Bàn Long

Chương 62: Nguy kỵ (hạ)

"A, a ..." Một đoạn cổ tay bất ngờ bị cắn đứt, nỗi thống khổ khiến bóng đen không ngừng rên la thảm thiết.
Thân hình Ảnh thử Bối Bối chợt xuất hiện trước mặt, bóng đen lúc này không thể ngờ được rằng đó lại là một con tiểu Ảnh thử đáng yêu: "Đây là cái thứ gì, là quái vật gì vậy?" Bóng đen tuyệt đối không tin đây là Ảnh thử, Ảnh thử y cũng đã từng được thấy qua, làm gì có cái loại kinh khủng như thế này.
Bóng đen cố nén nỗi đau bị đứt tay, bên ngoài thân thể thấu phát ra một vùng đấu khí màu đen bảo vệ nhanh chóng tẩu thoát.
Y chỉ cảm thấy phía trước mắt một bóng hình mờ ảo của con tiểu quái vật khủng khiếp chợt động thoắt ẩn thoắt hiện tiến tới, rồi sau đó là cảm giác đau nhói. Tiểu Ảnh thử há miệng thực to hung hăng cắn đúng vào vị trí yết hầu của bóng đen, ngay cả vòng bảo vệ của hắc ám đấu khí cũng dễ dàng bị phá vỡ.
"Roạt!"
Chỉ nghe thấy một âm thanh ngắn gọn làm lòng người phát run, cổ của bóng đen đã bị cắn đứt hơn phân nửa. Giữa đầu và thân chỉ còn một nhúm da liên kết lại, đôi mắt bóng đen dần dần trở nên ảm đạm, cả thân hình vô lực đổ ầm xuống đất.
Lâm Lôi lúc này cũng đáp xuống mặt đất, lập tức rút đoản nhận ra, máu từ vết thương trên ngực nhiễm hồng cả một vạt áo. Nhìn vết thương trên ngực mà đáy lòng hắn cảm giác lạnh toát, nếu mũi đoản nhận của đối phương chỉ cần tiến sâu thêm một tí, thì chắc chắn trái tim đã bị đâm thủng rồi.
"Thiếu chút nữa, thiếu chút nữa thôi là cái mạng nhỏ này tiêu rồi!"
Sống sót sau kiếp nạn, Lâm Lôi không khỏi nhìn về phía tiểu Ảnh thử Bối Bối đã cứu tính mạng của mình, tiểu Ảnh thử Bối Bối khẩn trương hỏi: "Lão đại, thế nào?"
"Ổn cả, cái mạng nhỏ nhoi này đã được bảo vệ." Lâm Lôi cười nhìn Bối Bối, nếu không nhờ Bối Bối thì chắc giờ hắn đã chẳng còn.
Bối Bối nghe nói vậy, nét mặt cũng không còn khẩn trương như vừa rồi, đồng thời lúc này khoái trá vô cùng, đối mặt với Lâm Lôi mà xoa cái mông nhỏ, lắc lư hai ba lần, tỏ vẻ đắc ý dùng linh hồn truyền âm trao đổi: "Lão đại, ngươi thực sự là đáng hổ thẹn a, còn nói là tự mình thí luyện, nhìn xem, thiếu chút nữa là bị một gã sát thủ ẩn mình giết chết rồi." Tiểu Ảnh thử Bối Bối lúc này sao chịu bỏ qua cơ hội đả kích Lâm Lôi tốt như vậy được.
Lâm Lôi cũng chỉ biết cười xòa một tiếng.
"Bối Bối, cảm ơn ngươi nhé, ngươi đã cứu ta một mạng." Lâm Lôi nhìn hai vết thương đáng sợ trên ngực, trong lòng thầm than không thôi: "Đây mới chỉ là ngày đầu tiên thôi a."
Đức Lâm Kha Ốc Đặc lúc này cũng hiện thân, kinh hãi than: "Sát thủ này năng lực ẩn núp thực sự đáng sợ, lần này cũng nhờ có tiểu Ảnh thử, nếu không phải nó, Lâm Lôi ngươi chắc chắn thảm liệt, lão đầu ta cũng chỉ là một linh hồn, có muốn cứu ngươi cũng làm gì có khả năng".
Lâm Lôi hiểu rõ, Đức Lâm Kha Ốc Đặc tuy là Thánh vực ma đạo sư, nhưng cũng chỉ còn là một linh hồn mà thôi.
"Đức Lâm gia gia, tốc độ của sát thủ này làm sao mà nhanh vậy được? Ta thi triển Phong hệ ma pháp phụ trợ vậy mà cũng không bằng được hắn." Lâm Lôi trong long có phần không tin nổi.
