí bất an không yên, Liêu Thần thấy Hạ Lâm thật cẩn thận như vậy, nhưng thật ra rốt cục yên tâm, rút một nửa điếu trực tiếp đặt ở gạt tàn, đánh xuống một hàng chữ.
Dạ Quy Nhân: Chú gọi điện thoại cho con, nói với con trong điện thoại được không?
Hạ Lâm có chút không biết làm sao, nó lập tức chạy đến bên giường, trong ngăn tủ tìm được di động mới Liêu Thần đưa cho nó, di động này là di động nó lúc trước nhìn thấy tùy tiện nói, Liêu Thần liền mua cho nó, nó vẫn sợ ma ma phát hiện, trộm giấu trong ngăn tủ bên giường.
Lấy di động, tiếng chuông ngay lập tức vang lên, Hạ Lâm nhìn trên di động lóe ra ba chữ Dạ Quy Nhân, mím mím môi, cuối cùng vẫn nhấn xuống nút nghe.
“Tiểu Hạ?" Liêu Thần thanh âm ôn nhu, hắn hiện tại đã có chút khẩn cấp, muốn nhận Hạ Lâm đến bên người mình.
“Ưm." Hạ Lâm rầu rĩ đáp, tựa hồ không biết nên nói gì, nó năm nay mới bốn tuổi, thanh âm nghe lên mềm mại nhu nhu vô cùng đáng yêu.
“Tiểu Hạ, chú không biết ma ma Hạ Nhã của con, nhưng chú cam đoan, bộ dạng con và chú trước đây giống nhau như đúc, lúc chú còn trẻ tuổi thì rất xấu, tìm rất nhiều con gái, cho nên chú cũng không xác định ma ma con có vấn đề gì với chú không, nhưng chú muốn đi tìm con, có thể không?"
Nếu như nói trụ cột tâm linh của Hạ Lâm vốn là Hạ Nhã, như vậy thời gian một năm, cũng đủ làm cho Hạ Lâm nảy sinh phản cảm với Hạ Nhã, đặc biệt Liêu Thần lại tốt với nó như vậy, một người tốt với mình như vậy, đột nhiên phát hiện có khả năng là ba ba mình, Hạ Lâm sao lại không tâm sinh vui mừng chứ?
“Chú… Thật là ba ba con sao?" Không trả lời Liêu Thần, Hạ Lâm chấp nhất hỏi, nó muốn khóc, không biết vì sao mũi ê ẩm, nó xem rất nhiều video, còn có TV, trẻ con trên đó đều có ba ba ma ma, chỉ có nó chỉ có ma ma, nó vẫn muốn một ba ba.
Kỳ thật trong vô hình, Hạ Lâm làm một đứa bé, cũng đã đối đãi Dạ Quy Nhân người duy nhất có thể tiếp xúc trong cuộc sống, làm nam nhân, hơn nữa vô cùng sủng ái nó trở thành hình tượng ba ba, hiện tại phát hiện khát khao trong lòng biến thành sự thật, Hạ Lâm đã muốn nóng vội biết đáp án.
Liêu Thần cảm thấy thanh âm Hạ Lâm có chút không thích hợp, tựa hồ muốn khóc, vì thế trấn an nói.
“Tiểu Hạ bộ dạng giống như chú, rất có thể là con của chú, dù cho không phải, chú cũng nguyện ý làm ba ba Tiểu Hạ, Tiểu Hạ nguyện ý không?"
Trẻ con là như thế, bạn chỉ cần tốt với nó, cho nó biết bạn thật lòng, nó sẽ tha thứ bạn không tốt với nó lúc trước, giống như Hạ Nhã trong cốt truyện, chẳng sợ đối đãi Hạ Lâm như vậy, nhưng sau khi mang theo Hạ Lâm về nhà, Hạ Lâm được cha mẹ Hạ Nhã sủng ái, còn không phải lại tốt với Hạ Nhã như thường sao?
Cùng đạo lý, Liêu Thần cũng không cho rằng mình còn không bằng Hạ Nhã.
“… Nguyện ý." Nghe Liêu Thần nói, Hạ Lâm nước mắt từng giọt từng giọt rơi xuống, rầu rĩ trả lời Liêu Thần, nó vốn hôm nay cũng rất ủy khuất, hiện tại nghe Liêu Thần làm ba ba nó, kỳ thật trong lòng vui vẻ, nhưng không biết vì sao nước mắt lại dừng không được.
