Bạn Trai Cũ Đều Đang Nằm Thương
Quyển 1 - Chương 8
Hùng hồn như thế, Liêu Thần giờ khắc này, xem như hiểu được trong cốt truyện vì sao nguyên chủ có được một số tiền thuốc men lớn như thế nhưng cũng bị nữ chính mang về phòng cho thuê chăm sóc, xem ra số tiền chữ bệnh ở bệnh viện nhất định đã bị nữ chính cầm đi, huống chi ngay lúc đó nguyên chủ đúng là vô cùng thống khổ, cũng không có nhận lấy hai trăm vạn kia, cho nên hơn một trăm vạn này, khẳng định là bị nữ chính lấy ra cho ‘cha mẹ ruột’ của cô ta.
Trong cốt truyện gốc, Liêu Thần hẳn là nửa tháng sau tai nạn xe cộ mới bị nữ chính đón về phòng cho thuê, hai người không nhận được bồi thường gì của Âu Minh Phong, hai trăm vạn bị Liêu Thần cự tuyệt, phí chữa bệnh Liêu Thần chỉ sợ là vừa bắt đầu liền không biết, nữ chính vẫn chăm sóc nguyên chủ mới có thể không chút che dấu lấy tiền ra đưa như thế…
“Chỉ hơn một trăm vạn?" Liêu Thần lúc này cũng không biết là nên cảm thấy buồn cười hay là nên thay nguyên chủ trong lòng nguội lạnh, từ cô nhi viện vẫn làm bạn, quan tâm hai mươi năm, thế nhưng còn kém hơn ‘cha mẹ ruột’ đột nhiên xuất hiện? Bởi vì cha mẹ ruột xuất hiện, Lý Lan Hinh nhất định là lấy số tiền chữa bệnh kia đưa cho cha mẹ ruột, cuối cùng làm Liêu Thần hai chân tê liệt, Liêu Thần cảm thấy nguyên chủ quả nhiên là một tên ngốc, một nữ nhân ích kỷ như vậy, hắn thế nhưng không nhìn thấu.
Tiểu Điệp cùng Tiểu Hà một bên cũng phẫn nộ nhìn về phía Lý Lan Hinh, về nữ nhân Lý Lan Hinh này, hai người đã có một ít ấn tượng, hiện tại Lý Hinh Lan làm một người có thân phận ‘cô nhi’, thế nhưng tùy tiện liền muốn hơn một trăm vạn hỏi tiền bạn trai vì cô ta mà gặp tai nạn xe cộ nằm trên giường bệnh? Ai cho cô ta dũng khí?
Có cùng cảm giác cũng có Chu Tử Thanh, hơn một trăm vạn, đúng là trong mắt y không tính bao nhiêu, có thể từ sau khi rời nhà, Chu Tử Thanh cũng hiểu được một trăm vạn coi như là số tiền ‘rất lớn’, ít nhất đối với Lý Lan Hinh cùng Liêu Thần mà nói, một trăm vạn, chính là số tiền lớn.
Lý Lan Hinh bị người dùng ánh mắt phẫn nộ nhìn chăm chú, như trước đem ánh mắt chờ mong nhìn về phía Liêu Thần, sau khi phát hiện trong mắt Liêu Thần đã sớm không có ôn nhu lúc trước, chỉ để lại sự lạnh lùng, vẫn không muốn bỏ cuộc, cô biết Liêu Thần trong tay có tấm chi phiếu hai trăm vạn, chỉ cần có tấm chi phiếu kia, cô có thể đủ làm cho buôn bán của cha mẹ có khá hơn, nghĩ đến đây, Lý Lan Hinh tuyệt đối không cho phép mình lùi bước.
“Liêu Thần, lúc trước Âu tổng không phải cho anh một tấm chi phiếu sao? Hơn nữa phí chữa bệnh mà Âu tổng để lại ở bệnh viện cũng có một trăm năm mươi vạn, anh coi như giúp em được không? Ba mẹ của em cũng là ba mẹ của anh, sau này bọn họ nhất định sẽ đối đãi anh như đối đãi con trai ruột thịt. Chờ buôn bán của ba mẹ em khá hơn, chúng ta liền kết hôn được không? Anh mấy ngày nay một mình ở trong bệnh viện nhất định là rất cô đơn đi? Chúng ta có thể xuất viện, sau đó thuê một căn phòng tốt một chút, em có thể cùng ba mẹ chăm sóc anh mỗi ngày, ở cùng với anh, được không?"
