Bàn Long

Chương 373: Mạt nhật hàng lâm

Vạn dặm trường không, Quang minh thánh đảo có vẻ rất yên lặng, ở chân trời xa xôi có một đoàn ảo ảnh bay đến cực nhanh.
"Dừng lại" Giọng nói của Lâm Lôi vang vọng trong óc những tên cường giả ở đây, nhát thời tất cả cường giả ngừng lại ở cách Quang Minh thánh đảo vài dặm. Ba con cự long khổng lồ là Phách Vương Long, Lôi Long, Hoàng Kim Long từ từ chuyển động giữa bầu trời.
Ba người Lâm Lôi, Đột Lệ Lôi, Đức Tư Lê cầm đầu nhìn hòn đảo ở xa xa.
"Đây là Thánh đảo, không sai" Đột Lệ Lôi gật đầu nói.
Bọn Lâm Lôi cũng cảm ứng được Quang minh hơi thở khổng lồ, giống như ở Phân Lai Thành năm đó.
"Trước tiên để ta và Địch Lỵ Á cho bọn hắn một món quà gặp mặt đã" Thù hận bấy lâu nay khiến cho trong lòng Lâm Lôi lúc này tràn đầy sát khí.
"Quà ra mắt?" Đám cường giả Đột Lệ Lôi, Đức Tư Lê nhìn về phía hai người Lâm Lôi, Địch Lỵ Á.
Vợ chồng Lâm Lôi, Địch Lỵ Á nhìn nhau một cái, đối với việc tấn công Thánh đảo như thế nào, tối qua bọn họ đã thương lượng xong rồi, Địch Lỵ Á lúc này bắt đầu niệm Ma pháp chú ngữ, Lâm Lôi cũng niệm Ma pháp chú ngữ.
"Phong hệ cấm kỵ ma pháp?" Các tên cường giả đều rất mong chờ màn này.
Hai mắt Địch Lỵ Á sáng rực lên, hai bàn tay trắng như ngọc chỉ về phía Quang Minh thánh đảo ở xa xa.
"Oanh"
Chỉ thấy cơn gió lớn có chiều rộng hơn 10 dặm đột ngột xuất hiện.
Trong phạm vi ánh mắt, vô số đạo cuồng phong hoặc là lốc xoáy, hoặc là như lưỡi đao sắc bén, biển rộng bị chấn động.
Sóng biển trực tiếp bị nhấc lên vào trăm mét, chỉ nghe vài tiếng "Oanh Oanh" Cơn sóng lớn vài trăm mét liên tục xuất hiện, giống như quân đội liên tục xung phong lao về phía Quang Minh thánh đảo.
Vừa vọt đến Thánh đảo, cơn sóng lớn này giống như ngọn núi bị sụp đổ, mạnh mẽ ầm ầm tuôn xuống.
"Bồng" Cơn sóng lớn vài trăm mét đánh xuống, khiến cho các căn nhà làm bằng đá vỡ vụn ra, rất nhiều cự thạch, cây cối trực tiếp bị cơn gió lốc đáng sợ thổi qua vỡ vụn, hầu hết nhân viên của Quang minh giáo đình bị đánh cho nát bấy.
Nói là bị đánh, nhưng thực tế là bị vô số Phong nhận đâm thủng.
Đây là ...
Phong hệ cấm kỵ ma pháp - Hủy diệt Phong bạo.
Hủy diệt Phong bạo lướt qua, không còn một ngọn cỏ.
Đây không phải là cơn gió lốc tự nhiên bình thường, mà là vô số đạo Phong nhận nhỏ tụ tập lại mà thành, cho dù là cự thạch, hay là cây đại thụ đều bị vô số Phong nhận cắt ra nát bấy.
Một đạo quang mang màu trắng lấy Quang minh thần điện cao chín tầng tản ra bốn phương tám hướng. Một vòng sáng màu trắng không ngừng mở rộng, cứ bị vòng sáng đó bao phủ thì lực lượng của cơn gió lốc hủy diệt đó sẽ bị ngăn cản lại.
"Chuyện gì xảy ra, là ai đang tấn công?" Lôi Minh thủ lĩnh Quân đoàn cuồng tín giả đang túm một tên Bạch Y tế tự gầm lên.
"Không biết, ta không biết" Tên Bạch y tế tự giống như bị lực lượng của Hủy diệt phong bạo khiến cho sợ hãi, vừa rồi chính mắt hắn nhìn thấy, những người khác ở xa xa bị vô số đạo phong nhận xuyên qua, hóa thành mảnh vụn.
Mà đúng lúc này thì.