“Tốt lắm ngoan, Tiểu Hạ không khóc a, chú đã biết địa chỉ Tiểu Hạ, lập tức sẽ ngồi máy bay qua, sáng mai con có thể nhìn thấy chú rồi, vui không?" Liêu Thần nghe tiếng khóc Hạ Lâm, lập tức dỗ dành.
Kỳ thật rất nhiều lúc khi trẻ con khóc đều vô cùng dùng sức, tựa hồ lo lắng người lớn không nghe được, nhưng Hạ Lâm thành thục có hiểu biết thì không như vậy, nó dù chịu ủy khuất, cũng sẽ trốn đi một mình trộm khóc, mà trước mặt Liêu Thần, nó mặc dù có chút ngượng ngùng, nhưng khi khóc cũng như trước không muốn phát ra tí xíu âm thanh, chỉ là yên lặng đỏ mắt rơi nước mắt, làm trong lòng người càng thêm đau lòng.
“Vui." Hạ Lâm cố gắng không muốn mất mặt trước mặt ba ba, nhưng sao cũng không thể khống chế nước mắt.
Liêu Thần không đành lòng nghe Hạ Lâm khóc, vì thế bắt đầu dỗ Hạ Lâm, ưng thuận rất nhiều lời hứa, tỷ như nói muốn dẫn Hạ Lâm mua quần áo mới mua đồ chơi a, còn có mang Hạ Lâm đi công viên giải trí lớn nhất chơi a, còn có muốn dẫn Hạ Lâm đi xem sở thú linh tinh, làm cho Hạ Lâm rốt cục dừng khóc lóc, vô cùng vui vẻ cùng Liêu Thần thương lượng nếu như hắn đến đây thì đi đâu chơi.
Mấy thứ này đều là khi Liêu Thần và Hạ Lâm nói chuyện với nhau biết được, Hạ Lâm tuy rằng không thường ra ngoài, nhưng nó vô cùng thông minh, tự mình học sử dụng máy tính như thế nào, tiếng Hán cùng tiếng Anh đều là tự học, cho nên ngẫu nhiên sẽ coi một ít video trên trang web, biết mấy nơi công viên giải trí, sở thú linh tinh, kỳ thật nó vẫn nói với Liêu Thần sau khi kiếm tiền xong thì muốn ra ngoài chơi, nhưng Hạ Nhã cho tới bây giờ đều nói với Hạ Lâm là không rảnh, làm việc vội vàng, biến thành Hạ Lâm nói đã hơn nửa năm, lại không đi.
Buổi sáng cùng con trai ồn ào ra ngoài, Hạ Nhã kỳ thật áy náy, biết con trai kiếm tiền không dễ dàng, trở về tính nhận lỗi với con trai, kết quả phát hiện con trai vui vẻ cũng không biết đang nghĩ cái gì, còn lộ ra nụ cười rất hạnh phúc.
Hạ Nhã hỏi vài câu, Hạ Lâm cũng không trả lời, đây là lời hẹn của nó cùng Liêu Thần, chuyện của Liêu Thần nó không có khả năng nói cho Hạ Nhã.
Toàn bộ buổi tối, Hạ Lâm cơ hồ mất ngủ, mà Liêu Thần cũng vô cùng kích động, buổi chiều cho thư ký đặt vé máy bay và khách sạn ở thành phố Trịnh Môn, buổi tối tám giờ, Liêu Thần đã lên máy bay, hai giờ sau, cũng đã tới khách sạn ở thành phố Trịnh Môn.