Nghĩ đến lúc ba mẹ tìm được cô kích động khóc, Lý Lan Hinh liền cảm thấy vô cùng hạnh phúc, tuy rằng ba mẹ bởi vì chuyện buôn bán thiếu nợ hơn một trăm vạn, nhưng mà cô nhất định có thể trả lại, tuy rằng cô không có tiền, nhưng mà trong tay Liêu Thần có hai trăm vạn! Chỉ cần thuyết phục Liêu Thần đưa chi phiếu cho mình, vậy việc buôn bán của ba mẹ nhất định sẽ tốt lên! Còn có đệ đệ! Cô còn có một đệ đệ ruột đáng yêu như vậy! Cô tuyệt đối không thể để cho đệ đệ trải qua cuộc sống ăn không đủ no mặc không đủ ấm như cô!
Cũng không trách Lý Lan Hinh, cuộc sống một tháng này cơ hồ muốn thay đổi nhân sinh của cô! Có được một công việc làm tất cả nữ nhân hâm mộ, trở thành trợ lý tư nhân của Âu tổng, còn gặp cha mẹ ruột, thậm chí còn có một đệ đệ huyết mạch tương liên, trong nhà tuy rằng thiếu nợ hơn một trăm vạn, thế nhưng vẫn ở khu nhà cao cấp như trước, ra ngoài cũng có xe riêng, này cơ hồ là cuộc sống ‘xã hội thượng lưu’ mà Lý Lan Hinh nghĩ cũng không dám nghĩ, trong nháy mắt gần như có được tất cả, cô liền nói cho bản thân, tuyệt đối không thể buông ra tất cả, tuyệt đối không trở lại cái cô nhi viện dơ bẩn kia!
Ánh mắt chờ mong cùng hạnh phúc của nữ nhân dừng ở trên người Liêu Thần, Liêu Thần cứ như vậy nhìn chằm chằm vào nữ nhân xinh đẹp trước mắt này, đáy lòng đột nhiên có một loại không cam lủi lên, làm tâm hắn không ngừng bắt đầu co rút đau đớn, trán thấm ra mồ hôi.
Hắn biết, đây là đau đớn trong lòng nguyên chủ, nguyên chủ yêu nữ nhân dối trá trước mặt này như vậy, thậm chí nguyện ý vì nữ nhân này trả giá tất cả, Liêu Thần nghĩ, nếu nguyên chủ hiện tại ở trong này, chỉ sợ cũng sẽ bị hình ảnh tốt đẹp mà nữ nhân miêu tả đả động, sau đó cùng nữ nhân này rời khỏi bệnh viện đi?
Trên thế giới này, kỳ thật có thể lừa gạt lòng người nhất, chính là yêu.
Yêu là mù quáng, si mê, thậm chí là vẻ bề ngoài bị che mắt, khi yêu một người, trong mắt chỉ còn lại có người này là được.
Liêu Thần trong nháy mắt cảm nhận được thống khổ, nhưng tình yêu mù quáng mà lại si mê này lại chuyển biến ra hận ý, cái loại phẫn nộ bị lừa gạt này, vừa xem liền chiếm cứ lòng Liêu Thần.
“Lý Lan Hinh, tôi nói lại lần cuối, chúng ta đã chia tay, từ nay về sau không có quan hệ gì cả, không cần làm bộ nghe không hiểu."
Lạnh lùng nói ra những lời này, nhìn ánh mắt chờ mong của Lý Lan Hinh biến thành ủy khuất, Liêu Thần tiếp tục mở miệng.
“Tôi không quan tâm cô vì lý do gì mà tới tìm tôi, nhưng mà chi phiếu là Âu tiên sinh cho tôi, là vì bồi thường chuyện tai nạn xe cộ, phí chữa bệnh cũng là để trị chân cho tôi, không có quan hệ gì với cô."
