Bạn Qua Thư Thần Kỳ (Thần Kỳ Bút Hữu)
Chương 14: Sev
Chậm rãi mà nói chính Harry vui mừng cũng phát giác giáo ánh mắt sư Độc dược sáng lên, cậu thật cao vui mừng ở trước mắt đối phương chứng minh mình kế thừa khả năng tốt đẹp của Lily, duy nhất đáng tiếc chính là, đây là cậu học được từ chỗ Hoàng tử lai, Prince xem ra hiểu được rất nhiều, buổi tối nói anh giới thiệu mấy quyển sách Độc dược hay xem.
Snape thật vui khi Harry thật sự xem quyển sách Độc dược kia, nhất là cậu nhóc cũng không có xem nó trở thành tiêu khiển, nếu hắn có chút thông minh, thần chú nhỏ bên trong cũng đủ nâng cao thực lực hắn. “lộc cộc……" Nghe được theo thanh âm gần đấy truyền đến, Snape đột nhiên xoay người, đi hai bước rồi mở miệng, “Đuổi kịp, bỏ qua bữa tối cũng không phải lý do trò nghỉ cấm túc đêm nay."
Harry thấy anh nói đi thì đi, trợn mắt đuổi theo, người này rất hỉ nộ thất thường, thật khó hầu hạ!
Có điều lúc hai người đi đến cửa lớn, Harry nhìn thấy ánh sáng từ bên trong tỏa ra, thời điểm đánh vào một thân tối đen trên người anh, lại cảm giác được thực ấm áp an tâm, ngay cả khóe miệng cũng cong lên.
“A Harry, tươi cười thật đáng yêu, có chuyện gì tốt sao?" Slughorn đột nhiên xuất hiện trước mặt hai người, sau đó giáo sư Snape chỉ gật đầu, liền rời khỏi.
“Bữa tối ngửi mùi thật ngon." Harry nhìn bộ dáng lão giáo sư một chút cảm giác xấu hổ cũng không có, quyết định giờ khắc này sùng bái ông.
“Đương nhiên, bữa tối Hogwarts luôn luôn là không tệ." Slughorn cười ha hả, “Bất quá đêm nay có đồ ăn mỹ vị đang chờ trò, đến đây đi, chỉ chờ trò! Ta là tự mình đến mời trò, cậu nhóc của ta."
Harry có chút mờ mịt chung quanh, phát hiện Snape hung tợn trừng mắt nhìn hướng cậu, nhưng mà giống như không phải nhìn cậu?!
“À, còn có cô bé đáng yêu này, trò cũng đến đi, sự vĩ đại của trò sẽ làm rất nhiều cậu nhóc thích thú." Slughorn hoàn toàn không cần Harry trả lời, liền đem mục tiêu chuyển hướng về phía Hermione.
Ron cũng chờ mong nhìn lão giáo sư, đáng tiếc cậu không có được mời.
“Xin lỗi giáo sư, con chỉ sợ không thể tham gia tụ hội đêm nay, con nghĩ Ron sẽ thực hy vọng cùng Hermione tham dự." Harry đối với loại tụ hội này không có hứng thú gì, nhưng là xem ra Ron rất mong đợi.
“Chẳng lẽ trò đêm nay còn có cái gì quan trọng hơn ước hội sao? Ta biết, lúc thấy Tình dược biểu tình của trò tuyệt đối miêu nị." Slughorn cho Harry một ánh mắt ‘Ta hiểu được’, “Trò có thể mang theo cô gái xinh đẹp kia cùng nhau tới tham gia tụ hội."
Lão giáo sư tiếng nói vừa dứt, Harry liền cảm giác quanh thân lập tức lạnh lên, tất cả cô gái gần đó ánh mắt bỗng chốc đánh vào trên người cậu.