Nghĩ đến ngày mai muốn gặp Hạ Lâm, Liêu Thần liền kích động ngủ không được, vì thế nghĩ nghĩ, liền mang theo thư ký đi ra dạo phố về đêm, mua không ít quần áo cùng đồ chơi cho trẻ con, thậm chí còn cho thư ký đặt rất nhiều vé công viên giải trí có thể mang theo trẻ con chơi, tính mang Hạ Lâm đi chơi chung…
Hạ Nhã còn không biết, con trai của cô đã tự mình tìm được ba ba, thậm chí muốn cùng ba ba ra ngoài chơi, cô đã bị công việc làm cho mệt mỏi không chịu nổi, căn bản không có thời gian lo lắng tâm tình của Hạ Lâm…
Về tình yêu từng có của nguyên chủ, Liêu Thần đã từ trong trí nhớ nguyên chủ biết được, bất quá chỉ là phương thức mà một thằng nhóc không thành thục dùng để xoát cảm giác tồn tại mà thôi, không tín nhiệm tình yêu, làm cho nguyên chủ bắt đầu hoa tâm phong lưu, một người như vậy, sao lại không nếm tràn ngập bi kịch?
Mà trong cốt truyện ban đầu Liêu Thần bị con ruột của hắn Hạ Lâm tức chết, không thể không nói, đây là một màn cực kỳ châm chọc, từ trong cốt truyện, Liêu Thần biết rõ nguyên chủ thích Hạ Lâm, thích đứa con trai ruột này, chẳng qua phần thích này, bất quá chỉ là thích Hạ Nhã mà thôi.
Mọi người tựa hồ đều như bị khống chế, đem tất cả mục tiêu cùng tư tưởng của mình đều đặt trên người Hạ Nhã, Liêu Thần vì Hạ Nhã mà không thể nảy sinh cảm tình với một nữ nhân nào khác, Hạ Lâm vì bảo vệ Hạ Nhã mà trở thành thiên tài chân chính, cuối cùng nam nhân Hạ Nhã gả cũng vì Hạ Nhã mà thương tổn vị hôn thê của hắn, điểm trụ cột của tất cả, tựa hồ đều quay chung quanh Hạ Nhã, làm cho người ta cảm thấy thần kỳ đồng thời lại cảm thấy có chút quỷ dị nói không nên lời.
Vốn Liêu Thần muốn chờ Hạ Nhã mang Hạ Lâm về, nhưng khi chính mắt nhìn thấy Hạ Lâm ủy khuất rơi nước mắt, hắn mới phát hiện liên hệ cha con của hắn và Hạ Lâm rõ ràng như thế, chỉ cần nhìn nước mắt của Hạ Lâm, Liêu Thần liền hận không thể tiến lên đánh nữ chính một trận…
Dỗ Hạ Lâm ủy khuất không thôi xong, khi Liêu Thần mở chim cánh cụt, mới phát cho Hạ Lâm một tin nhắn.
Dạ Quy Nhân: Tiểu Hạ con có cảm thấy con rất giống chú không? 【Hình ảnh 】
Đây là ảnh chụp trước kia của nguyên chủ mà Liêu Thần tìm, không thể không nói gien nguyên chủ vô cùng tốt, sau khi qua video với Hạ Lâm, Liêu Thần không thể không xác nhận một việc, vì sao mẹ của nguyên chủ có thể liếc mắt một cái nhận ra Hạ Lâm là con của Liêu Thần, nguyên nhân chính là bộ dáng của Hạ Lâm cùng Liêu Thần trước đây giống nhau như đúc.
Hạ Lâm thật vất vả được dỗ xong khi nhận được tin này, cũng ngây ngẩn cả người, nó tỉ mỉ nhìn ảnh chụp đã có chút năm tháng kia, mà đứa bé trên ảnh chụp, nó mỗi ngày đều nhìn thấy trong gương, cùng bộ dạng của nó —— giống nhau như đúc.
Trong đầu bỗng nhiên như là nổ tung, Hạ Lâm vốn chính là thiên tài, nó sẽ không dễ dàng tin tưởng bất kì ai, nhưng lại nguyện ý đưa địa chỉ của mình cho Dạ Quy Nhân, cũng đã nói lên Hạ Lâm đối với Dạ Quy Nhân là tín nhiệm, thậm chí có một loại tình cảm độc đáo, mà Dạ Quy Nhân bao dung Hạ Lâm, cũng làm cho Hạ Lâm có càng nhiều hảo cảm với Dạ Quy Nhân.
Trước khi nhìn thấy ảnh chụp của Dạ Quy Nhân, Hạ Lâm kỳ thật đã biết thân phận của Dạ Quy Nhân, nó tuy rằng kỹ thuật Hacker hiện tại không quá lợi hại, nhưng ở trên mạng điều tra một người vẫn có thể, nó đã sớm biết Dạ Quy Nhân luôn bên nó là ai.