Lý Lan Hinh không nghĩ tới Liêu Thần máu lạnh như vậy, thế nhưng nói cô không có quan hệ gì với số tiền đó, rõ ràng, rõ ràng hắn yêu cô như vậy, thậm chí nguyện ý lúc tai nạn xe cộ động thân ra bảo hộ nàng, vì sao không nên tham số tiền này chứ? Vì sao không giống như trước kia sau khi cô mở miệng liền tự tay đưa lên chứ? Chẳng lẽ, Liêu Thần thay lòng đổi dạ?
Cơ hồ nghĩ đến khả năng này, Lý Lan Hinh liền lập tức nhìn hai nữ nhân khác trong phòng.
Tiểu Điệp cùng Tiểu Hà hai người có thể lên làm hộ công cao cấp, ngoại trừ bồi dưỡng nghề nghiệp vững chắc, có thể lên làm hộ công cao cấp ở phòng bệnh xa hoa, diện mạo tự nhiên là đứng đầu tốt nhất. Tiểu Điệp tính cách hoạt bát, diện mạo đáng yêu vừa ý người, nhất là đôi mắt sáng ngời như ánh sao, lúc nhìn người luôn làm cho tâm tình của người khác sung sướng, mà Tiểu Hà tuy rằng thoạt nhìn có chút khí chất mỹ nhân lạnh lùng, nhưng lại vô cùng ôn nhu, hai loại đặc điểm khác nhau này kết hợp hoàn mỹ trên người cô, làm người ta rất dễ dàng tín nhiệm một nữ nhân như vậy.
Giác quan thứ sáu của nữ nhân vĩnh viễn là thứ quỷ dị nhất trên thế giới này, rõ ràng Lý Lan Hinh chỉ là liếc nhìn hai người, Tiểu Điệp cùng Tiểu Hà nháy mắt đã nhìn hiểu suy nghĩ của Lý Lan Hinh, tuy rằng biết Liêu Thần thích bác sĩ Chu, nhưng bị một nữ nhân mặt dày như vậy hoài nghi, thật sự là làm người ta cảm thấy khó tránh khỏi có chút ghê tởm trong lòng.
“Nhìn cái gì, chưa thấy qua hộ công cao cấp sao!" Tiểu Điệp là người tính cách hoạt bát, tự nhiên chịu không được loại đoán đố này, hung tợn trừng Lý Lan Hinh, kết quả bị Tiểu Hà giữ chặt.
Lý Lan Hinh liền có chỗ trống phát huy, bị sặc như thế, nước mắt xoa xoa liền chảy xuống, tuy rằng nước mắt rơi xuống rất nhanh, nhưng vẫn như trước làm người ta có một loại cảm giác lê hoa đái vũ, trang điểm ngay cả lem cũng không lem.
“Liêu Thần… Anh có phải không thích em hay không… Anh có phải thay lòng đổi dạ hay không…"
Vừa khóc vừa nói, giống như là lên án kẻ bạc tình, Lý Lan Hinh lại hoàn toàn không nhìn lời ‘chia tay’ của Liêu Thần.
Lần này, Lý Lan Hinh thật sự giẫm đúng chỗ ghê tởm của Liêu Thần, thấy Lý Lan Hinh lê hoa đái vũ, Liêu Thần cau mày, trong mắt hiện lên một chút chán ghét.
“Lý Lan Hinh, chúng ta hiện tại đã là người xa lạ, tôi với cô cũng không có quan hệ gì, cô không cần khóc ở trước mặt tôi, tôi biết cô muốn cái gì, cô không phải muốn hỏi tiền tôi sao? Tôi hôm nay liền nói rõ cho cô, tôi tuyệt đối sẽ không cho cô một cắc. Trước kia tiêu tiền giúp cô lên đại học, tiêu tiền cho cô ăn mặc tốt là mắt tôi bị mù, hai chân này của tôi hiện tại còn đang không thể động ở trên giường, cô nói đây là vì ai?"