"Oanh oanh" Cả thánh đảo run rẩy lắc lư.
Trải qua Hủy diệt phong bạo, nhân viên may mắn sống sót trên thánh đảo chỉ còn có một phần. Những tên may mắn còn sống này phần lớn đều là cường giả cấp bảy cấp tám. Nhưng bọn họ đối mặt với Cấm kỵ ma pháp đều vô cùng sợ hãi.
"Mặt đất làm sao vậy?" Không ít nhân viên giáo đình bị sóng biển đánh vào khiến cho đứng không vững.
"Ca sát" "Bồng"
Mặt đất không ngừng chấn động, giống như cơn sóng gợn tản ra bốn phía. Vì chấn động thế này mà mặt đất bị nứt ra, xuất hiện các cái khe rất lớn, không ít tên cường giả không may lọt vào khe hở, nhưng đây không phải là điều đáng sợ nhất.
Đáng sợ nhất chính là bầu trời, vô số viên cự thạch màu vàng đang điên cuồng rơi xuống.
"Bồng" Bị viên cự thạch rơi trúng, rất nhiều nhân viên giáo đình trở nên nát bấy.
"Chủ a" Một ít nhân viên giáo đình rất tuyệt vọng, ngửa đầu hô cầu mong Chủ cứu giúp.
Sau đó, bọn họ lại còn bị cự thạch lớn hơn nữa trực tiếp đánh nát, máu tươi chói mắt nhiễm hồng mặt đất, lại bị thủy triều dâng lên từ rất nhiều khe hở cuốn lấy, rất nhiều thi thể bị đá đè chỉ còn một nửa bị cuốn trôi theo dòng nước.
"Bố láo" Lôi Minh huy động lắm tay, đem tảng đá trên đầu mình đánh cho vỡ vụn.
Nhưng hắn không kịp cứu người khác.
"Là ai dùng Địa hệ cấm chú Thiên Băng Địa Liệt?" Lôi Minh hét lên.
Địa hệ cấm chú Thiên Băng Địa Liệt.
Hai phần ba Quang Minh thánh đảo gần như bị chìm xuống, chỉ còn lại Quang Minh thánh điện ở trung tâm mà thôi. Cho dù ở trong khu vực này vẫn có rất nhiều cái khe.
Hơn nữa vòng bảo hộ của Quang Minh thần điện đang từ từ thu nhỏ lại.
Bọn họ lo lắng đối phương sẽ thi triển cấm chú lần nữa, bọn họ rất lo lắng.
Đây chỉ là món ăn khai vị, đám nhân viên may mắn sống sót sắc mặt biến đổi nhanh chóng, bởi vì nước biển trên Thánh đảo có thể dùng mắt thường nhìn thấy nhanh chóng đông lại, các vết nứt trên mặt đất đều bao phủ bởi một tầng sương, băng giá bao trùm khắp nơi.
"Bồng"
Các khu vực không được vòng bảo hộ bảo vệ, liền trực tiếp vỡ vụn, vô số cự thạch, bùn đất đều hóa thành bụi phấn, sau đó chảy xuống hải dương. Cự thạch, bùn đất bị đông cứng rồi vỡ vụn chỉ là thứ yếu.
Quan trọng chính là, bởi vì vòng bảo hộ của Quang Minh thần điện thu nhỏ lại, rất nhiều nhân viên Giáo đình ở bên ngoài bị đông cứng lại rồi sau đó hóa thành mảnh vỡ.
Thủy hệ cấm chú - Tuyệt đối linh độ. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.
"Giáo hoàng Đại nhân, làm sao bây giờ, chúng ta nên làm gì bây giờ?" Một tên mới trở thành Hồng Y đại chủ giáo lo lắng hoảng sợ ở bên cạnh Hải Đình Tư.
Hải Đình Tư đứng ở cửa sổ tầng thứ chín Quang Minh thần điện, nhìn tất cả mọi chuyện phát sinh.
"Kẻ thù lớn nhất của Giáo đình chúng ta đã đến" Sắc mặt Hải Đình Tư rất khó coi.
"không cần xen vào khu vực khác, trước tiên bảo vệ Thần điện đã''
Sắc mặt Hải Đình Tư đột nhiên biến đổi.
"Cái gì" Hải Đình Tư nhìn qua cửa sổ thấy cảnh bên ngoài liền cảm thấy kinh hãi.
Thanh Đảo hôm nay bị Tuyệt đối Linh độ tập kích, chỉ còn có hai phần hòn đảo ban đầu, mà vòng bảo hộ của Quang Minh thần điện chỉ chính thức bảo vệ xung quanh hòn đảo vài dặm mà thôi.