“Thật sự là đáng tiếc……" thanh âm trầm thấp của Snape xuất hiện phía sau Slughorn, anh thản nhiên tươi cười nhìn Harry, ánh mắt hơi hơi nheo lại, “Potter đêm nay cần cấm túc tại chỗ tôi, vì thành tích không tốt."
“Severus, không cần khó khăn như vậy." Slughorn nhỏ giọng than thở, “Harry là cậu bé xuất sắc, sẽ thích tụ hội của tôi. Năm đó lúc thầy đi theo Lucius cùng nhau tới tham gia gặp mặt thật là đáng yêu biết bao."
Bá!
Điều này đem tất cả mọi người chuyển tới trên người Snape, Xà Vương lãnh khí giống như không cần tiền tản ra, Dumbledore thấy thế ôm mấy cái bánh ngọt cong eo rời khỏi, giáo sư McGonagall đáng thương chú ý tình huống bên này, chính mình cũng mang đi không ít món điểm tâm ngọt.
“Potter, cấm túc của trò trước tiên, hiện tại, theo ta!" Snape dù không thích vị giáo sư nhiệt tình yêu thích danh tiếng này, cũng sẽ không mất tôn kính, vì thế anh lựa chọn không nhìn lập tức rời đi, chỉ là không thể cho thằng nhóc Potter được lời, thằng nhóc muốn nổi bậc? Anh nhất định không cho!
“Dạ, giáo sư!" Harry cho Slughorn một nụ cười xin lỗi, vui vẻ đi theo, cậu mới không trở thành con sên bị đèn tụ hội chiếu lóng lánh đâu.
Mang theo cái đuôi nhỏ nghe lời tiến vào văn phòng giáo sư Snape từ bi kêu hai phần bữa tối. “Hy vọng lễ nghi bàn ăn tệ hại của trò sẽ không làm bẩn bàn của ta."
“Con sẽ dọn dẹp sạch sẽ, giáo sư." Harry sau khi nói xong kinh hỉ phát hiện cậu lại nghe hiểu ngôn ngữ vặn vẹo của người nào đó. Giống như hành vi trước đó không lâu của người đàn ông.
Mắng cậu, là vì lo lắng cậu. Ác ngôn ác ngữ, là vì không giỏi nói chuyện. Chỉ cần đem Snape thành mẹ chồng hung dữ, kì quặc không chịu nhận chán ghét con dâu sinh con thì tốt rồi, cảm tạ Dudley nhiều năm xem phim truyền hình này, Harry nghĩ rằng.
Hoàn toàn đem Snape trở thành trưởng bối khó tính Harry hoàn toàn không cảm giác chính mình xác định sai.
Snape im lặng ăn cơm, vừa lòng thằng nhóc xem như quy củ lễ nghi, sau bữa cơm cũng không có trực tiếp bắt đầu cấm túc, mà là ném cho cậu một quyển <> xem như tiêu khiển sau bữa cơm.
Harry ngồi tại mềm mại sô pha lật sách, nghe ngọn lửa trong lò sưởi âm tường vang tiếng cách cách, cảm thấy mệt nhọc gần đây tích lũy đều tiêu tan.
Chờ giáo sư Độc dược xử lý xong dược liệu Harry thu thập, lại phát hiện cậu đã ngủ, chú ý tới quằn thăm đáy mắt của cậu nhóc, bị cho là giáo sư lãnh huyết vô tình mềm lòng triệu hồi đến một cái chăn mềm mại, sau đó nhẹ nhàng ngồi vào ghế dựa cách đó không xa bắt đầu đọc.
Chờ Harry tỉnh lại, thời gian đã muốn gần giờ cấm, cậu có chút khó xử nhìn cái chăn trên người, trước mặt một tấm da dê phập phòng, mà giáo sư Độc dược không biết đi nơi nào.
“Cấm túc không chăm chú, tám giờ sáng thứ bảy này liền đến đúng giờ cho ta! Dậy rồi thì đi nhanh một chút."