Vừa dứt lời, sắc mặt Lý Lan Hinh liền có chút tái nhợt, cho tới nay, cô không muốn đối mặt nhất, chính là chân Liêu Thần có khả năng tàn phế. Liêu Thần rất tốt với cô, từ nhỏ cũng rất quan tâm cô, cô vẫn coi Liêu Thần là ca ca tốt, cho nên Liêu Thần vì cứu cô bị hỏng thành như vậy, trong lòng cô là áy náy, cho nên mới nói muốn kết hôn với Liêu Thần, đây đã là bồi thường lớn nhất của cô, chẳng lẽ cô còn không bằng số tiền này sao? Vì sao Liêu Thần giống như là thay đổi thành một người khác chứ…
“Nói thật, tôi không hề muốn gặp lại cô, cũng không biết là ai làm cô tin tưởng rằng cô cảm thấy tôi có thể đưa tiền cứu mạng tôi cho cô, nhưng mà tôi đã sớm không phải là tôi của ngày xưa, phí chữa bệnh của bệnh viện vừa vặn là tiền trị chân của tôi, chi phiếu hai trăm vạn kia là Âu tiên sinh cho tôi để bồi thường tai nạn xe cộ, cô nếu nói muốn, kỳ thật cũng không phải là không thể…"
Liêu Thần nhìn sắc mặt Lý Lan Hinh biến trắng, vừa nói vừa nhìn về phía chân hiện tại đã khôi phục tri giác, đột nhiên nghĩ tới cái gì, ngẩng đầu cười như không cười nhìn Lý Lan Hinh, đột nhiên nói ra lời này.
Vừa nghe, mặt trắng của Lý Lan Hinh nháy mắt khôi phục hồng nhuận, ánh mắt Tiểu Điệp Tiểu Hà cùng với Chu Tử Thanh nhìn về phía Liêu Thần hiện ra phẫn nộ, chỉ tiếc rèn sắt không thành thép, tay Chu Tử Thanh đặt ở bên người đã sớm nắm chặt, lúc này hận không thể đi lên đánh Liêu Thần một trận.
“Liêu Thần, em biết là anh tốt với em nhất, anh nói, chỉ cần anh nói, em cái gì cũng nguyện ý làm cho anh!"
Vì ba mẹ, vì đệ đệ, cô đã quyết định phải gả cho Liêu Thần biến thành người phế, hiện tại vô luận Liêu Thần đưa ra ý kiến gì, cũng đều ở trong kế hoạch của cô, Lý Lan Hinh nhớ đến nụ cười hiền lành trên mặt ba mẹ, liền nhịn không được lộ ra tươi cười.
Đây, Liêu Thần có thể xác định, nữ nhân trước mắt này chẳng những dối trá, hơn nữa còn ích kỷ, cái gọi là khóc cùng ủy khuất, cũng chỉ là vì muốn đòi tiền mà thôi, nhưng mà rất rõ ràng, Liêu Thần làm một gay, thật sự rất không yêu thích loại nữ nhân này.
“Nga? Cô cái gì cũng nguyện ý làm?" Nhướn mi nhìn Lý Lan Hinh, anh mắt Liêu Thần như có như không dừng trên đùi Lý Lan Hinh.
Lý Lan Hinh đã bị niềm vui to lớn này mê muội đầu óc, căn bản không có chú ý tới ánh mắt Liêu Thần, lập tức hưng phấn gật gật đầu, cảm thấy hai trăm vạn quả thực là sẽ lập tức tới tay! Biệt thự xa hoa, xe riêng làm người ta hâm mộ, cha mẹ hiền lành, đệ đệ đáng yêu, còn có một công ty, Lý Lan Hinh tựa hồ đã cảm thấy cuộc sống thiên kim danh môn đang vẫy tay với cô, còn có khuôn mặt tuấn mỹ như Apollo của Âu tổng, cũng làm Lý Lan Hinh vô cùng tâm động.
“Nguyện ý, vì anh em cái gì cũng nguyện ý!!!"
Không chút do dự, Liêu Thần cảm thấy có thể đem những lời này đổi thành vì tiền cái gì cũng nguyện ý, nhưng mà vẫn ác thú vị mở miệng.