Tổng tài Liêu Thần của công ty Liêu thị, được khen là đàn ông độc thân hoàng kim mà nữ nhân rất muốn gả, gia sản lấy triệu làm đơn vị tính toán.
Kỳ thật Hạ Lâm đã từng nghĩ ba ba mình đến tột cùng là một người thế nào, nhưng mỗi lần dò hỏi ma ma, ma ma luôn là một bộ dáng không muốn nhắc tới, hơn nữa thoạt nhìn có chút đau lòng, điều này làm cho Hạ Lâm khổ sở trong lòng, nhưng lại không đành lòng làm ma ma đau lòng, cho nên cũng không hỏi nữa.
Nhưng hiện tại, đối với Liêu Thần phá lệ tín nhiệm, còn có ảnh chụp trước đây của Liêu Thần cùng nó, điều này không thể không làm cho Hạ Lâm nghĩ nhiều, nghĩ nhiều như vậy, mang theo một loại hưng phấn khác.
Nó có ba ba? Nó thật sự có ba ba sao? Liêu Thần là ba ba ruột của nó sao? Vì sao ma ma chưa bao giờ nhắc tới ba ba chứ? Ba ba rõ ràng lợi hại như vậy…
Càng ngày càng nhiều vấn đề trong cái đầu nhỏ của Hạ Lâm, nó thậm chí trong khoảng thời gian ngắn nghĩ không rõ lắm đến tột cùng là chuyện gì xảy ra, chỉ là bị tin tức Liêu Thần có khả năng là ba ba nó trùng kích, trong lòng phá lệ vui mừng.
Đã đóng video, Liêu Thần đốt một điếu thuốc, chuyện này hắn đã quen rồi, gần một năm nay, vì phối hợp Hạ Lâm, Liêu Thần cũng thường xuyên chơi game, trừ bỏ chuyện công ty, rất nhiều lúc sẽ tán gẫu với Hạ Lâm cô đơn, cho nên cũng dưỡng thành thói quen hút thuốc, có người nói người hút thuốc đều vô cùng cô đơn, kỳ thật là sai, người hút thuốc không phải cô đơn, mà là trong lòng quá lo âu.
Tin tức kia gửi qua đã năm phút đồng hồ, lại không có trả lời, Liêu Thần vẫn không nhúc nhích nhìn chằm chằm máy tính, hắn thích Hạ Lâm.
Ngẫm lại khi hắn cùng Tử Thanh cùng nhau dưỡng dục hai đứa con, con trai đặc biệt nghịch ngợm, đùa vui ồn ào, mà con gái nhỏ cũng như nữ hán tử, hai đứa nhóc lớn lên trong sủng ái của hắn cùng Tử Thanh, nói là hoàng đế bé công chúa bé cũng không đủ, mà hiện tại nghĩ đến Hạ Lâm làm con trai hắn, có quan hệ huyết thống chẳng những phải tự mình kiếm tiền nuôi sống bản thân, thậm chí còn phải nuôi sống Hạ Nhã luôn làm sai chuyện kia, Liêu Thần liền hận không thể lập tức kéo người trở về, sau đó đặt trong phạm vi bảo vệ của mình, không cho nó chịu bất cứ thương tổn.
Hạ Lâm được niềm vui bao phủ, quên ma ma mang đến ủy khuất cho nó, lập tức nhanh chóng đánh chữ, tuy rằng nó sớm đã có số điện thoại của Liêu Thần, nhưng nó chưa bao giờ dám gọi.
Hạ Vũ Lâm: Người trên ảnh chụp kia là chú sao?
Hạ Vũ Lâm: Bộ dạng chúng ta giống nhau như đúc, chú là ba ba con sao?
Hạ Vũ Lâm: Ma ma con tên là Hạ Nhã, chú biết ba ba con không?
Hạ Vũ Lâm: Con thật sự là con của chú sao? Chú ơi.
Mang theo một loại ngữ khí bất an không yên, Liêu Thần thấy Hạ Lâm thật cẩn thận như vậy, nhưng thật ra rốt cục yên tâm, rút một nửa điếu trực tiếp đặt ở gạt tàn, đánh xuống một hàng chữ.