Harry nhún vai, tuy rằng thoạt nhìn Snape không trừ điểm, nhưng là nói không chừng đã sớm trừ rồi, ngủ rất ngon Harry vúôt lại tóc, rất tự giác mang đi quyển sách Snape trước đó ném cho cậu. Cậu hiện tại đã biết, giáo sư Độc dược tiền nhiệm ra vẻ hung ác, kỳ thật chính là chỉ đối với cậu la ó như hổ giấy.
Chờ nhóc Potter theo rời đi địa bàn của mình, Snape mới từ phòng Độc dược đi ra, anh vung tay lên làm chăn trở lại vị trí trước đó, sau đó có chút tức giận vò nát tờ giấy kia.
Harry nhanh chân chạy về Gryffindor, Ron một bên ngáp một bên chờ cậu.
“Người anh em, cậu đã trở về, đói bụng lắm."
Harry vò bụng mình, vẫn là nhận lấy, “Cậu mệt thì ngủ đi, mình ăn xong rồi lập tức ngủ."
Ron dường như hoàn thành nhiệm vụ phất tay về phòng ngủ, Harry cũng theo đi vào, lấy ra bạn qua thư bắt đầu trò chuyện.
[hi, hôm nay tâm tình rất tốt.]
[ Ừ.] Severus nhỏ trước tiên đáp lại, anh không muốn thừa nhận hành động của mình cách năm phút đồng hồ thì kiểm tra tấm da dê một lần.
[Nói với anh, hôm nay tâm tình tôi tốt liền đi chạy bộ bên ngoài, sau đó đụng phải giáo sư khủng bố dạy tôi Occlumency.] Harry nhăn mặt.
[ Hừ? Khủng bố như thế nào?] Severus nhỏ hỏi.
[ chính là cả ngày mặt âm trầm như quỷ hút máu dọa người, bằng vào ánh mắt có thể khiến người hóa đá, như cái Me gì đó ghê lắm.] Harry tùy tiện vẽ một cái mặt, tóc đều là tiểu xà cong cong xoay xoay.
[ Medusa.] Severus nhỏ thở dài.
[ đúng đúng, Prince anh thật thông minh.] Harry tán dương nói.
[ vì cái gì của khích lệ ngươi lại hoàn toàn không thể làm người vui mừng.] Severus nhỏ mẫn cảm nói.
[ được rồi, bị anh phát hiện.] Harry thở dài, [ tôi quả thật không thông minh, không giống bạn tốt của tôi biết nhiều tri thức như vậy, nhưng tôi cố gắng, tựa như nội dung trong sách Độc dược này tôi tất cả đều thuộc lòng hết!]
[ Sách Độc dược?] Cậu nhóc Slytherin làm tự hỏi trạng, [ cái gì sách Độc dược? Ta đối Độc dược cảm thấy hứng thú.] Anh cho rằng hai người cùng xuất hiện ở tấm da dê này chỉ là có chút thần kỳ, chẳng lẽ…… chính mình cùng quyển sách này có quan hệ?
Harry lúc này đối với sách của Hoàng tử lai đã thong suốt hiểu rõ, không cần mở ra đều có thể nói ra nơi nào có cái gì, [thành tích Độc dược lúc trước của tôi không tốt, nếu không phải đổi giáo sư, lớp cao cấp năm nay sẽ không có thể học được, quyển sách này là giáo sư từ giá sách lấy cho tôi.]
Severus nhỏ lấy ra một tấm da dê mới thi triển thần chú giữ bí mật, bắt đầu ghi ra: Tương lai, Hogwarts, lớp cao cấp, năm sáu.
[ ngươi nói lúc trước thành tích ma dược không tốt, chẳng lẽ hiện tại tốt?] Severus tiếp tục hỏi.
