Bàn Long
Chương 349: Tái sinh
Mẫu hoàng Lạp Sa Bối Nhĩ khuôn mặt tựa như Thiên sứ nhưng mà thủ đoạn thực là độc ác.
- Hài nhi, hãy mau bị kín thông đạo lại, chỉ cần các ngươi không chết bọn chúng sẽ không thể đi vào được. Tiếng Mẫu hoàng Lạp Sa Bối Nhĩ vang lên trong không trung, nhất thời thanh âm từ phía sa mạc vang lên hưởng ứng.
Vô số đằng mạng, rễ cây từ bề mặt sa mạc phóng lên, Kim Tự Tháp lập tức bị bao vây nghiêm mật chặt chẽ.
Lạp Sa Bối Nhĩ khoé miệng có nét cười, lập tức "Xoát", không khí chỉ có chút dao động. Mẫu hoàng hoá thành một đạo lục quang cực nhanh tiến về phía bọn Lâm Lôi truy đuổi. Không thể không nói Mẫu hoàng Lạp Sa Bối Nhĩ này tốc độ quá nhanh, chỉ trong chốc lát, đám người Lâm Lôi đã phát hiện mình bị truy đuổi sau lưng.
"Mau, mau." Lập tức mỗi người đều cố gắng đẩy tốc độ lên đến cực hạn.
"Lạp Sắt Phúc Đức cùng Tạp La Tát, hai cường giả chỉ trong nháy mắt đã bị thôn phệ, giết chết. Mẫu hoàng này thực lực thực là kinh khủng." Lâm Lôi trong lòng cảm thấy khẩn trương. Lúc trước trảo của Bối Bối đánh vào tử thể quái vật bao vậy mọi người nhưng ngay cả một tên cũng không giết chết được.
Đặc biệt cả Lâm Lôi, cùng Pháp Ân ngay cả đả thương cũng không thể, tử thể so với Mẫu hoàng có khoảng cách thực lớn.
"Lão Đại, cẩn thận." Tiếng Bối Bối vang lên, Lâm Lôi liền quay lại nhìn sau lưng, chỉ thấy một đạo lục sắc trong suốt, đó là cánh tay thô ráp rễ cây tựa như một mũi tên phá không hướng về phía Lâm Lôi xoắn tới.
Trong mười cường giả, tốc độ của Lâm Lôi chỉ có thể nói là thuộc trung đẳng.
"Phá." Lâm Lôi trở tay sử dụng Tử Huyết nhuyễn kiếm bổ tới, Tử Huyết nhuyễn kiếm mang theo yêu diễm tử sắc quang ảnh, không gian mơ hồ như bị vặn vẹo, kiếm chém lên trên cánh tay rễ cây.
Phong chi áo nghĩa - Phong đích luật động tầng thứ 2!
Lâm Lôi có cảm giác như giống lúc bé dùng rìu chặt cây vậy.
"Xùy." Tử Huyết nhuyễn kiếm đã ngập vào trong rễ cây, Lâm Lôi sử dụng toàn lực một kiếm cũng chỉ chém được tám phần rễ cây, đồng thời ở eo cảm thấy như bị ép chặt, các rễ cây đã quấn quanh người hắn.
"Một kiếm không đứt?" Lâm Lôi hoảng kinh.
Một kiếm toàn lực của mình uy lực thế nào tự nhiên rõ, chính là Mẫu hoàng Lạp Sa Bối Nhĩ này thực là đáng sợ. Lâm Lôi không kịp suy nghĩ nhiều, Tử Huyết nhuyễn kiếm trong tay tiếp tục động.
Phong chi áo nghĩa - Phong ba động.
Cơ hồ trong nháy mắt, bị vây hãm trong rễ cây, Tử Huyết nhuyễn kiếm chấn động quá vạn lần, trực tiếp chém nốt hai phần còn lại rơi xuống.
Nhưng lúc chém rễ cây tốc độ Lâm Lôi đã bị ảnh hưởng, ngay lập tức hàng trăm rễ cây tiến đến bao vây xung quanh hắn, Lâm Lôi trên mặt không còn một tia huyết sắc.
"Chém một cái rễ cây đã khó như vậy, chém mấy trăm cái ..."