Chỉ tháy quang mang màu trắng như ánh mặt trời chiếu vào hòn đảo nhỏ nhỏ còn sót lại, hòn đảo nhỏ bị tàn phá được quang mang Thánh khiết chiếu rọi sáng lên rất nhiều, nhưng khi quang mang màu trắng chiếu qua ở đâu thì tất cả đều hóa thành bụi phấn, kể cả nhân viên Giáo đình.
Quang Minh cấm chú - Tịnh thế chi quang.
Trải qua bốn cấm chú tập kích, Quang Minh thánh đảo vốn rất xinh đẹp gì chỉ còn lại khu vực vài dặm xung quanh Quang Minh thần điện.
"Hai vợ chồng các ngươi liên thủ ra tay thực là đáng sợ" Đột Lệ Lôi ở giữa không trung sợ hãi than thở nói.
"Thực là sướng khoái" Bối Bối hưng phấn trợn tròn mắt.
Vừa rồi sau khi Địch Lỵ Á và Lâm Lôi liên thủ thi triển cấm chú, thì Băng Sắt Lâm và Đức Tư Lê cũng đánh ra hai cấm chú. Địa hệ, phong hệ, Thủy hệ, Quang minh hệ, cấm chú bốn hệ liên tục tập kích, cho dù Giáo Đình muốn bảo vệ thánh đảo, cũng không có khả năng.
Nhưng ánh mắt Lâm Lôi như lưỡi đao nhìn chằm chằm Quang minh thần điện.
"Vừa rồi chỉ là quà gặp mặt, đi thôi, đại chiến lúc này mới bắt đầu"
Lâm Lôi dẫn đầu bay về phía Quang minh thần điện.25 vị cường giả cùng bay theo.
Tầng thứ chín Quang minh thần điện tụ tập các nhân vật cao cấp của Giáo Đình. Nhìn qua cửa sổ trong suốt thấy có 25 vị cường giả đồng thời bay tới. Nhìn thấy cảnh này trong lòng bọn họ đều run sợ, Hải Đình Tư cầm đầu vẫn bảo trì trầm mặc.
"Đó là Lâm Lôi. Đúng là bọn Lâm Lôi"
"Còn có Đức Tư Lê, tên Đức Tư Lê phản bội Giáo Đình, hắn còn có mặt mũi quay lại, mọi người nói làm thế nào bây giờ?"
Nhân tâm hoảng loạn.
"Hừ" một tiếng hừ lạnh vang lên, nhất thời các nhân viên cao cấp ở tầng thứ chín đều yên lặng. Giáo hoàng Hải Đình Tư luôn tươi cườu, cho dù tức giận vẫn sẽ không biểu hiện ra bên ngoài, nhưng bây giờ hắn không hề che giấu nữa.
"Lôi Minh, Lạc Diệp" Giọng nói hùng hậu của Hải Đình Tư trong nháy mắt vang vọng cả Quang minh thần điện, ngay cả người bên ngoài cũng nghe thấy.
Hai đạo ảo ảnh trực tiếp xuất hiện ở tầng thứ chín, đúng là Quân đoàn trưởng Cuồng tín giả Lôi Minh và lãnh tụ Khổ tu giả Lạc Diệp Đại nhân.
"Lôi Minh, lần này phải nhìn ngươi mới được" Hải Đình Tư nhìn Lôi Minh.
"Đại lục mang chiến trận, đây là công kích mạnh nhất của Giáo Đình chúng ta" Lạc Diệp gầy gò nhìn Lôi Minh: "Lần này chúng ta không thể thất bại"
Khuôn mặt lạnh tanh của Lôi Minh lúc này càng lạnh hơn rất nhiều: "Xin yên tâm, Thánh vực tứ dực thiên sứ có 15 vị, Thánh vực cuồng tín giả 10 vị, Thánh vực khổ tu giả 6 vị, Thánh vực đặc cấp chấp sự 4 vị. Tổng cộng có 36 vị lập thành Đại lục mang chiến trận, bọn Lâm Lôi phải chết không thể nghi ngờ."
Hải Đình Tư khe khẽ gật đầu.
Tính cả Lôi Minh mới là 36 Thánh vực, trong đó phần lơn chỉ là Thánh vực sơ giai và trung giai mà thôi.
"Lực lượng Giáo Đình sở hữu, còn có tương lai của Giáo Đình đều đưa hết cả ra" Trong lòng Hải Đình Tư rất buồn bực, hầu hết Thánh vực của Giáo Đình đều đã phải huy động ra cả.
Vòng bảo hộ của Quang minh thần điện kịch liệt thu nhỏ lại, cuối cùng chỉ còn bảo vệ phạm vi xung quanh Quang minh thần điện 100 mét.