[ A, kỳ thật là vì lúc trước giáo sư đòi hỏi quá cao!] Harry có rất nhiều oán khí, [ cũng không chịu kiên nhẫn dạy dỗ, lại luôn là nhằm vào tôi, luôn là bị giam xử lý những dược liệu ghê tởm, cho nên tôi liền chán ghét ma dược, tự nhiên học không tốt.]
[ ta tiếp thu không phải bởi vì thích, thuốc Độc dược bình thường có thể tăng vượt bậc!] Severus nhỏ nổi giận, [ Độc dược là ngành học nghiêm cẩn, những dược liệu ghê tởm đó là chuẩn bị cho rất nhiều Độc dược!]
[ Được rồi, không cần tức giận.] Harry vẽ khuôn mặt tươi cười, cậu đột nhiên cảm giác phát Prince giận rất dễ thương, giống như có thể nhìn thấy long dựng lên hình ảnh rất sống động xuất hiện trên giấy, không biết có cái ma pháp gì có thể khiến biểu tình đối phương xuất hiện trên tấm da dê……
[ hừ!] Severus nhỏ cả giận hừ một tiếng sau, đột nhiên bật cười, anh giống như…… Thật lâu không có nhẹ nhàng như vậy.
[ chúng ta tiếp tục đề tài vừa nãy, kỳ thật tôi đối Độc dược ngay từ đầu cảm thấy rất hứng thú, dù sao thoạt nhìn rất hữu dụng không phải sao?] Harry gãi gãi đầu biểu đạt, [ hơn nữa…… Tôi cũng là mới biết được, mẹ tôi học rất tốt Độc dược, tôi muốn biết nhiều hơn một ít chuyện của mẹ! còn có…… Tôi càng gần mẹ hơn một chút!]
Snape nhỏ đột nhiên cảm giác trong lòng bị cái gì đánh trúng, tựa như anh biết tuyên bố mẹ tài giỏi không phải đùa giỡn, không có gì khổ tâm đi nghiên cứu cái này vì vui đùa sao?
[ nếu ngươi có cái gì không rõ có thể hỏi ta.] thời điểm những lời này bị chính mình viết trên giấy, Severus nhỏ không còn thể rút lại, bất quá anh nhìn chữ viết của mình, nhưng không có một tia cảm giác hối hận, tuy rằng cuối cùng cảm giác sẽ có rất nhiều phiền toái theo đó mà đến.
Snape thật vui khi Harry thật sự xem quyển sách Độc dược kia, nhất là cậu nhóc cũng không có xem nó trở thành tiêu khiển, nếu hắn có chút thông minh, thần chú nhỏ bên trong cũng đủ nâng cao thực lực hắn. “lộc cộc……" Nghe được theo thanh âm gần đấy truyền đến, Snape đột nhiên xoay người, đi hai bước rồi mở miệng, “Đuổi kịp, bỏ qua bữa tối cũng không phải lý do trò nghỉ cấm túc đêm nay."
Harry thấy anh nói đi thì đi, trợn mắt đuổi theo, người này rất hỉ nộ thất thường, thật khó hầu hạ!
Có điều lúc hai người đi đến cửa lớn, Harry nhìn thấy ánh sáng từ bên trong tỏa ra, thời điểm đánh vào một thân tối đen trên người anh, lại cảm giác được thực ấm áp an tâm, ngay cả khóe miệng cũng cong lên.
“A Harry, tươi cười thật đáng yêu, có chuyện gì tốt sao?" Slughorn đột nhiên xuất hiện trước mặt hai người, sau đó giáo sư Snape chỉ gật đầu, liền rời khỏi.
“Bữa tối ngửi mùi thật ngon." Harry nhìn bộ dáng lão giáo sư một chút cảm giác xấu hổ cũng không có, quyết định giờ khắc này sùng bái ông.
“Đương nhiên, bữa tối Hogwarts luôn luôn là không tệ." Slughorn cười ha hả, “Bất quá đêm nay có đồ ăn mỹ vị đang chờ trò, đến đây đi, chỉ chờ trò! Ta là tự mình đến mời trò, cậu nhóc của ta."