“Thật không? Vậy là tốt rồi, kỳ thật cũng không phải chuyện làm cô khó xử gì, hai trăm vạn này cho cô cũng không phải là không thể…" Cố ý gợi lên suy nghĩ của Lý Lan Hinh, ba người một bên cũng sốt ruột muốn nổi lửa, Liêu Thần mới thong thả nói.
“Cô chỉ cần chém đứt hai chân cô, tôi liền cho cô hai trăm vạn, thế nào?"
Trong cốt truyện gốc, Liêu Thần hẳn là nửa tháng sau tai nạn xe cộ mới bị nữ chính đón về phòng cho thuê, hai người không nhận được bồi thường gì của Âu Minh Phong, hai trăm vạn bị Liêu Thần cự tuyệt, phí chữa bệnh Liêu Thần chỉ sợ là vừa bắt đầu liền không biết, nữ chính vẫn chăm sóc nguyên chủ mới có thể không chút che dấu lấy tiền ra đưa như thế…
“Chỉ hơn một trăm vạn?" Liêu Thần lúc này cũng không biết là nên cảm thấy buồn cười hay là nên thay nguyên chủ trong lòng nguội lạnh, từ cô nhi viện vẫn làm bạn, quan tâm hai mươi năm, thế nhưng còn kém hơn ‘cha mẹ ruột’ đột nhiên xuất hiện? Bởi vì cha mẹ ruột xuất hiện, Lý Lan Hinh nhất định là lấy số tiền chữa bệnh kia đưa cho cha mẹ ruột, cuối cùng làm Liêu Thần hai chân tê liệt, Liêu Thần cảm thấy nguyên chủ quả nhiên là một tên ngốc, một nữ nhân ích kỷ như vậy, hắn thế nhưng không nhìn thấu.
Tiểu Điệp cùng Tiểu Hà một bên cũng phẫn nộ nhìn về phía Lý Lan Hinh, về nữ nhân Lý Lan Hinh này, hai người đã có một ít ấn tượng, hiện tại Lý Hinh Lan làm một người có thân phận ‘cô nhi’, thế nhưng tùy tiện liền muốn hơn một trăm vạn hỏi tiền bạn trai vì cô ta mà gặp tai nạn xe cộ nằm trên giường bệnh? Ai cho cô ta dũng khí?
Có cùng cảm giác cũng có Chu Tử Thanh, hơn một trăm vạn, đúng là trong mắt y không tính bao nhiêu, có thể từ sau khi rời nhà, Chu Tử Thanh cũng hiểu được một trăm vạn coi như là số tiền ‘rất lớn’, ít nhất đối với Lý Lan Hinh cùng Liêu Thần mà nói, một trăm vạn, chính là số tiền lớn.
Lý Lan Hinh bị người dùng ánh mắt phẫn nộ nhìn chăm chú, như trước đem ánh mắt chờ mong nhìn về phía Liêu Thần, sau khi phát hiện trong mắt Liêu Thần đã sớm không có ôn nhu lúc trước, chỉ để lại sự lạnh lùng, vẫn không muốn bỏ cuộc, cô biết Liêu Thần trong tay có tấm chi phiếu hai trăm vạn, chỉ cần có tấm chi phiếu kia, cô có thể đủ làm cho buôn bán của cha mẹ có khá hơn, nghĩ đến đây, Lý Lan Hinh tuyệt đối không cho phép mình lùi bước.
“Liêu Thần, lúc trước Âu tổng không phải cho anh một tấm chi phiếu sao? Hơn nữa phí chữa bệnh mà Âu tổng để lại ở bệnh viện cũng có một trăm năm mươi vạn, anh coi như giúp em được không? Ba mẹ của em cũng là ba mẹ của anh, sau này bọn họ nhất định sẽ đối đãi anh như đối đãi con trai ruột thịt. Chờ buôn bán của ba mẹ em khá hơn, chúng ta liền kết hôn được không? Anh mấy ngày nay một mình ở trong bệnh viện nhất định là rất cô đơn đi? Chúng ta có thể xuất viện, sau đó thuê một căn phòng tốt một chút, em có thể cùng ba mẹ chăm sóc anh mỗi ngày, ở cùng với anh, được không?"