Nhìn thấy mấy trăng rễ cây bao vây Lâm Lôi, đám người chạy phía trước không khỏi run lên. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - https://truyenfull.vn
Trước đó không lâu, cũng bị rễ cây bao quanh, Lạp Sắt Phúc Đức và Tạp La Tát lập tức biến thành thị cốt vô hồn. Mà Lâm Lôi trong đám ngừơi bọn họ có công kích cực mạnh, nếu ngay cả Lâm Lôi cũng chết bọn họ sẽ như thế nào?
"Lão Đại." Bối Bối kinh hoảng hô lên, đồng thời cũng không để ý tới nguy hiểm lập tức quay người lại, bay tới phía Lâm Lôi.
"Vù." Bối Bối hoá thành hắc sắc quang mang cực tốc phi lại
oOo
Lúc này bị hàng trăm rễ cây vây khốn, trong nháy măt tay phải Lâm Lôi xuất hiện Hắc Ngọc trọng kiếm, tay trái Tử Huyết nhuyễn kiếm. Hắc Ngọc trọng kiếm khinh phiêu phiêu nhưng lại là giống như bôn lôi hướng về phía trước chém ra.
Đại địa áo nghĩa - Đại địa mạch động đệ lục thập tứ trọng.
Giờ phút này Lâm Lôi đã cực kỳ liều mạng rồi.
"Phá cho ta." Sắc mặt hắn trở nên cực kỳ dữ tợn.
Bốn phương tám hướng đều có rễ cây bao quanh, phía trước có hơn 10 rễ cây bao vây, lúc này đây khi Hắc Ngọc trọng kiếm chém tới liền lập tức run lên. Nhưng chính loại rễ cây mềm mại này lại có năng lưc phòng ngự 'Sóng Chấn Động' rất mạnh. Cho dù Lâm Lôi thi triển toàn lực, sử dụng Hắc Ngọc trọng kiếm cũng chỉ chấn nát được mười rễ cây, còn lại hơn 10 rễ cây chẳng hề hấn gì.
"Vù." Tử sắc yêu dị quang mang liên tiếp bổ ra, mười rễ cây phía trước lập tức bị đứt đoạn.
"Vù." Nắm bắt được cơ hội, Lâm Lôi lập tức cực nhanh thoát ra.
"Lão Đại." Bối Bối lúc này đã bay tới: "Mau lên lưng ta."
Thể tích Bối Bối hiện tại đã biến to ra, Lâm Lôi cũng không ngần ngại leo lên lưng nó, Bối Bối lập tức mở hết tốc độ. Bối Bối, Đức Tư Lê, Pháp Ân bọn họ là những người có tốc độ nhanh nhất. Bối Bối mở tốc độ một lúc đã bỏ lại đám rễ cây đằng sau.
"Phù!" Lâm Lôi lúc này mới thở dài một hơi. Vừa rồi bị mấy trăm rễ cây bao vây cảm giác tựa như mạt nhật khởi lai.
Do đuổi giết Lâm Lôi nên Mẫu hoàng Lạp Sa Bối Nhĩ đã bị những người khác bỏ lại một khoảng cách, nguy cơ của Lâm Lôi đã khiến những người này thêm cảnh giác.
"Mau, Áo Lợi Duy Á mau lên lưng ta." Một Lục mục kim nghê quát lên, mặt khác một Lục mục kim nghê cũng hướng về La Toa Lỵ. Trong đám người này Bối bôi, Pháp Ân, Đức Tư Lê có tốc độ nhanh nhất. Song tam đầu Lục mục kim nghê, Đột Lệ Lôi, Hắc giáp cự hạt tốc độ so với Lâm Lôi, Áo Lợi Duy Á, La Toa Lỵ cũng vẫn nhanh hơn. Vô luận tu luyên Quang hệ nguyên tố hay Phong hệ nguyên tố tốc độ cũng rất nhanh, Áo Lợi Duy Á Quang Ám kết hơp, Lâm Lôi Long huyết chiến sĩ biến thân ... nhưng tốc độ so với Lục mục kim nghê, Đột Lệ Lôi bọn họ vẫn là chậm hơn một chút.
"Tốc độ Hắc giáp cự hạt này cũng là rất nhanh." Một Lục mục kim nghê trong lúc phi hành bình thản nói.