Đức Lâm Kha Ốc Đặc giải thích: "Tên sát thủ này là lục cấp chiến sĩ, bất quá đấu khí hắn tu luyện là 'Hắc Ám Chúc Tính' quỷ dị, hơn nữa trải qua một phương pháp đặc thù huấn luyện, am hiểu thuật ẩn thân, thu liễm hơi thở. Ta nghĩ hắn được huấn luyện bằng phương pháp đặc thù dành cho lục cấp chiến sĩ, lực công kích so với một lục cấp chíên sĩ khác còn mạnh hơn nhiều. 'Hắc Ám Chúc Tính' đấu khí tương đối quỷ dị, hắn chắc là có dùng một loại bí pháp nào đó để tăng tốc độ."
Lâm Lôi chầm chậm gật đầu.
'Hắc Ám Chúc Tính' ma pháp hoặc đấu khí tại Thần Thánh đồng minh bị cấm luyện tập. Nhưng tại tứ đại đế quốc, ngược lại Hắc Ám đồng minh lại tu luyện loại này. Hình như trong Hắc Ám đồng minh cũng cấm luyện tập Quang Minh ma pháp và Quang Minh đấu khí tương tự như vậy.
"Lão đại, mau tới đây". Ảnh thử Bối Bối đang ở bên cạnh thi thể tên sát thủ gọi lớn.
Lâm Lôi nghi hoặc qua xem thử: "Bối Bối, có chuyện gì vậy?"
"Tên sát thủ này lưng có đeo theo một túi tuỳ thân." Tiểu Ảnh thử Bối Bối hưng phấn nói, Lâm Lôi nhìn qua thi thể gã sát thủ, y phục trên lưng của hắn bị xé nát, hiển nhiên đây chắc là do công lao của tiểu Ảnh thử.
Sau khi xé nát hắc y xuống, trên lưng của thi thể có thấy một túi tuỳ thân buộc chặt.
"Lâm Lôi, phỏng chừng năm người trước cũng chính là do tên sát thủ này giết chết. Với thực lực của hắn, cũng không biết là đã giết bao nhiêu người rồi, trong túi này của hắn chứa ma tinh hạch chắc chắn là sẽ không ít." Đức Lâm Kha Ốc Đặc mỉm cười nói.
Lâm Lôi không khỏi động lòng, với thực lực của tên sát thủ này e rằng lục cấp chiến sĩ cũng sẽ đều bị hắn giết chết. Phỏng chừng tài bảo của tên sát thủ này là không ít. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.
"Chi chi ~'' Tiểu Ảnh thử cắn chặt cái túi, thân hình sau đó nhảy tót lên vai Lâm Lôi.
Nhìn cảnh tượng này, Lâm Lôi trong lòng cũng thầm sợ hãi than: "Tốc độ của Bối Bối thực sự là quá nhanh, tốc độ của tên sát thủ kia mặc dù nhanh nhưng cũng chỉ là hơn ta một chút, còn tốc độ của Bối Bối căn bản là không thể phản ứng kịp, khó trách tên sát thủ không thể trốn thoát được mà bị Bối Bối nhẹ nhàng cắn chết."
''Chi chi ~'' Bối Bối giữ chặt cái túi trên miệng, đứng trên vai Lâm Lôi tìm cách mở túi ra: "Lão đại, mau mở ra xem đi." Bối Bối có chút gấp gáp nhìn Lâm Lôi dùng linh hồn trao đổi.
Nó cũng nóng lòng muốn biết bên trong có cái gì đây.
Lâm Lôi cười tiếp nhận cái túi, cái túi màu hơi ngăm đen, loại da để chế tạo túi này so với túi của Lâm Lôi cũng là một loại da chất lượng tốt, có lẽ là được chế tạo thành từ da của một loại ma thú lợi hại nào đó. Tháo nút túi da ra.
Nhìn vào các vật phẩm bên trong bao, hai mắt Lâm Lôi sáng ngời. Trong túi, ở một ngăn là một bộ quần áo và ít thịt khô, ngăn ngoài chứa một lượng kim tệ lớn, nhưng ở ngăn lớn nhất của túi, vừa mở ra nhìn, Lâm Lôi không khỏi hít một hơi khí lạnh.
"Tên sát thủ này rốt cuộc đã giết không biết bao nhiêu người, bao nhiêu ma thú rồi không biết." Lâm Lôi có chút khiếp sợ, bên trong là một lượng lớn tầng tầng lớp lớp ma tinh hạch đủ màu đủ sắc, thỉnh thoảng trong đó có một số ma tinh thạch gây kích thích nằm ở bên trong.