Nghĩ đến lúc ba mẹ tìm được cô kích động khóc, Lý Lan Hinh liền cảm thấy vô cùng hạnh phúc, tuy rằng ba mẹ bởi vì chuyện buôn bán thiếu nợ hơn một trăm vạn, nhưng mà cô nhất định có thể trả lại, tuy rằng cô không có tiền, nhưng mà trong tay Liêu Thần có hai trăm vạn! Chỉ cần thuyết phục Liêu Thần đưa chi phiếu cho mình, vậy việc buôn bán của ba mẹ nhất định sẽ tốt lên! Còn có đệ đệ! Cô còn có một đệ đệ ruột đáng yêu như vậy! Cô tuyệt đối không thể để cho đệ đệ trải qua cuộc sống ăn không đủ no mặc không đủ ấm như cô!
Cũng không trách Lý Lan Hinh, cuộc sống một tháng này cơ hồ muốn thay đổi nhân sinh của cô! Có được một công việc làm tất cả nữ nhân hâm mộ, trở thành trợ lý tư nhân của Âu tổng, còn gặp cha mẹ ruột, thậm chí còn có một đệ đệ huyết mạch tương liên, trong nhà tuy rằng thiếu nợ hơn một trăm vạn, thế nhưng vẫn ở khu nhà cao cấp như trước, ra ngoài cũng có xe riêng, này cơ hồ là cuộc sống ‘xã hội thượng lưu’ mà Lý Lan Hinh nghĩ cũng không dám nghĩ, trong nháy mắt gần như có được tất cả, cô liền nói cho bản thân, tuyệt đối không thể buông ra tất cả, tuyệt đối không trở lại cái cô nhi viện dơ bẩn kia!
Ánh mắt chờ mong cùng hạnh phúc của nữ nhân dừng ở trên người Liêu Thần, Liêu Thần cứ như vậy nhìn chằm chằm vào nữ nhân xinh đẹp trước mắt này, đáy lòng đột nhiên có một loại không cam lủi lên, làm tâm hắn không ngừng bắt đầu co rút đau đớn, trán thấm ra mồ hôi.
Hắn biết, đây là đau đớn trong lòng nguyên chủ, nguyên chủ yêu nữ nhân dối trá trước mặt này như vậy, thậm chí nguyện ý vì nữ nhân này trả giá tất cả, Liêu Thần nghĩ, nếu nguyên chủ hiện tại ở trong này, chỉ sợ cũng sẽ bị hình ảnh tốt đẹp mà nữ nhân miêu tả đả động, sau đó cùng nữ nhân này rời khỏi bệnh viện đi?
Trên thế giới này, kỳ thật có thể lừa gạt lòng người nhất, chính là yêu.
Yêu là mù quáng, si mê, thậm chí là vẻ bề ngoài bị che mắt, khi yêu một người, trong mắt chỉ còn lại có người này là được.
Liêu Thần trong nháy mắt cảm nhận được thống khổ, nhưng tình yêu mù quáng mà lại si mê này lại chuyển biến ra hận ý, cái loại phẫn nộ bị lừa gạt này, vừa xem liền chiếm cứ lòng Liêu Thần.
“Lý Lan Hinh, tôi nói lại lần cuối, chúng ta đã chia tay, từ nay về sau không có quan hệ gì cả, không cần làm bộ nghe không hiểu."
Lạnh lùng nói ra những lời này, nhìn ánh mắt chờ mong của Lý Lan Hinh biến thành ủy khuất, Liêu Thần tiếp tục mở miệng.
“Tôi không quan tâm cô vì lý do gì mà tới tìm tôi, nhưng mà chi phiếu là Âu tiên sinh cho tôi, là vì bồi thường chuyện tai nạn xe cộ, phí chữa bệnh cũng là để trị chân cho tôi, không có quan hệ gì với cô."
Lý Lan Hinh không nghĩ tới Liêu Thần máu lạnh như vậy, thế nhưng nói cô không có quan hệ gì với số tiền đó, rõ ràng, rõ ràng hắn yêu cô như vậy, thậm chí nguyện ý lúc tai nạn xe cộ động thân ra bảo hộ nàng, vì sao không nên tham số tiền này chứ? Vì sao không giống như trước kia sau khi cô mở miệng liền tự tay đưa lên chứ? Chẳng lẽ, Liêu Thần thay lòng đổi dạ?