Harry có chút mờ mịt chung quanh, phát hiện Snape hung tợn trừng mắt nhìn hướng cậu, nhưng mà giống như không phải nhìn cậu?!
“À, còn có cô bé đáng yêu này, trò cũng đến đi, sự vĩ đại của trò sẽ làm rất nhiều cậu nhóc thích thú." Slughorn hoàn toàn không cần Harry trả lời, liền đem mục tiêu chuyển hướng về phía Hermione.
Ron cũng chờ mong nhìn lão giáo sư, đáng tiếc cậu không có được mời.
“Xin lỗi giáo sư, con chỉ sợ không thể tham gia tụ hội đêm nay, con nghĩ Ron sẽ thực hy vọng cùng Hermione tham dự." Harry đối với loại tụ hội này không có hứng thú gì, nhưng là xem ra Ron rất mong đợi.
“Chẳng lẽ trò đêm nay còn có cái gì quan trọng hơn ước hội sao? Ta biết, lúc thấy Tình dược biểu tình của trò tuyệt đối miêu nị." Slughorn cho Harry một ánh mắt ‘Ta hiểu được’, “Trò có thể mang theo cô gái xinh đẹp kia cùng nhau tới tham gia tụ hội."
Lão giáo sư tiếng nói vừa dứt, Harry liền cảm giác quanh thân lập tức lạnh lên, tất cả cô gái gần đó ánh mắt bỗng chốc đánh vào trên người cậu.
“Thật sự là đáng tiếc……" thanh âm trầm thấp của Snape xuất hiện phía sau Slughorn, anh thản nhiên tươi cười nhìn Harry, ánh mắt hơi hơi nheo lại, “Potter đêm nay cần cấm túc tại chỗ tôi, vì thành tích không tốt."
“Severus, không cần khó khăn như vậy." Slughorn nhỏ giọng than thở, “Harry là cậu bé xuất sắc, sẽ thích tụ hội của tôi. Năm đó lúc thầy đi theo Lucius cùng nhau tới tham gia gặp mặt thật là đáng yêu biết bao."
Bá!
Điều này đem tất cả mọi người chuyển tới trên người Snape, Xà Vương lãnh khí giống như không cần tiền tản ra, Dumbledore thấy thế ôm mấy cái bánh ngọt cong eo rời khỏi, giáo sư McGonagall đáng thương chú ý tình huống bên này, chính mình cũng mang đi không ít món điểm tâm ngọt.
“Potter, cấm túc của trò trước tiên, hiện tại, theo ta!" Snape dù không thích vị giáo sư nhiệt tình yêu thích danh tiếng này, cũng sẽ không mất tôn kính, vì thế anh lựa chọn không nhìn lập tức rời đi, chỉ là không thể cho thằng nhóc Potter được lời, thằng nhóc muốn nổi bậc? Anh nhất định không cho!
“Dạ, giáo sư!" Harry cho Slughorn một nụ cười xin lỗi, vui vẻ đi theo, cậu mới không trở thành con sên bị đèn tụ hội chiếu lóng lánh đâu.
Mang theo cái đuôi nhỏ nghe lời tiến vào văn phòng giáo sư Snape từ bi kêu hai phần bữa tối. “Hy vọng lễ nghi bàn ăn tệ hại của trò sẽ không làm bẩn bàn của ta."
“Con sẽ dọn dẹp sạch sẽ, giáo sư." Harry sau khi nói xong kinh hỉ phát hiện cậu lại nghe hiểu ngôn ngữ vặn vẹo của người nào đó. Giống như hành vi trước đó không lâu của người đàn ông.
Mắng cậu, là vì lo lắng cậu. Ác ngôn ác ngữ, là vì không giỏi nói chuyện. Chỉ cần đem Snape thành mẹ chồng hung dữ, kì quặc không chịu nhận chán ghét con dâu sinh con thì tốt rồi, cảm tạ Dudley nhiều năm xem phim truyền hình này, Harry nghĩ rằng.