Hắc giáp cự hạt nhất tộc chỉ là cửu cấp ma thú nhất tộc, lúc này đây Hắc giáp cự hạt này là Thánh vực ma thú chính là rất đặc biệt. Tốc độ nhanh như vậy đích xác là rất đặc biệt.
Mười một vị cường giả tốc độ rất nhanh, bởi vậy Mẫu hoàng Lạp Sa Bối Nhĩ cũng đành buông tha.
"Vừa rồi thanh niên nhân loại kia một kiếm thực là quỷ dị." Mẫu hoàng hướng về đám người Lâm Lôi đã biến mất tại chân trời. "Một kiếm mà tổn thất hơn mười rễ cây, đáng sợ chính là đường kiếm của hắn hơn mười rễ cây dù không hoàn toàn nát bấy nhưng bên trong cũng đã tổn thương nghiêm trọng, trình độ thực là trong mười may ra mới thấy một."
oOo
"Phù, nghỉ ngơi một chút đã." Đức Tư Lê lên tiếng.
Mười một người cũng không dám hạ xuống sa mạc mà chỉ đứng trên không trung, hiển nhiên vừa rồi Mẫu hoàng Lạp Sa Bối Nhĩ đã khiến bọn họ một phen khiếp đảm.
"Mẫu hoàng này làm cho người ta có cảm giác thực là biến thái." Pháp Ân cau mày nói.
"Ngay cả Lạp Sắt Phúc Đức cùng Tạp La Tát cũng chỉ trong nháy mắt đã bị giết chết, ả điên cuồng đuổi giết khiến ta cũng cảm thấy thực là khẩn trương."
Mọi người lúc này nghỉ ngơi, lúc nãy chạy trốn không dám không cẩn thận.
"Lâm Lôi, ngươi lúc nãy bị Mẫu hoàng công kích, ngươi cảm thấy thế nào?" Đột Lệ Lôi hướng về phía Lâm Lôi hỏi.
Lâm Lôi sắc mặt có chút khó coi, vừa rồi thực là nguy hiểm, hắn lắc đầu trịnh trọng đáp:
- Mẫu hoàng này so với Hoả diễm quân vương kia nguy hiểm hơn nhiều. Vừa rồi ta toàn lực sử dụng Tử Huyết nhuyễn kiếm cũng không chặt đứt được đoạn rễ cây đó. Phải biết cái loại này biến hoá thành 10 thành cả ngàn rễ cây.
"Toàn lực một kiếm cũng không đứt?" Mọi người ở đây sắc mặt cũng biến đổi.
Long huyết chiến sĩ lực lượng rất mạnh không cần phải nhiều lời, ngoại gia Phong chi áo nghĩa, Lâm Lôi một kiếm cũng không đứt, như vậy rễ cây đó cứng cỏi thế nào có thể tưởng tượng ra được.
- Đại lượng rễ cây bao vây quanh người ngươi thực làm chúng ta lo lắng, ngươi lúc đấy làm thế nào lại có thể thoát ra được?
Rễ cây này này trình độ cứng cỏi thực là kinh người, hẳn là phải vô cùng gian nan, Đột Lệ Lôi hướng về Lâm Lôi, bên cạnh chư vị cường giả cũng nhìn lại. Hiện tại kinh nghiệm bây giờ là rất trọng yếu.
Lạp Sắt Phúc Đức, Tạp La Tát bị Mẫu hoàng lấy rễ cây bao vây cũng là chết, chỉ có Lâm Lôi có thể thoát được.
- Lúc đó là phi thường nguy hiểm. Lâm Lôi cũng trực tiếp công khai - Lúc đó bị đại lượng rễ cây bao vây, tình huống đó ta buộc phải liều mạng.
Lâm Lôi trên mặt có một tia cười khổ: "Ta lúc đó lấy ra Hắc Ngọc trọng kiếm, song kiếm cùng sử dụng."
- Đầu tiên là sử dụng Đại địa áo nghĩa chính là lúc trước giết chết Hoả diễm quân vương. Lâm Lôi lắc đầu - Nhưng cũng chỉ là huỷ diệt được có hơn mười rễ cây thôi.
- Nhưng sau đó ta sử dụng Tử Huyết nhuyễn kiếm cũng dễ dàng chắt đứt mười rễ cây rồi nhân cơ hội đó lao ra ngoài.