Cơ hồ nghĩ đến khả năng này, Lý Lan Hinh liền lập tức nhìn hai nữ nhân khác trong phòng.
Tiểu Điệp cùng Tiểu Hà hai người có thể lên làm hộ công cao cấp, ngoại trừ bồi dưỡng nghề nghiệp vững chắc, có thể lên làm hộ công cao cấp ở phòng bệnh xa hoa, diện mạo tự nhiên là đứng đầu tốt nhất. Tiểu Điệp tính cách hoạt bát, diện mạo đáng yêu vừa ý người, nhất là đôi mắt sáng ngời như ánh sao, lúc nhìn người luôn làm cho tâm tình của người khác sung sướng, mà Tiểu Hà tuy rằng thoạt nhìn có chút khí chất mỹ nhân lạnh lùng, nhưng lại vô cùng ôn nhu, hai loại đặc điểm khác nhau này kết hợp hoàn mỹ trên người cô, làm người ta rất dễ dàng tín nhiệm một nữ nhân như vậy.
Giác quan thứ sáu của nữ nhân vĩnh viễn là thứ quỷ dị nhất trên thế giới này, rõ ràng Lý Lan Hinh chỉ là liếc nhìn hai người, Tiểu Điệp cùng Tiểu Hà nháy mắt đã nhìn hiểu suy nghĩ của Lý Lan Hinh, tuy rằng biết Liêu Thần thích bác sĩ Chu, nhưng bị một nữ nhân mặt dày như vậy hoài nghi, thật sự là làm người ta cảm thấy khó tránh khỏi có chút ghê tởm trong lòng.
“Nhìn cái gì, chưa thấy qua hộ công cao cấp sao!" Tiểu Điệp là người tính cách hoạt bát, tự nhiên chịu không được loại đoán đố này, hung tợn trừng Lý Lan Hinh, kết quả bị Tiểu Hà giữ chặt.
Lý Lan Hinh liền có chỗ trống phát huy, bị sặc như thế, nước mắt xoa xoa liền chảy xuống, tuy rằng nước mắt rơi xuống rất nhanh, nhưng vẫn như trước làm người ta có một loại cảm giác lê hoa đái vũ, trang điểm ngay cả lem cũng không lem.
“Liêu Thần… Anh có phải không thích em hay không… Anh có phải thay lòng đổi dạ hay không…"
Vừa khóc vừa nói, giống như là lên án kẻ bạc tình, Lý Lan Hinh lại hoàn toàn không nhìn lời ‘chia tay’ của Liêu Thần.
Lần này, Lý Lan Hinh thật sự giẫm đúng chỗ ghê tởm của Liêu Thần, thấy Lý Lan Hinh lê hoa đái vũ, Liêu Thần cau mày, trong mắt hiện lên một chút chán ghét.
“Lý Lan Hinh, chúng ta hiện tại đã là người xa lạ, tôi với cô cũng không có quan hệ gì, cô không cần khóc ở trước mặt tôi, tôi biết cô muốn cái gì, cô không phải muốn hỏi tiền tôi sao? Tôi hôm nay liền nói rõ cho cô, tôi tuyệt đối sẽ không cho cô một cắc. Trước kia tiêu tiền giúp cô lên đại học, tiêu tiền cho cô ăn mặc tốt là mắt tôi bị mù, hai chân này của tôi hiện tại còn đang không thể động ở trên giường, cô nói đây là vì ai?"