Dạ Quy Nhân: Chú gọi điện thoại cho con, nói với con trong điện thoại được không?
Hạ Lâm có chút không biết làm sao, nó lập tức chạy đến bên giường, trong ngăn tủ tìm được di động mới Liêu Thần đưa cho nó, di động này là di động nó lúc trước nhìn thấy tùy tiện nói, Liêu Thần liền mua cho nó, nó vẫn sợ ma ma phát hiện, trộm giấu trong ngăn tủ bên giường.
Lấy di động, tiếng chuông ngay lập tức vang lên, Hạ Lâm nhìn trên di động lóe ra ba chữ Dạ Quy Nhân, mím mím môi, cuối cùng vẫn nhấn xuống nút nghe.
“Tiểu Hạ?" Liêu Thần thanh âm ôn nhu, hắn hiện tại đã có chút khẩn cấp, muốn nhận Hạ Lâm đến bên người mình.
“Ưm." Hạ Lâm rầu rĩ đáp, tựa hồ không biết nên nói gì, nó năm nay mới bốn tuổi, thanh âm nghe lên mềm mại nhu nhu vô cùng đáng yêu.
“Tiểu Hạ, chú không biết ma ma Hạ Nhã của con, nhưng chú cam đoan, bộ dạng con và chú trước đây giống nhau như đúc, lúc chú còn trẻ tuổi thì rất xấu, tìm rất nhiều con gái, cho nên chú cũng không xác định ma ma con có vấn đề gì với chú không, nhưng chú muốn đi tìm con, có thể không?"
Nếu như nói trụ cột tâm linh của Hạ Lâm vốn là Hạ Nhã, như vậy thời gian một năm, cũng đủ làm cho Hạ Lâm nảy sinh phản cảm với Hạ Nhã, đặc biệt Liêu Thần lại tốt với nó như vậy, một người tốt với mình như vậy, đột nhiên phát hiện có khả năng là ba ba mình, Hạ Lâm sao lại không tâm sinh vui mừng chứ?
“Chú… Thật là ba ba con sao?" Không trả lời Liêu Thần, Hạ Lâm chấp nhất hỏi, nó muốn khóc, không biết vì sao mũi ê ẩm, nó xem rất nhiều video, còn có TV, trẻ con trên đó đều có ba ba ma ma, chỉ có nó chỉ có ma ma, nó vẫn muốn một ba ba.
Kỳ thật trong vô hình, Hạ Lâm làm một đứa bé, cũng đã đối đãi Dạ Quy Nhân người duy nhất có thể tiếp xúc trong cuộc sống, làm nam nhân, hơn nữa vô cùng sủng ái nó trở thành hình tượng ba ba, hiện tại phát hiện khát khao trong lòng biến thành sự thật, Hạ Lâm đã muốn nóng vội biết đáp án.
Liêu Thần cảm thấy thanh âm Hạ Lâm có chút không thích hợp, tựa hồ muốn khóc, vì thế trấn an nói.
“Tiểu Hạ bộ dạng giống như chú, rất có thể là con của chú, dù cho không phải, chú cũng nguyện ý làm ba ba Tiểu Hạ, Tiểu Hạ nguyện ý không?"
Trẻ con là như thế, bạn chỉ cần tốt với nó, cho nó biết bạn thật lòng, nó sẽ tha thứ bạn không tốt với nó lúc trước, giống như Hạ Nhã trong cốt truyện, chẳng sợ đối đãi Hạ Lâm như vậy, nhưng sau khi mang theo Hạ Lâm về nhà, Hạ Lâm được cha mẹ Hạ Nhã sủng ái, còn không phải lại tốt với Hạ Nhã như thường sao?
Cùng đạo lý, Liêu Thần cũng không cho rằng mình còn không bằng Hạ Nhã.
“… Nguyện ý." Nghe Liêu Thần nói, Hạ Lâm nước mắt từng giọt từng giọt rơi xuống, rầu rĩ trả lời Liêu Thần, nó vốn hôm nay cũng rất ủy khuất, hiện tại nghe Liêu Thần làm ba ba nó, kỳ thật trong lòng vui vẻ, nhưng không biết vì sao nước mắt lại dừng không được.