Lâm Lôi lúc trước có nói sử dụng Tử Huyết nhuyễn kiếm toàn lực công kích cũng không đứt một rễ mà bây giờ lại có thể phách đoạn hơn mười chiếc.
"Điều này có thể sao?" Những người khác đều cảm thấy nghi hoặc.
Trên đường chạy Lâm Lôi tâm tưởng hồi lại, giờ phút này đã minh bạch được. "Phải rồi, Đại địa áo nghĩa vốn đã chấn động đả thương bên trong đối thủ, mười cái rễ cây phía trước bị chấn vụn phỏng chừng mười cây đằng sau không có vỡ vụn nhưng cũng đã tổn thương nghiêm trọng bên trong."
Tài chất bên trong đã bị tổn hao nhiều dĩ nhiên độ cứng cũng không còn nữa, Tử Huyết nhuyễn kiếm toàn lực chém đứt hơn 10 rễ cây cũng không phải là việc khó
- Không nghĩ nữa, chúng ta bây giờ là phải xem nên đối phó với Mẫu hoàng này như thế nào, không tiêu diệt được Mẫu hoàng này e rằng Mẫu hoàng cũng không cho chúng ta vượt qua thông đạo tiến vào tầng thứ tám - Đức Tư Lê cau mày nói
Chúng cường giả cũng gật đầu "Làm thế nào để đối phó?"
Một trong tam đầu Lục mục kim nghê nói:
- Theo chúng ta thấy thực vật sinh mệnh rễ cây một khi đứt muốn tái sinh thực phi thường khó khăn. Thực vật tánh mạng càng cao cấp, rễ cây càng cứng cáp nhưng cũng như vậy, một khi bị huỷ diệt tái sinh cực kỳ khó.
- Cho nên chúng ta chia làm mấy lần, mỗi lần tiêu diệt một chút rễ cây ... như vậy Mẫu hoàng nọ không phải là mặc cho chúng ta đồ sát sao?
Nghe xong Lục mục kim nghê nói, Pháp Ân, Lâm Lôi bọn họ cũng gật đầu.
Nếu như mọi người liên thủ, tỷ như cấm chú tuyệt chiêu, mấy cường giả đồng thời thi triển, một chút ít rễ cây có thể tiêu diệt được. Mỗi khi Mẫu hoàng truy đuổi bọn họ lại bỏ chay sau đó quay lại tập kích ... như vậy có thể làm giảm bớt rễ cây của Mẫu hoàng.
Tuy là chậm rãi.. nhưng có hy vọng thành công
- Không được. Bối Bối lắc đầu
Cả đám người không khỏi nghi hoặc nhìn về phía Bối Bối. Bối Bối lắc đầu đáp:
- Lúc ta đi cứu lão đại đã thấy rõ ràng, lão đại sau khi đoạn phách rễ cây lên lưng ta để đào tẩu, mấy đoạn rễ cây đó đã sinh trưởng lại, tốc độ rất nhanh, chỉ trong chốc lát đã khôi phục.
- Sao có thể như thế? Tam đầu Lục mục kim nghê không dám tin tưởng
- Không có khả năng. Lục mục kim nghê lắc đầu
- Chính Bối Bối ta chứng kiến thế nào lại có thể giả được - Bối Bối phản bác - Hơn nữa chuyện như thế này ta sao có thể nói dối?
Tam đầu Lục mục kim nghê trầm mặc, bọn họ tin tưởng ... thời khắc này Bối Bối không có khả năng nói đùa. Chỉ là ba huynh đệ bọn họ năm đó đã gặp phải loại thực vật tánh mạng này nên cũng có chút kiến thức.
- Mặc kệ bất kể là vì nguyên nhân gì, chính là rễ cây của Mẫu hoàng này có thể tái sinh đó là sự thực - Đức Tư Lê trịnh trọng lên tiếng - Bây giờ chúng ta phải nghĩ cách làm thế nào để tiêu diệt Mẫu hoàng này.
Tất cả mọi người đều bảo trì trầm mặc.
Rễ cây cứng cỏi, Lâm Lôi sử dụng toàn lực Tử Huyết nhuyễn kiếm cũng không đứt, điểm chết người là ... Mẫu hoàng này còn có thể tái sanh.
Làm sao bây giờ? Tràng cảnh tử vong của Lạp Sắt Phúc Đức và Tạp La Tát hiện lên trong đầu bọn họ.