Chỉ thấy hơn mười người by từ trong Thần điện ra, cầm đầu chính là Hải Đình Tư, Lạc Diệp. Trên người Hải Đình Tư và Lạc Diệp đều mặc một bộ áo dài màu trắng, thanh pháp trượng Hải Đình Tư cầm trong tay sáng loáng phản chiếu ảnh mặt trời càng thêm sáng rõ.
"Hải Đình Tư, ngươi cũng dám ra đây" Ốc Đốn lạnh lùng quát lên.
"Sao ta không dám ra?" Khuôn mặt Hải Đình Tư lạnh lùng giống như thần linh cao cao tại thượng, lập tức nhìn Lâm Lôi: "Lâm Lôi, ngươi cũng biết, ngươi hôn nay làm như vậy là sự xúc phạm lớn nhất với Quang Minh chi chủ. Ngươi muốn hủy diệt sự truyền thừa của Quang Minh chi chủ ở thế tục, đó là tội ác vô tận"
"Hải Đình Tư, ngươi đang lừa gạt tín đồ của ngươi à?"
Lâm Lôi cười lạnh một tiếng: "Quang Minh chi chủ, là Chủ thần, vinh quang của hắn chiếu rọi vô số Vị diện, một hai cái Vị diện xảy ra vấn đề, Chủ thần sao lại quan tâm? Huống chi, đây là Vật chất vị diện, không thể nào dung chứa được Chủ thần vĩ đại tồn tại"
"Lâm Lôi đừng nhiều lời với hắn, trực tiếp giết chết là xong" Đột Lệ Lôi mở miệng nói.
Lâm Lôi ở trong Chúng thần mộ địa nhiều nhất chỉ là sợ hãi, nhưng lúc này hắn lại vô cùng kích động.
"Hải Đình Tư, năm đó ta rời khỏi Hách Tư Thành đã từng thề, nhất định phải nhổ tận gốc Quang Minh Giáo Đình các ngươi, nhưng hôm nay" Lâm Lôi lạnh lùng nhìn Hải Đình Tư: "Chính là ngày Giáo Đình các ngươi bị hủy diệt"
Hải Đình Tư nhìn Lâm Lôi lúc này, trong lòng thầm hận: "Năm đó tên Lâm Lôi biết chuyện của mẹ hắn, ta không nên ham muốn để hắn trở thành Thần Sủng Giả, nên giết chết hắn mới đúng" Đồng thời Hải Đình Tư cũng truyền âm cho Lôi Minh: "Lôi Minh, ra tay đi"
Rất nhiều Thánh vực cường giả sau lưng Hải Đình Tư đột nhiêu bắt đầu di động, 36 vị Thánh vực cường giả hiển nhiên là muốn tạo thành Đại Lục mang chiến trận.
"A" đột nhiên một tiếng kêu thảm thiết vang lên.
Một tên Thánh vực cường giả bên phía Giáo Đình vỡ vụn đầu ra, trực tiếp rơi từ không trung xuống.
"Các ngươi muốn làm gì?" Bối Bối huy động bộ móng vuốt bé nhỏ, nhìn chằm chằm Hải Đình Tư hì hì nói.
Nhưng bây giờ Hải Đình Tư lại thấy vẻ tươi cười của Bối Bối vô cùng ghê tởm: "Hỗn láo" Cho dù Hải Đình Tư nhẫn nhịn tốt đến mấy cũng không nhịn được chửi một tiếng, Đại lục mang tinh trận thiếu một vị thì làm thế nào bây giờ? Hải Đình Tư chỉ có thể liếc mắt nhìn Lạc Diệp, Linh hồn truyền âm nói: "Lạc Diệp, ngươi đi đi" Nhưng mà mới vừa truyền âm, Hải Đình Tư phát hiện vẻ khiếp sợ trong mắt Lạc Diệp.
Hải Đình Tư kinh ngạc quay đầu nhìn.
Một đạo kiếm quang màu tím đột nhiên đến trước người, kiếm quang màu tím lướt qua, Không gian liền xuất hiện cái khe.
"Lâm Lôi" Hải Đình Tư khiếp sợ khi nhìn thấy tròng mắt lạnh như băng của Lâm Lôi.
 
5/5 của 1 đánh giá

Bình luận

Lưu tên của tôi, email, và trang web trong trình duyệt này cho lần bình luận kế tiếp của tôi
Nguyen 2 năm trước
Đã ra chap mới rồi nhé mọi người, link đây nha: bit.ly/newchap247

Truyện cùng thể loại