Vừa dứt lời, sắc mặt Lý Lan Hinh liền có chút tái nhợt, cho tới nay, cô không muốn đối mặt nhất, chính là chân Liêu Thần có khả năng tàn phế. Liêu Thần rất tốt với cô, từ nhỏ cũng rất quan tâm cô, cô vẫn coi Liêu Thần là ca ca tốt, cho nên Liêu Thần vì cứu cô bị hỏng thành như vậy, trong lòng cô là áy náy, cho nên mới nói muốn kết hôn với Liêu Thần, đây đã là bồi thường lớn nhất của cô, chẳng lẽ cô còn không bằng số tiền này sao? Vì sao Liêu Thần giống như là thay đổi thành một người khác chứ…
“Nói thật, tôi không hề muốn gặp lại cô, cũng không biết là ai làm cô tin tưởng rằng cô cảm thấy tôi có thể đưa tiền cứu mạng tôi cho cô, nhưng mà tôi đã sớm không phải là tôi của ngày xưa, phí chữa bệnh của bệnh viện vừa vặn là tiền trị chân của tôi, chi phiếu hai trăm vạn kia là Âu tiên sinh cho tôi để bồi thường tai nạn xe cộ, cô nếu nói muốn, kỳ thật cũng không phải là không thể…"
Liêu Thần nhìn sắc mặt Lý Lan Hinh biến trắng, vừa nói vừa nhìn về phía chân hiện tại đã khôi phục tri giác, đột nhiên nghĩ tới cái gì, ngẩng đầu cười như không cười nhìn Lý Lan Hinh, đột nhiên nói ra lời này.
Vừa nghe, mặt trắng của Lý Lan Hinh nháy mắt khôi phục hồng nhuận, ánh mắt Tiểu Điệp Tiểu Hà cùng với Chu Tử Thanh nhìn về phía Liêu Thần hiện ra phẫn nộ, chỉ tiếc rèn sắt không thành thép, tay Chu Tử Thanh đặt ở bên người đã sớm nắm chặt, lúc này hận không thể đi lên đánh Liêu Thần một trận.
“Liêu Thần, em biết là anh tốt với em nhất, anh nói, chỉ cần anh nói, em cái gì cũng nguyện ý làm cho anh!"
Vì ba mẹ, vì đệ đệ, cô đã quyết định phải gả cho Liêu Thần biến thành người phế, hiện tại vô luận Liêu Thần đưa ra ý kiến gì, cũng đều ở trong kế hoạch của cô, Lý Lan Hinh nhớ đến nụ cười hiền lành trên mặt ba mẹ, liền nhịn không được lộ ra tươi cười.
Đây, Liêu Thần có thể xác định, nữ nhân trước mắt này chẳng những dối trá, hơn nữa còn ích kỷ, cái gọi là khóc cùng ủy khuất, cũng chỉ là vì muốn đòi tiền mà thôi, nhưng mà rất rõ ràng, Liêu Thần làm một gay, thật sự rất không yêu thích loại nữ nhân này.
“Nga? Cô cái gì cũng nguyện ý làm?" Nhướn mi nhìn Lý Lan Hinh, anh mắt Liêu Thần như có như không dừng trên đùi Lý Lan Hinh.
Lý Lan Hinh đã bị niềm vui to lớn này mê muội đầu óc, căn bản không có chú ý tới ánh mắt Liêu Thần, lập tức hưng phấn gật gật đầu, cảm thấy hai trăm vạn quả thực là sẽ lập tức tới tay! Biệt thự xa hoa, xe riêng làm người ta hâm mộ, cha mẹ hiền lành, đệ đệ đáng yêu, còn có một công ty, Lý Lan Hinh tựa hồ đã cảm thấy cuộc sống thiên kim danh môn đang vẫy tay với cô, còn có khuôn mặt tuấn mỹ như Apollo của Âu tổng, cũng làm Lý Lan Hinh vô cùng tâm động.
“Nguyện ý, vì anh em cái gì cũng nguyện ý!!!"
Không chút do dự, Liêu Thần cảm thấy có thể đem những lời này đổi thành vì tiền cái gì cũng nguyện ý, nhưng mà vẫn ác thú vị mở miệng.
“Thật không? Vậy là tốt rồi, kỳ thật cũng không phải chuyện làm cô khó xử gì, hai trăm vạn này cho cô cũng không phải là không thể…" Cố ý gợi lên suy nghĩ của Lý Lan Hinh, ba người một bên cũng sốt ruột muốn nổi lửa, Liêu Thần mới thong thả nói.
“Cô chỉ cần chém đứt hai chân cô, tôi liền cho cô hai trăm vạn, thế nào?"
Tác giả :
Giang Hồ Bất Kiến