- Hài nhi, hãy mau bị kín thông đạo lại, chỉ cần các ngươi không chết bọn chúng sẽ không thể đi vào được. Tiếng Mẫu hoàng Lạp Sa Bối Nhĩ vang lên trong không trung, nhất thời thanh âm từ phía sa mạc vang lên hưởng ứng.
Vô số đằng mạng, rễ cây từ bề mặt sa mạc phóng lên, Kim Tự Tháp lập tức bị bao vây nghiêm mật chặt chẽ.
Lạp Sa Bối Nhĩ khoé miệng có nét cười, lập tức "Xoát", không khí chỉ có chút dao động. Mẫu hoàng hoá thành một đạo lục quang cực nhanh tiến về phía bọn Lâm Lôi truy đuổi. Không thể không nói Mẫu hoàng Lạp Sa Bối Nhĩ này tốc độ quá nhanh, chỉ trong chốc lát, đám người Lâm Lôi đã phát hiện mình bị truy đuổi sau lưng.
"Mau, mau." Lập tức mỗi người đều cố gắng đẩy tốc độ lên đến cực hạn.
"Lạp Sắt Phúc Đức cùng Tạp La Tát, hai cường giả chỉ trong nháy mắt đã bị thôn phệ, giết chết. Mẫu hoàng này thực lực thực là kinh khủng." Lâm Lôi trong lòng cảm thấy khẩn trương. Lúc trước trảo của Bối Bối đánh vào tử thể quái vật bao vậy mọi người nhưng ngay cả một tên cũng không giết chết được.
Đặc biệt cả Lâm Lôi, cùng Pháp Ân ngay cả đả thương cũng không thể, tử thể so với Mẫu hoàng có khoảng cách thực lớn.
"Lão Đại, cẩn thận." Tiếng Bối Bối vang lên, Lâm Lôi liền quay lại nhìn sau lưng, chỉ thấy một đạo lục sắc trong suốt, đó là cánh tay thô ráp rễ cây tựa như một mũi tên phá không hướng về phía Lâm Lôi xoắn tới.
Trong mười cường giả, tốc độ của Lâm Lôi chỉ có thể nói là thuộc trung đẳng.
"Phá." Lâm Lôi trở tay sử dụng Tử Huyết nhuyễn kiếm bổ tới, Tử Huyết nhuyễn kiếm mang theo yêu diễm tử sắc quang ảnh, không gian mơ hồ như bị vặn vẹo, kiếm chém lên trên cánh tay rễ cây.
Phong chi áo nghĩa - Phong đích luật động tầng thứ 2!
Lâm Lôi có cảm giác như giống lúc bé dùng rìu chặt cây vậy.
"Xùy." Tử Huyết nhuyễn kiếm đã ngập vào trong rễ cây, Lâm Lôi sử dụng toàn lực một kiếm cũng chỉ chém được tám phần rễ cây, đồng thời ở eo cảm thấy như bị ép chặt, các rễ cây đã quấn quanh người hắn.
"Một kiếm không đứt?" Lâm Lôi hoảng kinh.
Một kiếm toàn lực của mình uy lực thế nào tự nhiên rõ, chính là Mẫu hoàng Lạp Sa Bối Nhĩ này thực là đáng sợ. Lâm Lôi không kịp suy nghĩ nhiều, Tử Huyết nhuyễn kiếm trong tay tiếp tục động.
Phong chi áo nghĩa - Phong ba động.
Cơ hồ trong nháy mắt, bị vây hãm trong rễ cây, Tử Huyết nhuyễn kiếm chấn động quá vạn lần, trực tiếp chém nốt hai phần còn lại rơi xuống.
Nhưng lúc chém rễ cây tốc độ Lâm Lôi đã bị ảnh hưởng, ngay lập tức hàng trăm rễ cây tiến đến bao vây xung quanh hắn, Lâm Lôi trên mặt không còn một tia huyết sắc.
"Chém một cái rễ cây đã khó như vậy, chém mấy trăm cái ..."