Hoàn toàn đem Snape trở thành trưởng bối khó tính Harry hoàn toàn không cảm giác chính mình xác định sai.
Snape im lặng ăn cơm, vừa lòng thằng nhóc xem như quy củ lễ nghi, sau bữa cơm cũng không có trực tiếp bắt đầu cấm túc, mà là ném cho cậu một quyển <> xem như tiêu khiển sau bữa cơm.
Harry ngồi tại mềm mại sô pha lật sách, nghe ngọn lửa trong lò sưởi âm tường vang tiếng cách cách, cảm thấy mệt nhọc gần đây tích lũy đều tiêu tan.
Chờ giáo sư Độc dược xử lý xong dược liệu Harry thu thập, lại phát hiện cậu đã ngủ, chú ý tới quằn thăm đáy mắt của cậu nhóc, bị cho là giáo sư lãnh huyết vô tình mềm lòng triệu hồi đến một cái chăn mềm mại, sau đó nhẹ nhàng ngồi vào ghế dựa cách đó không xa bắt đầu đọc.
Chờ Harry tỉnh lại, thời gian đã muốn gần giờ cấm, cậu có chút khó xử nhìn cái chăn trên người, trước mặt một tấm da dê phập phòng, mà giáo sư Độc dược không biết đi nơi nào.
“Cấm túc không chăm chú, tám giờ sáng thứ bảy này liền đến đúng giờ cho ta! Dậy rồi thì đi nhanh một chút."
Harry nhún vai, tuy rằng thoạt nhìn Snape không trừ điểm, nhưng là nói không chừng đã sớm trừ rồi, ngủ rất ngon Harry vúôt lại tóc, rất tự giác mang đi quyển sách Snape trước đó ném cho cậu. Cậu hiện tại đã biết, giáo sư Độc dược tiền nhiệm ra vẻ hung ác, kỳ thật chính là chỉ đối với cậu la ó như hổ giấy.
Chờ nhóc Potter theo rời đi địa bàn của mình, Snape mới từ phòng Độc dược đi ra, anh vung tay lên làm chăn trở lại vị trí trước đó, sau đó có chút tức giận vò nát tờ giấy kia.
Harry nhanh chân chạy về Gryffindor, Ron một bên ngáp một bên chờ cậu.
“Người anh em, cậu đã trở về, đói bụng lắm."
Harry vò bụng mình, vẫn là nhận lấy, “Cậu mệt thì ngủ đi, mình ăn xong rồi lập tức ngủ."
Ron dường như hoàn thành nhiệm vụ phất tay về phòng ngủ, Harry cũng theo đi vào, lấy ra bạn qua thư bắt đầu trò chuyện.
[hi, hôm nay tâm tình rất tốt.]
[ Ừ.] Severus nhỏ trước tiên đáp lại, anh không muốn thừa nhận hành động của mình cách năm phút đồng hồ thì kiểm tra tấm da dê một lần.
[Nói với anh, hôm nay tâm tình tôi tốt liền đi chạy bộ bên ngoài, sau đó đụng phải giáo sư khủng bố dạy tôi Occlumency.] Harry nhăn mặt.
[ Hừ? Khủng bố như thế nào?] Severus nhỏ hỏi.
[ chính là cả ngày mặt âm trầm như quỷ hút máu dọa người, bằng vào ánh mắt có thể khiến người hóa đá, như cái Me gì đó ghê lắm.] Harry tùy tiện vẽ một cái mặt, tóc đều là tiểu xà cong cong xoay xoay.
[ Medusa.] Severus nhỏ thở dài.
[ đúng đúng, Prince anh thật thông minh.] Harry tán dương nói.
[ vì cái gì của khích lệ ngươi lại hoàn toàn không thể làm người vui mừng.] Severus nhỏ mẫn cảm nói.