"Không biết có bao nhiêu ma tinh hạch a, tối thiểu loại lớn cũng tới hơn mười viên a." Lâm Lôi cảm giác hưng phấn trong lòng.
Hắn lập tức bắt đầu đếm số lượng, đồng thời phân biệt các loại cấp bậc của ma tinh hạch. Phân biệt năng lượng của ma tinh hạch đối với một ma pháp sư mà nói cũng không có khó khăn gì. Chỉ trong thoáng chốc, một túi lớn ma tinh hạch, Lâm Lôi đã hoàn toàn phân loại xong.
"Ma thú tinh hạch tổng cộng một trăm lẻ hai viên, bảy viên ma tinh thạch, trong số ma tinh hạch có: năm viên lục cấp ma tinh hạch, hai mươi sáu viên ngũ cấp ma tinh hạch, bảy mươi mốt viên tứ cấp ma tinh hạch, không có tam cấp ma tinh hạch. Trong bảy viên ma tinh thạch có sáu viên là trung phẩm ma tinh thạch, một viên là loại thượng phẩm."
Lâm Lôi cảm thấy như chính mình nghe rõ từng nhịp đập ở trong tim, hắn không biết rằng, tên sát thủ này vốn đã từng có được tam cấp ma tinh hạch, nhưng căn bản là hắn bỏ đi không để vào trong mắt.
Còn ma thinh thạch.
Ma tinh thạch bình thường được đính vào mặt trước của ma pháp trượng, chỉ dùng để tăng khả năng hồi phục nhanh của Ma pháp lực, chắc là sau khi giết chết ma pháp sư xong, tên sát thủ này đã trực tiếp gỡ mấy viên ma tinh thạch đính trên pháp trượng xuống nhét vào đây.
"Một trăm lẻ hai viên ma tinh hạch đại khái trị giá khoảng một vạn ba, một vạn bốn nghìn kim tệ, với bảy viên ma tinh thạch cũng có giá chừng một nghìn sáu trăm kim tệ, tổng cộng tất cả khoảng một vạn năm nghìn kim tệ". Lâm Lôi tính nhẩm đến con số này cũng cảm thấy thực kinh hãi, mới chỉ là đồ trong túi của một tên sát thủ thôi mà đã có nhiều tiền như thế.
Gia tộc của mình thì sao?
Lúc trước để có thể đưa đệ đệ 'Ốc Đốn' đến Bố Lai Ân đế quốc học tập, gia đình gần như đã khánh kiệt. Lần này nếu không nhờ bọn Lan Đức thua hắn mà phải xuất ra một vạn kim tệ, không chừng gia tộc đã gặp rất nhiều khó khăn.
"Ta tiến nhập vào Ma Thú sơn mạch ngay ngày đầu tiên đã thu hoạch được nhiều như vậy. Sau hai tháng không biết sẽ thu hoạch khoảng được bao nhiêu đây?" Trong lòng Lâm Lôi thoáng qua một chút mơ mộng.
Bất quá hắn cũng biết rõ, sau này không phải lúc nào cũng gặp được con 'Dê Béo' như vậy. Hơn nữa, thực lực của 'Dê Béo' cũng mạnh, Lâm Lôi lần này xém chút nữa là mất mạng. Nhớ lại màn kiếp nạn vừa rồi, Lâm Lôi không khỏi sờ sờ lên miệng vết thương trên ngực cùng với vết chém xước trên mặt của mảnh vỡ từ bình đao.
Lâm Lôi đột nhiên nhìn về phía hơn mười mấy con phong lang đã bị giết.
"Mười viên tứ cấp ma thú tinh hạch, tính ra cũng được mấy trăm kim tệ a, không thể lãng phí được". Hắn cầm trong tay đoản nhận của gã sát thủ vừa rồi sử dụng và tiến đến mười mấy thi thể phong lang, móc từ trong não ra ma tinh hạch cất đi. Trong khi sử dụng Lâm Lôi phát hiện thanh đoản nhận này so với bình đao của mình rõ ràng là sắc bén hơn không ít.
 
5/5 của 1 đánh giá

Bình luận

Lưu tên của tôi, email, và trang web trong trình duyệt này cho lần bình luận kế tiếp của tôi
Nguyen 2 năm trước
Đã ra chap mới rồi nhé mọi người, link đây nha: bit.ly/newchap247

Truyện cùng thể loại