Nhìn thấy mấy trăng rễ cây bao vây Lâm Lôi, đám người chạy phía trước không khỏi run lên. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - https://truyenfull.vn
Trước đó không lâu, cũng bị rễ cây bao quanh, Lạp Sắt Phúc Đức và Tạp La Tát lập tức biến thành thị cốt vô hồn. Mà Lâm Lôi trong đám ngừơi bọn họ có công kích cực mạnh, nếu ngay cả Lâm Lôi cũng chết bọn họ sẽ như thế nào?
"Lão Đại." Bối Bối kinh hoảng hô lên, đồng thời cũng không để ý tới nguy hiểm lập tức quay người lại, bay tới phía Lâm Lôi.
"Vù." Bối Bối hoá thành hắc sắc quang mang cực tốc phi lại
oOo
Lúc này bị hàng trăm rễ cây vây khốn, trong nháy măt tay phải Lâm Lôi xuất hiện Hắc Ngọc trọng kiếm, tay trái Tử Huyết nhuyễn kiếm. Hắc Ngọc trọng kiếm khinh phiêu phiêu nhưng lại là giống như bôn lôi hướng về phía trước chém ra.
Đại địa áo nghĩa - Đại địa mạch động đệ lục thập tứ trọng.
Giờ phút này Lâm Lôi đã cực kỳ liều mạng rồi.
"Phá cho ta." Sắc mặt hắn trở nên cực kỳ dữ tợn.
Bốn phương tám hướng đều có rễ cây bao quanh, phía trước có hơn 10 rễ cây bao vây, lúc này đây khi Hắc Ngọc trọng kiếm chém tới liền lập tức run lên. Nhưng chính loại rễ cây mềm mại này lại có năng lưc phòng ngự 'Sóng Chấn Động' rất mạnh. Cho dù Lâm Lôi thi triển toàn lực, sử dụng Hắc Ngọc trọng kiếm cũng chỉ chấn nát được mười rễ cây, còn lại hơn 10 rễ cây chẳng hề hấn gì.
"Vù." Tử sắc yêu dị quang mang liên tiếp bổ ra, mười rễ cây phía trước lập tức bị đứt đoạn.
"Vù." Nắm bắt được cơ hội, Lâm Lôi lập tức cực nhanh thoát ra.
"Lão Đại." Bối Bối lúc này đã bay tới: "Mau lên lưng ta."
Thể tích Bối Bối hiện tại đã biến to ra, Lâm Lôi cũng không ngần ngại leo lên lưng nó, Bối Bối lập tức mở hết tốc độ. Bối Bối, Đức Tư Lê, Pháp Ân bọn họ là những người có tốc độ nhanh nhất. Bối Bối mở tốc độ một lúc đã bỏ lại đám rễ cây đằng sau.
"Phù!" Lâm Lôi lúc này mới thở dài một hơi. Vừa rồi bị mấy trăm rễ cây bao vây cảm giác tựa như mạt nhật khởi lai.
Do đuổi giết Lâm Lôi nên Mẫu hoàng Lạp Sa Bối Nhĩ đã bị những người khác bỏ lại một khoảng cách, nguy cơ của Lâm Lôi đã khiến những người này thêm cảnh giác.
"Mau, Áo Lợi Duy Á mau lên lưng ta." Một Lục mục kim nghê quát lên, mặt khác một Lục mục kim nghê cũng hướng về La Toa Lỵ. Trong đám người này Bối bôi, Pháp Ân, Đức Tư Lê có tốc độ nhanh nhất. Song tam đầu Lục mục kim nghê, Đột Lệ Lôi, Hắc giáp cự hạt tốc độ so với Lâm Lôi, Áo Lợi Duy Á, La Toa Lỵ cũng vẫn nhanh hơn. Vô luận tu luyên Quang hệ nguyên tố hay Phong hệ nguyên tố tốc độ cũng rất nhanh, Áo Lợi Duy Á Quang Ám kết hơp, Lâm Lôi Long huyết chiến sĩ biến thân ... nhưng tốc độ so với Lục mục kim nghê, Đột Lệ Lôi bọn họ vẫn là chậm hơn một chút.
"Tốc độ Hắc giáp cự hạt này cũng là rất nhanh." Một Lục mục kim nghê trong lúc phi hành bình thản nói.
Hắc giáp cự hạt nhất tộc chỉ là cửu cấp ma thú nhất tộc, lúc này đây Hắc giáp cự hạt này là Thánh vực ma thú chính là rất đặc biệt. Tốc độ nhanh như vậy đích xác là rất đặc biệt.