[ được rồi, bị anh phát hiện.] Harry thở dài, [ tôi quả thật không thông minh, không giống bạn tốt của tôi biết nhiều tri thức như vậy, nhưng tôi cố gắng, tựa như nội dung trong sách Độc dược này tôi tất cả đều thuộc lòng hết!]
[ Sách Độc dược?] Cậu nhóc Slytherin làm tự hỏi trạng, [ cái gì sách Độc dược? Ta đối Độc dược cảm thấy hứng thú.] Anh cho rằng hai người cùng xuất hiện ở tấm da dê này chỉ là có chút thần kỳ, chẳng lẽ…… chính mình cùng quyển sách này có quan hệ?
Harry lúc này đối với sách của Hoàng tử lai đã thong suốt hiểu rõ, không cần mở ra đều có thể nói ra nơi nào có cái gì, [thành tích Độc dược lúc trước của tôi không tốt, nếu không phải đổi giáo sư, lớp cao cấp năm nay sẽ không có thể học được, quyển sách này là giáo sư từ giá sách lấy cho tôi.]
Severus nhỏ lấy ra một tấm da dê mới thi triển thần chú giữ bí mật, bắt đầu ghi ra: Tương lai, Hogwarts, lớp cao cấp, năm sáu.
[ ngươi nói lúc trước thành tích ma dược không tốt, chẳng lẽ hiện tại tốt?] Severus tiếp tục hỏi.
[ A, kỳ thật là vì lúc trước giáo sư đòi hỏi quá cao!] Harry có rất nhiều oán khí, [ cũng không chịu kiên nhẫn dạy dỗ, lại luôn là nhằm vào tôi, luôn là bị giam xử lý những dược liệu ghê tởm, cho nên tôi liền chán ghét ma dược, tự nhiên học không tốt.]
[ ta tiếp thu không phải bởi vì thích, thuốc Độc dược bình thường có thể tăng vượt bậc!] Severus nhỏ nổi giận, [ Độc dược là ngành học nghiêm cẩn, những dược liệu ghê tởm đó là chuẩn bị cho rất nhiều Độc dược!]
[ Được rồi, không cần tức giận.] Harry vẽ khuôn mặt tươi cười, cậu đột nhiên cảm giác phát Prince giận rất dễ thương, giống như có thể nhìn thấy long dựng lên hình ảnh rất sống động xuất hiện trên giấy, không biết có cái ma pháp gì có thể khiến biểu tình đối phương xuất hiện trên tấm da dê……
[ hừ!] Severus nhỏ cả giận hừ một tiếng sau, đột nhiên bật cười, anh giống như…… Thật lâu không có nhẹ nhàng như vậy.
[ chúng ta tiếp tục đề tài vừa nãy, kỳ thật tôi đối Độc dược ngay từ đầu cảm thấy rất hứng thú, dù sao thoạt nhìn rất hữu dụng không phải sao?] Harry gãi gãi đầu biểu đạt, [ hơn nữa…… Tôi cũng là mới biết được, mẹ tôi học rất tốt Độc dược, tôi muốn biết nhiều hơn một ít chuyện của mẹ! còn có…… Tôi càng gần mẹ hơn một chút!]
Snape nhỏ đột nhiên cảm giác trong lòng bị cái gì đánh trúng, tựa như anh biết tuyên bố mẹ tài giỏi không phải đùa giỡn, không có gì khổ tâm đi nghiên cứu cái này vì vui đùa sao?
[ nếu ngươi có cái gì không rõ có thể hỏi ta.] thời điểm những lời này bị chính mình viết trên giấy, Severus nhỏ không còn thể rút lại, bất quá anh nhìn chữ viết của mình, nhưng không có một tia cảm giác hối hận, tuy rằng cuối cùng cảm giác sẽ có rất nhiều phiền toái theo đó mà đến.
Tác giả :
Xán Nhược Thần Hi