“Tốt lắm ngoan, Tiểu Hạ không khóc a, chú đã biết địa chỉ Tiểu Hạ, lập tức sẽ ngồi máy bay qua, sáng mai con có thể nhìn thấy chú rồi, vui không?" Liêu Thần nghe tiếng khóc Hạ Lâm, lập tức dỗ dành.
Kỳ thật rất nhiều lúc khi trẻ con khóc đều vô cùng dùng sức, tựa hồ lo lắng người lớn không nghe được, nhưng Hạ Lâm thành thục có hiểu biết thì không như vậy, nó dù chịu ủy khuất, cũng sẽ trốn đi một mình trộm khóc, mà trước mặt Liêu Thần, nó mặc dù có chút ngượng ngùng, nhưng khi khóc cũng như trước không muốn phát ra tí xíu âm thanh, chỉ là yên lặng đỏ mắt rơi nước mắt, làm trong lòng người càng thêm đau lòng.
“Vui." Hạ Lâm cố gắng không muốn mất mặt trước mặt ba ba, nhưng sao cũng không thể khống chế nước mắt.
Liêu Thần không đành lòng nghe Hạ Lâm khóc, vì thế bắt đầu dỗ Hạ Lâm, ưng thuận rất nhiều lời hứa, tỷ như nói muốn dẫn Hạ Lâm mua quần áo mới mua đồ chơi a, còn có mang Hạ Lâm đi công viên giải trí lớn nhất chơi a, còn có muốn dẫn Hạ Lâm đi xem sở thú linh tinh, làm cho Hạ Lâm rốt cục dừng khóc lóc, vô cùng vui vẻ cùng Liêu Thần thương lượng nếu như hắn đến đây thì đi đâu chơi.
Mấy thứ này đều là khi Liêu Thần và Hạ Lâm nói chuyện với nhau biết được, Hạ Lâm tuy rằng không thường ra ngoài, nhưng nó vô cùng thông minh, tự mình học sử dụng máy tính như thế nào, tiếng Hán cùng tiếng Anh đều là tự học, cho nên ngẫu nhiên sẽ coi một ít video trên trang web, biết mấy nơi công viên giải trí, sở thú linh tinh, kỳ thật nó vẫn nói với Liêu Thần sau khi kiếm tiền xong thì muốn ra ngoài chơi, nhưng Hạ Nhã cho tới bây giờ đều nói với Hạ Lâm là không rảnh, làm việc vội vàng, biến thành Hạ Lâm nói đã hơn nửa năm, lại không đi.
Buổi sáng cùng con trai ồn ào ra ngoài, Hạ Nhã kỳ thật áy náy, biết con trai kiếm tiền không dễ dàng, trở về tính nhận lỗi với con trai, kết quả phát hiện con trai vui vẻ cũng không biết đang nghĩ cái gì, còn lộ ra nụ cười rất hạnh phúc.
Hạ Nhã hỏi vài câu, Hạ Lâm cũng không trả lời, đây là lời hẹn của nó cùng Liêu Thần, chuyện của Liêu Thần nó không có khả năng nói cho Hạ Nhã.
Toàn bộ buổi tối, Hạ Lâm cơ hồ mất ngủ, mà Liêu Thần cũng vô cùng kích động, buổi chiều cho thư ký đặt vé máy bay và khách sạn ở thành phố Trịnh Môn, buổi tối tám giờ, Liêu Thần đã lên máy bay, hai giờ sau, cũng đã tới khách sạn ở thành phố Trịnh Môn.
Nghĩ đến ngày mai muốn gặp Hạ Lâm, Liêu Thần liền kích động ngủ không được, vì thế nghĩ nghĩ, liền mang theo thư ký đi ra dạo phố về đêm, mua không ít quần áo cùng đồ chơi cho trẻ con, thậm chí còn cho thư ký đặt rất nhiều vé công viên giải trí có thể mang theo trẻ con chơi, tính mang Hạ Lâm đi chơi chung…
Hạ Nhã còn không biết, con trai của cô đã tự mình tìm được ba ba, thậm chí muốn cùng ba ba ra ngoài chơi, cô đã bị công việc làm cho mệt mỏi không chịu nổi, căn bản không có thời gian lo lắng tâm tình của Hạ Lâm…
Tác giả :
Giang Hồ Bất Kiến