Mười một vị cường giả tốc độ rất nhanh, bởi vậy Mẫu hoàng Lạp Sa Bối Nhĩ cũng đành buông tha.
"Vừa rồi thanh niên nhân loại kia một kiếm thực là quỷ dị." Mẫu hoàng hướng về đám người Lâm Lôi đã biến mất tại chân trời. "Một kiếm mà tổn thất hơn mười rễ cây, đáng sợ chính là đường kiếm của hắn hơn mười rễ cây dù không hoàn toàn nát bấy nhưng bên trong cũng đã tổn thương nghiêm trọng, trình độ thực là trong mười may ra mới thấy một."
oOo
"Phù, nghỉ ngơi một chút đã." Đức Tư Lê lên tiếng.
Mười một người cũng không dám hạ xuống sa mạc mà chỉ đứng trên không trung, hiển nhiên vừa rồi Mẫu hoàng Lạp Sa Bối Nhĩ đã khiến bọn họ một phen khiếp đảm.
"Mẫu hoàng này làm cho người ta có cảm giác thực là biến thái." Pháp Ân cau mày nói.
"Ngay cả Lạp Sắt Phúc Đức cùng Tạp La Tát cũng chỉ trong nháy mắt đã bị giết chết, ả điên cuồng đuổi giết khiến ta cũng cảm thấy thực là khẩn trương."
Mọi người lúc này nghỉ ngơi, lúc nãy chạy trốn không dám không cẩn thận.
"Lâm Lôi, ngươi lúc nãy bị Mẫu hoàng công kích, ngươi cảm thấy thế nào?" Đột Lệ Lôi hướng về phía Lâm Lôi hỏi.
Lâm Lôi sắc mặt có chút khó coi, vừa rồi thực là nguy hiểm, hắn lắc đầu trịnh trọng đáp:
- Mẫu hoàng này so với Hoả diễm quân vương kia nguy hiểm hơn nhiều. Vừa rồi ta toàn lực sử dụng Tử Huyết nhuyễn kiếm cũng không chặt đứt được đoạn rễ cây đó. Phải biết cái loại này biến hoá thành 10 thành cả ngàn rễ cây.
"Toàn lực một kiếm cũng không đứt?" Mọi người ở đây sắc mặt cũng biến đổi.
Long huyết chiến sĩ lực lượng rất mạnh không cần phải nhiều lời, ngoại gia Phong chi áo nghĩa, Lâm Lôi một kiếm cũng không đứt, như vậy rễ cây đó cứng cỏi thế nào có thể tưởng tượng ra được.
- Đại lượng rễ cây bao vây quanh người ngươi thực làm chúng ta lo lắng, ngươi lúc đấy làm thế nào lại có thể thoát ra được?
Rễ cây này này trình độ cứng cỏi thực là kinh người, hẳn là phải vô cùng gian nan, Đột Lệ Lôi hướng về Lâm Lôi, bên cạnh chư vị cường giả cũng nhìn lại. Hiện tại kinh nghiệm bây giờ là rất trọng yếu.
Lạp Sắt Phúc Đức, Tạp La Tát bị Mẫu hoàng lấy rễ cây bao vây cũng là chết, chỉ có Lâm Lôi có thể thoát được.
- Lúc đó là phi thường nguy hiểm. Lâm Lôi cũng trực tiếp công khai - Lúc đó bị đại lượng rễ cây bao vây, tình huống đó ta buộc phải liều mạng.
Lâm Lôi trên mặt có một tia cười khổ: "Ta lúc đó lấy ra Hắc Ngọc trọng kiếm, song kiếm cùng sử dụng."
- Đầu tiên là sử dụng Đại địa áo nghĩa chính là lúc trước giết chết Hoả diễm quân vương. Lâm Lôi lắc đầu - Nhưng cũng chỉ là huỷ diệt được có hơn mười rễ cây thôi.
- Nhưng sau đó ta sử dụng Tử Huyết nhuyễn kiếm cũng dễ dàng chắt đứt mười rễ cây rồi nhân cơ hội đó lao ra ngoài.
Lâm Lôi lúc trước có nói sử dụng Tử Huyết nhuyễn kiếm toàn lực công kích cũng không đứt một rễ mà bây giờ lại có thể phách đoạn hơn mười chiếc.
"Điều này có thể sao?" Những người khác đều cảm thấy nghi hoặc.
Trên đường chạy Lâm Lôi tâm tưởng hồi lại, giờ phút này đã minh bạch được. "Phải rồi, Đại địa áo nghĩa vốn đã chấn động đả thương bên trong đối thủ, mười cái rễ cây phía trước bị chấn vụn phỏng chừng mười cây đằng sau không có vỡ vụn nhưng cũng đã tổn thương nghiêm trọng bên trong."
Tài chất bên trong đã bị tổn hao nhiều dĩ nhiên độ cứng cũng không còn nữa, Tử Huyết nhuyễn kiếm toàn lực chém đứt hơn 10 rễ cây cũng không phải là việc khó
- Không nghĩ nữa, chúng ta bây giờ là phải xem nên đối phó với Mẫu hoàng này như thế nào, không tiêu diệt được Mẫu hoàng này e rằng Mẫu hoàng cũng không cho chúng ta vượt qua thông đạo tiến vào tầng thứ tám - Đức Tư Lê cau mày nói
Chúng cường giả cũng gật đầu "Làm thế nào để đối phó?"
Một trong tam đầu Lục mục kim nghê nói:
- Theo chúng ta thấy thực vật sinh mệnh rễ cây một khi đứt muốn tái sinh thực phi thường khó khăn. Thực vật tánh mạng càng cao cấp, rễ cây càng cứng cáp nhưng cũng như vậy, một khi bị huỷ diệt tái sinh cực kỳ khó.
- Cho nên chúng ta chia làm mấy lần, mỗi lần tiêu diệt một chút rễ cây ... như vậy Mẫu hoàng nọ không phải là mặc cho chúng ta đồ sát sao?
Nghe xong Lục mục kim nghê nói, Pháp Ân, Lâm Lôi bọn họ cũng gật đầu.
Nếu như mọi người liên thủ, tỷ như cấm chú tuyệt chiêu, mấy cường giả đồng thời thi triển, một chút ít rễ cây có thể tiêu diệt được. Mỗi khi Mẫu hoàng truy đuổi bọn họ lại bỏ chay sau đó quay lại tập kích ... như vậy có thể làm giảm bớt rễ cây của Mẫu hoàng.
Tuy là chậm rãi.. nhưng có hy vọng thành công
- Không được. Bối Bối lắc đầu
Cả đám người không khỏi nghi hoặc nhìn về phía Bối Bối. Bối Bối lắc đầu đáp:
- Lúc ta đi cứu lão đại đã thấy rõ ràng, lão đại sau khi đoạn phách rễ cây lên lưng ta để đào tẩu, mấy đoạn rễ cây đó đã sinh trưởng lại, tốc độ rất nhanh, chỉ trong chốc lát đã khôi phục.
- Sao có thể như thế? Tam đầu Lục mục kim nghê không dám tin tưởng
- Không có khả năng. Lục mục kim nghê lắc đầu
- Chính Bối Bối ta chứng kiến thế nào lại có thể giả được - Bối Bối phản bác - Hơn nữa chuyện như thế này ta sao có thể nói dối?
Tam đầu Lục mục kim nghê trầm mặc, bọn họ tin tưởng ... thời khắc này Bối Bối không có khả năng nói đùa. Chỉ là ba huynh đệ bọn họ năm đó đã gặp phải loại thực vật tánh mạng này nên cũng có chút kiến thức.
- Mặc kệ bất kể là vì nguyên nhân gì, chính là rễ cây của Mẫu hoàng này có thể tái sinh đó là sự thực - Đức Tư Lê trịnh trọng lên tiếng - Bây giờ chúng ta phải nghĩ cách làm thế nào để tiêu diệt Mẫu hoàng này.
Tất cả mọi người đều bảo trì trầm mặc.
Rễ cây cứng cỏi, Lâm Lôi sử dụng toàn lực Tử Huyết nhuyễn kiếm cũng không đứt, điểm chết người là ... Mẫu hoàng này còn có thể tái sanh.
Làm sao bây giờ? Tràng cảnh tử vong của Lạp Sắt Phúc Đức và Tạp La Tát hiện lên trong đầu bọn họ.
Tác giả :
Ngã Cật Tây Hồng Thị